Thân thể của Tề Nhạc cùng Xi Vưu đồng thời chấn động, Tề Nhạc hừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên ăn một chút thiệt thòi nhỏ. Thần khí so đấu, hắn tạm thời đã rơi vào hạ phong. Dù sao thì Hiên Viên Kiếm không có Hiên Viên hồn vẫn kém hơn Bàn Cổ Phủ trạng thái hoàn toàn. Hai kiện thần khí này có uy lực kém nhau phi thường nhỏ.
Chứng kiến Hiên Viên Kiếm, đồng tử của Xi Vưu lập tức co rút lại, âm thanh lạnh như băng từ trong kẽ răng trào ra:
- Hiên Viên Kiếm, lại là Hiên Viên Kiếm. Chẳng lẽ, ngươi là hậu duệ của Hoàng Đế.
Tề Nhạc ngạo nghễ nói:
- Đúng vậy, với tư cách là tử tôn Viêm Hoàng, ta tự nhiên là hậu duệ của Hoàng Đế. Đồng thời, ta cũng là đệ tử duy nhất của Hoàng Đế bệ hạ. Lúc trước sư phụ ta có thể ngũ mã phanh thây ngươi, hôm nay, vì sao ta không thể làm được chuyện giống sư phụ ta.
Xi Vưu nở nụ cười, hắn đột nhiên cười lên ha hả:
- Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi là ai. Hoàng Đế sao? Coi như là Hoàng Đế bây giờ xuất hiện ở nơi này cũng không phải là đối thủ của ta. Bất quá, ta đến là muốn cảm tạ ngươi. Tánh mạng của ta sống lại chính là hy vọng đánh bại Hiên Viên Kiếm. Hôm nay vừa vặn đã có cơ hội này, ta liền để cho ngươi xem một chút, Hiên Viên Kiếm như thế nào cắt được Bàn Cổ Phủ ta thành hai đoạn.
Quang mang màu bạc càng ngày càng cường thịnh, khí tức bá đạo tạo nên uy áp cực lớn đè ép Tề Nhạc.
Thanh âm lo lắng của Như Nguyệt truyền vào trong tai Tề Nhạc:
- Tề Nhạc, phát động Thập Nhị Sinh Tiếu thủ hộ lĩnh vực a.
Tề Nhạc lắc đầu, lạnh nhạt nói:
- Không có tác dụng đâu, lĩnh vực của chúng ta còn chưa thuần thục. Đối mặt Bàn Cổ Phủ là thượng cổ thần khí, tác dụng của lĩnh vực có khả năng phát huy rất nhỏ. Huống chi, đây là cuộc chiến của Hiên Viên Kiếm cùng Bàn Cổ Phủ, cũng là chiến đấu ở giữa Hoàng Đế cùng Xi Vưu, bất luận nhìn từ phương diện nào, anh cũng không thể lùi bước. Đây là chuyện riêng của anh, mọi người không nên nhúng tay vào. Em lập tức dẫn mọi người lui lại, gặp phải ngăn trở thì triệu hồi ra Kim Sí Đại Bằng Điêu.
- Tề Nhạc...
Như Nguyệt lo lắng hô to một tiếng nữa, nhưng lần này Tề Nhạc đã không cách nào trả lời nàng, bởi vì lúc này tinh thần của Tề Nhạc đã tập trung ở toàn bộ trên người Xi Vưu. Hắn biết rõ, Xi Vưu hoặc là bất động hoặc chỉ cần phát động công kích thì đó sẽ là một kích lôi đình vạn quân.
Trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia hàn quang. Hiên Viên Kiếm từ cách nắm một tay chuyển sang hai tay, năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân kết hợp năng lượng của tự nhiên chi nguyên, không hề giữ lại tiến vào bên trong Hiên Viên Kiếm. Năng lượng năng lượng khổng lồ khiến cho kim sắc quang mang trở nên càng ngày càng cường thịnh lên.
