Soán Đường

Chương 72: Lý Cơ khóc

/876


Mạc Phục Lạc có tên là Đậu Hiền, chính là con trai trưởng của Đậu Nghị, hắn còn có hai tỷ tỷ, tỷ tỷ thứ hai gả cho Đường Quốc công Lý Uyên.

Đậu Hiền hiện tại đã là Dũng tướng Lang công, kế thừa võ công và tước vị của Đậu Nghị.

Hắn cẩn thận thu từng con cờ lại, nghe Đậu Uy nói xong liền ngẩng đầu tiếp:

- Lang, ngươi chớ nên trách tội lão thúc, lão thúc cũng là suy nghĩ cho ngươi, hắn phái ta đến Huỳnh Dương, cẩn thận hỏi thăm Ngỗng công tử.

- Tại sao?

Lý Cơ kỳ quái nhìn Đậu Uy.

- Tại sao phải nghe ngóng tình hình của Ngôn Khánh?

- Cái này... ngươi chẳng lẽ không muốn biết Mai Phục Lạc thăm dò được gì sao?

Lý Cơ do dự một chút nhìn về phía Đậu hiền, ánh mắt mang theo vẻ hỏi thăm.

Đậu Hiền đem quân cờ cất kỹ, phủi tay rồi ngồi thẳng người dậy:

- Theo ta biết được, tổ phụ của Trịnh Ngôn Khánh là Trịnh Thế An không có con nối dõi.

- Vậy thì sao?

- Trịnh Thế An trước kia chinh chiến bị thương ở hạ thân cho nên không thể sinh con, hắn không thể sinh con, lại không có con nối dõi, vậy Trịnh Ngôn Khánh kia từ đâu tới?

- Ý ngươi là?

Lý Cơ khẽ run thân hình lên, trên mặt hiện ra sự vui mừng lại thêm vài phần hồi hộp, hắn nắm chặt tay, không ngừng bấu lên trên đùi, muốn hỏi nhưng lại không dám hỏi, trong lòng có vài phần chờ mong.

Đậu Uy nói:

- Mai Phục Lạc thăm dò được, Trịnh Ngôn Khánh là con nuôi của Trịnh Thế An.

- Nghe Trịnh Đại Sĩ năm đó sau khi từ chức về nhà đã mang về một đứa bé, hình như là ở phụ cận Tị Thủy Quan, đúng không?

Đậu Hiền gật đầu, tỏ vẻ Đậu Uy nói không sai.

- Lang, ngươi nhất định không biết, Trịnh Đại Sĩ năm đó từ chức là năm Khai Hoàng thứ mười tám.

- A!

Lý Cơ cuối cùng không nhịn được kinh hô lên một tiếng.

- Hơn nữa lại còn là mùa thu.

Đậu Uy hồ đồ không để ý, bưng một ly rượu nho lên, trầm giọng nói:

- Ta nhớ năm đó vợ của ngươi gặp nạn... Lúc đó chị dâu ngươi mang thai cho nên ngươi không ở nhà, không ai phục thị, cho nên không ai phát hiện ra Trịnh Thế An thu dưỡng Trịnh Ngôn Khánh. Năm đó là ngày thứ hai sau thảm án Chu Sơn.

Thảm án Chu Sơn, là đại danh từ nói về việc thê tử của Lý Cơ bị giết.

- Chu Sơn cách Tị Thủy Quan hơi xa.

- Nhưng bất quá cũng không thể nói là quá xa, chỉ nửa ngày đường mà thôi. Mà năm đó, Tị Thủy Quan cũng không có trình báo hài nhi bị mất tích, năm đó thủ bị của Tị Thủy Quan là người của Trịnh gia gia tộc, vì thụ ân thái tử mà bị đày đi Lĩnh Nam, đoán chừng đã chết rồi.... Ngày đó, ngươi nói cho ta biết, hài tử kia cũng tên là Ngôn Khánh, ta đã cảm thấy hơi kỳ quái, một kẻ gia nô, tại sao có thể đặt ra cái tên hay như vậy?

