Sự trở về của ác quỷ
Trong một biệt thự được xây theo phong cách cổ điển nằm ở phía Tây của Anh Quốc, nơi đó có một căn phòng rộng lớn lấy màu đỏ - xanh là chủ đạo tạo nên một vẻ huyền bí nhưng cũng thật ấm áp. Trên chiếc giường tím êm ái kia, có hai giọt nước đang say trong giấc nồng, trông họ thật giống thiên thần. Từ đâu đó vang lên tiếng nhạc "On rain day" vang vọng khắp cả căn phòng vốn đang chìm trong sự nhẹ nhàng, tĩnh lặng.
_ Alo! - một giọt nước với tay lấy cái điện thoại, giọng ngái ngủ đáp.
_ Moon hả con ? - từ đầu dây bên kia vang lên một giọng nói đầy yêu thương.
_ Không phải Moon, con là Sun ạ. Có chuyện gì không ba ? - Giọt nước đó chính là Nhật Anh hay còn gọi là Sun.
_ Ba muốn hai đứa và Kem trở về nước. - Người đầu dây bên kia là ba của hai giọt nước đó.
_ Bao giờ ạ ? - Giọng Sun có vẻ tỉnh táo hơn.
_ Càng nhanh càng tốt nhé ! Chào con.
Sun gật đầu trả lời, lễ phép chào ông rồi cúp máy. Nó quay sang cô em gái đang cuộn mình trong chiếc chăn bông ấm áp thật giống một chú mèo con đáng yêu. Khẽ vuốt ve đôi gò má phúng phính của em gái, nó cất giọng ngọt ngào:
_ Moon, Moon, dậy đi em, ba muốn chúng ta về Việt Nam kìa. - Sun lay lay người Moon.
Cô bé tên Moon khẽ mở mắt, vươn người đầy sảng khoái, nhẹ xích người về phía Sun rồi gối đầu trên người Sun.
_ Về Việt Nam ạ ? - Để chắc chắn điều mình vừa nghe, cô ngây thơ hỏi lại.
_ Phải, về Việt Nam. Cả Kem nữa. - Sun vuốt ve mái tóc nâu hạt dẻ gợn sóng của Moon.
_ Về Việt Nam...về Việt Nam...
Moon lẩm bẩm một hồi lâu rồi lại lịm dần. Hai chị em đang nồng thắm thì đột nhiên quay ra hét lên, nhảy tưng tưng trên giường như hai đứa điên. Về Việt Nam ư, còn gì tuyệt vời hơn là trở về nước để gặp người ấy chứ. Sun và Moon ôm tấm ảnh của người con trai mà hạnh phúc.
Cũng tại nơi đó, trong căn phòng đối diện với căn phòng của hai chị em kia, có một thiên thần đang ngủ say. Ánh nắng yếu ớt chiếu vào gương mặt sắc sảo kia mà cô gái đó vẫn không thèm cựa quậy gì hết.
"Áááá...Vui quá...Về nước...Háháhá..."
Là tiếng la hét om sòm của hai tiểu quỷ ở phòng đối diện mà. Thiệt tình, mới sáng sớm không để ai ngủ hết à, có biết hôm qua bổn tiểu thư mắc luyện phim Hàn Quốc không hả ? Bị đánh thức đột ngột, nhỏ tức mình lấy hai cái gối trên giường, đùng đùng đi qua căn phòng đối diện. Nhẹ mở cánh cửa gỗ màu nâu bóng loáng, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt là hai bà điên đang nhảy tưng tưng trên giường. Lấy cái gối mà nhỏ đã thủ sẵn ném thẳng vào mặt Sun và Moon, chống hông hỏi:
_ Hai đứa mày làm gì mà la hét om sòm không để ai ngủ hết trơn hết trọi vậy nè ? Lên cơn à ?
Bộp! Bộp!
Hai cái gối không hẹn mà bay thẳng vào mặt nhỏ, thủ phạm không ai khác chính là hai chị em kia. Moon nở nụ cười tinh nghịch, đu lên người nhỏ, nói:
_ Kem ui, Kem à. Tụi mình sắp về Việt Nam đó. Sáng ba tao mới gọi nè.
_ Việt Nam hả ? Thiệt hông ? - Kem tiểu thư trố mắt ra nhìn con gấu koala đang đu trên người mình.
