Nhờ Hiên Viên hồn, Tề Nhạc sớm đã nắm rõ đặc tính của Hàn băng đông tuyền.
- Anh…
Kính Trung Tiên đã trở nên tức giận. Quang ảnh màu xanh biếc bỗng chốc thấu qua thân thể Tuyết Nữ, năng lượng khổng hồ bao phủ lấy Tề Nhạc. Quang ảnh màu xanh biếc đó lại hình thành một tấm kính màu ngọc bích thật sự, kính quang lập lòe, bên trên có thể thấy được bảo quang lưu chuyển, cực kỳ huyễn lệ.
Quang mang màu vàng tự nhiên tản ra, âm thanh lười biếng của Hiên Viên hồn chợt vang lên:
- Bao nhiêu năm không gặp như vậy, cô vẫn cứ nhỏ mọn như vậy sao! Không phải chỉ là một khối ngọc hay sao? Cũng không phải là Thần Thạch Nữ Oa, ngươi khẩn trương cái gì chứ?
Kính Trung Tiên căm tức nhìn Hiên Viên hồn, nhờ Hiên Viên hồn phát tán ra khí tức sắc bén, năng lượng của nàng căn bản là không có cách nào xúc phạm mảy may tới Tề Nhạc. Đó chính là khoảng cách giữa thần khí, Côn Lôn kính vốn cũng không phải là thần khí mang tính công kích. Huống chi Hiên Viên Kiếm lại là thần khí có khả năng công kích cường đại nhất chứ? Chính diện đối kháng, nàng căn bản là không có một chút cơ hội nhỏ nhoi nào.
Không chờ Kính Trung Tiên tức giận, Hiên Viên hồn mỉm cười nói:
- Được rồi, mang Hàn Ngọc này đi mới là có lợi cho chủ nhân mới nhận của cô chứ! Cô cũng biết, nó là bảo bối ngưng tụ tinh thần tốt nhất, chẳng lẽ, cô không hy vọng chủ nhân của mình trở nên mạnh mẽ hay sao? Thứ tốt như vậy, sau này ta tách nó ra, làm thành một số Hàn Ngọc tinh phách, khối tốt nhất cho tiểu nha đầu chủ nhân của cô, thể nào hả?
Thần sắc Côn Lôn kính khẽ biến, nói:
- Thật không?
Hiên Viên hồn ngạo nghễ nói:
- Ta đã nói ra có khi nào là không giữ lời hay sao?
Kính Trung Tiên giận dữ trừng mắt với Tề Nhạc, nói:
- Hai người các anh cấu kết với nhau làm việc xấu đi.
Rồi hừ một tiếng, nàng lại một lần nữa trở về bên trong cơ thể của Tuyết Nữ, hiển nhiên là đã đồng ý.
Hiên Viên Kiếm chính là thần khí sắc bén nhất, nếu Hàn Ngọc mà được Hiên Viên hồn bên trong Hiên Viên Kiếm luyện chế đương nhiên là sẽ đạt được hiệu quả tốt nhất. Bất luận là tạo hình hay là loại bỏ tạp chất, những thứ sinh vật khác hoàn toàn không thể có cách nào làm được hiệu quả tương tự. Cho nên, khi Kính Trung Tiên nghe thấy Hiên Viên hồn đồng ý mang Hàn Ngọc tinh phách tốt nhất cho Tuyết Nữ, lại nghĩ tới chuyện bản thân Tuyết Nữ có thể chất là băng tuyết, mới miễn cưỡng đồng ý.
Những chuyện còn sót lại trở nên dễ dàng rồi, viên Hàn Ngọc vạn năm to lớn kia, ở trước mặt Hiên Viên kiếm, cho dù nó ổn định thế nào cũng không có hiệu quả, trực tiếp bị Hiên Viên hồn khống chế bản thể, chém ra từ dòng suối.
