Edit : Dạ
Beta : kunb0s2toma
Gió, nhẹ nhàng thổi, cái nắng của trưa ngày hè đã chiếu rọi khắp mặt đất, sáng lạn như hoa nở rộ ngày xuân, từng mảnh, từng mảnh những đám cỏ nhỏ bị cát đứt ra khỏi cụm cỏ lớn bị thanh phong cuốn theo từ trong rừng cây nhẹ nhàng lượn lờ khắp không gian. Hạ: vẫn là hạ, thảo nguyên: vẫn là thảo nguyên, nhưng điều bất đồng ở đây chính là người, sự vật, hiện tượng ở trên thế giới này đều đang chậm rãi biến hóa, và, không một ai biết được đâu sẽ là dạng biến hóa cuối cùng của chúng!
Đột nhiên, từ trong rừng rậm Hồng Lưu lao ra một đội ngũ, hay nói đúng hơn đó là một đội lang kỵ binh, chúng lần lượt truyền từ cây nọ sang cây kia, mượn lực từ các cành cây nhanh chóng tiến tới ven rừng, nơi tiếp giáp với thảo nguyên.
Tất cả người hiện diện ở đó đều chấn kinh.
Bỗng, từ trên không trung vang lên một tiếng tiêu, sau đó, phong kỵ sĩ Phong Long do vài chục thú nhân thuộc cấp tứ giai tạo thành bỗng nhiên xuất hiện từ trên không trung, sự xuất hiện của bọn hắn đã triệt để đem ánh sáng chiếu trên phiến thảo nguyên này nuốt trọn vẹn. Cả một khoảng trời bị che lấp, cả một vùng không gian bị bóng tối bao phủ, điều này khiến cho phiến thảo nguyên vốn đã ảm đạm vì cuộc chiến nay càng ảm đạm hơn!
Chậm rãi, từ trong đám phong kị sĩ kia đi ra một người: một thiếu niên còn chưa lui hết nét ngây thơ nhưng lại mang vẻ bình tĩnh lão luyện không hợp tuổi! Một thiếu niên thú nhân xinh đẹp có màu da xanh như ngọc bích!
Biểu tình trầm trọng trên gương mặt còn chưa hết nét ngây thơ của Darie An lúc này trong có vẻ hơi mâu thuẫn nhưng vẫn xinh đẹp, hài hòa tới kì lạ.
Ngao!
Một tiếng rống vang lên giữa không gian tĩnh mịch! Ngay lập tức, từ bìa rừng một loạt cây cối ngã xuống như ngả rạ do bị giẫm đạp một cách không thương tiếc, không khoan nhượng…
Và sau đó, vài đầu cự thú Khoa Đa xuất hiện ngay sát bìa rừng. Đồng thời, từ trên một đầu cự thú Khoa Đa, một thanh niên tuấn tú toàn thân quấn đầy băng vải trắng nhuộm đỏ bởi máu!
Dường như hắn bị thương không nhẹ, dáng đi không những xiêu xiêu vẹo vẹo mà ngay cả đứng còn không vững! Vừa gượng đi được mấy bước thì hắn đã ngã xuống, trực tiếp ngồi trên một bụi cỏ tương đối cao, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, biểu lộ khó có thể tin.
“Không! ! !” Lôi Khắc Tư hét lên một tiếng! Tiếng hét thể hiện sự không cam lòng xen kinh ngạc, đâm thủng, xuyên phá sự yên lặng nhưng tràn ngập huyết tinh của phiến thảo nguyên này…
…
…
Một ma lang lam sắc chậm rãi đi ra, trên lưng nó là một người, trên lưng người đó đeo một thanh Đại Khảm Đao, toàn thân da thịt màu bích lục lộ vẻ kỳ quái rất đặc trưng của Thú Tộc, hơn nữa trên thân hắn còn có hình xăm đồ án rất kì lạ, thân hình cao lớn cộng thêm vết sẹo dữ tợn khiến ai nhìn thấy cũng phải giật mình. Nhưng điều này cũng đã chứng minh được sự dũng mãnh cũng như chứng minh cho những chiến tích mà hắn đã đạt được trên chiến trường!