_ Thiệt mà. Xạo mày chị em tao được lộc ăn chắc. - Đến lượt Sun lên tiếng, cúi người xuống nhìn Kem.
Yahooo...!
Tiếng hét vừa rồi chính là của Ngọc Thảo, hay còn gọi là Kem tiểu thư. Nhỏ đang dâng trào trong niềm vui khôn xiết, đã lâu lắm rồi nhỏ không về nước, không gặp bama yêu dấu. Nhớ ba năm trước chính bama của ba đứa đã tống họ qua Anh Quốc vì lí do quậy quá nên đành lầm lũi qua Anh và ở luôn đến tận bây giờ. Kem leo lên giường nhảy tưng bừng cùng hai chị em trong niềm hạnh phúc dâng trào.
Buổi sáng hôm đó, cả biệt thự bỗng nhộn nhịp hẳn lên. Sun cho người sắp xếp thời gian đặt ngay ba vé máy bay về Việt Nam trong ngày hôm nay. Ăn sáng xong, cả ba nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc rồi nhanh chóng ra sân bay. Cặp chị em sinh đôi Sun - Moon mặc chiếc váy lolita ngắn vừa có vẻ như một thiên thần nhưng cũng không kém phần tinh nghịch của ác quỷ. Kem lại chọn cho mình phong cách tiểu thư không kém phần cá tính là chiếc áo phông hồng kem dài kết hợp cùng quần jean ngắn. Sau khi nghe tiếng báo hiệu đến giờ khởi hành của cô phát thanh viên, tụi nó ngồi ở hàng ghế mà Sun đã đặt sẵn. Cả ba ngồi tám chuyện liên miên, bày trò đủ thứ để giết thời gian rồi lại lăn đùng ra ngủ ngon lành.
8:00 a.m, sau vài tiếng đồng hồ nằm la liệt trên máy bay, tụi nó đã có mặt ở sân bay Tân Sơn Nhất trước biết bao ánh mắt đổ dồn về phía họ. Dường như đây là một tình huống khá quen thuộc nên cả ba vẫn bình thản mà bước đi. Khi đã ra gần tới cửa, Kem cứ quay vòng vòng như đang tìm kiếm một thứ gì đó.
_ Sun ! Moon ! Kem ! - Một giọng nói ấm áp vang lên gọi tụi nó.
Như phản xạ, Sun và Moon quay phắt lại nhìn người trước mặt, đứng hình 5 giây rồi lập tức lao đến ôm chầm lấy người đó.
_ Mẹ! Tụi có nhớ mẹ lắm! - Cả hai đồng thanh.
_ Mẹ cũng nhớ hai thiên thần của mẹ lắm. - Người phụ nữ đó chính là mẹ của cặp chị em ma quỉ kia.
Hai chị em lao tới ôm lấy bà để mặc cho Kem đang đứng đơ như trời trồng vì bị bỏ rơi trong tíc tắc. Nhỏ thở dài, nhẹ bước đến chỗ ba mẹ con họ rồi cúi đầu lễ phép chào bà:
_ Con chào cô ạ !
_ Kem hả con ? Lâu quá không gặp con lớn hẳn nhỉ... À, ba mẹ con đang ở nhà chờ con đấy.
_ Mama à, anh hai đâu ? - hai đứa đồng thanh hỏi khiến cho bà mặt tối sầm lại, cảm giác như bị dội nguyên cả gáo nước lạnh. Bà lạnh lùng buông hai đứa ra rồi dẫn Kem về phía cửa khiến nhỏ chưa kịp ú ớ câu nào.
_ Kem, về thôi con, để chúng ở lại đi.
_ Mẹ, đợi tụi con với. - Hai đứa đồng thanh chạy theo bà ra xe đã được tài xế chờ sẵn.
_ Hai đứa giỏi nhỉ ? Mẹ đã bỏ hết công việc ở tập đoàn để ra đây đón các con. Vậy mà chưa kịp hỏi thăm mẹ đã hỏi đến anh hai...
Sau khi Kem đã ổn đỉnh chỗ ngồi, bà đứng trước cửa xe xổ một tràng cho hai đứa nghe. Nhỏ Kem ngồi trong xe mà lòng đầy sảng khoái vì đã có người thay mình phục thù hai đứa kia nên vui vẻ lấy chai nước dâu trong tủ lạnh ra vừa uống vừa xem kịch.
