Kim Sí Đại Bằng Điêu là hung thú, Tề Nhạc kế thừa huyết mạch của Thần Thú Vương, đối mặt Dự Ngôn thuật cũng không bị năng lượng của đối phương khắc chế, nhưng mà Kim Sí Đại Bằng Điêu lại không giống nhau. Thân thuộc về trận doanh tà ác, đối mặt với hạn chế của Phật lực thực lực của nó sẽ bị suy giảm.
Mà Thánh Lực của Giáo Đình bất kể có nói thế nào thì cũng dùng năng lượng Quang Minh làm chủ, cho dù hiệu quả không bằng Phật lực của Sùng Thánh đại sư cùng Trát Cách Lỗ, nhưng cũng có được tác dụng khắc chế rất mạnh. Huống chi, Trát Cách Lỗ cùng Sùng Thánh đại sư tuy rằng Phật lực tinh thâm, dù sao năng lượng cũng không cách nào bằng với sáu gã giáo chủ cộng lại.
Dưới sự khinh thường nhất thời, Kim Sí Đại Bằng Điêu lập tức bị Lục Đạo quầng sáng bao phủ, nó cảm giác toàn thân mình chấn động, năng lượng trong cơ thể cắt giảm trên phạm vi lớn. Phải biết, Kim Sí Đại Bằng Điêu trước đó đã bị công kích Hoạt Xá Lợi của Trát Cách Lỗ ăn hết không nhỏ thiệt thòi, thực lực giảm thấp đi một chút.
Lúc này lại đối mặt Dự Ngôn thuật khiêu khích. Nhất thời làm trong lòng của nó giận dữ, nhân loại mấy lần khiêu khích làm cho hung tính trong lòng của nó triệt để kích phát.
Không cố kỵ chút nào, nó bay thẳng đến đám người Giáo Đình phát động ra công kích.
Đôi cánh màu vàng cực lớn mở ra, cuồng phong thổi bay, năng lượng màu vàng phô thiên cái địa hướng xuống chúng Giáo Đình tập kích.
Tề Nhạc sau khi thấy Kim Sí Đại Bằng Điêu hướng chúng Giáo Đình phát động công kích thì đồng thời lén lút lui ra phía sau những cao thủ của Giáo Đình cúi đầu. Hắn thoáng trầm mặc trong nháy mắt, muốn suy nghĩ cái gì, nhưng tại thời điểm lúc này, đầu óc của hắn đã lâm vào bên trong trống rỗng. Như Nguyệt trước kia cường thế, về sau dịu dàng, cùng với Minh Minh vậy đáng yêu... hết thảy lóe lên trong đầu của hắn.
Tề Nhạc tại thời khắc này có chút mờ mịt rồi, đầu óc của hắn rõ ràng đã không hề thanh tỉnh, trong lòng chỉ có hận ý mãnh liệt đang không ngừng thiêu đốt.
Nâng lên tay phải của mình, ánh mắt hắn dừng lại ở những đường vân hắc ngân giao nhau, lại liếc mắt nhìn những cao thủ Giáo Đình trước mặt cùng Kim Sí Đại Bằng Điêu toàn thân lóng lánh lấy kim sắc quang mang. Trong nội tâm của Tề Nhạc yên tĩnh trở lại, lúc này trong đầu của hắn chỉ có một cái ý định, đó chính là báo thù. Đúng vậy, vì người mình yêu cùng đồng bạn báo thù. Chỉ cần đem tên gia hỏa đáng giận trước mắt này hủy diệt thì Văn Đình cũng có thể an toàn.
Nước mắt theo hai má Tề Nhạc chảy xuống:
- Như Nguyệt, Minh Minh, anh thực xin lỗi các em. Đại sư, các huynh đệ, chẳng lẽ đây hết thảy đều ông trời chú định sao? Nếu quả thật là như thế này thì để cho ta tới kết thúc mọi chuyện đi.
