Sáng sớm hôm sau, sau khi đã chuẩn bị đồ đạc bỏ vào nhẫn trữ vật 1 cách đầy đủ, tất cả đến nơi tập trung. Mới tới cửa, đã thấy lũ học chung, chúng tấp vào đi cùng nhóm Hạo Thiên.
Bên trong nơi tập trung, 1 đám gần 300 tên đang đứng tập trung. Chúng nhìn nhóm Hạo Thiên 1 cách đầy thù địch. Đứng trước chúng là Doãn Bằng, Lý Thanh Kỳ và Tống Tử Ngôn cùng mấy tên tư lệnh
Mấy tên đứng sau nhìn lên, chúng thả sát khí về phía nhóm Hạo Thiên đang đi tới. Hạo Thiên nhìn chúng, tất cả đều có lv từ 200 tới 300. Không tên nào vượt qua lv 300. Hạo Thiên cũng thả sát khí ra, nhắm thẳng đến chúng, mấy tên này sau khi nhận được sát khí, mặt chúng nhăn lại, đổ mồ hôi hột, mặt đau đớn dần. Màn ra mắt thật là làm cho người ta sợ hãi. Bỗng, Doãn Bằng nói
Cho chúng biết thế là đủ rồi. Thêm nữa chúng không đi làm nhiệm vụ được luôn mất
Haha, hiệu trưởng Doãn nói quá rồi. Không là chúng phế tới thế à Hạo Thiên cười, thu hồi sát khí
Chúng không phế, mà là ngươi quá yêu nghiệt Doãn Bằng trả lời
Hahaha, hiệu trưởng Doãn lại nói quá rồi. Tôi còn thua xa ngài mà Hạo Thiên cười nói
Thua xa ta? Hôm qua ngươi mới cho ta vài vết sẹo trên người mà thua ta à Doãn Bằng nói
Ngài cũng tặng tôi vài nhát đấy thôi Hạo Thiên nói
Nhưng ta ít hơn ngươi, ta được có 2 nhát. Ngươi cho ta tới 5 nhát, có phải không? Doãn Bằng cãi lại. Cuộc nói chuyện của 2 người làm đám đứng sau kia tái mặt, có thể solo ngang hàng với hiệu trưởng, loại quái vật gì đây.
Thôi thôi, hai người cãi tới mai quá Tống Tử Ngôn cắt ngang hai người
A, ngươi nói đúng. Hôm nay các người có 1 nhiệm vụ khảo sát và cùng thực hiện song song với nó là chuyến thực hành thực tiễn cho những học sinh đang đứng trước mặt nhóc đây. Chúng sẽ học hỏi thêm bên ngoài, có gì không biết ngươi có thể hỏi phó tư lệnh Lý Thanh Kỳ, ông ta sẽ chỉ ngươi. Ngoài ra, ngươi cũng phải bảo đảm an toàn cho lũ đi cùng, chúng mà có mệnh hệ gì ta tính sổ với ngươi đấy! Doãn Bằng tuôn 1 tràn ngôn ngữ, Hạo Thiên đứng nghe, gật đầu. Hạo Thiên nhìn Doãn Bằng, ta sợ ông mới lạ.
Bỗng, 1 âm thanh vang lên. Thanh âm đã im ắng từ lâu nay lại vang lên
Tinh. Phát động nhiệm vụ: hoàn thành nhiệm vụ khảo sát trước 2 tháng. Nhận được 3 lần quay dược liệu quý, 3 lần quay vật phẩm cấp 5 đến 10, 1000 vạn tinh tệ, 3 lọ thuốc tăng exp lv 5.
Không hoàn thành đúng hạn trừ 2000 vạn tinh tệ, trừ 10 cấp
WTF, trừ 2000 vạn tinh tệ còn ok, trừ 10 cấp. Mơ đi, không có cơ hội đâu nhé ngài
Ok. Vậy, chúng ta sẽ khảo sát ở đâu? Và, tàu bay đâu? Hạo Thiên nói, cậu tiếp
Với lại, người đi theo là Đường Siêu, Mộ Phong và Vũ Ly.
Tất nhiên rồi, đây là bản đồ những nơi cậu cần đến. Và tàu bay đây! Doãn Bằng đưa cho Hạo Thiên tấm bản đồ, rồi lấy ra 1 chiếc tàu bay màu đen nhỏ đưa cho Hạo Thiên.
Hạo Thiên nhìn lấy, truyền Mana vào nó. Chiếc tàu bay màu đen dần dần lớn lên, to lớn một cách hùng vỹ. Nhìn như 1 chiếc tàu chiến và có kí hiệu đặc biệt của học viện Hoàng Long trên đó. Chiếc tàu to lớn, có thể chở đến ngàn người còn dư sức. Hạo Thiên nhìn chiếc tàu, đánh giá nó từ đầu đến cuối. Rồi nói
Nó là tàu cấp 8 thôi à
Cấp 8 thôi à? Chỉ là cấp 8 nhưng muốn làm nó khó lắm cậu biết không vậy hả? Nó được làm từ những người thợ giỏi nhất và với những nguyên liệu tốt nhất đấy, ở đây chỉ có 3 chiếc đấy. Doãn Bằng la lên
Rồi rồi, biết rồi! Hạo Thiên nói, cậu tiếp
Vậy, chúng ta đi thôi!
Hạo Thiên ôm lấy Băng Liên bay lên chiếc tàu, còn mấy đứa khác phải kiếm chỗ bám và phóng lên. Ai có phong hệ thì bay lên cũng được. Lên tàu, Hạo Thiên truyền Mana vào chiếc tàu bay và khởi hành. Nó bay với tốc độ chóng mặt.
Trên tàu thì có nhiều phòng, cứ 4 người 1 phòng, chia nhau mà ở. Bên trong phòng họp trên tàu, Hạo Thiên đang ngồi trong đấy với Lý Thanh Kỳ, còn mấy đứa kia thì đang ở phòng rộng nhất, chúng chơi ở đó. Hạo Thiên ngồi trên ghế, Lý Thanh Kỳ đứng đối diện, Hạo Thiên nói
Ông ngồi đi
Không cần đâu ạ
Cứ ngồi đi
Không...
Ngồi
Vâng Lý Thanh Kỳ ngồi xuống ghế, Hạo Thiên mỉm cười nói
vậy, chúng ta sẽ đi đến nơi nào đầy tiên trên tấm bản đồ này.
