Những người trẻ tuổi này tinh hoa nội liễm và biểu lộ bình tĩnh mang theo vài phần kích động cùng hưng phấn, tuy bọn họ cao thấp mập ốm không giống nhau nhưng bọn họ có đặc điểm chúng chính là tuổi trẻ, cho dù là người lớn tuổi nhất cũng chỉ mới hai mươi mà thôi. Những người này tỉ lệ nam nữ là bảy ba. Một trăm hai mươi người cùng hai trăm bốn mươi ánh mắt hưng phấn nhìn vào trong biệt thự.
Các xe buýt xa hoa này sau khi cho những người trẻ tuổi này đi xuống cũng lặng lẽ chạy vòng quanh và rời khỏi biệt thự Long Vực.
Tề Nhạc khoanh chân ngồi trên giường mình, sau khi mang Thương Băng trở về đã đi theo Như Nguyệt các nàng, trước tiên giới thiệu tình huống trong biệt thự và tạo thời gian riêng tư cho Tề Nhạc. Mà thủ hạ của Hồ Quang cùng Dịch An đưa vũ khí tới đều nằm trong Kỳ Lân Châu của hắn, hắn tu luyện tới khi hoa viên bên ngoài có khí tức của nhiều người mới từ trạng thái nhập định tỉnh táo lại cùng thu liễm vân lực của bản thân. Bốn loại vân lực trong cơ thể tự chủ vận chuyển qua thập nhị chính kinh, lại thông qua hai mạch Nhâm Đốc làm cầu nói tiên vào bát mạch và cuối cùng tập trung trong đan điền, mấy ngày nay Tề Nhạc tu luyện cho nên bốn loại vân lực đã cân đối lại rồi, tuy cảm giác không nhanh nhưng Tề Nhạc lại phát hiện mình tu luyện mỗi chủng vân lực rất đều, hơn nữa vào lúc tu luyện cuối cùng sẽ phát hiện bốn loại vân lực luôn bảo trì cân đối và cảm giác vân lực của mình càng ngày càng ngưng thực. Bởi vì vân lực cân đối cho nên chỉ có hiện tượng tương sinh mà không có tương khắc với nhau.
Chính vì chuyện này nên khi tu luyện Tề Nhạc không lo lắng chuyện tẩu hỏa nhập ma.
Cửa mở, Như Nguyệt từ bên ngoài đi vào vừa hay nhìn thấy Tề Nhạc đang mở to đôi mắt không thần thái, nàng đi đến bên người Tề Nhạc ngồi xổm xuống, cầm chặt tay Tề Nhạc nói:
- Bọn họ tới rồi.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Tất cả mọi người chuẩn bị xong chưa?
Như Nguyệt gật đầu nói:
- Tất cả mọi người chuẩn bị xong rồi và hiện tại đang chờ anh, em đã gọi mọi người tập trung trong đại sảnh. Anh có nghĩ lần này chúng ta đi tới chỗ đó thì tập đoàn Kỳ Lân làm sao bây giờ? Không có người chủ trì chỉ sợ không được.
Tề Nhạc ngẫm lại, nói:
- Hiện tại cũng không có biện pháp, tăng thực lực lên chính là chuyện trọng yếu nhất của chúng ta bây giờ, mang hoa quả trở về là chuyện phụ thôi. Đáng tiếc Côn Lôn kính chỉ có thể do Tuyết Nữ điều khiển, nếu không có nàng ở đây xử lý công việc thì an càng yên tâm hơn. Thương Băng thế nào rồi? Nàng có thích ứng ở cùng mọi người không?
Như Nguyệt nhìn qua hắn thật sâu, nói:
- Tính cách Thương Băng có chút lãnh đạm nhưng em nghĩ có lẽ quan hệ tới thân thế của nàng. Nhưng mà em thấy nàng ở chung với mọi người rất hòa hợp.
Tề Nhạc đứng lên và kéo tay Như Nguyệt.
- Em có trách anh mang nàng ta về không?
Như Nguyệt mỉm cười, nói:
- Nếu như anh nói không có đương nhiên là giả. Nhưng mà anh hiện giờ không phải là người xúc động như trước kia. Em biết rõ anh làm như vậy là có mục đích của mình nên anh yên tâm đi, bất luận anh làm cái gì em cũng ủng hộ anh.
Tề Nhạc kéo tay Như Nguyệt và hôn lên mu bàn tay.
- Hại em lo lắng rồi, chúng ta nên đi ra ngoài thôi.
