*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi tối hôm đó, Lạc U ở nhà chờ mọi người, nhưng ngoài Diệp Vẫn Thần ra, cô hết sức kinh ngạc phát hiện, những người khác trong nhà còn chưa trở về!
Ông cố Lạc cộng thêm ông nội và bà nội Lạc, còn có bác trai bác gái, ba Lạc và mẹ Lạc, dĩ nhiên cũng thiếu cả cô út, cả nhà họ Lạc đều chưa về nhà!
Thật hay, Lạc U có cảm giác thật dở khóc dở cười, liền gọi điện thoại cho ông cố.
"Ông cố, cả ông cũng không có ở nhà, ông đang làm gì vậy?" Tâm tình Lạc U đang không được tốt, nên giọng nói cũng không dịu dàng.
"Tiểu U à, cháu cũng lớn rồi, ở nhà một mình cũng không sao, ông cố họp mặt với bạn bè, bây giờ không về được, cháu có chuyện gì thì tìm ông nội và bà nội của cháu đi, cúp trước nha, tám vạn, ai u đừng giành, tôi dán......"
Nghe âm thanh trong điện thoại, Lạc U rất muốn hỏi, ông cố 100 tuổi rồi, còn có thể thấy đường chơi mạt chược sao? Dĩ nhiên, Lạc U còn chưa kịp hỏi, điện thoại đã bị cúp.
Lạc U không phục, bây giờ cũng chín giờ tối rồi, cô thầm nghĩ, chẳng lẽ tất cả mọi người đều không về nhà?!
Lạc U lại gọi cho ba cô một cú điện thoại.
"Tiểu U à, con còn chưa ngủ sao, hôm nay ba bàn công việc cùng vài người bạn, sẽ không về nhà, con đi ngủ đi, ngủ ngon." Ba Lạc nói xong trực tiếp cúp điện thoại, lần này Lạc U còn chưa kịp nói gì!
Lạc U tức giận, tức đến nỗi không nhịn được mà cười, sao cô lại có cảm giác người nhà cô càng lúc càng phô trương.
Lạc U bị người nhà làm cho dở khóc dở cười, nên không tiếp tục gọi điện thoại nữa, đọc sách một chút rồi nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, chuyện trong dự liệu của Lạc U xảy ra, tin tức có liên quan đến cô bị các hãng truyền thông lớn đưa tin ùn ùn, TV, báo, tạp chí, còn có Internet, đủ loại phương tiện truyền thông đều có đưa tin về Lạc U, giống như không đề cập tới hai chữ Lạc U là sẽ bị tuột hậu.
Bữa tiệc xa hoa, vô cùng phô trương, danh tiếng không gì sánh kịp, dĩ nhiên trọng yếu nhất là chuyện Lạc U đính hôn!
"Tại sao công chúa U lại có vị hôn phu rồi chứ, trong thiên hạ làm gì có người đủ xứng với công chúa điện hạ của tôi được, tuyệt đối là không thể nào, chúng tôi không tin!" Những bình luận và lời nhắn kiểu như vậy, cũng trở thành tâm điểm trong chuyện Lạc U đính hôn.
Thần tượng có vị hôn phu, chuyện này đối với rất nhiều người hâm mộ nam mà nói là một loại đả kích, nữ thần trong lòng bọn họ bị người khác đoạt đi, về sau làm sao bọn họ sống được, cho nên bọn họ bỏ công sức để lại bình luận trên các trang web lớn, thậm chí còn muốn đi biểu tình, dĩ nhiên bây giờ muốn biểu tình cũng phải chọn chỗ, cho nên cuối cùng mọi người thảo luận muốn ra ngồi trước cửa công ty giải trí của Lạc U, tỏ vẻ trong lòng bọn họ vô cùng bất mãn.
Ngoài những ý kiến chống đối, cũng có rất nhiều những ý kiến khác, ví dụ như những người đã từng hết sức ủng hộ công chúa và kỵ sĩ, sau khi biết Diệp Vẫn Thần là vị hôn phu của Lạc U thì hết sức cao hứng bày tỏ sự ủng hộ của bọn họ, dĩ nhiên trong số đó các thiếu nữ chiếm đa số, hơn nữa còn là mấy cô gái rất có phong thái nữ vương, hoặc cũng có thể xưng là Ngự Tả, lòng yêu thích của họ đối với Diệp Vẫn Thần hiển nhiên là hết sức rõ ràng.
