- Minh Minh, cô nói rất đúng, chúng ta là quan hệ hôn phu thê. Tôi nghĩ, cô cũng sẽ không để ý nhiều tới chuyện xưng hô.
Minh Minh ngẩng đầu nhìn hắn, sắc mặt tựa hồ khôi phục một ít, nàng mỉm cười nói:
- Xưng hô như thế nào là sự tình của anh, tôi không quản được cái miệng của anh. Tùy anh gọi thế nào cũng được.
Lâm Nhất Phàm cởi mở cười, nói:
- Vậy thật là là vinh hạnh của tôi. Đã như vầy, Minh Minh, cô có thể đừng nên gọi là Lâm tiên sinh nữa được không. Gọi tôi là Nhất Phàm a, bằng hữu đều xưng hô với tôi như vậy.
- Nhất Phàm? Ừ. Được rồi. Tôi mệt rồi.
Minh Minh cúi đầu xuống, tựa hồ có chút ngượng ngùng gọi tên của Lâm Nhất Phàm.
- Vậy cô nghỉ ngơi sớm một chút, tôi đi về.
Lâm Nhất Phàm lúc này đã quên mất rung động Vũ Mâu cho hắn lúc trước, trong lòng đắc chí rời khỏi phòng của Minh Minh. Với hắn mà nói, xưng hô cải biến tuyệt đối là một khởi đầu tốt. Hắn muốn cũng không chỉ là danh phận của Minh Minh mà là trái tim của nàng. Hắn muốn chứng minh tất cả các ưu điểm của chính mình đều mạnh hơn Tề Nhạc rất nhiều.
Lâm Nhất Phàm vừa rời phòng, sắc mặt của Minh Minh lập tức thay đổi, oán hận mà nói:
- Người này thật đúng là được một tấc lại muốn tiến một thước. Còn Nhất Phàm, thật sự là buồn nôn chết rồi. Chỉ có tên du côn nhà tôi là tốt. Hừ. Anh cho rằng tôi thật sự sẽ tức giận sao? Nếu như quan hệ của tôi cùng Tề Nhạc chịu không nổi khảo nghiệm, tôi đây cũng không phải Cơ Minh Minh rồi.
Lầm bầm lầu bầu nói tới chỗ này, Minh Minh không khỏi buột miệng cười, trên mặt toát ra vẻ ngọt ngào không cách nào che dấu.
Thời điểm Vũ Mâu tuyên bố cùng Tề Nhạc đính hôn, nàng quả thật bị làm cho hoảng sợ, trong lòng cũng tràn đầy cảm giác phẫn nộ. Nhìn dung nhan hoàn mỹ của Vũ Mâu, nàng thật sự cảm thấy trong nháy mắt Tề Nhạc có khả năng thay lòng. Nhưng mà, Tề Nhạc lập tức giải thích để cho trong nội tâm nàng thư thái rất nhiều, hai người tâm linh tương thông ăn ý trao đổi, Minh Minh quyết định lợi dụng cơ hội này đạt được tín nhiệm của Lâm Nhất Phàm, lúc này mới làm bộ phẫn nộ rời đi yến hội sảnh. Mà đơn phương đoạn tuyệt tâm linh tương thông cũng chỉ là nàng có chút hờn dỗi mà thôi.
Tuy rằng không cách nào cùng Tề Nhạc trao đổi, nhưng thanh âm của Tề Nhạc bên kia nàng vẫn có thể nghe thấy.
Bí mật này chỉ có nàng cùng Tề Nhạc mới biết được, dù sao, tâm linh tương thông bí mật hơn là truyền âm. Cho dù Vũ Mâu có thể nghe trộm truyền âm, nhưng tuyệt đối không thể nghe trộm tâm linh tương thông. Đi vào Hy Lạp, Tề Nhạc cùng Minh Minh chưa bao giờ ngừng liên hệ. Tuy rằng Minh Minh không biết trận chiến ấy của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu, nhưng mà nàng tin tưởng, Tề Nhạc có thể khống chế tình cảm của chính mình.
