Xa xa, Tề Nhạc đã nhìn thấy chiếc xe bảo bối của mình. Nhưng mà, thân xe màu bạc đã biến thành màu vàng đất, cả chiếc xe hoàn toàn bị đất vàng bao quanh, không còn chút khí phách của xe siêu sang.
Mỉm cười, Tề Nhạc nhẹ nhàng hạ xuống bên cạnh Audi Q7, cũng không ngại bẩn, thò tay vỗ thân xe. Tự nhủ:
- Huynh đệ, bắt mày đợi lâu, tao mang mày về nhà, mày nhất định phải khởi động được a.
Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng trong nội tâm Tề Nhạc không ôm nhiều hy vọng, dù sao nửa năm không có khởi động, chỉ sợ bình điện đã sớm hao sạch rồi.
Vươn tay ra, quang mang màu xanh da trời ngưng tụ tới bên người Tề Nhạc. Quốc lộ lúc này không còn xe, Tề Nhạc đem tinh thần lực mở rộng, ánh sáng lan tỏa, hai cổ hơi nước từ trong tay phát ra, cường lực áp súc trên thân Audi Q7.
Dùng thủy vân lực để rửa xe, chỉ sợ chỉ có gia hỏa không sợ tiêu hao vân lực như hắn mới làm. Tuy là thủy vân lực, nhưng cũng không phải nước chân chính, mà là năng lượng. Hắn ngưng tụ năng lượng trong không khí hình thành, tiêu hao năng lượng của bản thân rất lớn, nhưng mà, Kỳ Lân côn đồ chúng ta không cần quan tâm, nương tựa vào đặc tính Tự Nhiên Chi Nguyên, tốc độ tiêu hao không kém lắm.
Mây mù tản trăng sáng hiện, thân xe màu bạc lại hiện ra lần nữa, một cảm giác thỏa mãn lan ra khắp toàn thân của Tề Nhạc, nam nhân mà, nhìn thấy xe thân yêu của mình. Làm sao có thể không hưng phấn sao?
Thử thăm dò dùng chìa khóa khởi động xe. Thành công, Tề Nhạc mở bốn cửa xe ra. Bởi vì đây là xe mới, hơn nữa bịt kín nửa năm. Không khí trong xe không thông. Cửa xe vừa mở ra, lập tức một mùi nhựa plastic và da tổng hợp truyền ra. Nhưng mà phẩm chất xe Audi không tệ, không lâu sau hương vị đã tản đi, Tề Nhạc đóng kỹ cửa xe, ngồi vào ghế lái, đưa chìa khóa vào, một âm thanh vù vù vang lên, xe đã khởi động. Có lẽ vì đóng kín thời gian tương đối dài, cho nên thân xe hơi run rẩy.
Nửa năm còn có điện? Tề Nhạc ngạc nhiên đồng hồ xăng, nhưng mà, hắn nhanh chóng có phản ứng, xe còn có điện nguyên nhân không phải bình điện tốt, mà là trần xe và cửa kính có khả năng hấp thu năng lượng mặt trời, bằng vào năng lượng mặt trời nên mới có lượng điện duy trì.
Quay đầu xe, âm thanh động cơ vang lên ầm ầm, Tề Nhạc lái xe vào trong nội thành. Sở dĩ hắn đi tìm xe trước, một là vì tìm xe bảo bối của mình về, một khác là muốn lái xe đi tìm hai vị chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cuối cùng.
Vốn Tề Nhạc có ý định mang theo Như Nguyệt, hắn muốn trước khi đi Hy Lạp hắn sẽ ở cùng với nàng nhiều ngày, nhưng Như Nguyệt lại quá mệt mỏi, cần nghỉ ngơi, hơn nữa về sau còn phải gửi tiền cho từ thiện nữa, số lượng lớn như vậy, nàng nhất định phải tự mình thao tác. Mà Minh Minh, Văn Đình đều lâm vào tu luyện, cho nên hắn chỉ có thể đi một mình.
