Tuyết Nữ mạnh mẽ ngẩng đầu, si ngốc nhìn Tề Nhạc:
- Anh gọi em đi ra, chính là muốn mang em đi báo thù sao?
Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:
- Đúng vậy a! Như thế nào? Bây giờ em không muốn đi báo thù sao?
Nhìn Tề Nhạc, vành mắt của Tuyết Nữ theo thời gian bắt đầu đỏ lên, nước mắt óng ánh đảo quanh ở vành mắt, thấy nàng như vậy, Tề Nhạc lập tức có chút luống cuống.
- Tuyết nhi, em làm sao vậy? Có phải anh làm gì sai không? Đừng khóc, em vừa khóc, sẽ khiến anh đau lòng...A...
Cánh môi lạnh như băng của Tuyết Nữ mạnh mẽ dán lên môi Tề Nhạc, bốn cánh môi hợp lại. Hai tay của Tuyết Nữ trực tiếp quấn lên cổ của Tề Nhạc. Lúc này, nàng tựa như một đầu tiểu dã miêu động tình không ngừng giãy dụa trong lồng ngực của Tề Nhạc, tựa hồ muốn dùng nhiệt lượng của mình hòa tan Tề Nhạc.
Ý chí của Tề Nhạc ở phương diện này không phải là quá kiên định, hắn cố gắng nín nhịn cám dỗ này, vất vả đẩy Tuyết Nữ trong ngực ra nói:
- Nha đầu ngốc. Em cứ làm như thế thì anh sợ sẽ ăn thịt em mất.
Tuyết Nữ nhìn Tề Nhạc, nín khóc mỉm cười, nói:
- Ăn đi ăn đi, chỉ cần anh không sợ bị cho ăn bể bụng, anh cứ tự nhiên.
Tề Nhạc nhịn không được lại hôn nàng một lần nữa, lúc này mục tiêu của hai người đã đạt tới. Tề Nhạc truyền âm nói:
- Đợi chuyện lần này chấm dứt, anh nhất định sẽ ăn tươi em, một chút cặn bã cũng không chừa.
Tuyết Nữ tựa trong ngực Tề Nhạc:
- Em sớm đã là người của anh rồi, muốn ăn lúc nào anh cứ tới tìm em.
Tề Nhạc thở sâu, vuốt ve an ủi Tuyết Nữ làm hắn cảm thấy yên lòng, nhưng mà hắn lần này mang theo Tuyết Nữ là để báo thù:
- Hết thảy chờ trở về rồi hãy nói. Đợi tí nữa em tự thân động thủ, những thứ khác em không cần phải xen vào. Đã có anh ở đây.
Tuyết Nữ gật nhẹ đầu, nàng cũng biết, lúc này không phải là thời cơ tốt vuốt ve an ủi cùng Tề Nhạc.
Quang mang nhàn nhạt lập loè, trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia tinh quang, tinh thần lực lập tức phóng thích, lúc này hắn và Tuyết Nữ đang đứng là phía trên nơi đóng quân của Quân Đoàn Nhiên Thiêu. Dựa theo khống chế tinh thần lực cùng linh hồn của Tề Nhạc lại cộng thêm hiệu quả của Kỳ Lân Ẩn, coi như là cấp bậc cường giả của ma vương cùng Minh Vương Hades đều khó có khả năng phát hiện sự hiện hữu của hai người.
Sóng tinh thần không ngừng truyền ra từ trên người Tề Nhạc, tìm một người trong trăm vạn quân đối với người khác mà nói không thể nghi ngờ là chuyện không có thể làm được, nhưng mà dựa theo tinh thần lực loại bỏ, Tề Nhạc rất nhanh đã làm xong. Năng lượng Hắc ám của Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội và năng lượng hắc ám của những người khác cũng không có khác nhau quá lớn, hơn nữa bên trong Quân Đoàn Nhiên Thiêu cũng khá cường đại. Chỉ là năng lượng hắc ám lại có một vấn đề, bởi vì hắn không phải là bản thân tới từ Địa Ngục vì thế trình độ tinh khiết của năng lượng hắc ám kém hơn những sinh vật Địa Ngục khác, khi tìm kiếm cũng dễ bại lộ hơn.
Nơi đóng quân của Quân Đoàn Nhiên Thiêu phi thường dày đặc, Địa Ngục thành tuy rằng hủy diệt, nhưng phế tích thành thị cực lớn sau lưng bọn hắn cũng tạo thành một đạo bình chướng tự nhiên. Tề Nhạc có thể cảm giác được ma vương cùng Hades tựa hồ vẫn còn trạng thái tu luyện, ngày đó bị trọng thương hiển nhiên còn không có hoàn toàn khôi phục lại.