Nếu là tôn nhi của Trịnh Đại Sĩ thì ta còn có thể tin tưởng.

Nhưng là tôn nhi của Trịnh Thế An thì ta lại không thể tin...

Hai gò má của Lý Cơ run rẩy, đột nhiên đứng dậy quay đầu bước đi.

- Lang, ngươi đi đâu vậy.

- Con muốn đi hỏi Trịnh Thế An một câu, đứa bé kia đến tột cùng có phải là Ngôn Khánh của con hay không.

- Ngươi điên rồi.

Đậu Uy đột nhiên thu hồi dáng vẻ tươi cười mà nghiêm nghị quát:

- Ngươi hỏi thế nào đây? Trịnh Thế An hỏi ngươi lại thì ngươi trả lời thế nào?

Đừng quên ngươi hiện tại có thân phận gì, cho dù Ngôn Khánh là con của ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn hắn phải lo lắng cho ngươi sao? Phải bốn phía phiêu linh sao? Lang ta có thể hiểu được tâm tình của ngươi, nhưng nếu bây giờ nói chuyện này ra, ta chỉ sợ chẳng những là ngươi, mà tiểu tử kia cũng muốn theo ngươi.

Lý Cơ biết rõ, Đậu Uy không phải nói đùa.

Hắn hôm nay không thể để lộ ra, nhưng nếu Ngôn Khánh là con của hắn thì hắn có thể mang theo trên người sao?

- Con biết rõ, nhưng mà con...

Lý Cơ run giọng, cuối cùng không nói được nữa.

Đột nhiên hắn ngồi xổm trên bậc thang, lớn tiếng khóc.

Con vui mừng có bi thường, cảm xúc xen lẫn.

Hắn vẫn không thể xác nhận, Ngôn Khánh là hài tử của mình, nhưng trong lòng đã khẳng định, Ngôn Khánh chính là nhi tử của mình.

Khuôn mặt kia, nụ cười kia chính là phiên bản của mẫu thân nó.

Nhớ ngày đó, nghe danh tự của Ngôn Khánh, lúc gặp Ngôn Khánh, thiếu chút nữa hắn cho rằng đó là con của mình, không ngờ trực giác khi đó đúng là sự thật. Nó lớn lên giống mẫu thân nó như vậy, tên còn là Ngôn Khánh, năm Khai Hoàng thứ mười tám được Trịnh Thế An nhận làm con nuôi... ngoại trừ điểm này, những nhân tố khác đều ăn khớp.

Trên đời này còn có chuyện trùng hợp như vậy sao?

Từ năm đó, Lý Cơ tự trách mình, nếu như năm đó hắn không đi Lũng Châu, mà ở trong Chu Sơn Ngôn gia thì cha con hắn cũng không ly biệt nhiều năm như vậy, hiện tại đối mặt lại không cách nào nhận nhau.

Đậu Uy và Đậu Hiền đều có thể hiểu được tâm tình của Lý Cơ.

Một đại nam nhân phải cất tiếng khóc, trong lòng phải đau đớn đến mức nào.

- Lang, ngươi đừng như vậy.

Đậu Hiền tiến tới, ôm lấy Lý Cơ, thấp giọng an ủi:

- Nếu như Ngỗng công tử thật sự là nhi tử của ngươi thì ngươi phải cao hứng mới đúng, ngươi nhìn xem, hắn còn nhỏ như vậy mà đã có tài hoa như vậy nhất định là đệ muội ở trên trời phù hộ, tuy ngươi và nó không thể nhận nhau nhưng ngươi vẫn có thể hàng ngày tương kiến với nó, chẳng phải là một loại khoái hoạt sao?

- Ta, ta...

Lý Cơ khóc không thành tiếng.

Đậu Uy nói:

- Lang, ngươi không cần lo lắng.

- Bất quá, ngươi cần phải có chuẩn bị.

- Chuẩn bị gì?

