Minh Hạo lúc này vẫn còn duy trì hình dạng Super Saiyan Momoshiki Super God như cũ, hắn lạnh lùng bước lên phía trước.
“Đứng lại, ngươi là ai?”
“Tại sao ngươi lại từ trong căn phòng Phượng Tuyệt Trần đi ra? “
“Tên súc sinh kia! ngươi làm gì Phượng Tuyệt Trần của chúng ta.”
“Người đâu bắt hắn lại, phải nhanh chóng tra hỏi hắn ngay lập tức!”
“Đúng đấy, bắt hắn lại, đừng cho hắn chạy thoát!”
...
Đám thanh niên hơi sửng sốt sau lập tức lấy lại tinh thần, mõi người tay chỉ vào Minh Hạo, giọng gào thét lên, tình cảnh này y như bắt tên ăn trộm tặc vậy, nhìn vô cùng hài hước.
Một đám hộ vệ sau lưng những công tử ca này nghe vậy, nhanh chóng chạy đến Minh Hạo, bao vây hắn lại.
Minh Hạo khuôn mặt lạnh lùng không đổi sắc, nhìn đám người xung quanh một vòng, lạnh lẽo nói: “Giun dế, không muốn chết thì cút ngay lập tức, ta cho các ngươi 3 giây.”
Âm thanh hắn lạnh như cửu u địa ngục, khiến đám người ở đây cảm thấy cả thân hình như rơi vào hầm băng, toàn thân đều lạnh theo, đám người run lạnh một cái.
Đám công tử ca này là người nào? Không phải con trai của cự bá một phương thì cũng là đại tướng, phú thương, thánh tử, cao quý đại thế gia vọng tộc.
Hơn nửa mõi người đều thiên phú siêu cấp thiên tài trở lên, là phượng, rồng trong loài người, trong xương cốt bọn hắn đều thấm nhuần kiêu ngạo, bướng bỉnh vô cùng.
Lúc này đám công tử ca nghe Minh Hạo nói đám người không những không sợ hãi, mà còn hiện lên giận dữ.
Một công tử ca nghe vậy nhịn không được nhiệt huyết sôi lên đầu, một chân bước ra đứng trước mặt Minh Họa, tay cầm quạt, tay kia chỉ vào mặt hắn, thần sắc kiêu ngạo, trong mắt hiện lên mặt giận dữ, nói: “Ngươi là thằng con hoang nào dám ở đây phách lô…”
Tên công tử ca còn chưa nói hết lời, bị Minh Hạo giơ nấm đấm, đánh ngang thật nhanh về phía trước một phát, trên nấm đấm ẩn chứa năng lực đoàn bong bóng, cũng chính là năng lực chấn động đánh vào mặt hắn.
Bởi vì khoảng cách quá gần, với lại tên công tử ca kia không nghĩ đến Minh Hạo lại to gan lớn mật như thế, ở dưới tình huống cùng ý nghĩ khinh thường này, khiến hắn không kịp phản ứng né tránh hay đón đỡ, rốt cuộc, cả khuôn mặt hắn ‘ăn’ toàn bộ nấm đấm của Minh Hạo.
“Cờ-Crắc” Âm thanh như mặt kính bể vang lên. Trong phút chốc, khuôn mặt tên công tử ca bị Minh Hạo đánh trúng xuất hiện lan tràn từng vết nứt, giống như từng khe rãnh của tảng băng bị nứt ra vậy.
“Ầm” Theo đó, đầu lâu hắn đột nhiên nổ tung thành huyết vụ, cả thân thể thẳng tấp ngã xuống đất, trái tim ngừng đập, chết.
Tình cảnh này diễn ra quá nhanh, khiến đám công tử hoa hoa không khỏi ngây người một hồi.
Một hồi sau bọn hắn mới lấy lại tinh thần, cả đám công tử ca sắc mặt xanh mét, nhanh chóng dưới hộ vệ yểm trợ phía trước rút lui, cách xa Minh Hạo hơn mười mấy mét mới dừng lại.
