Manchester, đó là biểu tượng cho một thế giới mới tốt đẹp ở thế kỷ trước, sự nổi dậy của cuộc cách mạng công nghiệp ở Manchester được xem như là một dấu hiệu cực kỳ quan trọng được cho một thành phố công nghiệp.
Ngày nay, ở thế kỷ hai mươi mốt, nói tới Mancester thì càng nhiều người sẽ liên hệ thành phố này với Old Trafford*.
*Old Traffrd: Một sân vận động bóng đá nổi tiếng thứ hai của Anh Quốc, sau Wembley.
Nếu như vẫn còn có du khách không biết tới Old Trafford thì vào một chủ nhật nào đó tới nơi này, có xu hướng hiếu kỳ bạo gan hỏi một câu đại loại như này: "Old Trafford là cái gì".
Có thể thấy những đứa trẻ ăn mặc quần áo cầu thủ màu đỏ ở khắp nơi trên đường phố sẽ ngừng bước nói cho những du khách hiếu kỳ biết.
Manchester có một sân vận đông Old Trafford, đó là một sân vận động bóng đá lớn tọa lạc ở một quận phía Tây Manchester của nước Anh. Tuổi của nó so với Chiến tranh thế giới thứ hai còn già hơn ba mươi tuổi. Old Trafford chính là sân nhà của đội bóng Manchester United. Sân bóng này có thể chứa tới bảy mươi sáu nghìn người cùng lúc ngồi xem một trận bóng thi đấu. Old Trafford...
Xem ra cũng đã có những đứa trẻ khoảng bảy, tám tuổi làm công việc giới thiệu rất chi tiết, chuyên nghiệp tới nỗi khiến cho du khách phải tặc lưỡi.
Khi giới thiệu xong Old Trafford bọn trẻ dùng một khuôn mặt tôn kính mà nói với vị du khách kia "Cháu cùng với ông nội, và ba của cháu giống như một tên quỷ đỏ. Cháu cảm thấy cực kỳ tự hào về đội bóng của chúng cháu".
Sau khi nói xong những lời đó đứa trẻ chỉ vào dãy số in trên quần áo cầu thủ của mình, dùng giọng điệu vô cùng sùng bái nói đó là đó là số áo của thần tượng của nó.
Nhìn bóng lưng đứa trẻ rời đi, có thể Old Trafford ngay tức thì lưu lại trong lòng của du khách cũng chỉ vỏn vẹn dừng ở hình ảnh mờ nhạt rằng nó già hơn Cuộc chiến tranh Thế Giới thứ hai ba mươi năm. Nhưng câu nói kia của đứa trẻ " Cháu cùng với ông nội, và ba của cháu giống như một tên quỷ đỏ. Cháu cực kỳ tự hào về đội bóng của chúng cháu". Sẽ trở thành một loại thu hoạch của du khách trong cuộc hành trình tới thành phố Manchester, liên quan tới sự kế thừa truyền thống và lòng nhiệt tâm.
Manchester. Tháng tám năm 2012, Thứ tư. Ngồi ở trên ghế dành cho khách Vip của sân vận động Old Trafford, sau khi ngắm nhìn tứ phía thì Vinh Chân cảm thấy ở trong mắt những người đang theo dõi, thì chắc có lẽ cô thật sự là một người khá lập dị. Chỗ lập dị là biểu cảm dửng dưng hiện ra trên bộ mặt của cô.
Không, Loại dửng dưng đó nói chính xác hơn một chút thì đó phải là mù mờ. Điều này làm cho Vinh Chân có chút chột dạ. Cô không phải là fan của bóng đá, cô đối với bóng đá lại càng mù tịt. Người mù tịt về bóng đá lại dám nghênh ngang ngồi ở chỗ này. Phải biết, vé của trận bóng tối nay phải khó khăn thế nào mới kiếm được. Ở ngoài Sân bóng Old Trafford có hàng ngàn người đang đưa ra rêu rao "Ai đồng ý nhượng lại vé trận bóng này, giá tiền đắt thế nào cũng không thành vấn đề". Nhưng người đồng ý nhượng lại vé của trận bóng hầu như là không có.
Khi ánh đèn mới lên, lại qua tiếp nửa tiếng. Ở nơi này sắp diễn ra một trận thi đấu bóng đá. Một trấn đấu vòng bảng của Cup C1 Châu Âu. Trận đấu vòng bảng này làm cho người dân Manchester mong chờ đã lâu: Real Madrid đấu với Manchester United.
Vòng bảng Cup C1 Châu Âu này còn có ý nghĩa đặc biệt: CR7 đã trở lại, tên đầy đủ của CR7 là Cristiano Ronaldo.
Cristiano Ronaldo của người Manchester đã trở về với Old Trafford của họ
Trên người mặc áo cầu thủ màu đỏ chói, người hâm mộ có thể đem khán đài sân bóng chứa gần tám mươi nghìn người nhuộm thành một biển lửa. "Chào mừng Cristiano trở về nhà", "Chúng tôi mãi mãi yêu anh" những khẩu hiệu như vậy có thể thấy khắp nơi trên khán đài.