Mà làm cho Minh Minh cảm giác được sự ngọt ngào là cuộc nói chuyện của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu vừa rồi, vì để cho trong lòng Minh Minh không sinh ra biến hóa, Tề Nhạc cố ý đem lúc mình và Vũ Mâu nói chuyện với nhau thông qua tâm linh tương thông truyền vào trong lòng Minh Minh. Nhất là khi nàng nghe được Vũ Mâu đối với Tề Nhạc đưa ra vấn đề, mà Tề Nhạc không chút lựa chọn trả lời, một tia lo lắng của nàng trong nháy mắt hóa thành hư ảo. Lúc này, nàng không cần cái gì nữa, vận mệnh Tề Nhạc nhất định không có khả năng chỉ có một nữ nhân, tại sao mình phải ghen ghét? Chỉ cần trong lòng hắn chính mình thủy chung chiếm cứ địa vị trọng yếu, như vậy là đủ rồi.
Khoảng cách Minh Minh tới một gian phòng tổng thống khác chỉ có mười mét.
- Vũ Mâu, em chuẩn bị chừng nào thì bắt đầu?
Tề Nhạc hỏi.
Vũ Mâu đáp:
- Nếu như em nói hiện tại bắt đầu thì sao?
Tề Nhạc sững sờ, nói:
- Hiện tại chỉ sợ không ổn đâu. Vừa rồi em tuyên bố hôn sự của chúng ta, cảm xúc của Tinh Tọa Thủ Hộ Giả rõ ràng không ổn định. Nếu để cho đám người hiện tại lại đột nhiên cảm giác được biến hóa năng lượng của em, chỉ sợ không ổn. Anh xem như vậy đi. Không bằng em trước tiên trở lại thần miếu Pathenon đi, thuận tiện giải thích với Tinh Tọa Thủ Hộ Giả một chút, qua buổi tối nay rồi hãy bắt đầu. Khi đó, thực lực của anh cũng cơ bản khôi phục bảy thành cũng có năng lực bảo hộ em.
Vũ Mâu thở dài một tiếng, nói:
- Còn cần phải giải thích sao? Em đã tuyên bố rồi, cho dù giải thích, đám người đó cũng không nghe. Cám ơn anh có thể suy nghĩ cho em. Vậy anh trước nghỉ ngơi một chút, em đi trở về. Dù sao, chúng ta vẫn chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa. Ở tại chỗ này cũng xác thực không ổn.
Tề Nhạc tiễn Vũ Mâu ra khỏi phòng mới phát hiện tâm linh tương thông của mình cùng Minh Minh đã lại có thể câu thông lên.
- Minh Minh, em vẫn còn tức giận sao?
Tề Nhạc hỏi dò.
Minh Minh tức giận mà nói:
- Anh cho là em có dễ dàng tức giận như vậy sao?? Được rồi, hôm nay đến cùng chuyện gì xảy ra. Vũ Mâu làm sao lại đột nhiên tuyên bố kết hôn cùng với anh. Nàng không phải đầu óc có bệnh chứ? Theo hiểu biết của em với Thần Thoại Hy Lạp, Nữ Thần Athena tựa hồ là xử nữ thần mới đúng a!
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Em sẽ không nghi ngờ anh sao?
- Phi, anh nghĩ hay quá nhỉ. Em không nghi ngờ anh, là bởi vì anh rõ ràng không xứng với người ta ah! Người ta xinh đẹp như vậy, làm sao có thể để ý anh.
Minh Minh có chút đùa giỡn nói.
Tề Nhạc cười nói:
- Vậy cũng không nhất định, tuy rằng chồng em không tính anh tuấn. Nhưng em không biết là anh rất có khí chất sao?
Minh Minh cười nói:
- Thôi bớt nổ đi, chỉ có nhân tài đặc biệt xấu mới nói mình có khí chất. Không nói nhảm nữa, mau nói cho em biết, các anh hôm nay đến cùng đi nơi nào, sau đó xảy ra chuyện gì?
