Chỗ này đều tặng cho ngươi. Lục Tiêu nhìn thoáng qua ngọc thạch nàng cầm trong tay, mỉm cười, đem ngọc thạch đổ ra trước mặt Tần Lạc Y.
Đại nhân? Tần Lạc Y nghi hoặc nhìn hắn. Trong lòng hừ lạnh một tiếng, vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.
Tựa hồ là nhìn ra trong lòng nàng khó hiểu, Lục Tiêu khẽ cười một tiếng, đáy mắt hiện lên thần sắc đắc ý: Chỗ này đều là ta tìm riêng cho ngươi, ngươi đừng xem mấy thứ này không bắt mắt, là đồ vật bày trong chợ đêm, bên trong đều chứa ma tinh thạch, mấy thứ này đối với ngươi tu luyện rất có giúp ích, những người đó có mắt không biết châu, chỉ coi thành đồ chơi đem bán, giá trị thu vào căn bản không bằng một phần vạn giá trị chân chính của chúng nó.
Tựa hồ muốn nghiệm chứng lời hắn nói, hắn cầm một khối ngọc thạch lên, nhẹ nhàng bóp nát. Ngọc thạch nháy mắt biến thành bột phấn. Ở giữa lộ ra một khối ma tinh thạch nhỏ. Hắn đưa khối ma tinh thạch kia cho Tần Lạc Y.
Ma tinh thạch tuy nhỏ, nhìn như một hạt đậu bình thường, không cảm giác khác thường, cầm trong tay lại cảm giác được bên trong ẩn chứa năng lượng khủng bố mờ mịt. Ma tinh thạch giống ngọc thạch đều là màu xanh biếc, trách không được ẩn trong ngọc thạch trong suốt cũng không bị người phát hiện.
Trong phượng mâu Tần Lạc Y hiện lên ánh sáng lộng lẫy, nàng cầm ma tinh thạch nhìn về phía Lục Tiêu, thập phần kinh ngạc nói: Chẳng lẽ thời điểm lúc trước ngươi mua, liền biết bên trong có ma tinh thạch?
Đó là đương nhiên. Lục Tiêu mỉm cười, trong ánh mắt nàng khiếp sợ lại đem từng đồ vật nhất nhất bóp nát ra.
Quả nhiên trong từng cái đều có một khối ma tinh thạch. Khối lớn nhất to như ngón cái, nhỏ nhất như hạt đậu, cho dù ma tinh thạch chỉ nhỏ như hạt đậu, bên trong cũng ẩn chứa năng lượng khủng bố.
Tần Lạc Y nhìn ma tinh thạch bày ra trước mắt, tổng cộng có hơn mười khối, có chút đăm chiêu...Lục Tiêu vẫn lưu ý thần sắc nàng, nhìn nàng nhìn ma tinh thạch, trong ánh mắt thanh lãnh trở nên nóng rực, trong lòng càng thêm đắc ý.
Đại nhân thật lợi hại. Tần Lạc Y đem ánh mắt từ trên ma tinh thạch dời đi, nhìn về phía Lục Tiêu, thần sắc phức tạp hàm chứa hâm mộ thở dài một hơi.
Lục Tiêu vui lòng nhận nàng khen tặng.
Đại nhân có bản sự như vậy, có thể nhìn thấu trong khối ngọc thạch nào có ma tinh thạch...Lấy thời gian nhất định, tu luyện đến ma vương, thậm chí là đại ma vương cũng không nói chơi. Tần Lạc Y nhìn hắn cố nén đắc ý, thực dứt khoát khen tặng lên tận
mây xanh.
Ha ha. Lời này đúng tâm sự Lục Tiêu, hắn đương nhiên chưa thoả mãn đại ma quân, còn muốn tiến thêm một bước, hơn nữa hiện tại Ma Đế muốn thống nhất Ma giới, đúng là thời cơ tốt hắn kiến công lập nghiệp.
Tuy rằng chỗ ma tinh thạch này không nhiều, cũng đủ cho ngươi tu luyện một đoạn thời gian, thiên phú tu luyện của ngươi tốt, chỉ cần chậm rãi tu luyện, ngươi có thể tu luyện đến như ta...Ngươi yên tâm dùng ma tinh thạch, dùng xong ngươi nói cho ta, đến lúc đó ta bồi ngươi đi tìm. Trên mặt hắn mỉm cười, đôi mắt ưng nhìn nàng nhu hoà khác thường.