“Hừ! Giun dế ngu xuẩn, vô tri” Minh Hạo nhìn thi thể không đầu dưới đất, hắn hừ lạnh một tiếng, bên trong giọng nói ẩn chứa vô cùng khinh thường, tựa như vừa rồi giết con giun dế không đáng nhấc đến đồng dạng.
“Hắn, hắn, tên này là tên điên, vậy mà dám giết Lục Ngạn Hoa, phải biết hắn là con của tông chủ Kim Nguyệt Tông lần này cho dù hắn có thực lực mạnh thế nào đi nửa cũng không chạy thoát khỏi cái chết, Kim Nguyệt Tông càng là đại tông môn đứng thứ bảy trong mười tông môn mạnh nhất ở Đại Thiên Thế Giới.
Tông chủ Kim Nguyệt Tông là người vô cùng âm hiểm, tàn nhẫn, có thù tất báo, lần này tên điên kia dám giết con hắn, chắc chắn lần này tên tổng chủ sẽ nổi khùng lên, sẽ bằng mọi giá sẽ giết tên điên kia cho bằng được….”
Một người công tử ca nhìn thấy Minh Hạo giết không nhịn được run rẩy nói.
Tên Lục Ngạn Hoa chính là người công tử ca xui xẻo mà Minh Hạo khi nãy mới vừa giết chết.
Còn Kim Nguyệt Tông chính là một trong mười tông môn mạnh nhất Đại Thiên Thế Giới, hơn nửa còn xếp hạng thứ bảy trong mười đại tông môn.
Bên trong tông môn cao thủ như mây, quan hệ cùng năng lượng vô cùng rộng lớn, là một trong những con quái vật khổng lồ, trải qua nhiều mưa gió vẫn có thể đứng sừng sững ở Đại Thiên Thế Giới hơn vạn năm không ngã.
Phải biết Đại Thiên Thế Giới có hơn trăm ngàn vạn thế gia, danh môn, các thế lực tồn tại, mọc lên san sát nhau, hơn nửa mõi tông môn, thế gia quan hệ vô cùng rắc rối, nếu lợi ích bị đụng chạm, thì bọn hắn không tiếc bất cứ giá nào để liên thủ với người khác để giết kẻ địch của mình.
Cho nên ở vạn năm, hơn trăm ngàn vạn cái thế lực lớn nhỏ từ phồn vinh đi đến tàn lụi.
Mà Kim Nguyệt Tông có thể duy trì, đứng vững vạn năm trên Đại Thiên Thế Giới, trải qua nhiều sóng gió lớn nhỏ không suy sụp, hơn nửa còn là đại tông môn đứng thứ bảy ở Đại Thiên Thế Giới, mới có thể thấy Kim Nguyệt Tông thực lực kinh khủng như thế nào.
Tông môn phân chia đẳng cấp làm bốn cái đẳng cấp: tông môn bình thường(gọi tắt là: tông môn), tiểu tông môn, đại tông môn, siêu cấp môn phái, thánh địa.
Gia tộc cũng như tông môn, chia làm 5 phẩm cấp: gia tộc bình thường, tiểu gia tộc, đại gia tộc, siêu cấp gia tộc, Cổ Tộc.
…
Nơi đây tên là Đại Thiên Thế Giới, là một thế giới vô cùng đẫm máu, tàn nhẫn, hắc ám, mưu mô.
Nơi đây, chính là tụ tập ngàn vạn anh tài từ các vị diện cấp thấp tiến đến.
Nơi này là thiên đường của cường giả, và địa ngục của người yếu.
Nơi đây tôn trọng cường giả, khinh thường người yếu.
Giống như chỉ cần một người thường không có thực lực, không có bối cảnh, xui xẻo đắc tội với con em danh môn thế gia, liền qua ngày mai, cả tộc đó đều chôn vùi bồi tội theo hắn.
