Trong lúc Tiêu Viêm chuyển Trúc cơ linh dịch đến đấu giá hội thì ở một nơi khác, Tiêu Liên đang phải đối mặt với một vấn đề nghiêm trọng. Trong người cô đang loạn cào cào, đấu khí cứ chạy loạn lên trong cơ thể cô.
Lần trước khi phát hiện Linh Giới Thần Quyết, cô tu luyện liên tục trong vòng nửa tháng và đạt đến cửu đoạn đấu khí. Lần này cô cũng đã bế quan nửa tháng nhằm đột phá Đấu Giả nhưng không thành.
Nhưng chính giây phút thất bại ấy, đấu khí trong cơ thể cô trở nên rối loạn và vận hành không theo bất kỳ quy luật nào, hoàn toàn như một mớ hỗn độn.
Cô cố tìm ra nguyên nhân nhưng bất lực, cô hoàn toàn bó tay, lúc này cơ thể cô như lửa đốt, vô cùng nóng. Lúc đầu hơi nóng từ trán phát ra sau đó di chuyển dần đến các bộ phận khác và rất nhanh đã lan tràn ra toàn cơ thể.
Luồng hơi nóng này vô cùng kỳ lạ, nó không lập tức thiêu cháy cô mà giống như đang nung khô cô vậy, nhiệt độ cứ tăng dần lên, càng lúc càng nóng, sắp đạt đến mức mà cô không thể nào chịu được. Lúc này cô có cảm giác mình sắp bị nướng chính, trở thành thịt quay.
Cô tưởng tượng ra cảnh mình bị nung chính, mùi thơm củ thịt quay bốc lên thơm ngào ngạt mà rùng mình. Ôi! cái cảm giác ấy.
Nhưng chính giây phút ấy, một hiện tượng lạ chợt phát sinh, đấu khí trong cơ thể cô lại vận động có quy luật hơn, tốc độ di chuyển càng lúc càng nhanh. Nó đang có xu hướng tụ tập lại với nhau. Lúc này chỉ thấy nơi đan điền của cô có một đám mây đấu khí đang xoay tròn vô cùng có vận luật. Nhưng kỳ lạ hơn là đám mây này lại có màu đỏ như máu, vô cùng yêu dị.
Lúc đám mây này hình thành cũng là lúc cô cảm thấy một luồng sức mạnh vô cùng mãnh liệt dâng trào trong cơ thể mình.
Đột phá, vậy mà thành công đột phá cửu đoạn, thành công tấn chức Đấu Giả cô vui mừng và kinh ngạc ngây người khi biết mình đột phá trở thành Đấu Giả, nhưng chính lúc này, luồng hơi nóng lỳ lạ kia lại tăng thêm nhiệt độ làm cô nhận ra mình còn có một mối nguy vô cùng lớn chưa thể giải quyết, dường như nó cảm nhận được cô cường đại hơn nên nó cũng tăng độ nóng lên thêm.
Cố gắng kiên trì, ngươi mới đột phá, cảnh giới còn chưa vững chắc, sức nóng này có thể để ngươi ma luyện chính mình, chịu đựng càng lâu càng tốt đúng lúc cô muốn từ bỏ thì Tiểu Hắc lên tiếng nhắc nhở.
Nghe được Tiểu Hắc nhắc nhở nên cô cũng cố gắng kiên trì vì cô biết một khi Tiểu Hắc đã nhắc nhở thì đó hẳn là một việc tốt. Với lại cô biết Tiểu Hắc sẽ không hy vọng cô chết.
Cô cắn răng chịu đựng thêm một ngày một đêm, lúc này cơ thể cô như lửa đốt, quần áo đã cháy xém gần như không còn, tóc cũng đã cháy hơn phân nửa.
Ngay lúc này cô thật sự muốn từ bỏ, nhưng ý nghĩ này bị ngay lập tức bị dập tắt vì cô không có tâm trí để nghĩ đến nó nữa. Lúc này bên ngoài cơ thể cô giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, ngọn lửa này đỏ rực như máu, nhiệt độ nóng kinh người.