- Tề Nhạc, ngươi thật sự quyết định sao?
Thanh âm của Giải Trĩ ở chỗ sâu trong nội tâm của Tề Nhạc sâu kín vang lên.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Giải Trĩ đại ca, ngươi cảm thấy ở thời điểm này ta còn có lựa chọn khác sao? May mà ta là Hắc Kỳ Lân cũng không chết, ta muốn nhìn những tên hỗn đản này đều chết ở trước mặt ta. Vì người yêu của ta cùng bằng hữu, cũng vì tôn nghiêm của Kỳ Lân, ở thời điểm này, ta căn bản không có khả năng có loại lựa chọn loại thứ hai. Đừng có khích lệ ta, được chứ?
Giải Trĩ đã trầm mặc một chút rồi nói:
- Ngươi đã có quyết định thì làm đi. Tôn nghiêm của Kỳ Lân không thể xâm phạm.
Lúc trước, hắn ngăn cản Tề Nhạc, là vì khi đó không phải là trong nguy cơ chính thức. Nhưng lúc này lại bất đồng, đối mặt với nhiều người của giáo đình như vậy lại cộng thêm một hung thú vạn năm, còn Tề Nhạc chỉ có một người thôi. Tuy rằng Giáo Đình cùng Kim Sí Đại Bằng Điêu giằng co lẫn nhau, nhưng chỉ cần tình thế biến đổi, Tề Nhạc lập tức sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đúng như Tề Nhạc nói vậy, hắn hiện giờ căn bản cũng không có lựa chọn.
- Tề Nhạc, đừng như vậy. Anh không thể làm như vậy, bởi vì em, tất cả là vì em nên mọi chuyện mới trở thành như thế này. Tề Nhạc...
Văn Đình khóc sướt mướt bên trong Kỳ Lân Châu truyền vào tinh thần của Tề Nhạc, Tề Nhạc không có trả lời, bởi vì ở thời điểm này hắn căn bản cũng không biết nên trả lời Văn Đình như thế nào. Tinh thần lực trực tiếp đem Kỳ Lân Châu phong tỏa. Ở thời điểm này, đã không có cái gì có thể làm dao động quyết tâm của hắn.
Thần quang nhàn nhạt từ trong con mắt màu bạc sáng lên, toàn bộ bốn loại Vân Lực dưới sự khống chế tinh thần lực của hắn điên cuồng tập trung hướng cánh tay phải.
Vân Lực khổng lồ tự nhiên mà sinh, Kỳ Lân xích do năng lượng tập trung quá độ tự hành xuất hiện. Quang mang màu đỏ rực phụ trợ thân thể của Tề Nhạc càng thêm bắt mắt.
Nhưng mà, cho dù quang mang bên trên Kỳ Lân xích cũng không cách nào che dấu khí lưu hắc, ngân lượng sắc sáng lên trên cánh tay phải của Tề Nhạc. Đường vân không ngừng hướng cánh tay phải như nước chảy lưu động.
Khí tức khủng bố tràn ngập từ thân thể của hắn lan tràn ra, khí thế khổng lồ chẳng những chấn kinh Kim Sí Đại Bằng Điêu, đồng thời cũng làm cho những cao thủ Giáo Đình lại càng hoảng sợ.
Las Ogg sau khi kinh ngạc ngắn ngủi cũng không có ngăn cản Tề Nhạc, bởi vì trong nhận thức của hắn, Tề Nhạc đang tích súc năng lượng cùng mấy người đối phó hung thú trước mắt. Sau khi chính thức đối mặt với Kim Sí Đại Bằng Điêu, vị hồng y giáo chủ mới cảm nhận được sự cường đại của hung thú Thượng Cổ Đông Phương. Tuy rằng Dự Ngôn thuật hiệu quả rất rõ ràng, nhưng Kim Sí Đại Bằng Điêu một lần công kích cũng đã có bảy tên Quang Minh kỵ sĩ đi gặp Thượng Đế.
