- Tiểu sắc lang, vừa trở về đây thì lại làm chuyện đó rồi, thiệt là!
Tiêu Du nghe phòng bên cạnh truyền tới từng âm thanh khoái lạc, đỏ mặt nói, những thanh âm này làm cho nàng vô cùng xấu hổ, dù sao nàng vẫn là thiếu nữ chưa làm chuyện đó nhiều, nghe được những âm thanh này trong người cũng bắt đầu nóng bừng bừng...
- Tốt nhất ta nên đi xuống!
Tiêu Du lầu bầu nói, ngay sau đó liền mở cửa, đi xuống dưới lầu tránh cho thanh âm ân ái của Tần Thiên cùng Triệu Nhã Chi hai ảnh hưởng, nghe một hồi có khi có chuyện.
Tiêu Du bước xuống lầu, cầm lấy Laptop bước vào phòng uống cafe mới được xây không lâu, rót một ly cà phê rồi ngồi xuống, Ngay sau đó liền mở máy tính lên, nhanh chóng nhập vào một địa chỉ Internet, trong chốc lát, liền xuất hiện một vòng tròn mã hóa yêu cầu mật mã.
Tiêu Du nhanh chóng nhập mật mã vào, liền đăng nhập vào bên trong, hiện trên màn hình là một websites tiếng Anh, mở ra trang của một người nào đó. Tiêu Du nhìn nội dung trên đó không khỏi nhíu mày.
- Còn chưa hết hi vọng sao, để ta cho các ngươi biết cảm giác chết chóc là như thế nào!
Tiêu Du nhìn websites lầu bầu nói, nhưng sau đó nhanh chóng mở ra một websites khác, xuất hiện một khung vuông chứa hình ai đó, Tiêu Du nhanh chóng gõ vài chữ vào, sau đó click xác nhận, trong phút chốc bắn ra một vài khung hình vuông khác, Tiêu Du tiếp tục điền vào đó một vài thông tin, sau đó click xác nhận, làm xong mọi chuyện nàng thoát khỏi website, cầm ly cà phê chậm rãi uống một hớp.
Một lát sau, điện thoại của Tiêu Du liền vang lên, nàng cầm lên xem một chút, sau đó liền bấm nút trả lời.
- Tiểu Du, nhiệm vụ trong thiên đường là do ngươi phát sao!
Điện thoại bên kia truyện tới một thanh âm nam tử.
- Đúng vậy, thúc thúc!
Tiêu Du nói.
- Ừ, không có gì, chú ý sự an toàn của Tiểu Thiên, kế hoạch của chúng ta đang tiến hành rất thuận lợi, ngàn vạn không được xảy ra việc gì không may!
Đầu đây bên kia dặn dò một tí, ngay sau đó liền cúp máy, Tiêu Du cũng cất điện thoại của mình vào.
...
- Kẻ nào, lại muốn một hơi giết hết người thừa kế của ba đại gia tộc chúng ta!
Ở một góc nào đó trong Hoa Hạ, giọng một nam tử trung niên vang lên, nghe có chút nghi ngờ.
- Hẳn là mấy giá tộc khác, đặc biệt là đối thủ của chúng ta!
Giọng nói của người bên cạnh mềm mỏng giống như một vị thái giám phát lên.
- Đối thủ? Sẽ là ai chứ, tứ đại gia tộc khác sao!
Nam tử trung niên lầu bầu nói.
- Ngươi lập tức đi gọi người của hai đại gia tộc khác tới, còn nữa cử thêm ngươi đi báo cho Hoàng trưởng lão, để cho bọn họ chú ý một chút, không thể để xảy ra chuyện!
- Gia chủ anh minh, ta lập tức phái người đi!
...
Quân khu Quang Châu.
- Tống huynh, lại đây uống thêm một chén!
Ngụy Duyên nhìn Tống Vũ nói, cầm lấy chén rượu trên bàn uống ực vào, càu nhàu rót thêm một chén nữa, Tống Vũ cũng như vậy, sau khi uống xong chén bộ dáng của hắn cũng đã say lắm rồi.
