Editor:HamNguyet
Mấy người Giản Ngọc Diễn không ngăn cản động tác hắn, nguy hiểm mất đi Tần Lạc Y, bọn họ tuyệt không muốn nghĩ tới.
Ta thật sự không có việc gì. Tần Lạc Y cong khóe môi lên, ở chỗ sâu nhất đáy lòng có dòng nước ấm bắt đầu khởi động, chỉ cảm thấy tứ chi bách hải tràn ngập ấm áp, nàng cầm tay Bạch Y, cười nói: Ta còn không sống đủ đâu, luyến tiếc bồi nữ nhân kia đi tìm chết.
Thần thức Bạch Y theo chỗ hai người nắm tay, nhân cơ hội tham nhập trong cơ thể Tần Lạc Y. Linh lực trong cơ thể Tần Lạc Y đang vận hành rất nhanh, phương hướng vận hành, khác công pháp nàng tu luyện ngày thường, làm cho hắn kinh ngạc là, quỹ đạo linh lực vận hành trong kinh mạch, hắn cảm thấy có chút quen thuộc.
Trong đầu có thứ gì đó tựa như muốn phá kén mà ra. Sau một lát, ẩn ẩn hiện lên bóng dáng một nữ nhân, nữ nhân kia thân mặc hà y nhiều màu, đầu đội mũ phượng, vẻ mặt ngạo nghễ...Chờ thấy rõ ràng bộ dáng nữ nhân kia, hắn phát hiện, người nọ dĩ nhiên là Kim Thụy Hoàng!
Trong mắt nhanh chóng hiện lên một chút dị sắc. Vừa rồi Kim Thụy Hoàng nói nhiều như vậy, ít nhất có một câu không lừa hắn, nàng nhận thức hắn, mà hắn...Chỉ sợ cũng nhận thức nàng, bằng không tại sao trong đầu hắn lại hiện lên kí ức cùng bóng dáng nàng?
Mà Kim Thụy Hoàng nhìn bóng dáng Tần Lạc Y cùng Bạch Y thân mật đứng chung một chỗ, nam tuấn nữ tiếu, cực kỳ xứng đôi, ánh mắt Bạch Y nhìn về phía Tần Lạc Y, lại ôn nhu tràn ngập thân thiết. Đây đâu phải nam nhân trong trí nhớ nàng? Tần Lạc Y không chỉ có một người nam nhân là hắn!
Ngón tay không tự giác nắm Càn Khôn Thiên Thạch càng chặt, chỗ sâu nhất đáy mắt có sát ý ngập trời bắt đầu khởi động, khóe môi cố ý rũ xuống, mâu quang tối sầm than thở nói: Ta biết ngươi quên ta, còn yêu thích nữ nhân khác, nhưng ta không trách ngươi, dù sao chúng ta đã tách ra lâu như vậy, có thể ngươi cố ý tới tìm ta, còn thành công tìm được Huyền Thiên đại lục, chỉ là mất trí nhớ mà thôi, không vứt bỏ tính mạng, ta đã thực thỏa mãn.
Bạch Y buông tay Tần Lạc Y. Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng hơi nghi hoặc chuyển hướng Kim Thụy Hoàng.
Trong lòng Kim Thụy Hoàng mừng thầm không thôi. Vì thế không ngừng cố gắng.
Hiên Viên, ngươi có ấn tượng với Hỗn Nguyên Thiên Châu không? Ngươi hẳn là có ấn tượng, nhớ rõ lúc trước thời điểm luyện ra Hỗn Nguyên Thiên Châu, ta đưa cho ngươi xem đầu tiên... Thanh âm Kim Thụy Hoàng kiều mỹ động lòng người, hơi hơi rũ mắt, cả người như đắm chìm nhớ lại ký ức tốt đẹp.
Thần sắc trên tuấn nhan Bạch Y trong nháy mắt hoảng hốt.
Tần Lạc Y nhìn Bạch Y, lại nhìn về phía Kim Thụy Hoàng, trong lòng hiểu được, chỉ sợ Bạch Y đối với Kim Thụy Hoàng thật sự có chút ấn tượng, nhịn không được nhíu mày.
Lúc trước nàng nuốt xuống hai viên vô thượng bồ đề đan, trải qua thời gian một lát đã bị nàng hấp thu hoàn toàn, lúc này linh hồn lực trong cơ thể nàng chưa từng cường đại như vậy, linh hồn cũng hoàn toàn ổn định xuống.
Kim Thụy Hoàng muốn dùng Càn Khôn Thiên Thạch đoạt xá chiếm cứ thân thể nàng, đã không có khả năng, trừ phi nàng chủ động nhường thân thể ra...Hiện tại đúng là thời cơ thu thập Kim Thụy Hoàng tốt nhất.
Chỉ là.
Nàng liếc mắt nhìn Bạch Y một cái.Vạn nhất nàng động thủ, Bạch Y lại đem lời Kim Thụy Hoàng nói nghe vào tại, thực sự cảm thấy hắn cùng Kim Thụy Hoàng có dạng quan hệ không bình thường...Nếu hắn chủ động bảo hộ Kim Thụy Hoàng, sự tình có chút phiền toái.
Chàng thật sự nhận thức nàng ta? Tần Lạc Y không muốn đoán tới đoán lui, dứt khoát trực tiếp mở miệng hỏi Bạch Y, đương nhiên, nàng chỉ dùng thần thức hỏi Bạch Y, những người khác bao gồm Kim Thụy Hoàng đều không nghe được nàng cùng Bạch Y nói chuyện.
