Ads Tát Đán trầm giọng nói:
- Đem Lucifer và ba Khủng Bố Ma Vương gọi tới đây cho ta, đồng thời phân phó đệ nhất liên đội của Quân đoàn Nhiên Thiêu tùy thời chuẩn bị xuất động, chờ đợi lệnh của ta.
- Vâng, bệ hạ.
Tát Đán tự nhủ:
- Tiểu tử, thương thế của ngươi còn nặng hơn cả ta, cho dù ngươi biết có thể rời đi từ Vạn Ma Sơn Cốc cũng tuyệt đối không dễ dàng như vậy. Chờ ngươi tới Vạn Ma Sơn Cốc thì chờ đợi ngươi chính là hủy diệt.
Ác ma vực sâu, đây là nơi chuyên môn giam giữ trọng phạm của Địa Ngục, nơi này là một khu vực hắc ám tuyệt đối, chỉ có thực lực đạt tới trình độ nhất định mới có thể bằng vào tinh thần lực nhìn rõ nơi này. Vực sâu thâm nhập vào lòng đất ba ngàn mét, có trọng binh gác. Chỉ cần là người xúc phạm mệnh lệnh của Tát Đán thì phàm không chết đều nhốt vào trong phòng gian nơi này. Bên ngoài có đại quân Quân đoàn Nhiên Thiêu trông coi, sau khi nơi này kiến thành thì chưa từng có kẻ nào thoát ra.
Lúc này Lucifer đang ở trong ác ma vực sâu an ủi Lãnh Nhi, hắn nhìn Lãnh Nhi từ nhỏ lớn lên, từng ấy năm tới nay hắn luôn là người thủ hộ Lãnh Nhi, tuy vì chuyện của Tề Nhạc mà tức giận nhưng hắn càng hy vọng Lãnh Nhi không bị tổn thương.
- Lucifer thúc thúc, người nói Tề Nhạc có thể tới nơi này không?
Tâm tình của Lãnh Nhi lúc này bình tĩnh hơn rất nhiều.
Lucifer nói:
- Hắn nhất định sẽ quay về địa cầu, về phần hắn làm sao thì ta không biết. Nhưng mà với thực lực của hắn chỉ có thể đi về từ Vạn Ma Sơn Cốc mà thôi, nhưng mà hắn có thể quay về vấn đề không lớn. Công chúa điện hạ, quên nhân loại này đi, bệ hạ sẽ không bỏ qua cho hắn. Ngài cũng nhìn thấy hắn mang lại tổn thất cho Địa Ngục là lớn bao nhiêu!
Lãnh Nhi cười khổ nói:
- Nếu như nói quên là quên thì ta đã không mang hắn vào trong Địa Ngục. Hắn chỉ muốn hắn ở lại trong Địa Ngục. Thế nhưng mà hắn cũng không có hàng lâm cùng một chỗ tới lâu đài Ma Vương như ta. Không nghĩ tới hắn nặng tình với đồng tộc như vậy. Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy có lẽ cha cũng không tha thứ cho ta. Dù sao, hắn là do ta mang tới.
Lucifer lắc đầu, mỉm cười nói:
- Tính tình của bệ hạ công chúa còn không biết sao? Người là con gái duy nhất cũng là người thân duy nhất của bệ hạ, bệ hạ sao có thể không tha thứ cho ngài được chứ? Nhưng bây giờ bệ hạ vẫn còn tức giận, chờ ít ngày nữa bệ hạ hết giận thì mọi chuyện sẽ khôi phục bình thường, Phụ tử với nhau thì có gì mà câm thù.
Đúng lúc này thì một gã binh sĩ Quân đoàn Nhiên Thiêu chạy tới, hắn dừng cách vực sâu chừng trăm mét nói ra:
- Lucifer đại nhân, bệ hạ cho mời.
Lucifer có chút kinh ngạc nói:
- Chuyện gì xảy ra? Biết rõ là chuyện gì không?
