Editor:HamNguyet
Hoa ngự y vẻ mặt nghiêm túc hỏi lại nàng mấy vấn đề, Tần Lạc Y đều mờ mịt lắc đầu tỏ vẻ không nhớ dõ.
Hồi Vương gia,đầu quận chúa bị thương nặng, hẳn là mất trí nhớ! Hoa ngự y đứng dậy, vuốt râu, lắc lắc đầu,đưa ra kết luận cuối cùng.
Đáy lòng Tần Lạc Y không tiếng động nở nụ cười. Có lời nói lão ngự y này,hành vi về sau của nàng, cho dù khác thường không giống trước kia, cũng sẽ không khiến cho người khác hoài nghi.
Nàng thở dài nhẹ nhõm một hơi,Tần Lạc Hàn vẫn đứng bên người nàng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Trong mắt có ảo não, cũng có may mắn.
Dư quang khóe mắt Tần Lạc Y thoáng nhìn qua, trong lòng cười lạnh.
Nàng từng một lòng đắm chìm trong tu luyện, đối với lời nói vị hôn phu, bởi vì thương hắn, cho tới bây giờ vẫn tin tưởng không nghi ngờ, kết quả cuối cùng chính mình đưa tới họa sát thân!
Đường tỷ tương thân tương ái của nàng không chỉ đoạt vị hôn phu nàng yêu,hơn nữa còn cùng nam nhân chết tiệt kia liên thủ phản bội cảm tình nàng,mà vị hôn phu của nàng thậm chí còn vì nữ nhân kia đoạt đi vị trí gia chủ vốn thuộc về nàng, đối với nàng ngoan độc hạ sát thủ...
Mà hiện tại, nàng trọng sinh trên người Tần Lạc Y, quyết không cho bất luận kẻ nào có cơ hội tổn thương nàng!
Tần Lạc Hàn...nữ nhân này, tốt nhất cùng việc nàng bị thương,trúng xuân dược không dính dáng đến, nếu không, nàng sẽ làm cho nàng biết,thế nào được gọi là sống không bằng chết!
Mất trí nhớ? Tần Lăng Vân nhìn nữ nhi có vẻ tái nhợt mệt mỏi nằm trên giường, trong mắt tràn ngập thương tiếc: Kia,đến khi nào nàng có thể nhớ lại?
Chuyện này không xác định được!
Hoa ngự y trầm ngâm một lát nói: Hiện tượng mất trí nhớ do thời điểm va chạm mà thành,khi va chạm với lực đạo lớn khiến đầu tụ máu,trước hết hạ quan khai cho quận chúa chút thuốc lưu thông máu,có lẽ mấy tháng sau,máu tụ tự tan, quận chúa sẽ gặp chậm rãi khôi phục trí nhớ trước kia... Mấy tháng sau nàng có thể nhớ lại mọi chuyện? Tần Lăng Vân nghe vậy, khóe môi nổi lên một chút ý cười.
Tạ Như Yên như trút được gánh nặng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tần Lạc Hàn lại vò chặt khăn tay,âm thầm cắn răng nghiến lợi.
Hoa ngự y lắc lắc đầu: Thời gian mấy tháng là tình huống lạc quan,thời gian cụ thể có thể dài hơn, cũng không xác định dõ, cũng có khả năng cần vài năm,hoặc quận chúa sẽ cả đời đều không nhớ lại...
Khóe môi Tần Lăng Vân ý cười giảm đi, nhìn nữ nhi con ngươi đen sáng ngời trong suốt đang nhìn hắn bằng ánh mắt xa lạ,tuấn mi nhíu chặt: Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?
Hoa ngự y lại lần nữa lắc lắc đầu: Thương thế quận chúa ở đầu, có thể hữu kinh vô hiểm tỉnh lại đã được coi là kỳ tích...Vương gia, cái khác liền thuận theo tự nhiên đi...Ân, trừ bỏ dùng thuốc,cũng có thể kể thật nhiều chuyện trước kia cho quận chúa nghe,đến những địa phương quen thuộc, có lẽ sẽ giúp ích rất nhiều đối với bệnh tình của quận chúa...