“Điện hạ!” Hắn bình tĩnh tiến tới chỗ Darie An đang trầm mặc nãy giờ.
Trên gương mặt non nớt, thơ ngay của Darie An mang theo một tia áy náy cùng bất an, gật gật đầu, xem như trả lời lại tiếng gọi của cự đại thú nhân bên cạnh, sau đó lập tức xoay người phân phó với Cát Vi: “Cát Vi, tập hợp các chiến sĩ của Hồ tộc các ngươi lại, sau đó tới vùng phụ cận rừng rậm để đề phòng và tìm kiếm khi cần thiết…”
Thiếu nữ hồ tộc xinh đẹp tay mang theo loan đao hình O sắc bén nghịch ngợm ngoe nguẩy cái đuôi, sau đó xoay người, linh hoạt luồn lách qua các bụi cỏ, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, đi theo sau lưng nàng còn có hơn mười đạo thân ảnh đồng dạng nhanh nhẹn như vậy biến mất tại phụ cận thảo nguyên.
Trầm mặc một hồi, Darie An nghiêng đầu rồi hướng về phía thú nhân trung niên hung hãn sau lưng phân phó: “Lôi Mã tướng quân, ngươi phái vài đội kị lang đi thăm dò tình hình đi, tốt nhất là tìm hiểu được tin tức từ cứ điểm Hồng Lưu , càng chính xác càng tốt!”
Lôi Mã gật gật đầu, xoay người nhảy lên lang, hướng về phía kị lang ở phụ cận ra hiệu, lập tức, vô số kị lang tự động chạy ra.
Darie An quay đầu lại, quét mắt một vòng khắp thảo nguyên khiến cho người ta giật mình này, hít sâu một hơi, cảm thấy vô cùng choáng váng. Quả thực tình hình của phiến thảo nguyên này lúc này thê thảm vô cùng, trông không khác gì vừa trải qua tận thế cả. Điều này khiến hắn cảm thấy vô cùng lo lắng.
Nguyên bản vốn là bầu trời cao trong xanh với những đám mây trắng lững lờ trôi cùng với phiến thảo nguyên bao la xanh mướt, an tường, tĩnh lặng nhưng giờ phút này, đại địa tiêu điều hoang vu trước mắt, nơi mà chỉ còn sót lại những đám cỏ khô vàng cùng đất đen giao thoa, gồ ghề đầy hầm hố do bị sinh vật khổng lồ tàn phá, ngay cả rừng rầm ở gần đó cũng bị tàn phá thê thảm chả kém, bị thiêu đốt, quật ngã,…khiến cho người xem không khỏi rùng mình kinh sợ.
Nhưng điều làm cho người ta càng hít thở không thông chính là mùi máu tươi tràn ngập trong không khí. Lúc này, thảo nguyên giống như bị huyết tẩy vậy, người ta có thể tìm thấy bất cứ dạng máu gì ở đây, từ máu người, tới máu thú nhân, máu động vật… hơn nữa, còn có cả máu của Cự Long.
Lúc này, sau lưng Darie An xuất hiện một người trung niên cao gầy cùng một tên mập mạp hèn mọn bỉ ổi, biểu lộ của hai người này thể hiện sự kinh hãi quá độ, và họ không phải là ai khác mà chính là Độc Phàm cùng Javier. Bọn họ may mắn gặp được tiểu vương tử Darie An, Darie An vừa nghe nói bọn họ bị phục kích đã vội vàng xuất động hơn một nửa binh lực của thành thú vương tới ứng cứu nhưng do đường xá xa xôi nên khi hắn tới cuộc chiến đã kết thúc, vì vậy sắc mặt của hai người phía sau tự nhiên không thế nào đẹp mắt cho được.
“Darie An điện hạ… Đại nhân bọn họ…” Javier mập mạp sợ hãi hỏi
“Các ngươi nói có một đầu song đầu Long tham dự phục kích đúng không? Hơn nữa, còn có vong linh pháp sư?” Darie An nhíu nhíu lông mi suy tư về vấn đề này.
“Vâng, song đầu long kia thuộc cấp Thánh giai Cự Long. Hơn nữa đúng là hắn đi cùng pháp sư vong linh…” Độc Phàm nhớ lại sau, tiếp theo vô cùng xác định gật gật đầu.