Chúng ta sẽ đến Hoa Tuyết thành, thành thị gần ta nhất. Lý Thanh Kỳ chỉ tay lên tấm bản đồ, nơi có thành thị gần nhất
Thành thị mà chúng ta cai quản có bao nhiêu thành? Hạo Thiên hỏi
Có tổng cộng 14 thành, nằm ở nhiều vùng khác nhau. Gồm có: Hoa Tuyết thành, Thương Ly thành, Nguyệt Thanh thành, Lưu Ly thành, Khắc Lai thành,....... Phong Nguyệt thành. Lý Thanh Kỳ kể ra 1 dàn tên, Hạo Thiên chăm chú nghe
Mỗi thành thị lại có những đặc điểm về nghề nghiệp khác nhau. Mỗi thành lại có 1 thành chủ, thành chủ là những người đặc sứ được cử đi, cai quản nơi đó và làm cho nơi đó ngày càng phát triển hơi, cho dân được ấm no đầy đủ
Ohhhh, vậy, nhiệm vụ khảo sát của chúng ta là xem lũ thành chủ đó có làm tốt công việc được giao và có ai ăn hối lộ, làm khổ, đàn áp dân không à. Hạo Thiên nói
đúng vậy! Lý Thanh Kỳ trả lời
Mặt Hạo Thiên bỗng thay đổi, từ vui vẻ sang lạnh, nham hiểm khôn cùng. Hạo Thiên cười lạnh nói
Ta vào vấn đề chính, ngươi có quan hệ với Lý gia?
Lý gia? Tôi là con của đại trưởng lão ở đấy. Mà cậu hỏi có chuyện gì không? Lý Thanh Kỳ nói, khuôn mặt bất ngờ
Ohhh, con của đại trưởng lão sao? Ông ta mà cũng có con à! Hạo Thiên kinh ngạc nói
Cậu biết cha tôi à? Lý Thanh Kỳ nói, khuôn mặt phấn khởi
Có biết đấy! Muốn gặp không? Hạo Thiên cười nhạt
Thật không? Mà vô lý, cha tôi phải ở thủ đô Kuste chứ. Không phải muốn gặp là gặp được đâu. Lý Thanh Kỳ nói, rồi chợt lại phản biện lại
Ta nói được. Nhưng với 1 điều kiện..... Hạo Thiên dừng lại
Điều kiện gì?
Làm thuộc hạ của ta! Đơn giản đúng không? Hạo Thiên mỉm cười tươi
Có thể cho tôi gặp họ rồi mới suy nghĩ đến việc đó được không? Lý Thanh Kỳ hỏi
Được Hạo Thiểm nỉm cười, giơ tay lên, búng 1 cái rồi chợt, Lý Thanh Kỳ cảm thấy mình như bị rơi vào khoảng không vô tận, ông ta chợt nhắm chặt mắt lại rồi cảm thấy như mình đang đứng ở một nơi nào đó, mở mắt ra. Khung cảnh hiện ra trước mắt Lý Thanh Kỳ là 1 đoàn người đang quỳ, Hạo Thiên mỉm cười nhìn họ. Lý Thanh Kỳ nhận ra ngay, đó là người của Lý gia, đang quỳ trên đầu tiên là tên nhóc con trai của tộc trưởng tên là Lý Thiên Minh, ngay phía sau, phía sau là..... Cha ta- Lý Thanh Hải. Còn mấy vị trưởng lão kia nữa, mấy tộc nhân trong gia tộc, sao tất cả lại ở đây hết rồi. Rốt cuộc, tên nhóc này bắt họ khi nào, sao ta không hay biết gì cả.
Lý Thanh Kỳ hỗn loạn cả lên, trong đầu hắn đang bị rối, không biết phải làm sao nữa, hắn nói
Sao Lý gia lại ở đây, rốt cuộc ngươi đã làm gì họ?
Á A À, ta có làm gì họ đâu chứ? Họ tình nguyện đi theo ta mà. Hạo Thiên cười nói
Đúng không?
Đúng vậy ạ! tất cả đáp
Ngươi..... Lý Thanh Kỳ á khẩu, quay sang tên đại trưởng lão, càng tiến lại hắn quỳ xuống, ôm lấy ông ta khóc lên, gọi
Cha. Cha ơi!
Lý Thanh Hải nghe gọi cha, ông ta ngước mặt lên nhìn, rồi cũng xúc động, 2 hàng nước mắt của lão tuôn rơi, khóc nức nở lên. 2 cha con ôm nhau khóc, mấy người kia nghe khóc, cũng tò mò ngước lên nhìn, thì bắt gặp ngay 2 người đang khóc kia. Lý Thanh Kỳ ngừng ôm, gạt nước mắt đi nói
Sao cha lại ở đây, tên nhóc con đó bắt mọi người đến đây đúng không?
Không có, con không được nói như vậy với chủ nhân! Là chúng ta tự nguyện đi theo Lý Thanh Hải nói
Như vậy là tên nhóc đó nói đúng! Lý Thanh Kỳ nhép miệng
Ta nói ngươi nghe này, ngươi cứ gọi ta là nhóc này nhóc nọ đi, có ngày ngươi chết trước cha ngươi đấy! Hạo Thiên nói, khuôn mặt lạnh đi
Xin chủ nhân bớt giận, là con ta còn chưa biết sự lợi hại của ngài, ngài tha cho nó Lý Thanh Hải van xin
ô, vậy là hôm đó đánh ngươi như vậy mà ngươi còn chưa biết sự lợi hại của ta Hạo Thiên cười nhạt
Không. Ta biết chứ, ta biết cậu rata mạnh. Ta xin lỗi, sẽ không gọi cậu như vậy nữa Lý Thanh Kỳ đổ mồ hôi hột
Tốt. Vậy, ngươi nghĩ sao về lời đề nghị của ta. Hạo Thiên mỉm cười nói
Tôi đồng ý. Nguyện trung thành với chủ nhân tới lúc chết Lý Thanh Kỳ nói, quỳ xuống đất. Dù sao tên nhóc này cũng rất mạnh, muốn giết ta chỉ cần 1 cái búng tay nên không cần cầu kỳ. Theo hắn có lẽ còn tốt hơn, mà còn có gia tộc ta ở đây nữa.
Tốt! Vậy, Thiên Minh, ngươi dạo gần đây có tiến bộ không ít nhưng lại không có sự chăm chỉ như những tộc nhân của ngươi. Một tộc trưởng mà không làm gương thì nên xử sao đây Hạo Thiên nói, rồi mỉm cười nhìn Lý Thiên Minh
Tôi...tôi... Tôi xin lỗi. Tôi sẽ không tái phạm nữa. Xin chủ nhân tha cho tôi Lý Thiên Minh dập đầu xuống đất
Không lẽ mỗi làn sai xin lỗi là xong sao. Đây là lần thứ mấy ngươi phạm lỗi nhớ không?
