Không hổ là buôn bán vũ khí ah! Giới thiệu kỹ càng như thế, thành phần những độc chất kia Tề Nhạc có nghe cũng không hiểu, nhưng độc khí đạn đạo hệ thần kinh có uy lực như thế nào hắn hiểu rất rõ. Lực lượng Kim Sí Đại Bằng Điêu tuy rằng cường đại, nhưng trước mặt độc khí cường hoành, chỉ sợ ngay cả mình cũng chưa chắc có thể đối phó a.
Đúng lúc này, thanh âm của tiểu Bằng đột nhiên vang lên trong lòng Tề Nhạc:
- Chủ nhân, đừng mà. Hãy bỏ qua cho tộc nhân của ta.
Tề Nhạc sững sờ, tiểu Bằng dù sao đã là Sử Lệnh của mình. Thanh âm bi thương của nó làm cho Tề Nhạc không khỏi chấn động. Hào quang lóe lên, Tề Nhạc đem tiểu Bằng từ trong cơ thể phóng xuất ra, trầm giọng nói:
- Tiểu Bằng, ngươi phải hiểu được, bây giờ không phải là ta không muốn bỏ qua tộc nhân của ngươi, mà tộc nhân của ngươi không chịu buông tha cho chúng ta.
Tiểu Bằng tuy rằng không biết rõ độc khí hệ thần kinh là vật gì, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được khi nhắc tới độc khí hệ thần kinh, trong lòng của Tề Nhạc sinh ra cảm giác sợ hãi. Ngay cả cường giả như Tề Nhạc còn sợ hãi, có thể nghĩ cái loại vũ khí này cường hãn cỡ nào rồi. Vì phụ thân của mình cùng các tộc nhân, hắn mới vội vàng hướng Tề Nhạc cầu xin tha thứ.
Tiểu Bằng vội vàng nói:
- Chủ nhân, nếu như ngài đồng ý, ta hiện tại cũng có thể đi tìm cha ta, để cho ông ấy dẫn đầu các tộc nhân lui lại. Nếu như vậy, ngài có thể không đối phó với họ không?
Trong lòng của Tề Nhạc khẽ động, nếu như có thể không sử dụng độc khí đạn đạo đương nhiên là tốt nhất, chỉ cần Đại Bằng Minh Vương chịu đáp ứng thì sẽ không sợ hắn đổi ý. Dù sao con của hắn còn ở trong cơ thể của mình, chỉ cần mình không muốn, tiểu Bằng không thể nào một lần nữa đạt được tự do. Nghĩ tới đây, Tề Nhạc gật nhẹ đầu nói:
- Để ngươi đi khuyên bảo phụ thân ngươi là có thể, nhưng mà, chúng ta nhất định phải đem đạn đạo chuẩn bị cho tốt mới cho ngươi đi. Nếu không ngươi đem sự tình nói cho hắn, hắn lập tức dẫn người đến công kích, chúng ta ứng phó như thế nào?
Nhìn bộ dạng cầu khẩn của tiểu Bằng, Tề Nhạc tiếp tục nói:
- Tiểu Bằng, ngươi nếu là Sử Lệnh của ta thì ta liền coi ngươi trở thành bằng hữu mà đối đãi. Ta đáp ứng ngươi, chỉ cần phụ thân ngươi chịu dẫn các tộc nhân của ngươi lui lại, không có trở thành địch nhân của nhân loại thì ta cũng không sử dụng đạn đạo nữa.
Rơi vào đường cùng, tiểu Bằng chỉ có thể đành đáp ứng.