Có một chút ấn tượng. Bạch Y nói.
Trong mắt Tần Lạc Y hiện lên ánh sáng nhạt, chỉ là có một chút ấn tượng mà thôi. Bạch Y quả nhiên như nàng sở liệu, không nhớ lại toàn bộ trí nhớ trước kia.
Càn Khôn Thiên Thạch kia quá mức lợi hại, tiếp tục để cho nàng ta hấp thu lực lượng trong Càn Khôn Thiên Thạch, nếu một lát nữa nàng ta muốn chạy cũng rất dễ dàng, chúng ta chế trụ nàng ta trước mới được, chàng đã có ấn tượng với nàng ta, nàng ta cũng nhận thức chàng...Nghe cách nói của nàng ta, dường như quan hệ các người trước kia hẳn là không tệ lắm, nếu không hai người chúng ta liên thủ chế trụ nàng ta trước như thế nào?Không thương tổn tính mạng nàng ta, chờ về sau chàng nhớ lại, chúng ta sẽ quyết định xử trí nàng ta như thế nào... Trong lòng hạ quyết tâm, mặc kệ như thế nào, phải bắt nữ nhân này lại rồi nói sau.
Bạch Y nghe vậy hơi giật mình, mâu quang từ trên người Kim Thụy Hoàng rời đi dừng trên người Tần Lạc Y, cặp phương mâu ẩn hào quang thanh nhã thâm thúy, đường cong khóe mắt như thuỷ mặc, thập phần mê người.
Mặc dù ta không có trí nhớ trước kia, nhưng...Cho dù mất trí nhớ như thế nào, ta cũng tuyệt đối khẳng định, trước kia ta tuyệt không thích nàng ta.
Trong lòng Tần Lạc Y buông lỏng, vừa rồi Bạch Y vẫn nhìn Kim Thụy Hoàng, nàng còn tưởng rằng...Hoàn hảo không phải.
Chúng ta cùng nhau đi qua, đoạt Càn Khôn Thiên Thạch của Kim Thuỵ Hoàng trước. Trong phượng mâu tối đen có tinh quang ngọc lưu ly lóe ra, sáng quắc sinh huy.
Bạch Y ý bảo nàng không nên cử động.
Trong chốc lát ta đi trước, nàng đứng ở nơi này, chờ ta đem Kim Thuỵ Hoàng chế trụ lại, sau đó nhanh chóng hủy diệt linh hồn nàng ta, làm cho nàng ta không thể tạo thành ảnh hưởng với công pháp trong cơ thể nàng.
Thu thập Kim Thụy Hoàng làm cho nàng ta hồn phi phách tán, hắn thập phần nắm chắc, chỉ là muốn cho Kim Thụy Hoàng đánh mất tâm cảnh giác đối với hắn rất không dễ dàng. Phải mau, tàn nhẫn, chuẩn, một chiêu trí mạng.
Thời điểm vừa rồi Kim Thụy Hoàng nói chuyện, trong lòng hắn đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp, chỉ có biện pháp này trực tiếp nhất, phần thắng lớn nhất.
Đương nhiên, hắn có thể lựa chọn lấy lực lượng trong cơ thể chính mình, mạnh mẽ đè nén công pháp vận hành trong cơ thể Tần Lạc Y xuống, nhưng yêu cầu thời gian, nếu hắn còn chưa đem lực lượng trong cơ thể Tần Lạc Y mạnh mẽ áp chế xuống, Kim Thụy Hoàng liền nổi cơn điên, hậu quả khẳng định thiết tưởng không chịu nổi.
Thời điểm Bạch Y dùng thần thức nói lời này, thanh âm hắn mềm nhẹ, mang theo ý tứ hàm xúc trấn an nồng đậm, nhưng trên mặt đột nhiên tức giận. Ánh mắt lạnh lùng trừng mắt Tần Lạc Y.
Tần Lạc Y đầu tiên là ngẩn ra, nhìn Kim Thụy Hoàng nơi xa trong mắt hiện lên một tia vui sướng, liền nhanh chóng phản ứng lại đây.
Bạch Y rõ ràng muốn làm ra bộ dáng cùng nàng cãi nhau, mê hoặc Kim Thụy Hoàng tiện cho hắn đi đánh lén, hai người bọn họ dùng thần thức trao đổi nói chuyện, tuy rằng Kim Thụy Hoàng không nghe được, nhưng khẳng định trong lòng hiểu rõ. Nhất thời ý cười trong phượng mâu trong suốt.
Chủ động kéo tay Bạch Y, nói: Chúng ta chỉ lo đối phó nàng ta, ta đem công pháp của nàng ta trong cơ thể ngăn chặn một nén hương hoàn toàn không có vấn đề. Thời gian một nén hương, bằng hai người nàng cùng Bạch Y cũng đủ thu thập nữ nhân này.
Nói xong, nàng xoay người dẫn đầu hướng Kim Thụy Hoàng phóng qua. Tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt, sắp tiếp cận Kim Thụy Hoàng, đồng tử Bạch Y mạnh mẽ co rụt lại, trên mặt khó nén kinh ngạc, theo sát sau nàng phóng qua.
