Trong quán cà phê phát âm nhạc xúc động lòng người, ngón tay mảnh khảnh của Jenny từ tách cà phê màu trắng chuyển tới vòng tay, nhìn trong tách cà phê ánh ra đường nét khuôn mặt của cô, Jenny thi thoảng quay đầu liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ một cái. Lúc này, người trong quán cà phê cũng nhiều lên.
Chỗ ngã rã của giao lộ cách đó 20 mét, Lê Chanh và Welner mặt đối mặt nhìn nhau, Welner đã từ ngồi xổm đứng thẳng thân thể, trong ngực gã có có một luồng lực bùng nổ, cơ hồ có thể lập tức đè Lê Chanh xuống đất chế trụ cậu ta.
Nhưng Welner không có, có lẽ chính là một loại cảm giác, một loại……. Cảm giác người đối diện rất mạnh, cho dù cậu ta thoạt nhìn nhỏ yếu như vậy, gầy yếu giống như thân thể gió thổi qua liền đổ, tựa hồ ngay cả một khối cơ bắp đều không có.
Nhưng cố tình chính là một thiếu niên như vậy, phát hiện tồn tại của gã, hơn nữa rất tùy ý đứng ở trước mặt gã, cho nên trong tiềm thức, Welner là có chút sợ hãi, bởi vậy gã không có làm ra càng nhiều động tác.
Lê Chanh hơi hơi híp mắt lại, người cậu làm mích lòng không nhiều lắm, duy nhất có ân oán cùng cậu ước chừng chính là nhà họ Phù của thủ đô, chính mình lần lượt xử lý ba người con cháu của nhà họ Phù, đoán chừng đối phương cũng sẽ không nhịn được nữa, như vậy hiện tại người này, chính là nhà họ Phù tìm tới?
Lê Chanh không xác định quan chức Trung Quốc có thể chỉ huy người nước ngoài làm việc hay không, nhưng đối phương khẳng định là có bản lĩnh này, hơn nữa hao tốn nhiều công sức như vậy liền vì đối phó chính mình, cũng không phải không là cách làm của nhà họ Phù.
“Là nhà họ Phù mới anh tới”. Trong thanh âm Lê Chanh không có mang theo trưng cầu, đây là một cái câu khẳng định.
Ánh mắt Welner nhìn Lê Chanh, miệng gã giật giật, thân thể lại nhanh chóng lùi ra sau, tay phải giấu ở sau người mạnh rút ra một cây súng bắn đoàng đoàng hai phát.
Lê Chanh sớm có phản ứng từ khoảnh khắc trước rồi, cậu theo bản năng dùng kim quang tráo bao phủ toàn thân, sau đó chỉ cảm thấy hai cỗ lực lớn va chạm trên kim quang tráo, khiến cho linh lực cậu duy trì tại trên lồng thiếu chút nữa vỡ tan.
Welner trốn ở đằng sau một cái cây lớn, thở sâu ra một hơi.
Đối với người hàng năm sinh hoạt tại họng súng, bắn không trúng đối phương là căn bản không có khả năng, cho dù đây là một thiếu niên cực kỳ nhạy bén, nhưng Welner nhìn ra được, trên tay cậu ta không có vết chai, không có vết chai của trải qua huấn luyện thể năng, cũng không có vết chai của cầm súng.
Gã vừa rồi bắn một phát vào ngực thiếu niên, một phát bắn vào trán thiếu niên, ngoại trừ hai tiếng động bóp cò súng, thanh âm của viên đạn gã bắn ra cũng không lớn, cũng không có tiếng nổ mạnh, sẽ không thu hút người trên đường hoặc là cảnh sát tới đây.
Phải biết rằng lính đánh thuê và mafia ở phương diện nào đó có chút tương tự, đó chính là hia phe đều không ưa đơn vị cảnh sát quốc gia.
