- Nghỉ ngơi, anh cần nghỉ ngơi rồi. Không nên chiến đấu nữa. Tôi không hi vọng anh vì tôi mà mạo hiểm, tất cả việc anh làm đã chứng minh tất cả, anh là một vị dũng sĩ, dũng sĩ của tôi. Không nên tiếp tục nữa, anh cần nghỉ ngơi, thật sự cần nghỉ ngơi.
Nhìn hai con ngươi màu hồng phấn của Lãnh Nhi, Tề Nhạc đột nhiên phát hiện, chiến ý tràn ngập trong lòng mình đang dần dần tan rã lấy, ánh mắt Lãnh Nhi rất ôn nhu, cũng rất mị, một loại cảm giác nói không ra lời tràn ngập toàn thân, Tề Nhạc cũng không biết mình làm sao nữa, nhưng là, cánh tay nắm chặt Hiên Viên Kiếm vậy mà đã không còn kiên định như lúc trước nữa.
Khủng Bố Đại Ma Vương Liette Mars và Khủng Bố Đại Ma Vương Mario Đa cũng không nhúc nhích, chỉ lẳng lặng nhìn Tề Nhạc và Lãnh Nhi.
Bàn tay nhỏ bé lạnh buốt dán lên khuôn mặt Tề Nhạc, ngay khi Tề Nhạc vô thức muốn ngăn trở thì một cổ năng lượng đặc thù không hề báo hiệu đâm vào đầu óc của hắn.
Không có thống khổ, cũng không có bất kỳ cảm giác không khỏe, tinh thần lực lập tức bị chặt đứt, năng lượng đặc thù bao phủ toàn thân, sau một khắc, Tề Nhạc đã buông lỏng tay cầm chặt Hiên Viên thần kiếm, thân thể chậm rãi té xuống, ngã xuống trong lồng ngực Lãnh Nhi. Bổn tướng dị hoá biến mất, hắn lại khôi phục tình huống thân thể vốn có, tóc bạc dài màu trắng cũng lại lần nữa biến thành màu đen, khóe miệng lộ ra một tia cười ôn hòa, ngã vào lồng ngực Lãnh Nhi, cứ vậy mà ngủ thiếp đi.
Ôm ấp lấy Tề Nhạc, Lãnh Nhi ôn nhu nhìn hắn, duỗi bàn tay nhỏ bé ra vuốt ve lấy Kỳ Lân đồ án trước ngực Tề Nhạc, nói khẽ:
- Anh biết không? Anh là nam nhân đầu tiên khiến tôi động tâm, tôi chưa từng nghĩ tới, nhân loại rõ ràng cũng có thể khiến lòng tôi rung động như thế. Yên tâm đi, tôi tuyệt sẽ không cho phép bất luận kẻ nào xúc phạm tới anh. Tôi sẽ để anh trở thành tiểu tình nhân của tôi, tiểu tình nhân ở nhân gian.
Hoàng đế Hắc Võ Sĩ khoanh chân ngồi ở chỗ kia, vẫn đang chống cự lại năng lượng của Hiên Viên thần kiếm, thấy Tề Nhạc yếu đuối trong lồng ngực Lãnh Nhi, Liette Mars và Mario Đa chậm rãi đi đến trước mặt Lãnh Nhi, nếu như Tề Nhạc hoàn toàn thanh tỉnh vậy thì hắn nhất định sẽ hoảng sợ phát hiện, từ trong mắt hai vị Khủng Bố Ma Vương này dĩ nhiên lại toát ra ánh mắt cung kính.
Hai thân thể cự đại đồng thời khom người thi lễ với Lãnh Nhi:
- Tiểu thư.
Lãnh Nhi nhàn nhạt hừ một tiếng:
- Các ngươi thật bản lãnh a? Để một nhân loại xâm lấn đến Thành Địa Ngục vậy mà không hề phát giác, còn cần ta phóng xuất ra tin tức mới có thể chạy đến, xem ra, các ngươi an nhàn đã quá lâu rồi.
