Xuân Lai và Xuân Hữu Nguyệt đang thảo luận kịch liệt xem có nên dẫn đội ngũ đầu quân cho Tô Tô hay không thì có mấy binh sĩ vội vã từ ngoài ngõ chạy tới đuổi theo Xuân Lai. Nhân lúc hai người quay lưng lại, mấy binh sĩ kia đứng nghiêm, hành lễ với hai người, một người trong đó báo cáo:
“Báo cáo đội trưởng, đường Đông Bắc truyền tin tức đến, phát hiện có đàn em của Lục Nhậm đang hoạt động.”
“Lục Nhậm?” Xuân Lai vừa nghe thấy cái tên này, trong mắt lóe lên sự hung ác. Hắn vẫy tay với Xuân Hữu Nguyệt, “Đi thôi, Lục Nhậm với Hồ Tam Đao cấu kết với nhau. Người của Lục Nhậm đã xuất hiện ở khu Đông, chắc chắn là biết Hồ Tam Đao ở đó, chúng ta đi bắt chúng!”
Xuân Lai đưa ra quyết định này, một mặt là do hắn cảm thấy bây giờ bên ngoài hỗn loạn, khắp nới đều là dân tị nạn bưng chậu tranh cướp nước, gái đứng đường chưa chắc đã là ra ngoài hành nghề. Đi bắt hết gái đứng đường ở khu Đông không bằng đi bắt mấy tên đàn em của Lục Nhậm, chưa biết chừng mấy tên đó còn rõ hành tung của Hồ Tam Đao hơn cả gái đứng đường.
Mặt khác, Xuân Lai cũng vì lý do riêng. Bây giờ, hắn hận Lục Nhậm thấu xương bởi vì Lục Nhậm đã ép con gái hắn phải nhảy lầu. Cho nên, chỉ cần có cơ hội, Xuân Lai sẽ không tha cho Lục Nhậm và đám tay chân của hắn ta.
Chính vì điều này, Xuân Lai đã từ bỏ kế hoạch bắt gái đứng đường thành dẫn người đi về đường Đông Bắc. Vì thế, Tô Tô đợi trong khu tứ hợp viện hai tiếng đồng hồ, cuối cùng không nhịn được nữa. Sau khi dặn dò Lập Hạ, Hộ Pháp và Tư Đồ Thiện trông chừng vợ và con cái Xuân Lai và hai mươi tư con tim trong đó có Xuân Thập Tam thật kỹ, Tô Tô liền kéo Diệp Dục bế theo Tiểu Ái, bảo Bạch Hằng lái xe đi đến chỗ lỗ hổng.
Lỗ hổng nằm ở tận cùng phía đông, thuộc khu vực được phòng thủ lỏng lẻo nhất. Bởi vì khu Đông vốn dĩ do đám lính trước mạt thế đầy nhiệt huyết của Xuân Lai bảo vệ một cách tự phát. Cho nên, so với các khu vực khác, khu Đông vốn là khu vực phòng thủ yếu. Mà điểm nằm ở tận cùng phía đông từ sau khi bị mấy con nhộng mặt người đâm thủng, tu sửa mãi vẫn chưa xong.
Mấy ngày này, bởi vì Tô Tô quản lý kiểm soát khu Đông, khiến cho công việc tu sửa tường thành tạm thời bị đình trệ. Mấy binh lính canh giữ lỗ hổng không có cách nào khác, chỉ đành đóng chặt cửa thép dày, lâu dần nơi đây trở thành phong cảnh đẹp.
Đứng trong khu Đông, chỉ có thể nhìn thấy đám zombie đang gào thét bên ngoài, phong cảnh quả thật không tệ!
Bây giờ, lỗ hổng bị binh lính canh giữ, không hề mở đường thông ra ngoài. Cho nên, bên ngoài cánh cửa thép chỉ có thể nhìn thấy lũ zombie đang gầm ghè, chứ không hề nhìn thấy đội dị năng giả đi ra ngoài giết zombie.
