- Không chiến đấu tới thời khắc cuối cùng, không mất đi toàn bộ năng lực chống cự sao có thể nói ra hai chữ đầu hàng? Trong từ điển chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta vĩnh viễn không có hai chữ đầu hàng, tôi không có, các người vĩnh viễn không có.
Bốn gã chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần liên thủ công kích, Kỳ Lân kính phát huy tác dụng cực lớn, lúc này Tề Nhạc hoàn toàn tiến vào trạng thái phòng thủ, Kỳ Lân Huyễn biến ảo thành một tấm chắn nhỏ, có Kỳ Lân kính phối hợp đem công kích bốn gã chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây công hóa giải hoàn toàn.
Âm thanh Như Nguyệt từ trong miệng Bạch Long vang lên.
- Tề Nhạc nói đúng, không chiến đấu đến cuối cùng, ai cũng không được buông tha.
Long thân không ngừng du động trên không trung, mây cũng theo đó mà động, công kích Thần Long Chân Thân cũng hành động.
Âm thanh Như Nguyệt đồng thời vang lên bên tai của bốn người vây công Tề Nhạc, bốn người như thiểm điện lui về phía sau, nhường vị trí công kích Tề Nhạc lại. Long thân màu trắng không chút nương tay đập xuống, Như Nguyệt cũng không có lựa chọn công kích năng lượng, hai chân của Bạch Long đánh xuống Tề Nhạc, nàng muốn vật lộn cận thân.
Quang mang trong mắt Tề Nhạc sáng rực, hét lớn một tiếng.
- Tốt.
Hắc sắc quang mang thu liễm, toàn thân có đường vân màu bạc sáng lên, cả thân thể bành trướng gấp đôi, không lùi mà tiến tới, trực tiếp nghênh đón Như Nguyệt.
Cảm giác kỳ dị đột nhiên xuất hiện trong nội tâm Như Nguyệt, bởi vì đột nhiên nàng có cảm giác năng lượng của Tề Nhạc kỳ quái, Tề Nhạc bay lên không trung giống như biến thành người khác, toàn thân không còn năng lượng phát ra.
Biến hóa đột ngột này làm Như Nguyệt không kịp trở tay, dù sao, hiện tại cũng không phải đối mặt với địch, mà là nam nhân nàng yêu thương, chân trước của nàng chậm vài phần, nhưng vào lúc này, dị biến lại sinh ra.
Hai tay của Tề Nhạc phân ra bắt lấy hai chân trước của nàng, năng lượng dày đặc vừa tiếp xúc lại phân ra, hắn đứng ở giữa không trung bắt lấy hai trảo do Như Nguyệt biến ảo từ Thần Long Chân Thân, ném ra ngoài.
Như Nguyệt bị ném ra trăm mét mới ổn định lại, nàng biết rõ Tề Nhạc đã hạ thủ lưu tình, trong nội tâm hoảng sợ, nàng rất rõ ràng năng lượng mình biến ảo là khổng lồ cỡ nào, tuy Thần Long Chân Thân hao phí năng lượng cực lớn, nhưng sau khi biến ảo thực lực của nàng tăng lên mấy phần! Nhất là lực lượng cơ thể.
- Không nên xem thường anh chứ.
Tề Nhạc xuất ra nụ cười tà dị, nếu như không phải Như Nguyệt đột nhiên thu tay lại, hắn cũng không có thu tay lại. Sau khi bái Hoàng Đế làm hắn thu hoạch được rất nhiều kinh nghiệm thực chiến. Như Nguyệt sử dụng Thần Long Chân Thân đúng là cường đại, sau khi biến ảo đã vượt qua tiêu hao của Tề Nhạc rất nhiều, nhưng mà, trong khoảng khắc đó, Tề Nhạc lại tập trung năng lượng vào trong tay của mình, tất cả tế bào đều đại biểu cho năng lượng của hắn, mà khi đó, thân thể của hắn là vô cùng yếu ớt, nhưng đồng thời tạo ra hai tay cường đại, cho dù đối mặt với Thần Long Chân Thân, hắn vẫn không lùi bước.
Chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trợn mắt há hốc mồm nhìn qua một màn này, bọn họ không cách nào tin nổi Tề Nhạc lại có thể dùng tay không đánh bay Thần Long Chân Thân của Như Nguyệt, chuyện này không thể dùng cách bình thường để hình dung.
Công kích của Tề Nhạc cũng không dừng lại.
- Mười lăm phút, chỉ mười lăm phút mà thôi.
Âm thanh như ác mộng truyền tới, thân thể Tề Nhạc đã tới bên người Minh Minh.
