Trong mười cuộc tỷ thí ngày hôm nay, mình nhất định phải xuất hiện hai lần mới được, long lực là có hạn, chỉ có tận lực tiết kiệm long lực, dùng tốc độ nhanh nhất chấm dứt chiến đấu trước mắt mới có khả năng chiến đấu lần thứ hai, có trời mới biết thực lực của bốn tên gia chủ mạnh ra sao.
Nhưng mà, Hải Như Nguyệt lại thất sách, thời điểm nàng ngưng tụ Thần Long Chân Thân, hoảng sợ phát hiện một thức Long Dược Thập Bát Kích này tiêu hao vân lực lớn như thế, so về chín kích trước đó còn tiêu hao nhiều hơn, sau khi dùng Thần Long Chân Thân nàng đã hối hận, nhưng vân lực đã thi triển thì không cách nào thu hồi, đành phải cố hết sức ổn định kinh hãi trong lòng, đem một kích này thi triển hoàn toàn.
Tương lai sau đó, khi thực lực tăng lên Hải Như Nguyệt mới hiểu được, Thần Long Chân Thân là một đường ranh trong Long Dược Thập Bát Kích, sau kích thứ mười, uy lực của Long Dược Thập Bát Kích gia tăng trên phạm vi lớn, nhưng vân lực tiêu hao cũng tăng lên tương ứng. Không có đại lượng vân lực ủng hộ, thì khó thi triển. Muốn thi triển kỹ năng Long Dược Thập Bát Kích kích thứ chín về sau, phải có thực lực bảy vân mới tu luyện được, chỉ có điều Hải Như Nguyệt cũng không phải chiến sĩ cầm tinh long bình thường, bởi vì đặc tính huyết mạch, cho nên nàng đạt tới sáu vân mới có thể miễn cưỡng sử dụng Thần Long Chân Thân.
Lực uy hiếp của Thần Long Chân Thân không cần nghi vấn, một ngụm long viêm vừa rồi đã tiêu hao toàn bộ vân lực của Hải Như Nguyệt, không phải nàng không muốn trực tiếp công kích Chu Thiên Lộc, không phải nàng không nắm chắc đánh chết Chu Thiên Lộc, nhưng trong tình huống trước mắt, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng không phải đối địch với bốn đại gia tộc, đều là thủ hộ giả phương đông, làm sao kết thâm thù với nhau chứ?
Kỳ thật, nếu Chu Thiên Lộc không nhận thua, chỉ cần đợi lát nữa, Hải Như Nguyệt cũng không còn duy trì được hình thái Thần Long Chân Thân, đáng tiếc, dưới loại tình huống này, đổi lại bất luận là người nào cũng nhận thua, dù sao Hải Như Nguyệt thể hiện thực lực quá đáng sợ.
Cự long biến mất, Hải Như Nguyệt toàn thân bao phủ long lân phiêu nhiên hạ xuống, nhìn thân ảnh của nàng, Tề Nhạc cùng Từ Đông đồng thời biến sắc. Có lẽ người của bốn đại gia tộc không nhìn ra biến hóa của Hải Như Nguyệt, nhưng bọn họ đồng dạng là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, bọn họ đã phát hiện biến hóa trong đó. Đạt tới sáu vân, Hải Như Nguyệt có thể dùng Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn thứ hai, nhưng long lân trên người của nàng thưa thớt hơn trước một chút, đôi mắt cũng từ màu đỏ biến thành màu xanh da trời, tuy long khí vẫn nồng đậm như trước, nhưng hai người cũng cảm giác được thực lực của nàng đã yếu đi.
Hiển nhiên Chu Thiên Lộc không có phát hiện loại tình huống này, dò xét trên thân một chút, nói:
- Đa tạ chiến sĩ long hạ thủ lưu tình, ngài không hổ là chiến sĩ mạnh nhất trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, cuộc tỷ thí này tôi thua.
Với tư cách Chu gia gia chủ, cũng là tứ đại gia tộc tộc trưởng trong lớn tuổi nhất một vị, Chu Thiên Lộc còn là phi thường có phong độ.
Hải Như Nguyệt chỉ nhìn hắn gật đầu, đi về hướng của chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.
Tề Nhạc cùng Từ Đông liếc nhau, Từ Đông nhìn hắn gật đầu, lại nhyas mắt với Hải Như Nguyệt, sau đó đi ra ngoài.
