Thời điểm bọn họ ngăn cản, nhất định phải trả giá thêm tinh lực cảm thụ vị trí của kiếm hồn, từ cứng chọi cứng và gia tăng tránh né, tốc độ của ba người giảm xuống trên phạm vi lớn, đồng thời, năng lượng trong người giảm đi rất nhiều.
Vì không liên lụy Y Nhược cùng Long Giang, Tề Nhạc lúc này đã tiến vào Kỳ Lân biến giai đoạn thứ nhất, Kỳ Lân giáp trên người bảo hộ khiến cho năng lượng bản thân hắn tăng lên rất nhiều, đồng thời, hắn triệu hồi Kỳ Lân kính, nương tựa theo lực phòng ngự của Kỳ Lân kính, tuy không dám chọi cứng với kiếm hồn, nhưng cũng có thể dễ dàng tìm ra vị trí của kiếm hồn.
Hai thanh kiếm hồn như điện xạ, lúc này, thân thể Tề Nhạc đang ở giữa không trung, mỗi khi tiến lên một cột đá chính là thời khắc nguy hiểm nhất của Tề Nhạc, dù sao, chỉ có vào lúc này, hắn mới có thể một mình một người đối mặt công kích của kiếm hồn.
Nếu như không phải không gian hạn chế, có lẽ Tề Nhạc đã dựa vào Kim Sí Đại Bằng Điêu Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý né tránh công kích kiếm hồn, nhưng mà, hiện tại bị hạn chế trong không gian nhỏ hẹp, hắn có thể né tránh qua hai bên mà thôi.
Kỳ Lân Du khiến thân thể của Tề Nhạc không ngừng lóe lên trên không trung, bởi vì tốc độ quá nhanh, sau lưng mang theo một chuỗi tàn ảnh, không trung cũng không có chỗ mượn lực, nhưng Tề Nhạc nương tựa vào năng lượng của bản thân, tuy không thể bay cao, nhưng cũng không có rơi xuống, dưới loại tình huống này, thân thể của hắn bảo trì tính linh hoạt đầy đủ, lập tức có hai thanh kiếm hồn bay về phía mình, tay phải đặt ở ngực, một đạo lôi điện từ lòng bàn tay bắn ra, đánh lên kiếm hồn.
Bởi vì đánh chính diện không có hiệu quả với kiếm hồn, cho nên thời điểm Tề Nhạc phát động công kích, cố ý đưa tay phải qua bên cạnh mình, kích lên trên mũi của kiếm hồn, kiếm hồn phát ra một tiếng vù vù, thế tiến lên hơi dừng một chút, mà thừa cơ hội này, Tề Nhạc đã xoay thật đẹp trên không trung, tránh thoát kiếm hồn chém vào thân thể của mình, tay trái Kỳ Lân kính đưa ra, mang theo hỏa vân lực bắn lên kiếm tích của kiếm hồn, đánh kiếm hồn bay ngược ra sau hai mét, đồng thời thân thể bay về phía trước, cơ hồ là lúc kiếm hồn khác bay tới.
Thời điểm chuôi kiếm hồn này muốn chém ngang thân Tề Nhạc, hắn thông minh dùng Kỳ Lân kính chúi về phía trước, chống đỡ kiếm tích của kiếm hồn, khiến cho nó không thể chém xuống, lợi dụng cơ hội trong khoảng khắc này, Tề Nhạc đã nhẹ nhàng đáp xuống cột đá.
Lúc bắt đầu, Y Nhược cùng Long Giang còn có chút bận tân với Tề Nhạc, dù sao đây chỉ là kiếm hồn mà thôi, tuyệt đối không thể chống lại, cho nên, thời điểm hai người đi tới phía trước, cũng phân thần chiếu cố Tề Nhạc, e sợ hắn gặp nguy hiểm, nhưng đi lên cột tiếp theo chính là trung đoạn rồi, hai người phát hiện, tuy tu vi của Tề Nhạc không tính là cao, nhưng vận dụng năng lượng rất tốt.
Mà hắn chính là Tự Nhiên Chi Nguyên, năng lượng tổng thể của hắn vượt xa người bình thường, ngưng tụ cực độ, mật độ thật lớn, mỗi lần phát động công kích, tuy không thể đánh bay kiếm hồn ra xa, nhưng cũng làm kiếm hồn dừng lại đôi chút thời gian, trong lúc nhất thời, kiếm hồn không cách nào cấu thành uy hiếp với hắn. Y Nhược âm thầm gật đầu, càng ngày càng thỏa mãn tộc nhân là nhân loại này. Nàng và Long Giang cùng buông tay buông chân, tăng tốc độ lên một ít, cũng ít cố kỵ hơn nhiều.
