Editor:HamNguyet
Vân Khinh La là nữ nhi Vân thừa tướng quyền cao chức trọng ở Sở quốc,mà còn lại Mạnh Uyển Tình là chất nữ bên nhà ngoại thích Mạnh thái hậu.
*(ngoại thích:nhà ngoại)*
Hai nữ nhân này lớn lên đều thiên kiều bá mị, xinh đẹp dị thường, hơn nữa trên người mặc y phục tinh xảo chế tác tỉ mỉ, trang điểm xinh đẹp như hoa hải đường nở rộ ngoài đình.
Trong Vọng Hà đình,bên môi Tần Lạc Y mang theo cười đạm, một bên tao nhã uống trà, một bên bất động thanh sắc đánh giá hai nữ nhân này.
Lúc trước, Hạnh Nhi cùng Liễu Nhi lặng lẽ nói cho nàng, trước kia nàng cực thích hai người này, thường xuyên thỉnh các nàng đến phủ chơi đùa...
Nàng cũng thật sự không hiểu Tần Lạc Y đời trước thích hai nữ tử này ở điểm gì,hai người này rõ ràng trên mặt tươi cười, nhưng là trong mắt thần sắc hèn mọn, như thế nào cũng che dấu không được!
Lạc Y muội muội, hì hì, ngươi còn nhớ rõ sao, ngày đó ngươi vụng trộm nhìn lén Tam hoàng tử, liền từ nơi đó ngã xuống nước! Mạnh Uyển Tình chỉ vào ngôi đình cách đây không xa, cười hì hì nói với nàng, đáy mắt mang theo một tia ác ý trêu ghẹo.
Vân Khinh La quay đầu đi, nhìn xa xa, cũng xuy một tiếng nở nụ cười: Hiện tại bên ngoài đều lưu truyền muội muội vì bị nước cuốn trôi đi khăn che mặt, nên mới luẩn quẩn trong lòng...Lạc Y muội muội, ngươi thật ngốc! Sau thành thân, Tam hoàng tử sớm hay muộn cũng sẽ biết chân diện thật của ngươi, làm cái gì luẩn quẩn trong lòng như vậy a?
Vừa nói chuyện, còn một bên hướng tới trên trán nàng nhìn nhìn. Đáng tiếc nơi đó dùng tử ngọc cao, một chút dấu vết cũng không có, làm cho nàng hơi có chút thất vọng.
Đúng vậy, Lạc Y muội muội, ngươi về sau cũng không thể như vậy...Khinh La nói đúng,mặt ngươi sớm hay muộn Tam hoàng tử cũng xem, không chỉ có xem, đến lúc đó còn muốn thân đây, hì hì,sau thành thân,chẳng lẽ ngươi định không tháo khăn che mặt ra cho Tam hoàng tử thấy sao?
Mạnh Uyển Tình vòng vo đảo mắt như hạt châu, đột nhiên cũng che miệng cười cười trêu chọc.Trong mắt Tần Lạc Y hiện lên một chút sắc lạnh,con ngươi lưu ly tối đen sáng bóng chợt loé nhìn các nàng,trong mắt lộ ra nghi hoặc thản nhiên: Sự tình trước kia ta đều không nhớ được, bất quá nương ta kể...Do ta không cẩn thận đụng phải trán, các ngươi vì cái gì nói ta nghĩ không ra a? Hơn nữa, bất quá bị người nhìn thấy mặt mà thôi, ta có cái gì mà phải luẩn quẩn trong lòng?
Hai nữ tử này, làm sao có bộ dáng tới thăm nàng,rõ ràng chính là đến chạm vào chỗ đau của nàng!
Nàng không phải bản tôn Tần Lạc Y, nghe xong lời này liền hiểu được tâm tình Tần Lạc Y(bản tôn), nếu thật sự Tần Lạc Y(bản tôn) nghe xong, chỉ sợ sẽ nổi lên tâm tư muốn chết thêm một lần nữa!
Ba người Tần Lạc Hàn giật mình, rất nhanh hai mặt liếc mắt nhìn nhau một cái. Lập tức Vân Khinh La vươn tay chỉ, hướng về phía Mạnh Uyển Tình cười cắn răng nói: Ta đã nói ngươi hết thảy mấy tin đấy chỉ là giả mà, muội muội không phải người như thế, mắt thấy sắp đạt thành tâm nguyện, gả cho Tam hoàng tử, như thế nào sẽ luẩn quẩn trong lòng đến tự sát a...