Việc này không nên chậm trễ, sau khi cùng Hồ Quang thương lượng đơn giản một chút thì Tề Nhạc lập tức tìm đến Tuyết Nữ, trong vòng một ngày, lần thứ hai phát động năng lực Côn Lôn Kính xuyên qua không gian và thời gian. Vì để cho Tuyết Nữ có đầy đủ năng lượng thúc dục Côn Lôn Kính, Tề Nhạc, Như Nguyệt, Hồ Quang, Dịch An bốn người đồng thời quay trở về hiện đại, sau đó lưu Hồ Quang cùng Dịch An lại. Ba người Tề Nhạc trở về thời kì Viễn Cổ Cự Thú, đến lúc này, Tề Nhạc đã tiêu hao trọn vẹn gần một nửa năng lượng. Nhưng mà hắn không thể không trở lại, Tề Nhạc phải dùng thời gian nhanh nhất để cho các chiến sĩ quân đoàn Sinh Tiếu khôi phục lại sức khỏe.
Thời gian một ngày rất nhanh qua đi, năng lượng tự nhiên phụ trợ thủy vân lực sinh ra phương pháp chữa thương đặc thù còn tốt hơn cả Tề Nhạc tưởng tượng. Mà thời kì Viễn Cổ Cự Thú vừa có năng lượng tự nhiên bổ sung nên chỉ trong một ngày hán đã trị liệu tốt thương thế của mọi người tới tám phần trở lên. Một lần nữa toàn bộ quân đoàn Sinh Tiếu khôi phục năng lực chiến đấu, hơn nữa sau khi phân phối đạn dược khiến thực lực liên quân nhân loại được khôi phục.
Hoàn thành xong những chuyện này, Tề Nhạc trở về hiện đại một lần đón Hồ Quang cùng Dịch An trở lại thời kì Viễn Cổ Cự Thú, theo hai người Hồ Quang trở lại còn có mười thủ hạ tâm phúc của hai người chuyên môn phụ trách thao tác VX độc khí đạn đạo. Mà lúc này, thời gian ba ngày của Đại Bằng Minh Vương còn có không đến thời gian một ngày.
Tề Nhạc tuân thủ lời hứa, để tiểu Bằng đi ra khuyên bảo Đại Bằng Minh Vương, mà chính hắn cũng nhanh chóng lợi dụng trong khoảng thời gian này tận khả năng khôi phục vân lực của mình.
Được Hồ Quang cùng Dịch An chỉ huy, bốn viên VX độc khí đạn đạo thể tích cũng không lớn lắm đã hoàn tất giai đoạn thiết kế. Thông qua điều khiển trực tiếp từ laptop, chỉ cần trong hai mươi giây có thể tiến hành công kích bất kỳ phương hướng nào trong phạm vi ba mươi kilômét. Vì để cho hiệu quả đạn đạo phát huy trạng thái chuẩn xác nhất, đám người Hồ Quang lần này còn mang về một cái ra-đa quân dụng cỡ nhỏ để định vị chính xác cho đạn đạo.
Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, nỗi buồn của Tề Nhạc không khỏi bay hết, khoa học kỹ thuật dù sao cũng cực kỳ quan trọng. Chỉ cần có độc đạn đạo này, chiến đấu rất nhanh sẽ phát sinh biến hóa.
Chuyến đi này của Tiểu Bằng giằng co tiếp cận hai giờ mới một lần nữa trở lại trong doanh địa của nhân loại. Ánh mắt của nó nhìn bề ngoài tràn đầy lo lắng, cảm nhận được khí tức trên thân biến hóa, Tề Nhạc đã biết rõ lời khuyên của nó chỉ sợ là đã thất bại.
- Phụ thân ngươi không đáp ứng sao?
Tề Nhạc hỏi.
Tiểu Bằng nói:
- Bị các ngươi bắt hơn 100 tộc nhân, phụ thân đã sớm bạo nộ rồi, hắn căn bản không tin ngươi có đồ vật gì đó làm tổn thương tộc nhân phạm vi lớn. Bất luận ta khuyên như thế nào hắn cũng không chịu đáp ứng. Chủ nhân, van cầu ngươi, hãy buông tha tộc nhân của ta a.