Lái xe lên quốc lộ, giác quan của Tề Nhạc như cá gặp nước, tốc độ thật nhanh, tiến thẳng vào nội thành. Thông qua qua cảm giác tinh thần lực, hai gã chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều ở trong nội thành, một mực ở gần Tam Hoàn, mà người khác thì ở phương nam Tam Hoàn, bởi vì từ tây bắc trở về, cho nên Tề Nhạc quyết định tới phía bắc trước.
Chạy chừng nửa giờ, Tề Nhạc đã thông đường cao tốc tiến vào phía bắc Tam Hoàn, vừa mới đi vào bắc Tam Hoàn, lúc lái xe, tinh thần lực của hắn khuếch tán ra ngoài, thân xe lúc này không còn run rẩy nữa. Chạy tới chỗ hắn có cảm giác lúc trước, vị trí của hắn gần với chiến sĩ cầm tinh kia.
Trên đường cao tốc Tam Hoàn, Kinh Thành bắt đầu có tệ nạn kẹt xe. Hiện tại đang giờ cao điểm, nếu dựa vào tốc độ xe thì đi bộ cho lành. Nhưng tâm tình của Tề Nhạc hiện giờ rất tốt, cũng không nóng nảy, chậm rãi theo dòng xe chạy về phía trước, tinh thần lực của hắn luôn khóa chặt vị trí của chiến sĩ cầm tinh kia, như vậy. Cho dù hắn có chuyển dời vị trí, cũng bị tinh thần lực của Tề Nhạc khóa chặt.
Thời điểm chiếc xe đi về phía trước. Một xe thể thao đã hấp dẫn chú ý của hắn, cảm giác với xe của hắn phi thường linh mẫn, đó là một chiếc Porsche 911 thể thao, tuy Tề Nhạc yêu thích xe thể thao có hạn, nhưng hắn vẫn rất rõ ràng, chiếc xe thể thao này nhỏ nhắn tinh xảo, nhưng tuyệt đối có tâm bành trướng. Động lực còn mạnh hơn chiếc Audi Q7 rất nhiều. Tuy còn không sánh bằng chiếc Lamborghini LP460 của Như Nguyệt. Nhưng xem như không tệ.
Xe thể thao là màu đỏ, trong nội tâm Tề Nhạc thầm nghĩ, người có thể lái xe thể thao này, chắc hẳn là con gái, hơn nữa tỷ lệ cao là mỹ nữ. Dù sao cũng đang kẹt xe, hắn vô ý thức nhìn qua, ánh mắt bản năng của nam nhân như nhìn xuyên thấu vào trong Porsche 911.
Dù màu kính của chiếc Porsche này rất đậm, nhưng mà, dùng ánh mắt xuyên thấu của Tề Nhạc vẫn có thể nhìn thấy bên trong xe. Hắn phán đoán rất chính xác, lái xe là mỹ nữ, mà làm hắn ngoài ý muốn là, hắn nhận ra mỹ nữ này, chính là đại minh tinh ca nhạc Tiểu Lâu hắn gặp trong hội đấu giá từ thiện.
Một chiếc váy liền thân màu đen. Tóc đen cộ thành hình đuôi ngựa, tóc dài xỏa lên vai, cánh tay cầm cần lái như ngó sen, khoan thai nhìn về phía trước.
Đối với Tiểu Lâu, ấn tượng của Tề Nhạc rất sâu, dù sao, loại này mỹ nữ cấp bậc này số lượng rất thưa thớt, mở cửa sổ xe ra, phất tay với chiếc xe của Tiểu Lâu.
- Tiểu Lâu cô nương, thật là tình cờ a.