Nghe được bên binh sĩ Quân Đoàn Nhiên Thiêu truyền lệnh của Tát Đán thì trong lòng của hắn cũng có chút tâm thần bất định. Dù sao vừa rồi Tát Đán nổi giận hắn cũng nhìn thấy rõ ràng, vào lúc này hắn không hy vọng mình trở thành kẻ bị giận chó đánh mèo.
Tên binh sĩ Quân Đoàn Nhiên Thiêu quân nói:
- Không biết là chuyện gì. Nhưng mà bệ hạ bảo ngài và ba vị Khủng Bố Ma Vương điện hạ cùng đi. Đồng thời còn điều động đệ nhất liên đội nói là chờ xuất phát, hình như là có nhiệm vụ cần chấp hành.
Trong nội tâm Lucifer khẽ động, tự nhủ:
- Nhiệm vụ? Chẳng lẽ tìm được tung tích của hắn rồi sao? Ah, ta hiểu rồi, nhất định bệ hạ cũng nghĩ tiểu tử kia phải rời khỏi đây bằng Vạn Ma Sơn Cốc, chỉ sợ lần này sẽ bố trí thiên la địa võng bắt hắn. Lãnh Nhi, công chúa ở lại đây nghỉ ngơi thật tốt đi, ta đi trước.
Nói xong hắn cũng đi lên mặt đất theo sau tên binh sĩ kia rời đi.
Cái gọi là người nói vô tâm người nghe hữu ý, Lucifer nói như vậy lập tức khiến Lãnh Nhi chú ý, thân thể mềm mại của Lãnh Nhi giống như run lên nhè nhẹ, nhưng cũng không nói thêm cái gì, nàng cúi đầu xuống và trong đôi mắt màu hồng phấn toát ra hào quang kiên định.
Lần này Tề Nhạc tu luyện suốt hai ngày mới chấm dứt, dù sao tổn thương gân cốt, xương cánh tay phải bị gãy còn chữa trị mấy giờ, nhưng muốn cho năng lượng trở nên thông suốt trong cánh tay cần phải mất trọn vẹn một ngày mới được. Năng lượng hắc ám hoàn toàn bị xua tan, các loại vân lực bản thân khôi phục bình thường. Về phần tu luyện tới ngày hôm sau chính là hắn cần thời gian thể nghiệm kinh nghiệm chiến đấu với Tát Đán vào ngày hôm đó.
Mỗi khi Tề Nhạc đối mặt với đối thủ cường đại hơn mình thì đó là một lần hắn lâm vào tử địa, khi đó tiềm lực bản thân sẽ được kích phát. Tuy thực lực của hắn bây giờ đạt tới đỉnh phong. Muốn lại đề thăng đã phi thường khó khăn. Nhưng mà lôi vân lực tăng lên khiến hắn hiểu được mình vẫn có khả năng đạt tới chín vân chân chính. Mà bây giờ cố gắng tu luyện chính là đánh trụ cột trong tương lai. Chỉ không biết phải đi tới nơi nào mới tìm được nơi tăng lên cho ba vân lực kia mà thôi.
Thân thể nhẹ nhàng và Tề Nhạc cảm thấy năng lượng bản thân như cứng lại, thời điểm trở về thì thời gian hắn đi tới Địa Ngục lần này đã mười ngày rồi. Sau khi trở về nhà ở địa cầu thì còn không đi nữa. Nghĩ tới những huynh đệ đồng bạn và những nữ nhân của mình thì Tề Nhạc lại sinh ra cảm giác quy tâm. Dù sao Địa Ngục không phải thế giới thuộc về hắn! Ở chỗ này hắn có cảm giác không tốt.
Thời điểm cánh đen mở ra và không muốn người chung quanh nên hắn sử dụng Kỳ Lân Ẩn, sau khi tiến vào trạng thái ẩn thân hắn nhanh chóng bay thẳng tới Vạn Ma Sơn Cốc.
Thời điểm đi tới vòng hạch tâm của Địa Ngục thì Tề Nhạc tận lực nhớ kỹ vị trí của Vạn Ma Sơn Cốc rồi, đây chính là con đường hắn trở về nhà.
