Sự Hấp Dẫn Của Tổng Tài

Chương 227: Dục Tú Mất Tích Rồi

/1073




Trình Dục Tú mất tích rồi, từ sau cuộc gọi đó, số của cô vẫn không liên lạc được.

Tông Khải Phong đi huyện Mạnh Thành tìm cô một lần, muốn hỏi cho rõ ràng nhưng không tìm được cô, mà bạn trai cũ của cô Bạch Hồng Phi cũng không thấy đâu.

Anh mới bỏ cuộc, tin rằng Trình Dục Tú thực sự đã đi theo Bạch Hồng Phi rồi.
Những lời nói trước đây đều là giả.

Nhưng Văn Nhàn không tin Trình Dục Tú sẽ đi như vậy, sao cô ấy có thể bỏ rơi con trai mình chứ?
“Em tin con người cô ấy" Văn Nhàn kiên định.

Tông Khải Phong rất thất vọng, anh không muốn nói mà chỉ muốn yên tĩnh một mình nên không để ý tới lời nói của Văn Nhàn mà đi lên lầu một mình.
Văn Nhàn ôm đứa bé ra ngoài về nhà họ Văn.

Chuyện này, cô nhất định phải hỏi rõ ràng, rốt cuộc có phải Văn Khuynh làm không?
Dù gì anh cũng có lý do.

Anh không muốn quan hệ hai nhà xa cách, không muốn cô không hạnh phúc nên bắt Trịnh Dục Tú đi.

Lúc cô về nhà, Văn Khuynh vẫn chưa về.


“Mẹ, bao giờ anh con về?”
Bà Văn rũ quần áo cho Văn Nhàn, ôm đứa bé lại: “Con vừa từ bệnh viện về được mấy ngày, con chưa hết cữ sao đã chạy ra ngoài? Muốn gặp anh thì gọi điện thoại là nói tới thăm con rồi sao?”
Văn Nhàn cười gượng gạo nói: “Con cũng nhớ ba mẹ, ngồi trong xe không lạnh, con lại mặc nhiều quần áo
Bà Văn mỉm cười, con gái nói nhớ mình đương nhiên bà rất vui, người ta nói con gái lấy chồng như bát nước đổ đi nhưng Văn Nhàn còn nhớ tới họ, bà có thể không vui sao.

Bà cúi đầu nhìn đứa trẻ trong lòng, mới sinh được mấy ngày mà khuôn mặt nhỏ bé đã dần to lên rồi.

Văn Nhàn cũng nhìn theo: “Mới mấy ngày mà đã mập lên rồi”
“Trẻ con trong tháng lớn rất nhanh, sau tháng này có đứa lớn nhanh cũng chỉ có thể được hơn ba cân.” Bà Văn đã nuôi hai đứa con nên có kinh nghiệm.

Bà sợ con gái cảm lạnh nên bảo cô vào phòng nghỉ ngơi, cô nằm trên giường, lo lắng Tông Khải Phong ở nhà một mình mới gọi điện thoại cho người làm ở nhà chăm sóc tốt cho Tổng Khải Phong.

Trình Dục Tú đột nhiên mất tích nên cô nhận ra Tông Khải Phong chịu cú sốc rất lớn.

Vì vậy, cô mới tới tìm Văn Khuynh, cô phải xác định rõ Trình Dục Tú bị Văn Khuynh bắt hay thực sự bỏ đi với Bạch Hồng Phi rồi.

Nếu như bị bắt, cho dù cô nói rõ sự thật, cả đời này không thể ở bên Trang Tử Ý cũng phải cứu người ra.

Nếu như cô ấy thực sự bỏ đi cùng Bạch Hồng Phi thì cô phải ở lại chăm sóc Tông Khải Phong và đứa bé.

Sự việc vì cô mà xảy ra nên cô buộc phải gánh chịu hậu quả này.

Còn về Trang Tử Ý, cô chỉ có thể phụ lòng anh.

Nghĩ rồi, ánh mắt cô rơi xuống cơ thể đứa trẻ sơ sinh nằm bên cạnh, cô đưa tay vuốt ve mặt cậu.

Sao cô có thể để đứa trẻ nhỏ như vậy không có mẹ chứ?
Văn Khuynh không về ăn tối nên Văn Nhàn rất sốt ruột: “Anh ấy bận như thế sao?”
“Dạo này anh con ở bên ngoài nhiều” Bà Văn nói.

Văn Nhàn cố tình dò hỏi: "Anh ấy ở bên ngoài làm gì?”
“Chuyện công việc thôi, nó còn chưa lấy vợ, ngoài chuyện công việc còn không gì bận bịu?”
Văn Nhàn muốn nghe ngóng chuyện của Văn Khuynh từ mẹ mình nhưng không thành, nghĩ không phải, nếu như Văn Khuynh thực sự bắt Trình Dục Tú thì làm sao để ba mẹ biết?
Chắc chắn anh sẽ giấu họ, sợ họ lo lắng.

Vì có thể nhìn thấy Văn Khuynh về nhà và cũng bởi chuyện Trình Dục Tú mà cô không ngủ được, vẫn luôn đợi Văn Khuynh về.

Tới khi gần mười giờ, cô mới nghe được tiếng chuông cửa.


Cô nhẹ nhàng vén chăn đi xuống, sợ làm em bé thức giấc nên rất khẽ khàng.