Dạ....2 ạ
Những 2 lần, ta đã tha cho lần thứ nhất rồi. Ngươi lập lại lần thứ 2, vậy là nên bị phạt đúng không? Ngươi... Có muốn vào căn phòng đó nữa không? Hạo Thiên nói, chỉ tay về phía cánh cửa đỏ, nơi dẫn đến nơi ở của tiểu Hắc và tiểu Quang
Không.. Không ạ Lý Thiên Minh hoảng sợ cả lên
Ta nói với ngươi, cũng là với tất cả những người ở đây. Tên nào mà mắc lỗi, là sẽ được đưa vào cánh cửa đó. Tên nào không sợ thì hãy thử, ta không cấm. Hạo Thiên mỉm cười, tiếp
Còn Thiên Minh, đánh hắn 200 cây cho ta. Ngươi và ngươi, đánh xong bỏ đói 2 ngày không cho ăn Hạo Thiên nói, lũ kia lập tức thi hành. Lấy gậy, đánh liên tiếp vào mông Lý Thiên Minh 200 cái, làm cho hắn ngồi không được mà phải đứng hoặc nằm. Còn bị bỏ đói 2 ngày
Được rồi. Chúng ta ra thôi Hạo Thiên nói, búng tay 1 cái, cả 2 người cậu và Lý Thanh Kỳ xuất hiện bên ngoài, ngồi trong phòng họp lúc nãy. Lý Thanh Kỳ nhanh chóng đứng dậy, nói
Chủ nhân
Rồi. Ngươi đi làm việc của ngươi đi Hạo Thiên nói, rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng. Bên ngoài phòng họp đang có những đứa học sinh nội viện đi qua lại, gặp Hạo Thiên thì cuối đầu chào.
Hạo Thiên đi vòng quanh khắp tàu, rồi lại lên mui tàu đứng trên đấy. Tàu đi với tốc độ nhanh, mọi thứ xoẹt qua phía dưới không thấy gì. Cậu ngồi trên đấy, nhìn xuống phía dưới, nghĩ ngợi gì đó rồi lại ngồi khoanh chân lại.
Bên bọn nhóc lúc này, chúng đi khắp nơi kiếm Hạo Thiên nhưng không thấy cậu đâu, có hỏi vài người cũng không biết, chúng dừng lại bên cánh cửa kính của tàu nhìn ra bên ngoài, cảnh vật bên ngoài xoẹt qua nhanh như chớp không thể thấy gì. Mình Kỳ bất chợt nhìn lên mui tàu, thấy 1 bóng hình đen nhỏ đang ngồi trên đấy nhưng không thấy rõ. Minh Kỳ nói
Các cậu này. Ai ngồi trên đó kìa?
Cả đám nhìn theo, cố gắng nhướng mắt nhìn nhưng không thấy rõ được do khoảng cách quá xa. Trời bất chợt bắt đầu đổ mưa, cơn mưa lớn ào ào ngoài cửa kính. Cái người ngồi ngoài mui tàu kia cũng đang bị ướt nhưng vẫn không đứng dậy vào. Tiểu Siêu nhìn, rồi lại nói
Các cậu đứng đây đợi đi! rồi vụt chạy đi mất
Một lát sau, bọn nhóc thấy tiểu Siêu đang đứng trên mui tàu, đang đi về phía người đó dưới cơn mưa ào ạt xô tới mà người đó vẫn không đứng dậy. Bọn nhóc vẫn tiếp tục quan sát, tiểu Siêu đứng đợi bên người đó, không nói gì. Qua sau 1 hồi, cơn mưa lại càng lớn hơn nữa, kèm theo đó là những trận sấm sét đang đánh đùng đùng xuống từ trời cao.
Vẫn đứng đấy, bên cạnh người đang ngồi, chợt, 1 tia sét đánh xuống chỗ tiểu Siêu và người đang ngồi bất động đó. Tiểu Siêu nhăn mặt, giơ tay lên đánh bật ra, tia sét tan đi mà tay cậu cũng bị thương rỉ máu. Sấm sét trong tự nhiên rất mạnh, mạnh hơn những kĩ năng hệ bằng sấm sét thông thường. Một giọt máu của tiểu Siêi rơi xuống, trúng ngay gò má của người đang ngồi. Cậu ta dần mở mắt, ngước mặt lên nhìn tiểu Siêu rồi nói
Tớ đột phá cấp 450 rồi!
Vâng. Chúc mừng cậu chủ Tiểu Siêu mỉm cười nói. Người ngồi khoanh chân đương nhiên là Hạo Thiên rồi, cậu ta ngồi đó từ lúc đầu. Hạo Thiên đứng dậy, khắp mình ướt nhẹp, cả tiểu Siêu nữa. Cậu và tiểu Siêu cùng cởi áo ra, để lộ cả cơ thể trắng noãn tuyệt mình. Bụng 6 múi, cơ bắp vừa đủ, không thô kệch. Một cơ thể hoàn hảo. Cả 2 cùng đi vào trong. Khi cả Hạo Thiên mới đứng dậy thì lũ nhóc đã nhanh chóng chạy lên chỗ cánh cửa dẫn ra mui tàu, kèm theo trên tay là 2 chiếc khăn.
Hạo Thiên mở cửa bước ra, bọn nhóc đứng trước cửa lo lắng nói
Boss làm gì ở ngoài đó thế, cả lão nhị nữa, sao không kêu Boss vào để cả 2 ướt hết cả rồi
Đúnh vậy, nhỡ bị cảm thì sao Băng Liên lo lắng nói
Không sao đâu Hạo Thiên mỉm cười nói, nhận lấy khăn đưa cho tiểu Siêu 1 cái lau người.
Rời khỏi mui tàu, Hạo Thiên với tiểu Siêu ở trần đi khắp nơi, thu hút bao ánh nhìn của những đứa con gái. Chúng nhìn Hạo Thiên 1 cách đắm đuối, mắt không rời. Hạo Thiên có chút khó chịu nhưng đành kệ, tại mình ở trần đi khắp nơi mà. Về tới phòng, cả 2 đi tắm thay đồ ngay, không kẻo lại cảm lạnh mất
Tắm xong xuôi, Hạo Thiên ngả lưng trên ghế, mắt nhắm nghiền. Hạo Thiên mở mắt, đám nhóc bu xung quanh, Băng Liên tò mò hỏi
Lúc nãy chủ nhân trên đó làm gì thế?mưa mà không chịu vào
ta ngồi hấp thu tinh hoa của đất trời chút ấy mà. À mà, ta đột phá cấp 450 rồi đấy Hạo Thiên nói, mặt tỉnh bơ, bưng ly nước uống. Bọn nhóc nhìn, nhìn rồi há hốc mồm kinh ngạc, la lớn
Cái gì?