Tứ hợp viện của Hải Yến béo thực tế chính là nằm bên cạnh lỗ hồng, cách có mấy con đường. Tô Tô ngồi trên xe, nhìn lỗ hổng đổ nát rất lâu, lúc này mới bảo Bạch Hằng lái xe đi định quay lại tìm Xuân Lai. Nhưng chưa đi được mấy mét, đã nhìn thấy phía trước có một đám người đang chạy băng băng đến. Người nào người nấy trên tay cầm chậu, thùng chuẩn bị đi đến bên cầu vượt băng hứng nước. Xe của bọn họ liền dừng lại.
Trong lúc nhất thời, cho dù Bạch Hằng có kỹ thuật lái máy bay cao siêu đi nữa, cũng không có cách nào lái xe bay qua đầu đám người kia. Xe chỉ có thể dừng tại chỗ, đợi đám người đi qua. Tô Tô cũng không có hứng thú tiếp tục đi dạo tiếp. Cô ngồi nguyên trên xe, bảo Diệp Dục và Bạch Hằng đi tìm kiếm Xuân Lai.
Cô và Tiểu Ái ở trên xe chờ hai người họ dẫn Xuân Lai quay về.
Ở trên xe quá lâu, xe lại đứng im không chuyển động, Tiểu Ái cảm thấy chán, khóc ầm ĩ đòi đi ra ngoài: “Ra, ra, ra…”
“Ra, ra, ra, ra cái gì hả. Bên ngoài rất hỗn loạn!”
Tô Tô cau mày, cúi đầu khẽ quát. Tiểu Ái mím môi tỏ vẻ đáng thương như thể “Bị mẹ mắng, con rất buồn.”
“Ôi, con lại giở chiêu này rồi!”
Tô Tô bất đắc dĩ, nhìn thấy bộ dạng này của Tiểu Ái cô lại mềm lòng, cũng đau lòng đành thở dài, mở cửa xe, ôm cô bé xuống xe.
Tô Tô nhìn trái nhìn phải, sau khi đại khái biết được tứ hợp viện của Hải Yến béo ở hướng nào liền bế Tiểu Ái đi lòng vòng trên con đường này.
Lúc này, người chuẩn bị đi tranh giành nước trên đường đã giải tán khá nhiều, chỉ còn lác đác vài người đang vội vã bảo vệ nước bưng trên tay hấp tấp vụt qua hai mẹ con Tô Tô như sợ bị cướp mất nước vậy.
Một lúc sau, Tô Tô bế Tiểu Ái đi trên đường, Tiểu Ái chỉ vào một con ngõ tối tăm. Cô liền bế cô bé chầm chậm đi vào con ngõ đó.
Đi được vài bước, cô đã nghe thấy sau lưng có âm thanh rất khẽ. Tô Tô lập tức nổi da gà, đề phòng cảnh giác, nhanh chóng điều động ngũ thức của cơ thể. Tô Tô một tay bế Tiểu Ái, lập tức xoay người, trừng to mắt nhìn ra lối vào ngõ. Cô thấy một bóng hình màu đen, đang cười khì khì bước tới, để lộ ra gương mặt của hắn ta. Kẻ đó không phải ai khác, chính là Hồ Tam Đao – người mà Tô Tô tìm kiếm bấy lâu.
Tên Hồ Tam Đao này, nhất định phải chết!
Trong đầu Tô Tô nảy ra một suy nghĩ, bởi vì lúc này Hồ Tam Đao vẫn chưa trở thành ông trùm của khu phố đèn đỏ của khu Bạch Hổ. Bây giờ hắn chỉ là một tên khốn kiếp dựa vào việc ép buộc phụ nữ để làm giàu.