Lúc này Tiêu Liên vô cùng tuyệt vọng, cô cho rằng mình sẽ phải chết như thế này. Nhưng cô rất nhanh lấy lại tinh thần, cô nghĩ Mình không thể chết ở đây, nếu mình chết, ai sẽ thay mẫu thân chăm sóc cho cha và các huynh trưởng, mình đã hứa với mẹ là sẽ chăm sóc thật tốt cho họ, chính vì thế mình không thể chết
Vì nghĩ thoáng hơn nên cô cắn răng tiếp tục nhưng được hai canh giờ thì cô lại hét lên thật to đầy thống khổ Ah...... vì nó thật sự rất nóng, dù tinh thần đã vững chắc hơn nhưng sức nóng này vẫn làm cô vô cùng thống khổ. Đã kiên trì một ngày một đêm rồi, chẳng lẽ phải dừng ở đây sao??? Không được, phải tiếp tục, phải cố chịu, không thể bỏ cuộc như vậy được, vì gia đình, ta phải tiếp tục, tiếp tục chịu đựng.
Mặc dù rất cố gắng nhưng cô đã gần như kiệt sức, cô muốn từ bỏ nhưng lại luyến tiếc điều gì đó không buông xuống được. Thật sự thì cô biết đó là gì, đó là gia đình, một gia đình mà cô không dễ gì có được, cô không muốn mất nó nên cô mới kiên trì đến tận bây giờ.
Nhưng tình trạng thân thể hiện tại không thỏa được mong muốn của cô, nó đang ờ một tình trạng báo động, lúc này, cơ thể cô như muốn nứt ra, nó khô khốc, giòn, về dễ nứt vỡ, nó đã đạt đến mức giới hạn. Da thịt trên người cô bắt đầu phá toái, máu tươi tuôn ra, có lẽ vì hơi nóng nung quá lâu nên máu trong cơ thể cô cũng ít đi vì thế máu tuôn ra rất ít nhưng sệt hơn rất nhiều, xương cốt cô cũng uốn éo như muốn hòa tan.
Chính lúc ngàn cân treo sợi tóc ấy, một luồng hơi lạnh đột phá luồng hơi nóng tiến vào cơ thể giúp cô chống chọi với lại cái nóng như thiêu cháy ấy, đồng thời tiến vào với luồng hơi mát ấy thì có thêm một luồng khí nữa thừa cơ lẻn vào, nó dễ chịu vô cùng, những nơi chúng nó đi qua, da thịt, xương cốt, những nơi bị hư hại bằng mắt thường có thể thấy đang dần khôi phục sinh cơ, thậm chí chúng còn tốt hơn lúc trước rất nhiều.
Hai luồng khí lạ này không đến từ nơi nào xa lạ mà nơi phát ra chính là Tiểu Hắc, lúc này, trên người nó phát ra hai luồng ánh sáng thánh biết màu lam và lục, mát mắt vô cùng. Chính hai luồng khí này đang giúp Tiêu Liên khôi phục cơ thể.
Hai luồng khí này một là Thủy Khí có màu lam và Mộc Khí với màu lục, hai luồng khí này phân biệt chống chọi với luồng hơi nóng và khôi phục sinh cơ, chữa trị thương thế cho Tiêu Liên.
Sau một lúc lâu, luồng hơi nóng dần dần yếu đi và bắt đầu thối lui về ý thức hải của Tiêu Liên. Tiêu Liên cũng lưu ý đến hiện tượng này, dù vẫn còn rất đau đớn nhưng cô cũng muốn biết nguyên nhân của sự thống khổ này xuất phát từ đâu. Và sau khi luồng hơi nóng đó về đến ý thức hải thì cô cũng phát hiện một ngọn lửa màu đỏ,đỏ như huyết vậy, nó đang lẳng lặng thiêu đốt, bên trong nó phiêu phù lấy một đóa huyết liên màu đỏ vô cùng yêu dị. Khi nhìn đến đóa huyết liên này cô liền nghĩ đến đóa hoa trên trán mình, chúng hoàn toàn giống nhau.
Cô suy nghĩ rất nhiều nhưng không cách nào nghĩ rằng trong ý thức hải của mình lại thiêu đốt lấy một đóa huyết liên hỏa diễm. Cô giữ lại sự tò mò này và lui ra khỏi ý thức hải. Sau khi ra khỏi thức hải cô không đứng dậy ngay mà ngồi điều tức vài hơi, vận chuyển vài vòng pháp quyết để ổn định lại tình trong cơ thể.