Tần Lăng Vân gật gật đầu,Hoa ngự y trước khi xuất môn liền đích thân khai thuốc sau mới rời đi.
Mười ngày sau,thương thế trên người Tần Lạc Y đã bình phục không sai biệt lắm,từ trong miệng Tạ Như Yên cùng các nha đầu,bà tử, nàng đối với thế giới này cũng hiểu biết không ít.
Nơi này là Thánh Long đại lục,diện tích lãnh thổ Thánh Long đại lục mở mang, nguyên bản ba đại quốc Sở, Yến, Triệu,ở thế chân vạc, chung quanh còn có rất nhiều tiểu quốc, bất quá lãnh thổ tiểu quốc bần hàn,lực lượng quá yếu, đều dựa vào hơi thở ba đại quốc mà sinh tồn,trở thành phụ quốc của ba đại quốc.
Chẳng qua cục diện thế chân vạc này mấy tháng trước bị đánh vỡ.
Hai đại quốc Yến- Triệu bí mật liên thủ muốn nuốt chửng Sở quốc, đem Sở quốc chia cắt, nào biết rằng âm mưu không chỉ thất bại, ngược lại bị phụ thân của nàng, hiện tại là Trấn Nam Vương Tần Lăng Vân dẫn binh đánh lui, đoạt lại thành trì, thế như chẻ tre đánh tới trong nước hai đại quốc Yến-Triệu, đoạt hơn phân nửa lãnh thổ hai quốc gia...
Hiện tại Thánh Long đại lục,lãnh thổ Sở quốc rộng lớn, chiếm một nửa có dư, mà nguyên bản hai đại quốc Yến-Triệu đang ở thế chân vạc cũng sợ hãi nhượng bộ.
Đương nhiên, hết thảy chuyện này đều do công lao của phụ thân nàng Tần Lăng Vân,hoàng đế Sở quốc ngoại lệ ban thưởng, phong phụ thân nàng thành Trấn Nam Vương gia, phong nàng thành quận chúa,hơn nữa còn tứ hôn nàng cho người tài hoa, tuấn mỹ vô trù-Tam hoàng tử Sở Dật Tu...
Hoa ngự y vẻ mặt nghiêm túc hỏi lại nàng mấy vấn đề, Tần Lạc Y đều mờ mịt lắc đầu tỏ vẻ không nhớ dõ.
Hồi Vương gia,đầu quận chúa bị thương nặng, hẳn là mất trí nhớ! Hoa ngự y đứng dậy, vuốt râu, lắc lắc đầu,đưa ra kết luận cuối cùng.
Đáy lòng Tần Lạc Y không tiếng động nở nụ cười. Có lời nói lão ngự y này,hành vi về sau của nàng, cho dù khác thường không giống trước kia, cũng sẽ không khiến cho người khác hoài nghi.
Nàng thở dài nhẹ nhõm một hơi,Tần Lạc Hàn vẫn đứng bên người nàng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Trong mắt có ảo não, cũng có may mắn.
Dư quang khóe mắt Tần Lạc Y thoáng nhìn qua, trong lòng cười lạnh.
Nàng từng một lòng đắm chìm trong tu luyện, đối với lời nói vị hôn phu, bởi vì thương hắn, cho tới bây giờ vẫn tin tưởng không nghi ngờ, kết quả cuối cùng chính mình đưa tới họa sát thân!
Đường tỷ tương thân tương ái của nàng không chỉ đoạt vị hôn phu nàng yêu,hơn nữa còn cùng nam nhân chết tiệt kia liên thủ phản bội cảm tình nàng,mà vị hôn phu của nàng thậm chí còn vì nữ nhân kia đoạt đi vị trí gia chủ vốn thuộc về nàng, đối với nàng ngoan độc hạ sát thủ...
Mà hiện tại, nàng trọng sinh trên người Tần Lạc Y, quyết không cho bất luận kẻ nào có cơ hội tổn thương nàng!
Tần Lạc Hàn...nữ nhân này, tốt nhất cùng việc nàng bị thương,trúng xuân dược không dính dáng đến, nếu không, nàng sẽ làm cho nàng biết,thế nào được gọi là sống không bằng chết!