Hơi khác một chút là, người trên đường vào cục cảnh sát có lẽ còn có thể trở về, nhưng mà thân phận của bản thân lính đánh thuê liền không có thể bị đưa ra ánh sáng, trên người mỗi người đều có có vài mạng người, thậm chí còn từng ngang nhiên đột kích giết chóc trong nhiệm vụ quan trọng, so với mafia sống mái với nhau còn phải hung tàn hơn, bởi vậy một khi bắt, này căn bản đừng nghĩ còn sống đi ra.
Cho nên mỗi một lần lính đánh thuê quốc tế nhận nhiệm vụ đều phải làm tốt chuẩn bị chu đáo vẹn toàn, tại lộ tuyến, năng lực trù bị mục tiêu của nhiệm vụ tương quan làm tới mức độ suy tính lớn nhất.
“Kết thúc rồi”. Welner nói cho chính mình nghe, gã đi ra từ sau thân cây, tầm mắt nhìn xuống dưới, chuẩn bị nhìn về phía thi thể của thiếu niên.
Đột nhiên đồng tử Welner co lại.
Chỉ thấy người đối diện lông tóc không tổn hao gì đứng ở tại chỗ, da đầu Welner tê dại, lúc này mở to hai mắt lập tức tay bắn một phát súng, nhưng mà viên đạn của phát súng này lúc tới khoảng cách cách Lê chanh chưa tới một mét, đột nhiên như là đụng phải chướng ngại vật gì đó, đột nhiên ngừng lại, viên đạn quay tròn rơi trên mặt đất.
Welner thanh âm nghẹn trong cổ họng, phát ra một tiếng kinh hô chỉ sợ ngay cả chính mình cũng nghe không ra ý tứ.
Giờ phút này.
Hai người giống như ở tại một cái không gian độc lập.
Nhận ra dòng người lưu chuyển.
“Đây là một người không sợ viên đạn, cho dù bắn vào trên người cậu ta, còn chưa tới gần liền cùng bị ngăn trở xuống”. Trong đầu Welner xẹt qua một loạt người sắt người nhện, chẳng lẽ cái loại đồ này vẫn là tồn tại chân thật sao?
Gã ấn mấy cái lên đồng hồ, tiếp theo lại bắn liên tục mấy phát súng nữa, cho tới khi hết đạn, nhưng mà một hai giây thời gian, bên kia giao lộ hai người đàn ông cơ bắp bọc sườn tiến tới, đồng dạng liền là bắn mấy phát súng về hướng Lê Chanh.
Kim quang tráo của Lê Chanh càng dùng càng thuận buồm xuôi gió, bản thân linh lực trong cơ thể cậu liền đầy đủ, lúc này điều động lên nghĩ muốn duy trì kim quang trảo căn bản sẽ không hao phí nhiều quá, chính là mỗi một lần lực trùng kích của viên đạn nhưng không dễ chịu như vậy.
Hai người đàn ông cơ bắp lính đánh thuê đồng dạng sắc mặt kinh dị, lập tức bỏ qua sức mạnh của súng ống, mà là nhanh chóng chạy tới xuống tay đối Lê Chanh, lúc nắm đấm gã tới gần Lê Chanh một mét, đụng phải một chướng ngại vật trong suốt.
Chướng ngại vật trong suốt này dưới nắng gắt của giữa trưa cũng không nhìn ra dấu vết, nhưng hai người vẫn là mơ hồ phát hiện một tia sáng màu vàng lưu chuyển tại một mét xung quanh Lê Chanh, “Đây là võ công Trung Quốc?’.
Ba kẻ tập kích đều hoảng hốt một chút, tựa hồ cũng không đúng, nhớ rõ lúc xem phim điện ảnh Trung Quốc của Thiếu Lâm Tự, trong phim tuyệt kỷ kim cương tráo là pháp môn cường luyện thân thể của Tiếu Lâm Tự, một khi luyện thành toàn thân cao thấp không có sơ hở, không nói qua sẽ hình thành cản trở trong suốt ở ngoài thân thể, còn có thể chống được viên đạn?
Chúa ơi.
“Chẳng lẽ đây là……. Khí công đại thành trong truyền thuyết?’. Welner ngạc nhiên nghi ngờ.
