Trong phòng, Thư Sinh vẫn thở đều đặn như đang chìm trong giấc ngủ say. Tô Tô nghe Lý Tiểu Vũ nức nở nói, suy nghĩ một chút, chần chừ rồi cũng đáp lời:
“Để tôi kể cho cô một chuyện… chỉ diễn ra sau mạt thế có vài ngày. Đó là chuyện xảy ra từ rất lâu rồi. Khi đó tôi ở trong một nhóm, còn chưa biết mình có Tiểu Ái, cũng không biết bản thân có dị năng. Khi đó tôi cảm thấy thế giới xung quanh thật đen tối và tuyệt vọng, thấy được rất nhiều kẻ vô nhân tính, thậm chí còn có đàn ông bán vợ con, cha mẹ bán con gái… Sau đó, có người trong đội đến tìm tôi, nói rằng nếu tôi sẵn lòng bán thân thì anh ta sẽ cho tôi thức ăn và nước sạch… Khi đó tôi đã do dự… thật sự do dự…”
“Sao có thể thế được?”
Lý Tiểu Vũ giật mình ngẩng đầu nhìn Tô Tô. Cô suy nghĩ lại thì nhớ ra sau mạt thế mình mới gặp Tô Tô trong khu biệt thự Quả Táo. Lúc đó, Tô Tô đã rất quen thuộc với mạt thế rồi, Lý Tiểu Vũ chưa từng nghĩ Tô Tô cũng có thời điểm như vậy.
“Tôi… tôi chỉ biết trước đây cô không như thế. Trước kia cô yếu đuối hơn hiện tại rất nhiều.”
Lý Tiểu Vũ nhớ lại một năm đại học sống cùng Tô Tô, bản thân cũng nghi ngờ có phải Tô Tô có chị em song sinh không? Không thì sao tính cách của Tô Tô có thể thay đổi nhanh như vậy?
“Ai trong chúng ta cũng cần thời gian thích nghi với xã hội này. Mỗi người đều có thời điểm do dự cân nhắc.”
Tô Tô thoải mái tựa lưng vào ghế, vắt chéo hai chân, đôi mắt mơ màng như đang nhớ lại chuyện gì rất xa xưa đến xuất thần. Cô thản nhiên cười, lại nhìn Lý Tiểu Vũ:
“Tôi cũng không quen được với mạt thế ngay. Tôi từng thật sự nghĩ rằng tôi là một người phụ nữ không hiểu gì, không biết làm gì, dường như ngoài bán thân thì cũng không có con đường nào khác để sống sót. Đó chính là phút giây do dự và cân nhắc của tôi. Đời sống tình cảm của tôi khi đó cũng có vấn đề. Khi đang do dự, tôi phát hiện ra mình mang thai.”
Tiểu Ái thật sự đã cứu vớt Tô Tô. Chỉ thiếu chút nữa là cô sẽ rơi vào vực thẳm. Dù trước khi biết mình có thai, cô đã có dị năng hệ thủy nhưng chỉ là dị năng giả hệ thủy cấp một, cô có thể làm gì?
Ở thời kỳ đầu của sự hỗn loạn, các dị năng giả hệ thủy và hệ mộc cấp một không là gì cả so với những dị năng giả hệ kim hệ thổ hệ hỏa có khả năng tấn công. Rất nhiều cô gái mang dị năng hệ thổ và hệ thủy đã bán thân vì nhiều lý do khác nhau hoặc tìm một người đàn ông để dựa vào. Trong một đội ngũ, ngoài phụ nữ bình thường, phụ nữ hệ thủy cấp một cũng chỉ là một kỹ nữ cao cấp mà thôi.
Đáng sợ hơn là những chuyện này đều xảy ra với Tô Tô, bao gồm cả ánh mắt đàn ông nhìn cô, ý đồ trêu đùa cô đều lọt vào mắt Tạ Thanh Diễn.
Tạ Thanh Diễn không nói gì, không phản đối, không lên tiếng, không chấp nhận cũng không từ chối. Thân là một kẻ luôn nói yêu Tô Tô, hắn im lặng.
