Từng đạo tia chớp màu vàng bắt đầu xuất hiện trong không gian, mục tiêu cuối cùng của tia chớp chính là quả trứng màu vàng kia. Tia chớp này rất cường hoành nhưng không cách nào sinh ra chút tác dụng phá hư nào cho quả trứng cả, chỉ có một cổ năng lượng đặc thù không ngừng rót vào trong quả trứng màu vàng này.
Dung hợp, đây là quá trình dung hợp hoàn mỹ, Tề Nhạc, Hiên Viên kiếm, Hiên Viên hồn, Hoàng Đế bốn người dung hợp làm nhất thể, giống như Ngưu Ma Vương dung hợp Xi Vưu, Bàn Cổ Phủ cùng Hạo Thiên tháp vậy, Tề Nhạc cũng tiến hành quá trình dung hợp này, chỉ có điều hắn dung hợp hiện tại là cực kỳ hoàn mỹ.
Mỗi lần khí tức năng lượng khổng lồ tăng lên đều làm cho năng lượng của Tề Nhạc cường đại hơn trước, Hiên Viên kiếm bị tổn thương cũng nhanh chóng khôi phục lại, một đạo hào quang năng lượng nhu hòa không ngừng xoẹt qua thân kiếm, năng lượng có thể nhìn thấy được đang không ngừng ngưng kết trên thân kiếm, cũng trở nên cứng cỏi hơn. Năng lượng vàng ròng này chính là Thiên Hỏa của Tề Nhạc, dùng thần lực chuyển hóa thành Thiên Hỏa, bốn loại vân lực của hắn hoàn toàn dung hợp làm một nhưng cũng có thể tùy tách ra bất luận đặc tính vân lực riêng lẻ. Dùng bốn loại vân lực làm cơ sở lúc này hắn thậm chí có thể thi triển ra bất cứ nguyên tố nào trừ nguyên tố hắc ám. Không có Tự Nhiên Chi Nguyên, không có bốn loại vân lực, chỉ có một mỹ nam xuất hiện, đó chính là hắn, Tề Nhạc.
...
Bầu trời rất tốt, mây đen trên bầu trời không ngừng cuồn cuộn sôi trào. Khí tức tà ác khổng lồ giống như là một phần của đám mây.
Sa mạc Takla Makan chính là sa mạc lớn nhất của Viêm Hoàng, ở nơi này phóng nhãn nhìn lại thì lộ ra không gian đầy cát vàng. Chỉ có điều trong thế giới tối đen này cũng có một ít văn minh của nhân loại. Ít nhất trong sa mạc rộng lớn này rất khó có ánh sáng xuất hiện. Tất cả chỉ có bóng tối và âm thanh của gió thổi các hạt cát ma sát với nhau mà thôi.
Như Nguyệt cùng mười một vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ đứng ở trung tâm của sa mạc, tiểu đội Thập Nhị Sinh Tiếu xếp đặt thành mười hai đội, phân biệt đứng sau lưng đội trưởng của khi bọn hắn. Tuyết Nữ, Thương Băng, Thực Vật Hồn cùng Kristy không thiếu một ai đứng tại đó lẳng lặng cùng đợi. Hôm nay, mười ngày ước định đã đến, mà Tề Nhạc vẫn chưa trở về.
Hai bên quân đoàn Sinh Tiếu theo thứ tự là Vũ Mâu cùng Hy Lạp Thủ Hộ Giả của nàng và Giáo hoàng cùng các cường giả còn lại của giáo đình. Lúc này, tâm tình của bọn hắn đều có chút khẩn trương, dù sao đây cũng là trận chiến cuối cùng của nhân loại. Nếu như thắng lợi thì Địa Cầu khôi phục bộ dạng nguyên bản, nếu như đã thất bại thì văn minh Địa Cầu chỉ sợ sau này sẽ không còn tồn tại. Tính quan trọng như thế làm sao không khiến cho họ khẩn trương?
Bất luận là Vũ Mâu hay là Giáo hoàng đều có cùng lo lắng: Vì sao, vì sao hắn vẫn chưa về, không có lực lượng của hắn thì làm sao có lực lượng cường đại có thể chiến thắng đây?
Biểu tình của Như Nguyệt cùng chiến sĩ Sinh Tiếu đều rất bình tĩnh, họ không có tâm tình lo lắng như Vũ Mâu cùng Giáo hoàng, bởi vì bọn họ tin tưởng Tề Nhạc nhất định sẽ nhanh chóng trở lại. Hắn tuyệt sẽ không để cho đồng bọn của mình chờ đợi vô ích.
Ô Vân cuồn cuộn trên không trung không ngừng lưu chuyển, Như Nguyệt khẽ quát một tiếng, nói:
- Đến rồi. Đám người đã tới. Chuẩn bị nghênh chiến.