Minh Kỳ: Nhanh vậy Boss
Dạ Hoa: Boss quá đỉnh
Dạ Thiên Lăng: Boss đả kích người quá!
Mộc Lâm: Chậm lại Boss ơi *rơi nước mắt*
Trần Thống Trung: Đúng là Boss có khác
.......
Các ngươi cũng phải cố gắng đi! Hạo Thiên uống một ngụm nước nói
Cốc cốc bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Hạo Thiên nói vọng ra, chẳng thèm mở cửa phòng
Chuyện gì?
Thức ăn đã xong ạ! Mời đại tư lệnh dùng bữa
Chúng ta ra ngay Hạo Thiên nói, ngồi dậy khỏi ghế. Đi cùng bọn nhóc xuống phòng ăn. Một bàn ăn thịnh soạn đã được dọn lên, tất cả đang đứng, chỉ chờ Hạo Thiên là có thể ngồi vào ăn. Cậu đứng trước tất cả nói
Lần sau tất cả có thể ăn trước, chỉ cần dọn riêng ra cho chúng ta 1 bàn 50 người là được rồi ngồi xuống bàn ăn. Mấy tên kia cũng bắt đầu ngồi xuống. Những món ăn nóng hổi, thơm lừng bay ngát khắp phòng. Minh Kỳ ăn ngấu nghiến, mắc nghẹn, dừng lại uống nước rồi nói
Thức ăn ngon thật đấy!
Đúng vậy! Hạo Thiên bưng ly nước uống, nhìn khắp phòng ăn rồi nói
Ai là người nấu ăn ở đây?
Nhanh chóng, 1 tên chạy ngay lại, cúi đầu nói
Là tôi ạ
Chiều nay chuẩn bị thêm cho ta 3 tấn thịt nướng Hạo Thiên nói
Trên tàu của chúng ta làm gì có nhiều như vậy ạ! tên nấu thức ăn nói
Lát nữa sẽ có thịt cho ngươi nướng. Chỉ cần chiều có 3 tấn cho ta là được.
Vâng ạ tên đó nói, rồi đi.
Tất cả tiếp tục ăn. Xong bữa trưa, Hạo Thiên đi dọc theo hành lang, cảnh vật bên ngoài vẫn xoẹt qua 1 cách chớp nhoáng. Bỗng, Hạo Thiên lẩm nhẩm gì đó, chiếc tàu dừng gấp, nhiều tiếng la lên do giật mình vì tàu thắng gấp. Hạo Thiên mặc kệ, tiến tới cánh cửa ra ngoài, phóng xuống đám nhóc cũng phóng theo.
Dưới mặt đất, Hạo Thiên nhìn quanh bảo
đi kiếm thịt nướng cho buổi chiều đi. Càng nhiều càng tốt, đây là nhẫn trữ vật. Đựng đầy nó thì gặp nhau ở đây, chia ra 3 người 1 nhóm.
Mỗi nhóm 1 chiếc rồi chia nhau đi kiếm thịt cho buổi chiều. Hạo Thiên cũng đi, có vẻ cậu và tiểu Siêu tìm nhanh nhất nên đang đứng đợi bọn nhóc trở lại. Mấy tên học sinh trên tàu thì đang ngó xuống xem đại tư lệnh của chúng đang làn gì mà dừng tàu lại gấp như vậy. Lát sau, bọn nhóc trở lại. Tất cả cùng trở lại tàu, đi về phía phòng ăn. Kêu người nấu ăn ra, Hạo Thiên nói
Thịt đây, chiều nhớ nướng 3 tấn thịt cho ta. Từ nay chiều nào trên tàu cũng phải nướng cho ta. khi cậu nói, kế bên cậu lập tức xuất hiện 1 núi thịt khổng lồ hơn 10m, tất cả đám xung quanh trố mắt nhìn. Xuống dưới mới có 30p mà làm gì nhiều thịt vậy, họ đi đâu mà kiếm ra nhiều vậy chứ.
Tên nấu ăn gật đầu lia lịa nói
Vâng, tôi đi chuẩn bị ngay
Hạo Thiên gật đầu, quay lưng bỏ đi cùng đám nhóc. Về tới phòng, lại bắt đầu chu kỳ thay phiên nhau tắm. Suốt 30p kiếm thịt, chui lủi khắp nơi làm cho mình mẩy dơ cả lên. Hạo Thiên ngồi trên ghế, nhắm mắt lên.
Theo Hạo Thiên biết thì chỉ hết ngày hôm nay nữa thôi, sáng sớm mai là tới nơi. Tốc độ của chiếc tàu này cũng nhanh thật, mới đi có 1 ngày rữa là tới nơi rồi.
Ngồi không đọc sách tới chiều tối, lại tiếp tục đi ăn. Phòng ăn lúc này, 1 bàn thức ăn với những món ăn khác nhau bốc mùi thơm lừng, kế bên là bàn thịt nướng đầy ắp thịt. Hạo Thiên và đám nhóc ngồi xuống ghế, Hạo Thiên nói
Gọi pet của các cậu ra cho chúng ăn đi
Vâng tất cả đáp, gọi pet của mình ra. Chúng thấy núi thịt thì mắt sáng lên, giành nhau đồ ăn. Hạo Thiên cũng gọi 2 con rồng của cậu ra, mấy lũ này vì đồ ăn mà bất chấp, bay vô giành giựt với nhau, đồ ăn bay tứ tung
Ăn no phủ phê thì lại vào không gian linh thú ngủ tiếp, ăn không rồi ngủ không biết sau này có thành heo không đây.
Về tới phòng, đọc sách, nói chuyện, ăn uống rồi ngủ 1 giấc tới sáng hôm sau. Sáng sớm, chiếc tàu đã tới nơi, đậu cách xa thành thị khoảng 50km, Hạo Thiên phóng xuống tàu, tất cả đám học sinh cũng đi theo. Hạo Thiên phân phó
Các ngươi vào thành điều tra về thành này. Điều tra về cái gì thì chắc các ngươi cũng phải được hiệu trưởng Doãn đề cập rồi chứ?
Vâng ạ
Tốt. Cải trang thành người dân đi điều tra, chia nhóm mà đi, tập trung lại sau 3 ngày trước thành. Hạo Thiên nói
Vâng tất cả nói, phân tán ra. Đám nhóc thì chắc chắn kè kè theo Hạo Thiên rồi. Hạo Thiên nhìn tấy cả nói
Chúng ta đi thôi!