Nếu như không phải hắn và năm tên Hồng Y Đại Chủ Giáo toàn lực phát động Thánh Lực chống cự, chỉ sợ Kim Sí Đại Bằng Điêu mang đến nguy hại sẽ càng lớn. Hắn hiện giờ chỉ có thể gửi hi vọng ở hiệu quả tiếp tục điệp gia Dự Ngôn thuật trên người Kim Sí Đại Bằng Điêu, hi vọng lúc này có thể hủy diệt đầu hung thú này. Tề Nhạc mà trợ giúp tự nhiên là không thiếu được.
Kim Sí Đại Bằng Điêu cùng Las Ogg có cảm giác tự nhiên là hoàn toàn trái ngược. Nó đột nhiên phát hiện trong trí nhớ mình xuất hiện một nguồn năng lượng kinh khủng nhất.
Hắn tuy rằng đặt quyết tâm muốn đem toàn bộ địch nhân trước mặt hủy diệt, nhưng vẫn không khỏi có chút sợ hãi. Công kích lập tức chậm lại trong nháy mắt, lợi dụng thời điểm này, trên người của nó lại xuất hiện thêm vài quầng sáng của Dự Ngôn thuật.
Sau phút sợ hãi ngắn ngủi chính là cuồng phong bạo vũ, Kim Sí Đại Bằng Điêu cũng biết, chung cực Kỳ Lân Tí bộc phát cần thời gian nhất định tích súc năng lượng. Mặc dù lúc này thời gian rất ngắn, nhưng nếu như mình có thể công kích được cả nhân loại kia.
Như vậy, uy lực của chung cực Kỳ Lân Tí tự nhiên sẽ nhất định sẽ yếu bớt. Dùng lực phòng ngự của mình ứng phó có thể nhẹ nhàng hơn nhiều.
Bởi vậy, sau khi phát hiện Tề Nhạc muốn phát động công kích mà nó không muốn chứng kiến nhất. Trong mắt Kim Sí Đại Bằng Điêu thần quang thần quang, thân thể mạnh mẽ bóp méo một chút.
Mà Thánh Lực của Giáo Đình bất kể có nói thế nào thì cũng dùng năng lượng Quang Minh làm chủ, cho dù hiệu quả không bằng Phật lực của Sùng Thánh đại sư cùng Trát Cách Lỗ, nhưng cũng có được tác dụng khắc chế rất mạnh. Huống chi, Trát Cách Lỗ cùng Sùng Thánh đại sư tuy rằng Phật lực tinh thâm, dù sao năng lượng cũng không cách nào bằng với sáu gã giáo chủ cộng lại.
Dưới sự khinh thường nhất thời, Kim Sí Đại Bằng Điêu lập tức bị Lục Đạo quầng sáng bao phủ, nó cảm giác toàn thân mình chấn động, năng lượng trong cơ thể cắt giảm trên phạm vi lớn. Phải biết, Kim Sí Đại Bằng Điêu trước đó đã bị công kích Hoạt Xá Lợi của Trát Cách Lỗ ăn hết không nhỏ thiệt thòi, thực lực giảm thấp đi một chút.
Lúc này lại đối mặt Dự Ngôn thuật khiêu khích. Nhất thời làm trong lòng của nó giận dữ, nhân loại mấy lần khiêu khích làm cho hung tính trong lòng của nó triệt để kích phát.
Không cố kỵ chút nào, nó bay thẳng đến đám người Giáo Đình phát động ra công kích.
Đôi cánh màu vàng cực lớn mở ra, cuồng phong thổi bay, năng lượng màu vàng phô thiên cái địa hướng xuống chúng Giáo Đình tập kích.
