Siêu Du Thế Giới

Chương 11 - Hưu!

/31


Bất đồng với tâm trạng chờ mong của Nạp Lan Yên Nhiên, sau khi nàng nói xong, thiếu niên trước mặt thân thể kịch liệt run rẩy, chậm rãi ngẩng đầu, khuôn mặt thanh tú non nớt bây giờ dữ tợn đến mức đáng sợ.

Tuy ba năm lúc nào cũng chịu sự châm chọc, bất quá trong lòng Tiêu Viêm cũng có giới hạn của chính hắn, hành động cao cao tại thượng này của Nạp Lan Yên Nhiên vừa lúc dẵm lên trên phần tôn nghiêm còn lại ở trong lòng Tiêu Viêm.

A… Bị thiếu niên dữ tợn bộ dáng làm hoảng sợ, thiếu nữ lui về sau một bước, vị anh tuấn thanh niên bên cạnh rút ra trường kiếm, ánh mắt âm lãnh nhìn Tiêu Viêm.

Ta… Thực sự rất muốn giết ngươi! Răng nghiến lại, lộ ra sát ý lẫm nhiên nói, Tiêu Viêm nắm chặt tay, đen nhánh con ngươi thiêu đốt ngọn lửa bạo nộ.

Viêm nhi, không thể vô lý! Tiêu Chiến ngồi trên thủ vị cũng hoảng sợ vì hành động của Tiêu Viêm, vội vàng quát. Tiêu gia hiện nay, không đắc tội nổi Vân Lam tông a.

Nắm tay hung hăng nắm lại, Tiêu Viêm khẽ cúi đầu, một lúc sau lại nhẹ nhàng ngẩng lên, chỉ có điều, sắc mặt khủng bố lúc trước đã trở thành bình tĩnh…

Trong ba năm, tuy chịu hết kì thị cùng châm chọc, bất quá cũng giúp hắn tạo ra lòng ẩn nhẫn vượt xa người bình thường

Nạp Lan Yên Nhiên trước mặt, là người mà Vân Lam tông sủng ái, nếu mình bây giờ làm gì nàng, chỉ sợ sẽ mang đến cho phụ thân vô số phiền toái, cho nên, hắn phải nhẫn!

Nhìn thiếu niên trước mặt đột nhiên thu liễm một tâm cảm xúc, Cát Diệp cùng Nạp Lan Yên Nhiên trong lòng bỗng nhiên cảm giác có chút phát lạnh…

Tiểu tử này, nếu ngày sau là phế vật thì không sao, nếu hắn thực sự có lực lượng, tuyệt đối là một nhân vật nguy hiểm… Trong lòng Cát Diệp ngưng trọng tự nói.

Tiêu Viêm, tuy không biết vì sao hành động của ta làm ngươi phẫn nộ như vậy, bất quá, ngươi… Vẫn giải trừ hôn ước đi! Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Nạp Lan Yên Nhiên từ bên trong hoảng sợ bình tĩnh lại, khuôn mặt trầm xuống nói.

Hãy nhớ kỹ, lần này đến Tiêu gia, là do lão sư của ta, Vân Lam tông tông chủ tự mình cho phép! Liếm liếm miệng, Nạp Lan Yên Nhiên ngẩng đầu, có chút bất đắc dĩ này: Ngươi có thể xem hành động này là uy hiếp, bất quá, ngươi cũng rõ ràng, sự thật chính là như vậy, không có gì là tuyệt đối công bình. Tuy không chưa so sánh, nhưng ngươi cũng biết rõ chênh lệch của chúng ta…

Cơ bản là không có gì hy vọng…

Nghe thiếu nữ như thần linh thẩm phán, khóe miệng Tiêu Viêm tràn ra một trận cười lạnh: Nạp Lan tiểu thư… Ngươi nên biết, tại đấu khí đại lục, bên nữ hối hôn sẽ làm đối phương có bao nhiêu khó chịu, a a, ta da mặt dày, thật ra không sao, nhưng phụ thân của ta! Hắn là tộc trưởng một tộc, hôm nay nếu đáp ứng yêu cầu của ngươi, sau này sẽ quản lý Tiêu gia như thế nào? Còn có mặt mũi sống ở Ô Thản thành?