Cho dù Vinh Chân không hiểu bóng đá như thế nào đi nữa thì cô cũng biết Cristiano là ai. Với tướng mạo anh tuấn của Cristiano không chỉ là một cầu thủ, anh ấy còn là một người trong giới thời trang. Anh ấy thường xuyên xuất hiện trong một vài cuộc họp báo ra mắt sản phẩm, cũng sẽ xuất hiện định kỳ trên trang bìa tạp chí. Vinh Chân đã từng mấy lần gặp qua anh ấy trong bữa tiệc. Ấn tượng mà anh ấy để lại cho cô chính là: Phẩm vị cũng không tệ.
Sau khi tới Manchester Vinh Chân mới biết một ông lão tên là Ferguson đã đem Cristiano từ Lisbon* tới Manchester. Cristiano lần đầu tiên xuất hiện tại sân bóng Old Trafford chỉ mới mười bảy tuổi. Sau khi làm cho chàng trai thiên tài này tham gia vào Manchester United giành được một loạt vinh quang, thì chuyển nhường từ Manchester United qua Real Madrid.
*Lisbon: Thủ đô của Bồ Đào nha
"Cristiano của chúng ta đã trở về nhà rồi". Biểu ngữ này khiến cho trận đấu lẽ ra phải tràn đầy mùi vị của thuốc súng thì lời đối thoại lại trở nên dịu dàng ấm áp. Dưới sự dịu dàng ấm áp này Vinh Chân theo những người đó ngâm nga bài ca về đội Manchester United mà một chữ cô ấy cũng không biết.
Dàn đại hợp xướng gần tám mươi nghìn người vang vọng trên bầu trời ở Old Trafford.
Lúc này Vinh Chân đã có chút tin vào lời của bạn cô ấy đã nói vào ba tháng trước. Ở Manchester nếu như bạn không hiểu gì về văn hóa bóng đá thì chính là một chuyện rất đáng tiếc. Bởi vì bạn sẽ bỏ qua một số chuyện rất đáng yêu trong cuộc sống.
Ba tháng trước Vinh Chân đã tới Manchester, cô ấy đã nhận được lời mời trở thành người thực tập chủ trì cho kênh âm nhạc của đài truyền hình Manchester. Ba tháng trôi qua, lúc cô ấy đi trên đường thỉnh thoảng sẽ có người đi tới trước mặt cô ấy yêu cầu cô ấy ký tên, đồng thời biểu đạt sự yếu mến đối với cô ấy.
Hiện tại Vinh Chân vốn dĩ xuất hiện ở trên hàng ghế dành cho khách Vip ở Old Trafford nguyên nhân đến từ một người: Vinh Tuấn.
Sau khi lại qua tiếp nửa tiếng nữa, Vinh Tuấn với tư cách khách Vip duy nhất của trận đấu bóng, sẽ xuất hiện trên sân cỏ của Old Trafford, độc tấu một bản violon cho mọi người.
Vinh Tuấn ra đời sớm hơn Vinh Chân mười lăm phút. Đối với người anh sinh đôi này của mình, khi còn bé anh ấy đã để lại trong lòng Vinh Chân một nỗi ám ảnh. Đa số những người từng gặp qua họ đều sẽ nói ra những câu tương tự như "Hai người có thật sự là anh em sinh đôi không? Sao lại không có chút nào giống nhau vậy? Dung mạo của anh trai còn xinh đẹp hơn cả em gái". Khi đó hai đứa đều để kiểu đầu gáo dừa giống hệt nhau, dáng người cao xấp xỉ nhau.
Mỗi khi nghe thấy những lời như vậy thì Vinh Chân đều bày ra một bộ mặt ỉu xìu, còn gương mặt của Vinh Tuấn thì lại xụ xuống. Chẳng qua là vì con trai bị khen là "Xinh đẹp" cũng chẳng phải là chuyện vẻ vang gì.
Lớn hơn một chút, phần lớn thời gian Vinh Tuấn đều ở nhà họ Lâm. Nhà họ Lâm là nhà ông ngoại, đó là một gia tộc nổi danh lừng lẫy trong giới chính trị ở Hongkong. Ông ngoại Lâm Kiến Đường là người có uy quyền cao nhất của Lâm gia. Vinh Tuấn từ nhỏ đã được ông ngoại yêu quý. Lớn hơn một chút, do mẹ lo lắng cho ông ngoại vừa mới về hưu sẽ bị cô đơn, đã để cho Vinh Tuấn theo ông ngoại tới Vienna*
*Vienna: Thủ đô của Áo.
Tiếp sau đó, mỗi năm Vinh Tuấn đều sẽ trở về nhà đón sinh nhật. Mỗi năm trở về Vinh Chân đều phát hiện ra vóc dáng của Vinh Tuấn lại cao hơn mình thêm một chút. Theo thời gian thấm thoát trôi qua anh ấy đã trở thành một chàng thiếu niên, còn cô trở thành một cô thiếu nữ. Câu nói "Cặp nam nữ nhà họ Vinh nhìn trông rất đẹp" đã đổi thành "Họ có thật là cặp sinh đôi không? Sao lại chẳng có chút giống nhau nào vậy? Anh trai dung mạo còn xinh hơn cả em gái nữa".
