Anh họ ?
Cả bốn anh chị kia sau khi rời khỏi bar thì không về nhà mà quyết định đi tham quan vòng quanh Sài Gòn vì mấy anh chị này vừa mới du học về. Do mới 7 giờ nên hai anh chị Sun và Still đi Bitexco Tower - toà nhà cao nhất ở Thành phố Hồ Chí Minh ăn bánh, uống trà, ngắm cảnh. Còn Moon thì muốn xem phim kinh dị vừa mới ra rạp nên Rack phải đưa nó đi xem rạp ở tầng 4 của Bitexco Tower. Sun đưa đôi mắt đỏ long lanh của mình lơ đễnh nhìn phong cảnh ở ngoài. Sài Gòn về đêm thật đẹp, thật yên bình, thật thanh thản khác hẳn với vẻ ồn ào, tấp nập thường ngày. Nó khẽ nhắm mắt, tận hưởng bầu không khí mát lạnh của gió đêm. Still nhìn nó, anh biết chắc chắn bây giờ nó đang suy nghĩ về anh chàng tên Dan lúc nãy. Những người xung quanh khu vực nơi mà Still và Sun ngồi đều hướng con mắt về phía cả hai. Cũng phải, vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết của nó cùng với vẻ đẹp trai như thiên thần của Still khiến cả hai thật nổi bật giữa màn đêm bao trùm...
_ Hôhô...Xem ai đang buồn kìa ? - Still nở nụ cười châm chọc.
_ Hả ? Không có đâu...Mắc mớ gì phải buồn ? - Sun giật mình trước lời nói của Still.
_ Thôi đi cô nương, chọc người ta đã rồi ngồi đây buồn với tui à ! - Still nheo mắt nhìn nó. Là anh em bấy lâu, không lẽ anh không biết rõ tính nó.
_ Ơ...Thật ra thì...chắc là vậy...- Sun cúi gầm mặt xuống, cố tránh ánh mắt của Still bởi đôi mắt đó làm nó nhớ đến Dan.
Mặt khác, tại tầng hầm của biệt thự Blood, Dan đã ngồi ở đây cũng đã gần một tiếng kể từ lúc hắn nhìn thấy những điều mình không nên thấy. Tuy là về trước nhưng hắn đã dặn Quản gia Tư là không được nói cho ai biết hắn ở đây, kể cả Shen. Hắn vốn không phải loại con trai thích la cà hay buồn phiền mà sa đà giống như bọn con trai khác. Điều duy nhất làm hắn có thể giảm bớt nỗi buồn trong lòng chỉ có thể là rượu. Bước đến quầy pha chế, lấy chai rượu Whisky được trưng bày trong tủ ra uống. Nhìn thứ chất lỏng màu nâu sóng sánh mang mùi vị tuyệt vời đến khó cưỡng, hắn khẽ cười đau khổ. Hắn ngốc...hắn thật ngốc...Yêu một người nhưng người đó lại yêu người khác chẳng khác gì một kẻ đơn phương...Nhưng nghĩ về ánh mắt, cử chỉ, nụ cười của nó mỗi khi nhìn anh...Không lẽ nó cũng như những người con gái khác...Nó chỉ đùa cợt với hắn thôi sao...
Cạch!
Cánh cửa ở tầng hầm dần mở ra, một bóng người cao to đang từng bước tiến đến gần hắn. Đôi mắt nâu đượm buồn nhuốm màu của sự đau khổ nhìn về phía người lạ mặt đó, là Shen ư nhưng sao cậu ta lại biết hắn ở đây. Không hỏi cũng biết chắc là Quản gia Tư đã nói với cậu ấy rồi. Shen bước đến, cầm lấy ly rượu từ tay Dan mà nốc một hơi. Ngồi xuống cái ghế bên cạnh, Shen nhìn hắn rồi nhếch mép cười bí ẩn.
_ Sao vậy ? Không sợ mất hình tượng trước mặt Sun sao ? - Shen lên tiếng.
_ Sợ gì ? Tao còn gì để mà giữ, nhưng nói gì thì nói, tao không nghĩ Sun là loại con gái có người này trông người khác. - Dan nói bằng mệt mỏi. Dù thế nào hắn vẫn không tin Sun là loại con gái như vậy.
"Ẹc! Tên đần, mày dám nghĩ về em gái ông như vậy hả ? Được, ông cho mày chết." - Shen cười thầm, trong đầu nghĩ ra những trò vừa thâm vừa hiểm.
_ Tội mày quá ! Xém tí nữa là mày thành em rể tao rồi. - Shen vỗ vai hắn, tỏ vẻ an ủi._ Mà thôi, nể tình mày tao mới nói cho nghe nè, tên đó...đang lợi dụng Sun đó.
Dan há hốc mồn nhìn Shen, anh không tin vào những điều mình vừa nghe thấy. Sun lanh lợi, nhạy bén, không lí nào nó lại dễ bị lợi dụng như vậy. Dan lườm Shen tỏ vẻ nghi ngờ, anh thản nhiên nhấp một ngụm rượu, nói tiếp:
_ Mày không tin thì thôi, tại tao thấy mày rất thương Sun nên tao mới nói cho mày biết. Tao nói con bé không chịu nghe, cứ nằng nặc nói tao ghen tị nhan sắc của tên đó mà đặt điều. - Shen thở dài, ánh mắt xa xăm (xạo ke dễ sợ).
Dan như tin vào những điều Shen nói. Đúng là nhìn tên đó phải gọi là đẹp trai không có chỗ chê, Sun là con gái mà không mê sao được. Hắn lo cho nó, vội ngồi dậy định tìm Sun để vạch trần bộ mặt của tên kia nhưng Shen bảo đã nhắn tin kêu Sun về hắn mới chịu ngồi im mà đợi. Còn Shen thì cười đắc chí vì tài năng diễn xuất tuyệt đỉnh của mình.
