Rồi bỗng nhiên có một bàn tay nhanh chóng kéo mạnh cô về phía sau, khiến cô không giữ thăng bằng được mà ngã vào lòng người đó, chưa kịp hoàn hồn, cô sợ hãi dùng tay cố gắng đẩy con người đó ra, nhưng bàn tay dịu dàng đang giữ chặt lấy cô không buông làm cô có chút động lòng, vừa lúc giọng nói ấm áp quen thuộc thỏ thẻ bên tai làm Như yên tâm, không ngọ nguậy nữa:
_ Yên nào.....anh đây! Làm sao khóc?
_Khóc....khóc cái gì chứ? Ai khóc...?
_Đừng có ngốc nữa.... _Huy dịu dàng khuyên nhủ rồi tay đột nhiên bế xốc cô lên, Như vội choàng tay qua cổ anh, ngạc nhiên hỏi:
_Anh làm gì vậy? Làm em giật mình....
_Đi theo anh!_Huy vừa nói vừa mang theo Như lên trực thăng của mình.
_Hả? Anh....anh nói cái gì vậy?? Làm sao em đi cùng anh được??
_Ngoan nào! Đến Nhật cùng anh, chuyện ở công ty anh sẽ dàn xếp, em không phải lo cắt lương hay sa thải! Hơn nữa, em không muốn gặp Ryan sao?_Khi ngồi yên vị trên trực thăng và bắt đầu khởi động, Huy lại trấn an Như.
_Ryan? Là ai thế?
_Nhà thiết kế người Anh lai.....chuyên về đầm dạ hội...
_Á, là...là nhà thiết kế nổi tiếng nhất thế giới, một bộ đầm đáng giá.....mấy triệu bảng Anh đó sao???_Như ngạc nhiên tới mức há hốc mồm.
_Đúng vậy!
_Ông...ông ấy đang ở Nhật à?
_Ông ta có buổi diễn thuyết gì đó ở trường đại học bên đó, lưu lại 1 tuần, em theo anh thì có thể nhân cơ hội này mà học hỏi cho số thiết kế dang dở ở nhà của em!
_Tuyệt quá!! Như vậy là em có thể nhanh chóng làm xong mấy bộ đầm đó kịp lúc rồi!! Cảm ơn anh nhiều lắm!!_Như vui đến mực không tự chủ được mà ôm chầm lấy Huy.
Anh thấy cô vui, anh cũng vui lây, nhẹ nhàng mỉm cười, một nụ cười ấm áp, cô bé này thật trong sáng, luôn dễ dàng vui mừng như vậy, có điều tới giờ anh vẫn không hiểu nổi, một người luôn mạnh mẽ như anh mà sau tai nạn giao thông của bà, anh đã khóc hết nước mắt và dường như thay đổi hẳn, vậy mà cô gái nhỏ nhắn này lại có nghị lực đến mức tự lo cho mình và em gái đến tận bây giờ, không biết cô đã trải qua những chuyện kinh khủng đến thế nào nữa, ba mẹ đều qua đời hết một lượt cơ mà. Nghĩ đến đấy Huy lại thấy buồn, vì mình đã không tìm thấy cô sớm hơn để giúp đỡ cô trong khoảng thời gian khó khăn đó. Ngồi trực thăng được vài tiếng đã tới một sân biệt thự rộng rãi, phi công riêng của Huy nhẹ nhàng đáp trực thăng và thông báo với tổng đài đã đáp trực thăng an toàn, sau đó báo cho Huy biết đã đến biệt thự của anh ở Nhật. Như xuống trực thăng và theo Huy đi vào ngôi biệt thự, trên đường đi cô không ngừng nhìn ngắm đủ thứ kỳ khôi ở đây, không giống như ngôi biệt thự đen ngòm ở Việt Nam (biệt thự Devil), Ngôi nhà này xây dựng theo phong cách Tây Âu rất trang nhã và sang trọng, dọc đường đi là 2 hàng cây lớn phủ rợp bóng mát, trải dài theo lối đi là một bồn hoa hồng xanh dài ở giữa trông rất hữu tình là mát mắt. Mặt tiền của ngôi biệt thự này trông không khác gì cung điện mà Như đã từng thấy qua trong manga. Rất đẹp và rộng rãi, thoáng mát.
Khi đã ngồi trên ghế sô pha, Như vẫn không ngừng ngắm nhìn một cách say mê kiến trúc của căn biệt thự tuyệt đẹp này, và cô thắc mắc không biết ai thiết kế ngôi nhà này mà quá có thẩm mỹ như thế, chủ nhân nhất định là một người rất hoàn hảo.