Lạc Y! Cẩn thận. Thần sắc đám người Phượng Phi Ly mạnh mẽ biến đổi, vừa rồi bọn họ đã từ trong miệng Tần Thiên biết tất cả ngọn nguồn sự tình, trong lòng lo lắng, không nghĩ tới Tần Lạc Y chủ động hướng Kim Thụy Hoàng phóng qua. Không khỏi vừa vội vừa giận, theo sát sau đuổi theo qua.
Ánh mắt Kim Thụy Hoàng hơi rũ xuống mạnh mẽ mở ra, trong mắt bắn ra một đạo ánh sáng lạnh sắc bén đến cực điểm, quát chói tai một tiếng: Tìm chết!
Trực tiếp thúc giục công pháp trong cơ thể Tần Lạc Y nghịch hướng xoay tròn lên, nàng sớm nhìn ra Bạch Y cùng những người khác để ý Tần Lạc Y, bắt được Tần Lạc Y chẳng khác nào bắt được Bạch Y. Nhưng dù sao nàng vẫn luyến tiếc thân thể Tần Lạc Y sắp độ thiên nhân kiếp, thật sự không muốn xuống tay lấy tính mạng Tần Lạc Y.
Trên mặt Tần Lạc Y nguyên bản trắng nõn đột nhiên trở nên đỏ ửng, tựa hồ muốn nhỏ máu.
Lại cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nhường thân thể của ngươi ra, ta thay ngươi độ lôi kiếp này, ngươi đi tìm một khối thân thể khác tu luyện lần nữa, nếu bằng không, hôm nay hai người chúng ta đồng quy vu tận ngay tại chỗ này! Thanh âm Kim Thụy Hoàng sắc bén âm lãnh đến cực điểm.
Muốn cơ thể của ta? Ngươi nghĩ thật hoàn hảo. Tần Lạc Y hừ lạnh một tiếng, trên mặt ửng đỏ hiện lên trong nháy mắt mà thôi, nhanh chóng rút xuống.
Trong mắt Bạch Y sáng ngời. Tần Lạc Y thật sự như lời nàng nói, chống lại Hợp Hoan Cực Lại đại pháp phản phệ. Trong lòng không còn cố kỵ, chưởng ấn đầy trời hướng tới Kim Thụy Hoàng hung hăng đè ép qua.
Đại Hắc cùng Hắc Đế liên thủ từ một bên khác công kích lại đây. Tần Lạc Y đứng đối diện Đại Hắc cùng Hắc Đế. Mấy người Phượng Phi Ly đứng chung một chỗ, cùng Bạch Y đối mặt, Kim Thụy Hoàng nháy mắt bị mọi người vây quanh.
Phanh!
Phanh!
Tần Lạc Y cùng Bạch Y công kích sắc bén dừng trên thân thể Kim Thuỵ Hoàng, trực tiếp đem Kim Thụy Hoàng chụp bay ra ngoài. Linh hồn vừa mới hấp thu lực lượng trong Càn Khôn Thiên Thạch khôi phục một ít nguyên khí lại ảm đạm xuống.
Đại Hắc, Hắc Đế cùng mấy người Sở Dật Phong theo sát sau công kích đến, Thiên Tâm Thần Tiễn, Âm Dương Kính, Tịch Diệt Tháp, Lam Tinh Kiếm...Khuấy đảo linh lực trong phạm vi ngàn dặm bạo động lên.
Kim Thuỵ Hoàng bị mọi người vây công nổi cơn điên, lại khiếp sợ Tần Lạc Y thật sự không sợ Hợp Hoan Cực Lại đại pháp của chính mình phản phệ, nàng tính toán rơi vào khoảng không vừa hận vừa giận, lúc này rốt cuộc bất chấp khối thân thể chính mình cực yêu thích kia, hai tròng mắt phẫn nộ đỏ bừng, hoàn toàn thúc giục Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp, muốn cho Tần Lạc Y lập tức hồn phi phách tán.
Tần Lạc Y công kích bị kiềm hãm. Lập tức sắc mặt như thường hướng tới Kim Thuỵ Hoàng công kích qua. Bạch Y thấy thế, hoàn toàn yên tâm, càng không lưu tình chút nào công kích Kim Thụy Hoàng.
Linh hồn Kim Thụy Hoàng càng ngày càng ảm đạm, không dám tiếp tục ham chiến, xoay người bỏ chạy. Nháy mắt biến mất trong vòng tay không gian.
Tần Lạc Y nghĩ đến Kim Thụy Hoàng lúc trước nói vòng tay này nguyên bản là của nàng ta, phía chính mình có không ít người bên trong, sợ nữ nhân kia sau khi rời khỏi đây sử dụng quỷ kế gì, vì thế nhanh chóng nói với mọi người: Nhanh chóng đi ra ngoài, chúng ta không thể ở lại chỗ này. Mang theo đoàn người ra khỏi vòng tay không gian.
Kim Thụy Hoàng quả nhiên ở bên ngoài, toàn bộ bàn tay đều biến thành tử kim sắc, đang muốn hướng tới vòng tay, nhìn thấy bọn họ đi ra, đặc biệt nhìn đến Bạch Y, trong mắt hiện lên một chút sợ hãi, hừ lạnh một tiếng: Tính các ngươi đi ra nhanh. Xoay người bỏ chạy, thân hình tật như tia chớp, trong chớp mắt biến mất trong núi non trùng điệp.
Bạch Y theo sát sau đuổi theo qua, bầu trời nguyên bản trong xanh đột nhiên thay đổi, mây đen che trời lấp đất, mãnh liệt mênh mông, cực kỳ khủng bố, cũng có tia chớp quay cuồng trong đó.