Bitexco Tower - Tầng 49...
Sun đang không khỏi lo lắng, gọi không thấy hắn bắt máy, nhắn tin không thấy hắn trả lời. Nó không biết hắn bây giờ đang làm gì. Chắc hẳn là hắn giận nó lắm. Chiếc điện thoại của nó bỗng rung lên, là của Shen, vậy mà làm nó mừng hụt. Mệt mỏi mở ra xem, khẽ đảo mắt đọc một lượt tin nhắn của Shen. Đôi mắt mệt mỏi mở to nhìn điều trước mắt, nó ngước đầu lên nhìn Still, đập bàn một phát làm mọi người xung quanh đều phải ngoái lại nhìn. Still trợn to đôi mắt ra nhìn nó kinh ngạc, chưa kịp ú ớ câu nào đã bị nó lôi về.
Két!
Chiếc môto màu đen đời mới nhất dừng ngay trước cổng biệt thự Blood. Công nhận là Sun chạy nhanh thật nhưng mà để nó cầm lái thì anh lại rất lo cho an toàn của mình. Sun nhanh chóng bước vào trong nhà rồi đi thẳng vào phòng khách, theo sau là Still đang lon ton ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Chỉ có bốn năm thôi mà mọi thứ đã thay đổi quá nhiều, mọi cảm giác thân thuộc lẫn xa lạ dâng lên trong lòng anh.
_ Anh hai! Mau bảo con gà móng đỏ đó ra đây ngay cho em! - Sun vừa mới bước vào trong phòng đã hét ầm lên.
_ Sun! Em mau "đá" cái tên đẹp trai kia đi! - Vừa thấy Sun từ phía cửa hắn đã bước đến trước mặt nó, nói bằng giọng tức giận.
Hả!?
Cả hai há hốc mồm, bốn mắt nhìn nhau toé lửa. Hai đứa không hiểu đối phương đang nói gì, mà cũng không cần hiểu làm gì. Trong đầu cả hai lúc này chỉ muốn giải quyết mọi chuyện nhanh-gọn-lẹ mà thôi.
_ Anh...Anh dám dẫn gái về nhà...Lợi dụng giận em rồi làm trò ? - Sun chỉ thẳng vào mặt Dan, giọng run run vì tức.
Hả!? *Khó hiểu tập 2*
_ Còn em thì sao chứ ? Mê trai đến nỗi mà không biết mình bị lợi dụng... - Nghĩ rằng Sun đang đánh trống lảng, Dan liền đốp chát lại ngay.
Hả!? *Khó hiểu tập 3*
_ Em bị lợi dụng hồi nào ?
_ Thì anh có dẫn gái về đâu!
Cả hai đồng thanh hét toáng lên rồi ngệch mặt ra nhìn nhau như nhận ra điều gì đó. Hai đứa từ từ quay qua chiếc ghế sôfa nơi có một chàng trai đang cười lăn lộn vì trò đùa của mình.
Shen!
Tiếng hét kinh hồn gọi tên Shen làm anh đang cười thả ga liền giật mình ngã nhào xuống đất. Anh lồm chồm ngồi dậy, ho khan vài tiếng rồi nhanh chóng lấy lại phong thái uy nghiêm, lạnh lùng của mình. Ngước mặt lên nhìn hai con người trước mặt, vừa nở nụ cười giả lả thôi thì anh đã bị hai con người đối diện ném cho cái nhìn cực kỳ sát khí.
_ Sao hai nói anh Dan dẫn gái về nhà ? - Sun trừng mắt nhìn Shen.
_ Thằng khỉ, gì mà lợi dụng hả mày ? - Dan gằn giọng, đập vào vai anh một phát muốn té ghế.
Bị công kích quá mạnh, Shen chẳng buồn mà đóng kịch nữa. Cứ nghĩ là tụi nó cãi nhau lâu lâu tí để có phim hành động xem dài dài. Không phải anh ghét bỏ gì hai đứa này, chỉ là "có thù phải trả" thôi chứ anh thật sự rất muốn Sun và Dan hạnh phúc với nhau. Người ta nói "thương nhau lắm cắn nhau đau", phải có cãi nhau mới hiểu nhau chứ, anh có lòng tốt như vậy mà hai đứa nỡ lòng nào nhìn anh bằng con mắt như muốn ăn tươi nuốt sống. Chả biết phải đối phó như thế nào, tưởng rằng sẽ chết trong tay hai đứa kia thì may mắn thay Moon và Rack vừa về tới. Moon vui vẻ nhảy chân sáo vào phòng khách, trên tay cầm hộp bắp xào thơm lừng. Rack lết vào sau, uể oải ngồi xuống cạnh Shen, nằm ườn ra ghế.
_ Ớ mọi người làm gì mà tề tựu đông vui dữ vậy? - Moon ngây thơ hỏi.
_ Vui ghê, chị đang tức muốn ói máu đây. - Sun nói, kèm theo một cái liếc xéo nhắm thẳng vào ai đó.
_ Còn mày làm gì mà mặt ghê quá vậy ? - Dan và Shen đồng thanh chỉ vào cái mặt chù ụ của Rack.
_ Ôi mẹ ơi, anh em nhà mày thiệt đáng sợ...- Rack than vãn, trong đầu vẫn còn đọng lại những dư âm lúc nãy.
