❤️ Phần Đặc Biệt ❤️
5 năm sau
Thời điểm hoàng hôn, cả bầu trời đỏ rực, những tia nắng cuối cùng chiếu lên sân cỏ trong biệt thự ở ngoại ô của Tô Gia
Sau khi kết hôn, Tô Gia Kỳ cùng Tô Văn Vũ chuyển về sống hai ngôi biệt thự còn lại bên cạnh nhà bố mẹ mình, tạo thành một đại gia đình sung túc
Tô Gia Bảo lúc này đã cao chừng trên một mét năm mươi, thân thể tròn tròn phấn nộn nay đã cao lớn trông như một thiếu niên, cậu học dáng điệu người lớn ngồi bắt chéo chân trên chiếc ghế màu trắng đọc sách say sưa, đây là thói quen của cậu vào mỗi buổi chiều dưới sự rèn luyện của Tô Gia Kỳ.
Đột nhiên, cậu phát hiện dưới chân truyền đến một cỗ sức nặng, cậu liếc mắt nhìn, lại phát hiện một cô bé chừng ba, bốn tuổi đang dùng cánh tay mũm mĩm trắng trắng đang ôm lấy chân cậu lay qua lay lại, cô bé dùng đôi mắt to tròn ngập nước nhìn Tô Gia Bảo, bộ dạng vô tội chu cái miệng nhỏ lên " anh trai lớn, anh ra đây chơi với em đi "
Mặc dù Tô Gia Bảo lúc này mười một tuổi, nhưng cậu rất thích sạch sẽ và đặc biệt ghét bị người khác làm phiền trong lúc đọc sách. Nhìn cô bé mặc váy công chúa màu hồng có dính chút bùn đất trước mắt, có lẽ do cô bé nghịch ngợm nên té ngã. Rồi lại liếc nhìn chiếc quần trắng mình đang mặc đã sớm in hình năm ngón tay nhỏ với bùn đất bẩn thỉu, cậu nhíu mày rút chân ra khỏi tay cô bé, sau đó lấy giấy ăn lau vết bẩn trên quần mình
Có lẽ do sự chênh lệch sức lực hai bên nên lúc cậu rút chân ra lại khiến cô bé ngã phịch xuống nền cỏ, cái mông tròn tròn mềm mềm truyền đến cảm giác đau đớn nhưng cô bé vẫn không khóc, chỉ chống tay xuống mặt cỏ đỡ thân thể nhỏ đứng lên, tiếp tục tiến lại chỗ Tô Gia Bảo, miệng nhỏ nhắn lại chu lên làm nũng " anh trai lớn, anh chơi với em một chút đi mà! "
Nhưng cậu vẫn không hề nhúc nhích, tiếp tục đọc quyển sách trong tay, vẻ mặt ghét bỏ nói một câu " anh không chơi! "
Cô bé lập tức bĩu môi. Từ lúc sinh ra tới nay, cô bé luôn được mọi người nâng niu trong lòng bàn tay, hôm nay đột nhiên có một người ghét bỏ mình không thèm đoái hoài, cô bé có chút tức giận nhìn anh trai trước mắt chằm chằm. Cánh tay trắng trắng cong lên chống hai bên hông, dùng điệu bộ choa ngoa lên giọng " anh thật đáng ghét! "
Cậu vẫn không thèm liếc nhìn, mặc kệ cô bé, đứng lên cầm lấy sách của mình chuẩn bị đi về phía nhà của mình, kết quả cậu vừa đứng lên, quyển sách trong tay liền bị hai cánh tay nhỏ nắm lấy giật mạnh một cái, quyển sách liền tuột khỏi tay cậu
Theo bản năng cậu muốn vươn tay ra đoạt lại quyển sách, nhưng cô bé nhanh tay hơn, liền đem quyển sách ném về phía hồ bơi nằm trong sân cỏ
' tõm ' một tiếng, quyển sách đáp xuống mặt nước hồ bơi ướt đẫm
Tô Gia Bảo tức giận đến đỏ mặt, nghiến răng nghiến lợi, muốn đạp cho cô bé trước mắt một cái, nhưng từ bé mẹ luôn dạy cậu phải lịch thiệp với phái nữ, nên cậu đành nín nhịn, cặp mắt hình viên đạn hung hăng nhìn chằm chằm cô bé.
Nhưng mà cô bé lại hồn nhiên xem như việc làm vừa rồi được thực hiện bởi người khác chứ không phải là cô bé. Hoàn toàn quên sạch việc bản thân vừa ném sách của cậu, cặp mắt to trong long lanh chăm chú nhìn anh, cái miệng nhỏ cong lên cười lộ ra hàm răng sữa, bên má lộ ra lúm đồng tiền vô cùng đáng yêu
Lúc này cậu đột nhiên cảm thấy gương mặt cô bé đáng yêu mê người, mặt tròn tròn phấn nộn như chiếc bánh bao, làm cho cậu có cảm giác kích thích muốn nhào lên nựng má cô bé một cái, nhất thời quên luôn việc cô bé vừa ném sách của mình xuống hồ bơi.
" Hạ Vũ, đang chơi mà cậu lại chạy ra đây " giọng trẻ con non nớt từ cửa nhà truyền đến kéo sự chú ý của hai đứa trẻ trong sân. Một cậu bé chừng ba, bốn tuổi từ trong nhà bước đi từng bước nhỏ về phía bọn họ.
Sau khi kết hôn, Trần Mỹ Kiều hạ sinh con trai thứ hai, đặt lên cậu bé là Tô Gia Đức, gương mặt cậu bé tròn tròn như hòn lục lạc nên mọi người thường gọi cậu là tiểu Lục Lạc
Nhìn em trai mình bước đến gần, Tô Gia Bảo lên tiếng hỏi " Lục Lạc, cô bé này là ai vậy? "
Tiểu Lục Lạc nhìn anh trai nhe răng cười, chỉ tay về phía cô bé đứng bên cạnh bọn họ giới thiệu " anh hai, đây là con gái bạn của mẹ cùng mợ Minh Minh a! Nghe nói bố mẹ cậu ấy ra nước ngoài nên cậu ấy ở lại nhà chúng ta mấy ngày "
Tô Gia Bảo nghe xong liền gật đầu một cái
Phía xa xa lại có một cô bé mặc váy hoa chạy tới " mấy người sao lại trốn ra đây hết a! "
Tiểu Lục Lạc nhìn cô bé có gương mặt phấn điêu ngọc trác đi tới liền cười cười " Chị Bánh Bao, em ra đây tìm Hạ Vũ chơi a! "
Năm năm trước, Kiều Minh Minh hạ sinh đứa con đầu lòng là con gái, lấy tên là Tô Minh Vũ, ở nhà gọi cô bé là tiểu Bánh Bao. Là cô cháu gái duy nhất nên ông bà Tô hết mực cưng chiều, đem cháu gái ngậm trong miệng còn sợ tan
" A! Hạ Vũ, chúng ta lại cùng nhau vào nhà chơi trò chém hoa quả tiếp nhé " tiểu Bánh Bao vui vẻ đi tới kéo lấy cánh tay tròn tròn của Hạ Vũ
" Đúng a, chúng ta cùng nhau chơi " tiểu lục lạc cũng vui vẻ hào hứng nắm lấy cánh tay còn lại của Hạ Vũ kéo đi
/64
|