Trong mắt Liette Mars và Mario Đa nhiều thêm một tia hào quang kinh hoàng, Liette Mars chặn lại nói:
- Tiểu thư không nên tức giận, tên ngốc Chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội kia đã quá an nhàn rồi, dù sao Thành Địa Ngục cho tới bây giờ cũng chưa ai có thể xông tới được. Đợi tí nữa ta nhất định hảo hảo giáo huấn hắn cho tiểu thư hả giận.
Lãnh Nhi đột nhiên nở nụ cười, lắc đầu, nói:
- Hả giận thì không cần, nếu như không phải bọn hắn mà sơ sẩy, ta còn không thấy được nhân loại này. Cầm kiếm của hắn lên đi, đó là một thanh kiếm cực kỳ đặc thù, uy lực của nó thậm chí còn áp đảo Ma Vương thần kiếm của cha ta nữa, thần kiếm, như vậy chỉ sợ ở phương đông cũng điên cuồng đấy.
Trong mắt Liette Mars toát ra một tia hào quang nóng bỏng, lấy tay chộp lấy Hiên Viên thần kiếm tựa như đang cắm trên mặt đất lên.
Kim quang bỗng nhiên lóe lên, Liette Mars gầm nhẹ một tiếng, vô ý thức lui ra phía sau hai bước, trong lòng bàn tay hắn đã xuất hiện một vết thương, huyết dịch màu đỏ sậm chảy xuôi mà xuống, Hiên Viên Kiếm vẫn như trước cắm ở đó, khí tức cao ngạo phát ra bên ngoài. Hào quang lóe lên, thân kiếm màu vàng kia đã phiêu nhiên bay lên, tạo thành một đạo kim quang trầm tĩnh trên không, trong chớp mắt đã chạm vào trong trán của Tề Nhạc.
Mario Đa nhiều kinh ngạc nói:
- Nhận chủ.
Lãnh Nhi cúi đầu nhìn thoáng qua Tề Nhạc trong ngực, tùy ý để hắn gối lên bộ ngực no đủ của mình, mỉm cười, nói:
- Tiểu tình nhân, anh đến tột cùng còn có thể mang cho tôi bao nhiêu kinh ngạc nữa đây?
Liette Mars thăm dò hỏi:
- Tiểu thư, tiểu tử này nên xử lý như thế nào? Có phải tiêu diệt hắn không? Ngay cả Mahdavikia cũng không phải đối thủ của hắn, nếu giữ lại hắn, chỉ sợ về sau sẽ tạo thành uy hiếp cực lớn cho chúng ta.
Lãnh Nhi lạnh nhạt nói:
- Ông cho rằng chỉ có Mahdavikia thôi sao? Từ trên người hắn, ta nhìn thấy hào quang của cường giả, cũng không phải các ông có thể chống lại. 1 vs 1, cho dù ở trong địa ngục có thể đánh bại hắn cũng chỉ có số ít người thôi.
Liette Mars có chút không phục nói:
- Tiểu thư, tôi cảm thấy tiểu tử này sở dĩ có thực lực cường đại, chủ yếu là nhờ chuôi thần kiếm này của hắn uy lực kinh người, nếu không, Mahdavikia cũng sẽ không dễ dàng bị hắn đánh trọng thương như vậy.
Lãnh Nhi hai mắt mị hoặc liếc nhìn Liette Mars, vị Khủng Bố Đại Ma Vương trong địa ngục uy danh hiển hách này vậy mà vô ý thức lui về phía sau một bước, vội vàng cúi đầu xuống không dám đối mặt với Lãnh Nhi.
