Sau khi đã nghe lời dặn dò kĩ lưỡng của bác sĩ xong, cả hai chào ông rồi nhanh chóng trở về hàng ghế chờ trước cửa phòng cấp cứu. Tuy bác sĩ có dặn là Shen nên nghỉ ngơi một chút rồi hãy đi nhưng anh lại không chịu, nhất quyết phải trở lại phòng cấp cứu để chờ Moon. Khi nào Moon chưa ra thì khi ấy anh không thể thong thả mà nghỉ ngơi. Kem lẽo đẽo đi bên cạnh, e dè nhìn anh, nhỏ muốn bảo anh nên về phòng nghỉ ngơi nhưng lại thôi. Nhỏ biết rõ một khi anh đã quyết định điều gì thì không thể ngăn cản được. Huống chi bây giờ Moon vẫn chưa qua khỏi cơn nguy kịch...
Hơn hai tiếng đồng hồ dài đằng đẳng trôi qua, chiếc đèn đỏ của phòng cấp cứu vụt tắt. Moon cuối cùng Moon được đưa ra sau hơn hai tiếng chống chọi với vết thương. Mọi người thở phào nhẹ nhõm được phần nào, tuy là Moon đã qua cơn nguy kịch nhưng lại rơi vào trạng thái hôn mê sâu. Đôi mắt nhắm nghiền, gương mặt thanh thản như đang ngủ, bàn tay run run nhẹ chạm vào vết thương được băng bó cẩn thận trên trán Moon, Rack thấy tim mình cứ nhói lên. Gục đầu vào tay Moon, cậu ước người nằm trên giường là mình chứ không phải là nó - Nguyệt Tâm.
Qua ca phẫu thuật khi nãy, bác sĩ nói tai nạn của Moon không phải là sơ ý sẩy chân mà là có ai đó đã cố tình xô nó nên vết thương mới nặng như vậy. Điều này làm cho Sun và Kem chợt nhớ ra điều gì đó, nó gấp rút bảo Dan và Still trở lại trường kiểm tra chỗ cầu thang lúc Moon bị tai nạn xem có gì khả nghi không. Vậy thì cảm giác của nhỏ lúc sáng đã cho thấy rõ và nếu như phán đoán của nhỏ không lầm thì tai nạn của Sun và Moon là do có người rắp tâm hãm hại và người tiếp theo sẽ là nhỏ.
Sun nhẹ nhàng trấn an nhỏ rồi bước đến bên chiếc giường màu trắng muốt nằm giữa căn phòng, dù đã được Still dìu đi nhưng nó vẫn không tài nào đứng vững nổi. Nó vuốt ve mái tóc màu hạt dẻ của Moon, gương mặt vô hồn lạnh lẽo, môi mím chặt lại để kiềm chế cái cảm xúc dâng lên trong lòng nó. Nó nắm chặt tay Kem lại, đôi mắt ánh lên vẻ tức giận:
_ Tao sẽ cho bắt họ trả giá khi dám động vào Nhật Anh và Nguyệt Tâm này...
_ Đúng vậy. Chúng dám xem thường tụi mình thì phải để cho chúng nếm thử hương vị "sống không bằng chết"... - Kem vỗ vai nó._ Tao về thay đồ cái, bộ đồ này vướng víu chết đi được. Mày về không, xíu vào nữa ?
_ Ừ ! Tao cũng về lấy Moon chút đồ. - Nó gật đầu, nhẹ mỉm cười.
Tụi nó nhờ Rack chăm sóc Moon rồi trở về nhà để thay đồ. Vừa định mở cửa thì Shen bước vào làm nó và nhỏ giật mình hét toáng lên muốn điếc tai. Ngay từ phía giường bệnh, mi mắt khẽ nhíu lại, bàn tay yếu ớt dần động đậy. Cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay Moon đang toả ra ngày càng rõ. Cậu mở to mắt kinh ngạc nhìn những cử động của Moon, vội vàng ngồi bật dậy, giọng vui mừng:
_ Mau...Mau gọi bác sĩ nhanh lên...Moon sắp tỉnh rồi... - Rack lắp bắp.
_ Cái gì ? Tao gọi bác sĩ ngay. - Shen ngạc nhiên, chạy biến đi gọi bác sĩ đến.
Một lúc sau...
_ Bây giờ cô ấy đang dần lấy lại ý thức. Đáng lẽ đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu nhưng đã cũng may là có kì tích xuất hiện nên tạm thời ổn. Có lẽ là mai sẽ tỉnh. - Bác sĩ phụ trách riêng của Moon bước ra, gỡ bỏ kính vào túi, mỉm cười nói với cả đám.