Tề Nhạc sau khi thấy Kim Sí Đại Bằng Điêu hướng chúng Giáo Đình phát động công kích thì đồng thời lén lút lui ra phía sau những cao thủ của Giáo Đình cúi đầu. Hắn thoáng trầm mặc trong nháy mắt, muốn suy nghĩ cái gì, nhưng tại thời điểm lúc này, đầu óc của hắn đã lâm vào bên trong trống rỗng. Như Nguyệt trước kia cường thế, về sau dịu dàng, cùng với Minh Minh vậy đáng yêu... hết thảy lóe lên trong đầu của hắn.
Tề Nhạc tại thời khắc này có chút mờ mịt rồi, đầu óc của hắn rõ ràng đã không hề thanh tỉnh, trong lòng chỉ có hận ý mãnh liệt đang không ngừng thiêu đốt.
Nâng lên tay phải của mình, ánh mắt hắn dừng lại ở những đường vân hắc ngân giao nhau, lại liếc mắt nhìn những cao thủ Giáo Đình trước mặt cùng Kim Sí Đại Bằng Điêu toàn thân lóng lánh lấy kim sắc quang mang. Trong nội tâm của Tề Nhạc yên tĩnh trở lại, lúc này trong đầu của hắn chỉ có một cái ý định, đó chính là báo thù. Đúng vậy, vì người mình yêu cùng đồng bạn báo thù. Chỉ cần đem tên gia hỏa đáng giận trước mắt này hủy diệt thì Văn Đình cũng có thể an toàn.
Nước mắt theo hai má Tề Nhạc chảy xuống:
- Như Nguyệt, Minh Minh, anh thực xin lỗi các em. Đại sư, các huynh đệ, chẳng lẽ đây hết thảy đều ông trời chú định sao? Nếu quả thật là như thế này thì để cho ta tới kết thúc mọi chuyện đi.
- Tề Nhạc, ngươi thật sự quyết định sao?
Thanh âm của Giải Trĩ ở chỗ sâu trong nội tâm của Tề Nhạc sâu kín vang lên.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Giải Trĩ đại ca, ngươi cảm thấy ở thời điểm này ta còn có lựa chọn khác sao? May mà ta là Hắc Kỳ Lân cũng không chết, ta muốn nhìn những tên hỗn đản này đều chết ở trước mặt ta. Vì người yêu của ta cùng bằng hữu, cũng vì tôn nghiêm của Kỳ Lân, ở thời điểm này, ta căn bản không có khả năng có loại lựa chọn loại thứ hai. Đừng có khích lệ ta, được chứ?
Giải Trĩ đã trầm mặc một chút rồi nói:
- Ngươi đã có quyết định thì làm đi. Tôn nghiêm của Kỳ Lân không thể xâm phạm.
Lúc trước, hắn ngăn cản Tề Nhạc, là vì khi đó không phải là trong nguy cơ chính thức. Nhưng lúc này lại bất đồng, đối mặt với nhiều người của giáo đình như vậy lại cộng thêm một hung thú vạn năm, còn Tề Nhạc chỉ có một người thôi. Tuy rằng Giáo Đình cùng Kim Sí Đại Bằng Điêu giằng co lẫn nhau, nhưng chỉ cần tình thế biến đổi, Tề Nhạc lập tức sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đúng như Tề Nhạc nói vậy, hắn hiện giờ căn bản cũng không có lựa chọn.
- Tề Nhạc, đừng như vậy. Anh không thể làm như vậy, bởi vì em, tất cả là vì em nên mọi chuyện mới trở thành như thế này. Tề Nhạc...
Văn Đình khóc sướt mướt bên trong Kỳ Lân Châu truyền vào tinh thần của Tề Nhạc, Tề Nhạc không có trả lời, bởi vì ở thời điểm này hắn căn bản cũng không biết nên trả lời Văn Đình như thế nào. Tinh thần lực trực tiếp đem Kỳ Lân Châu phong tỏa. Ở thời điểm này, đã không có cái gì có thể làm dao động quyết tâm của hắn.