Hải Như Nguyệt đi đến bên cạnh Tề Nhạc liền dừng lại, nàng thở sâu, miễn cưỡng vận hành long lực không còn thừa lại bao nhiêu của mình, tận lực không lộ ra mánh khóe gì đó, ít nhất cũng phải bảo trì hình thái biến thân giai đoạn đầu tiên. Lúc này, trong nội tâm nàng tràn ngập hối hận, thắng trận đầu, nhưng mà, thực lực lại tiêu hao quá lớn, chiếu tình huống này mà nhìn, mình không cách nào ra tay lần thứ hai, mà thực lực của bốn tộc trưởng quá mạnh mẽ. Tình huống không lạc quan.
Thời điểm tâm tình của Hải Như Nguyệt phức tạp mà sa sút, một bàn tay ấm áp cầm long trảo của nàng, trong nội tâm Hải Như Nguyệt cả kinh, vừa định vô ý thức phát động công kích, nhưng sau khi nhìn thấy con mắt sáng ngời. Chính là tay của Tề Nhạc.
- Còn lại giao cho chúng ta, cô nên nghỉ ngơi thật tốt.
Âm thanh của Tề Nhạc rất thấp, dùng khí tức Kỳ Lân bao hàm, chỉ có Hải Như Nguyệt mới nghe được, tuy âm thanh của hắn rất nhẹ, nhưng Hải Như Nguyệt lại nghe được quyết tâm trong đó.
Một cổ năng lượng ấm áp trong tay Tề Nhạc truyền đến, năng lượng cũng không phải rất mạnh, nhưng lại phi thường nhu hòa, làm cho vân lực Kỳ Lân dung hợp với long lực của bản thân Hải Như Nguyệt, sinh ra biến hóa về chất, Hải Như Nguyệt chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, lúc trước bởi vì sử dụng Thần Long Chân Thân cho nên tiêu hao vân lực cực lớn, nhưng lúc này cảm giác nhẹ nhõm hơn nhiều, vân lực của Tề Nhạc cũng không cường đại, nhưng lại như dòng suối nhỏ không ngớt không dứt.
Có chút kinh ngạc nhìn qua Tề Nhạc, Tề Nhạc cũng nhìn nàng, Hải Như Nguyệt thấp giọng nói:
- Vân lực của anh tăng lên trình độ nào rồi?
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Rất mạnh sao? So về cô thì tôi còn kém rất nhiều. Tôi là vương của cầm tinh, bất luận trước kia là lưu manh cũng tốt, là côn đồ cũng được, hiện giờ trách nhiệm của tôi chính là làm chút chuyện cho chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Nhìn kìa, tỷ thí của dâm hổ sắp bắt đầu rồi.
Từ Đông đi ra ngoài đồng thời, Giang Tô Từ gia gia chủ từ chí xa cơ hồ là không chút do dự chào đón. Tứ đại gia tộc vừa mới thua một hồi, làm cho vị này tánh tình nóng nảy Từ gia gia chủ phi thường bất mãn, thân thể chung quanh ánh lửa bành trướng, ngạo nghễ hướng Từ Đông nói:
- Để tôi lĩnh giáo bản lĩnh của lục địa chi vương cầm tinh hổ một chút.
Động tác của Từ Đông hơi ngừng lại, khí tức trên người hơi biến hóa.
- Tốt, xin chỉ giáo.
Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, âm thanh Từ Đông biến hóa, không còn mềm nhũn như trước, mà là phi thường trầm thấp, giống như tận lực đè nén âm thanh của mình. Trong nội tâm khẽ động, đột nhiên hắn nhớ tới Hải Như Nguyệt đã từng với hắn Từ Đông là người Giang Tô Từ gia, hơn nữa xuất thân từ danh môn vọng tộc, đều là họ Từ, hắn có quan hệ thân thích với gia chủ Từ gia sao?
Hải Như Nguyệt như nhận ra nghi hoặc trong nội tâm Tề Nhạc, thấp giọng nói:
- Gia chủ Từ gia chính là ông nội Từ Đông. Từ khi Từ Đông trở thành chiến sĩ cầm tinh, hắn bắt đầu che dấu thực lực của mình ở gia tộc. Năm đó, Trát Cách Lỗ đại sư từng chia sẻ tâm tư với hắn, hy vọng hắn tạm thời không cho người trong gia tộc biết hắn là chiến sĩ cầm tinh. Tuy Từ Đông có chút dâm đãng, nhưng là người rõ lý lẽ, anh yên tâm đi, anh ta không có gì đâu.
Tề Nhạc nhìn qua tổ tôn hai người đứng ở vị trí trung tâm Quỷ Kiến Sầu mà có chút im lặng, hắn cũng rất muốn nhìn một chút Từ Đông sẽ xử lý trận tỷ thí này thế nào. Chiến sĩ trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, thực lực Từ Đông cũng chỉ kém hơn Hải Như Nguyệt, rốt cuộc hắn phải đối mặt với gia gia của mình như thế nào?