…
“Nếu như bắt được hắn ta, chúng ta có thể được Kim Nguyệt Tông tông chủ ban thưởng a…”
Lúc này, có một người thanh niên khuôn mặt như chuột, bên trong ánh mắt lóe ra tia tham lam, âm hiểm nói.
“Hạc ca nói rất đúng, nếu như lấy được đầu hắn thì có thể được tông chủ Kim Nguyệt Tông trọng thưởng a, đan dược, pháp bảo, vũ khí…ta vừa nghĩ đã thèm…”
“Suyễn Thiên Hạc đại ca đúng là anh minh thần võ a, cơ trí hơn người, không hổ là tuyệt thế thiên tài hiếm có ở Đại Thiên Thế Giới….”
“Đúng là cha nào con nấy, cha Suyễn Côn Bằng, con Suyễn Thiên Hạc hai người họ đều là rồng trong loài người…”
Đám thanh niên ăn mặc cẩm bào nghe người thanh niên khuôn mặt chuột kia nói, liên tục gật đầu phụ họa, nịnh nọt, khen ngợi hắn.
Suyễn Thiên Hạc được mọi người khen ngợi, nịnh nọt, trong lòng cực kỳ đắc ý, khuôn mặt vểnh lên tận trời xanh, y như trên thế giới này chỉ có mình hắn là thiên chi kiêu tử vậy.
Suyễn Côn Bằng chính là một Dược Đế chính tông, hàng thật giá thật, hắn bởi vì là Dược Đế, có thể khiến người đột phá cảnh giới bằng đan dược, cho nên có thể lệnh cho 10 đại tông môn, thậm chí bốn thánh địa, cổ tộc làm việc, phục vụ, bảo vệ cho hắn.
Thử nghĩ, một viên đan dược chỉ cần nuốt vào, sau đó chờ đợi 1 giờ sau liền đột phá cảnh giới, so với miệt mài bế quan tu luyện chục năm hoặc hơn trăm năm để đột phá, là ngươi, ngươi sẽ chọn cái nào? Câu trả lời này không nói cũng biết.
Cho nên có thể thấy được lợi hại, trịnh trọng, nặng nề, mạnh mẽ của hai chữ Dược Đế là như thế nào.
…
“Là ai, là ai, người nào giết con trai ta!!!!.”
Lúc này, một tôn bóng mờ khổng lồ, thân thể hắn sừng sững nguy nga như ngọn núi, hắn đứng giữa thiên khung gào thét, âm thanh trầm thấp vang dội khắp trời đất.
Tôn khổng lồ bóng mờ cự nhân vừa xuất hiện, lập tức cả thế giới như bị chao đảo, liên tục ngả nghiêng lên xuống.
Bầu trời như bị âm thanh này chấn nát, tạo thành từng mảnh vỡ thiên không rơi rớt xuống dưới.
Mà đám người thanh niên công tử nghe âm thanh này hai tai chịu không nổi, máu tươi từ hai tai chảy ra.
Nhìn thấy tôn bóng mờ này, đám thanh niên lập tức sắc mặt trắng bệch, không màng đến hai tai đau đớn chảy ra máu, bọn hắn nhanh chóng chạy ra xa hơn chục ngàn mét mới dừng lại.
“Không ngờ tông chủ Kim Nguyệt Tông lại yêu thương Lục Ngạn Hoa đến mức không tiếc hi sinh một phần linh hồn bổn nguyên của mình, đưa hình chiếu in ấn vào linh hồn hắn, đáng tiếc hiện tại đã quá chậm, người đã chết thì không thể cứu vãn được nửa.”
Một người công tử ca nhìn cự đại tôn bóng mờ đứng giữa không trung, lại nhìn thi thể không đầu nằm dưới đất của Lục Ngạn Hoa không khỏi thở dài, trong giọng nói tràn đầy tiếc nuối.
Hình chiếu, chính là bản thể phân thân ra, thông qua bảo vật hoặc là thứ gì đó để làm môi giới.
Một hình chiếu rất yếu, chỉ bằng 1/10 sức mạnh, hơn nửa thời gian rất ngắn, còn tùy theo bảo vật (vật môi giới).