- Liette Mars, ông ở trong địa ngục địa vị cực cao, vẫn còn không rõ sao? Vũ khí cường thịnh, cũng phải có người sử dụng, thần khí sau khi nhận chủ, bản thân chính một bộ phận thân thể hắn. Nếu như không đủ năng lượng, ông cho rằng có thể phát huy ra uy lực chính thức của thần khí sao? Về sau không nên để cho ta lại nghe ông nói lời ngu ngốc như vậy nữa. Vừa rồi, lúc cuối cùng hắn đối thoại với ta, dùng phương thức sóng tinh thần động lặng lẽ nói cho ta biết, hắn lập tức sẽ phát động một loại thủ đoạn công kích siêu cường, khi đó, không chỉ có thể trọng thương các ông, đồng thời còn có thể phá vỡ không gian ở đây, tận hết lực lượng cuối cùng dẫn ta ly khai nơi đây. Bảo ta sau khi hắn hôn mê chạy nhanh thoát đi, không cần lo cho hắn.
Liette Mars biến sắc nói:
- Không, điều đó không có khả năng. Tiểu thư, ngài cũng nhìn thấy, vừa rồi hắn tuy rằng đánh bại Mahdavikia, nhưng thực lực bản thân ít nhất cũng tiêu hao ngoài bảy thành, dưới loại tình huống này, hắn sao có thể là đối thủ của tôi và Mario Đa được.
Lãnh Nhi mị nhãn đột nhiên trở nên lạnh như băng:
- Hắn nói đúng, trên thế giới này, không có gì là không thể nào cả, trước khi chiến đấu, chẳng lẽ các ông nghĩ rằng hắn có thể chiến thắng Mahdavikia sao? Ta có thể cảm giác được, hắn cũng không phải nói ngoa, rất có thể là thật. Nếu như ta đoán không sai, hắn nhất định có một loại năng lực đặc thù có thể tăng thực lực của mình tới cực hạn, từ đó bộc phát ra lực lượng cường đại, cũng như hoàng tộc chúng ta có năng lực thi triển Thiên Ma giải thể vậy.
Liette Mars hít sâu một hơi:
- Tiểu thư, nếu là như vậy, chúng ta hãy mau hủy diệt hắn đi, người phương Đông này nếu về sau lại trở nên cường đại, đối với đại kế của chúng ta sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Lãnh Nhi trong mắt toát ra một tia thần sắc quái dị:
Nhìn hai con ngươi màu hồng phấn của Lãnh Nhi, Tề Nhạc đột nhiên phát hiện, chiến ý tràn ngập trong lòng mình đang dần dần tan rã lấy, ánh mắt Lãnh Nhi rất ôn nhu, cũng rất mị, một loại cảm giác nói không ra lời tràn ngập toàn thân, Tề Nhạc cũng không biết mình làm sao nữa, nhưng là, cánh tay nắm chặt Hiên Viên Kiếm vậy mà đã không còn kiên định như lúc trước nữa.
Khủng Bố Đại Ma Vương Liette Mars và Khủng Bố Đại Ma Vương Mario Đa cũng không nhúc nhích, chỉ lẳng lặng nhìn Tề Nhạc và Lãnh Nhi.
Bàn tay nhỏ bé lạnh buốt dán lên khuôn mặt Tề Nhạc, ngay khi Tề Nhạc vô thức muốn ngăn trở thì một cổ năng lượng đặc thù không hề báo hiệu đâm vào đầu óc của hắn.
Không có thống khổ, cũng không có bất kỳ cảm giác không khỏe, tinh thần lực lập tức bị chặt đứt, năng lượng đặc thù bao phủ toàn thân, sau một khắc, Tề Nhạc đã buông lỏng tay cầm chặt Hiên Viên thần kiếm, thân thể chậm rãi té xuống, ngã xuống trong lồng ngực Lãnh Nhi. Bổn tướng dị hoá biến mất, hắn lại khôi phục tình huống thân thể vốn có, tóc bạc dài màu trắng cũng lại lần nữa biến thành màu đen, khóe miệng lộ ra một tia cười ôn hòa, ngã vào lồng ngực Lãnh Nhi, cứ vậy mà ngủ thiếp đi.