Phụt phụt!
Một tiếng vang vang lên rõ ràng ở trong không khí.
Welner sửng sốt một chút, chỉ cảm thấy trái tim chợt lạnh, sau đó cúi đầu nhìn cái lỗ lớn bằng ngón tay trước ngực mình.
Tay của Lê Chanh còn duy trì tư thế thủ ấn, ngón trỏ đối diện ngực của Welner, hiển nhiên hai người mặc dù cách nhau khoảng cách xa như vậy, lại như cũ không cản trở được chiến đấu của Lê Chanh.
Tiếp theo lại là hai tiếng phụt phụt!
Hai người đàn ông cơ bắp đằng sau đều ngã xuống đất, thân thể run rẩy, trên mặt mang theo nét kinh sợ, giống như nhìn tới một màn không thể tin được.
Lê Chanh mím môi, nếu người khác muốn mạng của cậu, như vậy tự nhiên cũng phải làm tốt chuẩn bị bị giết ngược, liền lần thú triều Ngọc Hoàng Tông lần đó, cậu ở Đại Châu giới gặp qua người chết còn ít sao?
Cách đó không xa trên một chỗ của cao ốc tầng cao nhất, một người đàn ông tóc nâu cầm kính viễn vọng đang không hề chớp mắt nhìn chằm chằm tình huống trong ngõ nhỏ của giao lộ, khi nhìn tới ba đồng đội cầm súng bắn liên tục, sau đó lúc đột nhiên nằm ngã xuống đất, lông mày gã nhăn lại: “Ba người Welner rốt cuộc đang làm cái gì? Chơi trò chơi cùng một thiếu niên? Còn để mình ở trong này chú ý tình huống, chơi mình à?”.
“Bọn họ chưa bao giờ tại trong nhiệm vụ mà như thế cả”. Tên còn lại nói.
“Chẳng lẽ bên cạnh mục tiêu còn có giúp đỡ khác?”. Người này cầm kính viễn vọng lại quét hình dưới con đường, thậm chí ngay cả cao ốc đối diện đều nhìn mấy lần, “Không có phát hiện nhân vật khả nghi”.
“Tôi nhìn thấy Cole và Laurie muốn ra tay, nhưng cánh tay ở chỗ cách thiếu niên một mét dừng lại, giống như phát hiện thứ gì không thể tin được”. Người trẻ tuổi thứ ba vận đồ công chức xanh nhạt tại bên cạnh tua lại video, bởi vì cách cửa sổ rất khó thấy rõ cụ thể đã xảy ra cái gì, cho nên chỉ có thể từ trong video tìm kiếm manh mối.
Gã tua lại video tới lúc Welner bắn súng, bên trong rõ ràng biểu hiện viên đạn của Welner bắn ra rồi, nhưng giống như bắn trật, không có bắn tới trên người thiếu niên, tiếp theo Welner ngay mặt bắn lần thứ hai.
Lần này không viên đạn nào bắn tới thiếu niên.
Mà thiếu niên, lại ngay cả một bước cũng không có di chuyển.
“Kỳ quái”.
Lính đánh thuê quốc tế từ trước đến nay đều là tổ đội làm nhiệm vụ, lúc nhận được nhiệm vụ là một tổ thi hành hoặc hai cái tổ nhỏ hoàn thành hành động, Welner là một người giỏi về ẩn núp và lần theo dấu vết, sau đó hai tên cơ bắp thể năng tốt nhất, đồng dạng cũng là tay súng thiện xạ, ba người này ra tay cơ bản đã có thể ổn định cục diện, đương nhiên vì vạn vô nhất thất*, nhiệm vụ lần này vẫn là cả một tiểu đội ra đây, lúc này ba người đứng ở tầng cao nhất chính là ba người khác trong tiểu đội.
*vạn vô nhất thất: tuyệt đối không sai lầm
Một người trong đó chính là tay súng bắn tỉa giỏi nhất trong lính đặc chủng của một nước châu Âu xuất ngũ, lúc này một mắt gã tập trung nhắm chuẩn, họng súng đối diện thiếu niên trong ngõ nhỏ, “Bọn Welner, có thể đã xảy ra chuyện rồi”.