Thiên kiếp đến đây!
Bạch Y dừng chân lại. Thần sắc ngưng trọng nhìn phía mây đen dày đặc thiên không. Bởi vì Tần Lạc Y đi ra, lôi kiếp trong vòng tay không gian chuyển rời ra bên ngoài, tốc độ cực nhanh, làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Lôi kiếp đến đây, mọi người mau tản ra! Bạch Y hướng mọi người quát một tiếng, thân thể tật bắn ra ngoài, trong nháy mắt công phu, liền cách Tần Lạc Y chừng mấy trăm dặm. Những người khác cũng theo sát sau phóng ra ngoài.
Nơi này là một mảnh rừng rậm nguyên thuỷ xanh um, ngày thường hẻo lánh ít dấu chân người, Tần Lạc Y hiểu được lôi kiếp sắp hạ xuống, hướng bốn phía nhìn nhìn, sau đó lập tức nhảy lên một đỉnh núi cao nhất trong đó.
Bạch Y nhìn nàng. Lại nhìn nhìn phương hướng Kim Thụy Hoàng đào tẩu, trong mắt hiện lên một chút giãy giụa, cuối cùng vẫn đứng trên đỉnh núi, không đuổi theo Kim Thụy Hoàng, ngay tại vừa rồi, hắn ẩn ẩn nghĩ tới một ít sự tình trước kia, về tu luyện linh hoa, tu luyện đủ năm đóa linh hoa, năm linh hoa muốn hợp nhất, đạt tới Thiên Nhân Chi Cảnh, mỗi một đạo lôi kiếp đều cực kỳ hung hiểm.
Oanh!
Răng rắc!
Trong mây đen hiện lên một đạo tia chớp chói mắt, nháy mắt xé rách bầu trời, từ không trung bắn nhanh xuống, lóe ra ngân long, thô to hung ác tựa như một con cự mãng, dài mấy ngàn trượng, làm cho người ta cực kỳ sợ hãi, con cự mãng kia thẳng tắp hướng tới đỉnh núi Tần Lạc Y đứng thẳng bổ xuống!
Tần Lạc Y đứng trên đỉnh núi cao tận tầng mây, đón trận gió kích động, vạt áo phần phật, tóc đen bay lên, ngẩng đầu nhìn bầu trời tối tăm quỷ dị khó lường, thần sắc thong dong, phượng mâu trầm tĩnh. Thanh Y khôi lỗi theo sát đứng bên người nàng, mâu quang vắng lặng thanh u.
Tần Thiên cách xa, hai tay đặt sau người, nhìn như lạnh nhạt, kì thực bàn tay phía sau đã sớm nắm chặt, ngay cả hô hấp cũng không tự giác chậm lại rất nhiều.
Trên Huyền Thiên đại lục, không ghi lại có người thành công tu luyện ra linh hoa, đương nhiên, càng không ghi lại năm đóa linh hoa hợp nhất, lôi kiếp đột phá tiến nhập Thiên Nhân Chi Cảnh đến tột cùng cường đại như thế nào, cũng không được ghi lại.
Chỉ nhìn trên bầu trời lúc này hình thành sấm chớp, so với lôi kiếp ngày thường tu luyện ra linh hoa lớn hơn gấp mấy chục lần, không khó tưởng tượng lôi kiếp này sẽ khủng bố cỡ nào.
Càng làm cho người bất an là, không có người biết lôi kiếp tiến vào Thiên Nhân Chi Cảnh đến tột cùng có mấy đạo.
Trung tâm lôi kiếp, nếu thêm một người độ kiếp, uy lực lôi kiếp tăng thêm gấp bội, nếu hắn đi qua, lôi kiếp sẽ lợi hại thêm vài lần...Cho dù có Thanh Y khôi lỗi, chỉ sợ cũng rất khó ngăn cản.
Cũng may tuy rằng Thanh Y khôi lỗi đã bắt đầu hình thành linh thức, nhưng linh thức vẫn cực kỳ mỏng manh, lôi kiếp không thể cảm giác đến, đối với điểm này, thời điểm hai lần trước hắn độ kiếp liền cố ý lưu ý qua.
Oanh!
Cùng với tiếng sấm khủng bố, Thanh Y khôi lỗi đột nhiên bay lên trời, ở thời điểm lôi kiếp còn chưa dừng trên người Tần Lạc Y, liền nghênh đón.
Phanh.
Ầm ầm!
Sấm chớp khủng bố đánh trên người Thanh Y khôi lỗi, nháy mắt có ánh lửa chói mắt phát ra, tiếng đánh vang vọng thiên địa, mặt đất đều bị cỗ lực lượng thật lớn chấn động rung động kịch liệt lên.
Ánh mắt Tần Lạc Y nhìn chằm chằm Thanh Y khôi lỗi. Ánh lửa khủng bố đem toàn bộ Thanh Y khôi lỗi bao vây, nhưng ánh lửa không cách nào ngăn cản thần thức Tần Lạc Y tham nhập, nhìn Thanh Y khôi lỗi cuối cùng đem lực lượng đạo lôi kiếp thứ nhất hấp thu toàn bộ hầu như không còn, trên thân thể không xuất hiện vấn đề gì, khoé môi nàng cong lên, tràn ra một chút tươi cười sung sướng...Xem ra trải qua mấy lần lôi kiếp lúc trước, thân thể Thanh Y khôi lỗi, đã trở nên vô cùng rắn chắc cứng cỏi.