Xi Vưu Xi Vưu toát ra một tia kinh ngạc:
- Cường độ năng lượng của ngươi không ngờ vượt qua Hoàng Đế lúc trước, xem ra nhân loại là một chủng tộc dễ sáng tạo ra kỳ tích. Chỉ là không biết ngươi sẽ tạo ra điều gì.
Tề Nhạc lạnh lùng nhìn Xi Vưu:
- Nhân loại vốn chính là một dân tộc có sức sáng tạo rất mạnh, chẳng lẽ ngươi bây giờ mới biết được sao? Sự hiện hữu của ngươi, kết cục vĩnh viễn đều chỉ có thể là bị hủy diệt.
Bàn Cổ Phủ Xi Vưu trong tay Bàn Cổ Phủ giơ lên:
- Thật là như vậy sao? Tốt! Ta muốn nhìn xem ngươi có thể hủy diệt ta như thế nào.
Tề Nhạc động, dưới tình huống Hiên Viên Kiếm không chiếm cứ ưu thế nào so với Bàn Cổ, hắn hiện tại nhất định phải biết rõ thực lực của Xi Vưu đã đạt tới trình độ gì.
Giai đoạn thứ hai bổn tướng dị hóa cơ hồ đem lực lượng của Tề Nhạc tăng lên tới đỉnh, dùng tốc độ y hệt di chuyển tức thời, Hiên Viên thần kiếm kim quang bạo phát, chém thẳng vào đầu của Xi Vưu.
Động tác của Xi Vưu tuyệt không chậm hơn Tề Nhạc. Hai người đồng thời là áo giáp màu đen, tóc trắng cùng tóc bạc chênh lệch cũng không lớn. Chỉ là thần khí trong tay lại phân chia ranh giới giữa họ. Hiên Viên thần kiếm màu vàng cùng Bàn Cổ Phủ màu bạc lập tức va chạm giữa không trung. Một tiếng va chạm ầm ầm từ hai kiện thần khí phát ra.
Giống như Tề Nhạc đã nói, trong cấp bậc thần khí đối kháng, hắn và Xi Vưu đều là chủ nhân mà thần khí đã nhận. Mà với tư cách là siêu cấp thần khí cực độ sắc bén mặc kệ lĩnh vực gì, trước mặt chúng đều có thể nói là cực kỳ bé nhỏ. Bởi vậy, sau khi triển khai chiến đấu chân chính, năng lượng đọ sức lập tức trở thành mấu chốt quyết định thắng bại.
Thân thể Tề Nhạc bị bắn ngược ra ngoài, sắc mặt hắn tái nhợt đi. Hiên Viên Kiếm trong tay đang không ngừng vù vù, ánh sáng của mặt trời mặt trăng và ngôi sao trên thân kiếm ảm đạm đi nhiều. Tuy rằng trên thân kiếm không để lại bất luận lổ hổng nào, nhưng mà ai cũng biết vừa rồi va chạm nhau, hắn đã thua. Xi Vưu vẫn phiêu phù tại chỗ, hào quang của Bàn Cổ Phủ càng thêm chói mắt. Bàn Cổ Phủ vẫn phát ra những tiếng vù vù, nhưng tựa hồ là vẻ đắc ý.
Năng lượng mạnh thật, Tề Nhạc nhìn Xi Vưu, quang mang trong mắt trở nên ngưng tụ, dựa theo niên đại thì tuổi thọ Xi Vưu chỉ sợ cũng hơn một vạn. Ai cũng không biết hắn đến tột cùng là loại sinh vật gì, thủy tổ Tộc Cửu Lê sao? Nhưng mà hắn có bề ngoài giống như nhân loại, nếu là nhân loại thì dùng thân thể tu luyện thời gian vạn năm, cũng khó trách hắn có năng lượng cường đại như thế. Lúc này Xi Vưu theo cách đánh giá của Tề Nhạc, tuyệt đối không cần Hỗn Độn Vương, Thâm Hải Minh Long Vương, cho dù tăng thêm Bàn Cổ Phủ thậm chí còn mạnh hơn trước. Thực lực cường hãn vô bì làm cho chiến ý trong lòng Tề Nhạc càng thêm mạnh mẽ, giống như hắn đã từng yêu cầu thuộc hạ của mình chiến đấu. Hắn cũng chờ mong có thể trong quá trình giao phong với đối thủ mạnh hơn mình mà gia tăng thực lực của bản thân.