Nhìn thiếu niên khuôn mặt tràn ngập tức giận, Nạp Lan Yên Nhiên khẽ nhíu mày, khóe mắt liếc qua thủ vị, nhìn khuôn mặt đột nhiên trở nên già đi của Tiêu Chiến, trong lòng cũng có chút xin lỗi, cắn nhẹ môi, trầm ngâm một chút, đôi mắt linh động chuyển động một chút, bỗng nhiên nhẹ giọng nói: Việc ngày hôm nay, thực sự là do Yên Nhiên có chút lỗ mãng, hôm nay, ta có thể tạm thời thu hồi yêu cầu giải trừ hôn ước, bất quá, ngươi phải đáp ứng ta một ước định!

Ước định gì? Tiêu Viêm nhíu mày hỏi.

Yêu cầu hôm nay, ta có thể hoãn lại ba năm, ba năm sau, ngươi đến Vân Lam tông khiêu chiến ta, nếu thua, ta sẽ giải trừ hôn ước trước mặt mọi người. Lúc đó, ngươi cũng đã tiến hành gia tộc trưởng thành nghi thức. Nên dù có thua, cũng sẽ không làm Tiêu thúc thúc quá mức mất mặt, ngươi có dám tiếp nhận? Nạp Lan Yên Nhiên nhàn nhạt nói.

A a, đến lúc đó thua, đích xác sẽ không làm phụ thân mất đi thanh danh, nhưng đối với mình, có lẽ cả đời sẽ phải mang theo sự sỉ nhục của thất bại, nữ nhân này… thật sự là độc ác! Trong lòng bi phẫn cười, khuôn mặt Tiêu Viêm, tràn ngập châm chọc.

Nạp Lan tiểu thư, ngươi không phải không rõ ràng tình trạng của Viêm nhi, ngươi bảo nó lấy gì để khiêu chiến ngươi? Vũ nhục nó như vậy, có ý tứ gì? Tiêu Chiến tay đập tại trên bàn, cực kỳ tức giận.

Tiêu thúc thúc, việc hối hôn này, phải có một bên gánh vác trách nhiệm, nếu không vì bảo toàn mặt mũi của ngài, Yên Nhiên bây giờ sẽ mạnh mẽ giải trừ hôn ước! Sau đó công bố với mọi người! Vài lần bị ngăn cản, Nạp Lan Yên Nhiên cũng có chút không kiên nhẫn, quay đầu lại nhìn Tiêu Viêm quát lạnh: Ngươi đã không muốn là Tiêu thúc thúc mất mặt,vậy thì tiếp lấy ước định! Ba năm sau cùng bây giờ, ngươi chọn cách trước hay cách sau?

Nạp Lan Yên Nhiên, ngươi không cần làm ra cường thế tư thái như vậy, ngươi muốn thối hôn, không phải cho rằng Tiêu Viêm ta là một phế vật, không xứng với thiên chi kiêu nữ như ngươi. Nói thật, ngươi ngoại trừ xinh đẹp, các thứ khác căn bản không lọt nổi vào mắt ta! Vân Lam tông đích xác rất mạnh, nhưng ta vẫn còn trẻ, thứ ta có chính là thời gian, ta mười một tuổi trở thành một đấu giả, mà ngươi, Nạp Lan Yên Nhiên, lúc mười một tuổi, ngươi có mấy đoạn đấu khí? Đúng vậy, bây giờ ta là phế vật, ba năm trước ta có thể sáng tạo kì tích, vậy sau này, ngươi cho rằng ta không thể sáng tạo? Thiếu nữ nóng nảy khí thế, Tiêu Viêm đang trầm mặc rốt cục bùng nổ, khuôn mặt lạnh lùng, một câu nói làm cho tất cả mọi người đều sững sờ. Không ai có thể nghĩ, thiếu niên ngày thường trầm mặc ít nói lại có thể nói ra những câu lợi hại như vậy.

Nạp Lan Yên Nhiên mấp máy môi, tuy bị đánh giá của Tiêu Viêm làm tức giận đến khuôn mặt cứng đờ, bất quá cũng không thể chối, lời Tiêu Viêm nói đều là sự thật, cho dù hắn bây giờ là phế vật, trước kia mười một tuổi trở thành một đấu giả cũng chính là sự thật, mà Nạp Lan Yên Nhiên lúc đó cũng chỉ có tám đoạn đấu khí mà thôi…

Nạp Lan tiểu thư, xem tại mặt mũi của Nạp Lan lão gia tử, Tiêu Viêm khuyên ngươi vài câu, ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, mạc khi thiếu niên cùng! Tiêu Viêm lạnh lùng lời nói, làm Nạp Lan Yên Nhiên thân thể run lên.