Trong lòng Tần Lạc Y nhảy dựng. Mâu quang chợt lóe, châm chước nói: Đại nhân, đây chính là ma tinh thạch ngươi được đến, sao ta có thể sử dụng của ngươi?
Chỗ ma tinh thạch này trong mắt người khác là thứ tốt, nàng còn không đặt trong mắt. Hỗn Độn Chi Nguyên trong Hỗn Nguyên Thiên Châu, năng lượng trong đó so với ma tinh thạch tốt nhất không biết nồng đậm hơn bao nhiêu lần.
Tại sao ngươi không thể dùng của ta? Ánh mắt Lục Tiêu bình tĩnh nhìn nàng, thanh âm thấp chút: Hiện tại ngươi đã đi theo ta, đừng nói ma tinh thạch, chỉ cần là đồ vật ngươi dùng để tu luyện, ngươi cứ việc mở miệng nói với ta, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp, ngươi ngóng trông ta tu luyện đến ma vương, đại ma vương, trong lòng ta cũng ngóng trông ngươi tốt...Đến lúc đó... Nói tới đây, hắn ngừng lại, bao hàm thâm ý nhìn nàng một cái.
Tần Lạc Y bị ánh mắt hắn ám chỉ nhìn xem cả người nổi da gà, nàng rũ mắt xuống, che lại ánh sáng lạnh trong mắt.
Lục Tiêu nghĩ đến nàng thẹn thùng, nhếch môi một cái, nâng tay muốn chạm vào nàng, bàn tay đến một nửa, lại thả xuống dưới, đem toàn bộ ma tinh thạch đổ lên trước mặt nàng, dặn dò nàng một câu hảo hảo nghỉ ngơi, buổi sáng ngày mai chúng ta xuất phát, liền tâm tình thập phần sung sướng rời đi.
Trên đường trở về, hắn nhịn không được dừng lại nhìn phương hướng Tần Lạc Y, ý cười trên mặt càng đậm, còn có một chút đắc ý, chính mình hôm nay lộ chiêu thức ấy, không ai sẽ không động tâm. Hiện tại hắn chỉ cần tốn thời gian ngồi chờ con mồi tự động cắn câu.
Trở lại trong viện, hưng phấn trong lòng vẫn không rút đi, phất tay cho người đi hậu viện mang nữ tử có đôi phượng mâu lại đây.
Đại nhân. Nàng kia nhanh chóng đến đây, thân mặc một tầng sa y mỏng manh, vừa vào cửa, liền mâu quang ẩn tình, vô cùng quyến rũ nhìn hắn, thanh âm gọi hắn mềm mại tựa hồ có thể nhéo ra nước, trong lòng cao hứng, từ khi đến Thủy Ma thành, đây là lần đầu tiên nàng được triệu. Nàng xoay thắt lưng lắc mông quyến rũ tiêu sái đi qua.
Lục Tiêu không bình tĩnh nhìn nàng làm ra vẻ, trực tiếp kéo người qua, 'xẹt' một tiếng xé rách y phục trên người nàng, không có khúc dạo đầu, hắn hưng phấn từ lúc trước, thẳng tắp đi vào, đôi mắt ưng chỉ tập trung nhìn vào ánh mắt kia, thân thể phập phồng lên xuống.
A... Tuy rằng nàng sớm có chuẩn bị, đã quen hắn nhìn như phong lưu ôn nhu, kì thực làm việc hung ác, vẫn nhịn không được kinh hô ra tiếng, nghĩ đến lúc trước chính mình cho rằng chỉ cần hầu hạ tốt Đại Ma quân, tốt nhất có thể làm cho hắn để bụng muốn giữ nàng bên người, vội vàng xả ra khuôn mặt tươi cười, ánh mắt bởi vì tươi cười mà híp lại.
Không cho cười! Lục Tiêu thấy thế, thập phần bất mãn, quát chói tai một tiếng, mạnh mẽ bắt lấy cằm nàng. Nguyên bản chỉ có đôi mắt kia có thể nhìn được, lúc này cười rộ lên, ngay cả cặp mắt kia cũng không thể nhìn.