“Vấn đề này rắc rối đây … Lúc trước, khi các ngươi tiến vào rừng rậm Ốc Mã đã có người nói cho chúng ta biết rằng trong Tam Vung Đế Quốc các ngươi có gian tế cấu kết với Đạt Merck, nên chúng ta mới bố trí ngăn chặn!” Darie An phân tích rất có lí khiến cho Độc Phàm cùng Javier nhất trí gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, điều này càng chứng tỏ rằng suy đoán của Độc Phàm lúc trước là chính xác.
Quả thật, đoạn đường đi sứ sang lãnh thổ thú nhân này của họ xác thực là đã bị người ta nắm mũi dẫn đi, hơn nữa, dường như còn bị bọn Đạt Merch đào bẫy, nếu không phải do đối phương ham muốn binh khí, lương thảo v.v.. từ gia tộc Tử La Lan (Violet) thì không chừng Liêu Cách cùng đại vương tử Đạt Merck đã sớm đem bọn họ giết chết rồi phanh thây ném cho dã thú rồi.
“Vậy, vậy, Darie An điện hạ, ý người là có người lén đem tin tức nói cho người khác đúng không? Ý ngài muốn nói là trong chúng ta có gian tế?” Javier mập mạp vô cùng lo lắng truy vấn.
Darie An gật gật đầu, không giải thích quá nhiều, hắn không tất yếu phải nói cho ngoại nhân biết cách hắn thu thập tin tức. Ai dám chắc rằng hai người bọn họ không phải là gian tế chứ?
“Không có khả năng!” Độc Phàm trầm mặt khẳng định, hiển nhiên là hắn không tin lời của Darie An, “Tin chúng ta xuất phát từ đế đô cho tới bây giờ là bí mật chỉ có bệ hạ và vài vị đại thần biết mà thôi!”
“Chẳng lẽ là…” Javier liếc nhìn Độc Phàm, “Là do bệ hạ bán đứng chúng ta sao?”
Độc Phàm ở bên cạnh vừa nghe lời này, liền cho mập mạp một đấm vào đầu, nói: “Phi, bệ hạ của chúng ta yêu dân như con, đối với chúng ta vô cùng tốt, làm sao có thể đem bán chúng ta đây?”
“Không phải là do bệ hạ các ngươi!” Darie An khó được lộ ra một nụ cười, khẽ thở dài một cái, sau đó giải thích: “Bệ hạ của quý quốc đã phái người đưa tin cho ta, vì vậy ta mới biết mục đích thật sự của các ngươi khi đi sứ lần này!”
“Không! !” Bất chợt, Lôi Khắc Tư lại hét lên sầu thảm, thân thể bị thương băng bó đầy băng vải lảo đảo ở khắp thảo nguyên tìm tòi, đồng dạng như vậy, có không ít thú nhân thuộc bộ binh, còn có kị sĩ phong long,…cũng bắt đầu triển khai tìm kiếm.
Sắc mặt ba người lại rơi vào trầm trọng, hiển nhiên là đã không còn hào hứng để tiếp tục chủ đề vừa rồi.
Đúng lúc này, một kị lang vội vàng tiến tới, và thú binh điều khiển thú lang đó vội vàng báo cáo: “Điện hạ, tướng quân Lôi Mã phát hiện một ít đồ vật ở đằng kia…”
“Là cái gì?” Darie An trầm mặc suy nghĩ, sau đó xoay người nhảy lên Phong Long (rồng gió) vẫn đang đứng chờ bên cạnh bay đi, Javier cùng Độc Phàm cũng vội vàng hướng về phía cự thú Khoa Đa ở bên cạnh chạy tới, bắt lấy dây thang trên lưng của Khoa Đa, chật vật leo lên lưng nó.
Rất nhanh sau đó, Darie An mang theo phi long đáp xuống ở vùng phụ cận thảo nguyên, nơi có hơn mười tên lang kỵ binh đang quay chung quanh tìm kiếm, mà tướng quân Lôi Mã cưỡi lam sắc lang hiển nhiên là đang đứng đó, có vẻ như là đợi đã lâu.