Khi Tề Nhạc mang Hàn Ngọc nhập vào bên trong Kỳ Lân châu, trong nháy mắt, Hàn Băng Đông Tuyền bỗng nhiên phát ra một cỗ lực đẩy cực mạnh, bay thẳng lên phía trên. Một dòng nước lạnh lập tức bao trùm tất cả, nếu như không phải trước đó đã có chuẩn bị sẵn, cho dù là Tuyết Nữ có thân thể thuộc tính băng tuyết cũng không thể chống đỡ nổi.
Thiên Ky Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp bao trùm lấy ba người Tề Nhạc, Văn Đình, cùng Tuyết Nữ, hào quang màu đỏ sậm tản mất ra một cỗ sóng năng lượng đặc thù, tách biệt dòng nước lạnh ở bên ngoài. Đó cũng không phải là năng lực vốn dĩ ban đầu của Thiên Ky Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp, mà là do Kính Trung Tiên chỉ điểm, sinh ra sóng năng lượng.
Côn Lôn thần huyễn thiên biến vạn hóa có cách làm khác nhau nhưng hiệu quả lại giống nhau tới kỳ diệu. Bởi vậy, thông qua nó để thi triển sóng năng lượng của Kính Trung Tiên là thích hợp nhất.
Lúc này, Hàn băng đông tuyền cho dù phun trào có mạnh, có dũng mãnh hơn hai lần cũng không thể gây tổn thương cho thân thể bọn hắn.
Tề Nhạc đợi ngay khi đợt phun trào vừa hòa hoãn một chút liền mang theo hai người còn lại rời khỏi nơi này, đột nhiên, hắn nhìn thấy hai bóng quang ảnh bên trong dòng nước lạnh do Hàn băng đông tuyền phun ra. Một cái là quang ảnh màu trắng, nó trở nên vô cùng bắt mắt trong khung cảnh tối đen của Hàn băng đông tuyền. Mà bên cạnh nó, còn có một quang ảnh là màu đen.
Một cảm giác vô cùng thân thiết làm cho trong lòng Tề Nhạc hơi chấn động, tuy nhiên, hắn có chút nghi ngờ, nhưng lại càng không muốn buông tha cho dù là một tia cơ hội nhỏ nhoi nào.
Trải qua lễ rửa tội của Côn Lôn thần huyễn, tinh thần lực của Tề Nhạc càng trở nên ngưng trọng hơn so với trước kia. Lợi dụng Thiên Ky Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp tăng phúc, hắn thúc dẩy năng lực tinh thần của mình tới cực hạn, nhanh như thiểm điện liền lao tới dò xét hai đạo quang ảnh kia.
Tinh thần lực chính xác tới gần hai quang ảnh, hai cổ lực lượng vô cùng lạnh lẽo lập tức truyền tới. Với tu vi của Tề Nhạc, thân thể cũng không khỏi rã rời. Nương theo Kỳ Lân chân hỏa mới triệt tiêu được hai luồng khí lạnh kia. Ngay sau đó, hai đạo thân ảnh tựa hồ cảm nhận được khí tức tinh thần của Tề Nhạc, lao tới phía bọn họ.
Khoảng cách càng ngày càng gần, Văn Đình cũng Tuyết Nữ cũng phát hiện ra sự xuất hiện của bọn chúng. Ngay khi hai đạo thân ảnh đó đi tới ngay trên Hàn băng đông tuyền trước mặt họ, bọn họ cũng thấy được rõ ràng. Khi đó, hai thân ảnh cao khoảng ba mươi mét, vẻ bề ngoài giống nhau tới mấy phần, cái bên trái là màu trắng, thân thể óng ánh trắng noãn, dưới bụng có bốn chân, đầu rồng to lớn.
Long lân óng ánh mà kiên cố, cùng với vảy rồng mọc trải khắp lưng kéo tới tận đuôi, không cần nói cũng thấy được thân phận của nó cao quý nhường nào. Một đôi mắt màu xanh lam lạnh lẽo đang chăm chú nhìn vào Tề Nhạc. Đó là một con Bạch Long.