( P /s: bạo 2 chương cho Nguyệt Phiếu của bạn Mongdaonhi nhoa:3
Mong ủng hộ từ mọi người:3)
Bên trong nơi tập trung, 1 đám gần 300 tên đang đứng tập trung. Chúng nhìn nhóm Hạo Thiên 1 cách đầy thù địch. Đứng trước chúng là Doãn Bằng, Lý Thanh Kỳ và Tống Tử Ngôn cùng mấy tên tư lệnh
Mấy tên đứng sau nhìn lên, chúng thả sát khí về phía nhóm Hạo Thiên đang đi tới. Hạo Thiên nhìn chúng, tất cả đều có lv từ 200 tới 300. Không tên nào vượt qua lv 300. Hạo Thiên cũng thả sát khí ra, nhắm thẳng đến chúng, mấy tên này sau khi nhận được sát khí, mặt chúng nhăn lại, đổ mồ hôi hột, mặt đau đớn dần. Màn ra mắt thật là làm cho người ta sợ hãi. Bỗng, Doãn Bằng nói
Cho chúng biết thế là đủ rồi. Thêm nữa chúng không đi làm nhiệm vụ được luôn mất
Haha, hiệu trưởng Doãn nói quá rồi. Không là chúng phế tới thế à Hạo Thiên cười, thu hồi sát khí
Chúng không phế, mà là ngươi quá yêu nghiệt Doãn Bằng trả lời
Hahaha, hiệu trưởng Doãn lại nói quá rồi. Tôi còn thua xa ngài mà Hạo Thiên cười nói
Thua xa ta? Hôm qua ngươi mới cho ta vài vết sẹo trên người mà thua ta à Doãn Bằng nói
Ngài cũng tặng tôi vài nhát đấy thôi Hạo Thiên nói
Nhưng ta ít hơn ngươi, ta được có 2 nhát. Ngươi cho ta tới 5 nhát, có phải không? Doãn Bằng cãi lại. Cuộc nói chuyện của 2 người làm đám đứng sau kia tái mặt, có thể solo ngang hàng với hiệu trưởng, loại quái vật gì đây.
Thôi thôi, hai người cãi tới mai quá Tống Tử Ngôn cắt ngang hai người
A, ngươi nói đúng. Hôm nay các người có 1 nhiệm vụ khảo sát và cùng thực hiện song song với nó là chuyến thực hành thực tiễn cho những học sinh đang đứng trước mặt nhóc đây. Chúng sẽ học hỏi thêm bên ngoài, có gì không biết ngươi có thể hỏi phó tư lệnh Lý Thanh Kỳ, ông ta sẽ chỉ ngươi. Ngoài ra, ngươi cũng phải bảo đảm an toàn cho lũ đi cùng, chúng mà có mệnh hệ gì ta tính sổ với ngươi đấy! Doãn Bằng tuôn 1 tràn ngôn ngữ, Hạo Thiên đứng nghe, gật đầu. Hạo Thiên nhìn Doãn Bằng, ta sợ ông mới lạ.
Bỗng, 1 âm thanh vang lên. Thanh âm đã im ắng từ lâu nay lại vang lên
Tinh. Phát động nhiệm vụ: hoàn thành nhiệm vụ khảo sát trước 2 tháng. Nhận được 3 lần quay dược liệu quý, 3 lần quay vật phẩm cấp 5 đến 10, 1000 vạn tinh tệ, 3 lọ thuốc tăng exp lv 5.
Không hoàn thành đúng hạn trừ 2000 vạn tinh tệ, trừ 10 cấp
WTF, trừ 2000 vạn tinh tệ còn ok, trừ 10 cấp. Mơ đi, không có cơ hội đâu nhé ngài
Ok. Vậy, chúng ta sẽ khảo sát ở đâu? Và, tàu bay đâu? Hạo Thiên nói, cậu tiếp
Với lại, người đi theo là Đường Siêu, Mộ Phong và Vũ Ly.
Tất nhiên rồi, đây là bản đồ những nơi cậu cần đến. Và tàu bay đây! Doãn Bằng đưa cho Hạo Thiên tấm bản đồ, rồi lấy ra 1 chiếc tàu bay màu đen nhỏ đưa cho Hạo Thiên.
Hạo Thiên nhìn lấy, truyền Mana vào nó. Chiếc tàu bay màu đen dần dần lớn lên, to lớn một cách hùng vỹ. Nhìn như 1 chiếc tàu chiến và có kí hiệu đặc biệt của học viện Hoàng Long trên đó. Chiếc tàu to lớn, có thể chở đến ngàn người còn dư sức. Hạo Thiên nhìn chiếc tàu, đánh giá nó từ đầu đến cuối. Rồi nói
Nó là tàu cấp 8 thôi à
Cấp 8 thôi à? Chỉ là cấp 8 nhưng muốn làm nó khó lắm cậu biết không vậy hả? Nó được làm từ những người thợ giỏi nhất và với những nguyên liệu tốt nhất đấy, ở đây chỉ có 3 chiếc đấy. Doãn Bằng la lên
Rồi rồi, biết rồi! Hạo Thiên nói, cậu tiếp
Vậy, chúng ta đi thôi!
Hạo Thiên ôm lấy Băng Liên bay lên chiếc tàu, còn mấy đứa khác phải kiếm chỗ bám và phóng lên. Ai có phong hệ thì bay lên cũng được. Lên tàu, Hạo Thiên truyền Mana vào chiếc tàu bay và khởi hành. Nó bay với tốc độ chóng mặt.
Trên tàu thì có nhiều phòng, cứ 4 người 1 phòng, chia nhau mà ở. Bên trong phòng họp trên tàu, Hạo Thiên đang ngồi trong đấy với Lý Thanh Kỳ, còn mấy đứa kia thì đang ở phòng rộng nhất, chúng chơi ở đó. Hạo Thiên ngồi trên ghế, Lý Thanh Kỳ đứng đối diện, Hạo Thiên nói
Ông ngồi đi
Không cần đâu ạ
Cứ ngồi đi
Không...
Ngồi
Vâng Lý Thanh Kỳ ngồi xuống ghế, Hạo Thiên mỉm cười nói
vậy, chúng ta sẽ đi đến nơi nào đầy tiên trên tấm bản đồ này.