Văn Khuynh treo áo lên móc nhìn Văn Nhàn ở trong nhà mà chau mày: “Còn đang ở cữ, sao lại chạy về rồi? Cãi nhau với Tông Khải Phong à?”
Vừa lên tiếng đã dò hỏi chuyện Văn Nhàn và Tông Khải Phong.

“Em và anh ấy rất tốt" Văn Nhàn đi tới, nhìn anh: "Anh à, anh nói thật cho em biết, anh có bắt một người phụ nữ tên là Trình Dục Tú không?”
Văn Khuynh dừng lại một lúc rồi rất nhanh đã phản ứng lại: “Trình Dục Tú là ai?"
Nhưng trong lòng anh đang rất căng thẳng, lẽ nào Văn Nhàn biết chuyện Tông Khải Phong nuôi người tình ở bên ngoài?
“Em à?”
“Anh, anh biết em là Khải Phong lấy nhau vì quan hệ giữa hai gia tộc, chúng em không có tình yêu, đứa bé cũng vì quan hệ hai nhà chúng em mới sinh.

Anh ấy có một người phụ nữ, em biết, em đồng ý, anh không cần cảm thấy em chịu thiệt thòi.

Nếu như anh.

thực sự bắt cô ấy thì xem như em xin anh, tha cho cô ấy”
| Văn Khuynh không thể nào ngờ được, Văn Nhàn lại biết quan hệ giữa Tông Khải Phong và Trình Dục Tú mà không ghen, không tức?
"Em à, có người phụ nữ đó tồn tại, sao em có thể sống hạnh phúc với Tông Khải Phong chứ? Hai người làm sao bồi dưỡng tình cảm?”.

"Anh à, em nói rồi, anh cứ giao người cho em trước, chuyện còn lại để em giải quyết.”
“Anh không bắt cô ta, không phải cô ta bỏ trốn theo bạn trai cũ sao? Sao em lại hỏi anh đòi người? Là Tông Khải Phong bảo em.

tới?" Văn Khuynh cười lạnh nhạt trong lòng.

Nghe lời Văn Nhàn nói, anh càng không thể thả người.

Có cô ta thì sao Văn Nhàn và Tông Khải Phong có thể bồi dưỡng tình cảm?
Cho dù kết hôn, sinh con cũng phải bắt buộc ở bên nhau.

Không quan tâm là vì lợi ích gia tộc hay vì đứa nhỏ.

“Anh, anh thực sự không bắt cô ấy sao?” Văn Nhàn ngước nhìn anh, muốn tìm ra bằng chứng anh nói dối.

Văn Khuynh nhìn thẳng vào cô, nói dõng dạc: “Đúng vậy, anh không bắt cô ấy”.

Văn Khuynh là người như thế nào chứ, ở trong quân ngũ, có trận địa nào anh chưa từng gặp qua?
Đừng nói tới Văn Nhàn ép hỏi, cho dù là ba mẹ thẩm tra, anh cũng có thể qua mặt không một chút dấu vết.


Văn Nhàn chỉ đoán anh bắt Trình Dục Tú nhưng không có chứng cứ, lúc này anh không thừa nhận thì cô cũng chẳng có cách gì.

"Anh..."
"Không còn sớm nữa, ngủ đi, anh luyện tập một ngày rất mệt rồi, để anh nghỉ ngơi một chút được không?" Văn Khuynh ngắt lời cô rõ ràng là không muốn nói nhiều nữa.

Văn Nhàn mím môi, giọng nói gượng gạo: "Anh, anh biết khi em lấy Khải Phong trong lòng vẫn còn Tử Ý, nên anh ấy có người khác cũng là chuyện bình thường, em không để tâm, anh đừng bất bình thay em nữa.

Nếu như anh thực sự bắt cô ấy thì xin anh, thả cô ấy ra được không?”.

“Hai người ai nấy đều có người tình trong lòng thì làm sao mà chung sống? Thà rằng cứ ly hôn quách cho xong, sao lại sợ tổn hại lợi ích gia tộc mà gắng gượng bên nhau? Văn Nhàn, em lấy chồng rồi nên sống cho tốt, đừng có ôm ấp mấy suy nghĩ không đàng hoàng nữa, và còn nữa, anh không bắt cô ta”
Nói xong, Văn Khuynh đi qua người cô vào phòng.

Văn Nhàn đứng ở chỗ cũ rối loạn một lúc.

Lẽ nào cô nghi ngờ sai rồi?
Văn Khuynh thực sự không bắt người?
Nhưng cô luôn cảm thấy tính cách của Trình Dục Tú sẽ không tái hợp với Bạch Hồng Phi, càng không bỏ trốn.

Cô ấy còn chưa thăm con, sao có thể biến mất như vậy?
Cô không tin, nhưng thái độ Văn Khuynh kiên quyết như vậy nên nhất thời cô cũng không biết mình nên làm gì.

Cô đi về phòng, đứa bé trên giường đã dậy nhưng không khóc, không bè nheo mà đang mở to mắt nhìn đi nhìn lại như nhìn thế giới này.

Nhưng y tá nói bây giờ tầm nhìn của bé không xa nên cô đi tới gần cúi đầu nhìn cậu.

Mắt cậu vẫn xoay tròn như thể không phát hiện ra sự tồn tại của cô.

Quả nhiên cậu không nhìn thấy cô.

Văn Nhàn ôm cậu bé dậy.
- -----------------.



/1073

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status