Chuẩn bị xong thì Như bước ra, đi đến chỗ Huy, Huy lúc này đang trò chuyện với mấy ông chú thì bị phân tán bởi những tiếng lao xao, "Đẹp quá! Đó là cô dâu à?", Huy bèn quay qua nhìn, hình ảnh thuần khiết, xinh đẹp đến ngây ngất đó đã đập ngay vào mắt anh, đúng là một hình ảnh khó thể nào quên được, nhất là trong khoảnh khắc hạnh phúc như thế này đây. Như ngại ngùng vì những cái nhìn chằm chằm bên nhà Huy, cô e thẹn bước chậm rãi, Huy liền mỉm cười chạy đến bên cạnh cô, không ngần ngại gì mà ôm chặt cô vào lòng, thở phào nhẹ nhõm.
_Cuối cùng anh cũng được thấy em trong lúc em xinh đẹp nhất rồi....
Như nghe thấy thế vừa vui sướng, vừa thẹn đỏ mặt.
_Anh.....người ta nhìn kìa_Cô vụng về đẩy nhẹ Huy ra.
_Nhìn thì mặc họ nhìn, anh muốn ôm vợ mình thì có gì không đúng?_Huy nói thật lớn để mọi người cùng nghe, làm cả buổi tiệc rộn lên hẳn vì tiếng cười.
Bà Đình, ông Phong cũng cười mãn nguyện, cuối cùng thì từ giây phút kinh khủng kia, con trai họ giờ đây cũng đã có thể buông bỏ tất cả quá khứ để sống cuộc sống vui vẻ rồi, đúng là sức mạnh của tình yêu mà. Còn đối với cô con dâu này, khi đã biết được hoàn cảnh khó khăn của cô và đứa em nhỏ, ông bà lo lắng Huy sẽ tiếp tục làm tổn thương cô, không những không quan tâm đến gia cảnh mà họ còn có ý định sau này sẽ giúp đỡ cô, cho cô cuộc sống tốt hơn, nhưng không ngờ, sau bao nhiêu quý cô giàu có thì Hoàng Như_một cô gái bé bỏng đầy nghị lực đó đã thực sự chinh phục được trái tim băng giá của thằng ngốc con họ, rồi còn ra mắt họ hàng thế này đây, bây giờ thì trong mơ, 2 vợ chồng già này cũng cười thật tươi rồi.
"Sống thật tốt, quên quá khứ đi, con nhé!".....
Dù có ngại bao nhiêu thì Như cũng phải theo lễ nghĩa mà đi chào hỏi người thân của Huy, nhưng hình như mọi chuyện không dễ dàng như cô nghĩ, không khí có một chút gì đó khiến cô cảm thấy bất an, tuy là mang tiếng đi dự lễ hỏi cưới của Huy nhưng dường như họ chỉ chăm chăm bắt chuyện với Huy hoặc là ba mẹ anh với chủ đề kinh doanh này nọ thôi, thực chất không hề quan tâm đến nội dung chính hôm nay. Cô có cố gắng đến đâu thì kết thúc câu chuyện với mỗi người chỉ là " Có thể nói chuyện với chú rể một lát không?" kèm theo một nụ cười không mấy thiện cảm. Với những người lớn thì như vậy, còn với mấy cô tiểu thư thì ôi, thôi rồi, cứ liếc ngang liếc dọc rồi thì thầm xỉa xói cô, họ biết gia cảnh cô nên cứ theo đó mà sỉ vả, họ nói đủ nhỏ, để mỗi Như nghe thấy. Như thì đi cạnh Thiệu Huy bao lâu nay, gì thì cũng quen với cái kiểu ghen tị trên trời này của mấy nàng rồi nên cô cứ bỏ ngoài tai thế thôi, còn cung cách cư xử tế nhị, lạnh lùng tàn nhẫn của Huy thì cô cũng học hỏi được không ít, chỉ mong hôm nay không phải sử dụng nó thôi. Thế nhưng, cô muốn là một chuyện, đời thì đâu có dễ dàng thế đâu. Mấy nàng vặn vẹo chán chê hoàn cảnh nghèo khổ của cô rồi thì quay sang chỉ trích phụ huynh cơ đấy. Nào là " Không biết kiếp trước ba mẹ cô ta ăn ở ra sao mà để con cái nghèo nàn như thế, khổ thật!!", "Ôi trời, chỉ là cái thứ không có giáo dục mới mặt dày cưa cẩm con trai nhà giàu, định đổi đời chứ gì? Bố mẹ cô ta chắc phải tự hào lắm vì có đứa con mưu mô như thế!!", "Nghe nói ba mẹ nó chết lâu rồi, chắc là sống không nổi với đứa con vô dụng đây mà!!", " Chết rồi à? Thế mà tôi cứ tưởng cô ta vâng lời ông bà già nhà đó nên mới đi lạc vào cung điện, tưởng nhầm mình là công chúa đấy chứ?", kèm theo là những tiếng cười .....sởn gai ốc. Máu điên lúc này của cô dâu hình như lên tới đỉnh điểm rồi, nói cô thế nào cũng được nhưng không được đụng đến bố mẹ cô. Như đang định tới tận nơi mà tát mỗi người một cái rồi giáo huấn họ rồi, nhưng trong buổi tiệc dành cho mình như thế này, không thể phá hoại được, thế nên cô đã dằn lại được cơn giận, uống hết ly rượu vang táo đang cầm trên tay, đặt lại ly vào khay của anh bồi bàn, hít một hơi sâu rồi tiến lại chỗ những cô nàng đanh đá đang đứng mà không biết là Huy nãy giờ đã nghe hết tất cả, đã định giải quyết hết đám con gái rắc rối đó, nhưng thấy Như đ đến đó, Huy lại hiếu kỳ không biết Như sẽ làm gì, nên đành đứng chờ xem màn chào hỏi hấp dẫn của bà vợ đáng yêu....