Lúc đó không ai giúp đỡ Tô Tô. Hoặc cô ra ngoài bán thân kiếm một suất ăn cho mình và Tạ Thanh Diễn, hoặc cô liều mạng tiêu hao dị năng xả nước cho cả đội, vẫn đổi được một suất ăn cho cả hai! Đối với một cô gái mong manh yếu đuối trước mạt thế như Tô Tô, không cần nói cũng biết.
Khi đang đấu tranh nội tâm, Tô Tô phát hiện ra sự tồn tại của Tiểu Ái. Đứa bé này là ánh sáng hy vọng cho Tô Tô trong mạt thế đen tối. Dưới sức ép bạo ngược của Tạ Thanh Diễn, cô từng định phá thai nhưng điều kiện trong mạt thế không cho phép, mà khi cô vừa định ra ngoài bán thân sẽ nghĩ đến đứa con trong bụng.
Cứ thế, ngày lại ngày, Tiểu Ái dần lớn lên trong bụng Tô Tô, hy vọng trong lòng cô cũng ngày càng lớn thêm, tiền đồ ngày càng xán lạn.
Tô Tô kiên trì cắn răng tiêu hao dị năng mỗi ngày nhưng nhất định không ra ngoài bán thân! Kiên trì, kiên trì, cô có thể xả nước càng lúc càng nhiều, được coi trọng hơn trong đội ngũ! Một ngày nào đó sau khi sinh Tiểu Ái, dị năng của cô biến dị.
Lý Tiểu Vũ mím môi, không biết nên nói gì cho phải. Cô vốn nghĩ rằng Tô Tô có tính cách như bây giờ là vì trước kia Tô Tô che giấu tính cách thực sự của bản thân, hoặc vì Diệp Dục xuất hiện…
Cô chưa từng nghĩ Tô Tô cũng như người bình thường, sẽ có lúc suýt rơi xuống vực thẳm.
“Tô Tô, tôi cảm thấy… đời cô thật quá may mắn, may mà cô phát hiện ra sự tồn tại của Tiểu Ái.”
“Vì thế chút chuyện này của cô không sao cả. Dù cô bị bọn họ hãm hại, có thể cô đang đứng bên bờ vực thẳm, cô không tự nguyện nhưng chỉ cần cô không chìm sâu, cô vẫn có thể tiếp tục độc lập tự cố gắng.”
Không tình nguyện sa đọa và cam tâm sa đọa là hai điều hoàn toàn khác nhau. Lý Tiểu Vũ cảm thấy tổn thương, sợ mạt thế, sợ lòng người, sợ sau khi bị xâm hại sẽ rơi vào vòng luẩn quẩn trụy lạc không thoát ra được, nhưng cô không biết rằng trên đời này có loại hoàn cảnh khiến người ta phải tự nguyện nhảy từ trên vách đá xuống vực sâu. So sánh với Tô Tô, chẳng phải Lý Tiểu Vũ vẫn còn quá may mắn hay sao?
Nhìn Lý Tiểu Vũ lặng lẽ gật đầu, Tô Tô mỉm cười, “Thật ra so với năm đó, cô đã khá hơn tôi rất nhiều rồi. Năm đó tôi còn không dám giết zombie cơ!”
Khi còn ở trong khu biệt thự Quả Táo, Tô Tô trói một con zombie lại để những người thường sống sót giết. Chỉ có Lý Tiểu Vũ dám nhặt dao lên, không còn ai khác. Thật sự Lý Tiểu Vũ can đảm hơn Tô Tô rất nhiều, sau khi có dị năng băng thì Tô Tô mới dám ra ngoài cùng chiến đấu với đội ngũ.
Nghe lời cổ vũ của Tô Tô, Lý Tiểu Vũ nở nụ cười. Cô ngẩng đầu lên nhìn Tô Tô, đổi chủ đề:
“Tô Tô, tôi muốn gặp Lý An Tâm.”
“Lý An Tâm?” Tô Tô suy nghĩ, hình như có người của đội nữ tự cường đến hỏi cách xử lý Lý An Tâm thật, “Cô ta được đội nữ tự cường cứu nhưng dường như không khỏe lắm, đang nằm trong trung tâm y tế.”
Thư Sinh vẫn đang ngất xỉu, lớp sương mù dày đặc vẫn tồn tại. Hương kích dục của Lý Tiểu Vũ bị sương mù của Thư Sinh kìm hãm sẽ không tan ra, cũng không biến mất, vì thế ai cũng có thể đoán được đám đàn ông bị hương tình gây lú sẽ hành hạ cô ta đến mức nào.