Mười một năm sau, Hồ Tam Đao chính là ông trùm mặt sẹo khét tiếng của khu Bạch Hổ. Da dẻ trắng nõn, liên tục có vệ sĩ là các dị năng giả cấp cao bảo vệ 24/24, khiến người khác cực kỳ khó tiếp cận. Hơn nữa, hắn còn ẩn mình sâu trong khu phố đèn đỏ, quanh năm không biết trốn ở sào huyết nào trong khu đó.
Nếu không phải có Mai Thắng Nam giúp đỡ, Tô Tô vẫn không thể dụ hắn ta ra ngoài được!
Cô lại nhìn tên Hồ Tam Đao bây giờ, cả người gầy gò đen đúa, hai mắt như con chuột bẩn thỉu sống trong bóng tối, nhìn Tô Tô và Tiểu Ái lé lên sự tham lam. Ánh mắt đó khiến cho Tô Tô hận đến nghiến răng.
“Ha ha ha, người đẹp, cô có định bán đứa bé trong tay không?”
Hồ Tam Đao nhe hàm răng vàng khè ra, trên răng còn dính khói bẩn đen sì. Hôm nay hắn thật sự rất vui, hiếm khi ra ngoài một chuyến lại bất ngờ gặp được một bé gái xinh đẹp. Da dẻ trắng trẻo mịn màng, đôi mắt long lanh trong veo như nước.
Quan trọng là bé gái này rất thông minh, khác một trời một vực so với những đứa trẻ cùng độ tuổi, luôn có dáng vẻ ngây thơ ngu ngốc. Sau này, cô bé lớn lên chắc chắn sẽ vừa thông minh lại xinh đẹp, tính cách vui vẻ hoạt bát, khiến người ta ham muốn phá hủy.
Loại búp măng cực phẩm này mang về dạy dỗ thêm, sau này chắc chắn sẽ bước vào xã hội thượng lưu.
Cho nên Hồ Tam Đao mới bất chấp bây giờ có người phát lệnh truy nã hắn hay không, gặp được hàng tốt, không ra tay đợi hàng vuột mất thì sẽ mất đi cơ hội bước vào tầng lớp thượng lưu.
Vì thế, lúc này Hồ Tam Đao mới luôn mồm thuyết phục, muốn mua Tiểu Ái trong tay Tô Tô.
“Báo cáo đội trưởng, đường Đông Bắc truyền tin tức đến, phát hiện có đàn em của Lục Nhậm đang hoạt động.”
“Lục Nhậm?” Xuân Lai vừa nghe thấy cái tên này, trong mắt lóe lên sự hung ác. Hắn vẫy tay với Xuân Hữu Nguyệt, “Đi thôi, Lục Nhậm với Hồ Tam Đao cấu kết với nhau. Người của Lục Nhậm đã xuất hiện ở khu Đông, chắc chắn là biết Hồ Tam Đao ở đó, chúng ta đi bắt chúng!”
Xuân Lai đưa ra quyết định này, một mặt là do hắn cảm thấy bây giờ bên ngoài hỗn loạn, khắp nới đều là dân tị nạn bưng chậu tranh cướp nước, gái đứng đường chưa chắc đã là ra ngoài hành nghề. Đi bắt hết gái đứng đường ở khu Đông không bằng đi bắt mấy tên đàn em của Lục Nhậm, chưa biết chừng mấy tên đó còn rõ hành tung của Hồ Tam Đao hơn cả gái đứng đường.
Mặt khác, Xuân Lai cũng vì lý do riêng. Bây giờ, hắn hận Lục Nhậm thấu xương bởi vì Lục Nhậm đã ép con gái hắn phải nhảy lầu. Cho nên, chỉ cần có cơ hội, Xuân Lai sẽ không tha cho Lục Nhậm và đám tay chân của hắn ta.