_Chào! Có thể làm quen được không?_Như nhã nhặn mở lời trước.
_Ồ, cứ tự nhiên, tụi tôi không ngại đâu, chỉ sợ cô tự ti thôi!
_Thật ra, các tiểu thư đây đều là con nhà cao quý, thân phận nhỏ bé của tôi không thể nào sánh bằng, cũng cảm thấy tự ti nhỉ..._Như cười nhẹ.
_Biết rồi thì sao còn không mau chóng hủy hôn rồi biến đi, biết đâu tụi này sẽ cho cô một số tiền đủ để cô và đứa em không phải ăn xin để sống từ giờ đến cuối đời?_Một cô nàng đanh đá độc miệng lên tiếng.
_Có điều.....hình như mọi người vẫn chưa hiểu hết về con người tôi thì phải?
_Cần gì phải hiểu loại sâu bọ mưu mô như cô ? Dùng đầu gối nghĩ thì cũng biết không phải loại tầm thường, bụng dạ rắn rết để tìm mọi cách cưa đổ anh Huy chứ gì?
_Đâu có đơn giản như thế!_Như lại cười một cái thật tươi kèm theo bộ mặt rất ư là.....tỉnh rụi. :)))_ Tiểu thư đây đánh giá tôi quá tầm thường rồi. Tôi đối với Thiệu Huy thực sự có tình cảm, nhưng để vượt qua bao nhiêu công chúa giống cô đây thì tôi phải khác hoàn toàn rồi chứ? Tôi thừa nhận cũng có một chút tự ti, nhưng mà chẳng hiểu sao ông chồng này của tôi lại chỉ để mắt tới một mình tôi, bao nhiêu phụ nữ đẹp khác đều chẳng khác nào giun dế cả, nhiều khi lại vì tôi mà đánh sập luôn cả 2 tập đoàn lớn chỉ vì họ sỉ nhục tôi, như các cô vừa rồi đấy! _(lại cười) _ Tôi cũng tự thấy mình không phải dạng vừa, nhiều khi tức giận lên thì lại ngứa miệng nói hết với Thiệu Huy thì hỏng, tôi chỉ sợ không quá 1 ngày gia đình mọi người đều......_Như bỏ dở câu nói, thở dài lắc đầu.
_Cô...cô đang đe dọa chúng tôi à?
_Đâu nào? Tôi chỉ giả sử mà thôi, kết quả chắc tệ lắm nên tôi không dám nghĩ tiếp nữa, phần sau cứ để mọi người tự do suy nghĩ, nếu Huy nghe được nhất định sẽ thú vị lắm, tôi cá chắc như vậy đấy! :)
_Cô....cô.....
_Chuyện gì đấy?_Thiệu Huy nghe mà bật cười, bây giờ anh mới làm mặt "ngu ngơ khờ dại" đi đến chỗ vui.
_Anh.....anh Thiệu Huy....
_Nói chuyện gì mà đông vui vậy? Có ai ăn hiếp vợ tôi không đấy? _Huy biết câu hỏi của anh sẽ làm đám con gái này run sợ, nhưng cũng muốn nhìn thấy vẻ mặt của Như vì sự kết hợp tuyệt vời của anh :v
_Không.....tụi em...
_Cũng có một chút đấy chứ?_Như "ngây ngô" nói, cũng như là giáng một đòn nặng nề lên tâm lý của mấy nàng kia.
_Có?_Huy nhíu mày, (ngụ ý là muốn tiếp tục màn trình diễn đẹp mắt này đây mà :v )
_Thì ..... cứ bắt em uống rượu rồi bảo tối nay.......sẽ phá đêm tân hôn của tụi mình đó!!!_Như ngập ngừng làm mấy gương mặt nhỏ nhắn kia xanh xao hết cả lên.