Tề Nhạc đã sớm nghĩ tới câu trả lời của Đại Bằng Minh Vương, tiểu Bằng cùng Đại Bằng Minh Vương không giống nhau, tiểu Bằng cùng mình đi tới hiện đại, thấy được rất nhiều đồ vật không thể tưởng tượng nổi. Vì thế nó sẽ tin tưởng mình. Mà Đại Bằng Minh Vương chỉ sống ở thời kì Viễn Cổ Cự Thú, hắn không thể nào biết rõ đây hết thảy những điều này, chỉ luôn tự tin vào thực lực của mình là điều bình thường.
Cầu khẩn của Tiểu Bằng cùng chuyện Tề Nhạc không muốn can thiệp quá nhiều đến thời kì Viễn Cổ Cự Thú khiến hắn đã có quyết định.
- Tiểu Bằng, ngươi lại đi một lần nữa. Khi gặp phụ thân ngươi thì nói cho hắn biết, ngày mai khi lúc mới bắt đầu chiến đấu thì để cho tộc nhân Tộc Cửu Lê xông ở phía trước, ta để cho hắn biết một chút về uy lực của độc khí đạn đạo VX. Khi đó hắn sẽ biết được có phải ta hù dọa hắn hay không. Nếu như khi đó hắn còn quyết định muốn cùng chúng ta chiến đấu đến cùng thì đừng trách ta hạ thủ vô tình.
Tiểu Bằng biết rõ đây đã là cực hạn của Tề Nhạc, nó vội vàng thiên ân vạn tạ mà đáp ứng một tiếng, lần nữa đi tìm kiếm phụ thân của mình. Lần này trở nên thuận lợi hơn, lúc trở lại nó đã mang tới tin tức Đại Bằng Minh Vương đáp ứng để cho Tộc Cửu Lê xung phong đầu tiên. Thực lực của Kim Sí Đại Bằng Điêu nhất tộc rõ ràng phía trên Tộc Cửu Lê nên không sợ bọn họ không đáp ứng.
Nghỉ ngơi một đêm, tất cả Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bọn họ đều khôi phục đến trạng thái tốt nhất, trận quyết chiến hôm nay có quan hệ tới sự sinh tử tồn vong của nhân loại thời kì Viễn Cổ Cự Thú,, mỗi người đều phi thường khẩn trương.
Đúng lúc này, thanh âm của tiểu Bằng đột nhiên vang lên trong lòng Tề Nhạc:
- Chủ nhân, đừng mà. Hãy bỏ qua cho tộc nhân của ta.
Tề Nhạc sững sờ, tiểu Bằng dù sao đã là Sử Lệnh của mình. Thanh âm bi thương của nó làm cho Tề Nhạc không khỏi chấn động. Hào quang lóe lên, Tề Nhạc đem tiểu Bằng từ trong cơ thể phóng xuất ra, trầm giọng nói:
- Tiểu Bằng, ngươi phải hiểu được, bây giờ không phải là ta không muốn bỏ qua tộc nhân của ngươi, mà tộc nhân của ngươi không chịu buông tha cho chúng ta.
Tiểu Bằng tuy rằng không biết rõ độc khí hệ thần kinh là vật gì, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được khi nhắc tới độc khí hệ thần kinh, trong lòng của Tề Nhạc sinh ra cảm giác sợ hãi. Ngay cả cường giả như Tề Nhạc còn sợ hãi, có thể nghĩ cái loại vũ khí này cường hãn cỡ nào rồi. Vì phụ thân của mình cùng các tộc nhân, hắn mới vội vàng hướng Tề Nhạc cầu xin tha thứ.
Tiểu Bằng vội vàng nói:
- Chủ nhân, nếu như ngài đồng ý, ta hiện tại cũng có thể đi tìm cha ta, để cho ông ấy dẫn đầu các tộc nhân lui lại. Nếu như vậy, ngài có thể không đối phó với họ không?