Lúc đó người mẹ đã để cho Vinh Tuấn tới Vienna thế nào cũng không nghĩ tới hành động khi đó của bà sẽ làm cho quỹ đạo cuộc đời của người thừa kế của Vinh Gia trệch khỏi sự an bài của họ. Vienna hoàng kim đã khiến cho Vinh Tuấn trở lên yêu âm nhạc.
Trôi qua nhiều năm, hai nhà Vinh Lâm từ ban đầu là ra sức phản đối đến không thể làm gì được, tới bây giờ là không quan tâm nữa.
Vinh Tuấn hai mươi sáu tuổi đã trở thành một trong những lực lượng tiêu biểu mới của nền âm nhạc cổ điển.
Vinh Chân đã hai năm chưa được gặp người anh sinh đôi của mình. Vinh Mộ Minh chọn phương thức giáo dục của Phương Tây đối với họ. Khi họ trưởng thành thì có thể tự lo liệu cho cuộc sống của mình. Họ được chia ra đưa tới những nơi không giống nhau để học. Khi trưởng thành, còn có một người khác nữa nhận được hình thức giáo dục giống như họ.
Người đó khi còn rất nhỏ đã được dẫn tới nhà cô, cô và người đó tình như thủ túc.
Trong mảng thủy triều rực đỏ tại sân vận động Old Trafford có một bóng dáng mạnh mẽ thẳng tắp đi tới trước mặt cô. Chiếc áo khoác tối màu cùng với chiếc mũ len màu xám đậm, phối với cặp kính đen to. Đi theo phía sau người này cón có mấy nhân viên bảo vệ sân bóng. Anh vẫn cúi đầu bước đi duy trì khoảng cách nhất định với nhân viên bảo vệ phía sau.
Bước chân của anh vội vàng.
Tiết tấu bước chân của anh cô vẫn luôn rất quen thuộc. Cô đoán từ khi cô nhìn thấy anh thì còn cần mất bao nhiêu bước nữa mới có thể tới trước mặt cô.
Vinh Chân mở miệng bắt đầu đếm ngược bước chân của anh. Bắt đầu từ bước chân thứ ba mươi sáu.
Mười bước, chín bước... ba bước, hai bước.
Bước cuối cùng! Giày da màu cà phê đậm đã đứng trước mặt cô. Vinh Chân ngẩng mặt lên, nở một nụ cười dương dương tự đắc, người đó từ trên cao nhìn xuống cô. Vinh chân nhìn anh cùng với bộ trang phục không giống với thường ngày cười càng tươi hơn.
Lúc nụ cười của Vinh Chân không hề có chút ý tứ che giấu nào thì anh cởi chiếc mũ xuống giao cho người nhân viên bảo vệ đi theo phía sau, sau đó ngồi xuống vị trí bên cạnh cô.
Chỗ ngồi dành cho khách VIP của Vinh Chân có sáu ghế. Hiện tại sáu ghế này đã tới hai người. Cô là người có mặt đầu tiên. Trình Điệp Qua là người thứ hai.
"Trình Điệp Qua, cô nàng kia cũng không tệ! Em cảm thấy cô ấy rất đáng yêu!" Vinh Chân quay người sang nói với Trình Điệp Qua.
Hàng ghế dành cho khách Vip được đặt một số đồ ăn vặt. Anh chọn một hạt hạnh nhân lớn nhất sau đó nhét vào miệng cô, ý đồ rất rõ ràng: Câm miệng lại!
Vừa nhai hạt hạnh nhân vừa nhìn gương đeo cặp kính đen lớn nhìn như con mọt sách quê mùa của Trình Điệp Qua, Vinh Chân cười tới run cả vai.
Hôm nay Vinh Chân và Trình Điệp Qua cùng tới sân bóng. Xe vừa lái vào bãi đậu xe thì họ đã bị một vị khách không mời mà tới chặn lại. Sau khi nhìn rõ vị khách không mời kia thì Vinh Chân càng vui vẻ hơn.
Người kia lại có thể đuổi tới tận Manchester. Vinh Chân thế nào cũng không nghĩ tới Trình Điệp Qua sẽ gặp phải cách thức theo đổi giống như ngôi sao Hollywood thế này: Fan Điên cuồng theo dõi hành trình của thần tượng của mình tới mức biến thái như vậy.
Đuổi tới Manchester chính là một cô gái London có khuôn mặt ngọt ngào. Nửa năm trước cô gái London này đã tuyên bố là cô ấy đã không ngừng bám theoTrình Điệp Qua hai trăm bốn mươi tiếng. Đồng thời cô ấy cũng đăng lên trên mạng xã hội mấy tấm ảnh chụp Trình Điệp Qua. Cô ấy tuyên bố sau khi theo sát hành trình hai trăm bốn mươi giờ với Trình Điệp Qua thì cô ấy lại càng yêu anh hơn, bởi vì Trình Điệp Qua còn tốt hơn so trong tượng tượng của cô ấy.
Cô gái không biết trời cao đất rộng đã chuốc lấy một trận tranh luận gay gắt trên mạng xã hội của phần tử trí thức, đồng thời cô cũng bị dính tới kiện cáo. Luật sư của Trình Điệp Qua đã tự mình đem văn kiện giao tới tay cha mẹ của cô gái.