Bên cạnh Bạch Long, là một con Hắc Long cũng có hình thể tương tự với nó. Chỉ có điều, ngoại hình Hắc Long có chút khác biệt, long lân trên thân người Hắc Long dày hơn, đồng thời, dưới bụng lại có tới chín cái chân. Trên đầu Bạch Long có một đôi sừng, nhưng trên đầu Hắc Long lại chỉ có một sừng thon dài, thân thể càng tráng kiện hơn so với Bạch Long một chút, một đôi mắt màu tím sáng ngời hữu thần. Thân hình của bọn chúng dừng lại, quấn quýt lấy nhau, nhìn có vẻ vô cùng thân mật.
Giọng nói của Tề Nhạc có chút run rẩy:
- Các ngươi, các ngươi là…
- Tề Nhạc, đúng là chúng tôi.
Tròng mắt màu tím của Hắc Long thoạt nhìn có vẻ nhu hòa rất nhiều, nhìn vẻ mặt kích động của Tề Nhạc, thanh âm trầm thấp của nó cũng có vài phần run rẩy giống vậy.
- Minh xà đại ca, thật sự chính là các huynh sao?
Tề Nhạc nhảy dựng lên thật mạnh, hoàn toàn rời khỏi Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp, không để ý tới khí lạnh của Hàn Băng Đông Tuyền, vọt thẳng tới trước mặt Hắc Long, hai tay đưa ra, ôm lấy cái cổ rồng tráng kiện kia thật chặt.
Long lân vô cùng cứng rắn, nhưng lúc này đối với Tề Nhạc thì điều đó không quan trọng, hắn ngàn lần vạn lần không ngờ Thâm Hải Minh Xà cùng Bạch Nương Tử rõ ràng không chết, hơn nữa bọn hắn lại còn chuyển hóa thành rồng. Phải biết rằng Rồng bất luận là xét với hung thú hay thần thú đều là ở một cấp bậc hơn hẳn nha!
- Anh…
Kính Trung Tiên đã trở nên tức giận. Quang ảnh màu xanh biếc bỗng chốc thấu qua thân thể Tuyết Nữ, năng lượng khổng hồ bao phủ lấy Tề Nhạc. Quang ảnh màu xanh biếc đó lại hình thành một tấm kính màu ngọc bích thật sự, kính quang lập lòe, bên trên có thể thấy được bảo quang lưu chuyển, cực kỳ huyễn lệ.
Quang mang màu vàng tự nhiên tản ra, âm thanh lười biếng của Hiên Viên hồn chợt vang lên:
- Bao nhiêu năm không gặp như vậy, cô vẫn cứ nhỏ mọn như vậy sao! Không phải chỉ là một khối ngọc hay sao? Cũng không phải là Thần Thạch Nữ Oa, ngươi khẩn trương cái gì chứ?
Kính Trung Tiên căm tức nhìn Hiên Viên hồn, nhờ Hiên Viên hồn phát tán ra khí tức sắc bén, năng lượng của nàng căn bản là không có cách nào xúc phạm mảy may tới Tề Nhạc. Đó chính là khoảng cách giữa thần khí, Côn Lôn kính vốn cũng không phải là thần khí mang tính công kích. Huống chi Hiên Viên Kiếm lại là thần khí có khả năng công kích cường đại nhất chứ? Chính diện đối kháng, nàng căn bản là không có một chút cơ hội nhỏ nhoi nào.
Không chờ Kính Trung Tiên tức giận, Hiên Viên hồn mỉm cười nói:
- Được rồi, mang Hàn Ngọc này đi mới là có lợi cho chủ nhân mới nhận của cô chứ! Cô cũng biết, nó là bảo bối ngưng tụ tinh thần tốt nhất, chẳng lẽ, cô không hy vọng chủ nhân của mình trở nên mạnh mẽ hay sao? Thứ tốt như vậy, sau này ta tách nó ra, làm thành một số Hàn Ngọc tinh phách, khối tốt nhất cho tiểu nha đầu chủ nhân của cô, thể nào hả?