Trong lòng của Tề Nhạc khẽ động, nếu như có thể không sử dụng độc khí đạn đạo đương nhiên là tốt nhất, chỉ cần Đại Bằng Minh Vương chịu đáp ứng thì sẽ không sợ hắn đổi ý. Dù sao con của hắn còn ở trong cơ thể của mình, chỉ cần mình không muốn, tiểu Bằng không thể nào một lần nữa đạt được tự do. Nghĩ tới đây, Tề Nhạc gật nhẹ đầu nói:
- Để ngươi đi khuyên bảo phụ thân ngươi là có thể, nhưng mà, chúng ta nhất định phải đem đạn đạo chuẩn bị cho tốt mới cho ngươi đi. Nếu không ngươi đem sự tình nói cho hắn, hắn lập tức dẫn người đến công kích, chúng ta ứng phó như thế nào?
Nhìn bộ dạng cầu khẩn của tiểu Bằng, Tề Nhạc tiếp tục nói:
- Tiểu Bằng, ngươi nếu là Sử Lệnh của ta thì ta liền coi ngươi trở thành bằng hữu mà đối đãi. Ta đáp ứng ngươi, chỉ cần phụ thân ngươi chịu dẫn các tộc nhân của ngươi lui lại, không có trở thành địch nhân của nhân loại thì ta cũng không sử dụng đạn đạo nữa.
Rơi vào đường cùng, tiểu Bằng chỉ có thể đành đáp ứng.
Việc này không nên chậm trễ, sau khi cùng Hồ Quang thương lượng đơn giản một chút thì Tề Nhạc lập tức tìm đến Tuyết Nữ, trong vòng một ngày, lần thứ hai phát động năng lực Côn Lôn Kính xuyên qua không gian và thời gian. Vì để cho Tuyết Nữ có đầy đủ năng lượng thúc dục Côn Lôn Kính, Tề Nhạc, Như Nguyệt, Hồ Quang, Dịch An bốn người đồng thời quay trở về hiện đại, sau đó lưu Hồ Quang cùng Dịch An lại. Ba người Tề Nhạc trở về thời kì Viễn Cổ Cự Thú, đến lúc này, Tề Nhạc đã tiêu hao trọn vẹn gần một nửa năng lượng. Nhưng mà hắn không thể không trở lại, Tề Nhạc phải dùng thời gian nhanh nhất để cho các chiến sĩ quân đoàn Sinh Tiếu khôi phục lại sức khỏe.
Thời gian một ngày rất nhanh qua đi, năng lượng tự nhiên phụ trợ thủy vân lực sinh ra phương pháp chữa thương đặc thù còn tốt hơn cả Tề Nhạc tưởng tượng. Mà thời kì Viễn Cổ Cự Thú vừa có năng lượng tự nhiên bổ sung nên chỉ trong một ngày hán đã trị liệu tốt thương thế của mọi người tới tám phần trở lên. Một lần nữa toàn bộ quân đoàn Sinh Tiếu khôi phục năng lực chiến đấu, hơn nữa sau khi phân phối đạn dược khiến thực lực liên quân nhân loại được khôi phục.
Hoàn thành xong những chuyện này, Tề Nhạc trở về hiện đại một lần đón Hồ Quang cùng Dịch An trở lại thời kì Viễn Cổ Cự Thú, theo hai người Hồ Quang trở lại còn có mười thủ hạ tâm phúc của hai người chuyên môn phụ trách thao tác VX độc khí đạn đạo. Mà lúc này, thời gian ba ngày của Đại Bằng Minh Vương còn có không đến thời gian một ngày.
Tề Nhạc tuân thủ lời hứa, để tiểu Bằng đi ra khuyên bảo Đại Bằng Minh Vương, mà chính hắn cũng nhanh chóng lợi dụng trong khoảng thời gian này tận khả năng khôi phục vân lực của mình.