“Để tôi kể cho cô một chuyện… chỉ diễn ra sau mạt thế có vài ngày. Đó là chuyện xảy ra từ rất lâu rồi. Khi đó tôi ở trong một nhóm, còn chưa biết mình có Tiểu Ái, cũng không biết bản thân có dị năng. Khi đó tôi cảm thấy thế giới xung quanh thật đen tối và tuyệt vọng, thấy được rất nhiều kẻ vô nhân tính, thậm chí còn có đàn ông bán vợ con, cha mẹ bán con gái… Sau đó, có người trong đội đến tìm tôi, nói rằng nếu tôi sẵn lòng bán thân thì anh ta sẽ cho tôi thức ăn và nước sạch… Khi đó tôi đã do dự… thật sự do dự…”
“Sao có thể thế được?”
Lý Tiểu Vũ giật mình ngẩng đầu nhìn Tô Tô. Cô suy nghĩ lại thì nhớ ra sau mạt thế mình mới gặp Tô Tô trong khu biệt thự Quả Táo. Lúc đó, Tô Tô đã rất quen thuộc với mạt thế rồi, Lý Tiểu Vũ chưa từng nghĩ Tô Tô cũng có thời điểm như vậy.
“Tôi… tôi chỉ biết trước đây cô không như thế. Trước kia cô yếu đuối hơn hiện tại rất nhiều.”
Lý Tiểu Vũ nhớ lại một năm đại học sống cùng Tô Tô, bản thân cũng nghi ngờ có phải Tô Tô có chị em song sinh không? Không thì sao tính cách của Tô Tô có thể thay đổi nhanh như vậy?
“Ai trong chúng ta cũng cần thời gian thích nghi với xã hội này. Mỗi người đều có thời điểm do dự cân nhắc.”
Tô Tô thoải mái tựa lưng vào ghế, vắt chéo hai chân, đôi mắt mơ màng như đang nhớ lại chuyện gì rất xa xưa đến xuất thần. Cô thản nhiên cười, lại nhìn Lý Tiểu Vũ:
“Tôi cũng không quen được với mạt thế ngay. Tôi từng thật sự nghĩ rằng tôi là một người phụ nữ không hiểu gì, không biết làm gì, dường như ngoài bán thân thì cũng không có con đường nào khác để sống sót. Đó chính là phút giây do dự và cân nhắc của tôi. Đời sống tình cảm của tôi khi đó cũng có vấn đề. Khi đang do dự, tôi phát hiện ra mình mang thai.”
Tiểu Ái thật sự đã cứu vớt Tô Tô. Chỉ thiếu chút nữa là cô sẽ rơi vào vực thẳm. Dù trước khi biết mình có thai, cô đã có dị năng hệ thủy nhưng chỉ là dị năng giả hệ thủy cấp một, cô có thể làm gì?
Ở thời kỳ đầu của sự hỗn loạn, các dị năng giả hệ thủy và hệ mộc cấp một không là gì cả so với những dị năng giả hệ kim hệ thổ hệ hỏa có khả năng tấn công. Rất nhiều cô gái mang dị năng hệ thổ và hệ thủy đã bán thân vì nhiều lý do khác nhau hoặc tìm một người đàn ông để dựa vào. Trong một đội ngũ, ngoài phụ nữ bình thường, phụ nữ hệ thủy cấp một cũng chỉ là một kỹ nữ cao cấp mà thôi.
Đáng sợ hơn là những chuyện này đều xảy ra với Tô Tô, bao gồm cả ánh mắt đàn ông nhìn cô, ý đồ trêu đùa cô đều lọt vào mắt Tạ Thanh Diễn.
Tạ Thanh Diễn không nói gì, không phản đối, không lên tiếng, không chấp nhận cũng không từ chối. Thân là một kẻ luôn nói yêu Tô Tô, hắn im lặng.
Lúc đó không ai giúp đỡ Tô Tô. Hoặc cô ra ngoài bán thân kiếm một suất ăn cho mình và Tạ Thanh Diễn, hoặc cô liều mạng tiêu hao dị năng xả nước cho cả đội, vẫn đổi được một suất ăn cho cả hai! Đối với một cô gái mong manh yếu đuối trước mạt thế như Tô Tô, không cần nói cũng biết.