Cảm thụ được cảm xúc của Tề Nhạc toát ra và ánh mắt Như Nguyệt như có nụ cười hiểu ý, nàng biết rõ nam nhân của mình đang từ từ trong bi thương thoát ra ngoài. Tuy vẫn không thể chính thức khôi phục bộ dáng như trước kia nhưng mà nàng lại có chút ưa thích hắn như bây giờ, hắn hiện giờ chính là nam nhân thành thục.
Hai người nắm tay ra khỏi phòng và đi thẳng tới đại sảnh của biệt thự, tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đang lắng lặng chờ hắn ở đây, mỗi người đều mang theo một bao hành lý, bên trong đều là quần áo của bọn họ a.
Điền Thử nhìn qua Tề Nhạc vội vàng nghênh đón:
- Lão đại, tất cả mọi người đã chuẩn bị tốt rồi, chúng ta xuất phát chưa?
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài trước đã, Tuyết Nữ, Thương Băng các người tới đây.
Hắn vẫy tay về hướng có khí tức của hai nàng.
Tuyết Nữ cùng Thương Băng đi tới bên cạnh Tề Nhạc, Tuyết Nữ nhìn bây giờ đã khôi phục bộ dáng Băng Sơn Tuyết Nữ trước kia, chỉ khi đứng bên cạnh nhìn Tề Nhạc trên gương mặt của nàng mới hòa tan một chút.
- Cha!
Tuyết Nữ khẽ gọi một tiếng.
Tề Nhạc nói:
- Lần này chúng ta cùng đi tới thời kỳ viễn cổ cự thú, mà chuyện tập đoàn Kỳ Lân hiện giờ tạm thời buông tha. Chờ chúng ta trù bị đủ hoa quả sẽ mang trở về. Các vị tham gia đặc huấn lần này sẽ có chỗ tốt thật lớn trong việc tăng thực lực lên mạnh hơn, nhưng mà tôi phải nhắc nhở mọi người chỉ cần bắt đầu tập huấn tôi sẽ đối xử mọi người như nhau. Các vị nên chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.
Thương Băng có chút kinh ngạc nhìn qua Tề Nhạc.
- Anh thật sự có thể xuyên việt không gian sao?
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Hình như những gì anh nói lần trước em không tin à? Kỳ thật cho tới bây giờ anh không có lừa gạt em. Đợi lát nữa em sẽ hiểu thôi. Người của bốn đại gia tộc đã tới thì chúng ta nên đi ra ngoài thôi.
Vừa nói hắn dẫn đầu đi ra bên ngoài.
Cánh cửa lớn mở ra, một trăm hai mươi người trẻ tuổi của bốn đại gia tộc vô ý thức ưỡng ngực ra phía trước, trong ánh mắt của bọn họ toát ra vài phần hiếu kỳ, nhìn thấy người bên trong đi ra thì bọn họ còn hiếu kỳ hơn trước. Bọn họ biết đại khái tình huống hiện giờ nhưng lại không rõ chi tiết.
Bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy là một thân ảnh cao lớn, áo sơ mi đen và quần dài đen, từ khí tức trên người mang theo vẻ nặng nề càng làm bọn họ kinh ngạc là nam nhân thân hình cao lớn này có mái tóc bạc trắng. Hai màu đen trắng trái ngược nhau càng làm nổi bật thân ảnh cao lớn, người trẻ tuổi này gây ra trùng kích thị giác mạnh trong mắt bọn họ. Càng làm bọn họ kỳ quái là nam nhân này nhìn tuổi không lớn và chỉ như bọn họ thôi, nhưng mà nam nhân này lại cho bọn họ cảm giác hắn như một lão nhân tuổi xế chiều.
Theo sát sau lưng Tề Nhạc là hơn mười người, nhìn thấy những người này những người trẻ tuổi của bốn đại gia tộc mắt sáng lên. Như Nguyệt cao quý, Tuyết Nữ lãnh diễm, Minh Minh đạm mạc cùng với Thương Băng nóng bỏng càng hấp dẫn ánh mắt của bọn họ, đừng nói là nam nhân, cho dù là những nữ nhân trẻ tuổi khi nhìn thấy bốn người cũng phải nhìn qua thật cẩn thận. Bốn mỹ nữ có đặc điểm riêng nhưng không có người nào không phải là siêu cấp mỹ nữ.
Có người từng nói qua nữ nhân chính là trang sức tốt nhất cho nam nhân. Lúc này bốn nữ nhân đồng thời từ sau lưng đi tới bên cạnh Tề Nhạc, mọi người ở đây có cảm giác tướng mạo, khí chất của các nàng đang phụ trợ cho khí chất đặc thù của Tề Nhạc, không thể nghi ngờ là hấp dẫn ánh mắt của người khác. Cho dù Tề Nhạc không tính là anh tuấn nhưng mà khi tức trên người hắn lại đền bù thiếu hụt của bản thân. Khí tức lạnh lùng vô hình này chính là vũ khí sát thương lớn nhất với nữ nhân.