Thân thể ba người được kết nối với dây leo thật dài, giống như khỉ nhảy nhót vào sâu trong mộ Hiên Viên, lực công kích của kiếm hồn cực kỳ cường hoành, Tề Nhạc không dám có chút phân tâm, trong quá trình toàn lực chống cự kiếm hồn, các loại năng lực Kỳ Lân cũng tiến vào quá trình thông hiểu.
Dù sao, tuy trước kia chiến đấu không ít lần, nhưng chiến đấu tiêu hao thời gian dài như vậy thì mới lần đầu tiên, đối mặt tình huống thế này, Tề Nhạc trong bất tri bất giác càng ngày càng ăn ý vận dụng tinh thần lực phối hợp với vân lực, cấp bậc sáu vân hiện giờ lại chênh lệch thật lớn với đám cự thú thời đại này, nhưng mà đối với Tề Nhạc mà nói cũng đủ cường đại, bắt đầu thích ứng, hắn đang nắm giữ tiết tấu.
Lúc bắt đầu hắn còn dựa vào Kỳ Lân du cùng vân lực chống lại kiếm hồn, lúc này dần dần chuyển hóa thành kỹ năng Kỳ Lân, trong quá trình thông hiểu các đạo lý, dưới tình huống sử dụng ít vân lực nhất đạt thành quả lớn nhất.
Đồng thời, trong quá trình tiến lên, Tề Nhạc cũng phát hiện, tuy năng lượng ngưng tụ của mình hiện giờ không co thể tích lớn bằng lúc bốn vân, nhưng thời điểm sử dụng tiêu hao phi thường chậm rãi. Lại dùng Kỳ Lân biến thành giai đoạn thứ nhất, cũng không mang lại quá nhiều tiêu hao. Ngược lại trong mộ Hiên Viên các phần tử năng lượng phi thường dày đặc, trong quá trình không ngừng hấp thu, tiêu hao, tiêu hao chỉnh thể phi thường chậm rãi.
Phát hiện này làm tin tưởng của Tề Nhạc tăng lên rất nhiều, tinh thần lực bao phủ phạm vi ba mươi mét vuông, thời điểm kiếm hồn phát động công kích hắn cũng bằng vào đó mà phản ứng. Lúc bắt đầu còn có chút lúng túng, sau khi quen thì ứng phó hai thanh kiếm hồn cũng dư xài.
Rốt cục, ba người lại giảm tốc độ đi lên phía trước, bởi vì bọn họ đã tiến vào giai đoạn thứ ba, hai thanh kiếm hồn biến thành ba thanh, lực công kích cũng khác trước.
Đột nhiên Tề Nhạc phát hiện một thanh kiếm hồn đánh về phía của mình. Mặc dù trong nội tâm hơi giật mình, nhưng có kinh nghiệm trước kia, hắn đối mặt với kiếm hồn có tin tưởng mười phần, lập tức ba thanh kiếm hồn hiện lên xếp theo hình tam giác, dùng tốc độ nhanh hơn trung đoạn lao lên, thân thể ở giữa không trung có chút hơi nghiêng, đồng thời vân lực trong người cũng khởi động, một quang đoàn màu xanh hiện ra trong tay phải, quang đoàn màu xanh này nhìn thì uy lực không lớn, nhưng phong vân lực trong cơ thể áp súc tới mức lớn nhất, cộng thêm vân lực của hắn vốn áp súc từ đầu, dưới tình huống song trọng áp súc, năng lực tích súc càng cường đại hơn.
Ba thanh kiếm hồn chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt của Tề Nhạc, động tác ứng phó của hắn vô cùng đơn giản, thân thể trầm xuống nửa mét, đồng thời. Ánh sáng màu xanh trong lòng bàn tay phải lóe lên. Dưới tình huống này quang cầu thoát khỏi tay Tề Nhạc, lập tức xuất hiện biến hóa. Hình thành một vòng xoáy màu xanh lá, không khí chung quanh lập tức vặn vẹo một chút, ngay sau đó, tay trái của Tề Nhạc đánh ra một đạo điện quang màu tím, trực tiếp tiến vào trong cơn lốc xoáy này, trong chốc lát, không khí chung quanh nhộn nhạo như sóng nước, lực hấp xả cường đại bành trướng, vừa vặn làm ba thanh kiếm hồn trì trệ một nháy mắt, vòng xoáy co rút lại vài phần, đồng thời, thân thể vọt tới trước bị trì trệ lại.