Bị cả đám gặng hỏi mãi Rack mới chịu nói. Chỉ là lúc đi xem phim, đang xem đến cái khúc kinh dị nhất bỗng vang lên một giọng cười trong hàng loạt tiếng hét của mọi người xung quanh. Người xem phim kinh dị đến những khúc đáng sợ, thay vì la hét thì ngồi cười duy chỉ có một người duy nhất là Moon mà thôi. Cười thì cậu không nói gì mà đằng này giọng cười còn man rợ hơn con ma trong phim nữa. Lúc về thì bắt cậu phải chạy vòng vòng thành phố tìm chỗ bán bắp xào cho bằng được mà trong lúc ở rạp chiếu phim đã ăn hết hộp bắp rang dành cho hai người ăn rồi mới ghê chứ. Nói đến đây mọi người cũng hiểu được phần nào nỗi khổ của Rack nên bảo cậu về phòng nghĩ ngơi trước. Còn Moon thì ở lại ngồi cạnh Dan, mở hộp bắp xào ra ăn ngon lành.
_ Rồi, có gì hot nói em xem nào. - Moon vừa ăn vừa nói.
_ Chuyện là vậy nè...- Sun ngồi kể hết mọi chuyện cho Moon nghe tiện thể ăn chùa luôn.
_ À...! - Moon à lên một tiếng, gật đầu lia lịa _ Đúng là anh hai có lỗi nhưng cái này cũng do chị mà. Nếu chị không đùa như vậy thì anh Shen đâu có lấn tới...
_ Thấy chưa ? Đâu phải tại anh. - Shen liền vội vàng lên tiếng đắc chí.
_ Khoan, em chưa xong. Người có lỗi cũng là anh Dan vì chưa nghe hết câu đã đùng đùng bỏ về. - Moon xua tay, nói tiếp. _ Nhưng người có tội nặng nhất là anh Shen, dám dựng chuyện trả thù.
Moon vừa dứt lời, Sun và Dan đồng loạt giơ nắm đắm vào mặt Shen thì cùng lúc đó Still cũng vừa bước vào phòng khách. Dan đang định xử tên Shen xạo sự kia liền thay đổi 360 độ, chuyển đối tượng sang chàng trai đang từng bước tiến tới gần. Anh đưa tay ra, nở nụ cười thân thiện với Dan:
_ Chào cậu, tôi là Hoàng Nhơn Tâm, là anh họ của ba anh em họ. Cứ gọi tôi là Still. - Still lên tiếng, đôi mắt đắm đuối nhìn Dan, tim đập thình thịch nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra là một chàng trai thanh lịch. Chắc là nổi máu mê trai rồi.
Dan ngạc nhiên, trợn tròn đôi mắt nhìn Still rồi từ từ quay qua nhìn ba anh em kia đang xách dép định chuồn thì lập tức bị xích lại bởi đôi mắt toả đầy sát khí của Dan. Still cười thoả mãn, thản nhiên gác chân lên bàn, bốc lấy miếng táo bỏ vào miệng, vừa ăn vừa xem phim. Còn về phần ba anh em ác quỷ kia thì toát mồ hôi hột, tim đập chân run, chỉ biết ôm nhau xin tha tội:
_ Dan ơi là tao sai nhưng thật sự tao chỉ muốn trả thù chuyện lần trước mày dám phá tao thôi. - Shen giơ tay xin hàng.
_ Anh Dan em cũng chỉ nghe lời hai người này thôi chứ em vô tội...huhuhu...- Moon ôm lấy Shen, mắt ngấn nước.
_ Dan...em...- Sun lắp bắp, tung chiêu "nước mắt cá sấu" của mình ra.
_ Moon, dù là tội nhẹ nhất thì em cũng phải...DIE. - Dan nói, tỏ vẻ vị tha vỗ vai Moon.
Dan bẻ tay răng rắc, miệng nở nụ cười nham hiểm rồi dí cả ba anh em kia chạy vòng vòng quanh căn biệt thự. Still ngồi đó nhìn lên chiếc đồng hồ đã điểm gần 12 giờ, anh nhún vai rồi lặng lẽ rời khỏi biệt thự Blood trong màn đêm lạnh giá của mùa thu...
Sáng hôm sau, vẫn như thường ngày. Shen luôn là người thức dậy đầu tiên trong sáu con người không bình thường kia. Có vẻ như cuộc vui chơi cũng như màn rượt đuổi hôm qua đã làm mấy cô cậu này mệt lả người đến nỗi có giường cũng không lếch về nổi. Ngoại trừ Kem đã được Shen đưa về phòng và Rack đã dồn hết sức lực cuối cùng của mình để leo lên được chiếc giường êm ái của mình còn lại bốn người kia thì nằm ngủ thẳng cẳng trên sôfa ở ngoài phòng khách.
Những tia nắng nhẹ nhàng chiếu vào gương mặt của Shen, mi mắt khẽ động đậy rồi dần dần mở to đôi mắt ra nhìn xung quanh, cảm thấy toàn thân đau ê ẩm, chắc là do tối qua chạy nhiều quá nên mới nhức mỏi như vậy. Định ngồi dậy vào phòng tắm thay đồ nhưng sao mãi vẫn không thể nhúch nhích được tí nào. Khẽ đảo mắt nhìn qua cạnh mình, một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt anh. Moon đang ôm anh cứng ngắc ngủ ngon lành, cạnh cô bé là Sun ngủ gác chân lên bụng Dan, tay đặt lên người Moon, miệng lẩm bẩm mấy câu. Dan nằm ngoài cùng, thân nửa trên nửa dưới ôm lấy chân của Sun đang gác trên bụng hắn.