Tề Nhạc nói:
- Hôm nay sau khi em đi, nàng rất nhanh tới tiếp anh, sau đó mang anh đi thần miếu Pathenon. Chính là địa phương cung phụng Nữ Thần Athena. Athena không hổ là Nữ Thần chiến tranh cùng trí tuệ, anh cùng Vũ Mâu chiến đấu một hồi. Thực lực của nàng so với trong tưởng tượng của anh còn cường đại hơn, tuy rằng cả hai đều có chỗ giữ lại. Nhưng cuối cùng anh vẫn phải dùng Hiên Viên Kiếm mới có thể đánh ngang tay với nàng ta...
Lập tức, Tề Nhạc kỹ càng đem quá trình hôm nay mình và Vũ Mâu nói một lần. Đương nhiên, đoạn hắn ôm Vũ Mâu cũng rất tự nhiên không nói tới.
Nghe Tề Nhạc giải thích xong, Minh Minh có chút nghi hoặc nói:
- Vậy anh thật sự chuẩn bị trợ giúp nàng sao? Nàng có phải lừa dối hay không? Thực lực của nàng đã mạnh như vậy rồi, nếu như còn tăng lên nữa...chỉ sợ...
Tề Nhạc nói:
- Anh đã suy nghĩ cẩn thận rồi mới quyết định đáp ứng nàng. Đầu tiên, nếu như nàng thật sự muốn gây bất lợi với chúng ta thì đã tăng thêm mười hai Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cũng không cần lãng phí nhiều thời gian như vậy. Dù sao nàng cũng không biết năng lực viễn độn Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp. Hơn nữa, trong lúc nói chuyện với Vũ Mâu, anh có thể cảm nhận được, nàng đúng là thiệt tình muốn cùng chúng ta hợp tác, ít nhất cái giai đoạn trước mắt này là như thế. Thêm một người bạn tốt hơn là thêm một địch nhân. Anh đã quyết định đối nghịch cùng với giáo đình, tại Tây Phương không thể tạo thêm nhiều địch nhân hơn nữa. Vì thế, anh suy đi nghĩ lại mới quyết định đáp ứng đề nghị của nàng.
Minh Minh ngẩng đầu nhìn hắn, sắc mặt tựa hồ khôi phục một ít, nàng mỉm cười nói:
- Xưng hô như thế nào là sự tình của anh, tôi không quản được cái miệng của anh. Tùy anh gọi thế nào cũng được.
Lâm Nhất Phàm cởi mở cười, nói:
- Vậy thật là là vinh hạnh của tôi. Đã như vầy, Minh Minh, cô có thể đừng nên gọi là Lâm tiên sinh nữa được không. Gọi tôi là Nhất Phàm a, bằng hữu đều xưng hô với tôi như vậy.
- Nhất Phàm? Ừ. Được rồi. Tôi mệt rồi.
Minh Minh cúi đầu xuống, tựa hồ có chút ngượng ngùng gọi tên của Lâm Nhất Phàm.
- Vậy cô nghỉ ngơi sớm một chút, tôi đi về.
Lâm Nhất Phàm lúc này đã quên mất rung động Vũ Mâu cho hắn lúc trước, trong lòng đắc chí rời khỏi phòng của Minh Minh. Với hắn mà nói, xưng hô cải biến tuyệt đối là một khởi đầu tốt. Hắn muốn cũng không chỉ là danh phận của Minh Minh mà là trái tim của nàng. Hắn muốn chứng minh tất cả các ưu điểm của chính mình đều mạnh hơn Tề Nhạc rất nhiều.
Lâm Nhất Phàm vừa rời phòng, sắc mặt của Minh Minh lập tức thay đổi, oán hận mà nói:
- Người này thật đúng là được một tấc lại muốn tiến một thước. Còn Nhất Phàm, thật sự là buồn nôn chết rồi. Chỉ có tên du côn nhà tôi là tốt. Hừ. Anh cho rằng tôi thật sự sẽ tức giận sao? Nếu như quan hệ của tôi cùng Tề Nhạc chịu không nổi khảo nghiệm, tôi đây cũng không phải Cơ Minh Minh rồi.
