“Hừ!”
Tiêu Du quát lạnh một tiếng, thấy hắc y nhân đã cầm đao giết tới, lập tức nhanh chóng nghênh đón, trong nháy mắt hơi thở trên người bộc phát ra thực lực cực kì khủng bố, để mọi người xung quanh cảm thấy áp lực, giống như chiến thần cường đại sẵn sàng ngênh địch...
Nhưng thực lực của hắc y nhân cũng không phải là thấp, Tiêu Du dùng tay không nghênh đón đao của hắn.
“Đang!”
“Đùng!”
“Đùng!”
Trong nháy mắt, hai người bắt đầu giao chiến với nhau, tiếng binh khí va chạm vào tay nàng vang ầm ầm, tay của Tiêu tay giống như là bằng sắt thép, chỉ cần dùng tay không cũng có thể đối chiến hắc đao, hắc y nhân liên tục lùi về sau, sắc mặt kinh ngạc, tay người có thể luyện thành sắc bén như vậy sao, hơn nữa còn lợi hại như thế.
Tiêu Du vừa xuất chiến đã thể hiện ra chiến lực vô cùng cường đại, đem lực chiến tăng lên cao nhất, không giữ lại một chút sức lực nào, bởi vì nàng phải bảo vệ Tần Thiên, cho nên trước tiên phải dồn sức đánh lui hắc y nhân, đột nhiên nhanh chóng nhảy lên đánh về phía mấy tên trưởng lão của các gia tộc.
Những người này không nghĩ Tiêu Du lại quyết đoán như vậy, có hai trưởng lão còn không kịp phản ứng, trực tiếp bị một chưởng của Tiêu Du đánh chết, huyết nhục bay khắp nơi, lập tức mất mạng, các trưởng lão khác thấy vậy hoảng sợ lui về phía sau, hắc y nhân cũng quá sợ hãi.
- Thật cường đại, Ba Ba Ca, tỷ tỷ của ta với người áo đen kia thực lực cao thấp như thế nào!
Tần Thiên lập tức hỏi Ba Ba Ca, mặc dù chỉ đứng từ xa quan sát mà thôi, nhưng hơi thở kinh khủng như vậy phát ra cũng làm cho hắn cảm thấy hoảng sợ.
- Chủ nhân, thực lực của Tiêu Du là bốn sao đỉnh phong, người áo đen kia cũng vậy, không kém nhiều, hai người đã chuẩn bị tiến vào cảnh giới năm sao!
Ba Ba Ca hồi đáp.
- Mạnh như vậy sao!
Nhất thời Tần Thiên hít một ngụm khí lạnh, không nghĩ tới thực lực của Tiêu Du lại cường đại như vậy, khó trách lần trước hai trưởng lão của Phong gia bị nàng nói một cũng chỉ im thinh thít, không dám nói gì, thì ra một phần cũng do thực lực.
- Các ngươi sao đứng ngẩn ra rồi, ta sẽ chế trụ nàng, các ngươi cứ đi giết tên tiểu tử kia, nhanh lên, đừng để cho Sở Văn Long biết!
Hắc y nhân thấy Tiêu Du vội vàng giết hết mấy tên trưởng lão của các gia tộc như vậy, hắn lập tức có cảm giác không ổn, không thể để cho Tiêu Du giết hết những trưởng lão này, nếu không kế hoạch lần này coi như xong.
Hắc y nhân nói xong, mạnh mẽ đánh về phía Tiêu Du, chiến lực toàn thân không bảo toàn chút nào, chiến đao nhắm thẳng vào Tiêu Du, hung hăng bổ tới.
“Hưu!”
Một kinh khủng đao mang trong nháy mắt bay về phía Tiêu Du, dài đến hơn hai thước, mang theo sức mạnh cực kỳ khủng bố, nhìn lướt qua giống như tia laser trong mấy bộ phim khoa học viễn tưởng.
Tiêu Du cảm giác được phía sau có uy hiếp khổng lồ, lập tức bỏ qua mấy tên trưởng lão, lộn một vòng quay lại chỗ cũ.
“Oanh!”
Trong phút chốc, công kích của hắc y nhân thất bại, hung hăng nện vào mặt đất, bổ xuống bùn đất bên dưới một đường lớn tạo thành một vết cắt rất sâu, nhìn vào mà giật mình, giống như sấm sét bổ xuống vậy.
“Hưu!”
Một kích không đắc thủ, hắc y nhân lại lần nữa vọt về phía Tiêu Du.
Tiêu Du cũng nhanh chóng hướng về phía hắc y nhân giết tới, cùng lúc đó, các trưởng lão kia cũng bắt đầu vây lại, nhanh tiến về phía xe của Tần Thiên, các loại từng người bộc phát hết sức lực của mình, dồn hết tốc độ giết về phía Tần Thiên.
- Không ổn, mau lái xe chạy đi!
Tần Thiên thấy bọn họ đang ập đến, lập tức hô lớn cho Trương Thiểu Soái lái xe, nhưng Trương Thiểu Soái mới vừa tắt máy xe, cho nên không thể khởi động xe trong nháy mắt được, kẻ thù đã ập đến trước mặt, hai người không thể làm gì khác hơn là mở cửa xe nhảy ra ngoài, Tần Thiên nhanh chóng chụp được cánh tay của Trương Thiểu Soái, trong nháy mắt thuấn di ra ngoài.
“Rầm rầm rầm...!”
Hai người vừa nhảy khỏi xe không tới một giây, phía sau liền truyền đến giống một tiếng vang như hàng chục tia sét đánh, chiếc xe kia lập tức chịu một kích của mấy trưởng lão, trực tiếp nổ tung, tia lửa bắn ra bốn phía.