Ôm Tuyết Nữ, Tề Nhạc tới lặng lẽ đến cánh quân bên trái nơi trú quân của Quân Đoàn Nhiên Thiêu, phía dưới chỉ dẫn của tinh thần lực, hắn đầu tiên nhìn qua chính là thân thể cao lớn của Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế, Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội an vị bên cạnh hắn, hai người đang nói gì đó.
Tề Nhạc hướng Tuyết Nữ gật nhẹ đầu, mang theo nàng lặng yên đi tới phía trên Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội cùng Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế. Dưới tác dụng Vân Lực khổng lồ của Kỳ Lân Ẩn lập tức phóng đại, nhóm sinh vật Địa Ngục Quân Đoàn Nhiên Thiêu chung quanh chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại đã bị một cỗ quang mang màu đỏ sậm bao phủ ở bên trong. Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp đem Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế cùng Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội làm trung tâm và hơn một ngàn hắc ám sinh vật hoàn toàn bao phủ vào trong đó.
Màu đỏ sậm vô tận làm cho sinh vật Địa Ngục đột nhiên bị bao phủ vào tràn ngập biểu lộ giật mình. Không đợi đám người kịp phản ứng, thân ảnh lạnh như băng của Tề Nhạc đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Bỗng nhiên nhìn thấy Tề Nhạc, Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội cùng Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế không khỏi sắc mặt đại biến, người nam nhân trước mắt này đã từng đánh bại cả Ma Vương.
- Tề tiên sinh, đánh lén chúng tôi chỉ sợ sẽ tổn hại uy danh của ngài a.
Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội nuốt nuốt nước miếng một cái, nhìn Tề Nhạc nói.
Tề Nhạc lạnh lùng lên tiếng:
- Lúc trước các ngươi bắt Đế Tâm Tuyết Liên Vương, phải chăng các ngươi có nghĩ đến tổn hại uy danh của mình không? Đi ra lăn lộn giang hồ, sớm muộn gì cũng phải gặp quả báo.
Quang mang màu xanh mang lặng yên không một tiếng động xuất hiện trước mặt nhóm sinh vật Địa Ngục.
Phong nhận đơn giản do Tề Nhạc phát ra có uy lực vô cùng cường đại. Năng lượng ba động khổng lồ trong nháy mắt lan tràn đến khắp ngõ ngách của Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp. Lúc này đây, Tề Nhạc không có lợi dụng năng lực của tu di giới tử tách những sinh vật Địa Ngục này ra mà là ép chúng vào một không gian nhỏ hẹp. Trong lúc nhất thời, đại lượng Địa Ngục sinh vật hoàn toàn bị đè ép cùng một chỗ. Cảm giác chân không làm bọn hắn căn bản là không cách nào hô hấp, thì lại càng không cần phải nói phản kháng.
Thân thể sinh vật Địa Ngục còn bị phong nhận màu xanh cực lớn lặng yên không một tiếng động xẹt qua, thân thể nguyên một đám sinh vật Địa Ngục hoàn toàn cứng lại giữa không trung, thân thể của bọn hắn kèm theo ánh sáng màu xanh đồng thời biến mất, bị Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp vứt ra ngoài, người chết không cần phải lại lưu lại. Đập phát chết luôn ngàn sinh vật Địa Ngục đối với Tề Nhạc chẳng qua là việc không thể đơn giản hơn. Hắn thậm chí không có đi liếc mắt nhìn đám người này.
Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội chỉ cảm thấy cuống họng khô khốc, đây chẳng qua là mấy lần thời gian nháy mắt mà thôi, trong thế giới màu đỏ sậm này chỉ còn hai người là hắn và Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế. Riêng cảm giác sợ hãi đã làm cho thân thể của hắn vô thức sợ run lên. Đối mặt địch nhân mạnh như thế, hắn thậm chí ngay cả suy nghĩ phản kháng cũng không có.
- Ngươi đi chết đi.
Năng lượng màu xanh sẫm khổng lồ từ sau lưng Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế phún dũng mà ra, hắn quơ chuôi trường kiếm màu đen cực lớn đánh tới Tề Nhạc. Hắc ám năng lượng phô thiên cái địa lao về phía, tuy rằng hắn biết mình không thể nào là đối thủ của Tề Nhạc, nhưng hắn vẫn tuyệt đối không muốn nhận thua khi khí tức tử vong bao phủ xuống.
Thân thể của Tề Nhạc vẫn không nhúc nhích, chỉ giơ lên tay phải của mình. Không một chút thanh âm phát ra, năng lượng màu xanh sẫm vừa mới đi tới cách người Tề Nhạc ba thước thì lặng yên không một tiếng động biến mất.