_ Mama đừng giận , cho Nhật Anh và Nguyệt Tâm xin lỗi mà. - Hai cô bé bước đến ôm lấy bà mà chưng bộ mặt cún con trông cực đáng yêu.
Sun và Moon thay nhau lay qua lay lại năn nỉ bà đồng thời chưng bộ mặt đáng yêu ra nhìn bà. Bà đỏ mặt quay đi, đầu cứ lắc qua lắc lại để trấn an mình không bị mắc bẫy. Kem ngồi trong xe mà mặt méo xệch trước hành động của ba mẹ con. Cái đó là độc chiêu của hai đứa này mà, đến cả nhỏ còn bị dính bẫy nữa là. Thấy bà đang trong tình trạng mất kiểm soát, hai đứa cười thầm rồi được nước lấn tới.
_ Mama, cho tụi con xin lỗi mà...
_ Thôi được rồi, được rồi. Mama xin hàng, được chưa ? - Bà quay qua ôm lấy hai đứa
"Hahaha...Mama vẫn vậy, vẫn dễ dụ như ngày nào...Háháhá" - Tuy bề ngoài thì vui vẻ khi được mama tha lỗi nhưng bên trong suy nghĩ của hai đứa lại khác.
Bà hít thở thật sâu, lấy lại phong thái nghiêm trang, sang trọng thường ngày nhưng lòng thì vẫn nhớ mãi bộ mặt cún con của hai đứa nhóc kia. Bà đưa tụi nó lên xe và trở về ngôi nhà yêu dấu của họ.
Tại thời điểm đó, ở trường học KW nổi tiếng khắp cả nước. Trong một căn phòng nằm ở cuối dãy cầu thang phía Tây, nơi mà hội học sinh thường hay tụ tập ở đó. Một chàng trai có vẻ đẹp như thiên thần, mái tóc nâu hạt dẻ vuốt keo dựng càng làm tăng thêm vẻ đẹp trai vốn có của anh. Nhưng trông anh ta thật kỳ lạ, từ đầu buổi học đến giờ cứ ôm khư khư cái điện thoại mà cười khúc khích. Nếu người khác như vậy thì đó là chuyện bình thường. Nhưng đằng này anh ta là Hội trưởng Hội học sinh nổi tiếng đẹp trai, lạnh lùng đến đáng sợ thì đó mới là điều đáng ngạc nhiên.
_ Ê Shen, mày làm cái quái gì mà cười hoài vậy ? - Cao Trí hay còn gọi là Dan đồng thời là bạn chí cốt của người con trai tên Shen kia. Hiện là Phó Hội trưởng Hội học sinh.
_ Gì mày ? Tao đang vui. - Shen vẫn cứ ôm cái điện thoại, đáp.
_ Vui gì ? Đưa tao coi. - Anh Kiệt hay còn gọi là Rack, cũng là Phó Hội trưởng Hội học sinh nhanh tay chộp lấy điện thoại từ tay Shen. Dan thấy thế hí hửng chạy đến xem.
_ Woa ! Xinh vại ! Sinh đôi hả ? - Hai thằng trầm trồ nhìn Shen.
_ Phải, hai đứa đó là em gái tao. Tụi nó đã du học ở Anh ba năm rồi. Hôm nay sẽ về. - Shen giật lại chiếc điện thoại rồi tiếp tục công cuộc của mình.
_ Về rồi ở đâu ? - Rack thắc mắc
_ Chúng về chào bama rồi sẽ dọn qua ở chung với chúng ta để tiện việc chăm sóc.
_ Vậy tao phải làm quen mới được, biết đâu lại thành em rể của mày không chừng. - Dan vỗ vai Shen nhìn Rack cười hả hê.
_ Ầy, tụi mày cẩn thận đấy. Không dễ đâu.
_ Hả ? Là sao ? - Dan và Rack đồng thanh.
Shen nở nụ cười bí ẩn, ra hiệu cho hai thằng bạn theo mình. Hai thằng nhìn nhau khó hiểu nhưng cũng nhanh chân đuổi theo Shen ra về. Ngày hôm đó, gió thổi mạnh hơn thường ngày, báo hiệu một điều đáng sợ sắp xảy ra...