Ngoài kháng nghị và ủng hộ ra, cũng có một vài ý kiến khác, giống như cảm thấy chỉ cần Lạc U hạnh phúc là tốt rồi, còn có người cảm thấy mười tám tuổi đính hôn quá sớm, cũng có người cảm thấy chuyện này rất hư ảo, đủ loại ý kiến khác nhau.
Nhưng cho dù là phản ứng gì, thì mọi người cũng toàn thảo luận về Lạc U, mấy ông bà cụ cũng thảo luận, nhìn Lạc U xinh đẹp trên màn ảnh, mặc lễ phục như long bào, khó mà cưỡng lại được.
Đối mặt với nhiều nghị luận như vậy, bản thân Lạc U lại vô cùng bình tĩnh, ở biệt thự nhà họ Lạc dùng bữa sáng chỉ có cô và Diệp Vẫn Thần, sau đó đến studio tiếp tục quay phim.
Trên xe, Tào Viêm Hy là tài xế riêng, Tiêu Tiêu ngồi ở vị trí cạnh tài xế là phụ tá của Lạc U, trên ghế sau ngoài Lạc U ra, còn có Diệp Vẫn Thần ôm Tiểu Hầu Tử, Diệp Vẫn Thần được điều động về thành phố, có hơn nửa tháng nghỉ phép, nhưng không có chuyện gì để làm, cho nên Diệp Vẫn Thần thoải mái đi theo Lạc U.
Tiểu Kim Tiền nằm trong tay Diệp Vẫn Thần rất ngoan ngoãn, thỉnh thoảng còn làm nũng dùng đầu nhỏ của mình cọ cọ Diệp Vẫn Thần, Tiêu Tiêu nhìn qua kính chiếu hậu thấy cảnh này, cảm thấy thật đau lòng, cậu ấy đối xử với Tiểu Hầu Tử tốt như vậy, cho ăn cho uống còn chơi đùa với nó, nhưng Tiểu Hầu Tử lại không hề ngoan ngoãn như vậy với cậu, ngoài Lạc U, cũng chỉ có khi ở trong ngực Diệp Vẫn Thần, mới biết nghe lời như vậy, khiến Tiêu Tiêu tức giận nhưng không biết phải làm sao.
Diệp Vẫn Thần dĩ nhiên là không biết Tiêu Tiêu đang nghĩ chuyện Tiểu Hầu Tử là do anh cứu ra đương nhiên phải thân thiết với anh, bây giờ tất cả tâm tư của anh đều đặt trên người Lạc U, không biết vì sao, anh cảm thấy hình như Lạc U có chút không vui vẻ.
"Khó chịu chỗ nào sao?" Nhớ lại lúc trước Lạc U từng bị ốm, Diệp Vẫn Thần không nhịn được quan tâm hỏi.
Lạc U có chút miễn cưỡng trợn mắt nhìn Diệp Vẫn Thần một cái, không thèm để ý Diệp Vẫn Thần, nhắm mắt lại ngủ, không phải là cô không thoải mái, mà là không ngủ ngon, tối hôm qua cô vừa nhắm mắt lại, là không nhịn được lại nghĩ đến chuyện mình thật sự có vị hôn phu, sau đó lại nghĩ đến các trưởng bối trong nhà hợp mưu tính toán chuyện của cô, sau đó nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng đến rất khuya mới đi ngủ, buổi sáng nay, cô cảm thấy mình không ngủ được bao lâu, cả người cũng không có tinh thần.
Bộ dạng Lạc U mệt mỏi nhắm mắt nghỉ ngơi khiến Diệp Vẫn Thần có chút đau lòng, cô bận rộn lắm sao?
"Hay là đừng đi quay phim đi, nghỉ ngơi thêm một ngày đi." Mặc dù luôn cho rằng Lạc U là một người rất chuyên nghiệp, nhưng quay phim vỗ khổ cực như thế, cũng làm Diệp Vẫn Thần đau lòng.