Ôm ấp lấy Tề Nhạc, Lãnh Nhi ôn nhu nhìn hắn, duỗi bàn tay nhỏ bé ra vuốt ve lấy Kỳ Lân đồ án trước ngực Tề Nhạc, nói khẽ:
- Anh biết không? Anh là nam nhân đầu tiên khiến tôi động tâm, tôi chưa từng nghĩ tới, nhân loại rõ ràng cũng có thể khiến lòng tôi rung động như thế. Yên tâm đi, tôi tuyệt sẽ không cho phép bất luận kẻ nào xúc phạm tới anh. Tôi sẽ để anh trở thành tiểu tình nhân của tôi, tiểu tình nhân ở nhân gian.
Hoàng đế Hắc Võ Sĩ khoanh chân ngồi ở chỗ kia, vẫn đang chống cự lại năng lượng của Hiên Viên thần kiếm, thấy Tề Nhạc yếu đuối trong lồng ngực Lãnh Nhi, Liette Mars và Mario Đa chậm rãi đi đến trước mặt Lãnh Nhi, nếu như Tề Nhạc hoàn toàn thanh tỉnh vậy thì hắn nhất định sẽ hoảng sợ phát hiện, từ trong mắt hai vị Khủng Bố Ma Vương này dĩ nhiên lại toát ra ánh mắt cung kính.
Hai thân thể cự đại đồng thời khom người thi lễ với Lãnh Nhi:
- Tiểu thư.
Lãnh Nhi nhàn nhạt hừ một tiếng:
- Các ngươi thật bản lãnh a? Để một nhân loại xâm lấn đến Thành Địa Ngục vậy mà không hề phát giác, còn cần ta phóng xuất ra tin tức mới có thể chạy đến, xem ra, các ngươi an nhàn đã quá lâu rồi.
Trong mắt Liette Mars và Mario Đa nhiều thêm một tia hào quang kinh hoàng, Liette Mars chặn lại nói:
- Tiểu thư không nên tức giận, tên ngốc Chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội kia đã quá an nhàn rồi, dù sao Thành Địa Ngục cho tới bây giờ cũng chưa ai có thể xông tới được. Đợi tí nữa ta nhất định hảo hảo giáo huấn hắn cho tiểu thư hả giận.
Lãnh Nhi đột nhiên nở nụ cười, lắc đầu, nói:
- Hả giận thì không cần, nếu như không phải bọn hắn mà sơ sẩy, ta còn không thấy được nhân loại này. Cầm kiếm của hắn lên đi, đó là một thanh kiếm cực kỳ đặc thù, uy lực của nó thậm chí còn áp đảo Ma Vương thần kiếm của cha ta nữa, thần kiếm, như vậy chỉ sợ ở phương đông cũng điên cuồng đấy.
Trong mắt Liette Mars toát ra một tia hào quang nóng bỏng, lấy tay chộp lấy Hiên Viên thần kiếm tựa như đang cắm trên mặt đất lên.
Kim quang bỗng nhiên lóe lên, Liette Mars gầm nhẹ một tiếng, vô ý thức lui ra phía sau hai bước, trong lòng bàn tay hắn đã xuất hiện một vết thương, huyết dịch màu đỏ sậm chảy xuôi mà xuống, Hiên Viên Kiếm vẫn như trước cắm ở đó, khí tức cao ngạo phát ra bên ngoài. Hào quang lóe lên, thân kiếm màu vàng kia đã phiêu nhiên bay lên, tạo thành một đạo kim quang trầm tĩnh trên không, trong chớp mắt đã chạm vào trong trán của Tề Nhạc.
Mario Đa nhiều kinh ngạc nói:
- Nhận chủ.
Lãnh Nhi cúi đầu nhìn thoáng qua Tề Nhạc trong ngực, tùy ý để hắn gối lên bộ ngực no đủ của mình, mỉm cười, nói:
- Tiểu tình nhân, anh đến tột cùng còn có thể mang cho tôi bao nhiêu kinh ngạc nữa đây?