Ha ha, nguyên lai là ta hiểu lầm! Mạnh Uyển Tình trừng mắt nhìn, không để ý lắm cười hì hì nói:
Không phải là tốt nhất, Lạc Y muội muội, ngươi không biết, ngày đó sau khi trở về, nghe nói ngươi bị thương,ta lo lắng cho ngươi muốn chết, sớm muốn đến thăm ngươi, nhưng nghe nương ngươi nói ngươi cần được nghỉ ngơi nhiều...
Đúng vậy, Khinh La, Uyển Tình, các ngươi đừng nghe người bên ngoài nói hươu nói vượn, muội muội ta như thế nào sẽ luẩn quẩn trong lòng! Thật là không cẩn thận ngã bị thương! Tần Lạc Hàn tươi cười thay nàng mở miệng hướng các nàng giải thích.
Tần Lạc Y nhếch môi một cái. Tần Lạc Hàn giải thích, rõ ràng mã hậu pháo!
Tuyết Nhi đi lên châm trà cho các nàng.
Trước châm cho Vân Khinh La, đến phiên nàng thì Tần Lạc Hàn đứng lên,nghĩ muốn đưa tay lấy mấy chén trà đặt trên bàn đá cho Tuyết Nhi châm, nhưng nàng xoay người quá mau, khuỷu tay đột nhiên liền đánh vào người Tuyết Nhi, Tuyết Nhi không khống chế được,mắt thấy ấm trà hướng thân thể nàng đánh tới.
Tần Lạc Y dưới chân vừa động,ấm trà sắp đánh tới người như một kì tích xoay một vòng sau bắn ra ngoài...Sắc mặt Tuyết Nhi kịch biến, thét chói tai,nước trong ấm trà đổ xuống người Mạnh Uyển Tình nguyên bản vẫn đang ngồi bên cạnh nàng cùng Khinh La nói chuyện.
Vân Khinh La là nữ nhi Vân thừa tướng quyền cao chức trọng ở Sở quốc,mà còn lại Mạnh Uyển Tình là chất nữ bên nhà ngoại thích Mạnh thái hậu.
*(ngoại thích:nhà ngoại)*
Hai nữ nhân này lớn lên đều thiên kiều bá mị, xinh đẹp dị thường, hơn nữa trên người mặc y phục tinh xảo chế tác tỉ mỉ, trang điểm xinh đẹp như hoa hải đường nở rộ ngoài đình.
Trong Vọng Hà đình,bên môi Tần Lạc Y mang theo cười đạm, một bên tao nhã uống trà, một bên bất động thanh sắc đánh giá hai nữ nhân này.
Lúc trước, Hạnh Nhi cùng Liễu Nhi lặng lẽ nói cho nàng, trước kia nàng cực thích hai người này, thường xuyên thỉnh các nàng đến phủ chơi đùa...
Nàng cũng thật sự không hiểu Tần Lạc Y đời trước thích hai nữ tử này ở điểm gì,hai người này rõ ràng trên mặt tươi cười, nhưng là trong mắt thần sắc hèn mọn, như thế nào cũng che dấu không được!
Lạc Y muội muội, hì hì, ngươi còn nhớ rõ sao, ngày đó ngươi vụng trộm nhìn lén Tam hoàng tử, liền từ nơi đó ngã xuống nước! Mạnh Uyển Tình chỉ vào ngôi đình cách đây không xa, cười hì hì nói với nàng, đáy mắt mang theo một tia ác ý trêu ghẹo.
Vân Khinh La quay đầu đi, nhìn xa xa, cũng xuy một tiếng nở nụ cười: Hiện tại bên ngoài đều lưu truyền muội muội vì bị nước cuốn trôi đi khăn che mặt, nên mới luẩn quẩn trong lòng...Lạc Y muội muội, ngươi thật ngốc! Sau thành thân, Tam hoàng tử sớm hay muộn cũng sẽ biết chân diện thật của ngươi, làm cái gì luẩn quẩn trong lòng như vậy a?