Khi đang đấu tranh nội tâm, Tô Tô phát hiện ra sự tồn tại của Tiểu Ái. Đứa bé này là ánh sáng hy vọng cho Tô Tô trong mạt thế đen tối. Dưới sức ép bạo ngược của Tạ Thanh Diễn, cô từng định phá thai nhưng điều kiện trong mạt thế không cho phép, mà khi cô vừa định ra ngoài bán thân sẽ nghĩ đến đứa con trong bụng.
Cứ thế, ngày lại ngày, Tiểu Ái dần lớn lên trong bụng Tô Tô, hy vọng trong lòng cô cũng ngày càng lớn thêm, tiền đồ ngày càng xán lạn.
Tô Tô kiên trì cắn răng tiêu hao dị năng mỗi ngày nhưng nhất định không ra ngoài bán thân! Kiên trì, kiên trì, cô có thể xả nước càng lúc càng nhiều, được coi trọng hơn trong đội ngũ! Một ngày nào đó sau khi sinh Tiểu Ái, dị năng của cô biến dị.
Lý Tiểu Vũ mím môi, không biết nên nói gì cho phải. Cô vốn nghĩ rằng Tô Tô có tính cách như bây giờ là vì trước kia Tô Tô che giấu tính cách thực sự của bản thân, hoặc vì Diệp Dục xuất hiện…
Cô chưa từng nghĩ Tô Tô cũng như người bình thường, sẽ có lúc suýt rơi xuống vực thẳm.
“Tô Tô, tôi cảm thấy… đời cô thật quá may mắn, may mà cô phát hiện ra sự tồn tại của Tiểu Ái.”
“Vì thế chút chuyện này của cô không sao cả. Dù cô bị bọn họ hãm hại, có thể cô đang đứng bên bờ vực thẳm, cô không tự nguyện nhưng chỉ cần cô không chìm sâu, cô vẫn có thể tiếp tục độc lập tự cố gắng.”
Không tình nguyện sa đọa và cam tâm sa đọa là hai điều hoàn toàn khác nhau. Lý Tiểu Vũ cảm thấy tổn thương, sợ mạt thế, sợ lòng người, sợ sau khi bị xâm hại sẽ rơi vào vòng luẩn quẩn trụy lạc không thoát ra được, nhưng cô không biết rằng trên đời này có loại hoàn cảnh khiến người ta phải tự nguyện nhảy từ trên vách đá xuống vực sâu. So sánh với Tô Tô, chẳng phải Lý Tiểu Vũ vẫn còn quá may mắn hay sao?
Nhìn Lý Tiểu Vũ lặng lẽ gật đầu, Tô Tô mỉm cười, “Thật ra so với năm đó, cô đã khá hơn tôi rất nhiều rồi. Năm đó tôi còn không dám giết zombie cơ!”
Khi còn ở trong khu biệt thự Quả Táo, Tô Tô trói một con zombie lại để những người thường sống sót giết. Chỉ có Lý Tiểu Vũ dám nhặt dao lên, không còn ai khác. Thật sự Lý Tiểu Vũ can đảm hơn Tô Tô rất nhiều, sau khi có dị năng băng thì Tô Tô mới dám ra ngoài cùng chiến đấu với đội ngũ.
Nghe lời cổ vũ của Tô Tô, Lý Tiểu Vũ nở nụ cười. Cô ngẩng đầu lên nhìn Tô Tô, đổi chủ đề:
“Tô Tô, tôi muốn gặp Lý An Tâm.”
“Lý An Tâm?” Tô Tô suy nghĩ, hình như có người của đội nữ tự cường đến hỏi cách xử lý Lý An Tâm thật, “Cô ta được đội nữ tự cường cứu nhưng dường như không khỏe lắm, đang nằm trong trung tâm y tế.”
Thư Sinh vẫn đang ngất xỉu, lớp sương mù dày đặc vẫn tồn tại. Hương kích dục của Lý Tiểu Vũ bị sương mù của Thư Sinh kìm hãm sẽ không tan ra, cũng không biến mất, vì thế ai cũng có thể đoán được đám đàn ông bị hương tình gây lú sẽ hành hạ cô ta đến mức nào.
/706
|