Để chịu tải sức mạnh của phân thân thì phải có thứ gì đó ví như bảo vật để làm môi giới, bảo vật càng mạnh thì hình chiếu phân thân càng mạnh, thời giàn tồn tại càng lâu.
Nếu hình chiếu chết mất thì bản thể phân thân chỉ là tổn thương một chút, chỉ cần tịnh dưỡng vài ngài là khỏi hẳn.
Nhưng linh hồn bổn nguyên thì khác, bổn nguyên chính là gốc của linh hồn, nếu như dùng bổn nguyên thay thế làm môi giới cho hình chiếu thì việc này rất hiếm có, chỉ có những người quan trọng đối với bọn hắn, thì bọn hắn mới nguyện lấy bổn nguyên làm môi giới.
Bổn nguyên y như hình chiếu vô cùng yếu, có điều nếu như bổn nguyên bị thương thì rất khó khôi phục lại, phải cần thiên tài địa bảo, linh hồn mới có thể chữa trị hồi phục lại…
Mà một người không đầu vừa chết giống như Lục Ngạn Hoa, muốn làm cải tử hồi sinh rất khó, đây chính là hành động nghịch thiên, muốn cứu sống người đã chết không nhưng phải bỏ ra rất nhiều đại giới, dược liệu quý giá, mà còn phải cần nhiều điều kiện khác, cùng với chỉ có những lão quái vật sống hơn trăm vạn năm đẳng cấp dược sư, như Dược Tôn hoặc Dược Thần mới có thể còn cứu kịp.
Nhưng bọn hắn hiếm như lá mùa thu, hơn nửa những lão quái vật này tính khí thất thường, thường xuyên đóng cửa bế quan luyện dược, cho dù là thánh địa mấy lão tổ bên trong cũng không dám đắc tội với bọn hắn.
____
Đẳng cấp dược sư:
Tiểu dược sư, đại dược sư, Dược Vương (tiểu, đại), Dược Đế, Dược Tôn, Dược Thần.
“Đứng lại, ngươi là ai?”
“Tại sao ngươi lại từ trong căn phòng Phượng Tuyệt Trần đi ra? “
“Tên súc sinh kia! ngươi làm gì Phượng Tuyệt Trần của chúng ta.”
“Người đâu bắt hắn lại, phải nhanh chóng tra hỏi hắn ngay lập tức!”
“Đúng đấy, bắt hắn lại, đừng cho hắn chạy thoát!”
...
Đám thanh niên hơi sửng sốt sau lập tức lấy lại tinh thần, mõi người tay chỉ vào Minh Hạo, giọng gào thét lên, tình cảnh này y như bắt tên ăn trộm tặc vậy, nhìn vô cùng hài hước.
Một đám hộ vệ sau lưng những công tử ca này nghe vậy, nhanh chóng chạy đến Minh Hạo, bao vây hắn lại.
Minh Hạo khuôn mặt lạnh lùng không đổi sắc, nhìn đám người xung quanh một vòng, lạnh lẽo nói: “Giun dế, không muốn chết thì cút ngay lập tức, ta cho các ngươi 3 giây.”
Âm thanh hắn lạnh như cửu u địa ngục, khiến đám người ở đây cảm thấy cả thân hình như rơi vào hầm băng, toàn thân đều lạnh theo, đám người run lạnh một cái.
Đám công tử ca này là người nào? Không phải con trai của cự bá một phương thì cũng là đại tướng, phú thương, thánh tử, cao quý đại thế gia vọng tộc.
Hơn nửa mõi người đều thiên phú siêu cấp thiên tài trở lên, là phượng, rồng trong loài người, trong xương cốt bọn hắn đều thấm nhuần kiêu ngạo, bướng bỉnh vô cùng.
Lúc này đám công tử ca nghe Minh Hạo nói đám người không những không sợ hãi, mà còn hiện lên giận dữ.