Hay, hay cho một câu mạc khi thiếu niên cùng! Con của Tiêu Chiến ta, quả nhiên bất phàm! Trên thủ vị, Tiêu Chiến hai mắt sáng ngời, hai tay đập mạnh lên mặt bàn, làm nước trà đổ ra.

Cắn răng nhìn thiếu niên đang cười lạnh trước mặt, Nạp Lan Yên Nhiên hàng năm đều được người khác yêu quý, chưa từng bị bạn cùng lứa tuổi giáo huấn qua, lập tức tức giận đến đầu phát ngất, non nớt thanh âm cũng có chút bén nhọn: Ngươi dựa vào cái gì để giáo huấn ta? Cho dù thiên phú của ta không bằng ngươi trước kia, nhưng bây giờ, ngươi chính là một cái phế vật! Tốt, Nạp Lan Yên Nhiên ta sẽ chờ ngày ngươi mạnh hơn ta, việc giải trừ hôn ước hôm nay ta có thể hoãn lại, bất quá ba năm sau, ta ở Vân Lam tông chờ ngươi, để ta xem trình độ của ngươi đã đến thế nào! Nếu ngươi có thể đánh thắng ta, Nạp Lan Yên Nhiên ta kiếp này sẽ làm nô tỳ của ngươi, mọi việc đều nghe lời!

Đương nhiên, nếu ba năm sau ngươi vẫn là một phế vật, vậy thì ngoan ngoãn giao ra khế ước giải trừ hôn ước!

Nhìn thiếu nữ sắc mặt hắng giọng, Tiêu Viêm cười nhạo mở miệng: Không cần đợi ba năm sau, ta đối với ngươi không có nửa điểm hứng thú! Nói xong, cũng không thèm nhìn Nạp Lan Yên Nhiên khuôn mặt băng hàn, xoay người, bước nhanh đến trước bàn, cầm bút viết.

Giấy hết, bút dừng!

Tiêu Viêm tay phải rút ra đoản kiếm trên bàn, mũi kiếm sắc bén cứa lên tay trái, xuất hiện một đạo huyết khẩu…

Bàn tay nhiễm máu, tại trên giấy trắng, lưu lại huyết ấn chói mắt!

Nhẹ nhàng đọc lại phần khế ước này, Tiêu Viêm cười lạnh một tiếng, lúc đi đến trước mặt Nạp Lan Yên Nhiên, bàn tay đập mạnh tờ giấy trên mặt bàn

Đừng nghĩ Tiêu Viêm ta để ý đến thiên tài lão bà như ngươi, tờ khế ước này, không phải là khế ước giải trừ hôn ước mà là bổn thiếu gia đem ngươi trục xuất Tiêu gia hưu chứng! Từ nay trở đi, ngươi, Nạp Lan Yên Nhiên cùng Tiêu gia ta không có quan hệ!

Ngươi… ngươi dám hưu ta? Nhìn khế ước trên bàn, hai mắt Nạp Lan Yên Nhiên trừng lớn, không dám tin nói. Bằng mỹ mạo, thiên phú cùng bối cảnh của nàng, lại bị phế vật của một tiểu gia tộc trực tiếp đuổi? Loại đột biến tình huống này làm nàng cảm giác quá không chân thật.

Lạnh lùng nhìn Nạp Lan Yên Nhiên kinh ngạc bộ dáng, Tiêu Viêm đột nhiên xoay người, quỳ xuống đối với Tiêu Chiến lạy một cái, cắn chặt môi, quật cường không nói một lời…

Mặc dù trong gia tộc, trên danh nghĩa là đem Nạp Lan Yên Nhiên trục xuất gia tộc, nhưng việc này truyền ra người khác cũng sẽ không cho rằng như vậy. Người không biết sẽ cho rằng Nạp Lan Yên Nhiên lấy bối cảnh mạnh mẽ làm Tiêu gia thối hôn, dù sao, lấy thiên phú, xinh đẹp, bối cảnh của Nạp Lan Yên Nhiên, phối với một phế vật thiếu gia là tuyệt đối truyện cười, không ai cho rằng Tiêu Viêm sẽ có phách lực đến Vân Lam tông làm chưởng đà nhân… Mà như vậy, Tiêu Chiến sẽ phải chịu vô số châm chọc…

Nhìn Tiêu Viêm quỳ dưới đất, hiểu được hắn vô cùng xin lỗi, Tiêu Chiến lạnh nhạt cười nói: Ta tin tưởng con của ta sẽ không phải cả đời phế vật, mấy lời đồn nhảm, sau này sự thật trước mặt không công mà phá.