Chúng ta sẽ đến Hoa Tuyết thành, thành thị gần ta nhất. Lý Thanh Kỳ chỉ tay lên tấm bản đồ, nơi có thành thị gần nhất
Thành thị mà chúng ta cai quản có bao nhiêu thành? Hạo Thiên hỏi
Có tổng cộng 14 thành, nằm ở nhiều vùng khác nhau. Gồm có: Hoa Tuyết thành, Thương Ly thành, Nguyệt Thanh thành, Lưu Ly thành, Khắc Lai thành,....... Phong Nguyệt thành. Lý Thanh Kỳ kể ra 1 dàn tên, Hạo Thiên chăm chú nghe
Mỗi thành thị lại có những đặc điểm về nghề nghiệp khác nhau. Mỗi thành lại có 1 thành chủ, thành chủ là những người đặc sứ được cử đi, cai quản nơi đó và làm cho nơi đó ngày càng phát triển hơi, cho dân được ấm no đầy đủ
Ohhhh, vậy, nhiệm vụ khảo sát của chúng ta là xem lũ thành chủ đó có làm tốt công việc được giao và có ai ăn hối lộ, làm khổ, đàn áp dân không à. Hạo Thiên nói
đúng vậy! Lý Thanh Kỳ trả lời
Mặt Hạo Thiên bỗng thay đổi, từ vui vẻ sang lạnh, nham hiểm khôn cùng. Hạo Thiên cười lạnh nói
Ta vào vấn đề chính, ngươi có quan hệ với Lý gia?
Lý gia? Tôi là con của đại trưởng lão ở đấy. Mà cậu hỏi có chuyện gì không? Lý Thanh Kỳ nói, khuôn mặt bất ngờ
Ohhh, con của đại trưởng lão sao? Ông ta mà cũng có con à! Hạo Thiên kinh ngạc nói
Cậu biết cha tôi à? Lý Thanh Kỳ nói, khuôn mặt phấn khởi
Có biết đấy! Muốn gặp không? Hạo Thiên cười nhạt
Thật không? Mà vô lý, cha tôi phải ở thủ đô Kuste chứ. Không phải muốn gặp là gặp được đâu. Lý Thanh Kỳ nói, rồi chợt lại phản biện lại
Ta nói được. Nhưng với 1 điều kiện..... Hạo Thiên dừng lại
Điều kiện gì?
Làm thuộc hạ của ta! Đơn giản đúng không? Hạo Thiên mỉm cười tươi
Có thể cho tôi gặp họ rồi mới suy nghĩ đến việc đó được không? Lý Thanh Kỳ hỏi
Được Hạo Thiểm nỉm cười, giơ tay lên, búng 1 cái rồi chợt, Lý Thanh Kỳ cảm thấy mình như bị rơi vào khoảng không vô tận, ông ta chợt nhắm chặt mắt lại rồi cảm thấy như mình đang đứng ở một nơi nào đó, mở mắt ra. Khung cảnh hiện ra trước mắt Lý Thanh Kỳ là 1 đoàn người đang quỳ, Hạo Thiên mỉm cười nhìn họ. Lý Thanh Kỳ nhận ra ngay, đó là người của Lý gia, đang quỳ trên đầu tiên là tên nhóc con trai của tộc trưởng tên là Lý Thiên Minh, ngay phía sau, phía sau là..... Cha ta- Lý Thanh Hải. Còn mấy vị trưởng lão kia nữa, mấy tộc nhân trong gia tộc, sao tất cả lại ở đây hết rồi. Rốt cuộc, tên nhóc này bắt họ khi nào, sao ta không hay biết gì cả.
Lý Thanh Kỳ hỗn loạn cả lên, trong đầu hắn đang bị rối, không biết phải làm sao nữa, hắn nói
Sao Lý gia lại ở đây, rốt cuộc ngươi đã làm gì họ?
Á A À, ta có làm gì họ đâu chứ? Họ tình nguyện đi theo ta mà. Hạo Thiên cười nói
Đúng không?
Đúng vậy ạ! tất cả đáp
Ngươi..... Lý Thanh Kỳ á khẩu, quay sang tên đại trưởng lão, càng tiến lại hắn quỳ xuống, ôm lấy ông ta khóc lên, gọi
Cha. Cha ơi!
Lý Thanh Hải nghe gọi cha, ông ta ngước mặt lên nhìn, rồi cũng xúc động, 2 hàng nước mắt của lão tuôn rơi, khóc nức nở lên. 2 cha con ôm nhau khóc, mấy người kia nghe khóc, cũng tò mò ngước lên nhìn, thì bắt gặp ngay 2 người đang khóc kia. Lý Thanh Kỳ ngừng ôm, gạt nước mắt đi nói
Sao cha lại ở đây, tên nhóc con đó bắt mọi người đến đây đúng không?
Không có, con không được nói như vậy với chủ nhân! Là chúng ta tự nguyện đi theo Lý Thanh Hải nói
Như vậy là tên nhóc đó nói đúng! Lý Thanh Kỳ nhép miệng
Ta nói ngươi nghe này, ngươi cứ gọi ta là nhóc này nhóc nọ đi, có ngày ngươi chết trước cha ngươi đấy! Hạo Thiên nói, khuôn mặt lạnh đi
Xin chủ nhân bớt giận, là con ta còn chưa biết sự lợi hại của ngài, ngài tha cho nó Lý Thanh Hải van xin
ô, vậy là hôm đó đánh ngươi như vậy mà ngươi còn chưa biết sự lợi hại của ta Hạo Thiên cười nhạt
Không. Ta biết chứ, ta biết cậu rata mạnh. Ta xin lỗi, sẽ không gọi cậu như vậy nữa Lý Thanh Kỳ đổ mồ hôi hột
Tốt. Vậy, ngươi nghĩ sao về lời đề nghị của ta. Hạo Thiên mỉm cười nói
Tôi đồng ý. Nguyện trung thành với chủ nhân tới lúc chết Lý Thanh Kỳ nói, quỳ xuống đất. Dù sao tên nhóc này cũng rất mạnh, muốn giết ta chỉ cần 1 cái búng tay nên không cần cầu kỳ. Theo hắn có lẽ còn tốt hơn, mà còn có gia tộc ta ở đây nữa.
Tốt! Vậy, Thiên Minh, ngươi dạo gần đây có tiến bộ không ít nhưng lại không có sự chăm chỉ như những tộc nhân của ngươi. Một tộc trưởng mà không làm gương thì nên xử sao đây Hạo Thiên nói, rồi mỉm cười nhìn Lý Thiên Minh
Tôi...tôi... Tôi xin lỗi. Tôi sẽ không tái phạm nữa. Xin chủ nhân tha cho tôi Lý Thiên Minh dập đầu xuống đất
Không lẽ mỗi làn sai xin lỗi là xong sao. Đây là lần thứ mấy ngươi phạm lỗi nhớ không?