Một công tử ca nghe vậy nhịn không được nhiệt huyết sôi lên đầu, một chân bước ra đứng trước mặt Minh Họa, tay cầm quạt, tay kia chỉ vào mặt hắn, thần sắc kiêu ngạo, trong mắt hiện lên mặt giận dữ, nói: “Ngươi là thằng con hoang nào dám ở đây phách lô…”
Tên công tử ca còn chưa nói hết lời, bị Minh Hạo giơ nấm đấm, đánh ngang thật nhanh về phía trước một phát, trên nấm đấm ẩn chứa năng lực đoàn bong bóng, cũng chính là năng lực chấn động đánh vào mặt hắn.
Bởi vì khoảng cách quá gần, với lại tên công tử ca kia không nghĩ đến Minh Hạo lại to gan lớn mật như thế, ở dưới tình huống cùng ý nghĩ khinh thường này, khiến hắn không kịp phản ứng né tránh hay đón đỡ, rốt cuộc, cả khuôn mặt hắn ‘ăn’ toàn bộ nấm đấm của Minh Hạo.
“Cờ-Crắc” Âm thanh như mặt kính bể vang lên. Trong phút chốc, khuôn mặt tên công tử ca bị Minh Hạo đánh trúng xuất hiện lan tràn từng vết nứt, giống như từng khe rãnh của tảng băng bị nứt ra vậy.
“Ầm” Theo đó, đầu lâu hắn đột nhiên nổ tung thành huyết vụ, cả thân thể thẳng tấp ngã xuống đất, trái tim ngừng đập, chết.
Tình cảnh này diễn ra quá nhanh, khiến đám công tử hoa hoa không khỏi ngây người một hồi.
Một hồi sau bọn hắn mới lấy lại tinh thần, cả đám công tử ca sắc mặt xanh mét, nhanh chóng dưới hộ vệ yểm trợ phía trước rút lui, cách xa Minh Hạo hơn mười mấy mét mới dừng lại.
“Hừ! Giun dế ngu xuẩn, vô tri” Minh Hạo nhìn thi thể không đầu dưới đất, hắn hừ lạnh một tiếng, bên trong giọng nói ẩn chứa vô cùng khinh thường, tựa như vừa rồi giết con giun dế không đáng nhấc đến đồng dạng.
“Hắn, hắn, tên này là tên điên, vậy mà dám giết Lục Ngạn Hoa, phải biết hắn là con của tông chủ Kim Nguyệt Tông lần này cho dù hắn có thực lực mạnh thế nào đi nửa cũng không chạy thoát khỏi cái chết, Kim Nguyệt Tông càng là đại tông môn đứng thứ bảy trong mười tông môn mạnh nhất ở Đại Thiên Thế Giới.
Tông chủ Kim Nguyệt Tông là người vô cùng âm hiểm, tàn nhẫn, có thù tất báo, lần này tên điên kia dám giết con hắn, chắc chắn lần này tên tổng chủ sẽ nổi khùng lên, sẽ bằng mọi giá sẽ giết tên điên kia cho bằng được….”
Một người công tử ca nhìn thấy Minh Hạo giết không nhịn được run rẩy nói.
Tên Lục Ngạn Hoa chính là người công tử ca xui xẻo mà Minh Hạo khi nãy mới vừa giết chết.
Còn Kim Nguyệt Tông chính là một trong mười tông môn mạnh nhất Đại Thiên Thế Giới, hơn nửa còn xếp hạng thứ bảy trong mười đại tông môn.
Bên trong tông môn cao thủ như mây, quan hệ cùng năng lượng vô cùng rộng lớn, là một trong những con quái vật khổng lồ, trải qua nhiều mưa gió vẫn có thể đứng sừng sững ở Đại Thiên Thế Giới hơn vạn năm không ngã.
Phải biết Đại Thiên Thế Giới có hơn trăm ngàn vạn thế gia, danh môn, các thế lực tồn tại, mọc lên san sát nhau, hơn nửa mõi tông môn, thế gia quan hệ vô cùng rắc rối, nếu lợi ích bị đụng chạm, thì bọn hắn không tiếc bất cứ giá nào để liên thủ với người khác để giết kẻ địch của mình.