Mấy người Giản Ngọc Diễn không ngăn cản động tác hắn, nguy hiểm mất đi Tần Lạc Y, bọn họ tuyệt không muốn nghĩ tới.
Ta thật sự không có việc gì. Tần Lạc Y cong khóe môi lên, ở chỗ sâu nhất đáy lòng có dòng nước ấm bắt đầu khởi động, chỉ cảm thấy tứ chi bách hải tràn ngập ấm áp, nàng cầm tay Bạch Y, cười nói: Ta còn không sống đủ đâu, luyến tiếc bồi nữ nhân kia đi tìm chết.
Thần thức Bạch Y theo chỗ hai người nắm tay, nhân cơ hội tham nhập trong cơ thể Tần Lạc Y. Linh lực trong cơ thể Tần Lạc Y đang vận hành rất nhanh, phương hướng vận hành, khác công pháp nàng tu luyện ngày thường, làm cho hắn kinh ngạc là, quỹ đạo linh lực vận hành trong kinh mạch, hắn cảm thấy có chút quen thuộc.
Trong đầu có thứ gì đó tựa như muốn phá kén mà ra. Sau một lát, ẩn ẩn hiện lên bóng dáng một nữ nhân, nữ nhân kia thân mặc hà y nhiều màu, đầu đội mũ phượng, vẻ mặt ngạo nghễ...Chờ thấy rõ ràng bộ dáng nữ nhân kia, hắn phát hiện, người nọ dĩ nhiên là Kim Thụy Hoàng!
Trong mắt nhanh chóng hiện lên một chút dị sắc. Vừa rồi Kim Thụy Hoàng nói nhiều như vậy, ít nhất có một câu không lừa hắn, nàng nhận thức hắn, mà hắn...Chỉ sợ cũng nhận thức nàng, bằng không tại sao trong đầu hắn lại hiện lên kí ức cùng bóng dáng nàng?
Mà Kim Thụy Hoàng nhìn bóng dáng Tần Lạc Y cùng Bạch Y thân mật đứng chung một chỗ, nam tuấn nữ tiếu, cực kỳ xứng đôi, ánh mắt Bạch Y nhìn về phía Tần Lạc Y, lại ôn nhu tràn ngập thân thiết. Đây đâu phải nam nhân trong trí nhớ nàng? Tần Lạc Y không chỉ có một người nam nhân là hắn!
Ngón tay không tự giác nắm Càn Khôn Thiên Thạch càng chặt, chỗ sâu nhất đáy mắt có sát ý ngập trời bắt đầu khởi động, khóe môi cố ý rũ xuống, mâu quang tối sầm than thở nói: Ta biết ngươi quên ta, còn yêu thích nữ nhân khác, nhưng ta không trách ngươi, dù sao chúng ta đã tách ra lâu như vậy, có thể ngươi cố ý tới tìm ta, còn thành công tìm được Huyền Thiên đại lục, chỉ là mất trí nhớ mà thôi, không vứt bỏ tính mạng, ta đã thực thỏa mãn.
Bạch Y buông tay Tần Lạc Y. Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng hơi nghi hoặc chuyển hướng Kim Thụy Hoàng.
Trong lòng Kim Thụy Hoàng mừng thầm không thôi. Vì thế không ngừng cố gắng.
Hiên Viên, ngươi có ấn tượng với Hỗn Nguyên Thiên Châu không? Ngươi hẳn là có ấn tượng, nhớ rõ lúc trước thời điểm luyện ra Hỗn Nguyên Thiên Châu, ta đưa cho ngươi xem đầu tiên... Thanh âm Kim Thụy Hoàng kiều mỹ động lòng người, hơi hơi rũ mắt, cả người như đắm chìm nhớ lại ký ức tốt đẹp.
Thần sắc trên tuấn nhan Bạch Y trong nháy mắt hoảng hốt.
Tần Lạc Y nhìn Bạch Y, lại nhìn về phía Kim Thụy Hoàng, trong lòng hiểu được, chỉ sợ Bạch Y đối với Kim Thụy Hoàng thật sự có chút ấn tượng, nhịn không được nhíu mày.
Lúc trước nàng nuốt xuống hai viên vô thượng bồ đề đan, trải qua thời gian một lát đã bị nàng hấp thu hoàn toàn, lúc này linh hồn lực trong cơ thể nàng chưa từng cường đại như vậy, linh hồn cũng hoàn toàn ổn định xuống.
Kim Thụy Hoàng muốn dùng Càn Khôn Thiên Thạch đoạt xá chiếm cứ thân thể nàng, đã không có khả năng, trừ phi nàng chủ động nhường thân thể ra...Hiện tại đúng là thời cơ thu thập Kim Thụy Hoàng tốt nhất.
Chỉ là.
Nàng liếc mắt nhìn Bạch Y một cái.Vạn nhất nàng động thủ, Bạch Y lại đem lời Kim Thụy Hoàng nói nghe vào tại, thực sự cảm thấy hắn cùng Kim Thụy Hoàng có dạng quan hệ không bình thường...Nếu hắn chủ động bảo hộ Kim Thụy Hoàng, sự tình có chút phiền toái.
Chàng thật sự nhận thức nàng ta? Tần Lạc Y không muốn đoán tới đoán lui, dứt khoát trực tiếp mở miệng hỏi Bạch Y, đương nhiên, nàng chỉ dùng thần thức hỏi Bạch Y, những người khác bao gồm Kim Thụy Hoàng đều không nghe được nàng cùng Bạch Y nói chuyện.