_Haha! Phải vậy không?
_Ơ....dạ ....dạ....
_Yên tâm! Nhất định anh không để họ làm vậy đâu!_Huy nói rồi bế bổng Như lên, đưa cô vào phòng thay đồ.
_Cuối cùng anh cũng được thấy em trong lúc em xinh đẹp nhất rồi....
Như nghe thấy thế vừa vui sướng, vừa thẹn đỏ mặt.
_Anh.....người ta nhìn kìa_Cô vụng về đẩy nhẹ Huy ra.
_Nhìn thì mặc họ nhìn, anh muốn ôm vợ mình thì có gì không đúng?_Huy nói thật lớn để mọi người cùng nghe, làm cả buổi tiệc rộn lên hẳn vì tiếng cười.
Bà Đình, ông Phong cũng cười mãn nguyện, cuối cùng thì từ giây phút kinh khủng kia, con trai họ giờ đây cũng đã có thể buông bỏ tất cả quá khứ để sống cuộc sống vui vẻ rồi, đúng là sức mạnh của tình yêu mà. Còn đối với cô con dâu này, khi đã biết được hoàn cảnh khó khăn của cô và đứa em nhỏ, ông bà lo lắng Huy sẽ tiếp tục làm tổn thương cô, không những không quan tâm đến gia cảnh mà họ còn có ý định sau này sẽ giúp đỡ cô, cho cô cuộc sống tốt hơn, nhưng không ngờ, sau bao nhiêu quý cô giàu có thì Hoàng Như_một cô gái bé bỏng đầy nghị lực đó đã thực sự chinh phục được trái tim băng giá của thằng ngốc con họ, rồi còn ra mắt họ hàng thế này đây, bây giờ thì trong mơ, 2 vợ chồng già này cũng cười thật tươi rồi.
"Sống thật tốt, quên quá khứ đi, con nhé!".....
Dù có ngại bao nhiêu thì Như cũng phải theo lễ nghĩa mà đi chào hỏi người thân của Huy, nhưng hình như mọi chuyện không dễ dàng như cô nghĩ, không khí có một chút gì đó khiến cô cảm thấy bất an, tuy là mang tiếng đi dự lễ hỏi cưới của Huy nhưng dường như họ chỉ chăm chăm bắt chuyện với Huy hoặc là ba mẹ anh với chủ đề kinh doanh này nọ thôi, thực chất không hề quan tâm đến nội dung chính hôm nay. Cô có cố gắng đến đâu thì kết thúc câu chuyện với mỗi người chỉ là " Có thể nói chuyện với chú rể một lát không?" kèm theo một nụ cười không mấy thiện cảm. Với những người lớn thì như vậy, còn với mấy cô tiểu thư thì ôi, thôi rồi, cứ liếc ngang liếc dọc rồi thì thầm xỉa xói cô, họ biết gia cảnh cô nên cứ theo đó mà sỉ vả, họ nói đủ nhỏ, để mỗi Như nghe thấy. Như thì đi cạnh Thiệu Huy bao lâu nay, gì thì cũng quen với cái kiểu ghen tị trên trời này của mấy nàng rồi nên cô cứ bỏ ngoài tai thế thôi, còn cung cách cư xử tế nhị, lạnh lùng tàn nhẫn của Huy thì cô cũng học hỏi được không ít, chỉ mong hôm nay không phải sử dụng nó thôi. Thế nhưng, cô muốn là một chuyện, đời thì đâu có dễ dàng thế đâu. Mấy nàng vặn vẹo chán chê hoàn cảnh nghèo khổ của cô rồi thì quay sang chỉ trích phụ huynh cơ đấy. Nào là " Không biết kiếp trước ba mẹ cô ta ăn ở ra sao mà để con cái nghèo nàn như thế, khổ thật!!", "Ôi trời, chỉ là cái thứ không có giáo dục mới mặt dày cưa cẩm con trai nhà giàu, định đổi đời chứ gì? Bố mẹ cô ta chắc phải tự hào lắm vì có đứa con mưu mô như thế!!", "Nghe nói ba mẹ nó chết lâu rồi, chắc là sống không nổi với đứa con vô dụng đây mà!!", " Chết rồi à? Thế mà tôi cứ tưởng cô ta vâng lời ông bà già nhà đó nên mới đi lạc vào cung điện, tưởng nhầm mình là công chúa đấy chứ?", kèm theo là những tiếng cười .....sởn gai ốc. Máu điên lúc này của cô dâu hình như lên tới đỉnh điểm rồi, nói cô thế nào cũng được nhưng không được đụng đến bố mẹ cô. Như đang định tới tận nơi mà tát mỗi người một cái rồi giáo huấn họ rồi, nhưng trong buổi tiệc dành cho mình như thế này, không thể phá hoại được, thế nên cô đã dằn lại được cơn giận, uống hết ly rượu vang táo đang cầm trên tay, đặt lại ly vào khay của anh bồi bàn, hít một hơi sâu rồi tiến lại chỗ những cô nàng đanh đá đang đứng mà không biết là Huy nãy giờ đã nghe hết tất cả, đã định giải quyết hết đám con gái rắc rối đó, nhưng thấy Như đ đến đó, Huy lại hiếu kỳ không biết Như sẽ làm gì, nên đành đứng chờ xem màn chào hỏi hấp dẫn của bà vợ đáng yêu....