Đương nhiên, loại tình huống này cũng cực độ nguy hiểm, ít nhất trước mắt thì là như thế, Tề Nhạc căn bản không có nắm chắc có thể chiến thắng Xi Vưu. Thậm chí không có nắm chắc toàn thân trở ra dưới Bàn Cổ Phủ của Xi Vưu.
Xi Vưu không có truy kích mà nhìn Tề Nhạc, trên mặt toát ra một tia khinh thường:
- Ta đã nói rồi, lực lượng của nhân loại làm sao có thể đạt tới trình độ như vậy. Nguyên lai, ngươi căn bản chính là một đầu Kỳ Lân. Chỉ có điều mượn thân thể nhân loại mà thôi. Bất quá, ngươi còn kém ta quá xa, coi như Kỳ Lân Vương ở chỗ này cũng không thể chống lại ta.
Lúc này Như Nguyệt đã mang theo Thập Nhị Sinh Tiếu Thập Nhị Sinh Tiếu bắt đầu rút lui. Nhưng chiến đấu của Xi Vưu cùng Tề Nhạc không trung cũng không làm quân đội Tộc Cửu Lê nhàn rỗi. Dưới sự dẫn dắt của ba gã Na Lê, quân đội Tộc Cửu Lê vây quân đoàn Sinh Tiếu lại, lúc này chiến đấu thảm thiết bắt đầu. Bởi vì vừa rồi quân đoàn Sinh Tiếu đột nhiên công kích đến tổn thất thật sự quá lớn, cho dù là sớm có chuẩn bị, nhưng sự cường đại của Tề Nhạc làm bọn hắn trực tiếp tổn thất sức chiến đấu mấy ngàn quân, nhất là mười tên Na Mị càng khiến cho quân đội Tộc Cửu Lê không cách nào thừa nhận. Cũng chính bởi vì những Na Mị chết mà Xi Vưu mới tự mình xuất thủ.
Chứng kiến Hiên Viên Kiếm, đồng tử của Xi Vưu lập tức co rút lại, âm thanh lạnh như băng từ trong kẽ răng trào ra:
- Hiên Viên Kiếm, lại là Hiên Viên Kiếm. Chẳng lẽ, ngươi là hậu duệ của Hoàng Đế.
Tề Nhạc ngạo nghễ nói:
- Đúng vậy, với tư cách là tử tôn Viêm Hoàng, ta tự nhiên là hậu duệ của Hoàng Đế. Đồng thời, ta cũng là đệ tử duy nhất của Hoàng Đế bệ hạ. Lúc trước sư phụ ta có thể ngũ mã phanh thây ngươi, hôm nay, vì sao ta không thể làm được chuyện giống sư phụ ta.
Xi Vưu nở nụ cười, hắn đột nhiên cười lên ha hả:
- Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi là ai. Hoàng Đế sao? Coi như là Hoàng Đế bây giờ xuất hiện ở nơi này cũng không phải là đối thủ của ta. Bất quá, ta đến là muốn cảm tạ ngươi. Tánh mạng của ta sống lại chính là hy vọng đánh bại Hiên Viên Kiếm. Hôm nay vừa vặn đã có cơ hội này, ta liền để cho ngươi xem một chút, Hiên Viên Kiếm như thế nào cắt được Bàn Cổ Phủ ta thành hai đoạn.
Quang mang màu bạc càng ngày càng cường thịnh, khí tức bá đạo tạo nên uy áp cực lớn đè ép Tề Nhạc.
Thanh âm lo lắng của Như Nguyệt truyền vào trong tai Tề Nhạc:
- Tề Nhạc, phát động Thập Nhị Sinh Tiếu thủ hộ lĩnh vực a.