Lầm bầm lầu bầu nói tới chỗ này, Minh Minh không khỏi buột miệng cười, trên mặt toát ra vẻ ngọt ngào không cách nào che dấu.
Thời điểm Vũ Mâu tuyên bố cùng Tề Nhạc đính hôn, nàng quả thật bị làm cho hoảng sợ, trong lòng cũng tràn đầy cảm giác phẫn nộ. Nhìn dung nhan hoàn mỹ của Vũ Mâu, nàng thật sự cảm thấy trong nháy mắt Tề Nhạc có khả năng thay lòng. Nhưng mà, Tề Nhạc lập tức giải thích để cho trong nội tâm nàng thư thái rất nhiều, hai người tâm linh tương thông ăn ý trao đổi, Minh Minh quyết định lợi dụng cơ hội này đạt được tín nhiệm của Lâm Nhất Phàm, lúc này mới làm bộ phẫn nộ rời đi yến hội sảnh. Mà đơn phương đoạn tuyệt tâm linh tương thông cũng chỉ là nàng có chút hờn dỗi mà thôi.
Tuy rằng không cách nào cùng Tề Nhạc trao đổi, nhưng thanh âm của Tề Nhạc bên kia nàng vẫn có thể nghe thấy.
Bí mật này chỉ có nàng cùng Tề Nhạc mới biết được, dù sao, tâm linh tương thông bí mật hơn là truyền âm. Cho dù Vũ Mâu có thể nghe trộm truyền âm, nhưng tuyệt đối không thể nghe trộm tâm linh tương thông. Đi vào Hy Lạp, Tề Nhạc cùng Minh Minh chưa bao giờ ngừng liên hệ. Tuy rằng Minh Minh không biết trận chiến ấy của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu, nhưng mà nàng tin tưởng, Tề Nhạc có thể khống chế tình cảm của chính mình.
Mà làm cho Minh Minh cảm giác được sự ngọt ngào là cuộc nói chuyện của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu vừa rồi, vì để cho trong lòng Minh Minh không sinh ra biến hóa, Tề Nhạc cố ý đem lúc mình và Vũ Mâu nói chuyện với nhau thông qua tâm linh tương thông truyền vào trong lòng Minh Minh. Nhất là khi nàng nghe được Vũ Mâu đối với Tề Nhạc đưa ra vấn đề, mà Tề Nhạc không chút lựa chọn trả lời, một tia lo lắng của nàng trong nháy mắt hóa thành hư ảo. Lúc này, nàng không cần cái gì nữa, vận mệnh Tề Nhạc nhất định không có khả năng chỉ có một nữ nhân, tại sao mình phải ghen ghét? Chỉ cần trong lòng hắn chính mình thủy chung chiếm cứ địa vị trọng yếu, như vậy là đủ rồi.
Khoảng cách Minh Minh tới một gian phòng tổng thống khác chỉ có mười mét.
- Vũ Mâu, em chuẩn bị chừng nào thì bắt đầu?
Tề Nhạc hỏi.
Vũ Mâu đáp:
- Nếu như em nói hiện tại bắt đầu thì sao?
Tề Nhạc sững sờ, nói:
- Hiện tại chỉ sợ không ổn đâu. Vừa rồi em tuyên bố hôn sự của chúng ta, cảm xúc của Tinh Tọa Thủ Hộ Giả rõ ràng không ổn định. Nếu để cho đám người hiện tại lại đột nhiên cảm giác được biến hóa năng lượng của em, chỉ sợ không ổn. Anh xem như vậy đi. Không bằng em trước tiên trở lại thần miếu Pathenon đi, thuận tiện giải thích với Tinh Tọa Thủ Hộ Giả một chút, qua buổi tối nay rồi hãy bắt đầu. Khi đó, thực lực của anh cũng cơ bản khôi phục bảy thành cũng có năng lực bảo hộ em.