Beta : kunb0s2toma
Gió, nhẹ nhàng thổi, cái nắng của trưa ngày hè đã chiếu rọi khắp mặt đất, sáng lạn như hoa nở rộ ngày xuân, từng mảnh, từng mảnh những đám cỏ nhỏ bị cát đứt ra khỏi cụm cỏ lớn bị thanh phong cuốn theo từ trong rừng cây nhẹ nhàng lượn lờ khắp không gian. Hạ: vẫn là hạ, thảo nguyên: vẫn là thảo nguyên, nhưng điều bất đồng ở đây chính là người, sự vật, hiện tượng ở trên thế giới này đều đang chậm rãi biến hóa, và, không một ai biết được đâu sẽ là dạng biến hóa cuối cùng của chúng!
Đột nhiên, từ trong rừng rậm Hồng Lưu lao ra một đội ngũ, hay nói đúng hơn đó là một đội lang kỵ binh, chúng lần lượt truyền từ cây nọ sang cây kia, mượn lực từ các cành cây nhanh chóng tiến tới ven rừng, nơi tiếp giáp với thảo nguyên.
Tất cả người hiện diện ở đó đều chấn kinh.
Bỗng, từ trên không trung vang lên một tiếng tiêu, sau đó, phong kỵ sĩ Phong Long do vài chục thú nhân thuộc cấp tứ giai tạo thành bỗng nhiên xuất hiện từ trên không trung, sự xuất hiện của bọn hắn đã triệt để đem ánh sáng chiếu trên phiến thảo nguyên này nuốt trọn vẹn. Cả một khoảng trời bị che lấp, cả một vùng không gian bị bóng tối bao phủ, điều này khiến cho phiến thảo nguyên vốn đã ảm đạm vì cuộc chiến nay càng ảm đạm hơn!
Chậm rãi, từ trong đám phong kị sĩ kia đi ra một người: một thiếu niên còn chưa lui hết nét ngây thơ nhưng lại mang vẻ bình tĩnh lão luyện không hợp tuổi! Một thiếu niên thú nhân xinh đẹp có màu da xanh như ngọc bích!
Biểu tình trầm trọng trên gương mặt còn chưa hết nét ngây thơ của Darie An lúc này trong có vẻ hơi mâu thuẫn nhưng vẫn xinh đẹp, hài hòa tới kì lạ.
Ngao!
Một tiếng rống vang lên giữa không gian tĩnh mịch! Ngay lập tức, từ bìa rừng một loạt cây cối ngã xuống như ngả rạ do bị giẫm đạp một cách không thương tiếc, không khoan nhượng…
Và sau đó, vài đầu cự thú Khoa Đa xuất hiện ngay sát bìa rừng. Đồng thời, từ trên một đầu cự thú Khoa Đa, một thanh niên tuấn tú toàn thân quấn đầy băng vải trắng nhuộm đỏ bởi máu!
Dường như hắn bị thương không nhẹ, dáng đi không những xiêu xiêu vẹo vẹo mà ngay cả đứng còn không vững! Vừa gượng đi được mấy bước thì hắn đã ngã xuống, trực tiếp ngồi trên một bụi cỏ tương đối cao, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, biểu lộ khó có thể tin.
“Không! ! !” Lôi Khắc Tư hét lên một tiếng! Tiếng hét thể hiện sự không cam lòng xen kinh ngạc, đâm thủng, xuyên phá sự yên lặng nhưng tràn ngập huyết tinh của phiến thảo nguyên này…
…
…
Một ma lang lam sắc chậm rãi đi ra, trên lưng nó là một người, trên lưng người đó đeo một thanh Đại Khảm Đao, toàn thân da thịt màu bích lục lộ vẻ kỳ quái rất đặc trưng của Thú Tộc, hơn nữa trên thân hắn còn có hình xăm đồ án rất kì lạ, thân hình cao lớn cộng thêm vết sẹo dữ tợn khiến ai nhìn thấy cũng phải giật mình. Nhưng điều này cũng đã chứng minh được sự dũng mãnh cũng như chứng minh cho những chiến tích mà hắn đã đạt được trên chiến trường!