Shen và Rack khẽ liếc nhìn hai "kì tich" đang đứng cúi gầm mặt xuống để che đi sự xấu hổ đang hiện diện trên mỗi gương mặt. Bọn hắn phì cười trước hành động của tụi nó, nhún vai chào bác sĩ rồi vào phòng thăm Moon. Sau khi hai chàng đi khỏi, tụi nó mới thở phào nhẹ nhõm, miệng thầm rủa hai chàng nhà ta:
_ Làm gì mà nhìn người ta như thú lạ vậy. Đồ biến thái. Đồ vô duyên. Đồ kì cục...Xííííí !!!!! - Sun và Kem chu môi, lè lưỡi trêu hai chàng đang ở trong phòng.
CẠCH!
_ Hai đứa đang nói xấu gì anh đó ? - Shen mở cửa phòng, bẻ tay răng rắc, miệng cười méo xệch. Nãy giờ anh ở trong phòng đã nghe hết những câu nói xấu của tụi nó cả rồi. _ Có muốn ĂN ĐÒN không hả ?
_ Ơ...dạ...tụi em có nói gì đâu. Tại hồi nãy có mấy người nhìn tụi em nên mới...lên tiếng thôi ạ. - Sun và Kem đồng thanh, gương mặt ngây thơ vô (số) tội.
_ Nếu không có gì tụi em "lượn" trước đây. - Sun đổ mồ hôi kéo Kem chạy đi mất.
Anh lắc đầu ngán ngẩm nhìn hai đứa nhóc "đạo đức giả" kia đang bỏ chạy trước để khỏi bị đòn. Trở vào phòng thì Rack đang chăm chú đọc gì đó trong điện thoại. Thấy Shen đang nhìn mình, Rack tiến đến gần Shen, đưa điện thoại cho anh:
_ Đám Dan đã tìm được cái cúc tay áo nữ sinh trên cầu thang nơi Moon gặp tai nạn. Nhìn qua là cúc áo được đính trên tay áo của Vip Diamond. Chắc chắn kẻ đẩy Moon là người ban Vip Diamond. - Rack lạnh giọng, nhẹ nhàng như một cơn gió nhưng có sức sát thương chết người.
_ Nhắn lại cho hai thằng kia lập tức tìm trong lũ son phấn kia, ai mất cúc áo thì lôi đầu ả ra tra hỏi. - Đôi mắt màu đỏ ánh xanh dương của Shen in hằn những tia chết chóc.
Trên chiếc giường trắng kia, gương mặt thanh tú khẽ nở nụ cười thanh thản nhưng nếu nhìn kĩ sẽ thấy có gì đó rất gian manh ẩn sâu trong nụ cười đó... (bà này hôn mê mà còn nhiều chuyện dữ)
~END CHAP 9~
Hơn hai tiếng đồng hồ dài đằng đẳng trôi qua, chiếc đèn đỏ của phòng cấp cứu vụt tắt. Moon cuối cùng Moon được đưa ra sau hơn hai tiếng chống chọi với vết thương. Mọi người thở phào nhẹ nhõm được phần nào, tuy là Moon đã qua cơn nguy kịch nhưng lại rơi vào trạng thái hôn mê sâu. Đôi mắt nhắm nghiền, gương mặt thanh thản như đang ngủ, bàn tay run run nhẹ chạm vào vết thương được băng bó cẩn thận trên trán Moon, Rack thấy tim mình cứ nhói lên. Gục đầu vào tay Moon, cậu ước người nằm trên giường là mình chứ không phải là nó - Nguyệt Tâm.
Qua ca phẫu thuật khi nãy, bác sĩ nói tai nạn của Moon không phải là sơ ý sẩy chân mà là có ai đó đã cố tình xô nó nên vết thương mới nặng như vậy. Điều này làm cho Sun và Kem chợt nhớ ra điều gì đó, nó gấp rút bảo Dan và Still trở lại trường kiểm tra chỗ cầu thang lúc Moon bị tai nạn xem có gì khả nghi không. Vậy thì cảm giác của nhỏ lúc sáng đã cho thấy rõ và nếu như phán đoán của nhỏ không lầm thì tai nạn của Sun và Moon là do có người rắp tâm hãm hại và người tiếp theo sẽ là nhỏ.
Sun nhẹ nhàng trấn an nhỏ rồi bước đến bên chiếc giường màu trắng muốt nằm giữa căn phòng, dù đã được Still dìu đi nhưng nó vẫn không tài nào đứng vững nổi. Nó vuốt ve mái tóc màu hạt dẻ của Moon, gương mặt vô hồn lạnh lẽo, môi mím chặt lại để kiềm chế cái cảm xúc dâng lên trong lòng nó. Nó nắm chặt tay Kem lại, đôi mắt ánh lên vẻ tức giận:
_ Tao sẽ cho bắt họ trả giá khi dám động vào Nhật Anh và Nguyệt Tâm này...