Lạc U rất muốn nói nếu không phải do anh thì cô đâu phải bị như vậy, nhưng suy nghĩ một chút vẫn là không nói ra, dù sao Diệp Vẫn Thần cũng vô tội, hơn nữa người đàn ông này cẩn thận quan tâm cô, cũng làm cô cảm thấy rất uất ức.
"Không có việc gì, chớ chăm lo mù quáng." Lạc U như cũ nhắm mắt lại, có thể nghỉ ngơi nhiều một hồi liền nghỉ ngơi một chút thôi.
Biệt thự nhà họ Lạc cách chỗ quay phim không tính là xa, nhưng cũng mất hơn nửa giờ đi xe, Lạc U ngủ gật, bất tri bất giác dựa lên vai Diệp Vẫn Thần.
Toàn thân Diệp Vẫn Thần cứng ngắc không dám động đậy, chỉ sợ mình có động tác gì quấy rầy Lạc U nghỉ ngơi, lại cứ nhìn chằm chằm Lạc U, trong ánh mắt đầy lưu luyến ái mộ.
Có thể làm bạn ở bên cạnh Lạc U, có thể cho Lạc U mượn bả vai của mình để cô dựa vào những khi mệt mỏi, cảm giác vừa ấm áp vừa thực tế này thật tốt.
Lạc U là người rất cảnh giác, nếu như không phải Diệp Vẫn Thần đang ngồi bên cạnh, cô sẽ không dựa vào như vậy, mặc dù như vậy, khi xe vừa dừng lại, Lạc U cũng tỉnh lại ngay, ánh mắt mê mang chỉ ngắn ngủi một nháy mắt, liền lấy lại trạng thái, lập tức lại biến thành công chúa lạnh lùng ưu nhã.
Bên ngoài phim trường có rất nhiều phóng viên, xe của Lạc U vừa tới liền bị một đám phóng viên vây quanh, Lạc U nhìn đám phóng viên không biết đã chờ sẵn ở đây bao lâu, ngoài chán ghét, cô còn phải bội phục bọn họ, đi tác nghiệp bên ngoài rất vất vả, có thể được xem như những ông hoàng không có ngai, thật ra bọn họ cũng phải trả giá rất nhiều, hàng năm có rất nhiều phóng viên gặp chuyện không may, bắt cóc, tai nạn xe cộ, uy hiếp đe dọa... rất nhiều chuyện xảy ra, bản thân nghề này luôn tồn tại những rủi ro.
Chỉ trong nháy mắt nhưng Lạc U nghĩ đến rất nhiều chuyện, cho dù như vậy, cô cũng không quên chuyện mình phải ứng phó với đám phóng viên, trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Hoành Vũ, một lát sau, Lý Hoành Vũ mang theo vệ sĩ tới ngăn cản phóng viên.
Lạc U xuống xe, Diệp Vẫn Thần và Tiêu Tiêu bảo hộ ở hai bên trái phải của cô, cách ly đám phóng viên muốn đi vào trường quay, mà cũng vào lúc này, đám phóng viên bắt đầu đặt đủ loại câu hỏi.
"Lạc U, nghe nói hôm qua là lễ trưởng thành mười tám tuổi của cô, cũng là tiệc đính hôn, đây có phải sự thật hay không, vị tiên sinh bên cạnh cô là vị hôn phu của cô sao, nghe nói anh ấy cũng đã từng là một diễn viên, hai người còn từng hợp tác qua, tình cảm của hai người như thế nào?" Một phóng viên vội vàng hỏi.
"Lạc U, nghe nói cô và vị hôn phu đó là thanh mai trúc mã, hơn nữa còn cùng nhau đóng phim 《 đệ nhất công chúa 》, xin hỏi tình cảm giữa hai người là tình yêu hay là tình bạn, có phải là quen biết nhờ gia đình hay không, hai người kết thân vì việc kinh doanh của gia đình sao?" Một phóng viên đặt câu hỏi rất sắc bén.
"Anh Diệp, anh có suy nghĩ gì khi trở thành vị hôn phu của Lạc U hay không, đối mặt với hơn ngàn vạn người hâm mộ kháng nghị, anh có cảm thấy áp lực hay không?" Một câu hỏi của phóng viên khác, vừa hỏi vừa cố gắng vươn tay, muốn đưa micro đến chỗ Diệp Vẫn
Buổi tối hôm đó, Lạc U ở nhà chờ mọi người, nhưng ngoài Diệp Vẫn Thần ra, cô hết sức kinh ngạc phát hiện, những người khác trong nhà còn chưa trở về!