Thần sắc Côn Lôn kính khẽ biến, nói:
- Thật không?
Hiên Viên hồn ngạo nghễ nói:
- Ta đã nói ra có khi nào là không giữ lời hay sao?
Kính Trung Tiên giận dữ trừng mắt với Tề Nhạc, nói:
- Hai người các anh cấu kết với nhau làm việc xấu đi.
Rồi hừ một tiếng, nàng lại một lần nữa trở về bên trong cơ thể của Tuyết Nữ, hiển nhiên là đã đồng ý.
Hiên Viên Kiếm chính là thần khí sắc bén nhất, nếu Hàn Ngọc mà được Hiên Viên hồn bên trong Hiên Viên Kiếm luyện chế đương nhiên là sẽ đạt được hiệu quả tốt nhất. Bất luận là tạo hình hay là loại bỏ tạp chất, những thứ sinh vật khác hoàn toàn không thể có cách nào làm được hiệu quả tương tự. Cho nên, khi Kính Trung Tiên nghe thấy Hiên Viên hồn đồng ý mang Hàn Ngọc tinh phách tốt nhất cho Tuyết Nữ, lại nghĩ tới chuyện bản thân Tuyết Nữ có thể chất là băng tuyết, mới miễn cưỡng đồng ý.
Những chuyện còn sót lại trở nên dễ dàng rồi, viên Hàn Ngọc vạn năm to lớn kia, ở trước mặt Hiên Viên kiếm, cho dù nó ổn định thế nào cũng không có hiệu quả, trực tiếp bị Hiên Viên hồn khống chế bản thể, chém ra từ dòng suối.
Khi Tề Nhạc mang Hàn Ngọc nhập vào bên trong Kỳ Lân châu, trong nháy mắt, Hàn Băng Đông Tuyền bỗng nhiên phát ra một cỗ lực đẩy cực mạnh, bay thẳng lên phía trên. Một dòng nước lạnh lập tức bao trùm tất cả, nếu như không phải trước đó đã có chuẩn bị sẵn, cho dù là Tuyết Nữ có thân thể thuộc tính băng tuyết cũng không thể chống đỡ nổi.
Thiên Ky Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp bao trùm lấy ba người Tề Nhạc, Văn Đình, cùng Tuyết Nữ, hào quang màu đỏ sậm tản mất ra một cỗ sóng năng lượng đặc thù, tách biệt dòng nước lạnh ở bên ngoài. Đó cũng không phải là năng lực vốn dĩ ban đầu của Thiên Ky Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp, mà là do Kính Trung Tiên chỉ điểm, sinh ra sóng năng lượng.
Côn Lôn thần huyễn thiên biến vạn hóa có cách làm khác nhau nhưng hiệu quả lại giống nhau tới kỳ diệu. Bởi vậy, thông qua nó để thi triển sóng năng lượng của Kính Trung Tiên là thích hợp nhất.
Lúc này, Hàn băng đông tuyền cho dù phun trào có mạnh, có dũng mãnh hơn hai lần cũng không thể gây tổn thương cho thân thể bọn hắn.
Tề Nhạc đợi ngay khi đợt phun trào vừa hòa hoãn một chút liền mang theo hai người còn lại rời khỏi nơi này, đột nhiên, hắn nhìn thấy hai bóng quang ảnh bên trong dòng nước lạnh do Hàn băng đông tuyền phun ra. Một cái là quang ảnh màu trắng, nó trở nên vô cùng bắt mắt trong khung cảnh tối đen của Hàn băng đông tuyền. Mà bên cạnh nó, còn có một quang ảnh là màu đen.