Minh Minh cảm thấy hoa mắt, thân thể của Tề Nhạc cao lớn gấp đôi ôm lấy nàng, cũng không có cảm giác năng lượng chấn động, ngay cả Như Nguyệt cũng phải chịu thiệt, Minh Minh cũng rõ ràng đây không phải là công kích đơn giản.
Lực lượng chủ yếu của gà là hai cánh, mắt thấy Tề Nhạc ôm hết hai tay, Minh Minh cắn răng một cái, trong miệng phát ra tiếng thét chói tai chấn nhiếp tâm thần của Tề Nhạc, hai cánh của nàng vận lên cực hạn, hai cánh đánh về phía Tề Nhạc.
Những chuyện này quá nhanh, âm thanh của nàng còn quanh quẩn khi Tề Nhạc còn phiêu đãn trên không trung. Công kích của Minh Minh đã triển khai rồi.
Đột nhiên cảm giác mất trọng lượng truyền tới, hai tay đột hắn ôm tới đột nhiên biến mất, Minh Minh có cảm giác dùng sai lực nên hụt hẫng, song chưởng của Tề Nhạc đặt lên vai của nàng, ngay cả âm thanh còn chưa kịp phát ra, thân thể Minh Minh đã bị quăng ra ngoài, máu tươi phun ra. Cũng nhận thương tổn cực lớn như Từ Đông.
Dịch An giật mình hô lớn:
- Ta kháo, Tề Nhạc anh thật ác.
Âm thanh lạnh như băng của Tề Nhạc truyền tới.
- Tôi đã nói đùa khi nào chưa?
Sau một khắc, thân thể của hắn không dừng lại, như một con lượn trơn trượt xuyên qua khe hở giữa Quản Bình, Dịch An cùng Hồ Quang.
Như Nguyệt ở trên không trung đã trở về, ba gã chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ở phía dưới càng cảm nhận được quyết tâm của Tề Nhạc, dưới tình huống đối mặt với uy áp cực lớn. Thực lực của bọn họ đạt tới cực hạn từ trước tới nay.
Đột nhiên đôi mắt của Tề Nhạc toát hào quang.
- Tuy dùng thực lực của tôi hiện giờ có thể đánh bại mọi người trong thời gian một giờ, nhưng chiến đấu như vậy các người có thể bị thương, nên chấm dứt thôi.
Một hào quang màu đỏ sậm phô thiên cái địa bao phủ mặt đất, mây mù chung quanh thân thể Như Nguyệt biến mất, tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vào thời khắc này như lâm vào bóng tối.
Âm thanh kêu thảm thiết vang lên, làm bọn người Như Nguyệt chấn động, âm thanh kêu thảm là Yến Tiểu Ất.
- Tiểu tử, năng lượng của anh không tệ, dưới tình huống kém tôi ba vân vẫn có hiệu quả thế này thì chiêu đó đúng là tốt đấy. Nhưng tôi cho anh biết thế nào là chênh lệch thực lực.
Đột nhiên chung quanh sáng lên, hào quang màu đỏ sậm hiện ra ngoài.
Đột nhiên Như Nguyệt nhớ tới một màn Tề Nhạc chặn xe của mình lại, vội vàng quát to:
- Mọi người cẩn thận đây là ảo cảnh. Tụ tập cùng một chỗ tránh bị đánh bại tất cả.
- Như Nguyệt, các người không rõ sao? Vô dụng thôi! Đây là lĩnh vực đặc thù, tên là Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, trong lĩnh vực này, trừ phi các người hoàn toàn có năng lực vượt qua tôi gấp đôi, nếu không, tôi chính là chúa tể không gian. Ở trong không gian này, bất luận một khe hở nhỏ nào cũng có thể biến thành vô biên vô hạn, cũng có thể thu nhỏ mặt đất rộng lớn thành hạt cát.
Thân thể Tề Nhạc không có xuất hiện. Nhưng âm thanh của hắn vẫn truyền ra bốn phương tám hướng, căn bản không cách nào đoán vị trí của hắn được.
Tề Nhạc cường đại hoàn toàn làm mọi người rung động tâm thần, thời điểm bọn họ cho rằng mình đã chiến thắng, lại xuất hiện tình huống như vậy, tình thế hoàn toàn nghịch chuyển, trong không gian hư vô này, bọn họ phát giác sợ hãi khôn cùng đang dâng lên trong lòng.
Ba đạo thân ảnh tung bay, có lẽ là phân biệt bọn người Như Nguyệt ra, thân ảnh tung bay rất chậm, chính là Từ Đông, Minh Minh cùng Yến Tiểu Ất. Sắc mặt Yến Tiểu Ất lúc này cực kỳ tái nhợt, hai tay đặt lên bụng của mình, khóe miệng không ngừng có máu tươi chảy xuống. Hiển nhiên là bụng đã bị trúng trọng kích của Tề Nhạc.