“Không sai”. Người đàn ông cầm kính viễn vọng gật đầu, “Tôi đồng ý quan điểm của Ưng vương, nếu không phải đang chơi trò chơi, như vậy chính là đã chết rồi”.
“Cậu ta muốn rời đi”. Ưng vương chú ý động tác xoay người của thiếu niên, súng bắn tỉa trong tay cũng bắt đầu di chuyển theo thiếu niên: “Không thể để cậu ta còn sống đi ra ngoài, nếu không lần này có khả năng kế hoạch thất bại”
Gã nhắm chuẩn đầu của đối phương.
Thủy tinh trên tầng cao nhất rắc một tiếng vỡ vụn mở ra, rơi cuống dưới từ tầng ba mươi hai.
Một viên đạn lửa bay ra từ vụn thủy tinh, nháy mắt xông tới chỗ thiếu niên, Lê Chanh thần kinh chợt lạnh, cơ hồ là đại não đại não trực tiếp phản xạ vươn tay, bắn ra một cái hư không chỉ, hai cái cách mặt đất ba mươi mét va chạm, phát ra âm thanh phịch một tiếng nổ ầm một cái.
Đất đai kể cả cây lớn Welner từng náu mình đều bật gốc cùng nhau, hai bên vách tường chia năm xẻ bảy.
Một mây lửa màu khói đậm mang theo ánh sáng đỏ từ giữa không trung vẫn khuếch tán lan ra, người trên đường nghe tới âm thanh này, có người kinh hô thành tiếng, có người thậm chí quên chạy trốn, chỉ ngây ngốc nhìn khói đặc trên không.
“Over”. Tay súng bắn tỉa chậm rãi rời đi súng bắn tỉa,, trong miệng gã phát ra một âm thanh giống như trò chơi qua cửa, trên mặt vẽ ra một ý cười thảnh thơi, sau đó cấp tốc tháo dỡ linh kiện của súng bắn tỉa cải trang làm một cái hộp công cụ.
“Cảnh sát nhanh tới rồi”.
Chỗ ngã rã của giao lộ cách đó 20 mét, Lê Chanh và Welner mặt đối mặt nhìn nhau, Welner đã từ ngồi xổm đứng thẳng thân thể, trong ngực gã có có một luồng lực bùng nổ, cơ hồ có thể lập tức đè Lê Chanh xuống đất chế trụ cậu ta.
Nhưng Welner không có, có lẽ chính là một loại cảm giác, một loại……. Cảm giác người đối diện rất mạnh, cho dù cậu ta thoạt nhìn nhỏ yếu như vậy, gầy yếu giống như thân thể gió thổi qua liền đổ, tựa hồ ngay cả một khối cơ bắp đều không có.
Nhưng cố tình chính là một thiếu niên như vậy, phát hiện tồn tại của gã, hơn nữa rất tùy ý đứng ở trước mặt gã, cho nên trong tiềm thức, Welner là có chút sợ hãi, bởi vậy gã không có làm ra càng nhiều động tác.
Lê Chanh hơi hơi híp mắt lại, người cậu làm mích lòng không nhiều lắm, duy nhất có ân oán cùng cậu ước chừng chính là nhà họ Phù của thủ đô, chính mình lần lượt xử lý ba người con cháu của nhà họ Phù, đoán chừng đối phương cũng sẽ không nhịn được nữa, như vậy hiện tại người này, chính là nhà họ Phù tìm tới?
Lê Chanh không xác định quan chức Trung Quốc có thể chỉ huy người nước ngoài làm việc hay không, nhưng đối phương khẳng định là có bản lĩnh này, hơn nữa hao tốn nhiều công sức như vậy liền vì đối phó chính mình, cũng không phải không là cách làm của nhà họ Phù.
“Là nhà họ Phù mới anh tới”. Trong thanh âm Lê Chanh không có mang theo trưng cầu, đây là một cái câu khẳng định.