Cho nên ở vạn năm, hơn trăm ngàn vạn cái thế lực lớn nhỏ từ phồn vinh đi đến tàn lụi.
Mà Kim Nguyệt Tông có thể duy trì, đứng vững vạn năm trên Đại Thiên Thế Giới, trải qua nhiều sóng gió lớn nhỏ không suy sụp, hơn nửa còn là đại tông môn đứng thứ bảy ở Đại Thiên Thế Giới, mới có thể thấy Kim Nguyệt Tông thực lực kinh khủng như thế nào.
Tông môn phân chia đẳng cấp làm bốn cái đẳng cấp: tông môn bình thường(gọi tắt là: tông môn), tiểu tông môn, đại tông môn, siêu cấp môn phái, thánh địa.
Gia tộc cũng như tông môn, chia làm 5 phẩm cấp: gia tộc bình thường, tiểu gia tộc, đại gia tộc, siêu cấp gia tộc, Cổ Tộc.
…
Nơi đây tên là Đại Thiên Thế Giới, là một thế giới vô cùng đẫm máu, tàn nhẫn, hắc ám, mưu mô.
Nơi đây, chính là tụ tập ngàn vạn anh tài từ các vị diện cấp thấp tiến đến.
Nơi này là thiên đường của cường giả, và địa ngục của người yếu.
Nơi đây tôn trọng cường giả, khinh thường người yếu.
Giống như chỉ cần một người thường không có thực lực, không có bối cảnh, xui xẻo đắc tội với con em danh môn thế gia, liền qua ngày mai, cả tộc đó đều chôn vùi bồi tội theo hắn.
…
“Nếu như bắt được hắn ta, chúng ta có thể được Kim Nguyệt Tông tông chủ ban thưởng a…”
Lúc này, có một người thanh niên khuôn mặt như chuột, bên trong ánh mắt lóe ra tia tham lam, âm hiểm nói.
“Hạc ca nói rất đúng, nếu như lấy được đầu hắn thì có thể được tông chủ Kim Nguyệt Tông trọng thưởng a, đan dược, pháp bảo, vũ khí…ta vừa nghĩ đã thèm…”
“Suyễn Thiên Hạc đại ca đúng là anh minh thần võ a, cơ trí hơn người, không hổ là tuyệt thế thiên tài hiếm có ở Đại Thiên Thế Giới….”
“Đúng là cha nào con nấy, cha Suyễn Côn Bằng, con Suyễn Thiên Hạc hai người họ đều là rồng trong loài người…”
Đám thanh niên ăn mặc cẩm bào nghe người thanh niên khuôn mặt chuột kia nói, liên tục gật đầu phụ họa, nịnh nọt, khen ngợi hắn.
Suyễn Thiên Hạc được mọi người khen ngợi, nịnh nọt, trong lòng cực kỳ đắc ý, khuôn mặt vểnh lên tận trời xanh, y như trên thế giới này chỉ có mình hắn là thiên chi kiêu tử vậy.
Suyễn Côn Bằng chính là một Dược Đế chính tông, hàng thật giá thật, hắn bởi vì là Dược Đế, có thể khiến người đột phá cảnh giới bằng đan dược, cho nên có thể lệnh cho 10 đại tông môn, thậm chí bốn thánh địa, cổ tộc làm việc, phục vụ, bảo vệ cho hắn.
Thử nghĩ, một viên đan dược chỉ cần nuốt vào, sau đó chờ đợi 1 giờ sau liền đột phá cảnh giới, so với miệt mài bế quan tu luyện chục năm hoặc hơn trăm năm để đột phá, là ngươi, ngươi sẽ chọn cái nào? Câu trả lời này không nói cũng biết.
Cho nên có thể thấy được lợi hại, trịnh trọng, nặng nề, mạnh mẽ của hai chữ Dược Đế là như thế nào.