Tề Nhạc lắc đầu, lạnh nhạt nói:
- Không có tác dụng đâu, lĩnh vực của chúng ta còn chưa thuần thục. Đối mặt Bàn Cổ Phủ là thượng cổ thần khí, tác dụng của lĩnh vực có khả năng phát huy rất nhỏ. Huống chi, đây là cuộc chiến của Hiên Viên Kiếm cùng Bàn Cổ Phủ, cũng là chiến đấu ở giữa Hoàng Đế cùng Xi Vưu, bất luận nhìn từ phương diện nào, anh cũng không thể lùi bước. Đây là chuyện riêng của anh, mọi người không nên nhúng tay vào. Em lập tức dẫn mọi người lui lại, gặp phải ngăn trở thì triệu hồi ra Kim Sí Đại Bằng Điêu.
- Tề Nhạc...
Như Nguyệt lo lắng hô to một tiếng nữa, nhưng lần này Tề Nhạc đã không cách nào trả lời nàng, bởi vì lúc này tinh thần của Tề Nhạc đã tập trung ở toàn bộ trên người Xi Vưu. Hắn biết rõ, Xi Vưu hoặc là bất động hoặc chỉ cần phát động công kích thì đó sẽ là một kích lôi đình vạn quân.
Trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia hàn quang. Hiên Viên Kiếm từ cách nắm một tay chuyển sang hai tay, năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân kết hợp năng lượng của tự nhiên chi nguyên, không hề giữ lại tiến vào bên trong Hiên Viên Kiếm. Năng lượng năng lượng khổng lồ khiến cho kim sắc quang mang trở nên càng ngày càng cường thịnh lên.
Xi Vưu Xi Vưu toát ra một tia kinh ngạc:
- Cường độ năng lượng của ngươi không ngờ vượt qua Hoàng Đế lúc trước, xem ra nhân loại là một chủng tộc dễ sáng tạo ra kỳ tích. Chỉ là không biết ngươi sẽ tạo ra điều gì.
Tề Nhạc lạnh lùng nhìn Xi Vưu:
- Nhân loại vốn chính là một dân tộc có sức sáng tạo rất mạnh, chẳng lẽ ngươi bây giờ mới biết được sao? Sự hiện hữu của ngươi, kết cục vĩnh viễn đều chỉ có thể là bị hủy diệt.
Bàn Cổ Phủ Xi Vưu trong tay Bàn Cổ Phủ giơ lên:
- Thật là như vậy sao? Tốt! Ta muốn nhìn xem ngươi có thể hủy diệt ta như thế nào.
Tề Nhạc động, dưới tình huống Hiên Viên Kiếm không chiếm cứ ưu thế nào so với Bàn Cổ, hắn hiện tại nhất định phải biết rõ thực lực của Xi Vưu đã đạt tới trình độ gì.
Giai đoạn thứ hai bổn tướng dị hóa cơ hồ đem lực lượng của Tề Nhạc tăng lên tới đỉnh, dùng tốc độ y hệt di chuyển tức thời, Hiên Viên thần kiếm kim quang bạo phát, chém thẳng vào đầu của Xi Vưu.
Động tác của Xi Vưu tuyệt không chậm hơn Tề Nhạc. Hai người đồng thời là áo giáp màu đen, tóc trắng cùng tóc bạc chênh lệch cũng không lớn. Chỉ là thần khí trong tay lại phân chia ranh giới giữa họ. Hiên Viên thần kiếm màu vàng cùng Bàn Cổ Phủ màu bạc lập tức va chạm giữa không trung. Một tiếng va chạm ầm ầm từ hai kiện thần khí phát ra.
Giống như Tề Nhạc đã nói, trong cấp bậc thần khí đối kháng, hắn và Xi Vưu đều là chủ nhân mà thần khí đã nhận. Mà với tư cách là siêu cấp thần khí cực độ sắc bén mặc kệ lĩnh vực gì, trước mặt chúng đều có thể nói là cực kỳ bé nhỏ. Bởi vậy, sau khi triển khai chiến đấu chân chính, năng lượng đọ sức lập tức trở thành mấu chốt quyết định thắng bại.