- Nằm xuống!
Tần Thiên ép Trương Thiểu Soái nằm trên mặt đất, mình cũng bổ nhào né qua một bên, phía sau từng mảnh nhỏ của xe hơi nổ tung bay qua đỉnh đầu của hai người, nếu không nằm xuống, có khi hai người đã chết oan rồi.
Tiêu Du thấy Tần Thiên không có chuyện gì, nhất thời yên tâm, bỏ qua Hắc y nhân, lắc mình tới trước mặt hai người Tần Thiên.
- Tiểu Thiên, hai người tranh thủ mà trốn đi, ở đây để ta!
Tiêu Du nhìn về phía hai người nói.
- Được, tỷ tỷ cẩn thận một chút!
Tần trời biết cấp độ chiến đấu ở nơi này hắn không xen vào được, cho nên quyết đoán kéo Trương Thiểu Soái nhanh chóng hướng về phía sau thuấn di đi.
Nhưng những kẻ đó hiển nhiên không thể nào bỏ qua cho Tần Thiên được, thấy hai người Tần Thiên bỏ chạy, lập tức hắc y nhân liền phất tay đánh về phía Tiêu Du, những người khác thì vòng qua nàng nhanh chóng đuổi theo Tần Thiên.
“Đang đang!”
Tiêu Du cùng hắc y nhân giao thủ một hồi, ở giữa hai người phát ra từng đợt tia sáng, giống như tia lửa bắn ra từ máy hàn, lúc này chiến đấu vô cùng lộn xộn, thấy mấy tên trưởng lão đã đuổi theo Tần Thiên, Tiêu Du sắc cảm thấy vô cùng gấp gáp.
“Hự!”
Tiêu Du tức giận quát một tiếng, trong nháy mắt bộc phát ra chiến lực kinh khủng đánh về phía hắc y nhân.
Hắc y nhân thấy vậy lập tức né ra, không muốn cùng Tiêu Du đối cứng, để cho Tiêu Du đánh vào một mảng hư không, hắn chỉ muốn khi nàng có ý định đi cứu viện Tần Thiên thì giữ nàng lại, để cho Tiêu Du không cách nào có thể qua bên kia được, làm cho nàng cực kỳ tức giận.
- Hừ! Anh Sơn Đạo các ngươi, muốn cùng Côn Luân Thần cung kết thù kết oán sao, nếu ngươi còn giữ ta lại, ta liền bẩm báo cung chủ tiêu diệt môn phái của các ngươi!
Tiêu Du nhìn Hắc y nhân tức giận nói, sắc mặt hắc y nhân nhất thời đại biến, nhưng ngay sau đó rất nhanh khôi phục bình thường.
- Ta không biết ngươi đang nói cái gì, ta cũng không phải là người của Anh Sơn Đạo gì mà ngươi nói!
Hắc y nhân phủ nhận, lại tiếp tục đeo bám Tiêu Du.
Bên phía này, Tần Thiên dẫn theo Trương Thiểu Soái thuấn di rời đi, bằng vào dị năng thuấn di của mình, mấy tên trưởng lão kia không thể lập tức đuổi theo Tần Thiên, nhưng khoảng cách cũng không quá xa, dần dần đã có ngươi đến gần rồi.
- Con mẹ chúng mày, tại sao lại truy sát ta!
Tần Thiên một bên vừa chạy trốn vừa hét to về phía sau, trong lòng vô cùng tức giận, nếu không phải quá nhiều người, cho dù có trọng thương Tần Thiên cũng muốn đánh với bọn họ một trận.
Trương Thiểu Soái nghe Tần Thiên mắng không khỏi đổ mồ hôi lạnh, vô cùng bội phục Tần Thiên, đang chạy trốn còn có tâm tư mà mắng chửi sao, quả nhiên không tầm thường.
Mấy tên trưởng lão phía sau nghe Tần Thiên mắng, càng sung sức đuổi theo, giống như đang bị chó đuổi vậy.
Tiêu Du ở phía xa nhìn thấy Tần Thiên bị đuổi theo, lại không có biện pháp thoát thân, vô cùng vội vã rất muốn hất tên hắc y nhân này ra đi cứu viện cho Tần Thiên, nhưng nàng cũng đành lực bất đồng tâm.
Đột nhiên sắc mặt khẩn trương của Tiêu Du đột nhiên biến mất, thay vào đó là một tiếng cười lạnh, công kích càng trở nên chuyển biến, từng đón đánh vô cùng hiểm hóc đánh về phía hắc y nhân, bắt đầu tập trung đối chiến với hắn.
Hắc y nhân thấy Tiêu Du đột nhiên biến đổi cách công kích, không khỏi nhíu mày, không biết tại sao Tiêu Du đột nhiên không để ý Tần Thiên nữa.
“A!”
“Oanh!”
Lúc này, từ nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, hắc y nhân lập tức nhìn sang, thấy phía trước xuất hiện một bốn vị cao thủ trong nháy mắt đã đánh về phía vị mấy tên trưởng lão trước mặt, trực tiếp đả thương một người.
“Viện thủ!”
Hắc y nhân kinh hãi.
- Thiếu gia, ngươi đi trước đi!
Người dẫn đầu trong bốn người hướng về phía Tần Thiên hô, Tần Thiên nhìn lại, nhất thời sắc mặt mừng rỡ, bởi vì người hắn biết, ngày này chính là người lần trước chiến đấu trong quán bar, cái tên âm thầm giả dạng âm dương thư sinh bảo vệ hắn.
- Tốt!
Tần Thiên lập tức dẫn Trương Thiểu Soái nhanh chóng rời đi.
/827
|