Shen gỡ tay Moon đặt trên gối rồi nhẹ nhàng bước vào phòng tắm. Mở vòi nước cho phun thẳng vào người như muốn rửa trôi những gì còn sót lại, anh nhanh chóng thay bộ đồng phục vào rồi trở ra phòng khách nơi có những con người đang "nướng" vô thời hạn. Anh cau mày, quay lưng bước đến thư viện rồi nói vào trong chiếc micro được đặt trên cái bàn ở gần cửa sổ.
_ Tôi thông báo, mọi người chỉ có mười phút để thay đồ. Nếu sau mười phút mà không có mặt tại phòng ăn thì bữa sáng xem như KHỎI. - Shen lạnh giọng, cố ý nhấn mạnh chữ "KHỎI" để cho đám sâu ngủ kia hiểu.
Câu nói giản dị nhưng chứa đầy hàm ý, giọng nói nhẹ nhàng nhưng toả đầy hàn khí khiến cho đám người kia không rét thì run, lập tức bật dậy ngay nếu không sẽ bị nhịn mất bữa sáng. Sun và Moon tức tốc chạy về phòng thay đồ, Dan thì chạy như bay vào phòng. Kem và Rack đang ngủ cũng vội vàng ngồi dậy, giành nhau cái phòng tắm dù trong biệt thự vẫn còn khá nhiều phòng. Mọi thứ đều rối tung lên làm mấy người hầu phải chạy đôn chạy đáo để giúp mấy cô cậu sửa soạn thật nhanh cũng như là hoàn thành bữa ăn sáng. Còn trong khi đó "Boss" lớn trong nhà chỉ biết ngồi cười lộn ruột nhìn mọi việc đang diễn ra.
Khoảng 10 phút sau, mọi người đã có mặt đầy đủ tại phòng ăn của biệt thự Blood. Bữa sáng sẽ vẫn chìm trong tiếng cãi nhau um sùm này cho đến khi tiếng chuông cửa vang lên làm chấm dứt mọi âm thanh trong căn biệt thự. Nghe tiếng, Quản gia Tư liền bước ra xem là ai thì vô cùng ngạc nhiên vội cúi chào người đó rồi tỏ ý mời người đó vào trong. Theo chân Quản gia Tư vào phòng ăn, cả đám đang ăn thì lập tức dừng ngay mọi hoạt động ăn uống dưới mọi hình thức, trố mắt nhìn nhau rồi hét lên:
STILL !?
_ Anh đến làm gì vậy ? - Sun ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Still. Nó không biết anh đến đây làm gì vì trước giờ anh chưa bao giờ đến đây vào buổi sáng. Không chỉ nó mà những người khác đều thắc mắc như vậy.
_ Bộ anh đến không vui sao ? Giận à nha! - Still nhăn mặt, buông giọng giận lẫy.
Giọng nói giận dỗi cũng như hành động của Still làm Dan, Rack và Kem đang ăn thì không khỏi rùng mình. Thật không thể tin chàng trai bí ẩn, lịch lãm hôm qua lại có những hành động như vậy.Nhưng đối với Shen, Sun và Moon thì đó chính là tính cách thật của Still. Trước mặt người khác, anh luôn tỏ ra mình là một người chững chạc, quả quyết trong mọi suy nghĩ hay hành động nhưng đối với người mà anh đã xem là bạn, là người thân, anh muốn là chính mình, là Hoàng Nhơn Tâm luôn vui vẻ, nhí nhố. Dan gãi đầu, nhìn Still một lượt từ trên xuống dưới rồi chợt thấy hai chiếc va li to đùng được dựng đứng ở sau Still. Cả bọn đồng loạt trợn tròn đôi mắt, há hốc mồm kinh ngạc:
_ Không lẽ là...
_ Phải, từ hôm nay tôi sẽ ở đây với mọi người. - Still gật đầu thay cho câu trả lời, mỉm cười quay sang Quản gia Tư chuẩn bị phòng cho mình.
Quản gia Tư cúi đầu tuân lời, lệnh cho những người hầu khác chuẩn bị và đem đồ của Still về phòng. Cả đám vừa tiếp tục công việc ăn uống vừa suy nghĩ cách đối phó vì một thành phần nguy hiểm không kém lại dọn đến đây, chắc cái nhà này loạn lên mất. Bất chợt chiếc điện thoại ngoài phòng khách reo lên, Quản gia Tư từ tốn nhấc máy lên nghe thì một giọng nói quen thuộc vang lên từ đầu dây bên kia, ông vội vàng đem chiếc điện thoại vào cho Shen. Anh không hiểu ý của Quản gia Tư cho lắm nhưng vẫn cầm máy lên nghe.
_ Shen hả con ? Thằng nhóc Still đã qua chưa ? Nếu đã qua rồi thì mau chuẩn bị phòng cho nó nhé, thằng nhóc sẽ ở chung với các con đấy. Nhớ là chăm sóc các em cẩn thận nha con. Mẹ yêu mấy đứa nhiều lắm!
Người đó nói một lèo rồi cúp máy, trước khi cúp còn mi gió một cái mới chịu cúp. Shen nhận ra đây chính là giọng của mama yêu dấu đang đi công tác cùng baba kính yêu bên Mỹ. Anh nghe xong muốn rớt cả điện thoại, nhìn Still bằng ánh mắt kinh sợ, giọng run run:
_ Trời ơi, mama vừa gọi nói là Still sẽ ở lại đây với chúng ta luôn...
_ Cái gì ? - Cả đám đồng thanh ngồi bật dậy.
_ Hêhêhê...Mong mọi người chiếu cố nhá. - Still nháy mắt tinh nghịch.
Người khách không mời mà đến đã bắt đầu gia nhập vào biệt thự lộn xộn Blood này. Mở ra những ngày tháng vui vẻ những cũng đầy bi thương trên con đường tương lai phía trước...