Có một chút ấn tượng. Bạch Y nói.
Trong mắt Tần Lạc Y hiện lên ánh sáng nhạt, chỉ là có một chút ấn tượng mà thôi. Bạch Y quả nhiên như nàng sở liệu, không nhớ lại toàn bộ trí nhớ trước kia.
Càn Khôn Thiên Thạch kia quá mức lợi hại, tiếp tục để cho nàng ta hấp thu lực lượng trong Càn Khôn Thiên Thạch, nếu một lát nữa nàng ta muốn chạy cũng rất dễ dàng, chúng ta chế trụ nàng ta trước mới được, chàng đã có ấn tượng với nàng ta, nàng ta cũng nhận thức chàng...Nghe cách nói của nàng ta, dường như quan hệ các người trước kia hẳn là không tệ lắm, nếu không hai người chúng ta liên thủ chế trụ nàng ta trước như thế nào?Không thương tổn tính mạng nàng ta, chờ về sau chàng nhớ lại, chúng ta sẽ quyết định xử trí nàng ta như thế nào... Trong lòng hạ quyết tâm, mặc kệ như thế nào, phải bắt nữ nhân này lại rồi nói sau.
Bạch Y nghe vậy hơi giật mình, mâu quang từ trên người Kim Thụy Hoàng rời đi dừng trên người Tần Lạc Y, cặp phương mâu ẩn hào quang thanh nhã thâm thúy, đường cong khóe mắt như thuỷ mặc, thập phần mê người.
Mặc dù ta không có trí nhớ trước kia, nhưng...Cho dù mất trí nhớ như thế nào, ta cũng tuyệt đối khẳng định, trước kia ta tuyệt không thích nàng ta.
Trong lòng Tần Lạc Y buông lỏng, vừa rồi Bạch Y vẫn nhìn Kim Thụy Hoàng, nàng còn tưởng rằng...Hoàn hảo không phải.
Chúng ta cùng nhau đi qua, đoạt Càn Khôn Thiên Thạch của Kim Thuỵ Hoàng trước. Trong phượng mâu tối đen có tinh quang ngọc lưu ly lóe ra, sáng quắc sinh huy.
Bạch Y ý bảo nàng không nên cử động.
Trong chốc lát ta đi trước, nàng đứng ở nơi này, chờ ta đem Kim Thuỵ Hoàng chế trụ lại, sau đó nhanh chóng hủy diệt linh hồn nàng ta, làm cho nàng ta không thể tạo thành ảnh hưởng với công pháp trong cơ thể nàng.
Thu thập Kim Thụy Hoàng làm cho nàng ta hồn phi phách tán, hắn thập phần nắm chắc, chỉ là muốn cho Kim Thụy Hoàng đánh mất tâm cảnh giác đối với hắn rất không dễ dàng. Phải mau, tàn nhẫn, chuẩn, một chiêu trí mạng.
Thời điểm vừa rồi Kim Thụy Hoàng nói chuyện, trong lòng hắn đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp, chỉ có biện pháp này trực tiếp nhất, phần thắng lớn nhất.
Đương nhiên, hắn có thể lựa chọn lấy lực lượng trong cơ thể chính mình, mạnh mẽ đè nén công pháp vận hành trong cơ thể Tần Lạc Y xuống, nhưng yêu cầu thời gian, nếu hắn còn chưa đem lực lượng trong cơ thể Tần Lạc Y mạnh mẽ áp chế xuống, Kim Thụy Hoàng liền nổi cơn điên, hậu quả khẳng định thiết tưởng không chịu nổi.
Thời điểm Bạch Y dùng thần thức nói lời này, thanh âm hắn mềm nhẹ, mang theo ý tứ hàm xúc trấn an nồng đậm, nhưng trên mặt đột nhiên tức giận. Ánh mắt lạnh lùng trừng mắt Tần Lạc Y.
Tần Lạc Y đầu tiên là ngẩn ra, nhìn Kim Thụy Hoàng nơi xa trong mắt hiện lên một tia vui sướng, liền nhanh chóng phản ứng lại đây.
Bạch Y rõ ràng muốn làm ra bộ dáng cùng nàng cãi nhau, mê hoặc Kim Thụy Hoàng tiện cho hắn đi đánh lén, hai người bọn họ dùng thần thức trao đổi nói chuyện, tuy rằng Kim Thụy Hoàng không nghe được, nhưng khẳng định trong lòng hiểu rõ. Nhất thời ý cười trong phượng mâu trong suốt.
Chủ động kéo tay Bạch Y, nói: Chúng ta chỉ lo đối phó nàng ta, ta đem công pháp của nàng ta trong cơ thể ngăn chặn một nén hương hoàn toàn không có vấn đề. Thời gian một nén hương, bằng hai người nàng cùng Bạch Y cũng đủ thu thập nữ nhân này.
Nói xong, nàng xoay người dẫn đầu hướng Kim Thụy Hoàng phóng qua. Tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt, sắp tiếp cận Kim Thụy Hoàng, đồng tử Bạch Y mạnh mẽ co rụt lại, trên mặt khó nén kinh ngạc, theo sát sau nàng phóng qua.
Lạc Y! Cẩn thận. Thần sắc đám người Phượng Phi Ly mạnh mẽ biến đổi, vừa rồi bọn họ đã từ trong miệng Tần Thiên biết tất cả ngọn nguồn sự tình, trong lòng lo lắng, không nghĩ tới Tần Lạc Y chủ động hướng Kim Thụy Hoàng phóng qua. Không khỏi vừa vội vừa giận, theo sát sau đuổi theo qua.