Sau đó mọi chuyện đã được chứng thực. Lần bàn luận của cô gái này với người khác ở trên mạng xã hội chỉ là muốn được Trình Điệp Qua chú ý tới. Cái gọi là trong hai trăm bốn mươi giờ không ngừng theo dõi toàn bộ hành trình chỉ là giả. Mấy tấm ảnh kia là cô gái này nhờ thám tử mới có được.
Nửa tháng trước, theo tin hàng lang, truyền thông đã mấy lần chụp được Trình Điệp Qua trong trường hợp đang ở cùng với một cô gái, vì vậy có một loại suy đoán là Trình Điệp Qua có bạn gái cố định.
Có thể bắt nguồn từ nguyên nhân này mà cô gái kia đã đuổi từ London tới tận Manchester, đồng thời xuất hiện trong bãi đậu xe của Old Trafford.
Cô gái từ chỗ tối vội vàng lao ra, tay giang ngang chắn trước xe của Trình Điệp Qua. Nếu như không phải kỹ thuật lái xe của Trình Điệp Qua quá tốt thì e rằng cô gái kia đã sớm bị bánh xe đè bẹp luôn rồi.
Còn chưa hết sợ hãi Vinh chân đã nhìn thấy ánh mắt tức giận của cô gái chắn ở trước xe nhìn cô trừng trừng. Xem ra người này cũng như những người không rõ chân tướng kia cho rằng cô là chân mệnh thiên nữ của Trình Điệp Qua rồi.
Cô gái liên tiếp mấy lần bị chụp cùng với Trình Điệp Qua chính là cô. Ở Manchester cô đang ở nhà của Trình Điệp Qua. Cùng chủ nhân căn nhà dùng cơm là chuyện kinh thiên động địa hay sao?
Cô gái cầm chiếc bánh kem ném mạnh về phía Vinh Chân. Bánh kem đập lên chiếc kính chắn gió làm mờ không thấy rõ. Vinh Chân thấy Trình Điệp Qua cau mày. Anh làm động tác cho cô gái kia tránh ra, thế là đồ vật trắng xóa lại càng liên tục đập về phía kính xe phía trước.
Trình Điệp Qua mở cửa xe, cùng lúc đó bãi đậu xe yên tĩnh truyền tới một loạt tiếng bước chân. Năm sáu nhân viên bảo vê của sân bóng nhanh chóng chạy về phía họ. Khi mấy người này chạy tới nơi xảy ra chuyện thì Trình Điệp Qua đã như diều hâu bắt gà con nhấc cô gái kia lên.
Nhân viên bảo vệ rối rít xin lỗi Trình Điệp Qua đồng thời còn liên tục bảo đảm sẽ truy cứu trách nhiệm sơ xuất lần này. Cần phải biết bãi đậu xe của nơi này là nơi đảm bảo anh toàn nhất của Old Trafford, chỉ cho phép thành viên cao cấp của Câu lạc bộ cùng với khách đặc biệt mới có thể lái xe vào nơi này.
Để cho một cô bé trà trộn vào nơi này nếu như bị truyền ra ngoài sẽ bị cười cho mất hết cả mặt mũi.
Trình Điệp Qua ném cô gái đó cho nhân viên bảo vệ. Cô gái kia bị bắt đi vẫn còn đang gào lên chửi bới. Bãi đậu xe yên tĩnh vọng lại tiếng của cô ấy "Trình Điệp Qua, em yêu anh". "Con đĩ này, mày đừng hòng mơ tưởng tới anh ấy, anh ấy là của tao".
Đó thật sự là một cô gái chua ngoa. Khiến người ta đau đầu chính là họ vừa rời đi được mấy phút thì lại lần nữa nhận được điện thoại của nhân viên bảo vệ.
Cô gái kia lại một lần nữa trốn khỏi bọn họ, hơn nữa cô ấy còn trộm mất một con dao.
Sau khi cúp điện thoại, đầu tiên Trình Điệp Qua để nhân viên bảo vệ đưa cô vào sân bóng, còn anh theo một nhân viên bảo vệ khác rời đi.
Trình Điệp Qua không thèm phản ứng đối với nụ cười trên nỗi đau của cười khác của cô. Trong sự thờ ơ của người trong cuộc Vinh Chân cảm thấy nụ cười của mình có chút nhạt nhẽo. Thu hồi lại nụ cười, ánh mắt không tự chủ được mà rơi trên vị trí trái tim của chiếc áo khoác của Trình Điệp Qua. Vị trí đó có vết son môi đỏ chói.
Màu son môi của cô gái chắn trước xe của họ chính là màu đỏ chói đó.
Phía Bắc nước Anh, nụ hôn của các cô gái sẽ đặt lên vị trí trái tim trên áo của chiến sĩ tử trận. Nó có nghĩa là: Tạm biệt, người hùng của tôi.
Phụ nữ hôn lên vị trí trái tim của người đàn ông đại biểu cho việc vĩnh biệt tình yêu.
Rốt cuộc Trình Điệp Qua đã dùng phương pháp gì để cho cô gái điên cuồng như vậy hết hy vọng mà rời đi?
Vinh Chân đang chìm trong suy tư thì trước mặt tối sầm lại. Người thứ ba đã đi vào khu khách Vip. Người này che lại hơn một nửa ánh đèn, khiến cho cô không thể nhìn rõ để phán đoán ra được người tới.