- Tống huynh, thành tích của ngươi lần này không tệ nha, tiến vào tận top 15, xem ra lần này ông ngoại ngươi hẳn sẽ thưởng cho ngươi hậu lắm, Tương Tương cũng sẽ nhìn ngươi với cặp mắt khác, lần này đúng là một công đôi chuyện, thật đáng ăn mừng!
Ngụy Duyên nhìn Tống Vũ say khướt khen, Ngụy Duyên cùng đám người Tề Mạt thương cách đối phó Tần Thiên xong, Ngụy Duyên liền chuẩn bị trở về chỗ ở, không nghĩ đang đi nửa đường đã gặp phải Tống Vũ buồn bực, Ngụy Duyên cùng Tống Vũ lần đầu tiên gặp nhau ở đế đô thấy Tống Vũ cùng Tần Vân dự thi chung quân khu, trong đầu đã sớm chú ý, cho nên thấy Tống Vũ hắn lập tức bước ra nghênh đón, hai người vừa thấy mặt, Tống Vũ liền kéo Ngụy Duyên đi uống rượu, Ngụy Duyên dĩ nhiên không cự tuyệt, trong lòng thầm tính toán đem Tống Vũ quá chén, sau đó moi một ít thông tin của Tần Vân từ Tống Vũ, xem thực lực của Tần Thiên rốt cuộc mạnh tới đâu, bên cạnh có cường giả thủ hộ hay không, dù sao Tống Vũ cùng Tần Thiên cùng nhau đại diện thi đấu cho một quân khu, khẳng định biết chút ít tin tức.
- Ai da... Đừng nói nữa, một công đôi chuyện con mẹ ngươi, nói ra ta liền bực mình, cái tên Tần Thiên khốn kiếp kia, mà thôi không nói chuyện này nữa, chúng ta tiếp tục uống rượu!
Tống Vũ vẻ mặt buồn bực, mở thêm một chai rượu, càu nhàu cầm lên uống.
Ngụy Duyên vừa nghe đến hai chữ Tần Thiên, nhất thời ánh mắt sáng lên, nghe được trong lời nói của Tống Vũ này cùng với sắc mặt kìa, dường như quan hệ của hắn với Tần Thiên không được tốt cho lắm, nói như vậy, vậy thì tốt hơn làm.
- Sao vậy, Tống huynh, có gì không vui sao, nói cho ta nghe Ngụy chuyện gì đã xảy ra nào, nếu có ai khi dễ ngươi, là huynh đệ với nhau ta sẽ giúp ngươi báo thù!
Ngụy Duyên nhìn Tống Vũ, vẻ mặt vô cùng nghĩa khí.
- Cái này... Thôi, quên đi, ta đã nói chuyện không vui thì đừng nhắc nữa, chúng ta uống rượu !
Tống Vũ nhìn Ngụy Duyên, ngập ngừng muốn nói rồi lại thôi, tiếp tục uống rượu, Ngụy Duyên nhìn thấy hắn như vậy, vội vươn tay ngăn hắn lại.
- Tống huynh, ngươi không coi ta là huynh đệ sao, nói vậy mà được à!
Ngụy Duyên vẻ tức giận nhìn Tống Vũ nói.
- Thôi... Được rồi, để ta nói cho ngươi!
Tống Vũ nhìn Ngụy Duyên tỏ ra vô cùng bất đắc dĩ nói, ngay sau đó liền đem mâu thuẫn giữa mình và Tần Thiên nói ra.
Ngụy Duyên nghe xong, nhất thời mừng rỡ, không nghĩ tới thù của Tống Vũ cùng Tần Thiên lại lớn như vậy, ngay cả Sở Tương Tương cũng bị Tần Thiên đoạt đi, khó trách Tống Vũ buồn như vậy, hèn gì cách nói chuyện của hắn đối với Tần Thiên lại đầy ân oán, vậy thì tốt nhất là.
- Buồn cười, lại dám khi dễ Ngụy Duyên huynh đệ, quả thực là đáng chết, Tống huynh, thù này ta nhất định sẽ giúp ngươi báo!
Ngụy Duyên tỏ ra bộ mặt lo lắng cho huynh đệ, bộ dáng liền muốn đi tìm Tần Thiên phiền toái, Tống Vũ nhìn thấy vậy, vội vàng cản hắn lại.
