Biệt thự hoa hồng, Trần bảo bối nhìn ảnh chụp một lớn một nhỏ in trên tờ báo cười to " hắc hắc, ảnh chụp không tệ nha, ba con đều đẹp trai "
Cậu suy tư một lúc, chạy tới ngăn kéo tủ lấy ra một tấm danh thiếp, móc điện thoại ra bắt đầu bấm ....
Ting ... ting ... Tô Gia Kỳ lúc này đang ngồi trong văn phòng thì chuông điện thoại vang lên, nhìn đống chữ trên màn hình, lông mày anh nhíu chặt < Anh yêu! Có nhớ em không? > anh liền đặt điện thoại xuống, không quan tâm
Mười phút ngồi chờ, nhấc điện thoại lên lần thứ 10, vẫn không thấy hồi âm, cậu liền viết tiếp một tin < Nhưng người ta nhớ anh a! Cầu xoa xoa, cầu gặp mặt >
Điện thoại tiếp tục vang lên, Tô Gia Kỳ khó chịu đáp lại bốn chữ < Tôi không quen cô >
Thấy có hồi âm, Trần bảo bối cười tủm tỉm, ngón tay mập mạp tiếp tục bấm bấm < Nhưng người ta biết anh a, chúng ta từng gặp mặt ở bữa tiệc, anh quên rồi sao? > cậu nhất quyết phải thử ba mình
1s sau điện thoại liền thông báo hồi âm, cậu hơi giật mình, sao trả lời nhanh vậy? Không lẽ ba thật sự có quen người khác sao? Nhưng mở điện thoại ra chỉ thấy đúng một chữ < cút! >
Hắc ... hắc, cậu cười hài lòng " nể tình ba thủ thân như ngọc, bảo bối sẽ giúp ba ôm mẹ về " ngón tay cậu lại lướt màn hình
< con là bảo bối, Trần Gia Bảo > nhìn dòng tin nhắn vừa nhận, lại nhìn số điện thoại là số nãy giờ gửi mấy cái tin nhắn vừa rồi, Tô Gia Kỳ sững sờ, mặt liền đen lại.
Anh đưa tay đỡ trán, không khỏi bật cười, anh cũng có ngày này sao, bị chính con trai mình gài bẫy. May là anh không có thói trăng hoa, không là mất điểm với con trai rồi. Anh bấm điện thoại gọi
" Alo " Trần bảo bối nghe máy
" Hôm nay còn trêu chọc chú nữa đấy " Tô Gia Kỳ tuy trách mắng nhưng giọng đầy cưng chiều
Trần bảo bối cười to " hắc hắc, chúc mừng chú vừa vượt qua cửa ải của cháu "
" Qua cửa ải? " anh cười hỏi
" Chú, thật ra cháu đã biết chú là ba cháu từ rất lâu rồi " Trần bảo bối đáp
Tô Gia Kỳ kinh ngạc, vốn anh có chút tò mò không biết cảm xúc của cậu như thế nào khi nhìn thấy tin tức trên báo, nhất thời không biết nên nói gì, suy nghĩ một chút anh hỏi " Con biết từ lúc nào? "
" Hôm đầu tiên gặp chú,con nghe được mẹ bà bà Mai nói chuyện " Trần bảo bối bĩnh tĩnh trả lời
" Vậy.... " anh vừa mở miệng thì đầu dây bên kia truyền tới tiếng của Trần bảo bối " nhưng cháu sẽ không gọi chú là ' ba ' cho tới khi mẹ cho phép "
Vừa định đổi cách xưng hô, nhưng nghe xong câu này của cậu anh có chút mất mát, nhưng anh hiểu được tâm trạng của cậu bé, hai mẹ con cô ở đất khách quê người chỉ biết nương tựa vào nhau, mình cô tự nuôi con biết bao vất vả, mặc dù anh là ba của cậu nhưng thực tế chưa từng trọn một ngày làm cha, vậy sao có thể cậu vì muốn nhận anh mà không nghĩ tới cảm giác của cô được. Trong lòng anh cũng có chút vui mừng vì cậu con trai khéo léo hiểu chuyện
Anh gật đầu " Được, chú sẽ chờ "
" Chú, chú thích mẹ của cháu sao? Trần bảo bối hỏi sang chuyện khác
" Rất thích " anh nhanh chóng đáp
" hắc .. hắc ,vậy cháu sẽ là trợ thủ của chú, được chứ? " Trần bảo bối cười vang lên
" Chú nhất định sẽ ôm được cô ấy về " anh cười sung sướng, quyết tâm nói
" Thành giao? " giọng Trần bảo bối
" Thành giao " giọng anh
Vậy là cha con bọn họ liền kết liên minh thành công, mà nhân vật chính của sự hợp tác vẫn không hề hay biết gì về chuyện này.