______________________________
Lan man:
Lần gặp mặt tại Old Trafford chắc chắn sẽ khiến cho Lão Qua phải tức tới tái mặt mất thôi.
Ngày nay, ở thế kỷ hai mươi mốt, nói tới Mancester thì càng nhiều người sẽ liên hệ thành phố này với Old Trafford*.
*Old Traffrd: Một sân vận động bóng đá nổi tiếng thứ hai của Anh Quốc, sau Wembley.
Nếu như vẫn còn có du khách không biết tới Old Trafford thì vào một chủ nhật nào đó tới nơi này, có xu hướng hiếu kỳ bạo gan hỏi một câu đại loại như này: "Old Trafford là cái gì".
Có thể thấy những đứa trẻ ăn mặc quần áo cầu thủ màu đỏ ở khắp nơi trên đường phố sẽ ngừng bước nói cho những du khách hiếu kỳ biết.
Manchester có một sân vận đông Old Trafford, đó là một sân vận động bóng đá lớn tọa lạc ở một quận phía Tây Manchester của nước Anh. Tuổi của nó so với Chiến tranh thế giới thứ hai còn già hơn ba mươi tuổi. Old Trafford chính là sân nhà của đội bóng Manchester United. Sân bóng này có thể chứa tới bảy mươi sáu nghìn người cùng lúc ngồi xem một trận bóng thi đấu. Old Trafford...
Xem ra cũng đã có những đứa trẻ khoảng bảy, tám tuổi làm công việc giới thiệu rất chi tiết, chuyên nghiệp tới nỗi khiến cho du khách phải tặc lưỡi.
Khi giới thiệu xong Old Trafford bọn trẻ dùng một khuôn mặt tôn kính mà nói với vị du khách kia "Cháu cùng với ông nội, và ba của cháu giống như một tên quỷ đỏ. Cháu cảm thấy cực kỳ tự hào về đội bóng của chúng cháu".
Sau khi nói xong những lời đó đứa trẻ chỉ vào dãy số in trên quần áo cầu thủ của mình, dùng giọng điệu vô cùng sùng bái nói đó là đó là số áo của thần tượng của nó.
Nhìn bóng lưng đứa trẻ rời đi, có thể Old Trafford ngay tức thì lưu lại trong lòng của du khách cũng chỉ vỏn vẹn dừng ở hình ảnh mờ nhạt rằng nó già hơn Cuộc chiến tranh Thế Giới thứ hai ba mươi năm. Nhưng câu nói kia của đứa trẻ " Cháu cùng với ông nội, và ba của cháu giống như một tên quỷ đỏ. Cháu cực kỳ tự hào về đội bóng của chúng cháu". Sẽ trở thành một loại thu hoạch của du khách trong cuộc hành trình tới thành phố Manchester, liên quan tới sự kế thừa truyền thống và lòng nhiệt tâm.
Manchester. Tháng tám năm 2012, Thứ tư. Ngồi ở trên ghế dành cho khách Vip của sân vận động Old Trafford, sau khi ngắm nhìn tứ phía thì Vinh Chân cảm thấy ở trong mắt những người đang theo dõi, thì chắc có lẽ cô thật sự là một người khá lập dị. Chỗ lập dị là biểu cảm dửng dưng hiện ra trên bộ mặt của cô.
Không, Loại dửng dưng đó nói chính xác hơn một chút thì đó phải là mù mờ. Điều này làm cho Vinh Chân có chút chột dạ. Cô không phải là fan của bóng đá, cô đối với bóng đá lại càng mù tịt. Người mù tịt về bóng đá lại dám nghênh ngang ngồi ở chỗ này. Phải biết, vé của trận bóng tối nay phải khó khăn thế nào mới kiếm được. Ở ngoài Sân bóng Old Trafford có hàng ngàn người đang đưa ra rêu rao "Ai đồng ý nhượng lại vé trận bóng này, giá tiền đắt thế nào cũng không thành vấn đề". Nhưng người đồng ý nhượng lại vé của trận bóng hầu như là không có.
Khi ánh đèn mới lên, lại qua tiếp nửa tiếng. Ở nơi này sắp diễn ra một trận thi đấu bóng đá. Một trấn đấu vòng bảng của Cup C1 Châu Âu. Trận đấu vòng bảng này làm cho người dân Manchester mong chờ đã lâu: Real Madrid đấu với Manchester United.
Vòng bảng Cup C1 Châu Âu này còn có ý nghĩa đặc biệt: CR7 đã trở lại, tên đầy đủ của CR7 là Cristiano Ronaldo.
Cristiano Ronaldo của người Manchester đã trở về với Old Trafford của họ
Trên người mặc áo cầu thủ màu đỏ chói, người hâm mộ có thể đem khán đài sân bóng chứa gần tám mươi nghìn người nhuộm thành một biển lửa. "Chào mừng Cristiano trở về nhà", "Chúng tôi mãi mãi yêu anh" những khẩu hiệu như vậy có thể thấy khắp nơi trên khán đài.