Vừa nói chuyện, còn một bên hướng tới trên trán nàng nhìn nhìn. Đáng tiếc nơi đó dùng tử ngọc cao, một chút dấu vết cũng không có, làm cho nàng hơi có chút thất vọng.
Đúng vậy, Lạc Y muội muội, ngươi về sau cũng không thể như vậy...Khinh La nói đúng,mặt ngươi sớm hay muộn Tam hoàng tử cũng xem, không chỉ có xem, đến lúc đó còn muốn thân đây, hì hì,sau thành thân,chẳng lẽ ngươi định không tháo khăn che mặt ra cho Tam hoàng tử thấy sao?
Mạnh Uyển Tình vòng vo đảo mắt như hạt châu, đột nhiên cũng che miệng cười cười trêu chọc.Trong mắt Tần Lạc Y hiện lên một chút sắc lạnh,con ngươi lưu ly tối đen sáng bóng chợt loé nhìn các nàng,trong mắt lộ ra nghi hoặc thản nhiên: Sự tình trước kia ta đều không nhớ được, bất quá nương ta kể...Do ta không cẩn thận đụng phải trán, các ngươi vì cái gì nói ta nghĩ không ra a? Hơn nữa, bất quá bị người nhìn thấy mặt mà thôi, ta có cái gì mà phải luẩn quẩn trong lòng?
Hai nữ tử này, làm sao có bộ dáng tới thăm nàng,rõ ràng chính là đến chạm vào chỗ đau của nàng!
Nàng không phải bản tôn Tần Lạc Y, nghe xong lời này liền hiểu được tâm tình Tần Lạc Y(bản tôn), nếu thật sự Tần Lạc Y(bản tôn) nghe xong, chỉ sợ sẽ nổi lên tâm tư muốn chết thêm một lần nữa!
Ba người Tần Lạc Hàn giật mình, rất nhanh hai mặt liếc mắt nhìn nhau một cái. Lập tức Vân Khinh La vươn tay chỉ, hướng về phía Mạnh Uyển Tình cười cắn răng nói: Ta đã nói ngươi hết thảy mấy tin đấy chỉ là giả mà, muội muội không phải người như thế, mắt thấy sắp đạt thành tâm nguyện, gả cho Tam hoàng tử, như thế nào sẽ luẩn quẩn trong lòng đến tự sát a...
Ha ha, nguyên lai là ta hiểu lầm! Mạnh Uyển Tình trừng mắt nhìn, không để ý lắm cười hì hì nói:
Không phải là tốt nhất, Lạc Y muội muội, ngươi không biết, ngày đó sau khi trở về, nghe nói ngươi bị thương,ta lo lắng cho ngươi muốn chết, sớm muốn đến thăm ngươi, nhưng nghe nương ngươi nói ngươi cần được nghỉ ngơi nhiều...
Đúng vậy, Khinh La, Uyển Tình, các ngươi đừng nghe người bên ngoài nói hươu nói vượn, muội muội ta như thế nào sẽ luẩn quẩn trong lòng! Thật là không cẩn thận ngã bị thương! Tần Lạc Hàn tươi cười thay nàng mở miệng hướng các nàng giải thích.
Tần Lạc Y nhếch môi một cái. Tần Lạc Hàn giải thích, rõ ràng mã hậu pháo!
Tuyết Nhi đi lên châm trà cho các nàng.
Trước châm cho Vân Khinh La, đến phiên nàng thì Tần Lạc Hàn đứng lên,nghĩ muốn đưa tay lấy mấy chén trà đặt trên bàn đá cho Tuyết Nhi châm, nhưng nàng xoay người quá mau, khuỷu tay đột nhiên liền đánh vào người Tuyết Nhi, Tuyết Nhi không khống chế được,mắt thấy ấm trà hướng thân thể nàng đánh tới.
Tần Lạc Y dưới chân vừa động,ấm trà sắp đánh tới người như một kì tích xoay một vòng sau bắn ra ngoài...Sắc mặt Tuyết Nhi kịch biến, thét chói tai,nước trong ấm trà đổ xuống người Mạnh Uyển Tình nguyên bản vẫn đang ngồi bên cạnh nàng cùng Khinh La nói chuyện.
/479
|