- Lần này ta từ Trường An trở về nghe nói thánh nhân chỉ sợ không qua được ,Chương Cừu Thái Dực từng nói qua, Nhân Thọ Cung không thể đi, đi thì khó phản, vì thế thánh nhân còn giam Chương Cừu Thái Dực vào thiên lao, chuẩn bị chờ hắn sau khi trở về tiếp tục xử trí. Nhưng hiện tại... thái tử sau khi trở về từ Nhân Thọ Cung đã bí mật giải phong cho Chung Cừu Thái Dực, mật đàm hồi lâu.

Nội dung thì ta không nghe rõ ràng nhưng thái tử sau khi về thì biểu hiện cho thấy, hắn rất có thể tu trì Lạc Dương, sau đó rời đô.

- Cái gì?

Lý Cơ nghe được cảm thấy quá sợ hãi.

Đậu Hiền nói:

- Ta cũng nhận được tin tức này cho nên trở về, chuẩn bị phụng chỉ, nghe nói Chung Cừu Thái Dực cùng công bộ thượng thư Đỗ Quả rất nhanh sẽ tới Lạc Dương khảo sát phong thủy, nếu như vậy thì kết quả dời đô đã định.

- Chương Cừu Thái Cực là đương kim đại thần nổi tiếng, cùng với Viên Thủ Thành.

- Bất quá, Viên Thủ Thành lại say mê tu đạo không để ý tới thế sự hồng trần, Chương Cừu Thái Dực lại không như vậy.

- Nếu là Thần Côn, hắn dĩ nhiên có biện pháp

- Nếu là thần côn, hắn dĩ nhiên có biện pháp biến nơi này trở nên thần thần quỷ quỷ.

Ít nhất là dự đoán của Chương Cừu Thái Dực từ trước tới giờ chưa bao giờ mất đi linh nghiệm.

Điều này cũng khiến cho hắn càng thêm hào quang thần bí, lần này hắn khuyên can Tùy Đế ở trong Nhân Thọ Cung đã trở thành một câu sấm, khiến cho đám người Đậu Uy không thể không tin. Quái lực quỷ thần, thà tin là có, đừng ngờ là không.

Nếu như Dương Quảng thật sự quyết ý dời đô, thì sẽ nói với đám quan lại khắp nơi mang lực lượng trọng tâm chuyển đi.

Lý Cơ ở Lạc Dương rất có thể sẽ bị bại lộ thân phận.

Đậu Uy chuẩn bị sẵn sàng cho hắn, muốn hắn rút khỏi nơi này, vấn đề là hôm nay vừa có manh mối của nhi tử, lại bảo hắn rút khỏi, thì làm sao hắn có thể cam lòng?

- Lang, con cũng đừng nóng lòng, ta đã chuẩn bị sẵn sàng cho con, còn đi hay không sau này sẽ nói.

Lý Cơ hít vào một hơi sâu, cố gắng cho mình bình tĩnh trở lại.

- Chuyện này con nghe theo sự sắp xếp của lão thúc.

- Được, hôm nay đã khuya rồi, ngươi cũng đừng trở về , ta để cho hạ nhân sắp xếp ngươi nghỉ ngơi ở đây.

- Lão thúc, hiện tại trong lòng con có loạn, vậy xin rời xuống trước.

- Được!

Đậu Uy gật đầu, phủi tay ý bảo Lý Cơ rời khỏi.

Nhìn theo bóng lưng hơi còng của Lý Cơ, Đậu Uy cùng Đậu Hiền không kìm được mà nhẹ giọng thở dài.

Trên đời này chuyện đáng buồn nhất chính là phụ tử gần nhau, lại không thể nhận nhau.

- Mạc Phục Lạc, ngươi chú ý một chút, thăm dò giúp Lang nhiều hơn.

- Ta cảm thấy chuyện này Ngỗng công tử rất có thể là con của Lang, ngươi cần phải tốn tâm tư hơn nữa.

Đậu Hiền gật đầu:

- Lão thúc, chuyện này con sẽ chú ý.


/876

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status