Thân thể Tề Nhạc bị bắn ngược ra ngoài, sắc mặt hắn tái nhợt đi. Hiên Viên Kiếm trong tay đang không ngừng vù vù, ánh sáng của mặt trời mặt trăng và ngôi sao trên thân kiếm ảm đạm đi nhiều. Tuy rằng trên thân kiếm không để lại bất luận lổ hổng nào, nhưng mà ai cũng biết vừa rồi va chạm nhau, hắn đã thua. Xi Vưu vẫn phiêu phù tại chỗ, hào quang của Bàn Cổ Phủ càng thêm chói mắt. Bàn Cổ Phủ vẫn phát ra những tiếng vù vù, nhưng tựa hồ là vẻ đắc ý.
Năng lượng mạnh thật, Tề Nhạc nhìn Xi Vưu, quang mang trong mắt trở nên ngưng tụ, dựa theo niên đại thì tuổi thọ Xi Vưu chỉ sợ cũng hơn một vạn. Ai cũng không biết hắn đến tột cùng là loại sinh vật gì, thủy tổ Tộc Cửu Lê sao? Nhưng mà hắn có bề ngoài giống như nhân loại, nếu là nhân loại thì dùng thân thể tu luyện thời gian vạn năm, cũng khó trách hắn có năng lượng cường đại như thế. Lúc này Xi Vưu theo cách đánh giá của Tề Nhạc, tuyệt đối không cần Hỗn Độn Vương, Thâm Hải Minh Long Vương, cho dù tăng thêm Bàn Cổ Phủ thậm chí còn mạnh hơn trước. Thực lực cường hãn vô bì làm cho chiến ý trong lòng Tề Nhạc càng thêm mạnh mẽ, giống như hắn đã từng yêu cầu thuộc hạ của mình chiến đấu. Hắn cũng chờ mong có thể trong quá trình giao phong với đối thủ mạnh hơn mình mà gia tăng thực lực của bản thân.
Đương nhiên, loại tình huống này cũng cực độ nguy hiểm, ít nhất trước mắt thì là như thế, Tề Nhạc căn bản không có nắm chắc có thể chiến thắng Xi Vưu. Thậm chí không có nắm chắc toàn thân trở ra dưới Bàn Cổ Phủ của Xi Vưu.
Xi Vưu không có truy kích mà nhìn Tề Nhạc, trên mặt toát ra một tia khinh thường:
- Ta đã nói rồi, lực lượng của nhân loại làm sao có thể đạt tới trình độ như vậy. Nguyên lai, ngươi căn bản chính là một đầu Kỳ Lân. Chỉ có điều mượn thân thể nhân loại mà thôi. Bất quá, ngươi còn kém ta quá xa, coi như Kỳ Lân Vương ở chỗ này cũng không thể chống lại ta.
Lúc này Như Nguyệt đã mang theo Thập Nhị Sinh Tiếu Thập Nhị Sinh Tiếu bắt đầu rút lui. Nhưng chiến đấu của Xi Vưu cùng Tề Nhạc không trung cũng không làm quân đội Tộc Cửu Lê nhàn rỗi. Dưới sự dẫn dắt của ba gã Na Lê, quân đội Tộc Cửu Lê vây quân đoàn Sinh Tiếu lại, lúc này chiến đấu thảm thiết bắt đầu. Bởi vì vừa rồi quân đoàn Sinh Tiếu đột nhiên công kích đến tổn thất thật sự quá lớn, cho dù là sớm có chuẩn bị, nhưng sự cường đại của Tề Nhạc làm bọn hắn trực tiếp tổn thất sức chiến đấu mấy ngàn quân, nhất là mười tên Na Mị càng khiến cho quân đội Tộc Cửu Lê không cách nào thừa nhận. Cũng chính bởi vì những Na Mị chết mà Xi Vưu mới tự mình xuất thủ.
/1391
|