- Vậy phương tây có bao nhiêu đầu đạn hạt nhân? Theo tôi được biết riêng Mỹ Kiên Quốc đã cung cấp ba ngàn quả bom hạt nhân rồi, trừ tên lửa xuyên lục địa phóng mây trăm quả ra còn có hơn hai ngàn quả bom hạt nhân, số lượng của các người hiện giờ không đủ a. Hành động lần này trừ tên lửa xuyên lục địa phóng được năm trăm miếng còn có sáu ngàn năm trăm quả cần chúng ta mang theo.
Vũ Mâu nói:
- Vấn đề này hiện tại được giải quyết cân bản rồi. Mỹ Kiên Quốc đã phái bộ đội cơ giáp của bọn họ ra rồi. Đây là thành quả chế tạo của bọn họ những năm gần đây, mỗi một gã chiến sĩ cơ giáp được huấn luyện đặc thù. Sau khi mặc cơ giáp có thể tùy ý hành tẩu trong không gian, hơn nữa có thể phân phối hai quả bom hạt nhân. Những chiến sĩ cơ giáp này hiện tại có một ngàn tên. Nói cách khác có thể mang được gần ba ngàn quả bom hạt nhân rồi, cộng thêm chúng ta và giáo đình thì ước chừng được ba ngàn tám trăm quả. Về phần hai ngàn quả còn lại quý quốc hứa hẹn tự hành phái nhân thủ mang theo một ngàn năm trăm, bao gồm quý quốc và một ít quốc gia phương đông. Một ngàn quả cuối cùng chúng ta phải nhờ các cường giả ẩn thế mới được, tôi nghĩ trong ba mươi ngày này sẽ có cuộc tìm kiếm cường giả quy mô lớn trong vài tỷ người đấy, hơn nữa còn có các vị a! Dùng thực lực các vị chắc mang không ít bom hạt nhân đấy.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Quốc gia của tôi có thể mang theo một ngàn năm trăm quả. Kỳ thật chính là chúng tôi mang theo đấy. Quốc gia của tôi không có lực lượng khoa học kỹ thuật như Mỹ Kiên Quốc, bởi vậy chỉ có thể do chúng tôi toàn quyền phụ trách hành động lần này.
- A?
Vũ Mâu cùng Giáo Hoàng đồng thời kinh hô, Martti không thể tin được nói:
- Anh nói cái gì? Chỉ bằng anh và các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có thể mang được một ngàn năm trăm quả bom hạt nhân sao?
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Chuyện này có gì không được? Chẳng lẽ cô không thấy đồng bọn của tôi ở bên ngoài sao? Nhân số hành động lần này cộng cả chúng tôi vào là một trăm bốn mươi người. Trừ tôi ra thì bọn họ có thể mang theo mỗi người tám quả bom hạt nhân. Ba trăm quả còn lại là do tôi mang theo.
Martti muốn mắng chửi người.
- Anh tưởng anh là phi thuyền vũ trụ sao? Một người mang theo ba trăm quả bom hạt nhân? Tôi không tin.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Tôi chưa bao giờ gạt người, điểm này không giống như các người đâu. Nói ra được thì tôi sẽ làm được, các người tin tưởng cũng tốt, không tin cũng được dù sao đến lúc đó các người sẽ biết.
Sắc mặt Vũ Mâu biến hóa, nói:
- Nếu như là vậy thì lỗ hổng một ngàn hai trăm quả bom hạt nhân tính thế nào. Hiện tại tính toán bảy ngàn quả bom hạt nhân là không thể giảm bớt được nữa. Nếu không không cách nào làm tiểu hành tinh kia đổi quỹ đạo bay.
Tề Nhạc ngẫm lại, nói:
- Vấn đề này cũng không khó giải quyết. Trên thế giới này còn có một bộ phận cường giả.
Martti hình như nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt đại biến nói:
- Anh nói không phải là Hắc Ám Quốc Hội chứ?
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Hắc Ám Quốc Hội có thể đối kháng với giáo đình nhiều năm như thế chẳng lẽ ngài không thừa nhận bọn họ có thể chống lại các người hay sao?
- Không, tôi quyết không đồng ý.
Martti quả quyết nói:
- Cho dù Hắc Ám Quốc Hội có đầy đủ thực lực nhưng mà ai dám bảo chứng bọn chúng không trở giáo hại chúng ta chứ? Nếu như thời điểm hành động bọn chúng đột nhiên phản bội thì đây là tai nạn đấy, chúng ta tuyệt đối không nên đem hy vọng ký thác vào người của đám sinh vật hắc ám kia. Tôi không đồng ý.
