Tốc độ Xi Vưu lao ra xác thực quá nhanh, cho dù là trọng lực khống chế, cũng không cách nào đem thân hình của hắn hoàn toàn ngăn chặn. Nhưng mà năng lượng của lão Ngưu cũng không kém, làm cho tốc độ của Xi Vưu vọt tới trước giảm bớt một chút, vừa lúc này Tề Nhạc đã chạy tới.
Bàn Cổ Phủ sắc bén dễ dàng phá vỡ Thần Phong, nhưng ngay tại thời điểm Xi Vưu sắp từ thần phong lao ra thì Tề Nhạc đuổi tới. Hai tay hợp lại tạo thành một đoàn tia chớp hình tròn oanh kích thân thể của Xi Vưu. Đồng thời, thân thể của Tề Nhạc nhẹ nhàng sáng ngời, trực tiếp dùng thân thể của mình ngăn chặn lổ hổng vừa bị Xi Vưu bổ ra.
Hết thảy những điều này nói thì chậm, nhưng mà hoàn toàn phát sinh trong lúc điện quang hỏa thạch. Tốc độ của Xi Vưu cực nhanh , nhanh đến nỗi chính hắn cũng có chút khống chế không nổi. Dưới tác dụng của trọng lực khống chế, hắn chỉ cảm thấy toàn thân xiết chặt, mà Bàn Cổ Phủ đã chém vào Thần Phong trước mặt, ngay tại thời điểm hắn cho là mình có thể đào thoát thì tia chớp hình tròn đã đến. Bởi vì hết thảy những điều này phát sinh thật sự quá nhanh, mà ngay cả Xi Vưu cũng chưa kịp phản ứng. Bàn Cổ Phủ còn trước người, căn bản là không kịp ngăn cản Tề Nhạc bộc phát ra tia chớp hình tròn nữa.
Thanh âm nổ vang kịch liệt bỗng nhiên vang lên, tia chớp hình tròn oanh kích trên người Xi Vưu. Đây chính là lôi năng lượng khổng lồ ngay cả ma vương đều e ngại! Tề Nhạc trong lúc vội vàng đương nhiên là dốc toàn lực, năng lượng khổng lồ trong tia chớp hình tròn lập tức bạo phá sinh ra sóng xung kích cực lớn, ngay cả thân thể của Tề Nhạc cũng bị năng lượng kia phản chấn bay ngược lại. Thần Phong chung quanh bởi vì sóng xung kích kịch liệt bị hóa thành hư vô, có thể thấy được một kích này của Tề Nhạc cường hãn tới bực nào, ít nhất tuyệt đối sẽ không chênh lệch nhiều so với một quyền kia vừa rồi của lão Ngưu.
Nhưng mà thời điểm thân thể của Tề Nhạc bị lực phản chấn đánh bay thì hắn lại hoảng sợ chứng kiến, bạch sắc quang mang trên người Xi Vưu lại một lần nữa xuất hiện. Tựa như vừa rồi lão Ngưu oanh kích một quyền kia lên bộ ngực hắn, oanh kích kịch liệt của tia chớp hình tròn đồng dạng bị tấm thảm bạch sắc quang mang phân giải. Thân thể Xi Vưu chỉ cải biến phương hướng một cái thì tiếp tục bắn đi, tốc độ cực nhanh không chênh lệch so với vừa rồi. mà giờ này khắc này Thần Phong ngăn cản hắn cũng đã biến mất.
Quá nhiều kinh ngạc làm cho Tề Nhạc đã có chút ít chết lặng, thân thể vẫn còn bay ngược về phía sau, hắn đã quát lớn một tiếng:
- Lão Ngưu, ngăn hắn lại.
Không cần Tề Nhạc nói, Ngưu Ma Vương tự nhiên cũng biết mình nên làm như thế nào. Tề Nhạc dù sao cũng đã tranh thủ cho hắn một chút thời gian, một tầng quang mang màu đỏ từ lão trên thân trâu bộc phát, hoàn toàn ngăn cản dư âm nổ mạnh của tia chớp hình tròn. Ngay sau đó thân thể của hắn đã kéo dài trực tiếp trong hồng sắc quang mang từ trên trời phủ xuống thân thể của Xi Vưu.
