Tô Gia Kỳ từ phía sau đi lên, ôm lấy thân thể Trần bảo bối giao cho cảnh sát gần đó, hai tên bắt cóc cũng bị cảnh sát chạy tới kéo đi. Sau đó anh xoay người đi vào phía trong.
Trương Thanh Thanh cười đắc chí nhìn cô nói " Thế nào, bây giờ cô có thể chết được rồi, cô yên tâm, sau khi cô đi, tôi sẽ miễn cưỡng chuẩn bị cho cô một cô quan tài tử tế "
" Dừng tay, tôi chết thay cô ấy! " Lời vừa dứt, một giọng đàn ông truyền tới
Trong lúc cô ta đang kinh ngạc nhìn người đàn ông đi vào, thì Tô Gia Kỳ đã nhanh chóng chạy tới hất con dao trên cổ Trần Mỹ Kiều xuống, ' cạch ' một tiếng, dao rơi trên mặt đất.
Trương Thanh Thanh kinh ngạc nhìn anh hỏi " tại sao, tại sao lại là cô ta, cô ta thì có gì tốt? "
Tô Gia Kỳ vờ như không biết, lạnh lùng lên tiếng " Cô là ai? "
" bộp " một câu này như quả tạ nên vào đầu cô ta, đúng vậy, cô ta bất chấp tất cả để tiếp cận anh, nhưng đến một cái liếc nhìn anh cũng chưa từng cấp cho cô ta, anh không hề nhớ cô, nhưng anh lại yêu Trần Mỹ Kiều người mà cô ta hận nhất, điều này càng làm cô ta hận Trần Mỹ Kiều hơn
Cô ta như nổi điên lên, chỉ tay về phía Trần Mỹ Kiều, nhìn anh nói " cô ta rốt cuộc có chỗ nào hơn người, anh còn không biết bộ mặt thật của cô ta, thực chất rất ghê tởm, sáu năm trước còn bị đàn ông ngủ rồi sinh ra cái đứa nghiệt chủng kia, cô ta không hề sạch sẽ như anh nghĩ "
Đáy mắt lạnh xuống, nắm đấm siết chặt, sáu năm trước anh từng điều tra, biết cô bị hãm hại, nhưng anh chưa từng liếc cô ta nên không nhận ra cô ta, không ngờ một phút lơ là tạo thành hoạ, giờ cô ta còn dám ở trước mặt mắng chửi vợ con anh. Trong lòng bùng nổ, tức giận cực độ.
Hít một hơi, anh cố gắng bình tĩnh lại, nhìn cô ta, ác ý nói " À, thật ra tôi cũng nên cảm ơn cô mới phải, nhờ vào cô mà sáu năm trước tôi mới gặp được cô ấy "
Trương Thanh Thanh ngơ ngác, kinh ngạc nhìn anh
Anh lại tiếp tục nói " không sai, đúng như cô nghĩ, người ở cùng cô ấy vào buổi tối ngày hôm ấy là tôi, bảo bối là con trai rôi. Cô cũng được xem như là bà mối a, tôi chân thành cảm ơn cô! "
Hai chữ ' bà mối ' khiến cô ta hoàn toàn sụp đổ, cô ta lắc đầu, đưa tay cào tóc, miệng lẩm bẩm " không thể nào ... không thể nào! "
Lúc mày trông cô ta như một bà điên
Đột nhiên cô ta ngẩng mặt lên nhìn Trần Mỹ Kiều hung ác xông đến.
Nhưng chưa kịp tiếp xúc với da thịt của cô thì đã bị Tô Gia Kỳ dùng tay hất văng ra
' bịch ' một tiếng, cô ta ngã lăn xuống đất.
Tô Gia Kỳ liếc cô ta hừ lạnh một cái rồi dùng cánh tay ôm eo Trần Mỹ Kiều xoay người rời khỏi.
Trương Thanh Thanh chật vật ngồi dưới mặt đất, căm hận nhìn bóng lưng cô nép vào bên cạnh anh rời khỏi, liếc mắt nhìn thấy con dao nằm trên mặt đất, không nghĩ nhiều cô ta đưa tay cầm dao, kêu lên xông thẳng về phía bóng lưng cô " daaaaaaa "
Trần Mỹ Kiều nghe thấy tiếng thét, cô xoay người lại nhìn thấy cô ta đang cầm dao đâm về phía mình, cô sững sờ mở to mắt, cảm giác khủng hoảng cùng bất lực. Trong đầu hiện lên ý nghĩ hôm nay mình chết chắc rồi
1s sau, cảm giác trước mắt tối sầm, cô đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì cảm giác thân thể được một người ôm vào ngực, sau đó tai cô nghe thấy một tiếng ' phốc '
Trương Tranh Thanh nhìn tay mình cầm con dao đang cắm vào lưng Tô Gia Kỳ liền hoảng sợ rút dao ra, hét lên, ngã bịch xuống đất.
Cảnh sát sau khi nghe thấy tiếng hét xông vào nhìn thấy cảnh này liền lập tức khống chế bắt lấy cô ta, áp giải đi.
Lúc này, Trần Mỹ Kiều mới chợt tỉnh, ngước nhìn người đàn ông ôm mình, cô vươn tay ra chạm vào lưng ảnh, cảm thấy có một dòng chất lỏng đang chảy, cô giơ tay lên trước mặt mình, màu đỏ chót đập vào mắt.
Tim cô như bị ai bóp chặt, toàn thân thể run rẩy, nước mắt lăn xuống, cô ngửa mặt lên nhìn anh.
Tô Gia Kỳ đang mỉm cười nhìn cô, trước mắt bỗng tối sầm, thân thể ngã xuống.
" Tô Gia Kỳ! " cô hoảng sợ kêu lên, vội vàng đỡ lấy anh, nhìn mắt người đàn ông nhắm chặt, lòng cô truyền đến một trận đau đớn, cô vỗ vỗ mặt anh gọi " Tô Gia Kỳ! Tô Gia Kỳ! "
Nhưng anh vẫn im lặng nằm đó, cô vô cùng sợ hãi, nỗi sợ hãi giống như lúc ba mẹ cô xảy ra chuyện vào sáu năm trước. Lúc này cô chỉ có một ý nghĩ, chỉ cần anh có thể tỉnh dậy, cô có thể làm bất cứ điều gì.
Xe cấp cứu đến, nhân viên cứu hộ tới kéo anh từ trong lòng cô ra đặt lên cáng đẩy đi, cô như một con búp bê bị vỡ, vô ý thức theo sau cùng lên xe cấp cứu.
/64
|