- Anh gọi em đi ra, chính là muốn mang em đi báo thù sao?
Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:
- Đúng vậy a! Như thế nào? Bây giờ em không muốn đi báo thù sao?
Nhìn Tề Nhạc, vành mắt của Tuyết Nữ theo thời gian bắt đầu đỏ lên, nước mắt óng ánh đảo quanh ở vành mắt, thấy nàng như vậy, Tề Nhạc lập tức có chút luống cuống.
- Tuyết nhi, em làm sao vậy? Có phải anh làm gì sai không? Đừng khóc, em vừa khóc, sẽ khiến anh đau lòng...A...
Cánh môi lạnh như băng của Tuyết Nữ mạnh mẽ dán lên môi Tề Nhạc, bốn cánh môi hợp lại. Hai tay của Tuyết Nữ trực tiếp quấn lên cổ của Tề Nhạc. Lúc này, nàng tựa như một đầu tiểu dã miêu động tình không ngừng giãy dụa trong lồng ngực của Tề Nhạc, tựa hồ muốn dùng nhiệt lượng của mình hòa tan Tề Nhạc.
Ý chí của Tề Nhạc ở phương diện này không phải là quá kiên định, hắn cố gắng nín nhịn cám dỗ này, vất vả đẩy Tuyết Nữ trong ngực ra nói:
- Nha đầu ngốc. Em cứ làm như thế thì anh sợ sẽ ăn thịt em mất.
Tuyết Nữ nhìn Tề Nhạc, nín khóc mỉm cười, nói:
- Ăn đi ăn đi, chỉ cần anh không sợ bị cho ăn bể bụng, anh cứ tự nhiên.
Tề Nhạc nhịn không được lại hôn nàng một lần nữa, lúc này mục tiêu của hai người đã đạt tới. Tề Nhạc truyền âm nói:
- Đợi chuyện lần này chấm dứt, anh nhất định sẽ ăn tươi em, một chút cặn bã cũng không chừa.
Tuyết Nữ tựa trong ngực Tề Nhạc:
- Em sớm đã là người của anh rồi, muốn ăn lúc nào anh cứ tới tìm em.
Tề Nhạc thở sâu, vuốt ve an ủi Tuyết Nữ làm hắn cảm thấy yên lòng, nhưng mà hắn lần này mang theo Tuyết Nữ là để báo thù:
- Hết thảy chờ trở về rồi hãy nói. Đợi tí nữa em tự thân động thủ, những thứ khác em không cần phải xen vào. Đã có anh ở đây.
Tuyết Nữ gật nhẹ đầu, nàng cũng biết, lúc này không phải là thời cơ tốt vuốt ve an ủi cùng Tề Nhạc.
Quang mang nhàn nhạt lập loè, trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia tinh quang, tinh thần lực lập tức phóng thích, lúc này hắn và Tuyết Nữ đang đứng là phía trên nơi đóng quân của Quân Đoàn Nhiên Thiêu. Dựa theo khống chế tinh thần lực cùng linh hồn của Tề Nhạc lại cộng thêm hiệu quả của Kỳ Lân Ẩn, coi như là cấp bậc cường giả của ma vương cùng Minh Vương Hades đều khó có khả năng phát hiện sự hiện hữu của hai người.
Sóng tinh thần không ngừng truyền ra từ trên người Tề Nhạc, tìm một người trong trăm vạn quân đối với người khác mà nói không thể nghi ngờ là chuyện không có thể làm được, nhưng mà dựa theo tinh thần lực loại bỏ, Tề Nhạc rất nhanh đã làm xong. Năng lượng Hắc ám của Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội và năng lượng hắc ám của những người khác cũng không có khác nhau quá lớn, hơn nữa bên trong Quân Đoàn Nhiên Thiêu cũng khá cường đại. Chỉ là năng lượng hắc ám lại có một vấn đề, bởi vì hắn không phải là bản thân tới từ Địa Ngục vì thế trình độ tinh khiết của năng lượng hắc ám kém hơn những sinh vật Địa Ngục khác, khi tìm kiếm cũng dễ bại lộ hơn.
Nơi đóng quân của Quân Đoàn Nhiên Thiêu phi thường dày đặc, Địa Ngục thành tuy rằng hủy diệt, nhưng phế tích thành thị cực lớn sau lưng bọn hắn cũng tạo thành một đạo bình chướng tự nhiên. Tề Nhạc có thể cảm giác được ma vương cùng Hades tựa hồ vẫn còn trạng thái tu luyện, ngày đó bị trọng thương hiển nhiên còn không có hoàn toàn khôi phục lại.