Ánh mắt Welner nhìn Lê Chanh, miệng gã giật giật, thân thể lại nhanh chóng lùi ra sau, tay phải giấu ở sau người mạnh rút ra một cây súng bắn đoàng đoàng hai phát.
Lê Chanh sớm có phản ứng từ khoảnh khắc trước rồi, cậu theo bản năng dùng kim quang tráo bao phủ toàn thân, sau đó chỉ cảm thấy hai cỗ lực lớn va chạm trên kim quang tráo, khiến cho linh lực cậu duy trì tại trên lồng thiếu chút nữa vỡ tan.
Welner trốn ở đằng sau một cái cây lớn, thở sâu ra một hơi.
Đối với người hàng năm sinh hoạt tại họng súng, bắn không trúng đối phương là căn bản không có khả năng, cho dù đây là một thiếu niên cực kỳ nhạy bén, nhưng Welner nhìn ra được, trên tay cậu ta không có vết chai, không có vết chai của trải qua huấn luyện thể năng, cũng không có vết chai của cầm súng.
Gã vừa rồi bắn một phát vào ngực thiếu niên, một phát bắn vào trán thiếu niên, ngoại trừ hai tiếng động bóp cò súng, thanh âm của viên đạn gã bắn ra cũng không lớn, cũng không có tiếng nổ mạnh, sẽ không thu hút người trên đường hoặc là cảnh sát tới đây.
Phải biết rằng lính đánh thuê và mafia ở phương diện nào đó có chút tương tự, đó chính là hia phe đều không ưa đơn vị cảnh sát quốc gia.
Hơi khác một chút là, người trên đường vào cục cảnh sát có lẽ còn có thể trở về, nhưng mà thân phận của bản thân lính đánh thuê liền không có thể bị đưa ra ánh sáng, trên người mỗi người đều có có vài mạng người, thậm chí còn từng ngang nhiên đột kích giết chóc trong nhiệm vụ quan trọng, so với mafia sống mái với nhau còn phải hung tàn hơn, bởi vậy một khi bắt, này căn bản đừng nghĩ còn sống đi ra.
Cho nên mỗi một lần lính đánh thuê quốc tế nhận nhiệm vụ đều phải làm tốt chuẩn bị chu đáo vẹn toàn, tại lộ tuyến, năng lực trù bị mục tiêu của nhiệm vụ tương quan làm tới mức độ suy tính lớn nhất.
“Kết thúc rồi”. Welner nói cho chính mình nghe, gã đi ra từ sau thân cây, tầm mắt nhìn xuống dưới, chuẩn bị nhìn về phía thi thể của thiếu niên.
Đột nhiên đồng tử Welner co lại.
Chỉ thấy người đối diện lông tóc không tổn hao gì đứng ở tại chỗ, da đầu Welner tê dại, lúc này mở to hai mắt lập tức tay bắn một phát súng, nhưng mà viên đạn của phát súng này lúc tới khoảng cách cách Lê chanh chưa tới một mét, đột nhiên như là đụng phải chướng ngại vật gì đó, đột nhiên ngừng lại, viên đạn quay tròn rơi trên mặt đất.
Welner thanh âm nghẹn trong cổ họng, phát ra một tiếng kinh hô chỉ sợ ngay cả chính mình cũng nghe không ra ý tứ.
Giờ phút này.
Hai người giống như ở tại một cái không gian độc lập.
Nhận ra dòng người lưu chuyển.
“Đây là một người không sợ viên đạn, cho dù bắn vào trên người cậu ta, còn chưa tới gần liền cùng bị ngăn trở xuống”. Trong đầu Welner xẹt qua một loạt người sắt người nhện, chẳng lẽ cái loại đồ này vẫn là tồn tại chân thật sao?
Gã ấn mấy cái lên đồng hồ, tiếp theo lại bắn liên tục mấy phát súng nữa, cho tới khi hết đạn, nhưng mà một hai giây thời gian, bên kia giao lộ hai người đàn ông cơ bắp bọc sườn tiến tới, đồng dạng liền là bắn mấy phát súng về hướng Lê Chanh.