Trong một biệt thự được xây theo phong cách cổ điển nằm ở phía Tây của Anh Quốc, nơi đó có một căn phòng rộng lớn lấy màu đỏ - xanh là chủ đạo tạo nên một vẻ huyền bí nhưng cũng thật ấm áp. Trên chiếc giường tím êm ái kia, có hai giọt nước đang say trong giấc nồng, trông họ thật giống thiên thần. Từ đâu đó vang lên tiếng nhạc "On rain day" vang vọng khắp cả căn phòng vốn đang chìm trong sự nhẹ nhàng, tĩnh lặng.
_ Alo! - một giọt nước với tay lấy cái điện thoại, giọng ngái ngủ đáp.
_ Moon hả con ? - từ đầu dây bên kia vang lên một giọng nói đầy yêu thương.
_ Không phải Moon, con là Sun ạ. Có chuyện gì không ba ? - Giọt nước đó chính là Nhật Anh hay còn gọi là Sun.
_ Ba muốn hai đứa và Kem trở về nước. - Người đầu dây bên kia là ba của hai giọt nước đó.
_ Bao giờ ạ ? - Giọng Sun có vẻ tỉnh táo hơn.
_ Càng nhanh càng tốt nhé ! Chào con.
Sun gật đầu trả lời, lễ phép chào ông rồi cúp máy. Nó quay sang cô em gái đang cuộn mình trong chiếc chăn bông ấm áp thật giống một chú mèo con đáng yêu. Khẽ vuốt ve đôi gò má phúng phính của em gái, nó cất giọng ngọt ngào:
_ Moon, Moon, dậy đi em, ba muốn chúng ta về Việt Nam kìa. - Sun lay lay người Moon.
Cô bé tên Moon khẽ mở mắt, vươn người đầy sảng khoái, nhẹ xích người về phía Sun rồi gối đầu trên người Sun.
_ Về Việt Nam ạ ? - Để chắc chắn điều mình vừa nghe, cô ngây thơ hỏi lại.
_ Phải, về Việt Nam. Cả Kem nữa. - Sun vuốt ve mái tóc nâu hạt dẻ gợn sóng của Moon.
_ Về Việt Nam...về Việt Nam...
Moon lẩm bẩm một hồi lâu rồi lại lịm dần. Hai chị em đang nồng thắm thì đột nhiên quay ra hét lên, nhảy tưng tưng trên giường như hai đứa điên. Về Việt Nam ư, còn gì tuyệt vời hơn là trở về nước để gặp người ấy chứ. Sun và Moon ôm tấm ảnh của người con trai mà hạnh phúc.
Cũng tại nơi đó, trong căn phòng đối diện với căn phòng của hai chị em kia, có một thiên thần đang ngủ say. Ánh nắng yếu ớt chiếu vào gương mặt sắc sảo kia mà cô gái đó vẫn không thèm cựa quậy gì hết.
"Áááá...Vui quá...Về nước...Háháhá..."
Là tiếng la hét om sòm của hai tiểu quỷ ở phòng đối diện mà. Thiệt tình, mới sáng sớm không để ai ngủ hết à, có biết hôm qua bổn tiểu thư mắc luyện phim Hàn Quốc không hả ? Bị đánh thức đột ngột, nhỏ tức mình lấy hai cái gối trên giường, đùng đùng đi qua căn phòng đối diện. Nhẹ mở cánh cửa gỗ màu nâu bóng loáng, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt là hai bà điên đang nhảy tưng tưng trên giường. Lấy cái gối mà nhỏ đã thủ sẵn ném thẳng vào mặt Sun và Moon, chống hông hỏi:
_ Hai đứa mày làm gì mà la hét om sòm không để ai ngủ hết trơn hết trọi vậy nè ? Lên cơn à ?
Bộp! Bộp!
Hai cái gối không hẹn mà bay thẳng vào mặt nhỏ, thủ phạm không ai khác chính là hai chị em kia. Moon nở nụ cười tinh nghịch, đu lên người nhỏ, nói:
_ Kem ui, Kem à. Tụi mình sắp về Việt Nam đó. Sáng ba tao mới gọi nè.
_ Việt Nam hả ? Thiệt hông ? - Kem tiểu thư trố mắt ra nhìn con gấu koala đang đu trên người mình.