Nhưng mà, Hải Như Nguyệt lại thất sách, thời điểm nàng ngưng tụ Thần Long Chân Thân, hoảng sợ phát hiện một thức Long Dược Thập Bát Kích này tiêu hao vân lực lớn như thế, so về chín kích trước đó còn tiêu hao nhiều hơn, sau khi dùng Thần Long Chân Thân nàng đã hối hận, nhưng vân lực đã thi triển thì không cách nào thu hồi, đành phải cố hết sức ổn định kinh hãi trong lòng, đem một kích này thi triển hoàn toàn.
Tương lai sau đó, khi thực lực tăng lên Hải Như Nguyệt mới hiểu được, Thần Long Chân Thân là một đường ranh trong Long Dược Thập Bát Kích, sau kích thứ mười, uy lực của Long Dược Thập Bát Kích gia tăng trên phạm vi lớn, nhưng vân lực tiêu hao cũng tăng lên tương ứng. Không có đại lượng vân lực ủng hộ, thì khó thi triển. Muốn thi triển kỹ năng Long Dược Thập Bát Kích kích thứ chín về sau, phải có thực lực bảy vân mới tu luyện được, chỉ có điều Hải Như Nguyệt cũng không phải chiến sĩ cầm tinh long bình thường, bởi vì đặc tính huyết mạch, cho nên nàng đạt tới sáu vân mới có thể miễn cưỡng sử dụng Thần Long Chân Thân.
Lực uy hiếp của Thần Long Chân Thân không cần nghi vấn, một ngụm long viêm vừa rồi đã tiêu hao toàn bộ vân lực của Hải Như Nguyệt, không phải nàng không muốn trực tiếp công kích Chu Thiên Lộc, không phải nàng không nắm chắc đánh chết Chu Thiên Lộc, nhưng trong tình huống trước mắt, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng không phải đối địch với bốn đại gia tộc, đều là thủ hộ giả phương đông, làm sao kết thâm thù với nhau chứ?
Kỳ thật, nếu Chu Thiên Lộc không nhận thua, chỉ cần đợi lát nữa, Hải Như Nguyệt cũng không còn duy trì được hình thái Thần Long Chân Thân, đáng tiếc, dưới loại tình huống này, đổi lại bất luận là người nào cũng nhận thua, dù sao Hải Như Nguyệt thể hiện thực lực quá đáng sợ.
Cự long biến mất, Hải Như Nguyệt toàn thân bao phủ long lân phiêu nhiên hạ xuống, nhìn thân ảnh của nàng, Tề Nhạc cùng Từ Đông đồng thời biến sắc. Có lẽ người của bốn đại gia tộc không nhìn ra biến hóa của Hải Như Nguyệt, nhưng bọn họ đồng dạng là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, bọn họ đã phát hiện biến hóa trong đó. Đạt tới sáu vân, Hải Như Nguyệt có thể dùng Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn thứ hai, nhưng long lân trên người của nàng thưa thớt hơn trước một chút, đôi mắt cũng từ màu đỏ biến thành màu xanh da trời, tuy long khí vẫn nồng đậm như trước, nhưng hai người cũng cảm giác được thực lực của nàng đã yếu đi.
Hiển nhiên Chu Thiên Lộc không có phát hiện loại tình huống này, dò xét trên thân một chút, nói:
- Đa tạ chiến sĩ long hạ thủ lưu tình, ngài không hổ là chiến sĩ mạnh nhất trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, cuộc tỷ thí này tôi thua.
Với tư cách Chu gia gia chủ, cũng là tứ đại gia tộc tộc trưởng trong lớn tuổi nhất một vị, Chu Thiên Lộc còn là phi thường có phong độ.
Hải Như Nguyệt chỉ nhìn hắn gật đầu, đi về hướng của chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.
Tề Nhạc cùng Từ Đông liếc nhau, Từ Đông nhìn hắn gật đầu, lại nhyas mắt với Hải Như Nguyệt, sau đó đi ra ngoài.
Hải Như Nguyệt đi đến bên cạnh Tề Nhạc liền dừng lại, nàng thở sâu, miễn cưỡng vận hành long lực không còn thừa lại bao nhiêu của mình, tận lực không lộ ra mánh khóe gì đó, ít nhất cũng phải bảo trì hình thái biến thân giai đoạn đầu tiên. Lúc này, trong nội tâm nàng tràn ngập hối hận, thắng trận đầu, nhưng mà, thực lực lại tiêu hao quá lớn, chiếu tình huống này mà nhìn, mình không cách nào ra tay lần thứ hai, mà thực lực của bốn tộc trưởng quá mạnh mẽ. Tình huống không lạc quan.