Trải qua một ngày phi hành và khi mặt trời màu tím đã lên cao Tề Nhạc đã cảm nhận được khí tức lôi điện được phát ra từ Vạn Ma Sơn Cốc , mặc dù không người nào dẫn động lôi điện nhưng ở nơi này khí tức năng lượng hắc ám yếu kém nhất của Địa Ngục. Có lẽ cũng chính vì nguyên nhân này Tát Nã bị nhốt lâu như vậy cũng không cách nào đạt tới cấp bậc của Tát Đán.
Trong lúc phi hành thì Tề Nhạc cảm thấy có chút không đúng, gần đây hắn vô cùng cẩn thận nên trong lúc phi hành hắn đã mở tinh thần lực của mình ra, lúc này đây tinh thần lực cũng nhắc nhở hắn.
Khí tức, nhiều khí tức như thế? Làm sao có như vậy? Chẳng lẽ, chẳng lẽ sinh vật Địa Ngục trong Vạn Ma Sơn Cốc thoát ra rồi sao? Không có khả năng ah! Tát Nã tuyệt đối không có thực lực này, dõi mắt nhìn ra xa và Tề Nhạc cũng không có cảm thụ được khí tức quen thuộc nào cả. Một loại dự cảm không tốt hiện ra trong nội tâm của Tề Nhạc. Tốc độ phi hành của hắn giảm xuống và hắn từ từ tiến về phía trước. Đồng thời, tinh thần lực của hắn cũng tra tìm khí tức của Tát Nã.
Thời điểm khoảng cách Vạn Ma Sơn Cốc càng gần thì tinh thần lực của Tề Nhạc càng ngày càng nhạy cảm hơn, đây là cảm giác năng lượng hắc ám nha, ah, không đúng. Trong nội tâm Tề Nhạc rùng mình và ngừng bay về phía trước, đồng thời năng lượng trong cơ thể tăng lên.
- Đem Lucifer và ba Khủng Bố Ma Vương gọi tới đây cho ta, đồng thời phân phó đệ nhất liên đội của Quân đoàn Nhiên Thiêu tùy thời chuẩn bị xuất động, chờ đợi lệnh của ta.
- Vâng, bệ hạ.
Tát Đán tự nhủ:
- Tiểu tử, thương thế của ngươi còn nặng hơn cả ta, cho dù ngươi biết có thể rời đi từ Vạn Ma Sơn Cốc cũng tuyệt đối không dễ dàng như vậy. Chờ ngươi tới Vạn Ma Sơn Cốc thì chờ đợi ngươi chính là hủy diệt.
Ác ma vực sâu, đây là nơi chuyên môn giam giữ trọng phạm của Địa Ngục, nơi này là một khu vực hắc ám tuyệt đối, chỉ có thực lực đạt tới trình độ nhất định mới có thể bằng vào tinh thần lực nhìn rõ nơi này. Vực sâu thâm nhập vào lòng đất ba ngàn mét, có trọng binh gác. Chỉ cần là người xúc phạm mệnh lệnh của Tát Đán thì phàm không chết đều nhốt vào trong phòng gian nơi này. Bên ngoài có đại quân Quân đoàn Nhiên Thiêu trông coi, sau khi nơi này kiến thành thì chưa từng có kẻ nào thoát ra.
Lúc này Lucifer đang ở trong ác ma vực sâu an ủi Lãnh Nhi, hắn nhìn Lãnh Nhi từ nhỏ lớn lên, từng ấy năm tới nay hắn luôn là người thủ hộ Lãnh Nhi, tuy vì chuyện của Tề Nhạc mà tức giận nhưng hắn càng hy vọng Lãnh Nhi không bị tổn thương.
- Lucifer thúc thúc, người nói Tề Nhạc có thể tới nơi này không?
Tâm tình của Lãnh Nhi lúc này bình tĩnh hơn rất nhiều.