Ông cố Lạc cộng thêm ông nội và bà nội Lạc, còn có bác trai bác gái, ba Lạc và mẹ Lạc, dĩ nhiên cũng thiếu cả cô út, cả nhà họ Lạc đều chưa về nhà!
Thật hay, Lạc U có cảm giác thật dở khóc dở cười, liền gọi điện thoại cho ông cố.
"Ông cố, cả ông cũng không có ở nhà, ông đang làm gì vậy?" Tâm tình Lạc U đang không được tốt, nên giọng nói cũng không dịu dàng.
"Tiểu U à, cháu cũng lớn rồi, ở nhà một mình cũng không sao, ông cố họp mặt với bạn bè, bây giờ không về được, cháu có chuyện gì thì tìm ông nội và bà nội của cháu đi, cúp trước nha, tám vạn, ai u đừng giành, tôi dán......"
Nghe âm thanh trong điện thoại, Lạc U rất muốn hỏi, ông cố 100 tuổi rồi, còn có thể thấy đường chơi mạt chược sao? Dĩ nhiên, Lạc U còn chưa kịp hỏi, điện thoại đã bị cúp.
Lạc U không phục, bây giờ cũng chín giờ tối rồi, cô thầm nghĩ, chẳng lẽ tất cả mọi người đều không về nhà?!
Lạc U lại gọi cho ba cô một cú điện thoại.
"Tiểu U à, con còn chưa ngủ sao, hôm nay ba bàn công việc cùng vài người bạn, sẽ không về nhà, con đi ngủ đi, ngủ ngon." Ba Lạc nói xong trực tiếp cúp điện thoại, lần này Lạc U còn chưa kịp nói gì!
Lạc U tức giận, tức đến nỗi không nhịn được mà cười, sao cô lại có cảm giác người nhà cô càng lúc càng phô trương.
Lạc U bị người nhà làm cho dở khóc dở cười, nên không tiếp tục gọi điện thoại nữa, đọc sách một chút rồi nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, chuyện trong dự liệu của Lạc U xảy ra, tin tức có liên quan đến cô bị các hãng truyền thông lớn đưa tin ùn ùn, TV, báo, tạp chí, còn có Internet, đủ loại phương tiện truyền thông đều có đưa tin về Lạc U, giống như không đề cập tới hai chữ Lạc U là sẽ bị tuột hậu.
Bữa tiệc xa hoa, vô cùng phô trương, danh tiếng không gì sánh kịp, dĩ nhiên trọng yếu nhất là chuyện Lạc U đính hôn!
"Tại sao công chúa U lại có vị hôn phu rồi chứ, trong thiên hạ làm gì có người đủ xứng với công chúa điện hạ của tôi được, tuyệt đối là không thể nào, chúng tôi không tin!" Những bình luận và lời nhắn kiểu như vậy, cũng trở thành tâm điểm trong chuyện Lạc U đính hôn.
Thần tượng có vị hôn phu, chuyện này đối với rất nhiều người hâm mộ nam mà nói là một loại đả kích, nữ thần trong lòng bọn họ bị người khác đoạt đi, về sau làm sao bọn họ sống được, cho nên bọn họ bỏ công sức để lại bình luận trên các trang web lớn, thậm chí còn muốn đi biểu tình, dĩ nhiên bây giờ muốn biểu tình cũng phải chọn chỗ, cho nên cuối cùng mọi người thảo luận muốn ra ngồi trước cửa công ty giải trí của Lạc U, tỏ vẻ trong lòng bọn họ vô cùng bất mãn.
Ngoài những ý kiến chống đối, cũng có rất nhiều những ý kiến khác, ví dụ như những người đã từng hết sức ủng hộ công chúa và kỵ sĩ, sau khi biết Diệp Vẫn Thần là vị hôn phu của Lạc U thì hết sức cao hứng bày tỏ sự ủng hộ của bọn họ, dĩ nhiên trong số đó các thiếu nữ chiếm đa số, hơn nữa còn là mấy cô gái rất có phong thái nữ vương, hoặc cũng có thể xưng là Ngự Tả, lòng yêu thích của họ đối với Diệp Vẫn Thần hiển nhiên là hết sức rõ ràng.