Đột nhiên xuất hiện âm thanh chào hỏi này dọa Tiểu Lâu nhảy dựng lên. Trong nội tâm có chút kỳ quái, hiệu quả cách âm của Porsche lúc nào kém như vậy. Ánh mắt nhìn qua cửa sổ nhìn qua nơi phát âm thanh. Nhìn thấy Tề Nhạc đang mỉm cười nhìn mình, nàng cũng mở cửa sổ bên phía Tề Nhạc ra, mỉm cười nói:
- Đúng vậy a! Thật sự là tình cờ, Tề tiên sinh anh khỏe chứ.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Tiểu Lâu tiểu thư, minh tinh rất ít người dậy sớm như cô đấy? Cô muốn đi đâu vậy!
Không biết vì cái gì, tuy Tề Nhạc hỏi chuyện tư ẩn của mình, nhưng trong nội tâm Tiểu Lâu không có chút phản cảm nào, nhìn qua gương mặt không tính là đẹp trai nhưng nở nụ cười ấm áp, trong lúc bất tri bất giác có cảm giác thân cận vài phần, hỏi ngược lại:
- Vậy còn anh? Hải tổng không đi cùng với anh sao?
Tề Nhạc nói:
- Nàng quá bận rộn, vừa vặn tôi có một số việc cần làm, cho nên không đi cùng. Gặp cô ở chỗ này, không biết có tính là hữu duyên không?
Tiểu Lâu mỉm cười, nói:
- Tề tiên sinh nên lái xe cẩn thận.
Lúc này, dòng xe lúc này chậm chạp tiến lên, bởi vì lái xe khác nhau, Porsche của Tiểu Lâu vượt qua xe của Tề Nhạc, không còn song song nữa.
Tề Nhạc thầm nghĩ trong lòng, sớm không thông muộn không thông, thời điểm ta nói chuyện với mỹ nữ thì lại thông.
Tính toán, mình cũng không có ý gì khác, theo dòng xe cộ di động lên, khe hở của các xe lớn dần, tuy Audi việt dã của Tề Nhạc đầu rất lớn, nhưng nương tựa vào linh mẫn và kỹ thuật lái xe của hắn vẫn không đụng chạm với xe khác, rốt cục giết ra một đường máu, thoát khỏi dòng xe, chạy với nơi cần tới.
Mỉm cười, Tề Nhạc nhẹ nhàng hạ xuống bên cạnh Audi Q7, cũng không ngại bẩn, thò tay vỗ thân xe. Tự nhủ:
- Huynh đệ, bắt mày đợi lâu, tao mang mày về nhà, mày nhất định phải khởi động được a.
Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng trong nội tâm Tề Nhạc không ôm nhiều hy vọng, dù sao nửa năm không có khởi động, chỉ sợ bình điện đã sớm hao sạch rồi.
Vươn tay ra, quang mang màu xanh da trời ngưng tụ tới bên người Tề Nhạc. Quốc lộ lúc này không còn xe, Tề Nhạc đem tinh thần lực mở rộng, ánh sáng lan tỏa, hai cổ hơi nước từ trong tay phát ra, cường lực áp súc trên thân Audi Q7.
Dùng thủy vân lực để rửa xe, chỉ sợ chỉ có gia hỏa không sợ tiêu hao vân lực như hắn mới làm. Tuy là thủy vân lực, nhưng cũng không phải nước chân chính, mà là năng lượng. Hắn ngưng tụ năng lượng trong không khí hình thành, tiêu hao năng lượng của bản thân rất lớn, nhưng mà, Kỳ Lân côn đồ chúng ta không cần quan tâm, nương tựa vào đặc tính Tự Nhiên Chi Nguyên, tốc độ tiêu hao không kém lắm.
Mây mù tản trăng sáng hiện, thân xe màu bạc lại hiện ra lần nữa, một cảm giác thỏa mãn lan ra khắp toàn thân của Tề Nhạc, nam nhân mà, nhìn thấy xe thân yêu của mình. Làm sao có thể không hưng phấn sao?