_Anh này, ngôi nhà này thật sự rất đẹp đó nha, trong thời gian ngắn như vậy thuê được nó, anh cũng không tầm thường a...
_Thuê?
_Ừ, không phải ....hả?_Như nhìn vẻ thản nhiên của Huy mà nghi ngờ kết luận của mình.
_Nhà của anh ở Nhật, làm gì có ai thuê?_Huy trêu Như.
_Gì.....gì cơ???? Cái....cái cung điện này.....cũng là của anh á???_Như hỏi mà có vẻ như sắp xỉu đến nơi, không thể nào, nơi này rất rộng, rất đẹp, nhất định đắt đến mức không dám nhìn vào số tiền luôn, làm sao Huy có thể là chủ nhân hoàn hảo mà Như nghĩ.
_Cung điện? Em nói biệt thự này đấy à?_Huy bật cười, anh không nghĩ cô lại coi nơi này như cung điện, dù có rộng thì cũng chỉ rộng hơn biệt thự Devil của anh một tí thôi, làm sao lại tưởng tượng đến cung điện được cơ chứ ?
_Chứ làm sao!!_Như chống nạnh, ưỡn ngực và hất mặt lên nói với Huy, không muốn mình bị lép vế_Anh nói xem có cái biệt thự nào nó kinh khủng thế này không? Em chỉ nhìn thấy trong truyện tranh thôi, lớn vượt quá cái biệt thự rồi, nó chính xác là CUNG ĐIỆN đó!!!
_Rồi rồi, cung điện thì cung điện!_Huy không muốn nói nhiều nên nhanh chóng mở laptop bắt tay vào liên lạc với thư ký bên Việt Nam sắp xếp các điều kiện của hợp đồng bên tập đoàn Style, rồi cô thư ký xinh đẹp đó lại ngọt ngào thông báo qua lap cho anh biết lịch trình gặp gỡ và bàn bạc với đối tác bên này để mở rộng thị trường tiêu thụ ở Nhật, anh cứ tập trung với công việc như vậy (chính xác mà nói, trong mắt Như là cô thư ký), làm cô khó chịu nhăn nhó. Như kéo ghế đến bên cạnh Huy và ngồi xuống, nói ngây ngô làm Huy đang uống nước suýt chút nữa thì sặc:
_Anh đang lăng nhăng với thư ký cao cấp đấy à?
_ Yên nào.....anh đây! Làm sao khóc?
_Khóc....khóc cái gì chứ? Ai khóc...?
_Đừng có ngốc nữa.... _Huy dịu dàng khuyên nhủ rồi tay đột nhiên bế xốc cô lên, Như vội choàng tay qua cổ anh, ngạc nhiên hỏi:
_Anh làm gì vậy? Làm em giật mình....
_Đi theo anh!_Huy vừa nói vừa mang theo Như lên trực thăng của mình.
_Hả? Anh....anh nói cái gì vậy?? Làm sao em đi cùng anh được??
_Ngoan nào! Đến Nhật cùng anh, chuyện ở công ty anh sẽ dàn xếp, em không phải lo cắt lương hay sa thải! Hơn nữa, em không muốn gặp Ryan sao?_Khi ngồi yên vị trên trực thăng và bắt đầu khởi động, Huy lại trấn an Như.
_Ryan? Là ai thế?
_Nhà thiết kế người Anh lai.....chuyên về đầm dạ hội...
_Á, là...là nhà thiết kế nổi tiếng nhất thế giới, một bộ đầm đáng giá.....mấy triệu bảng Anh đó sao???_Như ngạc nhiên tới mức há hốc mồm.
_Đúng vậy!
_Ông...ông ấy đang ở Nhật à?
_Ông ta có buổi diễn thuyết gì đó ở trường đại học bên đó, lưu lại 1 tuần, em theo anh thì có thể nhân cơ hội này mà học hỏi cho số thiết kế dang dở ở nhà của em!
_Tuyệt quá!! Như vậy là em có thể nhanh chóng làm xong mấy bộ đầm đó kịp lúc rồi!! Cảm ơn anh nhiều lắm!!_Như vui đến mực không tự chủ được mà ôm chầm lấy Huy.