Ôm Tuyết Nữ, Tề Nhạc tới lặng lẽ đến cánh quân bên trái nơi trú quân của Quân Đoàn Nhiên Thiêu, phía dưới chỉ dẫn của tinh thần lực, hắn đầu tiên nhìn qua chính là thân thể cao lớn của Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế, Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội an vị bên cạnh hắn, hai người đang nói gì đó.
Tề Nhạc hướng Tuyết Nữ gật nhẹ đầu, mang theo nàng lặng yên đi tới phía trên Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội cùng Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế. Dưới tác dụng Vân Lực khổng lồ của Kỳ Lân Ẩn lập tức phóng đại, nhóm sinh vật Địa Ngục Quân Đoàn Nhiên Thiêu chung quanh chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại đã bị một cỗ quang mang màu đỏ sậm bao phủ ở bên trong. Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp đem Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế cùng Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội làm trung tâm và hơn một ngàn hắc ám sinh vật hoàn toàn bao phủ vào trong đó.
Màu đỏ sậm vô tận làm cho sinh vật Địa Ngục đột nhiên bị bao phủ vào tràn ngập biểu lộ giật mình. Không đợi đám người kịp phản ứng, thân ảnh lạnh như băng của Tề Nhạc đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Bỗng nhiên nhìn thấy Tề Nhạc, Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội cùng Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế không khỏi sắc mặt đại biến, người nam nhân trước mắt này đã từng đánh bại cả Ma Vương.
- Tề tiên sinh, đánh lén chúng tôi chỉ sợ sẽ tổn hại uy danh của ngài a.
Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội nuốt nuốt nước miếng một cái, nhìn Tề Nhạc nói.
Tề Nhạc lạnh lùng lên tiếng:
- Lúc trước các ngươi bắt Đế Tâm Tuyết Liên Vương, phải chăng các ngươi có nghĩ đến tổn hại uy danh của mình không? Đi ra lăn lộn giang hồ, sớm muộn gì cũng phải gặp quả báo.
Quang mang màu xanh mang lặng yên không một tiếng động xuất hiện trước mặt nhóm sinh vật Địa Ngục.
Phong nhận đơn giản do Tề Nhạc phát ra có uy lực vô cùng cường đại. Năng lượng ba động khổng lồ trong nháy mắt lan tràn đến khắp ngõ ngách của Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp. Lúc này đây, Tề Nhạc không có lợi dụng năng lực của tu di giới tử tách những sinh vật Địa Ngục này ra mà là ép chúng vào một không gian nhỏ hẹp. Trong lúc nhất thời, đại lượng Địa Ngục sinh vật hoàn toàn bị đè ép cùng một chỗ. Cảm giác chân không làm bọn hắn căn bản là không cách nào hô hấp, thì lại càng không cần phải nói phản kháng.
Thân thể sinh vật Địa Ngục còn bị phong nhận màu xanh cực lớn lặng yên không một tiếng động xẹt qua, thân thể nguyên một đám sinh vật Địa Ngục hoàn toàn cứng lại giữa không trung, thân thể của bọn hắn kèm theo ánh sáng màu xanh đồng thời biến mất, bị Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp vứt ra ngoài, người chết không cần phải lại lưu lại. Đập phát chết luôn ngàn sinh vật Địa Ngục đối với Tề Nhạc chẳng qua là việc không thể đơn giản hơn. Hắn thậm chí không có đi liếc mắt nhìn đám người này.
Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội chỉ cảm thấy cuống họng khô khốc, đây chẳng qua là mấy lần thời gian nháy mắt mà thôi, trong thế giới màu đỏ sậm này chỉ còn hai người là hắn và Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế. Riêng cảm giác sợ hãi đã làm cho thân thể của hắn vô thức sợ run lên. Đối mặt địch nhân mạnh như thế, hắn thậm chí ngay cả suy nghĩ phản kháng cũng không có.
- Ngươi đi chết đi.
Năng lượng màu xanh sẫm khổng lồ từ sau lưng Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế phún dũng mà ra, hắn quơ chuôi trường kiếm màu đen cực lớn đánh tới Tề Nhạc. Hắc ám năng lượng phô thiên cái địa lao về phía, tuy rằng hắn biết mình không thể nào là đối thủ của Tề Nhạc, nhưng hắn vẫn tuyệt đối không muốn nhận thua khi khí tức tử vong bao phủ xuống.
Thân thể của Tề Nhạc vẫn không nhúc nhích, chỉ giơ lên tay phải của mình. Không một chút thanh âm phát ra, năng lượng màu xanh sẫm vừa mới đi tới cách người Tề Nhạc ba thước thì lặng yên không một tiếng động biến mất.
/1391
|