Một cảm giác vô cùng thân thiết làm cho trong lòng Tề Nhạc hơi chấn động, tuy nhiên, hắn có chút nghi ngờ, nhưng lại càng không muốn buông tha cho dù là một tia cơ hội nhỏ nhoi nào.
Trải qua lễ rửa tội của Côn Lôn thần huyễn, tinh thần lực của Tề Nhạc càng trở nên ngưng trọng hơn so với trước kia. Lợi dụng Thiên Ky Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp tăng phúc, hắn thúc dẩy năng lực tinh thần của mình tới cực hạn, nhanh như thiểm điện liền lao tới dò xét hai đạo quang ảnh kia.
Tinh thần lực chính xác tới gần hai quang ảnh, hai cổ lực lượng vô cùng lạnh lẽo lập tức truyền tới. Với tu vi của Tề Nhạc, thân thể cũng không khỏi rã rời. Nương theo Kỳ Lân chân hỏa mới triệt tiêu được hai luồng khí lạnh kia. Ngay sau đó, hai đạo thân ảnh tựa hồ cảm nhận được khí tức tinh thần của Tề Nhạc, lao tới phía bọn họ.
Khoảng cách càng ngày càng gần, Văn Đình cũng Tuyết Nữ cũng phát hiện ra sự xuất hiện của bọn chúng. Ngay khi hai đạo thân ảnh đó đi tới ngay trên Hàn băng đông tuyền trước mặt họ, bọn họ cũng thấy được rõ ràng. Khi đó, hai thân ảnh cao khoảng ba mươi mét, vẻ bề ngoài giống nhau tới mấy phần, cái bên trái là màu trắng, thân thể óng ánh trắng noãn, dưới bụng có bốn chân, đầu rồng to lớn.
Long lân óng ánh mà kiên cố, cùng với vảy rồng mọc trải khắp lưng kéo tới tận đuôi, không cần nói cũng thấy được thân phận của nó cao quý nhường nào. Một đôi mắt màu xanh lam lạnh lẽo đang chăm chú nhìn vào Tề Nhạc. Đó là một con Bạch Long.
Bên cạnh Bạch Long, là một con Hắc Long cũng có hình thể tương tự với nó. Chỉ có điều, ngoại hình Hắc Long có chút khác biệt, long lân trên thân người Hắc Long dày hơn, đồng thời, dưới bụng lại có tới chín cái chân. Trên đầu Bạch Long có một đôi sừng, nhưng trên đầu Hắc Long lại chỉ có một sừng thon dài, thân thể càng tráng kiện hơn so với Bạch Long một chút, một đôi mắt màu tím sáng ngời hữu thần. Thân hình của bọn chúng dừng lại, quấn quýt lấy nhau, nhìn có vẻ vô cùng thân mật.
Giọng nói của Tề Nhạc có chút run rẩy:
- Các ngươi, các ngươi là…
- Tề Nhạc, đúng là chúng tôi.
Tròng mắt màu tím của Hắc Long thoạt nhìn có vẻ nhu hòa rất nhiều, nhìn vẻ mặt kích động của Tề Nhạc, thanh âm trầm thấp của nó cũng có vài phần run rẩy giống vậy.
- Minh xà đại ca, thật sự chính là các huynh sao?
Tề Nhạc nhảy dựng lên thật mạnh, hoàn toàn rời khỏi Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp, không để ý tới khí lạnh của Hàn Băng Đông Tuyền, vọt thẳng tới trước mặt Hắc Long, hai tay đưa ra, ôm lấy cái cổ rồng tráng kiện kia thật chặt.
Long lân vô cùng cứng rắn, nhưng lúc này đối với Tề Nhạc thì điều đó không quan trọng, hắn ngàn lần vạn lần không ngờ Thâm Hải Minh Xà cùng Bạch Nương Tử rõ ràng không chết, hơn nữa bọn hắn lại còn chuyển hóa thành rồng. Phải biết rằng Rồng bất luận là xét với hung thú hay thần thú đều là ở một cấp bậc hơn hẳn nha!
/1391
|