Các xe buýt xa hoa này sau khi cho những người trẻ tuổi này đi xuống cũng lặng lẽ chạy vòng quanh và rời khỏi biệt thự Long Vực.
Tề Nhạc khoanh chân ngồi trên giường mình, sau khi mang Thương Băng trở về đã đi theo Như Nguyệt các nàng, trước tiên giới thiệu tình huống trong biệt thự và tạo thời gian riêng tư cho Tề Nhạc. Mà thủ hạ của Hồ Quang cùng Dịch An đưa vũ khí tới đều nằm trong Kỳ Lân Châu của hắn, hắn tu luyện tới khi hoa viên bên ngoài có khí tức của nhiều người mới từ trạng thái nhập định tỉnh táo lại cùng thu liễm vân lực của bản thân. Bốn loại vân lực trong cơ thể tự chủ vận chuyển qua thập nhị chính kinh, lại thông qua hai mạch Nhâm Đốc làm cầu nói tiên vào bát mạch và cuối cùng tập trung trong đan điền, mấy ngày nay Tề Nhạc tu luyện cho nên bốn loại vân lực đã cân đối lại rồi, tuy cảm giác không nhanh nhưng Tề Nhạc lại phát hiện mình tu luyện mỗi chủng vân lực rất đều, hơn nữa vào lúc tu luyện cuối cùng sẽ phát hiện bốn loại vân lực luôn bảo trì cân đối và cảm giác vân lực của mình càng ngày càng ngưng thực. Bởi vì vân lực cân đối cho nên chỉ có hiện tượng tương sinh mà không có tương khắc với nhau.
Chính vì chuyện này nên khi tu luyện Tề Nhạc không lo lắng chuyện tẩu hỏa nhập ma.
Cửa mở, Như Nguyệt từ bên ngoài đi vào vừa hay nhìn thấy Tề Nhạc đang mở to đôi mắt không thần thái, nàng đi đến bên người Tề Nhạc ngồi xổm xuống, cầm chặt tay Tề Nhạc nói:
- Bọn họ tới rồi.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Tất cả mọi người chuẩn bị xong chưa?
Như Nguyệt gật đầu nói:
- Tất cả mọi người chuẩn bị xong rồi và hiện tại đang chờ anh, em đã gọi mọi người tập trung trong đại sảnh. Anh có nghĩ lần này chúng ta đi tới chỗ đó thì tập đoàn Kỳ Lân làm sao bây giờ? Không có người chủ trì chỉ sợ không được.
Tề Nhạc ngẫm lại, nói:
- Hiện tại cũng không có biện pháp, tăng thực lực lên chính là chuyện trọng yếu nhất của chúng ta bây giờ, mang hoa quả trở về là chuyện phụ thôi. Đáng tiếc Côn Lôn kính chỉ có thể do Tuyết Nữ điều khiển, nếu không có nàng ở đây xử lý công việc thì an càng yên tâm hơn. Thương Băng thế nào rồi? Nàng có thích ứng ở cùng mọi người không?
Như Nguyệt nhìn qua hắn thật sâu, nói:
- Tính cách Thương Băng có chút lãnh đạm nhưng em nghĩ có lẽ quan hệ tới thân thế của nàng. Nhưng mà em thấy nàng ở chung với mọi người rất hòa hợp.
Tề Nhạc đứng lên và kéo tay Như Nguyệt.
- Em có trách anh mang nàng ta về không?
Như Nguyệt mỉm cười, nói:
- Nếu như anh nói không có đương nhiên là giả. Nhưng mà anh hiện giờ không phải là người xúc động như trước kia. Em biết rõ anh làm như vậy là có mục đích của mình nên anh yên tâm đi, bất luận anh làm cái gì em cũng ủng hộ anh.
Tề Nhạc kéo tay Như Nguyệt và hôn lên mu bàn tay.
- Hại em lo lắng rồi, chúng ta nên đi ra ngoài thôi.
Cảm thụ được cảm xúc của Tề Nhạc toát ra và ánh mắt Như Nguyệt như có nụ cười hiểu ý, nàng biết rõ nam nhân của mình đang từ từ trong bi thương thoát ra ngoài. Tuy vẫn không thể chính thức khôi phục bộ dáng như trước kia nhưng mà nàng lại có chút ưa thích hắn như bây giờ, hắn hiện giờ chính là nam nhân thành thục.