Lần trước khi phát hiện Linh Giới Thần Quyết, cô tu luyện liên tục trong vòng nửa tháng và đạt đến cửu đoạn đấu khí. Lần này cô cũng đã bế quan nửa tháng nhằm đột phá Đấu Giả nhưng không thành.
Nhưng chính giây phút thất bại ấy, đấu khí trong cơ thể cô trở nên rối loạn và vận hành không theo bất kỳ quy luật nào, hoàn toàn như một mớ hỗn độn.
Cô cố tìm ra nguyên nhân nhưng bất lực, cô hoàn toàn bó tay, lúc này cơ thể cô như lửa đốt, vô cùng nóng. Lúc đầu hơi nóng từ trán phát ra sau đó di chuyển dần đến các bộ phận khác và rất nhanh đã lan tràn ra toàn cơ thể.
Luồng hơi nóng này vô cùng kỳ lạ, nó không lập tức thiêu cháy cô mà giống như đang nung khô cô vậy, nhiệt độ cứ tăng dần lên, càng lúc càng nóng, sắp đạt đến mức mà cô không thể nào chịu được. Lúc này cô có cảm giác mình sắp bị nướng chính, trở thành thịt quay.
Cô tưởng tượng ra cảnh mình bị nung chính, mùi thơm củ thịt quay bốc lên thơm ngào ngạt mà rùng mình. Ôi! cái cảm giác ấy.
Nhưng chính giây phút ấy, một hiện tượng lạ chợt phát sinh, đấu khí trong cơ thể cô lại vận động có quy luật hơn, tốc độ di chuyển càng lúc càng nhanh. Nó đang có xu hướng tụ tập lại với nhau. Lúc này chỉ thấy nơi đan điền của cô có một đám mây đấu khí đang xoay tròn vô cùng có vận luật. Nhưng kỳ lạ hơn là đám mây này lại có màu đỏ như máu, vô cùng yêu dị.
Lúc đám mây này hình thành cũng là lúc cô cảm thấy một luồng sức mạnh vô cùng mãnh liệt dâng trào trong cơ thể mình.
Đột phá, vậy mà thành công đột phá cửu đoạn, thành công tấn chức Đấu Giả cô vui mừng và kinh ngạc ngây người khi biết mình đột phá trở thành Đấu Giả, nhưng chính lúc này, luồng hơi nóng lỳ lạ kia lại tăng thêm nhiệt độ làm cô nhận ra mình còn có một mối nguy vô cùng lớn chưa thể giải quyết, dường như nó cảm nhận được cô cường đại hơn nên nó cũng tăng độ nóng lên thêm.
Cố gắng kiên trì, ngươi mới đột phá, cảnh giới còn chưa vững chắc, sức nóng này có thể để ngươi ma luyện chính mình, chịu đựng càng lâu càng tốt đúng lúc cô muốn từ bỏ thì Tiểu Hắc lên tiếng nhắc nhở.
Nghe được Tiểu Hắc nhắc nhở nên cô cũng cố gắng kiên trì vì cô biết một khi Tiểu Hắc đã nhắc nhở thì đó hẳn là một việc tốt. Với lại cô biết Tiểu Hắc sẽ không hy vọng cô chết.
Cô cắn răng chịu đựng thêm một ngày một đêm, lúc này cơ thể cô như lửa đốt, quần áo đã cháy xém gần như không còn, tóc cũng đã cháy hơn phân nửa.
Ngay lúc này cô thật sự muốn từ bỏ, nhưng ý nghĩ này bị ngay lập tức bị dập tắt vì cô không có tâm trí để nghĩ đến nó nữa. Lúc này bên ngoài cơ thể cô giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, ngọn lửa này đỏ rực như máu, nhiệt độ nóng kinh người.