Chính vì điều này, Xuân Lai đã từ bỏ kế hoạch bắt gái đứng đường thành dẫn người đi về đường Đông Bắc. Vì thế, Tô Tô đợi trong khu tứ hợp viện hai tiếng đồng hồ, cuối cùng không nhịn được nữa. Sau khi dặn dò Lập Hạ, Hộ Pháp và Tư Đồ Thiện trông chừng vợ và con cái Xuân Lai và hai mươi tư con tim trong đó có Xuân Thập Tam thật kỹ, Tô Tô liền kéo Diệp Dục bế theo Tiểu Ái, bảo Bạch Hằng lái xe đi đến chỗ lỗ hổng.
Lỗ hổng nằm ở tận cùng phía đông, thuộc khu vực được phòng thủ lỏng lẻo nhất. Bởi vì khu Đông vốn dĩ do đám lính trước mạt thế đầy nhiệt huyết của Xuân Lai bảo vệ một cách tự phát. Cho nên, so với các khu vực khác, khu Đông vốn là khu vực phòng thủ yếu. Mà điểm nằm ở tận cùng phía đông từ sau khi bị mấy con nhộng mặt người đâm thủng, tu sửa mãi vẫn chưa xong.
Mấy ngày này, bởi vì Tô Tô quản lý kiểm soát khu Đông, khiến cho công việc tu sửa tường thành tạm thời bị đình trệ. Mấy binh lính canh giữ lỗ hổng không có cách nào khác, chỉ đành đóng chặt cửa thép dày, lâu dần nơi đây trở thành phong cảnh đẹp.
Đứng trong khu Đông, chỉ có thể nhìn thấy đám zombie đang gào thét bên ngoài, phong cảnh quả thật không tệ!
Bây giờ, lỗ hổng bị binh lính canh giữ, không hề mở đường thông ra ngoài. Cho nên, bên ngoài cánh cửa thép chỉ có thể nhìn thấy lũ zombie đang gầm ghè, chứ không hề nhìn thấy đội dị năng giả đi ra ngoài giết zombie.
Tứ hợp viện của Hải Yến béo thực tế chính là nằm bên cạnh lỗ hồng, cách có mấy con đường. Tô Tô ngồi trên xe, nhìn lỗ hổng đổ nát rất lâu, lúc này mới bảo Bạch Hằng lái xe đi định quay lại tìm Xuân Lai. Nhưng chưa đi được mấy mét, đã nhìn thấy phía trước có một đám người đang chạy băng băng đến. Người nào người nấy trên tay cầm chậu, thùng chuẩn bị đi đến bên cầu vượt băng hứng nước. Xe của bọn họ liền dừng lại.
Trong lúc nhất thời, cho dù Bạch Hằng có kỹ thuật lái máy bay cao siêu đi nữa, cũng không có cách nào lái xe bay qua đầu đám người kia. Xe chỉ có thể dừng tại chỗ, đợi đám người đi qua. Tô Tô cũng không có hứng thú tiếp tục đi dạo tiếp. Cô ngồi nguyên trên xe, bảo Diệp Dục và Bạch Hằng đi tìm kiếm Xuân Lai.
Cô và Tiểu Ái ở trên xe chờ hai người họ dẫn Xuân Lai quay về.
Ở trên xe quá lâu, xe lại đứng im không chuyển động, Tiểu Ái cảm thấy chán, khóc ầm ĩ đòi đi ra ngoài: “Ra, ra, ra…”
“Ra, ra, ra, ra cái gì hả. Bên ngoài rất hỗn loạn!”
Tô Tô cau mày, cúi đầu khẽ quát. Tiểu Ái mím môi tỏ vẻ đáng thương như thể “Bị mẹ mắng, con rất buồn.”
“Ôi, con lại giở chiêu này rồi!”
Tô Tô bất đắc dĩ, nhìn thấy bộ dạng này của Tiểu Ái cô lại mềm lòng, cũng đau lòng đành thở dài, mở cửa xe, ôm cô bé xuống xe.
Tô Tô nhìn trái nhìn phải, sau khi đại khái biết được tứ hợp viện của Hải Yến béo ở hướng nào liền bế Tiểu Ái đi lòng vòng trên con đường này.