Thời điểm tâm tình của Hải Như Nguyệt phức tạp mà sa sút, một bàn tay ấm áp cầm long trảo của nàng, trong nội tâm Hải Như Nguyệt cả kinh, vừa định vô ý thức phát động công kích, nhưng sau khi nhìn thấy con mắt sáng ngời. Chính là tay của Tề Nhạc.
- Còn lại giao cho chúng ta, cô nên nghỉ ngơi thật tốt.
Âm thanh của Tề Nhạc rất thấp, dùng khí tức Kỳ Lân bao hàm, chỉ có Hải Như Nguyệt mới nghe được, tuy âm thanh của hắn rất nhẹ, nhưng Hải Như Nguyệt lại nghe được quyết tâm trong đó.
Một cổ năng lượng ấm áp trong tay Tề Nhạc truyền đến, năng lượng cũng không phải rất mạnh, nhưng lại phi thường nhu hòa, làm cho vân lực Kỳ Lân dung hợp với long lực của bản thân Hải Như Nguyệt, sinh ra biến hóa về chất, Hải Như Nguyệt chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, lúc trước bởi vì sử dụng Thần Long Chân Thân cho nên tiêu hao vân lực cực lớn, nhưng lúc này cảm giác nhẹ nhõm hơn nhiều, vân lực của Tề Nhạc cũng không cường đại, nhưng lại như dòng suối nhỏ không ngớt không dứt.
Có chút kinh ngạc nhìn qua Tề Nhạc, Tề Nhạc cũng nhìn nàng, Hải Như Nguyệt thấp giọng nói:
- Vân lực của anh tăng lên trình độ nào rồi?
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Rất mạnh sao? So về cô thì tôi còn kém rất nhiều. Tôi là vương của cầm tinh, bất luận trước kia là lưu manh cũng tốt, là côn đồ cũng được, hiện giờ trách nhiệm của tôi chính là làm chút chuyện cho chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Nhìn kìa, tỷ thí của dâm hổ sắp bắt đầu rồi.
Từ Đông đi ra ngoài đồng thời, Giang Tô Từ gia gia chủ từ chí xa cơ hồ là không chút do dự chào đón. Tứ đại gia tộc vừa mới thua một hồi, làm cho vị này tánh tình nóng nảy Từ gia gia chủ phi thường bất mãn, thân thể chung quanh ánh lửa bành trướng, ngạo nghễ hướng Từ Đông nói:
- Để tôi lĩnh giáo bản lĩnh của lục địa chi vương cầm tinh hổ một chút.
Động tác của Từ Đông hơi ngừng lại, khí tức trên người hơi biến hóa.
- Tốt, xin chỉ giáo.
Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, âm thanh Từ Đông biến hóa, không còn mềm nhũn như trước, mà là phi thường trầm thấp, giống như tận lực đè nén âm thanh của mình. Trong nội tâm khẽ động, đột nhiên hắn nhớ tới Hải Như Nguyệt đã từng với hắn Từ Đông là người Giang Tô Từ gia, hơn nữa xuất thân từ danh môn vọng tộc, đều là họ Từ, hắn có quan hệ thân thích với gia chủ Từ gia sao?
Hải Như Nguyệt như nhận ra nghi hoặc trong nội tâm Tề Nhạc, thấp giọng nói:
- Gia chủ Từ gia chính là ông nội Từ Đông. Từ khi Từ Đông trở thành chiến sĩ cầm tinh, hắn bắt đầu che dấu thực lực của mình ở gia tộc. Năm đó, Trát Cách Lỗ đại sư từng chia sẻ tâm tư với hắn, hy vọng hắn tạm thời không cho người trong gia tộc biết hắn là chiến sĩ cầm tinh. Tuy Từ Đông có chút dâm đãng, nhưng là người rõ lý lẽ, anh yên tâm đi, anh ta không có gì đâu.
Tề Nhạc nhìn qua tổ tôn hai người đứng ở vị trí trung tâm Quỷ Kiến Sầu mà có chút im lặng, hắn cũng rất muốn nhìn một chút Từ Đông sẽ xử lý trận tỷ thí này thế nào. Chiến sĩ trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, thực lực Từ Đông cũng chỉ kém hơn Hải Như Nguyệt, rốt cuộc hắn phải đối mặt với gia gia của mình như thế nào?
/1391
|