Bọn nó vẫn đi học bình thường nhưng k hề chú tâm vô bài học mà chúi mũi vào máy tính, điện thoại. Nó chợt nhớ ra rằg lúc trc nó đã nghe đc 1 tin từ miệng của nhỏ Ánh nên nó đã đột nhập vào máy chủ của công ti quả nhiên k ngoài tầm dự đoán
-thì ra là vậy thảo nào nào k tìm đc-nó nở nụ cười thỏa mãn có phần bí hiểm-xem đi nhớ k đc hét lên đó-nó ra hiệu cho bọn kia nên nhỏ mồm và đưa máy tính cho, nó nói k hề sai khi bọn kia vừa đọc xong suýt thì đập bàn đập ghế mà bật dậy chạy ngay đến công ti nhà nhỏ Ánh để mà phá tan nát ra lun. Cũng may mà nó kịp ngăn lại nếu k thì to chuyện lên cho mà xem
-cái gì cũng phải từ từ xem xét tình hình r ms ra tay đến lúc chắc chắn r cũng chưa muộn-nó khuyên-việc quan trọng bây h là cứ giả vờ như chưa biết chuyện gì mà âm thầm quan sát theo dõi tình hình
-đc r tui tin bà-cả bọn gật đầu, nc đầu tiên thì chỉ biết làm như thế chứ biết làm thế nào trong lúc mk còn chưa biết đối phương ra sao.
Kết thúc buổi học nó rủ Mia đi chơi công viên nhóm tụi nó ''phá tan'' các trò chơi ở đó đến nỗi chủ tiệm phải đóng cửa vì bị chúng nó thu sạch k còn gì đến cuối ngày bảo vệ còn phải vào kêu chúng nó ra nếu k thì cái công viên này sập mất, tụi nó miễn cưỡng ra về trc khi đi còn đc ông bả vệ tặng cho 1 câu ''đi đi nhớ đừng có quay lại'', mặt đứa nào đứa đấy đen xì mắt giật giật, chỉ là chơi thôi mà có cần làm quá vậy k.
Những ngày tiếp theo tụi nó tìm địa điểm khác để dong chơi hết trung tâm này đến trung tâm khác, hết quán này đến quán kia ban ngày vẫn chơi bình thường ban đêm thì thức khuya điều tra đến hôm sau trao đổi ngày ngày diễn ra như z đã 2 tuần trôi qua nhưng ngoài những cái nó hách đc thì chẳng còn gì hơn. Chán nản nên vẫn chơi dong dài
-êy...Chuyện của tui thì tính sao...sao mấy bà cứ chơi hoài vậy-ken thì đang lo sốt vó lên k điều tra đc gì vậy mà bọn nó thì cứ chơi hoài à ít ra thì hãy tỏ vẻ như mk đang điều tra để hắn đỡ lo chứ cứ như thế này thì hắn càng thấy thất vọng nhiều hơn
-''đừng có trưng bộ mặt đó ra tôi thấy ngứa mắt lắm đó''-nó nghĩ trong đầu vì đoán rằng hắn đọc đc
-''k thể trách tui đc tại mấy bà cứ như k có chuyện gì xảy ra z''-hắn cũng đáp trả nhưng k nói mà nghĩ trong đầu (để làm đc việc này cũng là nhờ cái điện thoại miễn phí của hắn cho từ đầu đó)
-''ông dùng đc máy tính đúng k tự về nhà tui lấy ở trên kệ sách cái máy tính tôi đã cop lại hết r nhưng hãy giữ bí mật đừng để cho ng khác biết và cũng đừng tới tìm tui ngay như z sẽ rất dễ bị lộ''
-''uk tui biết r đi trc nha''-hắn nói r biến mất lun
-hết nói nổi mà-nó lắc đầu ngán ngẩm-mk về trc đây k hiểu sao mấy hôm nay lại buồn ngủ thế k biết nữa -nó ngáp 1 cái rõ dài
-uk bà về thì tụi này cũng về tui cũng thấy buồn ngủ r-yuki và yumi cũng than
-um kin ông đưa yumi về còn kan đưa yuki về, tui tự về là đc
-okey-hai ng đó vừa nghe đến vậy là mặt mày hớn hở vội đi lấy xe đưa 2 nàng về, còn nó cũng như nó vừa nói thôi quốc bộ về nhà lúc đầu thì đi cũng vs Mia 1 đoạn nhưng sau đó thì cả 2 tách nhau đi ngược chiều.
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ở 1 góc khuất
-chị à có lẽ chúng k điều tra thêm đc gì em thấy chúng chỉ có ăn r chơi k à
-đừng chủ quan có thể đó là 1 cái bẫy hãy sáng suốt 1 chút
-vâng em biết r em sẽ cố gắng để k là chị thất vọng
-um...cẩn thận...