Không có sợ hãi, bởi vì Như Nguyệt căn bản không biết cái gì gọi là sợ hãi, trong lòng nàng, Tề Nhạc đã tới, thậm chí còn nhìn thấy mọi người, đang đợi trận chiến đấu này bắt đầu.
Ô Vân trên không trung trở nên càng ngày càng mãnh liệt, tựa hồ có vô số thanh âm thê lương. Lúc này trên sa mạc hắc ám không một chút ánh sáng, giống như đang biểu thị hắc ám sắp hàng lâm nhân gian.
Như Nguyệt tiến lên trước một bước, đi tới vị trí đầu tiên, hai tay chậm rãi mở ra, long lực trong cơ thể lập tức phóng thích, năng lượng ba động khổng lồ sinh ra một đạo cột sáng màu ngà sữa phóng lên trời, chiếu sáng chung quanh phạm vi hơn mười dặm trước mặt. Trong lúc nàng phóng xuất ra năng lượng khổng lồ hào quang chiếu rọi, Ô Vân trên không trung trở nên càng thêm rõ ràng. Khí tức tà ác khiến cho sa mạc Takla Makan áp lực cực lớn.
Ngay tại lúc tất cả mọi người với tâm tình khẩn trương nhìn chăm chú lên Ô Vân trên không trung thì đột nhiên Ô Vân chậm rãi thối lui, trong chớp mắt biến mất không thấy. Chung quanh hết thảy một lần nữa trở nên bình tĩnh trở lại giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Như Nguyệt nhíu mày, làm sao lại biến mất? Chẳng lẽ là đám người này sợ sao? Không, điều đó không có khả năng.
Tâm tình của Như Nguyệt không có nửa phần buông lỏng, ngược lại trở nên càng thêm khẩn trương. Nàng lập tức làm thủ thế với đồng bạn, lập tức trên người mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đồng thời sáng lên hào quang năng lượng của bản thân, cùng lúc đó triệu hồi ra sử lệnh của bọn hắn.
Đúng lúc này, rất xa ở đường chân trời bên kia, một đạo thanh sắc quang mang dần dần bay lên, càng ngày nó càng trở nên rõ ràng và chậm chạp tiến về phía quân đoàn Sinh Tiếu.
- Đến rồi!
Như Nguyệt hét lớn một tiếng.
Tốc độ đi tới của đạo thanh sắc quang mang không nhanh hoặc là còn phải dùng hai từ chậm chạp để mà hình dung nhưng nó thỷ chung không ngừng tỏa sáng những ngọn lửa màu xanh.
Long mục nhìn cực xa, Như Nguyệt đem tinh thần lực của mình hoàn toàn ngưng tụ trên hai mắt, nàng đã thấy được một màn vô cùng khủng bố, quang mang màu xanh là do trên người một loạt Chiến Sĩ tới từ địa ngục phát ra. Thân thể của chúng cao hơn mười mét, hoàn toàn là do nham thạch tạo thành. Trên người thiêu đốt ngọn lửa màu xanh vô cùng mãnh liệt, đây là Mạt Nhật Chiến Sĩ của địa ngục.
Mạt Nhật Chiến Sĩ là một trong lực lượng chung cực của địa ngục, là do cự thạch Chiến Sĩ không ngừng tu luyện trong địa ngục ma hỏa, thực lực vô cùng cường đại, không phải cự thạch Chiến Sĩ bình thường có thể so sánh. Năng lực phòng ngự của bọn hắn cho dù là Tứ Dực Hắc Tương cũng không cách nào so sánh. Trong địa ngục, số lượng Mạt Nhật Chiến Sĩ vốn là không cao hơn 100 đều là đội thân vệ của ma vương, mà lúc này Mạt Nhật Chiến Sĩ ở xa xôi phía trước hợp thành trận doanh thứ nhất tựa như đường chân trời, ít nhất từ góc độ của Như Nguyệt đến xem xét thì rất khó nắm chắc cuối cùng có bao nhiêu địch nhân.
Ngọn lửa màu xanh kịch liệt thiêu đốt lên bao trùm thân thể của từng Mạt Nhật Chiến Sĩ, rất khó lộ ra nham thạch trên người. Cái này có thể chứng minh một vấn đề chính là thực lực của Mạt Nhật Chiến Sĩ đã tăng lên tới cảnh giới đỉnh cao.
Tốc độ của Mạt Nhật Chiến Sĩ là vấn đề lớn nhất của họ, vì thế đám người tiến lên vô cùng chậm, mỗi bước chậm rãi phải trải qua thời gian dài, nhưng mà chính là tốc độ chậm chạp này lại mang tới uy áp vô hình cường liệt nhất.
