Xe vừa đỗ xuống, Doãn Doanh Kiều Y cùng thư kí Tần bước ra khỏi xe.
Cô trong đầu chỉ có duy nhất một ý nghĩ, chuyến đi lần này tuyệt đối giải quyết công việc phải thật nhanh gọn, cũng không muốn lân la thêm ngày tháng làm gì.
“Doãn tổng, đằng kia là hai tổng giám đốc Nghiêm thị.”- Tần Lê Linh nhỏ giọng nói với Doãn Doanh Kiều Y, cô từng nghe qua Tiền Khải Minh từng nói để cho hai người đó nhìn thấy tổng giám đốc là chuyện xấu, không nên cho họ giáp mặt, tốt nhất là nên kéo tổng giám đốc lánh đi.
Doãn Doanh Kiều Y sớm nhận ra từ trước, nhưng cô không muốn để tâm, chuyện đụng độ anh em họ, cô biết không thể tránh khỏi, nên vẫn biểu lộ rất bình thường.
“Doãn tổng đi du lịch sao?”- chạy trời sao khỏi nắng? Nghiêm Gia Luật đến đứng chặn đường Doãn Doanh Kiều Y.
Cô bình tĩnh đến mức thờ ơ, nhìn qua hai anh em họ, rồi chú ý trên người Nghiêm Gia Nghị. Nhìn anh có vẻ hơi xanh so với hôm trước thì phải.
“Tôi có công chuyện phải đi. Sợ không thể nói chuyện nhiều với hai vị. Cảm phiền.”- cô gật đầu tựa hồ rất nhẹ. Rồi ra hiệu thư kí Tần đi theo.
“Doãn tổng. Nghe nói cô chuẩn bị sang Mĩ phải không?”- Nghiêm Gia Nghị kéo lấy tay cô.
Doãn Doanh Kiều Y hơi có phần bất ngờ. Anh định làm cái gì?
“Nếu thật vậy thì thật tốt. Chuyến bay của chúng tôi hôm nay bị trễ. Mà chúng tôi lại phải có công việc cần sang đó cho kịp buổi hội thảo sắp tới. Liệu Doãn tổng có thể cho chúng tôi cùng đi với không?”- Nghiêm Gia Luật khóe môi nhếch lên nụ cười. Anh chắc chắn cô sẽ đồng ý thôi.
Doãn Doanh Kiều Y hơi nhíu mày. Gia Trấn không phải là có phi cơ riêng sao? Tại sao hôm nay lại phải đi máy bay công cộng? Mới nghĩ tới đó, Nghiêm Gia Nghị đã nói thêm.
“Phi cơ của chúng tôi đang bảo dưỡng, nên không thể dùng trong một thời gian.”
Cô muốn rời đi cũng không thể để cô thoải mái được. Phi cơ riêng của cô, họ cũng muốn tìm hiểu xem có thú vị không?
“Doãn tổng, cô có muốn uống gì không?”
“Cho tôi một Red Label, không đá.”- ngập ngừng một lúc, cô nhìn lên hướng chéo phía đối diện- “Hỏi xem hai người họ có muốn uống gì không.”
Nghĩ lại nghĩ, Doãn Doanh Kiều Y cũng không hiểu lúc trên phi trường cô đã nghĩ cái gì. Cho hai người họ đi cùng, không phải sẽ rất phiền sao?
Thế nhưng, cũng không tiện từ chối.
“Doãn tổng lần này là tới New York sao?”- một lúc sau, Nghiêm Gia Luật cầm một ly Vodka mang tới chỗ cô, giọng mang ý cười.
Doãn Doanh Kiều Y nhấp chút rượu, rượu không cho đá, sao cô lại thấy vị nhạt vậy chứ?
“Không, tôi qua Chicago vài ngày rồi mới tới New York.”
Trong khi cúi xuống, cô lại nhìn lên phía Nghiêm Gia Nghị. Anh đang nhìn vào màn hình laptop, nhưng cô biết, anh vẫn để ý từng câu mà cô nói.
Đúng lúc này, phục vụ máy bay đi tới, mời Nghiêm Gia Luật về chỗ vì máy bay chuẩn bị cất cánh, anh mới quay lại ghế. Trong đầu thầm nghĩ sẽ chiếm lấy cô như thế nào.