Tô Gia Kỳ cúp điện thoại, mặt mày rạng rỡ như mặt trời ban trưa, không khô là con trai anh, chưa cần anh bày chiêu lôi kéo thì đã tự động đầu quân cho anh, haha, anh vô cùng thoả mãn.
Reng... reng ... điện thoại nằm trên bàn lại vang lên, nhìn thấy lên người gọi điện tới, anh chợt nhớ ra là bản thân đã quên mất một việc
" Alo " anh nghe máy
" Tối nay trở về nhà một chuyến đi " qua điện thoại vang lên giọng trầm trầm của đàn ông
Đó là cha anh, chủ tịch tập đoàn Kỳ Vũ, Tô Gia Trang
Anh gật đầu đáp " Vâng " anh cúp điện thoại, thu dọn một số tài liệu rồi đi ra khỏi phòng
*********************************************
Gia đình họ Tô sống tại một khu biệt thự nằm ở ngoại ô thành phố, gồm ba căn nhà, căn nhà chính dành cho hai vị trưởng bối, cúng là nơi thường diễn ra tụ họp gia đình, còn hai căn hai bên để dành cho Tô Gia Kỳ và Tô Văn Vũ.
Nằm ở vùng ngoại ô, xung quanh được trồng nhiều cây cối nên không khí rất trong lành, yên tĩnh, thích hợp dành cho người già sống tĩnh dưỡng
Tô Gia Trang cùng phu nhân là Võ Thanh Hoa ngồi trên ghế sofa làm bằng da thật trong phòng khách, người giúp việc vừa pha một bình trà Ô Long, là loại trà được sản xuất từ những lá trà non ở đồi chè Thái Nguyên.
Phòng khách được trang trí toàn bộ đều là nội thất cao cấp, nhưng không hề mang lại cảm giác xa hoa. Bộ đèn chùm treo trên trần nhà phát ra ánh sáng đỏ, qua những quả cầu pha lê chiếu rọi khắp mọi ngóc ngách gian phòng.
Tổng thể phòng khách kết hợp rất ấm áp và trang nhã.
Tô Gia Trang chỉ tay lên tờ báo trên mặt bàn, nhìn Tô Gia Kỳ ngồi đối diện, giọng nghiêm trang hỏi " Chuyện này rốt cuộc là thế nào "
" Ý trên mặt chữ ạ " anh không nhanh không chậm đáp
Võ Thanh Hoa ngồi nãy giờ lòng nóng như lửa đốt, bà lên tiếng " aiz, thằng bé này, con nói rõ nghe xem nào " mấy năm nay bà nhiều lần thúc dục anh lấy vợ, nhưng kết quả đều thất bại, bây giờ đột nhiên xuất hiện một đứa cháu nội, bà mừng con không kịp.
" Thằng bé đúng là con trai con ạ, năm nay 5 tuổi, sáu năm trước .... " anh bình tĩnh kể lại chuyện xảy ra cho ông bà nghe.
/64
|