Dạ....2 ạ
Những 2 lần, ta đã tha cho lần thứ nhất rồi. Ngươi lập lại lần thứ 2, vậy là nên bị phạt đúng không? Ngươi... Có muốn vào căn phòng đó nữa không? Hạo Thiên nói, chỉ tay về phía cánh cửa đỏ, nơi dẫn đến nơi ở của tiểu Hắc và tiểu Quang
Không.. Không ạ Lý Thiên Minh hoảng sợ cả lên
Ta nói với ngươi, cũng là với tất cả những người ở đây. Tên nào mà mắc lỗi, là sẽ được đưa vào cánh cửa đó. Tên nào không sợ thì hãy thử, ta không cấm. Hạo Thiên mỉm cười, tiếp
Còn Thiên Minh, đánh hắn 200 cây cho ta. Ngươi và ngươi, đánh xong bỏ đói 2 ngày không cho ăn Hạo Thiên nói, lũ kia lập tức thi hành. Lấy gậy, đánh liên tiếp vào mông Lý Thiên Minh 200 cái, làm cho hắn ngồi không được mà phải đứng hoặc nằm. Còn bị bỏ đói 2 ngày
Được rồi. Chúng ta ra thôi Hạo Thiên nói, búng tay 1 cái, cả 2 người cậu và Lý Thanh Kỳ xuất hiện bên ngoài, ngồi trong phòng họp lúc nãy. Lý Thanh Kỳ nhanh chóng đứng dậy, nói
Chủ nhân
Rồi. Ngươi đi làm việc của ngươi đi Hạo Thiên nói, rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng. Bên ngoài phòng họp đang có những đứa học sinh nội viện đi qua lại, gặp Hạo Thiên thì cuối đầu chào.
Hạo Thiên đi vòng quanh khắp tàu, rồi lại lên mui tàu đứng trên đấy. Tàu đi với tốc độ nhanh, mọi thứ xoẹt qua phía dưới không thấy gì. Cậu ngồi trên đấy, nhìn xuống phía dưới, nghĩ ngợi gì đó rồi lại ngồi khoanh chân lại.
Bên bọn nhóc lúc này, chúng đi khắp nơi kiếm Hạo Thiên nhưng không thấy cậu đâu, có hỏi vài người cũng không biết, chúng dừng lại bên cánh cửa kính của tàu nhìn ra bên ngoài, cảnh vật bên ngoài xoẹt qua nhanh như chớp không thể thấy gì. Mình Kỳ bất chợt nhìn lên mui tàu, thấy 1 bóng hình đen nhỏ đang ngồi trên đấy nhưng không thấy rõ. Minh Kỳ nói
Các cậu này. Ai ngồi trên đó kìa?
Cả đám nhìn theo, cố gắng nhướng mắt nhìn nhưng không thấy rõ được do khoảng cách quá xa. Trời bất chợt bắt đầu đổ mưa, cơn mưa lớn ào ào ngoài cửa kính. Cái người ngồi ngoài mui tàu kia cũng đang bị ướt nhưng vẫn không đứng dậy vào. Tiểu Siêu nhìn, rồi lại nói
Các cậu đứng đây đợi đi! rồi vụt chạy đi mất
Một lát sau, bọn nhóc thấy tiểu Siêu đang đứng trên mui tàu, đang đi về phía người đó dưới cơn mưa ào ạt xô tới mà người đó vẫn không đứng dậy. Bọn nhóc vẫn tiếp tục quan sát, tiểu Siêu đứng đợi bên người đó, không nói gì. Qua sau 1 hồi, cơn mưa lại càng lớn hơn nữa, kèm theo đó là những trận sấm sét đang đánh đùng đùng xuống từ trời cao.
Vẫn đứng đấy, bên cạnh người đang ngồi, chợt, 1 tia sét đánh xuống chỗ tiểu Siêu và người đang ngồi bất động đó. Tiểu Siêu nhăn mặt, giơ tay lên đánh bật ra, tia sét tan đi mà tay cậu cũng bị thương rỉ máu. Sấm sét trong tự nhiên rất mạnh, mạnh hơn những kĩ năng hệ bằng sấm sét thông thường. Một giọt máu của tiểu Siêi rơi xuống, trúng ngay gò má của người đang ngồi. Cậu ta dần mở mắt, ngước mặt lên nhìn tiểu Siêu rồi nói
Tớ đột phá cấp 450 rồi!
Vâng. Chúc mừng cậu chủ Tiểu Siêu mỉm cười nói. Người ngồi khoanh chân đương nhiên là Hạo Thiên rồi, cậu ta ngồi đó từ lúc đầu. Hạo Thiên đứng dậy, khắp mình ướt nhẹp, cả tiểu Siêu nữa. Cậu và tiểu Siêu cùng cởi áo ra, để lộ cả cơ thể trắng noãn tuyệt mình. Bụng 6 múi, cơ bắp vừa đủ, không thô kệch. Một cơ thể hoàn hảo. Cả 2 cùng đi vào trong. Khi cả Hạo Thiên mới đứng dậy thì lũ nhóc đã nhanh chóng chạy lên chỗ cánh cửa dẫn ra mui tàu, kèm theo trên tay là 2 chiếc khăn.
Hạo Thiên mở cửa bước ra, bọn nhóc đứng trước cửa lo lắng nói
Boss làm gì ở ngoài đó thế, cả lão nhị nữa, sao không kêu Boss vào để cả 2 ướt hết cả rồi
Đúnh vậy, nhỡ bị cảm thì sao Băng Liên lo lắng nói
Không sao đâu Hạo Thiên mỉm cười nói, nhận lấy khăn đưa cho tiểu Siêu 1 cái lau người.
Rời khỏi mui tàu, Hạo Thiên với tiểu Siêu ở trần đi khắp nơi, thu hút bao ánh nhìn của những đứa con gái. Chúng nhìn Hạo Thiên 1 cách đắm đuối, mắt không rời. Hạo Thiên có chút khó chịu nhưng đành kệ, tại mình ở trần đi khắp nơi mà. Về tới phòng, cả 2 đi tắm thay đồ ngay, không kẻo lại cảm lạnh mất
Tắm xong xuôi, Hạo Thiên ngả lưng trên ghế, mắt nhắm nghiền. Hạo Thiên mở mắt, đám nhóc bu xung quanh, Băng Liên tò mò hỏi
Lúc nãy chủ nhân trên đó làm gì thế?mưa mà không chịu vào
ta ngồi hấp thu tinh hoa của đất trời chút ấy mà. À mà, ta đột phá cấp 450 rồi đấy Hạo Thiên nói, mặt tỉnh bơ, bưng ly nước uống. Bọn nhóc nhìn, nhìn rồi há hốc mồm kinh ngạc, la lớn
Cái gì?