Thân thể Xi Vưu vọt tới trước vừa mới đi vào trong ánh sáng màu đỏ thì lập tức giảm tốc độ giống như là xe thể thao F1 phanh lại. Bỗng nhiên giảm tốc độ nhất thời làm sắc mặt của hắn trở nên đỏ bừng, Bàn Cổ Phủ trong tay điên cuồng huy động, thanh bạch sắc quang mang trực tiếp đem ánh sáng màu đỏ cắn nát, nhưng mà thời điểm lúc này tốc độ của hắn đã hoàn toàn biến mất. Khi ánh sáng màu đỏ tan biến thì Xi Vưu lộ vẻ sầu thảm phát hiện, Tề Nhạc cùng lão Ngưu phân biệt phiêu phù ở trước và sau hắn.
Xi Vưu có chút thở dốc nhìn lão Ngưu ngăn cản trước người, ở trong mắt hắn thì hiển nhiên là Ngưu Ma Vương uy hiếp hắn lớn hơn. Huống chi Tề Nhạc cho tới bây giờ đều không có dùng Hiên Viên Kiếm làm hắn sinh ra vài phần cảm giác may mắn.
Mặc dù bị Tề Nhạc cùng lão Ngưu liên tiếp mà tiến công không bị thương một chút nào, nhưng mà Xi Vưu rõ ràng nhìn bề ngoài tràn đầy vẻ sợ hãi, năng lượng cường hãn của Bàn Cổ Phủ thủy chung vẫn phóng thích ra trong tay. Tuy rằng lúc này không có Thần Phong thủ hộ, nhưng hắn vẫn cảm giác được rõ ràng Ngưu Ma Vương cùng Tề Nhạc một trước một sau đã đem năng lượng của hắn hoàn toàn khóa chặt.
- Xi Vưu, ngươi được a! Hiện tại ta mới biết được. Vì sao ngươi lại mất tích ở thời đại Viễn Cổ Cự Thú, ngay cả Thông Thiên Nhãn của ta đều không thể tìm kiếm được tung tích của ngươi. Nguyên lai ngươi rõ ràng đi tìm nó. Ta nói không sai a.
Ngưu Ma Vương cười mỉm nhìn Xi Vưu, chẳng những không có bởi vì công kích không có hiệu quả đối với Xi Vưu mà phẫn nộ, ngược lại còn có vẻ rất hưng phấn.
Sắc mặt Xi Vưu đại biến quát to:
- Ngươi, ngươi đã biết cái gì?
Ngưu Ma Vương hừ lạnh một tiếng, nói:
- Nếu muốn người không biết. Trừ phi mình không có vì. Xi Vưu, ngươi cho rằng nhiều hơn một kiện thần khí là có thể từ trong tay chúng ta chạy trốn sao? Nếu như chỉ có một người Tề Nhạc nhất định là không thể tóm được ngươi, dưới tình huống hắn không có Hiên Viên Kiếm tuy rằng năng lượng mạnh hơn ngươi nhưng mà chưa hẳn là đối thủ của ngươi. Dù sao, siêu cấp thần khí công kích như Hiên Viên Kiếm cùng Bàn Cổ Phủ trong chiến đấu hoàn toàn có thể đem thực lực người sử dụng tăng lên một mức độ lớn. . Đáng tiếc hơn là, bây giờ còn có ta ở đây, ngươi cảm thấy, ngươi đối mặt với hai người chúng ta còn may mắn gì sao? Tề Nhạc, ngươi không cần nhúng tay vào, để cho ta xem hai kiện thần khí của Xi Vưu đến tột cùng có hiệu quả gì. Xi Vưu, ta khuyên ngươi đừng có ý đồ đào tẩu nữa, mới vừa rồi là cơ hội cuối cùng của ngươi. Hiện tại lá bài tẩy của ngươi đã hiển lộ, ngươi cảm thấy ta sẽ để chuyện như thế phát sinh sao?