Cả bốn anh chị kia sau khi rời khỏi bar thì không về nhà mà quyết định đi tham quan vòng quanh Sài Gòn vì mấy anh chị này vừa mới du học về. Do mới 7 giờ nên hai anh chị Sun và Still đi Bitexco Tower - toà nhà cao nhất ở Thành phố Hồ Chí Minh ăn bánh, uống trà, ngắm cảnh. Còn Moon thì muốn xem phim kinh dị vừa mới ra rạp nên Rack phải đưa nó đi xem rạp ở tầng 4 của Bitexco Tower. Sun đưa đôi mắt đỏ long lanh của mình lơ đễnh nhìn phong cảnh ở ngoài. Sài Gòn về đêm thật đẹp, thật yên bình, thật thanh thản khác hẳn với vẻ ồn ào, tấp nập thường ngày. Nó khẽ nhắm mắt, tận hưởng bầu không khí mát lạnh của gió đêm. Still nhìn nó, anh biết chắc chắn bây giờ nó đang suy nghĩ về anh chàng tên Dan lúc nãy. Những người xung quanh khu vực nơi mà Still và Sun ngồi đều hướng con mắt về phía cả hai. Cũng phải, vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết của nó cùng với vẻ đẹp trai như thiên thần của Still khiến cả hai thật nổi bật giữa màn đêm bao trùm...
_ Hôhô...Xem ai đang buồn kìa ? - Still nở nụ cười châm chọc.
_ Hả ? Không có đâu...Mắc mớ gì phải buồn ? - Sun giật mình trước lời nói của Still.
_ Thôi đi cô nương, chọc người ta đã rồi ngồi đây buồn với tui à ! - Still nheo mắt nhìn nó. Là anh em bấy lâu, không lẽ anh không biết rõ tính nó.
_ Ơ...Thật ra thì...chắc là vậy...- Sun cúi gầm mặt xuống, cố tránh ánh mắt của Still bởi đôi mắt đó làm nó nhớ đến Dan.
Mặt khác, tại tầng hầm của biệt thự Blood, Dan đã ngồi ở đây cũng đã gần một tiếng kể từ lúc hắn nhìn thấy những điều mình không nên thấy. Tuy là về trước nhưng hắn đã dặn Quản gia Tư là không được nói cho ai biết hắn ở đây, kể cả Shen. Hắn vốn không phải loại con trai thích la cà hay buồn phiền mà sa đà giống như bọn con trai khác. Điều duy nhất làm hắn có thể giảm bớt nỗi buồn trong lòng chỉ có thể là rượu. Bước đến quầy pha chế, lấy chai rượu Whisky được trưng bày trong tủ ra uống. Nhìn thứ chất lỏng màu nâu sóng sánh mang mùi vị tuyệt vời đến khó cưỡng, hắn khẽ cười đau khổ. Hắn ngốc...hắn thật ngốc...Yêu một người nhưng người đó lại yêu người khác chẳng khác gì một kẻ đơn phương...Nhưng nghĩ về ánh mắt, cử chỉ, nụ cười của nó mỗi khi nhìn anh...Không lẽ nó cũng như những người con gái khác...Nó chỉ đùa cợt với hắn thôi sao...
Cạch!
Cánh cửa ở tầng hầm dần mở ra, một bóng người cao to đang từng bước tiến đến gần hắn. Đôi mắt nâu đượm buồn nhuốm màu của sự đau khổ nhìn về phía người lạ mặt đó, là Shen ư nhưng sao cậu ta lại biết hắn ở đây. Không hỏi cũng biết chắc là Quản gia Tư đã nói với cậu ấy rồi. Shen bước đến, cầm lấy ly rượu từ tay Dan mà nốc một hơi. Ngồi xuống cái ghế bên cạnh, Shen nhìn hắn rồi nhếch mép cười bí ẩn.
_ Sao vậy ? Không sợ mất hình tượng trước mặt Sun sao ? - Shen lên tiếng.
_ Sợ gì ? Tao còn gì để mà giữ, nhưng nói gì thì nói, tao không nghĩ Sun là loại con gái có người này trông người khác. - Dan nói bằng mệt mỏi. Dù thế nào hắn vẫn không tin Sun là loại con gái như vậy.
"Ẹc! Tên đần, mày dám nghĩ về em gái ông như vậy hả ? Được, ông cho mày chết." - Shen cười thầm, trong đầu nghĩ ra những trò vừa thâm vừa hiểm.
_ Tội mày quá ! Xém tí nữa là mày thành em rể tao rồi. - Shen vỗ vai hắn, tỏ vẻ an ủi._ Mà thôi, nể tình mày tao mới nói cho nghe nè, tên đó...đang lợi dụng Sun đó.
Dan há hốc mồn nhìn Shen, anh không tin vào những điều mình vừa nghe thấy. Sun lanh lợi, nhạy bén, không lí nào nó lại dễ bị lợi dụng như vậy. Dan lườm Shen tỏ vẻ nghi ngờ, anh thản nhiên nhấp một ngụm rượu, nói tiếp:
_ Mày không tin thì thôi, tại tao thấy mày rất thương Sun nên tao mới nói cho mày biết. Tao nói con bé không chịu nghe, cứ nằng nặc nói tao ghen tị nhan sắc của tên đó mà đặt điều. - Shen thở dài, ánh mắt xa xăm (xạo ke dễ sợ).
Dan như tin vào những điều Shen nói. Đúng là nhìn tên đó phải gọi là đẹp trai không có chỗ chê, Sun là con gái mà không mê sao được. Hắn lo cho nó, vội ngồi dậy định tìm Sun để vạch trần bộ mặt của tên kia nhưng Shen bảo đã nhắn tin kêu Sun về hắn mới chịu ngồi im mà đợi. Còn Shen thì cười đắc chí vì tài năng diễn xuất tuyệt đỉnh của mình.