- Ngụy huynh, bỏ đi, ngươi đánh không lại hắn đâu, ngay cả ta cũng đánh không lại hắn!
Tống Vũ nhìn Ngụy Duyên khuyên can.
- Nói như thế nào đây, chẳng lẽ thực lực của hắn rất mạnh sao, mạnh bao nhiêu, ta cũng không tin hắn có thể đạt đến cảnh giới hai sao!
Ngụy Duyên khinh thường nói, thật ra hắn cố ý nói như vậy, mục đích đúng để từ Tống Vũ thăm dò được thực lực của Tần Thiên.
- Đúng vậy, cảnh giới của hắn đã đạt hai sao, hơn nữa còn là hai sao vài cấp rồi, cho nên Ngụy Duyên ngươi không có cơ hội đánh bại hắn đâu, trừ phi các ngươi trưởng lão nhà ngươi xuất thủ!
Tống Vũ nhìn Ngụy Duyên thở dài một hơi nói.
Ngụy Duyên nghe vậy, nhất thời mừng rỡ, thầm nghĩ, quả nhiên khó trách Tần Thiên chỉ dùng một chiêu mà có thể đánh gục bọn hắn, thì ra do thực lực cao hơn bọn hắn tận một sao, nhưng mà không sao, lần này Ngụy Duyên vô cùng tin tưởng vào thực lực của vị trưởng lão nhà mình, thực lực của hắn ba sao trở lên, Tần Thiên coi như là hai sao đỉnh phong muốn giết cũng vô cùng nhẹ nhàng.
- Hơn nữa, hắn nay hắn cũng không ở trong quân khu, hình như hắn đã trở về nhà, muốn báo thù cũng không được!
Tống Vũ thở dài nói, thật ra thì Tần Thiên đi đâu hắn cũng không biết, bất quá hắn mới vừa rồi hỏi thăm Sở Tương Tương biết được Tần Thiên đang đi về nhà, thế mới biết.
- À, nguyên lai là như vậy, thôi thì Tống huynh nếu không có cơ hội báo thù, ngươi ráng nhịn một chút, tương lai vẫn còn cơ hội, à ta nhớ ra rồi, hôm nay ta còn có việc, phải đi trước rồi, lần sau chúng ta lại hàn huyên!
Ngụy Duyên tỏ ra một bộ dạng vô cùng thất vọng, thật ra thì trong hắn lòng cao hứng muốn chết, quả thực là trời cũng giúp ta, vốn kế hoạch là mời Tần Thiên ra ngoài uống rượu xong giết hắn mà không nghĩ tới rằng Tần Thiên lại cho hắn cơ hội tốt như vậy, biết Tần Thiên rời đi quân khu, Ngụy Duyên lập tức không nhịn được chạy về thương lượng cùng bọn Tề Mạt chuẩn bị kế hoạch giết chết Tần Thiên, nếu hắn tự đi ra ngoài vậy thì thật sự là ngoài ý muốn rồi, hoàn toàn không có bất kỳ nguy hiểm gì.
- Hừ! Tần Thiên, lần này xem ngươi có chết hay không!
Tống Vũ thấy Ngụy Duyên rời đi, men say trên người lập tức tiêu tán, lộ làm ra một bộ dáng thõa mãn, tất cả tin tức vừa rồi là do hắn cố ý lộ ra cho Ngụy Duyên, mặc dù hắn không biết Ngụy Duyên có cừu oán Tần Thiên cùng, nhưng hắn biết các gia tộc kia sẽ không muốn nhìn thấy Tần Thiên đoạt giải quán quân, ai cũng hi vọng con cháu gia tộc mình đạt được, từ trước đến nay mấy chuyện như các đại gia tộc ám sát tuyển thủ đoạt giải quán quân đã không sớm không phải mới mẻ gì, hắn tin Ngụy Duyên nhất định sẽ đem tin tức Tần Thiên rời khỏi quân khu tung ra ngoài, đến lúc đó các đại môn phái, gia tộc nhất định sẽ động thủ đối với Tần Thiên.
/827
|