“Điện hạ!” Hắn bình tĩnh tiến tới chỗ Darie An đang trầm mặc nãy giờ.
Trên gương mặt non nớt, thơ ngay của Darie An mang theo một tia áy náy cùng bất an, gật gật đầu, xem như trả lời lại tiếng gọi của cự đại thú nhân bên cạnh, sau đó lập tức xoay người phân phó với Cát Vi: “Cát Vi, tập hợp các chiến sĩ của Hồ tộc các ngươi lại, sau đó tới vùng phụ cận rừng rậm để đề phòng và tìm kiếm khi cần thiết…”
Thiếu nữ hồ tộc xinh đẹp tay mang theo loan đao hình O sắc bén nghịch ngợm ngoe nguẩy cái đuôi, sau đó xoay người, linh hoạt luồn lách qua các bụi cỏ, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, đi theo sau lưng nàng còn có hơn mười đạo thân ảnh đồng dạng nhanh nhẹn như vậy biến mất tại phụ cận thảo nguyên.
Trầm mặc một hồi, Darie An nghiêng đầu rồi hướng về phía thú nhân trung niên hung hãn sau lưng phân phó: “Lôi Mã tướng quân, ngươi phái vài đội kị lang đi thăm dò tình hình đi, tốt nhất là tìm hiểu được tin tức từ cứ điểm Hồng Lưu , càng chính xác càng tốt!”
Lôi Mã gật gật đầu, xoay người nhảy lên lang, hướng về phía kị lang ở phụ cận ra hiệu, lập tức, vô số kị lang tự động chạy ra.
Darie An quay đầu lại, quét mắt một vòng khắp thảo nguyên khiến cho người ta giật mình này, hít sâu một hơi, cảm thấy vô cùng choáng váng. Quả thực tình hình của phiến thảo nguyên này lúc này thê thảm vô cùng, trông không khác gì vừa trải qua tận thế cả. Điều này khiến hắn cảm thấy vô cùng lo lắng.
Nguyên bản vốn là bầu trời cao trong xanh với những đám mây trắng lững lờ trôi cùng với phiến thảo nguyên bao la xanh mướt, an tường, tĩnh lặng nhưng giờ phút này, đại địa tiêu điều hoang vu trước mắt, nơi mà chỉ còn sót lại những đám cỏ khô vàng cùng đất đen giao thoa, gồ ghề đầy hầm hố do bị sinh vật khổng lồ tàn phá, ngay cả rừng rầm ở gần đó cũng bị tàn phá thê thảm chả kém, bị thiêu đốt, quật ngã,…khiến cho người xem không khỏi rùng mình kinh sợ.
Nhưng điều làm cho người ta càng hít thở không thông chính là mùi máu tươi tràn ngập trong không khí. Lúc này, thảo nguyên giống như bị huyết tẩy vậy, người ta có thể tìm thấy bất cứ dạng máu gì ở đây, từ máu người, tới máu thú nhân, máu động vật… hơn nữa, còn có cả máu của Cự Long.
Lúc này, sau lưng Darie An xuất hiện một người trung niên cao gầy cùng một tên mập mạp hèn mọn bỉ ổi, biểu lộ của hai người này thể hiện sự kinh hãi quá độ, và họ không phải là ai khác mà chính là Độc Phàm cùng Javier. Bọn họ may mắn gặp được tiểu vương tử Darie An, Darie An vừa nghe nói bọn họ bị phục kích đã vội vàng xuất động hơn một nửa binh lực của thành thú vương tới ứng cứu nhưng do đường xá xa xôi nên khi hắn tới cuộc chiến đã kết thúc, vì vậy sắc mặt của hai người phía sau tự nhiên không thế nào đẹp mắt cho được.
“Darie An điện hạ… Đại nhân bọn họ…” Javier mập mạp sợ hãi hỏi
“Các ngươi nói có một đầu song đầu Long tham dự phục kích đúng không? Hơn nữa, còn có vong linh pháp sư?” Darie An nhíu nhíu lông mi suy tư về vấn đề này.
“Vâng, song đầu long kia thuộc cấp Thánh giai Cự Long. Hơn nữa đúng là hắn đi cùng pháp sư vong linh…” Độc Phàm nhớ lại sau, tiếp theo vô cùng xác định gật gật đầu.