Bitexco Tower - Tầng 49...
Sun đang không khỏi lo lắng, gọi không thấy hắn bắt máy, nhắn tin không thấy hắn trả lời. Nó không biết hắn bây giờ đang làm gì. Chắc hẳn là hắn giận nó lắm. Chiếc điện thoại của nó bỗng rung lên, là của Shen, vậy mà làm nó mừng hụt. Mệt mỏi mở ra xem, khẽ đảo mắt đọc một lượt tin nhắn của Shen. Đôi mắt mệt mỏi mở to nhìn điều trước mắt, nó ngước đầu lên nhìn Still, đập bàn một phát làm mọi người xung quanh đều phải ngoái lại nhìn. Still trợn to đôi mắt ra nhìn nó kinh ngạc, chưa kịp ú ớ câu nào đã bị nó lôi về.
Két!
Chiếc môto màu đen đời mới nhất dừng ngay trước cổng biệt thự Blood. Công nhận là Sun chạy nhanh thật nhưng mà để nó cầm lái thì anh lại rất lo cho an toàn của mình. Sun nhanh chóng bước vào trong nhà rồi đi thẳng vào phòng khách, theo sau là Still đang lon ton ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Chỉ có bốn năm thôi mà mọi thứ đã thay đổi quá nhiều, mọi cảm giác thân thuộc lẫn xa lạ dâng lên trong lòng anh.
_ Anh hai! Mau bảo con gà móng đỏ đó ra đây ngay cho em! - Sun vừa mới bước vào trong phòng đã hét ầm lên.
_ Sun! Em mau "đá" cái tên đẹp trai kia đi! - Vừa thấy Sun từ phía cửa hắn đã bước đến trước mặt nó, nói bằng giọng tức giận.
Hả!?
Cả hai há hốc mồm, bốn mắt nhìn nhau toé lửa. Hai đứa không hiểu đối phương đang nói gì, mà cũng không cần hiểu làm gì. Trong đầu cả hai lúc này chỉ muốn giải quyết mọi chuyện nhanh-gọn-lẹ mà thôi.
_ Anh...Anh dám dẫn gái về nhà...Lợi dụng giận em rồi làm trò ? - Sun chỉ thẳng vào mặt Dan, giọng run run vì tức.
Hả!? *Khó hiểu tập 2*
_ Còn em thì sao chứ ? Mê trai đến nỗi mà không biết mình bị lợi dụng... - Nghĩ rằng Sun đang đánh trống lảng, Dan liền đốp chát lại ngay.
Hả!? *Khó hiểu tập 3*
_ Em bị lợi dụng hồi nào ?
_ Thì anh có dẫn gái về đâu!
Cả hai đồng thanh hét toáng lên rồi ngệch mặt ra nhìn nhau như nhận ra điều gì đó. Hai đứa từ từ quay qua chiếc ghế sôfa nơi có một chàng trai đang cười lăn lộn vì trò đùa của mình.
Shen!
Tiếng hét kinh hồn gọi tên Shen làm anh đang cười thả ga liền giật mình ngã nhào xuống đất. Anh lồm chồm ngồi dậy, ho khan vài tiếng rồi nhanh chóng lấy lại phong thái uy nghiêm, lạnh lùng của mình. Ngước mặt lên nhìn hai con người trước mặt, vừa nở nụ cười giả lả thôi thì anh đã bị hai con người đối diện ném cho cái nhìn cực kỳ sát khí.
_ Sao hai nói anh Dan dẫn gái về nhà ? - Sun trừng mắt nhìn Shen.
_ Thằng khỉ, gì mà lợi dụng hả mày ? - Dan gằn giọng, đập vào vai anh một phát muốn té ghế.
Bị công kích quá mạnh, Shen chẳng buồn mà đóng kịch nữa. Cứ nghĩ là tụi nó cãi nhau lâu lâu tí để có phim hành động xem dài dài. Không phải anh ghét bỏ gì hai đứa này, chỉ là "có thù phải trả" thôi chứ anh thật sự rất muốn Sun và Dan hạnh phúc với nhau. Người ta nói "thương nhau lắm cắn nhau đau", phải có cãi nhau mới hiểu nhau chứ, anh có lòng tốt như vậy mà hai đứa nỡ lòng nào nhìn anh bằng con mắt như muốn ăn tươi nuốt sống. Chả biết phải đối phó như thế nào, tưởng rằng sẽ chết trong tay hai đứa kia thì may mắn thay Moon và Rack vừa về tới. Moon vui vẻ nhảy chân sáo vào phòng khách, trên tay cầm hộp bắp xào thơm lừng. Rack lết vào sau, uể oải ngồi xuống cạnh Shen, nằm ườn ra ghế.
_ Ớ mọi người làm gì mà tề tựu đông vui dữ vậy? - Moon ngây thơ hỏi.
_ Vui ghê, chị đang tức muốn ói máu đây. - Sun nói, kèm theo một cái liếc xéo nhắm thẳng vào ai đó.
_ Còn mày làm gì mà mặt ghê quá vậy ? - Dan và Shen đồng thanh chỉ vào cái mặt chù ụ của Rack.
_ Ôi mẹ ơi, anh em nhà mày thiệt đáng sợ...- Rack than vãn, trong đầu vẫn còn đọng lại những dư âm lúc nãy.