Tề Nhạc phản ứng thật nhanh, tuy tốc độ công kích của ba thanh kiếm hồn dừng lại trong nháy mắt, nhưng với hắn mà nói là đủ rồi, quang ảnh màu vàng sau lưng sáng lên, chân đạp Kỳ Lân du, thân thể linh xảo chuyển đổi mấy lần trên không trung, đã lặng yên từ ba thanh kiếm hồn xuyên qua bên cạnh, đuổi theo Long Giang, đồng thời, con lốc xoáy hắn tạo ra lúc trước hiện giờ phát huy tác dụng, nó vẫn hút ba thanh kiếm hồn về phía nó
Vì không liên lụy Y Nhược cùng Long Giang, Tề Nhạc lúc này đã tiến vào Kỳ Lân biến giai đoạn thứ nhất, Kỳ Lân giáp trên người bảo hộ khiến cho năng lượng bản thân hắn tăng lên rất nhiều, đồng thời, hắn triệu hồi Kỳ Lân kính, nương tựa theo lực phòng ngự của Kỳ Lân kính, tuy không dám chọi cứng với kiếm hồn, nhưng cũng có thể dễ dàng tìm ra vị trí của kiếm hồn.
Hai thanh kiếm hồn như điện xạ, lúc này, thân thể Tề Nhạc đang ở giữa không trung, mỗi khi tiến lên một cột đá chính là thời khắc nguy hiểm nhất của Tề Nhạc, dù sao, chỉ có vào lúc này, hắn mới có thể một mình một người đối mặt công kích của kiếm hồn.
Nếu như không phải không gian hạn chế, có lẽ Tề Nhạc đã dựa vào Kim Sí Đại Bằng Điêu Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý né tránh công kích kiếm hồn, nhưng mà, hiện tại bị hạn chế trong không gian nhỏ hẹp, hắn có thể né tránh qua hai bên mà thôi.
Kỳ Lân Du khiến thân thể của Tề Nhạc không ngừng lóe lên trên không trung, bởi vì tốc độ quá nhanh, sau lưng mang theo một chuỗi tàn ảnh, không trung cũng không có chỗ mượn lực, nhưng Tề Nhạc nương tựa vào năng lượng của bản thân, tuy không thể bay cao, nhưng cũng không có rơi xuống, dưới loại tình huống này, thân thể của hắn bảo trì tính linh hoạt đầy đủ, lập tức có hai thanh kiếm hồn bay về phía mình, tay phải đặt ở ngực, một đạo lôi điện từ lòng bàn tay bắn ra, đánh lên kiếm hồn.
Bởi vì đánh chính diện không có hiệu quả với kiếm hồn, cho nên thời điểm Tề Nhạc phát động công kích, cố ý đưa tay phải qua bên cạnh mình, kích lên trên mũi của kiếm hồn, kiếm hồn phát ra một tiếng vù vù, thế tiến lên hơi dừng một chút, mà thừa cơ hội này, Tề Nhạc đã xoay thật đẹp trên không trung, tránh thoát kiếm hồn chém vào thân thể của mình, tay trái Kỳ Lân kính đưa ra, mang theo hỏa vân lực bắn lên kiếm tích của kiếm hồn, đánh kiếm hồn bay ngược ra sau hai mét, đồng thời thân thể bay về phía trước, cơ hồ là lúc kiếm hồn khác bay tới.
Thời điểm chuôi kiếm hồn này muốn chém ngang thân Tề Nhạc, hắn thông minh dùng Kỳ Lân kính chúi về phía trước, chống đỡ kiếm tích của kiếm hồn, khiến cho nó không thể chém xuống, lợi dụng cơ hội trong khoảng khắc này, Tề Nhạc đã nhẹ nhàng đáp xuống cột đá.
Lúc bắt đầu, Y Nhược cùng Long Giang còn có chút bận tân với Tề Nhạc, dù sao đây chỉ là kiếm hồn mà thôi, tuyệt đối không thể chống lại, cho nên, thời điểm hai người đi tới phía trước, cũng phân thần chiếu cố Tề Nhạc, e sợ hắn gặp nguy hiểm, nhưng đi lên cột tiếp theo chính là trung đoạn rồi, hai người phát hiện, tuy tu vi của Tề Nhạc không tính là cao, nhưng vận dụng năng lượng rất tốt.
Mà hắn chính là Tự Nhiên Chi Nguyên, năng lượng tổng thể của hắn vượt xa người bình thường, ngưng tụ cực độ, mật độ thật lớn, mỗi lần phát động công kích, tuy không thể đánh bay kiếm hồn ra xa, nhưng cũng làm kiếm hồn dừng lại đôi chút thời gian, trong lúc nhất thời, kiếm hồn không cách nào cấu thành uy hiếp với hắn. Y Nhược âm thầm gật đầu, càng ngày càng thỏa mãn tộc nhân là nhân loại này. Nàng và Long Giang cùng buông tay buông chân, tăng tốc độ lên một ít, cũng ít cố kỵ hơn nhiều.
Thân thể ba người được kết nối với dây leo thật dài, giống như khỉ nhảy nhót vào sâu trong mộ Hiên Viên, lực công kích của kiếm hồn cực kỳ cường hoành, Tề Nhạc không dám có chút phân tâm, trong quá trình toàn lực chống cự kiếm hồn, các loại năng lực Kỳ Lân cũng tiến vào quá trình thông hiểu.