Sau Mạt Nhật Chiến Sĩ hàng thứ nhất, là hàng thứ hai, sau đó là hàng thứ ba, nhìn bề ngoài giống như là một biển lửa màu xanh cháy lan ra đồng cỏ, cát vàng bên trên mặt đất tựa hồ cũng đã bị thiêu đốt đang không ngừng hòa tan.
Dung hợp, đây là quá trình dung hợp hoàn mỹ, Tề Nhạc, Hiên Viên kiếm, Hiên Viên hồn, Hoàng Đế bốn người dung hợp làm nhất thể, giống như Ngưu Ma Vương dung hợp Xi Vưu, Bàn Cổ Phủ cùng Hạo Thiên tháp vậy, Tề Nhạc cũng tiến hành quá trình dung hợp này, chỉ có điều hắn dung hợp hiện tại là cực kỳ hoàn mỹ.
Mỗi lần khí tức năng lượng khổng lồ tăng lên đều làm cho năng lượng của Tề Nhạc cường đại hơn trước, Hiên Viên kiếm bị tổn thương cũng nhanh chóng khôi phục lại, một đạo hào quang năng lượng nhu hòa không ngừng xoẹt qua thân kiếm, năng lượng có thể nhìn thấy được đang không ngừng ngưng kết trên thân kiếm, cũng trở nên cứng cỏi hơn. Năng lượng vàng ròng này chính là Thiên Hỏa của Tề Nhạc, dùng thần lực chuyển hóa thành Thiên Hỏa, bốn loại vân lực của hắn hoàn toàn dung hợp làm một nhưng cũng có thể tùy tách ra bất luận đặc tính vân lực riêng lẻ. Dùng bốn loại vân lực làm cơ sở lúc này hắn thậm chí có thể thi triển ra bất cứ nguyên tố nào trừ nguyên tố hắc ám. Không có Tự Nhiên Chi Nguyên, không có bốn loại vân lực, chỉ có một mỹ nam xuất hiện, đó chính là hắn, Tề Nhạc.
...
Bầu trời rất tốt, mây đen trên bầu trời không ngừng cuồn cuộn sôi trào. Khí tức tà ác khổng lồ giống như là một phần của đám mây.
Sa mạc Takla Makan chính là sa mạc lớn nhất của Viêm Hoàng, ở nơi này phóng nhãn nhìn lại thì lộ ra không gian đầy cát vàng. Chỉ có điều trong thế giới tối đen này cũng có một ít văn minh của nhân loại. Ít nhất trong sa mạc rộng lớn này rất khó có ánh sáng xuất hiện. Tất cả chỉ có bóng tối và âm thanh của gió thổi các hạt cát ma sát với nhau mà thôi.
Như Nguyệt cùng mười một vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ đứng ở trung tâm của sa mạc, tiểu đội Thập Nhị Sinh Tiếu xếp đặt thành mười hai đội, phân biệt đứng sau lưng đội trưởng của khi bọn hắn. Tuyết Nữ, Thương Băng, Thực Vật Hồn cùng Kristy không thiếu một ai đứng tại đó lẳng lặng cùng đợi. Hôm nay, mười ngày ước định đã đến, mà Tề Nhạc vẫn chưa trở về.
Hai bên quân đoàn Sinh Tiếu theo thứ tự là Vũ Mâu cùng Hy Lạp Thủ Hộ Giả của nàng và Giáo hoàng cùng các cường giả còn lại của giáo đình. Lúc này, tâm tình của bọn hắn đều có chút khẩn trương, dù sao đây cũng là trận chiến cuối cùng của nhân loại. Nếu như thắng lợi thì Địa Cầu khôi phục bộ dạng nguyên bản, nếu như đã thất bại thì văn minh Địa Cầu chỉ sợ sau này sẽ không còn tồn tại. Tính quan trọng như thế làm sao không khiến cho họ khẩn trương?
Bất luận là Vũ Mâu hay là Giáo hoàng đều có cùng lo lắng: Vì sao, vì sao hắn vẫn chưa về, không có lực lượng của hắn thì làm sao có lực lượng cường đại có thể chiến thắng đây?
Biểu tình của Như Nguyệt cùng chiến sĩ Sinh Tiếu đều rất bình tĩnh, họ không có tâm tình lo lắng như Vũ Mâu cùng Giáo hoàng, bởi vì bọn họ tin tưởng Tề Nhạc nhất định sẽ nhanh chóng trở lại. Hắn tuyệt sẽ không để cho đồng bọn của mình chờ đợi vô ích.
Ô Vân cuồn cuộn trên không trung không ngừng lưu chuyển, Như Nguyệt khẽ quát một tiếng, nói:
- Đến rồi. Đám người đã tới. Chuẩn bị nghênh chiến.
Không có sợ hãi, bởi vì Như Nguyệt căn bản không biết cái gì gọi là sợ hãi, trong lòng nàng, Tề Nhạc đã tới, thậm chí còn nhìn thấy mọi người, đang đợi trận chiến đấu này bắt đầu.