_ Đúng vậy. Chúng dám xem thường tụi mình thì phải để cho chúng nếm thử hương vị "sống không bằng chết"... - Kem vỗ vai nó._ Tao về thay đồ cái, bộ đồ này vướng víu chết đi được. Mày về không, xíu vào nữa ?
_ Ừ ! Tao cũng về lấy Moon chút đồ. - Nó gật đầu, nhẹ mỉm cười.
Tụi nó nhờ Rack chăm sóc Moon rồi trở về nhà để thay đồ. Vừa định mở cửa thì Shen bước vào làm nó và nhỏ giật mình hét toáng lên muốn điếc tai. Ngay từ phía giường bệnh, mi mắt khẽ nhíu lại, bàn tay yếu ớt dần động đậy. Cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay Moon đang toả ra ngày càng rõ. Cậu mở to mắt kinh ngạc nhìn những cử động của Moon, vội vàng ngồi bật dậy, giọng vui mừng:
_ Mau...Mau gọi bác sĩ nhanh lên...Moon sắp tỉnh rồi... - Rack lắp bắp.
_ Cái gì ? Tao gọi bác sĩ ngay. - Shen ngạc nhiên, chạy biến đi gọi bác sĩ đến.
Một lúc sau...
_ Bây giờ cô ấy đang dần lấy lại ý thức. Đáng lẽ đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu nhưng đã cũng may là có kì tích xuất hiện nên tạm thời ổn. Có lẽ là mai sẽ tỉnh. - Bác sĩ phụ trách riêng của Moon bước ra, gỡ bỏ kính vào túi, mỉm cười nói với cả đám.
Shen và Rack khẽ liếc nhìn hai "kì tich" đang đứng cúi gầm mặt xuống để che đi sự xấu hổ đang hiện diện trên mỗi gương mặt. Bọn hắn phì cười trước hành động của tụi nó, nhún vai chào bác sĩ rồi vào phòng thăm Moon. Sau khi hai chàng đi khỏi, tụi nó mới thở phào nhẹ nhõm, miệng thầm rủa hai chàng nhà ta:
_ Làm gì mà nhìn người ta như thú lạ vậy. Đồ biến thái. Đồ vô duyên. Đồ kì cục...Xííííí !!!!! - Sun và Kem chu môi, lè lưỡi trêu hai chàng đang ở trong phòng.
CẠCH!
_ Hai đứa đang nói xấu gì anh đó ? - Shen mở cửa phòng, bẻ tay răng rắc, miệng cười méo xệch. Nãy giờ anh ở trong phòng đã nghe hết những câu nói xấu của tụi nó cả rồi. _ Có muốn ĂN ĐÒN không hả ?
_ Ơ...dạ...tụi em có nói gì đâu. Tại hồi nãy có mấy người nhìn tụi em nên mới...lên tiếng thôi ạ. - Sun và Kem đồng thanh, gương mặt ngây thơ vô (số) tội.
_ Nếu không có gì tụi em "lượn" trước đây. - Sun đổ mồ hôi kéo Kem chạy đi mất.
Anh lắc đầu ngán ngẩm nhìn hai đứa nhóc "đạo đức giả" kia đang bỏ chạy trước để khỏi bị đòn. Trở vào phòng thì Rack đang chăm chú đọc gì đó trong điện thoại. Thấy Shen đang nhìn mình, Rack tiến đến gần Shen, đưa điện thoại cho anh:
_ Đám Dan đã tìm được cái cúc tay áo nữ sinh trên cầu thang nơi Moon gặp tai nạn. Nhìn qua là cúc áo được đính trên tay áo của Vip Diamond. Chắc chắn kẻ đẩy Moon là người ban Vip Diamond. - Rack lạnh giọng, nhẹ nhàng như một cơn gió nhưng có sức sát thương chết người.
_ Nhắn lại cho hai thằng kia lập tức tìm trong lũ son phấn kia, ai mất cúc áo thì lôi đầu ả ra tra hỏi. - Đôi mắt màu đỏ ánh xanh dương của Shen in hằn những tia chết chóc.
Trên chiếc giường trắng kia, gương mặt thanh tú khẽ nở nụ cười thanh thản nhưng nếu nhìn kĩ sẽ thấy có gì đó rất gian manh ẩn sâu trong nụ cười đó... (bà này hôn mê mà còn nhiều chuyện dữ)
~END CHAP 9~
/21
|