Kim quang tráo của Lê Chanh càng dùng càng thuận buồm xuôi gió, bản thân linh lực trong cơ thể cậu liền đầy đủ, lúc này điều động lên nghĩ muốn duy trì kim quang trảo căn bản sẽ không hao phí nhiều quá, chính là mỗi một lần lực trùng kích của viên đạn nhưng không dễ chịu như vậy.
Hai người đàn ông cơ bắp lính đánh thuê đồng dạng sắc mặt kinh dị, lập tức bỏ qua sức mạnh của súng ống, mà là nhanh chóng chạy tới xuống tay đối Lê Chanh, lúc nắm đấm gã tới gần Lê Chanh một mét, đụng phải một chướng ngại vật trong suốt.
Chướng ngại vật trong suốt này dưới nắng gắt của giữa trưa cũng không nhìn ra dấu vết, nhưng hai người vẫn là mơ hồ phát hiện một tia sáng màu vàng lưu chuyển tại một mét xung quanh Lê Chanh, “Đây là võ công Trung Quốc?’.
Ba kẻ tập kích đều hoảng hốt một chút, tựa hồ cũng không đúng, nhớ rõ lúc xem phim điện ảnh Trung Quốc của Thiếu Lâm Tự, trong phim tuyệt kỷ kim cương tráo là pháp môn cường luyện thân thể của Tiếu Lâm Tự, một khi luyện thành toàn thân cao thấp không có sơ hở, không nói qua sẽ hình thành cản trở trong suốt ở ngoài thân thể, còn có thể chống được viên đạn?
Chúa ơi.
“Chẳng lẽ đây là……. Khí công đại thành trong truyền thuyết?’. Welner ngạc nhiên nghi ngờ.
Phụt phụt!
Một tiếng vang vang lên rõ ràng ở trong không khí.
Welner sửng sốt một chút, chỉ cảm thấy trái tim chợt lạnh, sau đó cúi đầu nhìn cái lỗ lớn bằng ngón tay trước ngực mình.
Tay của Lê Chanh còn duy trì tư thế thủ ấn, ngón trỏ đối diện ngực của Welner, hiển nhiên hai người mặc dù cách nhau khoảng cách xa như vậy, lại như cũ không cản trở được chiến đấu của Lê Chanh.
Tiếp theo lại là hai tiếng phụt phụt!
Hai người đàn ông cơ bắp đằng sau đều ngã xuống đất, thân thể run rẩy, trên mặt mang theo nét kinh sợ, giống như nhìn tới một màn không thể tin được.
Lê Chanh mím môi, nếu người khác muốn mạng của cậu, như vậy tự nhiên cũng phải làm tốt chuẩn bị bị giết ngược, liền lần thú triều Ngọc Hoàng Tông lần đó, cậu ở Đại Châu giới gặp qua người chết còn ít sao?
Cách đó không xa trên một chỗ của cao ốc tầng cao nhất, một người đàn ông tóc nâu cầm kính viễn vọng đang không hề chớp mắt nhìn chằm chằm tình huống trong ngõ nhỏ của giao lộ, khi nhìn tới ba đồng đội cầm súng bắn liên tục, sau đó lúc đột nhiên nằm ngã xuống đất, lông mày gã nhăn lại: “Ba người Welner rốt cuộc đang làm cái gì? Chơi trò chơi cùng một thiếu niên? Còn để mình ở trong này chú ý tình huống, chơi mình à?”.
“Bọn họ chưa bao giờ tại trong nhiệm vụ mà như thế cả”. Tên còn lại nói.
“Chẳng lẽ bên cạnh mục tiêu còn có giúp đỡ khác?”. Người này cầm kính viễn vọng lại quét hình dưới con đường, thậm chí ngay cả cao ốc đối diện đều nhìn mấy lần, “Không có phát hiện nhân vật khả nghi”.