Ánh mắt Kim Thụy Hoàng hơi rũ xuống mạnh mẽ mở ra, trong mắt bắn ra một đạo ánh sáng lạnh sắc bén đến cực điểm, quát chói tai một tiếng: Tìm chết!
Trực tiếp thúc giục công pháp trong cơ thể Tần Lạc Y nghịch hướng xoay tròn lên, nàng sớm nhìn ra Bạch Y cùng những người khác để ý Tần Lạc Y, bắt được Tần Lạc Y chẳng khác nào bắt được Bạch Y. Nhưng dù sao nàng vẫn luyến tiếc thân thể Tần Lạc Y sắp độ thiên nhân kiếp, thật sự không muốn xuống tay lấy tính mạng Tần Lạc Y.
Trên mặt Tần Lạc Y nguyên bản trắng nõn đột nhiên trở nên đỏ ửng, tựa hồ muốn nhỏ máu.
Lại cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nhường thân thể của ngươi ra, ta thay ngươi độ lôi kiếp này, ngươi đi tìm một khối thân thể khác tu luyện lần nữa, nếu bằng không, hôm nay hai người chúng ta đồng quy vu tận ngay tại chỗ này! Thanh âm Kim Thụy Hoàng sắc bén âm lãnh đến cực điểm.
Muốn cơ thể của ta? Ngươi nghĩ thật hoàn hảo. Tần Lạc Y hừ lạnh một tiếng, trên mặt ửng đỏ hiện lên trong nháy mắt mà thôi, nhanh chóng rút xuống.
Trong mắt Bạch Y sáng ngời. Tần Lạc Y thật sự như lời nàng nói, chống lại Hợp Hoan Cực Lại đại pháp phản phệ. Trong lòng không còn cố kỵ, chưởng ấn đầy trời hướng tới Kim Thụy Hoàng hung hăng đè ép qua.
Đại Hắc cùng Hắc Đế liên thủ từ một bên khác công kích lại đây. Tần Lạc Y đứng đối diện Đại Hắc cùng Hắc Đế. Mấy người Phượng Phi Ly đứng chung một chỗ, cùng Bạch Y đối mặt, Kim Thụy Hoàng nháy mắt bị mọi người vây quanh.
Phanh!
Phanh!
Tần Lạc Y cùng Bạch Y công kích sắc bén dừng trên thân thể Kim Thuỵ Hoàng, trực tiếp đem Kim Thụy Hoàng chụp bay ra ngoài. Linh hồn vừa mới hấp thu lực lượng trong Càn Khôn Thiên Thạch khôi phục một ít nguyên khí lại ảm đạm xuống.
Đại Hắc, Hắc Đế cùng mấy người Sở Dật Phong theo sát sau công kích đến, Thiên Tâm Thần Tiễn, Âm Dương Kính, Tịch Diệt Tháp, Lam Tinh Kiếm...Khuấy đảo linh lực trong phạm vi ngàn dặm bạo động lên.
Kim Thuỵ Hoàng bị mọi người vây công nổi cơn điên, lại khiếp sợ Tần Lạc Y thật sự không sợ Hợp Hoan Cực Lại đại pháp của chính mình phản phệ, nàng tính toán rơi vào khoảng không vừa hận vừa giận, lúc này rốt cuộc bất chấp khối thân thể chính mình cực yêu thích kia, hai tròng mắt phẫn nộ đỏ bừng, hoàn toàn thúc giục Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp, muốn cho Tần Lạc Y lập tức hồn phi phách tán.
Tần Lạc Y công kích bị kiềm hãm. Lập tức sắc mặt như thường hướng tới Kim Thuỵ Hoàng công kích qua. Bạch Y thấy thế, hoàn toàn yên tâm, càng không lưu tình chút nào công kích Kim Thụy Hoàng.
Linh hồn Kim Thụy Hoàng càng ngày càng ảm đạm, không dám tiếp tục ham chiến, xoay người bỏ chạy. Nháy mắt biến mất trong vòng tay không gian.
Tần Lạc Y nghĩ đến Kim Thụy Hoàng lúc trước nói vòng tay này nguyên bản là của nàng ta, phía chính mình có không ít người bên trong, sợ nữ nhân kia sau khi rời khỏi đây sử dụng quỷ kế gì, vì thế nhanh chóng nói với mọi người: Nhanh chóng đi ra ngoài, chúng ta không thể ở lại chỗ này. Mang theo đoàn người ra khỏi vòng tay không gian.
Kim Thụy Hoàng quả nhiên ở bên ngoài, toàn bộ bàn tay đều biến thành tử kim sắc, đang muốn hướng tới vòng tay, nhìn thấy bọn họ đi ra, đặc biệt nhìn đến Bạch Y, trong mắt hiện lên một chút sợ hãi, hừ lạnh một tiếng: Tính các ngươi đi ra nhanh. Xoay người bỏ chạy, thân hình tật như tia chớp, trong chớp mắt biến mất trong núi non trùng điệp.
Bạch Y theo sát sau đuổi theo qua, bầu trời nguyên bản trong xanh đột nhiên thay đổi, mây đen che trời lấp đất, mãnh liệt mênh mông, cực kỳ khủng bố, cũng có tia chớp quay cuồng trong đó.