Dù sao, tuy trước kia chiến đấu không ít lần, nhưng chiến đấu tiêu hao thời gian dài như vậy thì mới lần đầu tiên, đối mặt tình huống thế này, Tề Nhạc trong bất tri bất giác càng ngày càng ăn ý vận dụng tinh thần lực phối hợp với vân lực, cấp bậc sáu vân hiện giờ lại chênh lệch thật lớn với đám cự thú thời đại này, nhưng mà đối với Tề Nhạc mà nói cũng đủ cường đại, bắt đầu thích ứng, hắn đang nắm giữ tiết tấu.
Lúc bắt đầu hắn còn dựa vào Kỳ Lân du cùng vân lực chống lại kiếm hồn, lúc này dần dần chuyển hóa thành kỹ năng Kỳ Lân, trong quá trình thông hiểu các đạo lý, dưới tình huống sử dụng ít vân lực nhất đạt thành quả lớn nhất.
Đồng thời, trong quá trình tiến lên, Tề Nhạc cũng phát hiện, tuy năng lượng ngưng tụ của mình hiện giờ không co thể tích lớn bằng lúc bốn vân, nhưng thời điểm sử dụng tiêu hao phi thường chậm rãi. Lại dùng Kỳ Lân biến thành giai đoạn thứ nhất, cũng không mang lại quá nhiều tiêu hao. Ngược lại trong mộ Hiên Viên các phần tử năng lượng phi thường dày đặc, trong quá trình không ngừng hấp thu, tiêu hao, tiêu hao chỉnh thể phi thường chậm rãi.
Phát hiện này làm tin tưởng của Tề Nhạc tăng lên rất nhiều, tinh thần lực bao phủ phạm vi ba mươi mét vuông, thời điểm kiếm hồn phát động công kích hắn cũng bằng vào đó mà phản ứng. Lúc bắt đầu còn có chút lúng túng, sau khi quen thì ứng phó hai thanh kiếm hồn cũng dư xài.
Rốt cục, ba người lại giảm tốc độ đi lên phía trước, bởi vì bọn họ đã tiến vào giai đoạn thứ ba, hai thanh kiếm hồn biến thành ba thanh, lực công kích cũng khác trước.
Đột nhiên Tề Nhạc phát hiện một thanh kiếm hồn đánh về phía của mình. Mặc dù trong nội tâm hơi giật mình, nhưng có kinh nghiệm trước kia, hắn đối mặt với kiếm hồn có tin tưởng mười phần, lập tức ba thanh kiếm hồn hiện lên xếp theo hình tam giác, dùng tốc độ nhanh hơn trung đoạn lao lên, thân thể ở giữa không trung có chút hơi nghiêng, đồng thời vân lực trong người cũng khởi động, một quang đoàn màu xanh hiện ra trong tay phải, quang đoàn màu xanh này nhìn thì uy lực không lớn, nhưng phong vân lực trong cơ thể áp súc tới mức lớn nhất, cộng thêm vân lực của hắn vốn áp súc từ đầu, dưới tình huống song trọng áp súc, năng lực tích súc càng cường đại hơn.
Ba thanh kiếm hồn chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt của Tề Nhạc, động tác ứng phó của hắn vô cùng đơn giản, thân thể trầm xuống nửa mét, đồng thời. Ánh sáng màu xanh trong lòng bàn tay phải lóe lên. Dưới tình huống này quang cầu thoát khỏi tay Tề Nhạc, lập tức xuất hiện biến hóa. Hình thành một vòng xoáy màu xanh lá, không khí chung quanh lập tức vặn vẹo một chút, ngay sau đó, tay trái của Tề Nhạc đánh ra một đạo điện quang màu tím, trực tiếp tiến vào trong cơn lốc xoáy này, trong chốc lát, không khí chung quanh nhộn nhạo như sóng nước, lực hấp xả cường đại bành trướng, vừa vặn làm ba thanh kiếm hồn trì trệ một nháy mắt, vòng xoáy co rút lại vài phần, đồng thời, thân thể vọt tới trước bị trì trệ lại.
Tề Nhạc phản ứng thật nhanh, tuy tốc độ công kích của ba thanh kiếm hồn dừng lại trong nháy mắt, nhưng với hắn mà nói là đủ rồi, quang ảnh màu vàng sau lưng sáng lên, chân đạp Kỳ Lân du, thân thể linh xảo chuyển đổi mấy lần trên không trung, đã lặng yên từ ba thanh kiếm hồn xuyên qua bên cạnh, đuổi theo Long Giang, đồng thời, con lốc xoáy hắn tạo ra lúc trước hiện giờ phát huy tác dụng, nó vẫn hút ba thanh kiếm hồn về phía nó
/1391
|