_Chào! Có thể làm quen được không?_Như nhã nhặn mở lời trước.
_Ồ, cứ tự nhiên, tụi tôi không ngại đâu, chỉ sợ cô tự ti thôi!
_Thật ra, các tiểu thư đây đều là con nhà cao quý, thân phận nhỏ bé của tôi không thể nào sánh bằng, cũng cảm thấy tự ti nhỉ..._Như cười nhẹ.
_Biết rồi thì sao còn không mau chóng hủy hôn rồi biến đi, biết đâu tụi này sẽ cho cô một số tiền đủ để cô và đứa em không phải ăn xin để sống từ giờ đến cuối đời?_Một cô nàng đanh đá độc miệng lên tiếng.
_Có điều.....hình như mọi người vẫn chưa hiểu hết về con người tôi thì phải?
_Cần gì phải hiểu loại sâu bọ mưu mô như cô ? Dùng đầu gối nghĩ thì cũng biết không phải loại tầm thường, bụng dạ rắn rết để tìm mọi cách cưa đổ anh Huy chứ gì?
_Đâu có đơn giản như thế!_Như lại cười một cái thật tươi kèm theo bộ mặt rất ư là.....tỉnh rụi. :)))_ Tiểu thư đây đánh giá tôi quá tầm thường rồi. Tôi đối với Thiệu Huy thực sự có tình cảm, nhưng để vượt qua bao nhiêu công chúa giống cô đây thì tôi phải khác hoàn toàn rồi chứ? Tôi thừa nhận cũng có một chút tự ti, nhưng mà chẳng hiểu sao ông chồng này của tôi lại chỉ để mắt tới một mình tôi, bao nhiêu phụ nữ đẹp khác đều chẳng khác nào giun dế cả, nhiều khi lại vì tôi mà đánh sập luôn cả 2 tập đoàn lớn chỉ vì họ sỉ nhục tôi, như các cô vừa rồi đấy! _(lại cười) _ Tôi cũng tự thấy mình không phải dạng vừa, nhiều khi tức giận lên thì lại ngứa miệng nói hết với Thiệu Huy thì hỏng, tôi chỉ sợ không quá 1 ngày gia đình mọi người đều......_Như bỏ dở câu nói, thở dài lắc đầu.
_Cô...cô đang đe dọa chúng tôi à?
_Đâu nào? Tôi chỉ giả sử mà thôi, kết quả chắc tệ lắm nên tôi không dám nghĩ tiếp nữa, phần sau cứ để mọi người tự do suy nghĩ, nếu Huy nghe được nhất định sẽ thú vị lắm, tôi cá chắc như vậy đấy! :)
_Cô....cô.....
_Chuyện gì đấy?_Thiệu Huy nghe mà bật cười, bây giờ anh mới làm mặt "ngu ngơ khờ dại" đi đến chỗ vui.
_Anh.....anh Thiệu Huy....
_Nói chuyện gì mà đông vui vậy? Có ai ăn hiếp vợ tôi không đấy? _Huy biết câu hỏi của anh sẽ làm đám con gái này run sợ, nhưng cũng muốn nhìn thấy vẻ mặt của Như vì sự kết hợp tuyệt vời của anh :v
_Không.....tụi em...
_Cũng có một chút đấy chứ?_Như "ngây ngô" nói, cũng như là giáng một đòn nặng nề lên tâm lý của mấy nàng kia.
_Có?_Huy nhíu mày, (ngụ ý là muốn tiếp tục màn trình diễn đẹp mắt này đây mà :v )
_Thì ..... cứ bắt em uống rượu rồi bảo tối nay.......sẽ phá đêm tân hôn của tụi mình đó!!!_Như ngập ngừng làm mấy gương mặt nhỏ nhắn kia xanh xao hết cả lên.
_Haha! Phải vậy không?
_Ơ....dạ ....dạ....
_Yên tâm! Nhất định anh không để họ làm vậy đâu!_Huy nói rồi bế bổng Như lên, đưa cô vào phòng thay đồ.
/62
|