Liette Mars thăm dò hỏi:
- Tiểu thư, tiểu tử này nên xử lý như thế nào? Có phải tiêu diệt hắn không? Ngay cả Mahdavikia cũng không phải đối thủ của hắn, nếu giữ lại hắn, chỉ sợ về sau sẽ tạo thành uy hiếp cực lớn cho chúng ta.
Lãnh Nhi lạnh nhạt nói:
- Ông cho rằng chỉ có Mahdavikia thôi sao? Từ trên người hắn, ta nhìn thấy hào quang của cường giả, cũng không phải các ông có thể chống lại. 1 vs 1, cho dù ở trong địa ngục có thể đánh bại hắn cũng chỉ có số ít người thôi.
Liette Mars có chút không phục nói:
- Tiểu thư, tôi cảm thấy tiểu tử này sở dĩ có thực lực cường đại, chủ yếu là nhờ chuôi thần kiếm này của hắn uy lực kinh người, nếu không, Mahdavikia cũng sẽ không dễ dàng bị hắn đánh trọng thương như vậy.
Lãnh Nhi hai mắt mị hoặc liếc nhìn Liette Mars, vị Khủng Bố Đại Ma Vương trong địa ngục uy danh hiển hách này vậy mà vô ý thức lui về phía sau một bước, vội vàng cúi đầu xuống không dám đối mặt với Lãnh Nhi.
- Liette Mars, ông ở trong địa ngục địa vị cực cao, vẫn còn không rõ sao? Vũ khí cường thịnh, cũng phải có người sử dụng, thần khí sau khi nhận chủ, bản thân chính một bộ phận thân thể hắn. Nếu như không đủ năng lượng, ông cho rằng có thể phát huy ra uy lực chính thức của thần khí sao? Về sau không nên để cho ta lại nghe ông nói lời ngu ngốc như vậy nữa. Vừa rồi, lúc cuối cùng hắn đối thoại với ta, dùng phương thức sóng tinh thần động lặng lẽ nói cho ta biết, hắn lập tức sẽ phát động một loại thủ đoạn công kích siêu cường, khi đó, không chỉ có thể trọng thương các ông, đồng thời còn có thể phá vỡ không gian ở đây, tận hết lực lượng cuối cùng dẫn ta ly khai nơi đây. Bảo ta sau khi hắn hôn mê chạy nhanh thoát đi, không cần lo cho hắn.
Liette Mars biến sắc nói:
- Không, điều đó không có khả năng. Tiểu thư, ngài cũng nhìn thấy, vừa rồi hắn tuy rằng đánh bại Mahdavikia, nhưng thực lực bản thân ít nhất cũng tiêu hao ngoài bảy thành, dưới loại tình huống này, hắn sao có thể là đối thủ của tôi và Mario Đa được.
Lãnh Nhi mị nhãn đột nhiên trở nên lạnh như băng:
- Hắn nói đúng, trên thế giới này, không có gì là không thể nào cả, trước khi chiến đấu, chẳng lẽ các ông nghĩ rằng hắn có thể chiến thắng Mahdavikia sao? Ta có thể cảm giác được, hắn cũng không phải nói ngoa, rất có thể là thật. Nếu như ta đoán không sai, hắn nhất định có một loại năng lực đặc thù có thể tăng thực lực của mình tới cực hạn, từ đó bộc phát ra lực lượng cường đại, cũng như hoàng tộc chúng ta có năng lực thi triển Thiên Ma giải thể vậy.
Liette Mars hít sâu một hơi:
- Tiểu thư, nếu là như vậy, chúng ta hãy mau hủy diệt hắn đi, người phương Đông này nếu về sau lại trở nên cường đại, đối với đại kế của chúng ta sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Lãnh Nhi trong mắt toát ra một tia thần sắc quái dị:
/1391
|