…
“Là ai, là ai, người nào giết con trai ta!!!!.”
Lúc này, một tôn bóng mờ khổng lồ, thân thể hắn sừng sững nguy nga như ngọn núi, hắn đứng giữa thiên khung gào thét, âm thanh trầm thấp vang dội khắp trời đất.
Tôn khổng lồ bóng mờ cự nhân vừa xuất hiện, lập tức cả thế giới như bị chao đảo, liên tục ngả nghiêng lên xuống.
Bầu trời như bị âm thanh này chấn nát, tạo thành từng mảnh vỡ thiên không rơi rớt xuống dưới.
Mà đám người thanh niên công tử nghe âm thanh này hai tai chịu không nổi, máu tươi từ hai tai chảy ra.
Nhìn thấy tôn bóng mờ này, đám thanh niên lập tức sắc mặt trắng bệch, không màng đến hai tai đau đớn chảy ra máu, bọn hắn nhanh chóng chạy ra xa hơn chục ngàn mét mới dừng lại.
“Không ngờ tông chủ Kim Nguyệt Tông lại yêu thương Lục Ngạn Hoa đến mức không tiếc hi sinh một phần linh hồn bổn nguyên của mình, đưa hình chiếu in ấn vào linh hồn hắn, đáng tiếc hiện tại đã quá chậm, người đã chết thì không thể cứu vãn được nửa.”
Một người công tử ca nhìn cự đại tôn bóng mờ đứng giữa không trung, lại nhìn thi thể không đầu nằm dưới đất của Lục Ngạn Hoa không khỏi thở dài, trong giọng nói tràn đầy tiếc nuối.
Hình chiếu, chính là bản thể phân thân ra, thông qua bảo vật hoặc là thứ gì đó để làm môi giới.
Một hình chiếu rất yếu, chỉ bằng 1/10 sức mạnh, hơn nửa thời gian rất ngắn, còn tùy theo bảo vật (vật môi giới).
Để chịu tải sức mạnh của phân thân thì phải có thứ gì đó ví như bảo vật để làm môi giới, bảo vật càng mạnh thì hình chiếu phân thân càng mạnh, thời giàn tồn tại càng lâu.
Nếu hình chiếu chết mất thì bản thể phân thân chỉ là tổn thương một chút, chỉ cần tịnh dưỡng vài ngài là khỏi hẳn.
Nhưng linh hồn bổn nguyên thì khác, bổn nguyên chính là gốc của linh hồn, nếu như dùng bổn nguyên thay thế làm môi giới cho hình chiếu thì việc này rất hiếm có, chỉ có những người quan trọng đối với bọn hắn, thì bọn hắn mới nguyện lấy bổn nguyên làm môi giới.
Bổn nguyên y như hình chiếu vô cùng yếu, có điều nếu như bổn nguyên bị thương thì rất khó khôi phục lại, phải cần thiên tài địa bảo, linh hồn mới có thể chữa trị hồi phục lại…
Mà một người không đầu vừa chết giống như Lục Ngạn Hoa, muốn làm cải tử hồi sinh rất khó, đây chính là hành động nghịch thiên, muốn cứu sống người đã chết không nhưng phải bỏ ra rất nhiều đại giới, dược liệu quý giá, mà còn phải cần nhiều điều kiện khác, cùng với chỉ có những lão quái vật sống hơn trăm vạn năm đẳng cấp dược sư, như Dược Tôn hoặc Dược Thần mới có thể còn cứu kịp.
Nhưng bọn hắn hiếm như lá mùa thu, hơn nửa những lão quái vật này tính khí thất thường, thường xuyên đóng cửa bế quan luyện dược, cho dù là thánh địa mấy lão tổ bên trong cũng không dám đắc tội với bọn hắn.
____
Đẳng cấp dược sư:
Tiểu dược sư, đại dược sư, Dược Vương (tiểu, đại), Dược Đế, Dược Tôn, Dược Thần.
/351
|