“Vấn đề này rắc rối đây … Lúc trước, khi các ngươi tiến vào rừng rậm Ốc Mã đã có người nói cho chúng ta biết rằng trong Tam Vung Đế Quốc các ngươi có gian tế cấu kết với Đạt Merck, nên chúng ta mới bố trí ngăn chặn!” Darie An phân tích rất có lí khiến cho Độc Phàm cùng Javier nhất trí gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, điều này càng chứng tỏ rằng suy đoán của Độc Phàm lúc trước là chính xác.
Quả thật, đoạn đường đi sứ sang lãnh thổ thú nhân này của họ xác thực là đã bị người ta nắm mũi dẫn đi, hơn nữa, dường như còn bị bọn Đạt Merch đào bẫy, nếu không phải do đối phương ham muốn binh khí, lương thảo v.v.. từ gia tộc Tử La Lan (Violet) thì không chừng Liêu Cách cùng đại vương tử Đạt Merck đã sớm đem bọn họ giết chết rồi phanh thây ném cho dã thú rồi.
“Vậy, vậy, Darie An điện hạ, ý người là có người lén đem tin tức nói cho người khác đúng không? Ý ngài muốn nói là trong chúng ta có gian tế?” Javier mập mạp vô cùng lo lắng truy vấn.
Darie An gật gật đầu, không giải thích quá nhiều, hắn không tất yếu phải nói cho ngoại nhân biết cách hắn thu thập tin tức. Ai dám chắc rằng hai người bọn họ không phải là gian tế chứ?
“Không có khả năng!” Độc Phàm trầm mặt khẳng định, hiển nhiên là hắn không tin lời của Darie An, “Tin chúng ta xuất phát từ đế đô cho tới bây giờ là bí mật chỉ có bệ hạ và vài vị đại thần biết mà thôi!”
“Chẳng lẽ là…” Javier liếc nhìn Độc Phàm, “Là do bệ hạ bán đứng chúng ta sao?”
Độc Phàm ở bên cạnh vừa nghe lời này, liền cho mập mạp một đấm vào đầu, nói: “Phi, bệ hạ của chúng ta yêu dân như con, đối với chúng ta vô cùng tốt, làm sao có thể đem bán chúng ta đây?”
“Không phải là do bệ hạ các ngươi!” Darie An khó được lộ ra một nụ cười, khẽ thở dài một cái, sau đó giải thích: “Bệ hạ của quý quốc đã phái người đưa tin cho ta, vì vậy ta mới biết mục đích thật sự của các ngươi khi đi sứ lần này!”
“Không! !” Bất chợt, Lôi Khắc Tư lại hét lên sầu thảm, thân thể bị thương băng bó đầy băng vải lảo đảo ở khắp thảo nguyên tìm tòi, đồng dạng như vậy, có không ít thú nhân thuộc bộ binh, còn có kị sĩ phong long,…cũng bắt đầu triển khai tìm kiếm.
Sắc mặt ba người lại rơi vào trầm trọng, hiển nhiên là đã không còn hào hứng để tiếp tục chủ đề vừa rồi.
Đúng lúc này, một kị lang vội vàng tiến tới, và thú binh điều khiển thú lang đó vội vàng báo cáo: “Điện hạ, tướng quân Lôi Mã phát hiện một ít đồ vật ở đằng kia…”
“Là cái gì?” Darie An trầm mặc suy nghĩ, sau đó xoay người nhảy lên Phong Long (rồng gió) vẫn đang đứng chờ bên cạnh bay đi, Javier cùng Độc Phàm cũng vội vàng hướng về phía cự thú Khoa Đa ở bên cạnh chạy tới, bắt lấy dây thang trên lưng của Khoa Đa, chật vật leo lên lưng nó.
Rất nhanh sau đó, Darie An mang theo phi long đáp xuống ở vùng phụ cận thảo nguyên, nơi có hơn mười tên lang kỵ binh đang quay chung quanh tìm kiếm, mà tướng quân Lôi Mã cưỡi lam sắc lang hiển nhiên là đang đứng đó, có vẻ như là đợi đã lâu.
/93
|