Ngoài kháng nghị và ủng hộ ra, cũng có một vài ý kiến khác, giống như cảm thấy chỉ cần Lạc U hạnh phúc là tốt rồi, còn có người cảm thấy mười tám tuổi đính hôn quá sớm, cũng có người cảm thấy chuyện này rất hư ảo, đủ loại ý kiến khác nhau.
Nhưng cho dù là phản ứng gì, thì mọi người cũng toàn thảo luận về Lạc U, mấy ông bà cụ cũng thảo luận, nhìn Lạc U xinh đẹp trên màn ảnh, mặc lễ phục như long bào, khó mà cưỡng lại được.
Đối mặt với nhiều nghị luận như vậy, bản thân Lạc U lại vô cùng bình tĩnh, ở biệt thự nhà họ Lạc dùng bữa sáng chỉ có cô và Diệp Vẫn Thần, sau đó đến studio tiếp tục quay phim.
Trên xe, Tào Viêm Hy là tài xế riêng, Tiêu Tiêu ngồi ở vị trí cạnh tài xế là phụ tá của Lạc U, trên ghế sau ngoài Lạc U ra, còn có Diệp Vẫn Thần ôm Tiểu Hầu Tử, Diệp Vẫn Thần được điều động về thành phố, có hơn nửa tháng nghỉ phép, nhưng không có chuyện gì để làm, cho nên Diệp Vẫn Thần thoải mái đi theo Lạc U.
Tiểu Kim Tiền nằm trong tay Diệp Vẫn Thần rất ngoan ngoãn, thỉnh thoảng còn làm nũng dùng đầu nhỏ của mình cọ cọ Diệp Vẫn Thần, Tiêu Tiêu nhìn qua kính chiếu hậu thấy cảnh này, cảm thấy thật đau lòng, cậu ấy đối xử với Tiểu Hầu Tử tốt như vậy, cho ăn cho uống còn chơi đùa với nó, nhưng Tiểu Hầu Tử lại không hề ngoan ngoãn như vậy với cậu, ngoài Lạc U, cũng chỉ có khi ở trong ngực Diệp Vẫn Thần, mới biết nghe lời như vậy, khiến Tiêu Tiêu tức giận nhưng không biết phải làm sao.
Diệp Vẫn Thần dĩ nhiên là không biết Tiêu Tiêu đang nghĩ chuyện Tiểu Hầu Tử là do anh cứu ra đương nhiên phải thân thiết với anh, bây giờ tất cả tâm tư của anh đều đặt trên người Lạc U, không biết vì sao, anh cảm thấy hình như Lạc U có chút không vui vẻ.
"Khó chịu chỗ nào sao?" Nhớ lại lúc trước Lạc U từng bị ốm, Diệp Vẫn Thần không nhịn được quan tâm hỏi.
Lạc U có chút miễn cưỡng trợn mắt nhìn Diệp Vẫn Thần một cái, không thèm để ý Diệp Vẫn Thần, nhắm mắt lại ngủ, không phải là cô không thoải mái, mà là không ngủ ngon, tối hôm qua cô vừa nhắm mắt lại, là không nhịn được lại nghĩ đến chuyện mình thật sự có vị hôn phu, sau đó lại nghĩ đến các trưởng bối trong nhà hợp mưu tính toán chuyện của cô, sau đó nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng đến rất khuya mới đi ngủ, buổi sáng nay, cô cảm thấy mình không ngủ được bao lâu, cả người cũng không có tinh thần.
Bộ dạng Lạc U mệt mỏi nhắm mắt nghỉ ngơi khiến Diệp Vẫn Thần có chút đau lòng, cô bận rộn lắm sao?
"Hay là đừng đi quay phim đi, nghỉ ngơi thêm một ngày đi." Mặc dù luôn cho rằng Lạc U là một người rất chuyên nghiệp, nhưng quay phim vỗ khổ cực như thế, cũng làm Diệp Vẫn Thần đau lòng.