Lúc này, người chuẩn bị đi tranh giành nước trên đường đã giải tán khá nhiều, chỉ còn lác đác vài người đang vội vã bảo vệ nước bưng trên tay hấp tấp vụt qua hai mẹ con Tô Tô như sợ bị cướp mất nước vậy.
Một lúc sau, Tô Tô bế Tiểu Ái đi trên đường, Tiểu Ái chỉ vào một con ngõ tối tăm. Cô liền bế cô bé chầm chậm đi vào con ngõ đó.
Đi được vài bước, cô đã nghe thấy sau lưng có âm thanh rất khẽ. Tô Tô lập tức nổi da gà, đề phòng cảnh giác, nhanh chóng điều động ngũ thức của cơ thể. Tô Tô một tay bế Tiểu Ái, lập tức xoay người, trừng to mắt nhìn ra lối vào ngõ. Cô thấy một bóng hình màu đen, đang cười khì khì bước tới, để lộ ra gương mặt của hắn ta. Kẻ đó không phải ai khác, chính là Hồ Tam Đao – người mà Tô Tô tìm kiếm bấy lâu.
Tên Hồ Tam Đao này, nhất định phải chết!
Trong đầu Tô Tô nảy ra một suy nghĩ, bởi vì lúc này Hồ Tam Đao vẫn chưa trở thành ông trùm của khu phố đèn đỏ của khu Bạch Hổ. Bây giờ hắn chỉ là một tên khốn kiếp dựa vào việc ép buộc phụ nữ để làm giàu.
Mười một năm sau, Hồ Tam Đao chính là ông trùm mặt sẹo khét tiếng của khu Bạch Hổ. Da dẻ trắng nõn, liên tục có vệ sĩ là các dị năng giả cấp cao bảo vệ 24/24, khiến người khác cực kỳ khó tiếp cận. Hơn nữa, hắn còn ẩn mình sâu trong khu phố đèn đỏ, quanh năm không biết trốn ở sào huyết nào trong khu đó.
Nếu không phải có Mai Thắng Nam giúp đỡ, Tô Tô vẫn không thể dụ hắn ta ra ngoài được!
Cô lại nhìn tên Hồ Tam Đao bây giờ, cả người gầy gò đen đúa, hai mắt như con chuột bẩn thỉu sống trong bóng tối, nhìn Tô Tô và Tiểu Ái lé lên sự tham lam. Ánh mắt đó khiến cho Tô Tô hận đến nghiến răng.
“Ha ha ha, người đẹp, cô có định bán đứa bé trong tay không?”
Hồ Tam Đao nhe hàm răng vàng khè ra, trên răng còn dính khói bẩn đen sì. Hôm nay hắn thật sự rất vui, hiếm khi ra ngoài một chuyến lại bất ngờ gặp được một bé gái xinh đẹp. Da dẻ trắng trẻo mịn màng, đôi mắt long lanh trong veo như nước.
Quan trọng là bé gái này rất thông minh, khác một trời một vực so với những đứa trẻ cùng độ tuổi, luôn có dáng vẻ ngây thơ ngu ngốc. Sau này, cô bé lớn lên chắc chắn sẽ vừa thông minh lại xinh đẹp, tính cách vui vẻ hoạt bát, khiến người ta ham muốn phá hủy.
Loại búp măng cực phẩm này mang về dạy dỗ thêm, sau này chắc chắn sẽ bước vào xã hội thượng lưu.
Cho nên Hồ Tam Đao mới bất chấp bây giờ có người phát lệnh truy nã hắn hay không, gặp được hàng tốt, không ra tay đợi hàng vuột mất thì sẽ mất đi cơ hội bước vào tầng lớp thượng lưu.
Vì thế, lúc này Hồ Tam Đao mới luôn mồm thuyết phục, muốn mua Tiểu Ái trong tay Tô Tô.
/706
|