" Để cháu giúp bác một tay ạ! " Trần Mỹ Kiều đi vào phòng bếp hỏi, tuy cô có chút lúng túng khi tới đây, nhưng vì phép lịch sự, cô cũng không thể ngồi không được.
Vỗ Thanh Hoa quay ra nhìn cô cười cười, cầm lấy tay cô vỗ vỗ " cháu cứ ra kia ngồi đi, chỗ này bác làm sắp xong rồi " xong bà quay ra hướng phòng khách kêu lên " Gia Kỳ, con vào đây dẫn Kiều Kiều đi xem một vòng quanh nhà đi "
Sau hôm tới nhà Trần Mỹ Kiều bà cũng học gì Mai gọi cô mà Kiều Kiều
Tô Gia Kỳ đi vào thì thấy mẹ đang đứng sau lưng cô nháy nháy mắt với mình, anh bật cười rồi dắt cô đi ra ngoài.
Trần bảo bối đang chơi cờ cùng với Tô Gia Trang nhìn thấy ba mẹ mình đi qua cũng mỉm cười tủm tỉm
" Bảo bối, con cười cái gì vậy " ông chờ không thấy bảo bối đi cờ, ngước lên nhìn cháu trai đang nhìn phía cửa cười, ông hỏi
Trần bảo bối lắc đầu nhỏ " không có gì đâu ạ " rồi cậu dùng ngón tay mũm mĩm kẹp quân cờ lên chơi tiếp
( Tác giả :aiz, Kiều Kiều đáng thương đã rơi vào hang sói )
( Bảo bối : hắc hắc, ta đang đưa mẹ về gia đình mới thôi )
' reng ... reng ' điện thoại ngoài phòng khách vang lên, bây giờ ai cũng có việc của mình nên người nghe máy là cô giúp việc.
Nghe xong điện thoại, cô giúp việc mặt mày hưng phấn, vừa chạy vừa kêu lên " ông bà ơi, thật không thể tin được, là tin nóng hổi nha "
" có chuyện gì? " Võ Thanh Hoa từ trong bếp chạy ra hỏi
Tô Gia Trang và Trần bảo bối cũng ngước nhìn cô giúp việc xem là chuyện gì
Cô giúp việc thở hổn hển nói " cậu Văn Vũ gọi, bảo 30 phút nữa sẽ về, hơn nữa còn mang theo vợ sắp cưới "
" vợ sắp cưới? " hai vợ chồng Võ Thanh Hoa kinh ngạc, cùng nhau lên tiếng.
" đúng đúng, chính tai tôi nghe cậu Văn Vũ nói như vậy a " cô giúp việc bổ sung
Hai người ở trên lầu không biết chuyện xảy ra ở dưới lầu.
Đi xung quanh một vòng thì Tô Gia Kỳ dẫn cô vào phòng của anh.
Tô Gia Kỳ ít khi trở về, nhưng phòng anh vẫn được dọn dẹp sạch sẽ, ngăn nắp. Tone màu chủ đạo trong phòng là màu xanh dương, nhìn rất mát mắt, trên giá sách bày biện rất nhiều sách, đa số đều về kinh tế, quản lý, xây dựng, kiến trúc...
Trong góc được đặt một cái tủ kính để trưng bày cúp và giải thưởng.Trên tường được treo một số bức ảnh của anh từ bé đến lớn.
Trần Mỹ Kiều nhìn ảnh treo trên tường, cô phải thừa nhận rằng bảo bối trông rất giống anh lúc còn bé, bất chợt cô nổi lên ý nghĩ muốn chọc ghẹo " Hồi bé trông anh đáng yêu hơn rất nhiều "
" ừm " anh gật đầu, dừng một lát rồi nói tiếp, vẻ mặt tự dương tự đắc " vì bây giờ anh rất đẹp trai "
" hừ, đồ tự luyến không biết xấu hổ " cô quay ra nhìn anh mắng
Tô Gia Kỳ nhấc chân đi tới, gương mặt ghé sát về phía cô, mắt híp lại nói " em nhìn xem "
Cô chưa kịp phản ứng thì anh đã mổ lên môi cô một cái, xong quay ra cười " haha "
Cô tức giận quyệt môi đi ra khỏi phòng.
Hai người vừa bước xuống cầu thang liền kinh ngạc nhìn đôi nam nữ ngồi trên ghế sofa.
Tô Văn Vũ đã dẫn Kiều Minh Minh trở về, đang ngồi nói chuyện cùng hai vị trưởng bối Tô gia, bọn họ cười nói rôm rả quay ra nhìn hai người Tô Gia Kỳ
" Kiều Kiều, sao cậu cũng ở đây? " Kiều Minh Minh mắt chữ O mồm chữ A nhìn cô, vẻ mặt đầy kinh ngạc hỏi
Ngoại trừ Trần Mỹ Kiều ra thì tất cả mọi người đều ngạc nhiên về câu hỏi của Kiều Minh Minh
Nhưng người lên tiếng đầu tiên là Võ Thanh Hoa " Minh Minh, hai người quen biết nhau sao? "
" Vâng ạ, con với Kiều Kiều là bạn bè cách đây không lâu " Kiều Minh Minh gật đầu trả lời
" haha, tốt tốt, cùng là bạn bè " Vô Thanh Hoa hưng phấn cười, bà cảm thấy tất cả may mắn gom hết vào hôm nay cùng tới vậy. Hai cô con dâu, một cháu trai của bà cùng lúc xuất hiện.
Trên bàn ăn, Trần bảo bối ngồi giữa hai ông bà, còn mấy người Tô Gia kỳ chia ra ngồi hai bên. Cùng nhau vui vẻ ăn uống
Trần Mỹ Kiều nhìn cảnh trước mắt, hốc mắt liền đỏ lên, cô nghĩ tới ba mẹ mình mà lòng chua xót. Cô nhớ lại cảnh ngày trước, cô cũng từng có một gia đình ấm áp như thế, từ khi biến cố xảy ra, đã sáu năm rồi, cô chưa được ăn bữa cơm gia đình
Võ Thanh Hoa như hiểu được tâm trạng của cô, bà mỉm cười gắp một miếng thức ăn bỏ trong bát cô, giọng quan tâm nói " Kiều Kiều, con ăn nhiều vào, thực ra con gái không nên quá gầy, nên có da thịt một chút " bà còn không quên nháy mắt, đá lông nheo về phía con trai
/64
|