Thiên kiếp đến đây!
Bạch Y dừng chân lại. Thần sắc ngưng trọng nhìn phía mây đen dày đặc thiên không. Bởi vì Tần Lạc Y đi ra, lôi kiếp trong vòng tay không gian chuyển rời ra bên ngoài, tốc độ cực nhanh, làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Lôi kiếp đến đây, mọi người mau tản ra! Bạch Y hướng mọi người quát một tiếng, thân thể tật bắn ra ngoài, trong nháy mắt công phu, liền cách Tần Lạc Y chừng mấy trăm dặm. Những người khác cũng theo sát sau phóng ra ngoài.
Nơi này là một mảnh rừng rậm nguyên thuỷ xanh um, ngày thường hẻo lánh ít dấu chân người, Tần Lạc Y hiểu được lôi kiếp sắp hạ xuống, hướng bốn phía nhìn nhìn, sau đó lập tức nhảy lên một đỉnh núi cao nhất trong đó.
Bạch Y nhìn nàng. Lại nhìn nhìn phương hướng Kim Thụy Hoàng đào tẩu, trong mắt hiện lên một chút giãy giụa, cuối cùng vẫn đứng trên đỉnh núi, không đuổi theo Kim Thụy Hoàng, ngay tại vừa rồi, hắn ẩn ẩn nghĩ tới một ít sự tình trước kia, về tu luyện linh hoa, tu luyện đủ năm đóa linh hoa, năm linh hoa muốn hợp nhất, đạt tới Thiên Nhân Chi Cảnh, mỗi một đạo lôi kiếp đều cực kỳ hung hiểm.
Oanh!
Răng rắc!
Trong mây đen hiện lên một đạo tia chớp chói mắt, nháy mắt xé rách bầu trời, từ không trung bắn nhanh xuống, lóe ra ngân long, thô to hung ác tựa như một con cự mãng, dài mấy ngàn trượng, làm cho người ta cực kỳ sợ hãi, con cự mãng kia thẳng tắp hướng tới đỉnh núi Tần Lạc Y đứng thẳng bổ xuống!
Tần Lạc Y đứng trên đỉnh núi cao tận tầng mây, đón trận gió kích động, vạt áo phần phật, tóc đen bay lên, ngẩng đầu nhìn bầu trời tối tăm quỷ dị khó lường, thần sắc thong dong, phượng mâu trầm tĩnh. Thanh Y khôi lỗi theo sát đứng bên người nàng, mâu quang vắng lặng thanh u.
Tần Thiên cách xa, hai tay đặt sau người, nhìn như lạnh nhạt, kì thực bàn tay phía sau đã sớm nắm chặt, ngay cả hô hấp cũng không tự giác chậm lại rất nhiều.
Trên Huyền Thiên đại lục, không ghi lại có người thành công tu luyện ra linh hoa, đương nhiên, càng không ghi lại năm đóa linh hoa hợp nhất, lôi kiếp đột phá tiến nhập Thiên Nhân Chi Cảnh đến tột cùng cường đại như thế nào, cũng không được ghi lại.
Chỉ nhìn trên bầu trời lúc này hình thành sấm chớp, so với lôi kiếp ngày thường tu luyện ra linh hoa lớn hơn gấp mấy chục lần, không khó tưởng tượng lôi kiếp này sẽ khủng bố cỡ nào.
Càng làm cho người bất an là, không có người biết lôi kiếp tiến vào Thiên Nhân Chi Cảnh đến tột cùng có mấy đạo.
Trung tâm lôi kiếp, nếu thêm một người độ kiếp, uy lực lôi kiếp tăng thêm gấp bội, nếu hắn đi qua, lôi kiếp sẽ lợi hại thêm vài lần...Cho dù có Thanh Y khôi lỗi, chỉ sợ cũng rất khó ngăn cản.
Cũng may tuy rằng Thanh Y khôi lỗi đã bắt đầu hình thành linh thức, nhưng linh thức vẫn cực kỳ mỏng manh, lôi kiếp không thể cảm giác đến, đối với điểm này, thời điểm hai lần trước hắn độ kiếp liền cố ý lưu ý qua.
Oanh!
Cùng với tiếng sấm khủng bố, Thanh Y khôi lỗi đột nhiên bay lên trời, ở thời điểm lôi kiếp còn chưa dừng trên người Tần Lạc Y, liền nghênh đón.
Phanh.
Ầm ầm!
Sấm chớp khủng bố đánh trên người Thanh Y khôi lỗi, nháy mắt có ánh lửa chói mắt phát ra, tiếng đánh vang vọng thiên địa, mặt đất đều bị cỗ lực lượng thật lớn chấn động rung động kịch liệt lên.
Ánh mắt Tần Lạc Y nhìn chằm chằm Thanh Y khôi lỗi. Ánh lửa khủng bố đem toàn bộ Thanh Y khôi lỗi bao vây, nhưng ánh lửa không cách nào ngăn cản thần thức Tần Lạc Y tham nhập, nhìn Thanh Y khôi lỗi cuối cùng đem lực lượng đạo lôi kiếp thứ nhất hấp thu toàn bộ hầu như không còn, trên thân thể không xuất hiện vấn đề gì, khoé môi nàng cong lên, tràn ra một chút tươi cười sung sướng...Xem ra trải qua mấy lần lôi kiếp lúc trước, thân thể Thanh Y khôi lỗi, đã trở nên vô cùng rắn chắc cứng cỏi.
/479
|