_ Thiệt mà. Xạo mày chị em tao được lộc ăn chắc. - Đến lượt Sun lên tiếng, cúi người xuống nhìn Kem.
Yahooo...!
Tiếng hét vừa rồi chính là của Ngọc Thảo, hay còn gọi là Kem tiểu thư. Nhỏ đang dâng trào trong niềm vui khôn xiết, đã lâu lắm rồi nhỏ không về nước, không gặp bama yêu dấu. Nhớ ba năm trước chính bama của ba đứa đã tống họ qua Anh Quốc vì lí do quậy quá nên đành lầm lũi qua Anh và ở luôn đến tận bây giờ. Kem leo lên giường nhảy tưng bừng cùng hai chị em trong niềm hạnh phúc dâng trào.
Buổi sáng hôm đó, cả biệt thự bỗng nhộn nhịp hẳn lên. Sun cho người sắp xếp thời gian đặt ngay ba vé máy bay về Việt Nam trong ngày hôm nay. Ăn sáng xong, cả ba nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc rồi nhanh chóng ra sân bay. Cặp chị em sinh đôi Sun - Moon mặc chiếc váy lolita ngắn vừa có vẻ như một thiên thần nhưng cũng không kém phần tinh nghịch của ác quỷ. Kem lại chọn cho mình phong cách tiểu thư không kém phần cá tính là chiếc áo phông hồng kem dài kết hợp cùng quần jean ngắn. Sau khi nghe tiếng báo hiệu đến giờ khởi hành của cô phát thanh viên, tụi nó ngồi ở hàng ghế mà Sun đã đặt sẵn. Cả ba ngồi tám chuyện liên miên, bày trò đủ thứ để giết thời gian rồi lại lăn đùng ra ngủ ngon lành.
8:00 a.m, sau vài tiếng đồng hồ nằm la liệt trên máy bay, tụi nó đã có mặt ở sân bay Tân Sơn Nhất trước biết bao ánh mắt đổ dồn về phía họ. Dường như đây là một tình huống khá quen thuộc nên cả ba vẫn bình thản mà bước đi. Khi đã ra gần tới cửa, Kem cứ quay vòng vòng như đang tìm kiếm một thứ gì đó.
_ Sun ! Moon ! Kem ! - Một giọng nói ấm áp vang lên gọi tụi nó.
Như phản xạ, Sun và Moon quay phắt lại nhìn người trước mặt, đứng hình 5 giây rồi lập tức lao đến ôm chầm lấy người đó.
_ Mẹ! Tụi có nhớ mẹ lắm! - Cả hai đồng thanh.
_ Mẹ cũng nhớ hai thiên thần của mẹ lắm. - Người phụ nữ đó chính là mẹ của cặp chị em ma quỉ kia.
Hai chị em lao tới ôm lấy bà để mặc cho Kem đang đứng đơ như trời trồng vì bị bỏ rơi trong tíc tắc. Nhỏ thở dài, nhẹ bước đến chỗ ba mẹ con họ rồi cúi đầu lễ phép chào bà:
_ Con chào cô ạ !
_ Kem hả con ? Lâu quá không gặp con lớn hẳn nhỉ... À, ba mẹ con đang ở nhà chờ con đấy.
_ Mama à, anh hai đâu ? - hai đứa đồng thanh hỏi khiến cho bà mặt tối sầm lại, cảm giác như bị dội nguyên cả gáo nước lạnh. Bà lạnh lùng buông hai đứa ra rồi dẫn Kem về phía cửa khiến nhỏ chưa kịp ú ớ câu nào.
_ Kem, về thôi con, để chúng ở lại đi.
_ Mẹ, đợi tụi con với. - Hai đứa đồng thanh chạy theo bà ra xe đã được tài xế chờ sẵn.
_ Hai đứa giỏi nhỉ ? Mẹ đã bỏ hết công việc ở tập đoàn để ra đây đón các con. Vậy mà chưa kịp hỏi thăm mẹ đã hỏi đến anh hai...
Sau khi Kem đã ổn đỉnh chỗ ngồi, bà đứng trước cửa xe xổ một tràng cho hai đứa nghe. Nhỏ Kem ngồi trong xe mà lòng đầy sảng khoái vì đã có người thay mình phục thù hai đứa kia nên vui vẻ lấy chai nước dâu trong tủ lạnh ra vừa uống vừa xem kịch.