Vũ Mâu thở dài một tiếng, nói:
- Còn cần phải giải thích sao? Em đã tuyên bố rồi, cho dù giải thích, đám người đó cũng không nghe. Cám ơn anh có thể suy nghĩ cho em. Vậy anh trước nghỉ ngơi một chút, em đi trở về. Dù sao, chúng ta vẫn chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa. Ở tại chỗ này cũng xác thực không ổn.
Tề Nhạc tiễn Vũ Mâu ra khỏi phòng mới phát hiện tâm linh tương thông của mình cùng Minh Minh đã lại có thể câu thông lên.
- Minh Minh, em vẫn còn tức giận sao?
Tề Nhạc hỏi dò.
Minh Minh tức giận mà nói:
- Anh cho là em có dễ dàng tức giận như vậy sao?? Được rồi, hôm nay đến cùng chuyện gì xảy ra. Vũ Mâu làm sao lại đột nhiên tuyên bố kết hôn cùng với anh. Nàng không phải đầu óc có bệnh chứ? Theo hiểu biết của em với Thần Thoại Hy Lạp, Nữ Thần Athena tựa hồ là xử nữ thần mới đúng a!
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Em sẽ không nghi ngờ anh sao?
- Phi, anh nghĩ hay quá nhỉ. Em không nghi ngờ anh, là bởi vì anh rõ ràng không xứng với người ta ah! Người ta xinh đẹp như vậy, làm sao có thể để ý anh.
Minh Minh có chút đùa giỡn nói.
Tề Nhạc cười nói:
- Vậy cũng không nhất định, tuy rằng chồng em không tính anh tuấn. Nhưng em không biết là anh rất có khí chất sao?
Minh Minh cười nói:
- Thôi bớt nổ đi, chỉ có nhân tài đặc biệt xấu mới nói mình có khí chất. Không nói nhảm nữa, mau nói cho em biết, các anh hôm nay đến cùng đi nơi nào, sau đó xảy ra chuyện gì?
Tề Nhạc nói:
- Hôm nay sau khi em đi, nàng rất nhanh tới tiếp anh, sau đó mang anh đi thần miếu Pathenon. Chính là địa phương cung phụng Nữ Thần Athena. Athena không hổ là Nữ Thần chiến tranh cùng trí tuệ, anh cùng Vũ Mâu chiến đấu một hồi. Thực lực của nàng so với trong tưởng tượng của anh còn cường đại hơn, tuy rằng cả hai đều có chỗ giữ lại. Nhưng cuối cùng anh vẫn phải dùng Hiên Viên Kiếm mới có thể đánh ngang tay với nàng ta...
Lập tức, Tề Nhạc kỹ càng đem quá trình hôm nay mình và Vũ Mâu nói một lần. Đương nhiên, đoạn hắn ôm Vũ Mâu cũng rất tự nhiên không nói tới.
Nghe Tề Nhạc giải thích xong, Minh Minh có chút nghi hoặc nói:
- Vậy anh thật sự chuẩn bị trợ giúp nàng sao? Nàng có phải lừa dối hay không? Thực lực của nàng đã mạnh như vậy rồi, nếu như còn tăng lên nữa...chỉ sợ...
Tề Nhạc nói:
- Anh đã suy nghĩ cẩn thận rồi mới quyết định đáp ứng nàng. Đầu tiên, nếu như nàng thật sự muốn gây bất lợi với chúng ta thì đã tăng thêm mười hai Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cũng không cần lãng phí nhiều thời gian như vậy. Dù sao nàng cũng không biết năng lực viễn độn Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp. Hơn nữa, trong lúc nói chuyện với Vũ Mâu, anh có thể cảm nhận được, nàng đúng là thiệt tình muốn cùng chúng ta hợp tác, ít nhất cái giai đoạn trước mắt này là như thế. Thêm một người bạn tốt hơn là thêm một địch nhân. Anh đã quyết định đối nghịch cùng với giáo đình, tại Tây Phương không thể tạo thêm nhiều địch nhân hơn nữa. Vì thế, anh suy đi nghĩ lại mới quyết định đáp ứng đề nghị của nàng.
/1391
|