Được Hồ Quang cùng Dịch An chỉ huy, bốn viên VX độc khí đạn đạo thể tích cũng không lớn lắm đã hoàn tất giai đoạn thiết kế. Thông qua điều khiển trực tiếp từ laptop, chỉ cần trong hai mươi giây có thể tiến hành công kích bất kỳ phương hướng nào trong phạm vi ba mươi kilômét. Vì để cho hiệu quả đạn đạo phát huy trạng thái chuẩn xác nhất, đám người Hồ Quang lần này còn mang về một cái ra-đa quân dụng cỡ nhỏ để định vị chính xác cho đạn đạo.
Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, nỗi buồn của Tề Nhạc không khỏi bay hết, khoa học kỹ thuật dù sao cũng cực kỳ quan trọng. Chỉ cần có độc đạn đạo này, chiến đấu rất nhanh sẽ phát sinh biến hóa.
Chuyến đi này của Tiểu Bằng giằng co tiếp cận hai giờ mới một lần nữa trở lại trong doanh địa của nhân loại. Ánh mắt của nó nhìn bề ngoài tràn đầy lo lắng, cảm nhận được khí tức trên thân biến hóa, Tề Nhạc đã biết rõ lời khuyên của nó chỉ sợ là đã thất bại.
- Phụ thân ngươi không đáp ứng sao?
Tề Nhạc hỏi.
Tiểu Bằng nói:
- Bị các ngươi bắt hơn 100 tộc nhân, phụ thân đã sớm bạo nộ rồi, hắn căn bản không tin ngươi có đồ vật gì đó làm tổn thương tộc nhân phạm vi lớn. Bất luận ta khuyên như thế nào hắn cũng không chịu đáp ứng. Chủ nhân, van cầu ngươi, hãy buông tha tộc nhân của ta a.
Tề Nhạc đã sớm nghĩ tới câu trả lời của Đại Bằng Minh Vương, tiểu Bằng cùng Đại Bằng Minh Vương không giống nhau, tiểu Bằng cùng mình đi tới hiện đại, thấy được rất nhiều đồ vật không thể tưởng tượng nổi. Vì thế nó sẽ tin tưởng mình. Mà Đại Bằng Minh Vương chỉ sống ở thời kì Viễn Cổ Cự Thú, hắn không thể nào biết rõ đây hết thảy những điều này, chỉ luôn tự tin vào thực lực của mình là điều bình thường.
Cầu khẩn của Tiểu Bằng cùng chuyện Tề Nhạc không muốn can thiệp quá nhiều đến thời kì Viễn Cổ Cự Thú khiến hắn đã có quyết định.
- Tiểu Bằng, ngươi lại đi một lần nữa. Khi gặp phụ thân ngươi thì nói cho hắn biết, ngày mai khi lúc mới bắt đầu chiến đấu thì để cho tộc nhân Tộc Cửu Lê xông ở phía trước, ta để cho hắn biết một chút về uy lực của độc khí đạn đạo VX. Khi đó hắn sẽ biết được có phải ta hù dọa hắn hay không. Nếu như khi đó hắn còn quyết định muốn cùng chúng ta chiến đấu đến cùng thì đừng trách ta hạ thủ vô tình.
Tiểu Bằng biết rõ đây đã là cực hạn của Tề Nhạc, nó vội vàng thiên ân vạn tạ mà đáp ứng một tiếng, lần nữa đi tìm kiếm phụ thân của mình. Lần này trở nên thuận lợi hơn, lúc trở lại nó đã mang tới tin tức Đại Bằng Minh Vương đáp ứng để cho Tộc Cửu Lê xung phong đầu tiên. Thực lực của Kim Sí Đại Bằng Điêu nhất tộc rõ ràng phía trên Tộc Cửu Lê nên không sợ bọn họ không đáp ứng.
Nghỉ ngơi một đêm, tất cả Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bọn họ đều khôi phục đến trạng thái tốt nhất, trận quyết chiến hôm nay có quan hệ tới sự sinh tử tồn vong của nhân loại thời kì Viễn Cổ Cự Thú,, mỗi người đều phi thường khẩn trương.
/1391
|