Thử thăm dò dùng chìa khóa khởi động xe. Thành công, Tề Nhạc mở bốn cửa xe ra. Bởi vì đây là xe mới, hơn nữa bịt kín nửa năm. Không khí trong xe không thông. Cửa xe vừa mở ra, lập tức một mùi nhựa plastic và da tổng hợp truyền ra. Nhưng mà phẩm chất xe Audi không tệ, không lâu sau hương vị đã tản đi, Tề Nhạc đóng kỹ cửa xe, ngồi vào ghế lái, đưa chìa khóa vào, một âm thanh vù vù vang lên, xe đã khởi động. Có lẽ vì đóng kín thời gian tương đối dài, cho nên thân xe hơi run rẩy.
Nửa năm còn có điện? Tề Nhạc ngạc nhiên đồng hồ xăng, nhưng mà, hắn nhanh chóng có phản ứng, xe còn có điện nguyên nhân không phải bình điện tốt, mà là trần xe và cửa kính có khả năng hấp thu năng lượng mặt trời, bằng vào năng lượng mặt trời nên mới có lượng điện duy trì.
Quay đầu xe, âm thanh động cơ vang lên ầm ầm, Tề Nhạc lái xe vào trong nội thành. Sở dĩ hắn đi tìm xe trước, một là vì tìm xe bảo bối của mình về, một khác là muốn lái xe đi tìm hai vị chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cuối cùng.
Vốn Tề Nhạc có ý định mang theo Như Nguyệt, hắn muốn trước khi đi Hy Lạp hắn sẽ ở cùng với nàng nhiều ngày, nhưng Như Nguyệt lại quá mệt mỏi, cần nghỉ ngơi, hơn nữa về sau còn phải gửi tiền cho từ thiện nữa, số lượng lớn như vậy, nàng nhất định phải tự mình thao tác. Mà Minh Minh, Văn Đình đều lâm vào tu luyện, cho nên hắn chỉ có thể đi một mình.
Lái xe lên quốc lộ, giác quan của Tề Nhạc như cá gặp nước, tốc độ thật nhanh, tiến thẳng vào nội thành. Thông qua qua cảm giác tinh thần lực, hai gã chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều ở trong nội thành, một mực ở gần Tam Hoàn, mà người khác thì ở phương nam Tam Hoàn, bởi vì từ tây bắc trở về, cho nên Tề Nhạc quyết định tới phía bắc trước.
Chạy chừng nửa giờ, Tề Nhạc đã thông đường cao tốc tiến vào phía bắc Tam Hoàn, vừa mới đi vào bắc Tam Hoàn, lúc lái xe, tinh thần lực của hắn khuếch tán ra ngoài, thân xe lúc này không còn run rẩy nữa. Chạy tới chỗ hắn có cảm giác lúc trước, vị trí của hắn gần với chiến sĩ cầm tinh kia.
Trên đường cao tốc Tam Hoàn, Kinh Thành bắt đầu có tệ nạn kẹt xe. Hiện tại đang giờ cao điểm, nếu dựa vào tốc độ xe thì đi bộ cho lành. Nhưng tâm tình của Tề Nhạc hiện giờ rất tốt, cũng không nóng nảy, chậm rãi theo dòng xe chạy về phía trước, tinh thần lực của hắn luôn khóa chặt vị trí của chiến sĩ cầm tinh kia, như vậy. Cho dù hắn có chuyển dời vị trí, cũng bị tinh thần lực của Tề Nhạc khóa chặt.
Thời điểm chiếc xe đi về phía trước. Một xe thể thao đã hấp dẫn chú ý của hắn, cảm giác với xe của hắn phi thường linh mẫn, đó là một chiếc Porsche 911 thể thao, tuy Tề Nhạc yêu thích xe thể thao có hạn, nhưng hắn vẫn rất rõ ràng, chiếc xe thể thao này nhỏ nhắn tinh xảo, nhưng tuyệt đối có tâm bành trướng. Động lực còn mạnh hơn chiếc Audi Q7 rất nhiều. Tuy còn không sánh bằng chiếc Lamborghini LP460 của Như Nguyệt. Nhưng xem như không tệ.
