Em nhận thức được việc mình làm chứ? - người đàn ông ánh mắt đăm chiêu nhìn người con gái đứng bên cửa kính, tay nâng lên ly Bloody Mary đỏ rực.
Việc em làm, em đương nhiên hiểu rõ. Em biết cha và bên Lâm Mãn giao tình tốt, nhưng đó là cha và chủ tịch Lâm, còn Lâm Hồng Ngọc, cô ta không biết điều, em sẽ khiến cô ta hối hận vì tất cả những gì cô ta và mẹ cô ta đã làm với bạn em. - Doãn Doanh Kiều Y nhìn ra phía xa, cô biết những việc mình làm cha không hài lòng, nhưng cô không quan tâm, bới với cô, làm sai mới chịu phạt.
Trương Ngôn đi đến bên Doãn Doanh Kiều Y, mùi thơm từ cô phát ra, ngọt ngào đến lạ, nén lại cảm xúc riêng tư, anh mở lời.
Chuyện em và anh em Nghiêm gia...
Anh hai - cô ngắt lời- Chuyện này cũng vậy, em ý thức được việc mình làm.
Y... - Trương Ngôn nổi giận, anh giận thật sự, vốn anh mong ở cô một lời phủ nhận, chứ không phải sự hờ hững cùng khẳng định này.
Doãn Doanh Kiều Y đi ra sofa, cô ngồi xuống, không còn muốn tiếp tục cuộc trò chuyện này.
Anh không muốn em như vậy, Y Y.
Chẳng ai muốn, kể cả em, nhưng như vậy thì sao? anh nghĩ nó to tát à? - cô cười khẩy- Trương Ngôn, những chuyện như vậy đầy rẫy ngoài kia, anh đừng coi nó quá nghiêm trọng.
Từ khi còn nhỏ tới khi đã trưởng thành, bất kể thứ gì cô muốn, cô cùng sẽ có theo một cách nào đó, cô không quan tâm người khác nghĩ gì. Việc cô và anh em Nghiêm gia, dù cha mẹ có biết, cũng không phải điều khiến cô sợ hãi.
Y Y, em định như vậy mãi sao? - Trương Ngôn tiến lại ngồi cạnh Doãn Doanh Kiều Y- Em định bỏ qua anh, bỏ qua những thứ ngày trước chúng ta từng nói.
Doan Doanh Kiều Y giật mình, cô không nghĩ Trương Ngôn lại đề cập tới chuyện này.
Anh... - cô nhíu mày- Nên về đi thì hơn.
Trương Ngôn đứng dậy, cô đang không bình tĩnh, anh ở lại có thể không phải là điều tốt.
Anh về, hi vọng chúng ta sẽ nói lại chuyện này.
Mỗi người một loại cảm xúc, cô biết nếu anh ở lại thêm 1 lát nữa, xung đột nhất định sẽ xảy ra, mà ô thì không muốn như vậy.
Bởi cô biết, mình sắp bị hai người nào đó làm phiền.
Nhìn ra thành phố rộng lớn, trên tay là ly Bloody Mary, Doãn Doanh Kiều Y có phần cảm thấy phiền lòng.
Cô biết thứ tình cảm mà cô và Trương Ngôn từng dành cho nhau, nhưng trên danh nghĩa, cô và anh vẫn là hai anh em. Có thế nào cũng không thể thay đổi.
Thật chán. - Doãn Doanh Kiều Y thở dài, lúc này, làm gì cho nhẹ lòng đây?
Tần Lê Linh bước vào, nhìn chủ tịch một thân đồ ngủ, trên tay là ly rượu, cô thầm kêu không ổn.
Cô Charlene, hai chủ tịch của Nghiêm gia đã tới.
Việc em làm, em đương nhiên hiểu rõ. Em biết cha và bên Lâm Mãn giao tình tốt, nhưng đó là cha và chủ tịch Lâm, còn Lâm Hồng Ngọc, cô ta không biết điều, em sẽ khiến cô ta hối hận vì tất cả những gì cô ta và mẹ cô ta đã làm với bạn em. - Doãn Doanh Kiều Y nhìn ra phía xa, cô biết những việc mình làm cha không hài lòng, nhưng cô không quan tâm, bới với cô, làm sai mới chịu phạt.
Trương Ngôn đi đến bên Doãn Doanh Kiều Y, mùi thơm từ cô phát ra, ngọt ngào đến lạ, nén lại cảm xúc riêng tư, anh mở lời.
Chuyện em và anh em Nghiêm gia...
Anh hai - cô ngắt lời- Chuyện này cũng vậy, em ý thức được việc mình làm.
Y... - Trương Ngôn nổi giận, anh giận thật sự, vốn anh mong ở cô một lời phủ nhận, chứ không phải sự hờ hững cùng khẳng định này.
Doãn Doanh Kiều Y đi ra sofa, cô ngồi xuống, không còn muốn tiếp tục cuộc trò chuyện này.
Anh không muốn em như vậy, Y Y.
Chẳng ai muốn, kể cả em, nhưng như vậy thì sao? anh nghĩ nó to tát à? - cô cười khẩy- Trương Ngôn, những chuyện như vậy đầy rẫy ngoài kia, anh đừng coi nó quá nghiêm trọng.
Từ khi còn nhỏ tới khi đã trưởng thành, bất kể thứ gì cô muốn, cô cùng sẽ có theo một cách nào đó, cô không quan tâm người khác nghĩ gì. Việc cô và anh em Nghiêm gia, dù cha mẹ có biết, cũng không phải điều khiến cô sợ hãi.
Y Y, em định như vậy mãi sao? - Trương Ngôn tiến lại ngồi cạnh Doãn Doanh Kiều Y- Em định bỏ qua anh, bỏ qua những thứ ngày trước chúng ta từng nói.
Doan Doanh Kiều Y giật mình, cô không nghĩ Trương Ngôn lại đề cập tới chuyện này.
Anh... - cô nhíu mày- Nên về đi thì hơn.
Trương Ngôn đứng dậy, cô đang không bình tĩnh, anh ở lại có thể không phải là điều tốt.
Anh về, hi vọng chúng ta sẽ nói lại chuyện này.
Mỗi người một loại cảm xúc, cô biết nếu anh ở lại thêm 1 lát nữa, xung đột nhất định sẽ xảy ra, mà ô thì không muốn như vậy.
Bởi cô biết, mình sắp bị hai người nào đó làm phiền.
Nhìn ra thành phố rộng lớn, trên tay là ly Bloody Mary, Doãn Doanh Kiều Y có phần cảm thấy phiền lòng.
Cô biết thứ tình cảm mà cô và Trương Ngôn từng dành cho nhau, nhưng trên danh nghĩa, cô và anh vẫn là hai anh em. Có thế nào cũng không thể thay đổi.
Thật chán. - Doãn Doanh Kiều Y thở dài, lúc này, làm gì cho nhẹ lòng đây?
Tần Lê Linh bước vào, nhìn chủ tịch một thân đồ ngủ, trên tay là ly rượu, cô thầm kêu không ổn.
Cô Charlene, hai chủ tịch của Nghiêm gia đã tới.
/15
|