Mất trí nhớ? Tần Lăng Vân nhìn nữ nhi có vẻ tái nhợt mệt mỏi nằm trên giường, trong mắt tràn ngập thương tiếc: Kia,đến khi nào nàng có thể nhớ lại?
Chuyện này không xác định được!
Hoa ngự y trầm ngâm một lát nói: Hiện tượng mất trí nhớ do thời điểm va chạm mà thành,khi va chạm với lực đạo lớn khiến đầu tụ máu,trước hết hạ quan khai cho quận chúa chút thuốc lưu thông máu,có lẽ mấy tháng sau,máu tụ tự tan, quận chúa sẽ gặp chậm rãi khôi phục trí nhớ trước kia... Mấy tháng sau nàng có thể nhớ lại mọi chuyện? Tần Lăng Vân nghe vậy, khóe môi nổi lên một chút ý cười.
Tạ Như Yên như trút được gánh nặng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tần Lạc Hàn lại vò chặt khăn tay,âm thầm cắn răng nghiến lợi.
Hoa ngự y lắc lắc đầu: Thời gian mấy tháng là tình huống lạc quan,thời gian cụ thể có thể dài hơn, cũng không xác định dõ, cũng có khả năng cần vài năm,hoặc quận chúa sẽ cả đời đều không nhớ lại...
Khóe môi Tần Lăng Vân ý cười giảm đi, nhìn nữ nhi con ngươi đen sáng ngời trong suốt đang nhìn hắn bằng ánh mắt xa lạ,tuấn mi nhíu chặt: Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?
Hoa ngự y lại lần nữa lắc lắc đầu: Thương thế quận chúa ở đầu, có thể hữu kinh vô hiểm tỉnh lại đã được coi là kỳ tích...Vương gia, cái khác liền thuận theo tự nhiên đi...Ân, trừ bỏ dùng thuốc,cũng có thể kể thật nhiều chuyện trước kia cho quận chúa nghe,đến những địa phương quen thuộc, có lẽ sẽ giúp ích rất nhiều đối với bệnh tình của quận chúa...
Tần Lăng Vân gật gật đầu,Hoa ngự y trước khi xuất môn liền đích thân khai thuốc sau mới rời đi.
Mười ngày sau,thương thế trên người Tần Lạc Y đã bình phục không sai biệt lắm,từ trong miệng Tạ Như Yên cùng các nha đầu,bà tử, nàng đối với thế giới này cũng hiểu biết không ít.
Nơi này là Thánh Long đại lục,diện tích lãnh thổ Thánh Long đại lục mở mang, nguyên bản ba đại quốc Sở, Yến, Triệu,ở thế chân vạc, chung quanh còn có rất nhiều tiểu quốc, bất quá lãnh thổ tiểu quốc bần hàn,lực lượng quá yếu, đều dựa vào hơi thở ba đại quốc mà sinh tồn,trở thành phụ quốc của ba đại quốc.
Chẳng qua cục diện thế chân vạc này mấy tháng trước bị đánh vỡ.
Hai đại quốc Yến- Triệu bí mật liên thủ muốn nuốt chửng Sở quốc, đem Sở quốc chia cắt, nào biết rằng âm mưu không chỉ thất bại, ngược lại bị phụ thân của nàng, hiện tại là Trấn Nam Vương Tần Lăng Vân dẫn binh đánh lui, đoạt lại thành trì, thế như chẻ tre đánh tới trong nước hai đại quốc Yến-Triệu, đoạt hơn phân nửa lãnh thổ hai quốc gia...
Hiện tại Thánh Long đại lục,lãnh thổ Sở quốc rộng lớn, chiếm một nửa có dư, mà nguyên bản hai đại quốc Yến-Triệu đang ở thế chân vạc cũng sợ hãi nhượng bộ.
Đương nhiên, hết thảy chuyện này đều do công lao của phụ thân nàng Tần Lăng Vân,hoàng đế Sở quốc ngoại lệ ban thưởng, phong phụ thân nàng thành Trấn Nam Vương gia, phong nàng thành quận chúa,hơn nữa còn tứ hôn nàng cho người tài hoa, tuấn mỹ vô trù-Tam hoàng tử Sở Dật Tu...
/479
|