Lucifer nói:
- Hắn nhất định sẽ quay về địa cầu, về phần hắn làm sao thì ta không biết. Nhưng mà với thực lực của hắn chỉ có thể đi về từ Vạn Ma Sơn Cốc mà thôi, nhưng mà hắn có thể quay về vấn đề không lớn. Công chúa điện hạ, quên nhân loại này đi, bệ hạ sẽ không bỏ qua cho hắn. Ngài cũng nhìn thấy hắn mang lại tổn thất cho Địa Ngục là lớn bao nhiêu!
Lãnh Nhi cười khổ nói:
- Nếu như nói quên là quên thì ta đã không mang hắn vào trong Địa Ngục. Hắn chỉ muốn hắn ở lại trong Địa Ngục. Thế nhưng mà hắn cũng không có hàng lâm cùng một chỗ tới lâu đài Ma Vương như ta. Không nghĩ tới hắn nặng tình với đồng tộc như vậy. Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy có lẽ cha cũng không tha thứ cho ta. Dù sao, hắn là do ta mang tới.
Lucifer lắc đầu, mỉm cười nói:
- Tính tình của bệ hạ công chúa còn không biết sao? Người là con gái duy nhất cũng là người thân duy nhất của bệ hạ, bệ hạ sao có thể không tha thứ cho ngài được chứ? Nhưng bây giờ bệ hạ vẫn còn tức giận, chờ ít ngày nữa bệ hạ hết giận thì mọi chuyện sẽ khôi phục bình thường, Phụ tử với nhau thì có gì mà câm thù.
Đúng lúc này thì một gã binh sĩ Quân đoàn Nhiên Thiêu chạy tới, hắn dừng cách vực sâu chừng trăm mét nói ra:
- Lucifer đại nhân, bệ hạ cho mời.
Lucifer có chút kinh ngạc nói:
- Chuyện gì xảy ra? Biết rõ là chuyện gì không?
Nghe được bên binh sĩ Quân Đoàn Nhiên Thiêu truyền lệnh của Tát Đán thì trong lòng của hắn cũng có chút tâm thần bất định. Dù sao vừa rồi Tát Đán nổi giận hắn cũng nhìn thấy rõ ràng, vào lúc này hắn không hy vọng mình trở thành kẻ bị giận chó đánh mèo.
Tên binh sĩ Quân Đoàn Nhiên Thiêu quân nói:
- Không biết là chuyện gì. Nhưng mà bệ hạ bảo ngài và ba vị Khủng Bố Ma Vương điện hạ cùng đi. Đồng thời còn điều động đệ nhất liên đội nói là chờ xuất phát, hình như là có nhiệm vụ cần chấp hành.
Trong nội tâm Lucifer khẽ động, tự nhủ:
- Nhiệm vụ? Chẳng lẽ tìm được tung tích của hắn rồi sao? Ah, ta hiểu rồi, nhất định bệ hạ cũng nghĩ tiểu tử kia phải rời khỏi đây bằng Vạn Ma Sơn Cốc, chỉ sợ lần này sẽ bố trí thiên la địa võng bắt hắn. Lãnh Nhi, công chúa ở lại đây nghỉ ngơi thật tốt đi, ta đi trước.
Nói xong hắn cũng đi lên mặt đất theo sau tên binh sĩ kia rời đi.
Cái gọi là người nói vô tâm người nghe hữu ý, Lucifer nói như vậy lập tức khiến Lãnh Nhi chú ý, thân thể mềm mại của Lãnh Nhi giống như run lên nhè nhẹ, nhưng cũng không nói thêm cái gì, nàng cúi đầu xuống và trong đôi mắt màu hồng phấn toát ra hào quang kiên định.