- vâng em hiểu mà...
-thì ra là vậy thảo nào nào k tìm đc-nó nở nụ cười thỏa mãn có phần bí hiểm-xem đi nhớ k đc hét lên đó-nó ra hiệu cho bọn kia nên nhỏ mồm và đưa máy tính cho, nó nói k hề sai khi bọn kia vừa đọc xong suýt thì đập bàn đập ghế mà bật dậy chạy ngay đến công ti nhà nhỏ Ánh để mà phá tan nát ra lun. Cũng may mà nó kịp ngăn lại nếu k thì to chuyện lên cho mà xem
-cái gì cũng phải từ từ xem xét tình hình r ms ra tay đến lúc chắc chắn r cũng chưa muộn-nó khuyên-việc quan trọng bây h là cứ giả vờ như chưa biết chuyện gì mà âm thầm quan sát theo dõi tình hình
-đc r tui tin bà-cả bọn gật đầu, nc đầu tiên thì chỉ biết làm như thế chứ biết làm thế nào trong lúc mk còn chưa biết đối phương ra sao.
Kết thúc buổi học nó rủ Mia đi chơi công viên nhóm tụi nó ''phá tan'' các trò chơi ở đó đến nỗi chủ tiệm phải đóng cửa vì bị chúng nó thu sạch k còn gì đến cuối ngày bảo vệ còn phải vào kêu chúng nó ra nếu k thì cái công viên này sập mất, tụi nó miễn cưỡng ra về trc khi đi còn đc ông bả vệ tặng cho 1 câu ''đi đi nhớ đừng có quay lại'', mặt đứa nào đứa đấy đen xì mắt giật giật, chỉ là chơi thôi mà có cần làm quá vậy k.
Những ngày tiếp theo tụi nó tìm địa điểm khác để dong chơi hết trung tâm này đến trung tâm khác, hết quán này đến quán kia ban ngày vẫn chơi bình thường ban đêm thì thức khuya điều tra đến hôm sau trao đổi ngày ngày diễn ra như z đã 2 tuần trôi qua nhưng ngoài những cái nó hách đc thì chẳng còn gì hơn. Chán nản nên vẫn chơi dong dài
-êy...Chuyện của tui thì tính sao...sao mấy bà cứ chơi hoài vậy-ken thì đang lo sốt vó lên k điều tra đc gì vậy mà bọn nó thì cứ chơi hoài à ít ra thì hãy tỏ vẻ như mk đang điều tra để hắn đỡ lo chứ cứ như thế này thì hắn càng thấy thất vọng nhiều hơn
-''đừng có trưng bộ mặt đó ra tôi thấy ngứa mắt lắm đó''-nó nghĩ trong đầu vì đoán rằng hắn đọc đc
-''k thể trách tui đc tại mấy bà cứ như k có chuyện gì xảy ra z''-hắn cũng đáp trả nhưng k nói mà nghĩ trong đầu (để làm đc việc này cũng là nhờ cái điện thoại miễn phí của hắn cho từ đầu đó)
-''ông dùng đc máy tính đúng k tự về nhà tui lấy ở trên kệ sách cái máy tính tôi đã cop lại hết r nhưng hãy giữ bí mật đừng để cho ng khác biết và cũng đừng tới tìm tui ngay như z sẽ rất dễ bị lộ''
-''uk tui biết r đi trc nha''-hắn nói r biến mất lun
-hết nói nổi mà-nó lắc đầu ngán ngẩm-mk về trc đây k hiểu sao mấy hôm nay lại buồn ngủ thế k biết nữa -nó ngáp 1 cái rõ dài
-uk bà về thì tụi này cũng về tui cũng thấy buồn ngủ r-yuki và yumi cũng than
-um kin ông đưa yumi về còn kan đưa yuki về, tui tự về là đc
-okey-hai ng đó vừa nghe đến vậy là mặt mày hớn hở vội đi lấy xe đưa 2 nàng về, còn nó cũng như nó vừa nói thôi quốc bộ về nhà lúc đầu thì đi cũng vs Mia 1 đoạn nhưng sau đó thì cả 2 tách nhau đi ngược chiều.
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ở 1 góc khuất
-chị à có lẽ chúng k điều tra thêm đc gì em thấy chúng chỉ có ăn r chơi k à
-đừng chủ quan có thể đó là 1 cái bẫy hãy sáng suốt 1 chút
-vâng em biết r em sẽ cố gắng để k là chị thất vọng
-um...cẩn thận...
- vâng em hiểu mà...
/62
|