Xe thể thao là màu đỏ, trong nội tâm Tề Nhạc thầm nghĩ, người có thể lái xe thể thao này, chắc hẳn là con gái, hơn nữa tỷ lệ cao là mỹ nữ. Dù sao cũng đang kẹt xe, hắn vô ý thức nhìn qua, ánh mắt bản năng của nam nhân như nhìn xuyên thấu vào trong Porsche 911.
Dù màu kính của chiếc Porsche này rất đậm, nhưng mà, dùng ánh mắt xuyên thấu của Tề Nhạc vẫn có thể nhìn thấy bên trong xe. Hắn phán đoán rất chính xác, lái xe là mỹ nữ, mà làm hắn ngoài ý muốn là, hắn nhận ra mỹ nữ này, chính là đại minh tinh ca nhạc Tiểu Lâu hắn gặp trong hội đấu giá từ thiện.
Một chiếc váy liền thân màu đen. Tóc đen cộ thành hình đuôi ngựa, tóc dài xỏa lên vai, cánh tay cầm cần lái như ngó sen, khoan thai nhìn về phía trước.
Đối với Tiểu Lâu, ấn tượng của Tề Nhạc rất sâu, dù sao, loại này mỹ nữ cấp bậc này số lượng rất thưa thớt, mở cửa sổ xe ra, phất tay với chiếc xe của Tiểu Lâu.
- Tiểu Lâu cô nương, thật là tình cờ a.
Đột nhiên xuất hiện âm thanh chào hỏi này dọa Tiểu Lâu nhảy dựng lên. Trong nội tâm có chút kỳ quái, hiệu quả cách âm của Porsche lúc nào kém như vậy. Ánh mắt nhìn qua cửa sổ nhìn qua nơi phát âm thanh. Nhìn thấy Tề Nhạc đang mỉm cười nhìn mình, nàng cũng mở cửa sổ bên phía Tề Nhạc ra, mỉm cười nói:
- Đúng vậy a! Thật sự là tình cờ, Tề tiên sinh anh khỏe chứ.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Tiểu Lâu tiểu thư, minh tinh rất ít người dậy sớm như cô đấy? Cô muốn đi đâu vậy!
Không biết vì cái gì, tuy Tề Nhạc hỏi chuyện tư ẩn của mình, nhưng trong nội tâm Tiểu Lâu không có chút phản cảm nào, nhìn qua gương mặt không tính là đẹp trai nhưng nở nụ cười ấm áp, trong lúc bất tri bất giác có cảm giác thân cận vài phần, hỏi ngược lại:
- Vậy còn anh? Hải tổng không đi cùng với anh sao?
Tề Nhạc nói:
- Nàng quá bận rộn, vừa vặn tôi có một số việc cần làm, cho nên không đi cùng. Gặp cô ở chỗ này, không biết có tính là hữu duyên không?
Tiểu Lâu mỉm cười, nói:
- Tề tiên sinh nên lái xe cẩn thận.
Lúc này, dòng xe lúc này chậm chạp tiến lên, bởi vì lái xe khác nhau, Porsche của Tiểu Lâu vượt qua xe của Tề Nhạc, không còn song song nữa.
Tề Nhạc thầm nghĩ trong lòng, sớm không thông muộn không thông, thời điểm ta nói chuyện với mỹ nữ thì lại thông.
Tính toán, mình cũng không có ý gì khác, theo dòng xe cộ di động lên, khe hở của các xe lớn dần, tuy Audi việt dã của Tề Nhạc đầu rất lớn, nhưng nương tựa vào linh mẫn và kỹ thuật lái xe của hắn vẫn không đụng chạm với xe khác, rốt cục giết ra một đường máu, thoát khỏi dòng xe, chạy với nơi cần tới.
/1391
|