Ô Vân trên không trung trở nên càng ngày càng mãnh liệt, tựa hồ có vô số thanh âm thê lương. Lúc này trên sa mạc hắc ám không một chút ánh sáng, giống như đang biểu thị hắc ám sắp hàng lâm nhân gian.
Như Nguyệt tiến lên trước một bước, đi tới vị trí đầu tiên, hai tay chậm rãi mở ra, long lực trong cơ thể lập tức phóng thích, năng lượng ba động khổng lồ sinh ra một đạo cột sáng màu ngà sữa phóng lên trời, chiếu sáng chung quanh phạm vi hơn mười dặm trước mặt. Trong lúc nàng phóng xuất ra năng lượng khổng lồ hào quang chiếu rọi, Ô Vân trên không trung trở nên càng thêm rõ ràng. Khí tức tà ác khiến cho sa mạc Takla Makan áp lực cực lớn.
Ngay tại lúc tất cả mọi người với tâm tình khẩn trương nhìn chăm chú lên Ô Vân trên không trung thì đột nhiên Ô Vân chậm rãi thối lui, trong chớp mắt biến mất không thấy. Chung quanh hết thảy một lần nữa trở nên bình tĩnh trở lại giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Như Nguyệt nhíu mày, làm sao lại biến mất? Chẳng lẽ là đám người này sợ sao? Không, điều đó không có khả năng.
Tâm tình của Như Nguyệt không có nửa phần buông lỏng, ngược lại trở nên càng thêm khẩn trương. Nàng lập tức làm thủ thế với đồng bạn, lập tức trên người mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đồng thời sáng lên hào quang năng lượng của bản thân, cùng lúc đó triệu hồi ra sử lệnh của bọn hắn.
Đúng lúc này, rất xa ở đường chân trời bên kia, một đạo thanh sắc quang mang dần dần bay lên, càng ngày nó càng trở nên rõ ràng và chậm chạp tiến về phía quân đoàn Sinh Tiếu.
- Đến rồi!
Như Nguyệt hét lớn một tiếng.
Tốc độ đi tới của đạo thanh sắc quang mang không nhanh hoặc là còn phải dùng hai từ chậm chạp để mà hình dung nhưng nó thỷ chung không ngừng tỏa sáng những ngọn lửa màu xanh.
Long mục nhìn cực xa, Như Nguyệt đem tinh thần lực của mình hoàn toàn ngưng tụ trên hai mắt, nàng đã thấy được một màn vô cùng khủng bố, quang mang màu xanh là do trên người một loạt Chiến Sĩ tới từ địa ngục phát ra. Thân thể của chúng cao hơn mười mét, hoàn toàn là do nham thạch tạo thành. Trên người thiêu đốt ngọn lửa màu xanh vô cùng mãnh liệt, đây là Mạt Nhật Chiến Sĩ của địa ngục.
Mạt Nhật Chiến Sĩ là một trong lực lượng chung cực của địa ngục, là do cự thạch Chiến Sĩ không ngừng tu luyện trong địa ngục ma hỏa, thực lực vô cùng cường đại, không phải cự thạch Chiến Sĩ bình thường có thể so sánh. Năng lực phòng ngự của bọn hắn cho dù là Tứ Dực Hắc Tương cũng không cách nào so sánh. Trong địa ngục, số lượng Mạt Nhật Chiến Sĩ vốn là không cao hơn 100 đều là đội thân vệ của ma vương, mà lúc này Mạt Nhật Chiến Sĩ ở xa xôi phía trước hợp thành trận doanh thứ nhất tựa như đường chân trời, ít nhất từ góc độ của Như Nguyệt đến xem xét thì rất khó nắm chắc cuối cùng có bao nhiêu địch nhân.
Ngọn lửa màu xanh kịch liệt thiêu đốt lên bao trùm thân thể của từng Mạt Nhật Chiến Sĩ, rất khó lộ ra nham thạch trên người. Cái này có thể chứng minh một vấn đề chính là thực lực của Mạt Nhật Chiến Sĩ đã tăng lên tới cảnh giới đỉnh cao.
Tốc độ của Mạt Nhật Chiến Sĩ là vấn đề lớn nhất của họ, vì thế đám người tiến lên vô cùng chậm, mỗi bước chậm rãi phải trải qua thời gian dài, nhưng mà chính là tốc độ chậm chạp này lại mang tới uy áp vô hình cường liệt nhất.
Sau Mạt Nhật Chiến Sĩ hàng thứ nhất, là hàng thứ hai, sau đó là hàng thứ ba, nhìn bề ngoài giống như là một biển lửa màu xanh cháy lan ra đồng cỏ, cát vàng bên trên mặt đất tựa hồ cũng đã bị thiêu đốt đang không ngừng hòa tan.
/1391
|