Bốn gã chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần liên thủ công kích, Kỳ Lân kính phát huy tác dụng cực lớn, lúc này Tề Nhạc hoàn toàn tiến vào trạng thái phòng thủ, Kỳ Lân Huyễn biến ảo thành một tấm chắn nhỏ, có Kỳ Lân kính phối hợp đem công kích bốn gã chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây công hóa giải hoàn toàn.
Âm thanh Như Nguyệt từ trong miệng Bạch Long vang lên.
- Tề Nhạc nói đúng, không chiến đấu đến cuối cùng, ai cũng không được buông tha.
Long thân không ngừng du động trên không trung, mây cũng theo đó mà động, công kích Thần Long Chân Thân cũng hành động.
Âm thanh Như Nguyệt đồng thời vang lên bên tai của bốn người vây công Tề Nhạc, bốn người như thiểm điện lui về phía sau, nhường vị trí công kích Tề Nhạc lại. Long thân màu trắng không chút nương tay đập xuống, Như Nguyệt cũng không có lựa chọn công kích năng lượng, hai chân của Bạch Long đánh xuống Tề Nhạc, nàng muốn vật lộn cận thân.
Quang mang trong mắt Tề Nhạc sáng rực, hét lớn một tiếng.
- Tốt.
Hắc sắc quang mang thu liễm, toàn thân có đường vân màu bạc sáng lên, cả thân thể bành trướng gấp đôi, không lùi mà tiến tới, trực tiếp nghênh đón Như Nguyệt.
Cảm giác kỳ dị đột nhiên xuất hiện trong nội tâm Như Nguyệt, bởi vì đột nhiên nàng có cảm giác năng lượng của Tề Nhạc kỳ quái, Tề Nhạc bay lên không trung giống như biến thành người khác, toàn thân không còn năng lượng phát ra.
Biến hóa đột ngột này làm Như Nguyệt không kịp trở tay, dù sao, hiện tại cũng không phải đối mặt với địch, mà là nam nhân nàng yêu thương, chân trước của nàng chậm vài phần, nhưng vào lúc này, dị biến lại sinh ra.
Hai tay của Tề Nhạc phân ra bắt lấy hai chân trước của nàng, năng lượng dày đặc vừa tiếp xúc lại phân ra, hắn đứng ở giữa không trung bắt lấy hai trảo do Như Nguyệt biến ảo từ Thần Long Chân Thân, ném ra ngoài.
Như Nguyệt bị ném ra trăm mét mới ổn định lại, nàng biết rõ Tề Nhạc đã hạ thủ lưu tình, trong nội tâm hoảng sợ, nàng rất rõ ràng năng lượng mình biến ảo là khổng lồ cỡ nào, tuy Thần Long Chân Thân hao phí năng lượng cực lớn, nhưng sau khi biến ảo thực lực của nàng tăng lên mấy phần! Nhất là lực lượng cơ thể.
- Không nên xem thường anh chứ.
Tề Nhạc xuất ra nụ cười tà dị, nếu như không phải Như Nguyệt đột nhiên thu tay lại, hắn cũng không có thu tay lại. Sau khi bái Hoàng Đế làm hắn thu hoạch được rất nhiều kinh nghiệm thực chiến. Như Nguyệt sử dụng Thần Long Chân Thân đúng là cường đại, sau khi biến ảo đã vượt qua tiêu hao của Tề Nhạc rất nhiều, nhưng mà, trong khoảng khắc đó, Tề Nhạc lại tập trung năng lượng vào trong tay của mình, tất cả tế bào đều đại biểu cho năng lượng của hắn, mà khi đó, thân thể của hắn là vô cùng yếu ớt, nhưng đồng thời tạo ra hai tay cường đại, cho dù đối mặt với Thần Long Chân Thân, hắn vẫn không lùi bước.
Chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trợn mắt há hốc mồm nhìn qua một màn này, bọn họ không cách nào tin nổi Tề Nhạc lại có thể dùng tay không đánh bay Thần Long Chân Thân của Như Nguyệt, chuyện này không thể dùng cách bình thường để hình dung.
Công kích của Tề Nhạc cũng không dừng lại.
- Mười lăm phút, chỉ mười lăm phút mà thôi.
Âm thanh như ác mộng truyền tới, thân thể Tề Nhạc đã tới bên người Minh Minh.
Minh Minh cảm thấy hoa mắt, thân thể của Tề Nhạc cao lớn gấp đôi ôm lấy nàng, cũng không có cảm giác năng lượng chấn động, ngay cả Như Nguyệt cũng phải chịu thiệt, Minh Minh cũng rõ ràng đây không phải là công kích đơn giản.