Bị cả đám gặng hỏi mãi Rack mới chịu nói. Chỉ là lúc đi xem phim, đang xem đến cái khúc kinh dị nhất bỗng vang lên một giọng cười trong hàng loạt tiếng hét của mọi người xung quanh. Người xem phim kinh dị đến những khúc đáng sợ, thay vì la hét thì ngồi cười duy chỉ có một người duy nhất là Moon mà thôi. Cười thì cậu không nói gì mà đằng này giọng cười còn man rợ hơn con ma trong phim nữa. Lúc về thì bắt cậu phải chạy vòng vòng thành phố tìm chỗ bán bắp xào cho bằng được mà trong lúc ở rạp chiếu phim đã ăn hết hộp bắp rang dành cho hai người ăn rồi mới ghê chứ. Nói đến đây mọi người cũng hiểu được phần nào nỗi khổ của Rack nên bảo cậu về phòng nghĩ ngơi trước. Còn Moon thì ở lại ngồi cạnh Dan, mở hộp bắp xào ra ăn ngon lành.
_ Rồi, có gì hot nói em xem nào. - Moon vừa ăn vừa nói.
_ Chuyện là vậy nè...- Sun ngồi kể hết mọi chuyện cho Moon nghe tiện thể ăn chùa luôn.
_ À...! - Moon à lên một tiếng, gật đầu lia lịa _ Đúng là anh hai có lỗi nhưng cái này cũng do chị mà. Nếu chị không đùa như vậy thì anh Shen đâu có lấn tới...
_ Thấy chưa ? Đâu phải tại anh. - Shen liền vội vàng lên tiếng đắc chí.
_ Khoan, em chưa xong. Người có lỗi cũng là anh Dan vì chưa nghe hết câu đã đùng đùng bỏ về. - Moon xua tay, nói tiếp. _ Nhưng người có tội nặng nhất là anh Shen, dám dựng chuyện trả thù.
Moon vừa dứt lời, Sun và Dan đồng loạt giơ nắm đắm vào mặt Shen thì cùng lúc đó Still cũng vừa bước vào phòng khách. Dan đang định xử tên Shen xạo sự kia liền thay đổi 360 độ, chuyển đối tượng sang chàng trai đang từng bước tiến tới gần. Anh đưa tay ra, nở nụ cười thân thiện với Dan:
_ Chào cậu, tôi là Hoàng Nhơn Tâm, là anh họ của ba anh em họ. Cứ gọi tôi là Still. - Still lên tiếng, đôi mắt đắm đuối nhìn Dan, tim đập thình thịch nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra là một chàng trai thanh lịch. Chắc là nổi máu mê trai rồi.
Dan ngạc nhiên, trợn tròn đôi mắt nhìn Still rồi từ từ quay qua nhìn ba anh em kia đang xách dép định chuồn thì lập tức bị xích lại bởi đôi mắt toả đầy sát khí của Dan. Still cười thoả mãn, thản nhiên gác chân lên bàn, bốc lấy miếng táo bỏ vào miệng, vừa ăn vừa xem phim. Còn về phần ba anh em ác quỷ kia thì toát mồ hôi hột, tim đập chân run, chỉ biết ôm nhau xin tha tội:
_ Dan ơi là tao sai nhưng thật sự tao chỉ muốn trả thù chuyện lần trước mày dám phá tao thôi. - Shen giơ tay xin hàng.
_ Anh Dan em cũng chỉ nghe lời hai người này thôi chứ em vô tội...huhuhu...- Moon ôm lấy Shen, mắt ngấn nước.
_ Dan...em...- Sun lắp bắp, tung chiêu "nước mắt cá sấu" của mình ra.
_ Moon, dù là tội nhẹ nhất thì em cũng phải...DIE. - Dan nói, tỏ vẻ vị tha vỗ vai Moon.
Dan bẻ tay răng rắc, miệng nở nụ cười nham hiểm rồi dí cả ba anh em kia chạy vòng vòng quanh căn biệt thự. Still ngồi đó nhìn lên chiếc đồng hồ đã điểm gần 12 giờ, anh nhún vai rồi lặng lẽ rời khỏi biệt thự Blood trong màn đêm lạnh giá của mùa thu...
Sáng hôm sau, vẫn như thường ngày. Shen luôn là người thức dậy đầu tiên trong sáu con người không bình thường kia. Có vẻ như cuộc vui chơi cũng như màn rượt đuổi hôm qua đã làm mấy cô cậu này mệt lả người đến nỗi có giường cũng không lếch về nổi. Ngoại trừ Kem đã được Shen đưa về phòng và Rack đã dồn hết sức lực cuối cùng của mình để leo lên được chiếc giường êm ái của mình còn lại bốn người kia thì nằm ngủ thẳng cẳng trên sôfa ở ngoài phòng khách.
Những tia nắng nhẹ nhàng chiếu vào gương mặt của Shen, mi mắt khẽ động đậy rồi dần dần mở to đôi mắt ra nhìn xung quanh, cảm thấy toàn thân đau ê ẩm, chắc là do tối qua chạy nhiều quá nên mới nhức mỏi như vậy. Định ngồi dậy vào phòng tắm thay đồ nhưng sao mãi vẫn không thể nhúch nhích được tí nào. Khẽ đảo mắt nhìn qua cạnh mình, một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt anh. Moon đang ôm anh cứng ngắc ngủ ngon lành, cạnh cô bé là Sun ngủ gác chân lên bụng Dan, tay đặt lên người Moon, miệng lẩm bẩm mấy câu. Dan nằm ngoài cùng, thân nửa trên nửa dưới ôm lấy chân của Sun đang gác trên bụng hắn.