Lúc này Tiêu Liên vô cùng tuyệt vọng, cô cho rằng mình sẽ phải chết như thế này. Nhưng cô rất nhanh lấy lại tinh thần, cô nghĩ Mình không thể chết ở đây, nếu mình chết, ai sẽ thay mẫu thân chăm sóc cho cha và các huynh trưởng, mình đã hứa với mẹ là sẽ chăm sóc thật tốt cho họ, chính vì thế mình không thể chết
Vì nghĩ thoáng hơn nên cô cắn răng tiếp tục nhưng được hai canh giờ thì cô lại hét lên thật to đầy thống khổ Ah...... vì nó thật sự rất nóng, dù tinh thần đã vững chắc hơn nhưng sức nóng này vẫn làm cô vô cùng thống khổ. Đã kiên trì một ngày một đêm rồi, chẳng lẽ phải dừng ở đây sao??? Không được, phải tiếp tục, phải cố chịu, không thể bỏ cuộc như vậy được, vì gia đình, ta phải tiếp tục, tiếp tục chịu đựng.
Mặc dù rất cố gắng nhưng cô đã gần như kiệt sức, cô muốn từ bỏ nhưng lại luyến tiếc điều gì đó không buông xuống được. Thật sự thì cô biết đó là gì, đó là gia đình, một gia đình mà cô không dễ gì có được, cô không muốn mất nó nên cô mới kiên trì đến tận bây giờ.
Nhưng tình trạng thân thể hiện tại không thỏa được mong muốn của cô, nó đang ờ một tình trạng báo động, lúc này, cơ thể cô như muốn nứt ra, nó khô khốc, giòn, về dễ nứt vỡ, nó đã đạt đến mức giới hạn. Da thịt trên người cô bắt đầu phá toái, máu tươi tuôn ra, có lẽ vì hơi nóng nung quá lâu nên máu trong cơ thể cô cũng ít đi vì thế máu tuôn ra rất ít nhưng sệt hơn rất nhiều, xương cốt cô cũng uốn éo như muốn hòa tan.
Chính lúc ngàn cân treo sợi tóc ấy, một luồng hơi lạnh đột phá luồng hơi nóng tiến vào cơ thể giúp cô chống chọi với lại cái nóng như thiêu cháy ấy, đồng thời tiến vào với luồng hơi mát ấy thì có thêm một luồng khí nữa thừa cơ lẻn vào, nó dễ chịu vô cùng, những nơi chúng nó đi qua, da thịt, xương cốt, những nơi bị hư hại bằng mắt thường có thể thấy đang dần khôi phục sinh cơ, thậm chí chúng còn tốt hơn lúc trước rất nhiều.
Hai luồng khí lạ này không đến từ nơi nào xa lạ mà nơi phát ra chính là Tiểu Hắc, lúc này, trên người nó phát ra hai luồng ánh sáng thánh biết màu lam và lục, mát mắt vô cùng. Chính hai luồng khí này đang giúp Tiêu Liên khôi phục cơ thể.
Hai luồng khí này một là Thủy Khí có màu lam và Mộc Khí với màu lục, hai luồng khí này phân biệt chống chọi với luồng hơi nóng và khôi phục sinh cơ, chữa trị thương thế cho Tiêu Liên.
Sau một lúc lâu, luồng hơi nóng dần dần yếu đi và bắt đầu thối lui về ý thức hải của Tiêu Liên. Tiêu Liên cũng lưu ý đến hiện tượng này, dù vẫn còn rất đau đớn nhưng cô cũng muốn biết nguyên nhân của sự thống khổ này xuất phát từ đâu. Và sau khi luồng hơi nóng đó về đến ý thức hải thì cô cũng phát hiện một ngọn lửa màu đỏ,đỏ như huyết vậy, nó đang lẳng lặng thiêu đốt, bên trong nó phiêu phù lấy một đóa huyết liên màu đỏ vô cùng yêu dị. Khi nhìn đến đóa huyết liên này cô liền nghĩ đến đóa hoa trên trán mình, chúng hoàn toàn giống nhau.
Cô suy nghĩ rất nhiều nhưng không cách nào nghĩ rằng trong ý thức hải của mình lại thiêu đốt lấy một đóa huyết liên hỏa diễm. Cô giữ lại sự tò mò này và lui ra khỏi ý thức hải. Sau khi ra khỏi thức hải cô không đứng dậy ngay mà ngồi điều tức vài hơi, vận chuyển vài vòng pháp quyết để ổn định lại tình trong cơ thể.
/31
|