Thần quang nhàn nhạt từ trong con mắt màu bạc sáng lên, toàn bộ bốn loại Vân Lực dưới sự khống chế tinh thần lực của hắn điên cuồng tập trung hướng cánh tay phải.
Vân Lực khổng lồ tự nhiên mà sinh, Kỳ Lân xích do năng lượng tập trung quá độ tự hành xuất hiện. Quang mang màu đỏ rực phụ trợ thân thể của Tề Nhạc càng thêm bắt mắt.
Nhưng mà, cho dù quang mang bên trên Kỳ Lân xích cũng không cách nào che dấu khí lưu hắc, ngân lượng sắc sáng lên trên cánh tay phải của Tề Nhạc. Đường vân không ngừng hướng cánh tay phải như nước chảy lưu động.
Khí tức khủng bố tràn ngập từ thân thể của hắn lan tràn ra, khí thế khổng lồ chẳng những chấn kinh Kim Sí Đại Bằng Điêu, đồng thời cũng làm cho những cao thủ Giáo Đình lại càng hoảng sợ.
Las Ogg sau khi kinh ngạc ngắn ngủi cũng không có ngăn cản Tề Nhạc, bởi vì trong nhận thức của hắn, Tề Nhạc đang tích súc năng lượng cùng mấy người đối phó hung thú trước mắt. Sau khi chính thức đối mặt với Kim Sí Đại Bằng Điêu, vị hồng y giáo chủ mới cảm nhận được sự cường đại của hung thú Thượng Cổ Đông Phương. Tuy rằng Dự Ngôn thuật hiệu quả rất rõ ràng, nhưng Kim Sí Đại Bằng Điêu một lần công kích cũng đã có bảy tên Quang Minh kỵ sĩ đi gặp Thượng Đế.
Nếu như không phải hắn và năm tên Hồng Y Đại Chủ Giáo toàn lực phát động Thánh Lực chống cự, chỉ sợ Kim Sí Đại Bằng Điêu mang đến nguy hại sẽ càng lớn. Hắn hiện giờ chỉ có thể gửi hi vọng ở hiệu quả tiếp tục điệp gia Dự Ngôn thuật trên người Kim Sí Đại Bằng Điêu, hi vọng lúc này có thể hủy diệt đầu hung thú này. Tề Nhạc mà trợ giúp tự nhiên là không thiếu được.
Kim Sí Đại Bằng Điêu cùng Las Ogg có cảm giác tự nhiên là hoàn toàn trái ngược. Nó đột nhiên phát hiện trong trí nhớ mình xuất hiện một nguồn năng lượng kinh khủng nhất.
Hắn tuy rằng đặt quyết tâm muốn đem toàn bộ địch nhân trước mặt hủy diệt, nhưng vẫn không khỏi có chút sợ hãi. Công kích lập tức chậm lại trong nháy mắt, lợi dụng thời điểm này, trên người của nó lại xuất hiện thêm vài quầng sáng của Dự Ngôn thuật.
Sau phút sợ hãi ngắn ngủi chính là cuồng phong bạo vũ, Kim Sí Đại Bằng Điêu cũng biết, chung cực Kỳ Lân Tí bộc phát cần thời gian nhất định tích súc năng lượng. Mặc dù lúc này thời gian rất ngắn, nhưng nếu như mình có thể công kích được cả nhân loại kia.
Như vậy, uy lực của chung cực Kỳ Lân Tí tự nhiên sẽ nhất định sẽ yếu bớt. Dùng lực phòng ngự của mình ứng phó có thể nhẹ nhàng hơn nhiều.
Bởi vậy, sau khi phát hiện Tề Nhạc muốn phát động công kích mà nó không muốn chứng kiến nhất. Trong mắt Kim Sí Đại Bằng Điêu thần quang thần quang, thân thể mạnh mẽ bóp méo một chút.
/1391
|