Vũ Mâu gật gật đầu, nói:
- Điểm này tôi đồng ý với giáo hoàng, dù sao Hắc Ám Quốc Hội trường kỳ sinh tồn trong thế giới hắc ám, bọn họ suy nghĩ khác với chúng ta hoàn toàn, một khi xảy ra vấn đề thì không cách nào đền bù tổn thất được.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Nhưng mà các người đừng nên quên Hắc Ám Quốc Hội cũng đang sinh sống trên địa cầu. Địa cầu bị hủy diệt thì bọn họ cũng bị hủy diệt. Cho dù là những kẻ ở vị diện địa ngục kia chắc cũng bị ảnh hưởng cực lớn, giống như thiên thần mà Martti bệ hạ đang thờ phụng vậy, nếu như không phải những thiên thần kia tác động thì ngài có nhiệt tâm như vậy được sao?
Vũ Mâu trầm mặc, nhưng Martti lại tức giận nói:
- Mặc kệ anh nói thế nào, tôi tuyệt đối không đồng ý Hắc Ám Quốc Hội gia nhập hành động lần này, nếu như xảy ra vấn đề anh gánh trách nhiệm nổi không?
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Thẳng thắn mà nói tôi không cần phải gánh trách nhiệm này. Dù sao đây là an nguy của cả địa cầu. Nhưng mà Martti các hạ, tôi hỏi ngài một câu, nếu như thời điểm hành động cuối cùng không cách nào gom đủ người mang theo một ngàn hai trăm quả bom hạt nhân kia, vậy thì tiểu hành tinh không thay đổi quỹ đạo thì kết cục không phải cũng như nhau sao? Đã không có lựa chọn vì cái gì chúng ta không thử tin tưởng địch nhân được chứ? Cũng giống như tôi đang lựa chọn tin tưởng các người đấy thôi.
- Anh... Anh và những sinh vật hắc ám kia giống nhau sao?
Martti đưa tay chỉ vào Tề Nhạc, khí tức năng lượng trên người cực kỳ không ổn định.
Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:
- Làm tôi sợ quá! Trong mắt tôi ngài và bọn chúng không có gì khác nhau cả. Thậm chí tôi càng có khuynh hướng về phía bọn họ, bởi vì ít nhất bọn họ không phải là địch nhân của tôi, cũng không có mang tổn thất chính thức gì cho tôi cả. Thế nhưng mà Klinsmann đại ca đã chết trong tay những kẻ bề ngoài đạo mạo như các người đấy, kỳ thật các người là một đám nam trộm nữ kỹ đấy. (Nữ kỹ là kỹ nữ)
Lúc này tức giận không chỉ có giáo hoàng mà còn có bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ cũng biến sắc, ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc lăng lệ ác liệt. Năng lượng thần thánh bao phủ khắp phòng và tùy thời có thể động thủ.
Tề Nhạc vẫn nhàn nhã ngồi ở vị trí của mình, hắn không có vì đám người này tức giận mà thay đổi cái gì, cho dù Giáo Hoàng cộng thêm bôn tên Hồng Y Đại Giáo Chủ hắn muốn giết bọn họ cũng trong nháy mắt. Khí tức sắc bén trên người của hắn phát ra bình tĩnh nhìn qua những người trước mặt không sợ hãi chút nào, ánh mắt của hắn thậm chí còn mang theo vài phần hương vị khiêu khích.
- Được rồi, Các người không thể tỉnh táo một chút được sao?
Vũ Mâu đứng lên đi đến giữa hai ngừoi, dùng năng lực ngăn cách năng lượng giữa hai bên.
- Tề Nhạc nói cũng không phải không sai, dù sao gặp phải nguy cơ lớn như vậy hiện tại chúng ta cần chính là liên hợp lại với nhau cùng đối phó.
Martti vội vàng nói:
- Nhưng mà Vũ Mâu tiểu thư ngài phải hiểu. Những sinh vật hắc ám đó tuyệt đối không được tín nhiệm. Tôi cũng không tin tìm khắp thế giới mà không tìm được một ngàn hai trăm cường giả.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Có lẽ có thể gom góp nhiều người như vậy, nhưng mà mỗi người đều ở trời nam đất bắc, ngài có tìm được dễ dàng sao? Thời điểm phát động bom hạt nhân thì cho dù là một người trong lòng có sợ hãi hoặc xuất hiện chuyện không may đều ảnh hưởng đến cả đại cục.