Sắc mặt Xi Vưu dần dần phát sanh biến hóa, nhìn Ngưu Ma Vương tràn đầy vẻ khinh miệt trước mặt, một tia âm tàn dần dần xuất hiện trong mắt hắn. Năng lượng ba động khổng lồ từ trên người hắn không ổn định phóng thích ra. Mỗi một lần phóng thích đều làm cho khí tức của hắn trở nên cường hoành vài phần. Trên người phóng xuất ra hôi hắc sắc quang mang nhiều thêm vài phần màu trắng, đồng thời lưỡng sắc quang mang xanh trắng của Bàn Cổ Phủ trong tay hắn cũng trở nên càng ngày càng cường thịnh lên.
Tề Nhạc mỉm cười, trong mắt toát ra một tia quang mang cường hoành, hai tay khép lại ở trước ngực, thần quang trong mắt lập loè, có Ngưu Ma Vương xuất thủ, hắn chẳng muốn đi công kích Xi Vưu. Ngưu Ma Vương có thể không sợ Bàn Cổ Phủ trong tay Xi Vưu nhưng hắn lại không thể không cố kỵ. Huống chi Ngưu Ma Vương đã nói trên người Xi Vưu nhiều hơn một kiện thần khí, nói cách khác, ban đầu ở thời kì Viễn Cổ Cự Thú hai người không tìm thấy Xi Vưu, cũng là bởi vì Xi Vưu đi tìm thần khí. Trong lĩnh vực thần khí mới che giấu năng lượng của hắn và tìm kiếm của Ngưu Ma Vương. Thông Thiên Nhãn của Ngưu Ma Vương mất đi hiệu quả. Chỉ sợ cũng chính bởi vì tồn tại của món thần khí đó mới làm cho tinh thần lực của mình không cách nào tìm kiếm đến khí tức của hắn a. Đến tột cùng là thần khí gì có thể làm cho khí tức của Xi Vưu trở nên quỷ dị như thế, hơn nữa có thể tiếp nhận được công kích của mình và lão Ngưu?
Bàn Cổ Phủ sắc bén dễ dàng phá vỡ Thần Phong, nhưng ngay tại thời điểm Xi Vưu sắp từ thần phong lao ra thì Tề Nhạc đuổi tới. Hai tay hợp lại tạo thành một đoàn tia chớp hình tròn oanh kích thân thể của Xi Vưu. Đồng thời, thân thể của Tề Nhạc nhẹ nhàng sáng ngời, trực tiếp dùng thân thể của mình ngăn chặn lổ hổng vừa bị Xi Vưu bổ ra.
Hết thảy những điều này nói thì chậm, nhưng mà hoàn toàn phát sinh trong lúc điện quang hỏa thạch. Tốc độ của Xi Vưu cực nhanh , nhanh đến nỗi chính hắn cũng có chút khống chế không nổi. Dưới tác dụng của trọng lực khống chế, hắn chỉ cảm thấy toàn thân xiết chặt, mà Bàn Cổ Phủ đã chém vào Thần Phong trước mặt, ngay tại thời điểm hắn cho là mình có thể đào thoát thì tia chớp hình tròn đã đến. Bởi vì hết thảy những điều này phát sinh thật sự quá nhanh, mà ngay cả Xi Vưu cũng chưa kịp phản ứng. Bàn Cổ Phủ còn trước người, căn bản là không kịp ngăn cản Tề Nhạc bộc phát ra tia chớp hình tròn nữa.