Lực lượng chủ yếu của gà là hai cánh, mắt thấy Tề Nhạc ôm hết hai tay, Minh Minh cắn răng một cái, trong miệng phát ra tiếng thét chói tai chấn nhiếp tâm thần của Tề Nhạc, hai cánh của nàng vận lên cực hạn, hai cánh đánh về phía Tề Nhạc.
Những chuyện này quá nhanh, âm thanh của nàng còn quanh quẩn khi Tề Nhạc còn phiêu đãn trên không trung. Công kích của Minh Minh đã triển khai rồi.
Đột nhiên cảm giác mất trọng lượng truyền tới, hai tay đột hắn ôm tới đột nhiên biến mất, Minh Minh có cảm giác dùng sai lực nên hụt hẫng, song chưởng của Tề Nhạc đặt lên vai của nàng, ngay cả âm thanh còn chưa kịp phát ra, thân thể Minh Minh đã bị quăng ra ngoài, máu tươi phun ra. Cũng nhận thương tổn cực lớn như Từ Đông.
Dịch An giật mình hô lớn:
- Ta kháo, Tề Nhạc anh thật ác.
Âm thanh lạnh như băng của Tề Nhạc truyền tới.
- Tôi đã nói đùa khi nào chưa?
Sau một khắc, thân thể của hắn không dừng lại, như một con lượn trơn trượt xuyên qua khe hở giữa Quản Bình, Dịch An cùng Hồ Quang.
Như Nguyệt ở trên không trung đã trở về, ba gã chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ở phía dưới càng cảm nhận được quyết tâm của Tề Nhạc, dưới tình huống đối mặt với uy áp cực lớn. Thực lực của bọn họ đạt tới cực hạn từ trước tới nay.
Đột nhiên đôi mắt của Tề Nhạc toát hào quang.
- Tuy dùng thực lực của tôi hiện giờ có thể đánh bại mọi người trong thời gian một giờ, nhưng chiến đấu như vậy các người có thể bị thương, nên chấm dứt thôi.
Một hào quang màu đỏ sậm phô thiên cái địa bao phủ mặt đất, mây mù chung quanh thân thể Như Nguyệt biến mất, tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vào thời khắc này như lâm vào bóng tối.
Âm thanh kêu thảm thiết vang lên, làm bọn người Như Nguyệt chấn động, âm thanh kêu thảm là Yến Tiểu Ất.
- Tiểu tử, năng lượng của anh không tệ, dưới tình huống kém tôi ba vân vẫn có hiệu quả thế này thì chiêu đó đúng là tốt đấy. Nhưng tôi cho anh biết thế nào là chênh lệch thực lực.
Đột nhiên chung quanh sáng lên, hào quang màu đỏ sậm hiện ra ngoài.
Đột nhiên Như Nguyệt nhớ tới một màn Tề Nhạc chặn xe của mình lại, vội vàng quát to:
- Mọi người cẩn thận đây là ảo cảnh. Tụ tập cùng một chỗ tránh bị đánh bại tất cả.
- Như Nguyệt, các người không rõ sao? Vô dụng thôi! Đây là lĩnh vực đặc thù, tên là Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, trong lĩnh vực này, trừ phi các người hoàn toàn có năng lực vượt qua tôi gấp đôi, nếu không, tôi chính là chúa tể không gian. Ở trong không gian này, bất luận một khe hở nhỏ nào cũng có thể biến thành vô biên vô hạn, cũng có thể thu nhỏ mặt đất rộng lớn thành hạt cát.
Thân thể Tề Nhạc không có xuất hiện. Nhưng âm thanh của hắn vẫn truyền ra bốn phương tám hướng, căn bản không cách nào đoán vị trí của hắn được.
Tề Nhạc cường đại hoàn toàn làm mọi người rung động tâm thần, thời điểm bọn họ cho rằng mình đã chiến thắng, lại xuất hiện tình huống như vậy, tình thế hoàn toàn nghịch chuyển, trong không gian hư vô này, bọn họ phát giác sợ hãi khôn cùng đang dâng lên trong lòng.
Ba đạo thân ảnh tung bay, có lẽ là phân biệt bọn người Như Nguyệt ra, thân ảnh tung bay rất chậm, chính là Từ Đông, Minh Minh cùng Yến Tiểu Ất. Sắc mặt Yến Tiểu Ất lúc này cực kỳ tái nhợt, hai tay đặt lên bụng của mình, khóe miệng không ngừng có máu tươi chảy xuống. Hiển nhiên là bụng đã bị trúng trọng kích của Tề Nhạc.
/1391
|