Hai người nắm tay ra khỏi phòng và đi thẳng tới đại sảnh của biệt thự, tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đang lắng lặng chờ hắn ở đây, mỗi người đều mang theo một bao hành lý, bên trong đều là quần áo của bọn họ a.
Điền Thử nhìn qua Tề Nhạc vội vàng nghênh đón:
- Lão đại, tất cả mọi người đã chuẩn bị tốt rồi, chúng ta xuất phát chưa?
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài trước đã, Tuyết Nữ, Thương Băng các người tới đây.
Hắn vẫy tay về hướng có khí tức của hai nàng.
Tuyết Nữ cùng Thương Băng đi tới bên cạnh Tề Nhạc, Tuyết Nữ nhìn bây giờ đã khôi phục bộ dáng Băng Sơn Tuyết Nữ trước kia, chỉ khi đứng bên cạnh nhìn Tề Nhạc trên gương mặt của nàng mới hòa tan một chút.
- Cha!
Tuyết Nữ khẽ gọi một tiếng.
Tề Nhạc nói:
- Lần này chúng ta cùng đi tới thời kỳ viễn cổ cự thú, mà chuyện tập đoàn Kỳ Lân hiện giờ tạm thời buông tha. Chờ chúng ta trù bị đủ hoa quả sẽ mang trở về. Các vị tham gia đặc huấn lần này sẽ có chỗ tốt thật lớn trong việc tăng thực lực lên mạnh hơn, nhưng mà tôi phải nhắc nhở mọi người chỉ cần bắt đầu tập huấn tôi sẽ đối xử mọi người như nhau. Các vị nên chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.
Thương Băng có chút kinh ngạc nhìn qua Tề Nhạc.
- Anh thật sự có thể xuyên việt không gian sao?
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Hình như những gì anh nói lần trước em không tin à? Kỳ thật cho tới bây giờ anh không có lừa gạt em. Đợi lát nữa em sẽ hiểu thôi. Người của bốn đại gia tộc đã tới thì chúng ta nên đi ra ngoài thôi.
Vừa nói hắn dẫn đầu đi ra bên ngoài.
Cánh cửa lớn mở ra, một trăm hai mươi người trẻ tuổi của bốn đại gia tộc vô ý thức ưỡng ngực ra phía trước, trong ánh mắt của bọn họ toát ra vài phần hiếu kỳ, nhìn thấy người bên trong đi ra thì bọn họ còn hiếu kỳ hơn trước. Bọn họ biết đại khái tình huống hiện giờ nhưng lại không rõ chi tiết.
Bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy là một thân ảnh cao lớn, áo sơ mi đen và quần dài đen, từ khí tức trên người mang theo vẻ nặng nề càng làm bọn họ kinh ngạc là nam nhân thân hình cao lớn này có mái tóc bạc trắng. Hai màu đen trắng trái ngược nhau càng làm nổi bật thân ảnh cao lớn, người trẻ tuổi này gây ra trùng kích thị giác mạnh trong mắt bọn họ. Càng làm bọn họ kỳ quái là nam nhân này nhìn tuổi không lớn và chỉ như bọn họ thôi, nhưng mà nam nhân này lại cho bọn họ cảm giác hắn như một lão nhân tuổi xế chiều.
Theo sát sau lưng Tề Nhạc là hơn mười người, nhìn thấy những người này những người trẻ tuổi của bốn đại gia tộc mắt sáng lên. Như Nguyệt cao quý, Tuyết Nữ lãnh diễm, Minh Minh đạm mạc cùng với Thương Băng nóng bỏng càng hấp dẫn ánh mắt của bọn họ, đừng nói là nam nhân, cho dù là những nữ nhân trẻ tuổi khi nhìn thấy bốn người cũng phải nhìn qua thật cẩn thận. Bốn mỹ nữ có đặc điểm riêng nhưng không có người nào không phải là siêu cấp mỹ nữ.
Có người từng nói qua nữ nhân chính là trang sức tốt nhất cho nam nhân. Lúc này bốn nữ nhân đồng thời từ sau lưng đi tới bên cạnh Tề Nhạc, mọi người ở đây có cảm giác tướng mạo, khí chất của các nàng đang phụ trợ cho khí chất đặc thù của Tề Nhạc, không thể nghi ngờ là hấp dẫn ánh mắt của người khác. Cho dù Tề Nhạc không tính là anh tuấn nhưng mà khi tức trên người hắn lại đền bù thiếu hụt của bản thân. Khí tức lạnh lùng vô hình này chính là vũ khí sát thương lớn nhất với nữ nhân.
/1391
|