_ Mama đừng giận , cho Nhật Anh và Nguyệt Tâm xin lỗi mà. - Hai cô bé bước đến ôm lấy bà mà chưng bộ mặt cún con trông cực đáng yêu.
Sun và Moon thay nhau lay qua lay lại năn nỉ bà đồng thời chưng bộ mặt đáng yêu ra nhìn bà. Bà đỏ mặt quay đi, đầu cứ lắc qua lắc lại để trấn an mình không bị mắc bẫy. Kem ngồi trong xe mà mặt méo xệch trước hành động của ba mẹ con. Cái đó là độc chiêu của hai đứa này mà, đến cả nhỏ còn bị dính bẫy nữa là. Thấy bà đang trong tình trạng mất kiểm soát, hai đứa cười thầm rồi được nước lấn tới.
_ Mama, cho tụi con xin lỗi mà...
_ Thôi được rồi, được rồi. Mama xin hàng, được chưa ? - Bà quay qua ôm lấy hai đứa
"Hahaha...Mama vẫn vậy, vẫn dễ dụ như ngày nào...Háháhá" - Tuy bề ngoài thì vui vẻ khi được mama tha lỗi nhưng bên trong suy nghĩ của hai đứa lại khác.
Bà hít thở thật sâu, lấy lại phong thái nghiêm trang, sang trọng thường ngày nhưng lòng thì vẫn nhớ mãi bộ mặt cún con của hai đứa nhóc kia. Bà đưa tụi nó lên xe và trở về ngôi nhà yêu dấu của họ.
Tại thời điểm đó, ở trường học KW nổi tiếng khắp cả nước. Trong một căn phòng nằm ở cuối dãy cầu thang phía Tây, nơi mà hội học sinh thường hay tụ tập ở đó. Một chàng trai có vẻ đẹp như thiên thần, mái tóc nâu hạt dẻ vuốt keo dựng càng làm tăng thêm vẻ đẹp trai vốn có của anh. Nhưng trông anh ta thật kỳ lạ, từ đầu buổi học đến giờ cứ ôm khư khư cái điện thoại mà cười khúc khích. Nếu người khác như vậy thì đó là chuyện bình thường. Nhưng đằng này anh ta là Hội trưởng Hội học sinh nổi tiếng đẹp trai, lạnh lùng đến đáng sợ thì đó mới là điều đáng ngạc nhiên.
_ Ê Shen, mày làm cái quái gì mà cười hoài vậy ? - Cao Trí hay còn gọi là Dan đồng thời là bạn chí cốt của người con trai tên Shen kia. Hiện là Phó Hội trưởng Hội học sinh.
_ Gì mày ? Tao đang vui. - Shen vẫn cứ ôm cái điện thoại, đáp.
_ Vui gì ? Đưa tao coi. - Anh Kiệt hay còn gọi là Rack, cũng là Phó Hội trưởng Hội học sinh nhanh tay chộp lấy điện thoại từ tay Shen. Dan thấy thế hí hửng chạy đến xem.
_ Woa ! Xinh vại ! Sinh đôi hả ? - Hai thằng trầm trồ nhìn Shen.
_ Phải, hai đứa đó là em gái tao. Tụi nó đã du học ở Anh ba năm rồi. Hôm nay sẽ về. - Shen giật lại chiếc điện thoại rồi tiếp tục công cuộc của mình.
_ Về rồi ở đâu ? - Rack thắc mắc
_ Chúng về chào bama rồi sẽ dọn qua ở chung với chúng ta để tiện việc chăm sóc.
_ Vậy tao phải làm quen mới được, biết đâu lại thành em rể của mày không chừng. - Dan vỗ vai Shen nhìn Rack cười hả hê.
_ Ầy, tụi mày cẩn thận đấy. Không dễ đâu.
_ Hả ? Là sao ? - Dan và Rack đồng thanh.
Shen nở nụ cười bí ẩn, ra hiệu cho hai thằng bạn theo mình. Hai thằng nhìn nhau khó hiểu nhưng cũng nhanh chân đuổi theo Shen ra về. Ngày hôm đó, gió thổi mạnh hơn thường ngày, báo hiệu một điều đáng sợ sắp xảy ra...
/21
|