Sống Lại Thập Niên Bảy Mươi

Chương 31 - Người Đàn Ông Vóc Dáng Thấp

/70


Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn.

Liễu Nghiên Vũ và Thạch Cương tân hôn sau nửa tháng cha mẹ nhà họ Liễu quyết định về nhà, ban đầu khi tới đã gần rét đậm, bao lớn bao nhỏ mang theo không ít thứ, bây giờ đi về là mùa xuân, vừa đúng có thể hành trang nhẹ nhàng ra trận, Liễu Nghiên Vũ chuẩn bị không ít đặc sản Đông Bắc để cho cha mẹ mang về cho người trong nhà nếm thử một chút.

Ngày rời đi ấy, Thạch Cương và Liễu Nghiên Vũ cùng đi đưa tiễn, tiểu học trong thôn vừa đúng được nghỉ, Tô Mặc Nhiên cũng định cùng bọn họ đến trong huyện, tật ở chân của Trương Diệu Huy uống thuốc cũng sắp bốn tháng rồi, cô xem chừng cũng đã khỏi không sai biệt lắm, lần này vừa đúng đi tái khám một chút tiện thể đến hợp tác xã mua bán mua vài món đồ mang về.

Tô Mặc Nhiên đặc biệt ghét ngồi xe máy kéo, ngồi lên lắc la lắc lư lại còn bốn bề gió lùa, hơn nữa đường xá không tốt, cho dù trên xe đệm lót dày nữa cũng cảm thấy rất xóc nảy, mặc dù đã ngồi mấy lần nhưng cô vẫn không thể quen được.

Đến trong huyện, Tô Mặc Nhiên liền chia ra với bọn họ, cô muốn đến trạm thu hồi trước kiểm tra chân cho Trương Diệu Huy, Liễu Nghiên Vũ và Thạch Cương đưa tiễn cha mẹ nhà họ Liễu đến ga xe lửa, bọn họ hẹn buổi chiều cùng nhau trở về.

Đến trạm thu hồi, người gác cổng tiểu Vương nhìn thấy là cô lập tức mở cửa cho cô đi vào. Cô và mấy người Trương Hoài Dật cùng đi tới hai lần, tiểu Vương còn nhớ rõ cô.

Mặc Nhiên đi vào trạm thu hồi lập tức tìm phòng làm việc của trạm trưởng, gõ cửa.

“Đi vào.”

Tô Mặc Nhiên đẩy cửa đi vào, trong phòng có hai người, Trương Diệu Huy ngồi phía sau bàn làm việc cúi đầu đang viết gì đó, một người đàn ông khác mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn màu xám tro đang ngồi trên ghế sa lon bên cạnh uống trà.

“Chú Trương.”

“Là Mặc Nhiên à, sao hôm nay lại lên huyện thành? Là cha chú kêu cháu đến tìm cái gì sao?” Trương Diệu Huy nghe âm thanh vội vàng ngẩng đầu lên.

“Không phải không phải, là một thanh niên trí thức ở cùng cháu tới nhà ga xe lửa trong huyện tiễn cha mẹ cô ấy đi, trường học của chúng cháu vừa đúng được nghỉ, thêm nữa cháu nghĩ thuốc của chú chắc uống xong rồi, nên cùng tới đây với bọn họ.” Tô Mặc Nhiên cười nhẹ, cô ngược lại định đến trạm thu hồi đảo bảo bối, đáng tiếc cô không biết phân biệt, trừ có thể thu một chút vàng bạc đồ ngọc ra, những thứ khác cũng không hiểu, cũng không thể dọn cả kho hàng đi. Trừ phi lần trước đen ăn đen như vậy, nhưng sao có thể có vận khí tốt mỗi một lần đều đụng phải.

“Đúng vậy, thuốc cháu cho chú đã uống hết rồi, chân trên căn bản tốt không sai biệt lắm, hiện giờ đầu gối hoạt động tự nhiên, trời đầy mây đổ mưa cũng không đau, làm phiền cháu rồi, thuốc của cháu thật linh, còn có một tay châm cứu kia quá thần kỳ.” Trương Diệu Huy nói xong không để lại dấu vết gật đầu một cái với người đàn ông ngồi trên ghế sa lon.

Trương Diệu Huy nghĩ tới chân mình liền không nhịn được vui mừng, cuối cùng có thể không phải chịu đau đớn hành hạ nữa, bà xã cũng không cần đi theo vất vả rồi. Ông không ngờ Tô Mặc Nhiên tuổi còn trẻ mà có y thuật giỏi như vậy, tương lai tiền đồ không giới hạn, dù sao ai cũng sợ chết, có thể có giao hảo với một vị thần y đó là chuyện bao nhiêu người cầu cũng không được.

“Nào có khoa trương như chú nói, phải là thân thể chú vốn tốt, bên chỗ cháu dùng chút sức chú đã tốt lên rồi, trước kia không kiểm tra ra bởi vì những thầy thuốc kia vốn không dùng đúng phương pháp.”

“Đừng khiêm nhường, y thuật tốt đó là bản lĩnh.” Trương Diệu Huy hài lòng gật đầu, cô bé này không tệ, chững chạc hào phóng không kiêu ngạo không nóng nảy.

“Chú Trương, cháu bắt mạch tái khám cho chú một chút đi.” Cô lấy gối kê tay từ trong túi đeo lưng mang theo người ra đặt lên bàn.

“Được.” Trương Diệu Huy vén tay áo lên đặt tay lên gối kê.

Mặc Nhiên dùng ba ngón tay đặt lên cổ tay của Trương Diệu Huy.

“Chú Trương, chú khôi phục rất tốt, thân thể trên căn bản cũng chữa trị khỏi rồi, tiếp theo không cần uống thuốc nữa, bôi chút thuốc là được rồi.” Nói xong lấy ra một bình tuyết hoa cao màu trắng từ trong túi đeo màu xanh quân đội mang theo người ra đưa cho ông.

“Đây là thuốc mỡ trừ ẩm tự cháu phối ra, có thể bảo vệ được khớp xương không bị khí lạnh ăn mòn, buổi tối mỗi ngày trước khi đi ngủ chú bôi lên các khớp xương.”

Thuốc mỡ này là do cô nghiên cứu bệnh tình của Trương


/70

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status