Thanh âm nổ vang kịch liệt bỗng nhiên vang lên, tia chớp hình tròn oanh kích trên người Xi Vưu. Đây chính là lôi năng lượng khổng lồ ngay cả ma vương đều e ngại! Tề Nhạc trong lúc vội vàng đương nhiên là dốc toàn lực, năng lượng khổng lồ trong tia chớp hình tròn lập tức bạo phá sinh ra sóng xung kích cực lớn, ngay cả thân thể của Tề Nhạc cũng bị năng lượng kia phản chấn bay ngược lại. Thần Phong chung quanh bởi vì sóng xung kích kịch liệt bị hóa thành hư vô, có thể thấy được một kích này của Tề Nhạc cường hãn tới bực nào, ít nhất tuyệt đối sẽ không chênh lệch nhiều so với một quyền kia vừa rồi của lão Ngưu.
Nhưng mà thời điểm thân thể của Tề Nhạc bị lực phản chấn đánh bay thì hắn lại hoảng sợ chứng kiến, bạch sắc quang mang trên người Xi Vưu lại một lần nữa xuất hiện. Tựa như vừa rồi lão Ngưu oanh kích một quyền kia lên bộ ngực hắn, oanh kích kịch liệt của tia chớp hình tròn đồng dạng bị tấm thảm bạch sắc quang mang phân giải. Thân thể Xi Vưu chỉ cải biến phương hướng một cái thì tiếp tục bắn đi, tốc độ cực nhanh không chênh lệch so với vừa rồi. mà giờ này khắc này Thần Phong ngăn cản hắn cũng đã biến mất.
Quá nhiều kinh ngạc làm cho Tề Nhạc đã có chút ít chết lặng, thân thể vẫn còn bay ngược về phía sau, hắn đã quát lớn một tiếng:
- Lão Ngưu, ngăn hắn lại.
Không cần Tề Nhạc nói, Ngưu Ma Vương tự nhiên cũng biết mình nên làm như thế nào. Tề Nhạc dù sao cũng đã tranh thủ cho hắn một chút thời gian, một tầng quang mang màu đỏ từ lão trên thân trâu bộc phát, hoàn toàn ngăn cản dư âm nổ mạnh của tia chớp hình tròn. Ngay sau đó thân thể của hắn đã kéo dài trực tiếp trong hồng sắc quang mang từ trên trời phủ xuống thân thể của Xi Vưu.
Thân thể Xi Vưu vọt tới trước vừa mới đi vào trong ánh sáng màu đỏ thì lập tức giảm tốc độ giống như là xe thể thao F1 phanh lại. Bỗng nhiên giảm tốc độ nhất thời làm sắc mặt của hắn trở nên đỏ bừng, Bàn Cổ Phủ trong tay điên cuồng huy động, thanh bạch sắc quang mang trực tiếp đem ánh sáng màu đỏ cắn nát, nhưng mà thời điểm lúc này tốc độ của hắn đã hoàn toàn biến mất. Khi ánh sáng màu đỏ tan biến thì Xi Vưu lộ vẻ sầu thảm phát hiện, Tề Nhạc cùng lão Ngưu phân biệt phiêu phù ở trước và sau hắn.
Xi Vưu có chút thở dốc nhìn lão Ngưu ngăn cản trước người, ở trong mắt hắn thì hiển nhiên là Ngưu Ma Vương uy hiếp hắn lớn hơn. Huống chi Tề Nhạc cho tới bây giờ đều không có dùng Hiên Viên Kiếm làm hắn sinh ra vài phần cảm giác may mắn.
Mặc dù bị Tề Nhạc cùng lão Ngưu liên tiếp mà tiến công không bị thương một chút nào, nhưng mà Xi Vưu rõ ràng nhìn bề ngoài tràn đầy vẻ sợ hãi, năng lượng cường hãn của Bàn Cổ Phủ thủy chung vẫn phóng thích ra trong tay. Tuy rằng lúc này không có Thần Phong thủ hộ, nhưng hắn vẫn cảm giác được rõ ràng Ngưu Ma Vương cùng Tề Nhạc một trước một sau đã đem năng lượng của hắn hoàn toàn khóa chặt.
- Xi Vưu, ngươi được a! Hiện tại ta mới biết được. Vì sao ngươi lại mất tích ở thời đại Viễn Cổ Cự Thú, ngay cả Thông Thiên Nhãn của ta đều không thể tìm kiếm được tung tích của ngươi. Nguyên lai ngươi rõ ràng đi tìm nó. Ta nói không sai a.