Cho dù Vinh Chân không hiểu bóng đá như thế nào đi nữa thì cô cũng biết Cristiano là ai. Với tướng mạo anh tuấn của Cristiano không chỉ là một cầu thủ, anh ấy còn là một người trong giới thời trang. Anh ấy thường xuyên xuất hiện trong một vài cuộc họp báo ra mắt sản phẩm, cũng sẽ xuất hiện định kỳ trên trang bìa tạp chí. Vinh Chân đã từng mấy lần gặp qua anh ấy trong bữa tiệc. Ấn tượng mà anh ấy để lại cho cô chính là: Phẩm vị cũng không tệ.
Sau khi tới Manchester Vinh Chân mới biết một ông lão tên là Ferguson đã đem Cristiano từ Lisbon* tới Manchester. Cristiano lần đầu tiên xuất hiện tại sân bóng Old Trafford chỉ mới mười bảy tuổi. Sau khi làm cho chàng trai thiên tài này tham gia vào Manchester United giành được một loạt vinh quang, thì chuyển nhường từ Manchester United qua Real Madrid.
*Lisbon: Thủ đô của Bồ Đào nha
"Cristiano của chúng ta đã trở về nhà rồi". Biểu ngữ này khiến cho trận đấu lẽ ra phải tràn đầy mùi vị của thuốc súng thì lời đối thoại lại trở nên dịu dàng ấm áp. Dưới sự dịu dàng ấm áp này Vinh Chân theo những người đó ngâm nga bài ca về đội Manchester United mà một chữ cô ấy cũng không biết.
Dàn đại hợp xướng gần tám mươi nghìn người vang vọng trên bầu trời ở Old Trafford.
Lúc này Vinh Chân đã có chút tin vào lời của bạn cô ấy đã nói vào ba tháng trước. Ở Manchester nếu như bạn không hiểu gì về văn hóa bóng đá thì chính là một chuyện rất đáng tiếc. Bởi vì bạn sẽ bỏ qua một số chuyện rất đáng yêu trong cuộc sống.
Ba tháng trước Vinh Chân đã tới Manchester, cô ấy đã nhận được lời mời trở thành người thực tập chủ trì cho kênh âm nhạc của đài truyền hình Manchester. Ba tháng trôi qua, lúc cô ấy đi trên đường thỉnh thoảng sẽ có người đi tới trước mặt cô ấy yêu cầu cô ấy ký tên, đồng thời biểu đạt sự yếu mến đối với cô ấy.
Hiện tại Vinh Chân vốn dĩ xuất hiện ở trên hàng ghế dành cho khách Vip ở Old Trafford nguyên nhân đến từ một người: Vinh Tuấn.
Sau khi lại qua tiếp nửa tiếng nữa, Vinh Tuấn với tư cách khách Vip duy nhất của trận đấu bóng, sẽ xuất hiện trên sân cỏ của Old Trafford, độc tấu một bản violon cho mọi người.
Vinh Tuấn ra đời sớm hơn Vinh Chân mười lăm phút. Đối với người anh sinh đôi này của mình, khi còn bé anh ấy đã để lại trong lòng Vinh Chân một nỗi ám ảnh. Đa số những người từng gặp qua họ đều sẽ nói ra những câu tương tự như "Hai người có thật sự là anh em sinh đôi không? Sao lại không có chút nào giống nhau vậy? Dung mạo của anh trai còn xinh đẹp hơn cả em gái". Khi đó hai đứa đều để kiểu đầu gáo dừa giống hệt nhau, dáng người cao xấp xỉ nhau.
Mỗi khi nghe thấy những lời như vậy thì Vinh Chân đều bày ra một bộ mặt ỉu xìu, còn gương mặt của Vinh Tuấn thì lại xụ xuống. Chẳng qua là vì con trai bị khen là "Xinh đẹp" cũng chẳng phải là chuyện vẻ vang gì.
Lớn hơn một chút, phần lớn thời gian Vinh Tuấn đều ở nhà họ Lâm. Nhà họ Lâm là nhà ông ngoại, đó là một gia tộc nổi danh lừng lẫy trong giới chính trị ở Hongkong. Ông ngoại Lâm Kiến Đường là người có uy quyền cao nhất của Lâm gia. Vinh Tuấn từ nhỏ đã được ông ngoại yêu quý. Lớn hơn một chút, do mẹ lo lắng cho ông ngoại vừa mới về hưu sẽ bị cô đơn, đã để cho Vinh Tuấn theo ông ngoại tới Vienna*
*Vienna: Thủ đô của Áo.
Tiếp sau đó, mỗi năm Vinh Tuấn đều sẽ trở về nhà đón sinh nhật. Mỗi năm trở về Vinh Chân đều phát hiện ra vóc dáng của Vinh Tuấn lại cao hơn mình thêm một chút. Theo thời gian thấm thoát trôi qua anh ấy đã trở thành một chàng thiếu niên, còn cô trở thành một cô thiếu nữ. Câu nói "Cặp nam nữ nhà họ Vinh nhìn trông rất đẹp" đã đổi thành "Họ có thật là cặp sinh đôi không? Sao lại chẳng có chút giống nhau nào vậy? Anh trai dung mạo còn xinh hơn cả em gái nữa".
Lúc đó người mẹ đã để cho Vinh Tuấn tới Vienna thế nào cũng không nghĩ tới hành động khi đó của bà sẽ làm cho quỹ đạo cuộc đời của người thừa kế của Vinh Gia trệch khỏi sự an bài của họ. Vienna hoàng kim đã khiến cho Vinh Tuấn trở lên yêu âm nhạc.