Lạc U rất muốn nói nếu không phải do anh thì cô đâu phải bị như vậy, nhưng suy nghĩ một chút vẫn là không nói ra, dù sao Diệp Vẫn Thần cũng vô tội, hơn nữa người đàn ông này cẩn thận quan tâm cô, cũng làm cô cảm thấy rất uất ức.
"Không có việc gì, chớ chăm lo mù quáng." Lạc U như cũ nhắm mắt lại, có thể nghỉ ngơi nhiều một hồi liền nghỉ ngơi một chút thôi.
Biệt thự nhà họ Lạc cách chỗ quay phim không tính là xa, nhưng cũng mất hơn nửa giờ đi xe, Lạc U ngủ gật, bất tri bất giác dựa lên vai Diệp Vẫn Thần.
Toàn thân Diệp Vẫn Thần cứng ngắc không dám động đậy, chỉ sợ mình có động tác gì quấy rầy Lạc U nghỉ ngơi, lại cứ nhìn chằm chằm Lạc U, trong ánh mắt đầy lưu luyến ái mộ.
Có thể làm bạn ở bên cạnh Lạc U, có thể cho Lạc U mượn bả vai của mình để cô dựa vào những khi mệt mỏi, cảm giác vừa ấm áp vừa thực tế này thật tốt.
Lạc U là người rất cảnh giác, nếu như không phải Diệp Vẫn Thần đang ngồi bên cạnh, cô sẽ không dựa vào như vậy, mặc dù như vậy, khi xe vừa dừng lại, Lạc U cũng tỉnh lại ngay, ánh mắt mê mang chỉ ngắn ngủi một nháy mắt, liền lấy lại trạng thái, lập tức lại biến thành công chúa lạnh lùng ưu nhã.
Bên ngoài phim trường có rất nhiều phóng viên, xe của Lạc U vừa tới liền bị một đám phóng viên vây quanh, Lạc U nhìn đám phóng viên không biết đã chờ sẵn ở đây bao lâu, ngoài chán ghét, cô còn phải bội phục bọn họ, đi tác nghiệp bên ngoài rất vất vả, có thể được xem như những ông hoàng không có ngai, thật ra bọn họ cũng phải trả giá rất nhiều, hàng năm có rất nhiều phóng viên gặp chuyện không may, bắt cóc, tai nạn xe cộ, uy hiếp đe dọa... rất nhiều chuyện xảy ra, bản thân nghề này luôn tồn tại những rủi ro.
Chỉ trong nháy mắt nhưng Lạc U nghĩ đến rất nhiều chuyện, cho dù như vậy, cô cũng không quên chuyện mình phải ứng phó với đám phóng viên, trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Hoành Vũ, một lát sau, Lý Hoành Vũ mang theo vệ sĩ tới ngăn cản phóng viên.
Lạc U xuống xe, Diệp Vẫn Thần và Tiêu Tiêu bảo hộ ở hai bên trái phải của cô, cách ly đám phóng viên muốn đi vào trường quay, mà cũng vào lúc này, đám phóng viên bắt đầu đặt đủ loại câu hỏi.
"Lạc U, nghe nói hôm qua là lễ trưởng thành mười tám tuổi của cô, cũng là tiệc đính hôn, đây có phải sự thật hay không, vị tiên sinh bên cạnh cô là vị hôn phu của cô sao, nghe nói anh ấy cũng đã từng là một diễn viên, hai người còn từng hợp tác qua, tình cảm của hai người như thế nào?" Một phóng viên vội vàng hỏi.
"Lạc U, nghe nói cô và vị hôn phu đó là thanh mai trúc mã, hơn nữa còn cùng nhau đóng phim 《 đệ nhất công chúa 》, xin hỏi tình cảm giữa hai người là tình yêu hay là tình bạn, có phải là quen biết nhờ gia đình hay không, hai người kết thân vì việc kinh doanh của gia đình sao?" Một phóng viên đặt câu hỏi rất sắc bén.
"Anh Diệp, anh có suy nghĩ gì khi trở thành vị hôn phu của Lạc U hay không, đối mặt với hơn ngàn vạn người hâm mộ kháng nghị, anh có cảm thấy áp lực hay không?" Một câu hỏi của phóng viên khác, vừa hỏi vừa cố gắng vươn tay, muốn đưa micro đến chỗ Diệp Vẫn
/281
|