Minh Kỳ: Nhanh vậy Boss
Dạ Hoa: Boss quá đỉnh
Dạ Thiên Lăng: Boss đả kích người quá!
Mộc Lâm: Chậm lại Boss ơi *rơi nước mắt*
Trần Thống Trung: Đúng là Boss có khác
.......
Các ngươi cũng phải cố gắng đi! Hạo Thiên uống một ngụm nước nói
Cốc cốc bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Hạo Thiên nói vọng ra, chẳng thèm mở cửa phòng
Chuyện gì?
Thức ăn đã xong ạ! Mời đại tư lệnh dùng bữa
Chúng ta ra ngay Hạo Thiên nói, ngồi dậy khỏi ghế. Đi cùng bọn nhóc xuống phòng ăn. Một bàn ăn thịnh soạn đã được dọn lên, tất cả đang đứng, chỉ chờ Hạo Thiên là có thể ngồi vào ăn. Cậu đứng trước tất cả nói
Lần sau tất cả có thể ăn trước, chỉ cần dọn riêng ra cho chúng ta 1 bàn 50 người là được rồi ngồi xuống bàn ăn. Mấy tên kia cũng bắt đầu ngồi xuống. Những món ăn nóng hổi, thơm lừng bay ngát khắp phòng. Minh Kỳ ăn ngấu nghiến, mắc nghẹn, dừng lại uống nước rồi nói
Thức ăn ngon thật đấy!
Đúng vậy! Hạo Thiên bưng ly nước uống, nhìn khắp phòng ăn rồi nói
Ai là người nấu ăn ở đây?
Nhanh chóng, 1 tên chạy ngay lại, cúi đầu nói
Là tôi ạ
Chiều nay chuẩn bị thêm cho ta 3 tấn thịt nướng Hạo Thiên nói
Trên tàu của chúng ta làm gì có nhiều như vậy ạ! tên nấu thức ăn nói
Lát nữa sẽ có thịt cho ngươi nướng. Chỉ cần chiều có 3 tấn cho ta là được.
Vâng ạ tên đó nói, rồi đi.
Tất cả tiếp tục ăn. Xong bữa trưa, Hạo Thiên đi dọc theo hành lang, cảnh vật bên ngoài vẫn xoẹt qua 1 cách chớp nhoáng. Bỗng, Hạo Thiên lẩm nhẩm gì đó, chiếc tàu dừng gấp, nhiều tiếng la lên do giật mình vì tàu thắng gấp. Hạo Thiên mặc kệ, tiến tới cánh cửa ra ngoài, phóng xuống đám nhóc cũng phóng theo.
Dưới mặt đất, Hạo Thiên nhìn quanh bảo
đi kiếm thịt nướng cho buổi chiều đi. Càng nhiều càng tốt, đây là nhẫn trữ vật. Đựng đầy nó thì gặp nhau ở đây, chia ra 3 người 1 nhóm.
Mỗi nhóm 1 chiếc rồi chia nhau đi kiếm thịt cho buổi chiều. Hạo Thiên cũng đi, có vẻ cậu và tiểu Siêu tìm nhanh nhất nên đang đứng đợi bọn nhóc trở lại. Mấy tên học sinh trên tàu thì đang ngó xuống xem đại tư lệnh của chúng đang làn gì mà dừng tàu lại gấp như vậy. Lát sau, bọn nhóc trở lại. Tất cả cùng trở lại tàu, đi về phía phòng ăn. Kêu người nấu ăn ra, Hạo Thiên nói
Thịt đây, chiều nhớ nướng 3 tấn thịt cho ta. Từ nay chiều nào trên tàu cũng phải nướng cho ta. khi cậu nói, kế bên cậu lập tức xuất hiện 1 núi thịt khổng lồ hơn 10m, tất cả đám xung quanh trố mắt nhìn. Xuống dưới mới có 30p mà làm gì nhiều thịt vậy, họ đi đâu mà kiếm ra nhiều vậy chứ.
Tên nấu ăn gật đầu lia lịa nói
Vâng, tôi đi chuẩn bị ngay
Hạo Thiên gật đầu, quay lưng bỏ đi cùng đám nhóc. Về tới phòng, lại bắt đầu chu kỳ thay phiên nhau tắm. Suốt 30p kiếm thịt, chui lủi khắp nơi làm cho mình mẩy dơ cả lên. Hạo Thiên ngồi trên ghế, nhắm mắt lên.
Theo Hạo Thiên biết thì chỉ hết ngày hôm nay nữa thôi, sáng sớm mai là tới nơi. Tốc độ của chiếc tàu này cũng nhanh thật, mới đi có 1 ngày rữa là tới nơi rồi.
Ngồi không đọc sách tới chiều tối, lại tiếp tục đi ăn. Phòng ăn lúc này, 1 bàn thức ăn với những món ăn khác nhau bốc mùi thơm lừng, kế bên là bàn thịt nướng đầy ắp thịt. Hạo Thiên và đám nhóc ngồi xuống ghế, Hạo Thiên nói
Gọi pet của các cậu ra cho chúng ăn đi
Vâng tất cả đáp, gọi pet của mình ra. Chúng thấy núi thịt thì mắt sáng lên, giành nhau đồ ăn. Hạo Thiên cũng gọi 2 con rồng của cậu ra, mấy lũ này vì đồ ăn mà bất chấp, bay vô giành giựt với nhau, đồ ăn bay tứ tung
Ăn no phủ phê thì lại vào không gian linh thú ngủ tiếp, ăn không rồi ngủ không biết sau này có thành heo không đây.
Về tới phòng, đọc sách, nói chuyện, ăn uống rồi ngủ 1 giấc tới sáng hôm sau. Sáng sớm, chiếc tàu đã tới nơi, đậu cách xa thành thị khoảng 50km, Hạo Thiên phóng xuống tàu, tất cả đám học sinh cũng đi theo. Hạo Thiên phân phó
Các ngươi vào thành điều tra về thành này. Điều tra về cái gì thì chắc các ngươi cũng phải được hiệu trưởng Doãn đề cập rồi chứ?
Vâng ạ
Tốt. Cải trang thành người dân đi điều tra, chia nhóm mà đi, tập trung lại sau 3 ngày trước thành. Hạo Thiên nói
Vâng tất cả nói, phân tán ra. Đám nhóc thì chắc chắn kè kè theo Hạo Thiên rồi. Hạo Thiên nhìn tấy cả nói
Chúng ta đi thôi!
( P /s: bạo 2 chương cho Nguyệt Phiếu của bạn Mongdaonhi nhoa:3
Mong ủng hộ từ mọi người:3)
/403
|