Trôi qua nhiều năm, hai nhà Vinh Lâm từ ban đầu là ra sức phản đối đến không thể làm gì được, tới bây giờ là không quan tâm nữa.
Vinh Tuấn hai mươi sáu tuổi đã trở thành một trong những lực lượng tiêu biểu mới của nền âm nhạc cổ điển.
Vinh Chân đã hai năm chưa được gặp người anh sinh đôi của mình. Vinh Mộ Minh chọn phương thức giáo dục của Phương Tây đối với họ. Khi họ trưởng thành thì có thể tự lo liệu cho cuộc sống của mình. Họ được chia ra đưa tới những nơi không giống nhau để học. Khi trưởng thành, còn có một người khác nữa nhận được hình thức giáo dục giống như họ.
Người đó khi còn rất nhỏ đã được dẫn tới nhà cô, cô và người đó tình như thủ túc.
Trong mảng thủy triều rực đỏ tại sân vận động Old Trafford có một bóng dáng mạnh mẽ thẳng tắp đi tới trước mặt cô. Chiếc áo khoác tối màu cùng với chiếc mũ len màu xám đậm, phối với cặp kính đen to. Đi theo phía sau người này cón có mấy nhân viên bảo vệ sân bóng. Anh vẫn cúi đầu bước đi duy trì khoảng cách nhất định với nhân viên bảo vệ phía sau.
Bước chân của anh vội vàng.
Tiết tấu bước chân của anh cô vẫn luôn rất quen thuộc. Cô đoán từ khi cô nhìn thấy anh thì còn cần mất bao nhiêu bước nữa mới có thể tới trước mặt cô.
Vinh Chân mở miệng bắt đầu đếm ngược bước chân của anh. Bắt đầu từ bước chân thứ ba mươi sáu.
Mười bước, chín bước... ba bước, hai bước.
Bước cuối cùng! Giày da màu cà phê đậm đã đứng trước mặt cô. Vinh Chân ngẩng mặt lên, nở một nụ cười dương dương tự đắc, người đó từ trên cao nhìn xuống cô. Vinh chân nhìn anh cùng với bộ trang phục không giống với thường ngày cười càng tươi hơn.
Lúc nụ cười của Vinh Chân không hề có chút ý tứ che giấu nào thì anh cởi chiếc mũ xuống giao cho người nhân viên bảo vệ đi theo phía sau, sau đó ngồi xuống vị trí bên cạnh cô.
Chỗ ngồi dành cho khách VIP của Vinh Chân có sáu ghế. Hiện tại sáu ghế này đã tới hai người. Cô là người có mặt đầu tiên. Trình Điệp Qua là người thứ hai.
"Trình Điệp Qua, cô nàng kia cũng không tệ! Em cảm thấy cô ấy rất đáng yêu!" Vinh Chân quay người sang nói với Trình Điệp Qua.
Hàng ghế dành cho khách Vip được đặt một số đồ ăn vặt. Anh chọn một hạt hạnh nhân lớn nhất sau đó nhét vào miệng cô, ý đồ rất rõ ràng: Câm miệng lại!
Vừa nhai hạt hạnh nhân vừa nhìn gương đeo cặp kính đen lớn nhìn như con mọt sách quê mùa của Trình Điệp Qua, Vinh Chân cười tới run cả vai.
Hôm nay Vinh Chân và Trình Điệp Qua cùng tới sân bóng. Xe vừa lái vào bãi đậu xe thì họ đã bị một vị khách không mời mà tới chặn lại. Sau khi nhìn rõ vị khách không mời kia thì Vinh Chân càng vui vẻ hơn.
Người kia lại có thể đuổi tới tận Manchester. Vinh Chân thế nào cũng không nghĩ tới Trình Điệp Qua sẽ gặp phải cách thức theo đổi giống như ngôi sao Hollywood thế này: Fan Điên cuồng theo dõi hành trình của thần tượng của mình tới mức biến thái như vậy.
Đuổi tới Manchester chính là một cô gái London có khuôn mặt ngọt ngào. Nửa năm trước cô gái London này đã tuyên bố là cô ấy đã không ngừng bám theoTrình Điệp Qua hai trăm bốn mươi tiếng. Đồng thời cô ấy cũng đăng lên trên mạng xã hội mấy tấm ảnh chụp Trình Điệp Qua. Cô ấy tuyên bố sau khi theo sát hành trình hai trăm bốn mươi giờ với Trình Điệp Qua thì cô ấy lại càng yêu anh hơn, bởi vì Trình Điệp Qua còn tốt hơn so trong tượng tượng của cô ấy.
Cô gái không biết trời cao đất rộng đã chuốc lấy một trận tranh luận gay gắt trên mạng xã hội của phần tử trí thức, đồng thời cô cũng bị dính tới kiện cáo. Luật sư của Trình Điệp Qua đã tự mình đem văn kiện giao tới tay cha mẹ của cô gái.
Sau đó mọi chuyện đã được chứng thực. Lần bàn luận của cô gái này với người khác ở trên mạng xã hội chỉ là muốn được Trình Điệp Qua chú ý tới. Cái gọi là trong hai trăm bốn mươi giờ không ngừng theo dõi toàn bộ hành trình chỉ là giả. Mấy tấm ảnh kia là cô gái này nhờ thám tử mới có được.