Phụ thân, ba năm sau, Viêm nhi sẽ tự mình đến Vân Lam tông, vì ngài rửa sạch nỗi nhục hôm nay! Khóe mắt có chút ướt át, Tiêu Viêm lạy thật mạnh một cái, sau đó lập tức đứng dậy, không do dự đi khỏi đại sảnh.

Tại lúc đi qua Nạp Lan Yên Nhiên, Tiêu Viêm cước bộ lại dừng lại, thanh đạm non nớt lời nói, lạnh như băng xuất ra Ba năm sau, ta sẽ tới tìm ngươi!

Bóng của thiếu niên tại mặt trời chiếu xuống, bị kéo ra thật dài, cô độc mà buồn bã.

Nạp Lan Yên Nhiên khẽ nhếch miệng, khuôn mặt có chút mờ mịt nhìn bóng dáng gần biến mất kia, khế ước trong tay bỗng trở nên nặng như ngàn cân…

Ba vị, nếu các ngươi đã đạt được mục đích thì mời trở về đi. Nhìn thiếu niên rời đi, Tiêu Chiến sắc mặt đạm mạc, nắm tay giấu tại trong tay áo cũng đã nắm chặt đến mức ngón tay trắng bệch.

Tiêu thúc thúc, việc hôm nay, Yên Nhiên hướng ngài xin lỗi, sau này có thời gian, mời ngài đến Nạp Lan gia làm khách! Khom người hành lễ với sắc mặt hờ hững Tiêu Chiến, Nạp Lan Yên Nhiên cũng không muốn ở lâu, đi ra khỏi đại sảnh, Cát Diệp cùng vị anh tuấn thiếu niên kia cũng vội vàng đuổi kịp.

Tụ khí tán cũng mang đi! Tay vung lên, chiếc hộp ngọc trên bàn cũng bị Tiêu Chiến lạnh lùng ném bay ra ngoài.

Cát Diệp đưa tay về phía sau, vững vàng bắt được chiếc hộp, cười khổ một tiếng, đem nó thu vào trong giới chỉ.

Tiểu thư của Nạp Lan gia, hy vọng sau này ngươi sẽ không vì Đại tiểu thư hành động hôm nay mà hối hận, còn nữa, đừng tưởng rằng có Vân Lam tông là chỗ dựa mà hoành hành vô kị, đấu khí đại lục rất to lớn, người mạnh hơn Vân Vận cũng có không ít… Lúc ba người Nạp Lan Yên Nhiên sắp đi ra khỏi cửa, thiếu nữ nhẹ nhàng thanh âm, mang theo nhàn nhạt lạnh lùng bỗng nhiên vang lên.

Cước bộ của ba người đều đình chỉ, ánh mắt khẽ biến, nhìn vào tử y thiếu nữ trong góc đang nhẹ nhàng lật một trang sách

Ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào, vừa vặn đem thiếu nữ bao trùm, từ xa nhìn lại giống như một đóa hoa sen màu tím đang nở rộ, thanh tịnh đẹp đẽ, không dính một chút bụi trần…

Dường như cảm thấy ánh mắt của ba người, thiếu nữ ngẩng mặt, đôi mắt như giống như thu thủy, bỗng nhiên cháy lên một kim sắc hỏa diễm rất nhỏ…

Nhìn ngọn lửa màu vàng trong mắt thiếu nữ, thân thể Cát Diệp mạnh mẽ run lên, thần sắc hoảng sợ bao trùm già nua khuôn mặt, bàn tay khô héo khẩn trương nắm lấy tay của Nạp Lan Yên Nhiên và vị thanh niên kia, giống như chạy trối chết ra thoát ra khỏi đại sảnh…

Hành động của Cát Diệp, ngoài vài người trong đại sảnh, những người khác đều không khỏi thần sắc kinh ngạc…

/31

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status