Shen gỡ tay Moon đặt trên gối rồi nhẹ nhàng bước vào phòng tắm. Mở vòi nước cho phun thẳng vào người như muốn rửa trôi những gì còn sót lại, anh nhanh chóng thay bộ đồng phục vào rồi trở ra phòng khách nơi có những con người đang "nướng" vô thời hạn. Anh cau mày, quay lưng bước đến thư viện rồi nói vào trong chiếc micro được đặt trên cái bàn ở gần cửa sổ.
_ Tôi thông báo, mọi người chỉ có mười phút để thay đồ. Nếu sau mười phút mà không có mặt tại phòng ăn thì bữa sáng xem như KHỎI. - Shen lạnh giọng, cố ý nhấn mạnh chữ "KHỎI" để cho đám sâu ngủ kia hiểu.
Câu nói giản dị nhưng chứa đầy hàm ý, giọng nói nhẹ nhàng nhưng toả đầy hàn khí khiến cho đám người kia không rét thì run, lập tức bật dậy ngay nếu không sẽ bị nhịn mất bữa sáng. Sun và Moon tức tốc chạy về phòng thay đồ, Dan thì chạy như bay vào phòng. Kem và Rack đang ngủ cũng vội vàng ngồi dậy, giành nhau cái phòng tắm dù trong biệt thự vẫn còn khá nhiều phòng. Mọi thứ đều rối tung lên làm mấy người hầu phải chạy đôn chạy đáo để giúp mấy cô cậu sửa soạn thật nhanh cũng như là hoàn thành bữa ăn sáng. Còn trong khi đó "Boss" lớn trong nhà chỉ biết ngồi cười lộn ruột nhìn mọi việc đang diễn ra.
Khoảng 10 phút sau, mọi người đã có mặt đầy đủ tại phòng ăn của biệt thự Blood. Bữa sáng sẽ vẫn chìm trong tiếng cãi nhau um sùm này cho đến khi tiếng chuông cửa vang lên làm chấm dứt mọi âm thanh trong căn biệt thự. Nghe tiếng, Quản gia Tư liền bước ra xem là ai thì vô cùng ngạc nhiên vội cúi chào người đó rồi tỏ ý mời người đó vào trong. Theo chân Quản gia Tư vào phòng ăn, cả đám đang ăn thì lập tức dừng ngay mọi hoạt động ăn uống dưới mọi hình thức, trố mắt nhìn nhau rồi hét lên:
STILL !?
_ Anh đến làm gì vậy ? - Sun ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Still. Nó không biết anh đến đây làm gì vì trước giờ anh chưa bao giờ đến đây vào buổi sáng. Không chỉ nó mà những người khác đều thắc mắc như vậy.
_ Bộ anh đến không vui sao ? Giận à nha! - Still nhăn mặt, buông giọng giận lẫy.
Giọng nói giận dỗi cũng như hành động của Still làm Dan, Rack và Kem đang ăn thì không khỏi rùng mình. Thật không thể tin chàng trai bí ẩn, lịch lãm hôm qua lại có những hành động như vậy.Nhưng đối với Shen, Sun và Moon thì đó chính là tính cách thật của Still. Trước mặt người khác, anh luôn tỏ ra mình là một người chững chạc, quả quyết trong mọi suy nghĩ hay hành động nhưng đối với người mà anh đã xem là bạn, là người thân, anh muốn là chính mình, là Hoàng Nhơn Tâm luôn vui vẻ, nhí nhố. Dan gãi đầu, nhìn Still một lượt từ trên xuống dưới rồi chợt thấy hai chiếc va li to đùng được dựng đứng ở sau Still. Cả bọn đồng loạt trợn tròn đôi mắt, há hốc mồm kinh ngạc:
_ Không lẽ là...
_ Phải, từ hôm nay tôi sẽ ở đây với mọi người. - Still gật đầu thay cho câu trả lời, mỉm cười quay sang Quản gia Tư chuẩn bị phòng cho mình.
Quản gia Tư cúi đầu tuân lời, lệnh cho những người hầu khác chuẩn bị và đem đồ của Still về phòng. Cả đám vừa tiếp tục công việc ăn uống vừa suy nghĩ cách đối phó vì một thành phần nguy hiểm không kém lại dọn đến đây, chắc cái nhà này loạn lên mất. Bất chợt chiếc điện thoại ngoài phòng khách reo lên, Quản gia Tư từ tốn nhấc máy lên nghe thì một giọng nói quen thuộc vang lên từ đầu dây bên kia, ông vội vàng đem chiếc điện thoại vào cho Shen. Anh không hiểu ý của Quản gia Tư cho lắm nhưng vẫn cầm máy lên nghe.
_ Shen hả con ? Thằng nhóc Still đã qua chưa ? Nếu đã qua rồi thì mau chuẩn bị phòng cho nó nhé, thằng nhóc sẽ ở chung với các con đấy. Nhớ là chăm sóc các em cẩn thận nha con. Mẹ yêu mấy đứa nhiều lắm!
Người đó nói một lèo rồi cúp máy, trước khi cúp còn mi gió một cái mới chịu cúp. Shen nhận ra đây chính là giọng của mama yêu dấu đang đi công tác cùng baba kính yêu bên Mỹ. Anh nghe xong muốn rớt cả điện thoại, nhìn Still bằng ánh mắt kinh sợ, giọng run run:
_ Trời ơi, mama vừa gọi nói là Still sẽ ở lại đây với chúng ta luôn...
_ Cái gì ? - Cả đám đồng thanh ngồi bật dậy.
_ Hêhêhê...Mong mọi người chiếu cố nhá. - Still nháy mắt tinh nghịch.
Người khách không mời mà đến đã bắt đầu gia nhập vào biệt thự lộn xộn Blood này. Mở ra những ngày tháng vui vẻ những cũng đầy bi thương trên con đường tương lai phía trước...
/21
|