Lần này Tề Nhạc tu luyện suốt hai ngày mới chấm dứt, dù sao tổn thương gân cốt, xương cánh tay phải bị gãy còn chữa trị mấy giờ, nhưng muốn cho năng lượng trở nên thông suốt trong cánh tay cần phải mất trọn vẹn một ngày mới được. Năng lượng hắc ám hoàn toàn bị xua tan, các loại vân lực bản thân khôi phục bình thường. Về phần tu luyện tới ngày hôm sau chính là hắn cần thời gian thể nghiệm kinh nghiệm chiến đấu với Tát Đán vào ngày hôm đó.
Mỗi khi Tề Nhạc đối mặt với đối thủ cường đại hơn mình thì đó là một lần hắn lâm vào tử địa, khi đó tiềm lực bản thân sẽ được kích phát. Tuy thực lực của hắn bây giờ đạt tới đỉnh phong. Muốn lại đề thăng đã phi thường khó khăn. Nhưng mà lôi vân lực tăng lên khiến hắn hiểu được mình vẫn có khả năng đạt tới chín vân chân chính. Mà bây giờ cố gắng tu luyện chính là đánh trụ cột trong tương lai. Chỉ không biết phải đi tới nơi nào mới tìm được nơi tăng lên cho ba vân lực kia mà thôi.
Thân thể nhẹ nhàng và Tề Nhạc cảm thấy năng lượng bản thân như cứng lại, thời điểm trở về thì thời gian hắn đi tới Địa Ngục lần này đã mười ngày rồi. Sau khi trở về nhà ở địa cầu thì còn không đi nữa. Nghĩ tới những huynh đệ đồng bạn và những nữ nhân của mình thì Tề Nhạc lại sinh ra cảm giác quy tâm. Dù sao Địa Ngục không phải thế giới thuộc về hắn! Ở chỗ này hắn có cảm giác không tốt.
Thời điểm cánh đen mở ra và không muốn người chung quanh nên hắn sử dụng Kỳ Lân Ẩn, sau khi tiến vào trạng thái ẩn thân hắn nhanh chóng bay thẳng tới Vạn Ma Sơn Cốc.
Thời điểm đi tới vòng hạch tâm của Địa Ngục thì Tề Nhạc tận lực nhớ kỹ vị trí của Vạn Ma Sơn Cốc rồi, đây chính là con đường hắn trở về nhà.
Trải qua một ngày phi hành và khi mặt trời màu tím đã lên cao Tề Nhạc đã cảm nhận được khí tức lôi điện được phát ra từ Vạn Ma Sơn Cốc , mặc dù không người nào dẫn động lôi điện nhưng ở nơi này khí tức năng lượng hắc ám yếu kém nhất của Địa Ngục. Có lẽ cũng chính vì nguyên nhân này Tát Nã bị nhốt lâu như vậy cũng không cách nào đạt tới cấp bậc của Tát Đán.
Trong lúc phi hành thì Tề Nhạc cảm thấy có chút không đúng, gần đây hắn vô cùng cẩn thận nên trong lúc phi hành hắn đã mở tinh thần lực của mình ra, lúc này đây tinh thần lực cũng nhắc nhở hắn.
Khí tức, nhiều khí tức như thế? Làm sao có như vậy? Chẳng lẽ, chẳng lẽ sinh vật Địa Ngục trong Vạn Ma Sơn Cốc thoát ra rồi sao? Không có khả năng ah! Tát Nã tuyệt đối không có thực lực này, dõi mắt nhìn ra xa và Tề Nhạc cũng không có cảm thụ được khí tức quen thuộc nào cả. Một loại dự cảm không tốt hiện ra trong nội tâm của Tề Nhạc. Tốc độ phi hành của hắn giảm xuống và hắn từ từ tiến về phía trước. Đồng thời, tinh thần lực của hắn cũng tra tìm khí tức của Tát Nã.
Thời điểm khoảng cách Vạn Ma Sơn Cốc càng gần thì tinh thần lực của Tề Nhạc càng ngày càng nhạy cảm hơn, đây là cảm giác năng lượng hắc ám nha, ah, không đúng. Trong nội tâm Tề Nhạc rùng mình và ngừng bay về phía trước, đồng thời năng lượng trong cơ thể tăng lên.
/1391
|