Ngưu Ma Vương cười mỉm nhìn Xi Vưu, chẳng những không có bởi vì công kích không có hiệu quả đối với Xi Vưu mà phẫn nộ, ngược lại còn có vẻ rất hưng phấn.
Sắc mặt Xi Vưu đại biến quát to:
- Ngươi, ngươi đã biết cái gì?
Ngưu Ma Vương hừ lạnh một tiếng, nói:
- Nếu muốn người không biết. Trừ phi mình không có vì. Xi Vưu, ngươi cho rằng nhiều hơn một kiện thần khí là có thể từ trong tay chúng ta chạy trốn sao? Nếu như chỉ có một người Tề Nhạc nhất định là không thể tóm được ngươi, dưới tình huống hắn không có Hiên Viên Kiếm tuy rằng năng lượng mạnh hơn ngươi nhưng mà chưa hẳn là đối thủ của ngươi. Dù sao, siêu cấp thần khí công kích như Hiên Viên Kiếm cùng Bàn Cổ Phủ trong chiến đấu hoàn toàn có thể đem thực lực người sử dụng tăng lên một mức độ lớn. . Đáng tiếc hơn là, bây giờ còn có ta ở đây, ngươi cảm thấy, ngươi đối mặt với hai người chúng ta còn may mắn gì sao? Tề Nhạc, ngươi không cần nhúng tay vào, để cho ta xem hai kiện thần khí của Xi Vưu đến tột cùng có hiệu quả gì. Xi Vưu, ta khuyên ngươi đừng có ý đồ đào tẩu nữa, mới vừa rồi là cơ hội cuối cùng của ngươi. Hiện tại lá bài tẩy của ngươi đã hiển lộ, ngươi cảm thấy ta sẽ để chuyện như thế phát sinh sao?
Sắc mặt Xi Vưu dần dần phát sanh biến hóa, nhìn Ngưu Ma Vương tràn đầy vẻ khinh miệt trước mặt, một tia âm tàn dần dần xuất hiện trong mắt hắn. Năng lượng ba động khổng lồ từ trên người hắn không ổn định phóng thích ra. Mỗi một lần phóng thích đều làm cho khí tức của hắn trở nên cường hoành vài phần. Trên người phóng xuất ra hôi hắc sắc quang mang nhiều thêm vài phần màu trắng, đồng thời lưỡng sắc quang mang xanh trắng của Bàn Cổ Phủ trong tay hắn cũng trở nên càng ngày càng cường thịnh lên.
Tề Nhạc mỉm cười, trong mắt toát ra một tia quang mang cường hoành, hai tay khép lại ở trước ngực, thần quang trong mắt lập loè, có Ngưu Ma Vương xuất thủ, hắn chẳng muốn đi công kích Xi Vưu. Ngưu Ma Vương có thể không sợ Bàn Cổ Phủ trong tay Xi Vưu nhưng hắn lại không thể không cố kỵ. Huống chi Ngưu Ma Vương đã nói trên người Xi Vưu nhiều hơn một kiện thần khí, nói cách khác, ban đầu ở thời kì Viễn Cổ Cự Thú hai người không tìm thấy Xi Vưu, cũng là bởi vì Xi Vưu đi tìm thần khí. Trong lĩnh vực thần khí mới che giấu năng lượng của hắn và tìm kiếm của Ngưu Ma Vương. Thông Thiên Nhãn của Ngưu Ma Vương mất đi hiệu quả. Chỉ sợ cũng chính bởi vì tồn tại của món thần khí đó mới làm cho tinh thần lực của mình không cách nào tìm kiếm đến khí tức của hắn a. Đến tột cùng là thần khí gì có thể làm cho khí tức của Xi Vưu trở nên quỷ dị như thế, hơn nữa có thể tiếp nhận được công kích của mình và lão Ngưu?
/1391
|