Cô trong đầu chỉ có duy nhất một ý nghĩ, chuyến đi lần này tuyệt đối giải quyết công việc phải thật nhanh gọn, cũng không muốn lân la thêm ngày tháng làm gì.
“Doãn tổng, đằng kia là hai tổng giám đốc Nghiêm thị.”- Tần Lê Linh nhỏ giọng nói với Doãn Doanh Kiều Y, cô từng nghe qua Tiền Khải Minh từng nói để cho hai người đó nhìn thấy tổng giám đốc là chuyện xấu, không nên cho họ giáp mặt, tốt nhất là nên kéo tổng giám đốc lánh đi.
Doãn Doanh Kiều Y sớm nhận ra từ trước, nhưng cô không muốn để tâm, chuyện đụng độ anh em họ, cô biết không thể tránh khỏi, nên vẫn biểu lộ rất bình thường.
“Doãn tổng đi du lịch sao?”- chạy trời sao khỏi nắng? Nghiêm Gia Luật đến đứng chặn đường Doãn Doanh Kiều Y.
Cô bình tĩnh đến mức thờ ơ, nhìn qua hai anh em họ, rồi chú ý trên người Nghiêm Gia Nghị. Nhìn anh có vẻ hơi xanh so với hôm trước thì phải.
“Tôi có công chuyện phải đi. Sợ không thể nói chuyện nhiều với hai vị. Cảm phiền.”- cô gật đầu tựa hồ rất nhẹ. Rồi ra hiệu thư kí Tần đi theo.
“Doãn tổng. Nghe nói cô chuẩn bị sang Mĩ phải không?”- Nghiêm Gia Nghị kéo lấy tay cô.
Doãn Doanh Kiều Y hơi có phần bất ngờ. Anh định làm cái gì?
“Nếu thật vậy thì thật tốt. Chuyến bay của chúng tôi hôm nay bị trễ. Mà chúng tôi lại phải có công việc cần sang đó cho kịp buổi hội thảo sắp tới. Liệu Doãn tổng có thể cho chúng tôi cùng đi với không?”- Nghiêm Gia Luật khóe môi nhếch lên nụ cười. Anh chắc chắn cô sẽ đồng ý thôi.
Doãn Doanh Kiều Y hơi nhíu mày. Gia Trấn không phải là có phi cơ riêng sao? Tại sao hôm nay lại phải đi máy bay công cộng? Mới nghĩ tới đó, Nghiêm Gia Nghị đã nói thêm.
“Phi cơ của chúng tôi đang bảo dưỡng, nên không thể dùng trong một thời gian.”
Cô muốn rời đi cũng không thể để cô thoải mái được. Phi cơ riêng của cô, họ cũng muốn tìm hiểu xem có thú vị không?
“Doãn tổng, cô có muốn uống gì không?”
“Cho tôi một Red Label, không đá.”- ngập ngừng một lúc, cô nhìn lên hướng chéo phía đối diện- “Hỏi xem hai người họ có muốn uống gì không.”
Nghĩ lại nghĩ, Doãn Doanh Kiều Y cũng không hiểu lúc trên phi trường cô đã nghĩ cái gì. Cho hai người họ đi cùng, không phải sẽ rất phiền sao?
Thế nhưng, cũng không tiện từ chối.
“Doãn tổng lần này là tới New York sao?”- một lúc sau, Nghiêm Gia Luật cầm một ly Vodka mang tới chỗ cô, giọng mang ý cười.
Doãn Doanh Kiều Y nhấp chút rượu, rượu không cho đá, sao cô lại thấy vị nhạt vậy chứ?
“Không, tôi qua Chicago vài ngày rồi mới tới New York.”
Trong khi cúi xuống, cô lại nhìn lên phía Nghiêm Gia Nghị. Anh đang nhìn vào màn hình laptop, nhưng cô biết, anh vẫn để ý từng câu mà cô nói.
Đúng lúc này, phục vụ máy bay đi tới, mời Nghiêm Gia Luật về chỗ vì máy bay chuẩn bị cất cánh, anh mới quay lại ghế. Trong đầu thầm nghĩ sẽ chiếm lấy cô như thế nào.
/15
|