Vũ Mâu nói:
- Vấn đề này hiện tại được giải quyết cân bản rồi. Mỹ Kiên Quốc đã phái bộ đội cơ giáp của bọn họ ra rồi. Đây là thành quả chế tạo của bọn họ những năm gần đây, mỗi một gã chiến sĩ cơ giáp được huấn luyện đặc thù. Sau khi mặc cơ giáp có thể tùy ý hành tẩu trong không gian, hơn nữa có thể phân phối hai quả bom hạt nhân. Những chiến sĩ cơ giáp này hiện tại có một ngàn tên. Nói cách khác có thể mang được gần ba ngàn quả bom hạt nhân rồi, cộng thêm chúng ta và giáo đình thì ước chừng được ba ngàn tám trăm quả. Về phần hai ngàn quả còn lại quý quốc hứa hẹn tự hành phái nhân thủ mang theo một ngàn năm trăm, bao gồm quý quốc và một ít quốc gia phương đông. Một ngàn quả cuối cùng chúng ta phải nhờ các cường giả ẩn thế mới được, tôi nghĩ trong ba mươi ngày này sẽ có cuộc tìm kiếm cường giả quy mô lớn trong vài tỷ người đấy, hơn nữa còn có các vị a! Dùng thực lực các vị chắc mang không ít bom hạt nhân đấy.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Quốc gia của tôi có thể mang theo một ngàn năm trăm quả. Kỳ thật chính là chúng tôi mang theo đấy. Quốc gia của tôi không có lực lượng khoa học kỹ thuật như Mỹ Kiên Quốc, bởi vậy chỉ có thể do chúng tôi toàn quyền phụ trách hành động lần này.
- A?
Vũ Mâu cùng Giáo Hoàng đồng thời kinh hô, Martti không thể tin được nói:
- Anh nói cái gì? Chỉ bằng anh và các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có thể mang được một ngàn năm trăm quả bom hạt nhân sao?
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Chuyện này có gì không được? Chẳng lẽ cô không thấy đồng bọn của tôi ở bên ngoài sao? Nhân số hành động lần này cộng cả chúng tôi vào là một trăm bốn mươi người. Trừ tôi ra thì bọn họ có thể mang theo mỗi người tám quả bom hạt nhân. Ba trăm quả còn lại là do tôi mang theo.
Martti muốn mắng chửi người.
- Anh tưởng anh là phi thuyền vũ trụ sao? Một người mang theo ba trăm quả bom hạt nhân? Tôi không tin.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Tôi chưa bao giờ gạt người, điểm này không giống như các người đâu. Nói ra được thì tôi sẽ làm được, các người tin tưởng cũng tốt, không tin cũng được dù sao đến lúc đó các người sẽ biết.
Sắc mặt Vũ Mâu biến hóa, nói:
- Nếu như là vậy thì lỗ hổng một ngàn hai trăm quả bom hạt nhân tính thế nào. Hiện tại tính toán bảy ngàn quả bom hạt nhân là không thể giảm bớt được nữa. Nếu không không cách nào làm tiểu hành tinh kia đổi quỹ đạo bay.
Tề Nhạc ngẫm lại, nói:
- Vấn đề này cũng không khó giải quyết. Trên thế giới này còn có một bộ phận cường giả.
Martti hình như nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt đại biến nói:
- Anh nói không phải là Hắc Ám Quốc Hội chứ?
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Hắc Ám Quốc Hội có thể đối kháng với giáo đình nhiều năm như thế chẳng lẽ ngài không thừa nhận bọn họ có thể chống lại các người hay sao?
- Không, tôi quyết không đồng ý.
Martti quả quyết nói:
- Cho dù Hắc Ám Quốc Hội có đầy đủ thực lực nhưng mà ai dám bảo chứng bọn chúng không trở giáo hại chúng ta chứ? Nếu như thời điểm hành động bọn chúng đột nhiên phản bội thì đây là tai nạn đấy, chúng ta tuyệt đối không nên đem hy vọng ký thác vào người của đám sinh vật hắc ám kia. Tôi không đồng ý.