“Tôi nhìn thấy Cole và Laurie muốn ra tay, nhưng cánh tay ở chỗ cách thiếu niên một mét dừng lại, giống như phát hiện thứ gì không thể tin được”. Người trẻ tuổi thứ ba vận đồ công chức xanh nhạt tại bên cạnh tua lại video, bởi vì cách cửa sổ rất khó thấy rõ cụ thể đã xảy ra cái gì, cho nên chỉ có thể từ trong video tìm kiếm manh mối.
Gã tua lại video tới lúc Welner bắn súng, bên trong rõ ràng biểu hiện viên đạn của Welner bắn ra rồi, nhưng giống như bắn trật, không có bắn tới trên người thiếu niên, tiếp theo Welner ngay mặt bắn lần thứ hai.
Lần này không viên đạn nào bắn tới thiếu niên.
Mà thiếu niên, lại ngay cả một bước cũng không có di chuyển.
“Kỳ quái”.
Lính đánh thuê quốc tế từ trước đến nay đều là tổ đội làm nhiệm vụ, lúc nhận được nhiệm vụ là một tổ thi hành hoặc hai cái tổ nhỏ hoàn thành hành động, Welner là một người giỏi về ẩn núp và lần theo dấu vết, sau đó hai tên cơ bắp thể năng tốt nhất, đồng dạng cũng là tay súng thiện xạ, ba người này ra tay cơ bản đã có thể ổn định cục diện, đương nhiên vì vạn vô nhất thất*, nhiệm vụ lần này vẫn là cả một tiểu đội ra đây, lúc này ba người đứng ở tầng cao nhất chính là ba người khác trong tiểu đội.
*vạn vô nhất thất: tuyệt đối không sai lầm
Một người trong đó chính là tay súng bắn tỉa giỏi nhất trong lính đặc chủng của một nước châu Âu xuất ngũ, lúc này một mắt gã tập trung nhắm chuẩn, họng súng đối diện thiếu niên trong ngõ nhỏ, “Bọn Welner, có thể đã xảy ra chuyện rồi”.
“Không sai”. Người đàn ông cầm kính viễn vọng gật đầu, “Tôi đồng ý quan điểm của Ưng vương, nếu không phải đang chơi trò chơi, như vậy chính là đã chết rồi”.
“Cậu ta muốn rời đi”. Ưng vương chú ý động tác xoay người của thiếu niên, súng bắn tỉa trong tay cũng bắt đầu di chuyển theo thiếu niên: “Không thể để cậu ta còn sống đi ra ngoài, nếu không lần này có khả năng kế hoạch thất bại”
Gã nhắm chuẩn đầu của đối phương.
Thủy tinh trên tầng cao nhất rắc một tiếng vỡ vụn mở ra, rơi cuống dưới từ tầng ba mươi hai.
Một viên đạn lửa bay ra từ vụn thủy tinh, nháy mắt xông tới chỗ thiếu niên, Lê Chanh thần kinh chợt lạnh, cơ hồ là đại não đại não trực tiếp phản xạ vươn tay, bắn ra một cái hư không chỉ, hai cái cách mặt đất ba mươi mét va chạm, phát ra âm thanh phịch một tiếng nổ ầm một cái.
Đất đai kể cả cây lớn Welner từng náu mình đều bật gốc cùng nhau, hai bên vách tường chia năm xẻ bảy.
Một mây lửa màu khói đậm mang theo ánh sáng đỏ từ giữa không trung vẫn khuếch tán lan ra, người trên đường nghe tới âm thanh này, có người kinh hô thành tiếng, có người thậm chí quên chạy trốn, chỉ ngây ngốc nhìn khói đặc trên không.
“Over”. Tay súng bắn tỉa chậm rãi rời đi súng bắn tỉa,, trong miệng gã phát ra một âm thanh giống như trò chơi qua cửa, trên mặt vẽ ra một ý cười thảnh thơi, sau đó cấp tốc tháo dỡ linh kiện của súng bắn tỉa cải trang làm một cái hộp công cụ.
“Cảnh sát nhanh tới rồi”.
/172
|