Nửa tháng trước, theo tin hàng lang, truyền thông đã mấy lần chụp được Trình Điệp Qua trong trường hợp đang ở cùng với một cô gái, vì vậy có một loại suy đoán là Trình Điệp Qua có bạn gái cố định.
Có thể bắt nguồn từ nguyên nhân này mà cô gái kia đã đuổi từ London tới tận Manchester, đồng thời xuất hiện trong bãi đậu xe của Old Trafford.
Cô gái từ chỗ tối vội vàng lao ra, tay giang ngang chắn trước xe của Trình Điệp Qua. Nếu như không phải kỹ thuật lái xe của Trình Điệp Qua quá tốt thì e rằng cô gái kia đã sớm bị bánh xe đè bẹp luôn rồi.
Còn chưa hết sợ hãi Vinh chân đã nhìn thấy ánh mắt tức giận của cô gái chắn ở trước xe nhìn cô trừng trừng. Xem ra người này cũng như những người không rõ chân tướng kia cho rằng cô là chân mệnh thiên nữ của Trình Điệp Qua rồi.
Cô gái liên tiếp mấy lần bị chụp cùng với Trình Điệp Qua chính là cô. Ở Manchester cô đang ở nhà của Trình Điệp Qua. Cùng chủ nhân căn nhà dùng cơm là chuyện kinh thiên động địa hay sao?
Cô gái cầm chiếc bánh kem ném mạnh về phía Vinh Chân. Bánh kem đập lên chiếc kính chắn gió làm mờ không thấy rõ. Vinh Chân thấy Trình Điệp Qua cau mày. Anh làm động tác cho cô gái kia tránh ra, thế là đồ vật trắng xóa lại càng liên tục đập về phía kính xe phía trước.
Trình Điệp Qua mở cửa xe, cùng lúc đó bãi đậu xe yên tĩnh truyền tới một loạt tiếng bước chân. Năm sáu nhân viên bảo vê của sân bóng nhanh chóng chạy về phía họ. Khi mấy người này chạy tới nơi xảy ra chuyện thì Trình Điệp Qua đã như diều hâu bắt gà con nhấc cô gái kia lên.
Nhân viên bảo vệ rối rít xin lỗi Trình Điệp Qua đồng thời còn liên tục bảo đảm sẽ truy cứu trách nhiệm sơ xuất lần này. Cần phải biết bãi đậu xe của nơi này là nơi đảm bảo anh toàn nhất của Old Trafford, chỉ cho phép thành viên cao cấp của Câu lạc bộ cùng với khách đặc biệt mới có thể lái xe vào nơi này.
Để cho một cô bé trà trộn vào nơi này nếu như bị truyền ra ngoài sẽ bị cười cho mất hết cả mặt mũi.
Trình Điệp Qua ném cô gái đó cho nhân viên bảo vệ. Cô gái kia bị bắt đi vẫn còn đang gào lên chửi bới. Bãi đậu xe yên tĩnh vọng lại tiếng của cô ấy "Trình Điệp Qua, em yêu anh". "Con đĩ này, mày đừng hòng mơ tưởng tới anh ấy, anh ấy là của tao".
Đó thật sự là một cô gái chua ngoa. Khiến người ta đau đầu chính là họ vừa rời đi được mấy phút thì lại lần nữa nhận được điện thoại của nhân viên bảo vệ.
Cô gái kia lại một lần nữa trốn khỏi bọn họ, hơn nữa cô ấy còn trộm mất một con dao.
Sau khi cúp điện thoại, đầu tiên Trình Điệp Qua để nhân viên bảo vệ đưa cô vào sân bóng, còn anh theo một nhân viên bảo vệ khác rời đi.
Trình Điệp Qua không thèm phản ứng đối với nụ cười trên nỗi đau của cười khác của cô. Trong sự thờ ơ của người trong cuộc Vinh Chân cảm thấy nụ cười của mình có chút nhạt nhẽo. Thu hồi lại nụ cười, ánh mắt không tự chủ được mà rơi trên vị trí trái tim của chiếc áo khoác của Trình Điệp Qua. Vị trí đó có vết son môi đỏ chói.
Màu son môi của cô gái chắn trước xe của họ chính là màu đỏ chói đó.
Phía Bắc nước Anh, nụ hôn của các cô gái sẽ đặt lên vị trí trái tim trên áo của chiến sĩ tử trận. Nó có nghĩa là: Tạm biệt, người hùng của tôi.
Phụ nữ hôn lên vị trí trái tim của người đàn ông đại biểu cho việc vĩnh biệt tình yêu.
Rốt cuộc Trình Điệp Qua đã dùng phương pháp gì để cho cô gái điên cuồng như vậy hết hy vọng mà rời đi?
Vinh Chân đang chìm trong suy tư thì trước mặt tối sầm lại. Người thứ ba đã đi vào khu khách Vip. Người này che lại hơn một nửa ánh đèn, khiến cho cô không thể nhìn rõ để phán đoán ra được người tới.
______________________________
Lan man:
Lần gặp mặt tại Old Trafford chắc chắn sẽ khiến cho Lão Qua phải tức tới tái mặt mất thôi.
/101
|