Anh thấy cô vui, anh cũng vui lây, nhẹ nhàng mỉm cười, một nụ cười ấm áp, cô bé này thật trong sáng, luôn dễ dàng vui mừng như vậy, có điều tới giờ anh vẫn không hiểu nổi, một người luôn mạnh mẽ như anh mà sau tai nạn giao thông của bà, anh đã khóc hết nước mắt và dường như thay đổi hẳn, vậy mà cô gái nhỏ nhắn này lại có nghị lực đến mức tự lo cho mình và em gái đến tận bây giờ, không biết cô đã trải qua những chuyện kinh khủng đến thế nào nữa, ba mẹ đều qua đời hết một lượt cơ mà. Nghĩ đến đấy Huy lại thấy buồn, vì mình đã không tìm thấy cô sớm hơn để giúp đỡ cô trong khoảng thời gian khó khăn đó. Ngồi trực thăng được vài tiếng đã tới một sân biệt thự rộng rãi, phi công riêng của Huy nhẹ nhàng đáp trực thăng và thông báo với tổng đài đã đáp trực thăng an toàn, sau đó báo cho Huy biết đã đến biệt thự của anh ở Nhật. Như xuống trực thăng và theo Huy đi vào ngôi biệt thự, trên đường đi cô không ngừng nhìn ngắm đủ thứ kỳ khôi ở đây, không giống như ngôi biệt thự đen ngòm ở Việt Nam (biệt thự Devil), Ngôi nhà này xây dựng theo phong cách Tây Âu rất trang nhã và sang trọng, dọc đường đi là 2 hàng cây lớn phủ rợp bóng mát, trải dài theo lối đi là một bồn hoa hồng xanh dài ở giữa trông rất hữu tình là mát mắt. Mặt tiền của ngôi biệt thự này trông không khác gì cung điện mà Như đã từng thấy qua trong manga. Rất đẹp và rộng rãi, thoáng mát.
Khi đã ngồi trên ghế sô pha, Như vẫn không ngừng ngắm nhìn một cách say mê kiến trúc của căn biệt thự tuyệt đẹp này, và cô thắc mắc không biết ai thiết kế ngôi nhà này mà quá có thẩm mỹ như thế, chủ nhân nhất định là một người rất hoàn hảo.
_Anh này, ngôi nhà này thật sự rất đẹp đó nha, trong thời gian ngắn như vậy thuê được nó, anh cũng không tầm thường a...
_Thuê?
_Ừ, không phải ....hả?_Như nhìn vẻ thản nhiên của Huy mà nghi ngờ kết luận của mình.
_Nhà của anh ở Nhật, làm gì có ai thuê?_Huy trêu Như.
_Gì.....gì cơ???? Cái....cái cung điện này.....cũng là của anh á???_Như hỏi mà có vẻ như sắp xỉu đến nơi, không thể nào, nơi này rất rộng, rất đẹp, nhất định đắt đến mức không dám nhìn vào số tiền luôn, làm sao Huy có thể là chủ nhân hoàn hảo mà Như nghĩ.
_Cung điện? Em nói biệt thự này đấy à?_Huy bật cười, anh không nghĩ cô lại coi nơi này như cung điện, dù có rộng thì cũng chỉ rộng hơn biệt thự Devil của anh một tí thôi, làm sao lại tưởng tượng đến cung điện được cơ chứ ?
_Chứ làm sao!!_Như chống nạnh, ưỡn ngực và hất mặt lên nói với Huy, không muốn mình bị lép vế_Anh nói xem có cái biệt thự nào nó kinh khủng thế này không? Em chỉ nhìn thấy trong truyện tranh thôi, lớn vượt quá cái biệt thự rồi, nó chính xác là CUNG ĐIỆN đó!!!
_Rồi rồi, cung điện thì cung điện!_Huy không muốn nói nhiều nên nhanh chóng mở laptop bắt tay vào liên lạc với thư ký bên Việt Nam sắp xếp các điều kiện của hợp đồng bên tập đoàn Style, rồi cô thư ký xinh đẹp đó lại ngọt ngào thông báo qua lap cho anh biết lịch trình gặp gỡ và bàn bạc với đối tác bên này để mở rộng thị trường tiêu thụ ở Nhật, anh cứ tập trung với công việc như vậy (chính xác mà nói, trong mắt Như là cô thư ký), làm cô khó chịu nhăn nhó. Như kéo ghế đến bên cạnh Huy và ngồi xuống, nói ngây ngô làm Huy đang uống nước suýt chút nữa thì sặc:
_Anh đang lăng nhăng với thư ký cao cấp đấy à?
/62
|