Vũ Mâu gật gật đầu, nói:
- Điểm này tôi đồng ý với giáo hoàng, dù sao Hắc Ám Quốc Hội trường kỳ sinh tồn trong thế giới hắc ám, bọn họ suy nghĩ khác với chúng ta hoàn toàn, một khi xảy ra vấn đề thì không cách nào đền bù tổn thất được.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Nhưng mà các người đừng nên quên Hắc Ám Quốc Hội cũng đang sinh sống trên địa cầu. Địa cầu bị hủy diệt thì bọn họ cũng bị hủy diệt. Cho dù là những kẻ ở vị diện địa ngục kia chắc cũng bị ảnh hưởng cực lớn, giống như thiên thần mà Martti bệ hạ đang thờ phụng vậy, nếu như không phải những thiên thần kia tác động thì ngài có nhiệt tâm như vậy được sao?
Vũ Mâu trầm mặc, nhưng Martti lại tức giận nói:
- Mặc kệ anh nói thế nào, tôi tuyệt đối không đồng ý Hắc Ám Quốc Hội gia nhập hành động lần này, nếu như xảy ra vấn đề anh gánh trách nhiệm nổi không?
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Thẳng thắn mà nói tôi không cần phải gánh trách nhiệm này. Dù sao đây là an nguy của cả địa cầu. Nhưng mà Martti các hạ, tôi hỏi ngài một câu, nếu như thời điểm hành động cuối cùng không cách nào gom đủ người mang theo một ngàn hai trăm quả bom hạt nhân kia, vậy thì tiểu hành tinh không thay đổi quỹ đạo thì kết cục không phải cũng như nhau sao? Đã không có lựa chọn vì cái gì chúng ta không thử tin tưởng địch nhân được chứ? Cũng giống như tôi đang lựa chọn tin tưởng các người đấy thôi.
- Anh... Anh và những sinh vật hắc ám kia giống nhau sao?
Martti đưa tay chỉ vào Tề Nhạc, khí tức năng lượng trên người cực kỳ không ổn định.
Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:
- Làm tôi sợ quá! Trong mắt tôi ngài và bọn chúng không có gì khác nhau cả. Thậm chí tôi càng có khuynh hướng về phía bọn họ, bởi vì ít nhất bọn họ không phải là địch nhân của tôi, cũng không có mang tổn thất chính thức gì cho tôi cả. Thế nhưng mà Klinsmann đại ca đã chết trong tay những kẻ bề ngoài đạo mạo như các người đấy, kỳ thật các người là một đám nam trộm nữ kỹ đấy. (Nữ kỹ là kỹ nữ)
Lúc này tức giận không chỉ có giáo hoàng mà còn có bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ cũng biến sắc, ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc lăng lệ ác liệt. Năng lượng thần thánh bao phủ khắp phòng và tùy thời có thể động thủ.
Tề Nhạc vẫn nhàn nhã ngồi ở vị trí của mình, hắn không có vì đám người này tức giận mà thay đổi cái gì, cho dù Giáo Hoàng cộng thêm bôn tên Hồng Y Đại Giáo Chủ hắn muốn giết bọn họ cũng trong nháy mắt. Khí tức sắc bén trên người của hắn phát ra bình tĩnh nhìn qua những người trước mặt không sợ hãi chút nào, ánh mắt của hắn thậm chí còn mang theo vài phần hương vị khiêu khích.
- Được rồi, Các người không thể tỉnh táo một chút được sao?
Vũ Mâu đứng lên đi đến giữa hai ngừoi, dùng năng lực ngăn cách năng lượng giữa hai bên.
- Tề Nhạc nói cũng không phải không sai, dù sao gặp phải nguy cơ lớn như vậy hiện tại chúng ta cần chính là liên hợp lại với nhau cùng đối phó.
Martti vội vàng nói:
- Nhưng mà Vũ Mâu tiểu thư ngài phải hiểu. Những sinh vật hắc ám đó tuyệt đối không được tín nhiệm. Tôi cũng không tin tìm khắp thế giới mà không tìm được một ngàn hai trăm cường giả.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Có lẽ có thể gom góp nhiều người như vậy, nhưng mà mỗi người đều ở trời nam đất bắc, ngài có tìm được dễ dàng sao? Thời điểm phát động bom hạt nhân thì cho dù là một người trong lòng có sợ hãi hoặc xuất hiện chuyện không may đều ảnh hưởng đến cả đại cục.
/1391
|