Sát khí trong đôi mắt ưng sắc bén làm cho nữ nhân dưới thân tính phản xạ ngậm miệng, thân thể co rúm lại, không biết chính mình làm sao chọc giận hắn, sợ hắn một chưởng chụp chết chính mình, tuy rằng cực lực bảo trì trấn định, trong ánh mắt vẫn có thần sắc hoảng sợ không giấu được
Mất hứng! Đồ dỏm chính là đồ dỏm.
Lục Tiêu mím môi, dứt khoát mắt không hề nhìn nàng, trước mắt hiện lên một đạo bóng dáng tuyệt mỹ khác...Tư chất tu luyện như vậy, dung mạo dáng người như vậy, cùng hắn chính là trời sinh một đôi, ha ha, Tần Lạc Y sẽ đến chủ động tìm hắn, hắn sẽ không chờ quá lâu.
Nghĩ đến đây, hắn càng thêm hưng phấn, động tác dưới thân càng mãnh liệt hơn, đối với vật thay thế dưới thân không hề thương tiếc, chỉ lo chính mình thống khoái.
Tần Lạc Y vẫn đợi Lục Tiêu đi xa, lúc này mới đem ánh mắt thu hồi dừng trên ma tinh thạch trên bàn án, Lục Tiêu có thể nhìn thấu đồ vật nào có ma tinh thạch, quả thật làm cho nàng kinh ngạc, nhưng chỉ là kinh ngạc mà thôi, kiến thức qua Bạch Y biến thái, đã rất khó có chuyện gì khiến nàng thật sự giật mình.
Theo nàng biết, cho dù tu sĩ tu vi đạt tới đại ma quân, dường như không có loại công năng thấu thị này, chẳng lẽ Lục Tiêu tu luyện mật pháp gì sao? Nàng đối với ma tinh thạch của hắn không có hứng thú, nhưng đối với mật pháp của hắn cảm thấy hứng thú.
Còn có ánh mắt Lục Tiêu vừa rồi dừng trên người nàng...Nghĩ đến trong ánh mắt kia có điều ám chỉ, Tần Lạc Y híp mắt lại, ánh mắt trở nên vô cùng trong trẻo lạnh lùng.
Sáng sớm hôm sau, Lục Tiêu liền mang theo người xuất phát. Liên Bằng muốn lập công chuộc tội, tìm mọi cách được Lục Tiêu đồng ý, kích động dẫn theo hơn mười tên ma tu sĩ Thủy Ma, đi theo Lục Tiêu cùng nhau rời khỏi Thủy Ma thành.
Lục Tiêu đi địa phương là Vị thành.
Hắn được đến tin tức khác, Cổ Việt Vương bị thương ở phương hướng Vị thành, Vị thành là một thành lớn nằm ở giao điểm giữa Bắc Ma giới cùng Nam Ma giới, nhưng hiện tại nó thuộc về Bắc Ma giới.
Sau khi biết địa phương muốn đi là Vị thành, trong lòng Tần Lạc Y dị thường cao hứng, liền bắt đầu kế hoạch thuận lợi chạy từ Bắc Ma giới đến Nam Ma giới như thế nào, nàng hiện tại tu luyện đến ma quân, cùng Lục Tiêu đi cùng nhau, một đường dị thường thuận lợi.
Từ Thủy Ma thành đến Vị thành, mọi người đi nhanh cũng cần thời gian hơn nửa tháng, trong một hàng bọn họ tu vi thấp nhất là ma, ngày đêm lên đường cũng không ảnh hưởng gì, không biết Lục Tiêu nghĩ như thế nào, không vội đi tìm Cổ Việt Vương kia, trên đường còn nghỉ ngơi hai đêm, mang theo Tần Lạc Y đi dạo khắp nơi một phen.
Tu sĩ đồng hành đều là nhân tinh, có cái gì không rõ? Đối với Tần Lạc Y vô cùng khách khí.
Tần Lạc Y nghĩ sắp rời đi Bắc Ma giới, đến lúc đó đi Nam Ma giới hỏi thăm sự tình Ma Kiêu đột nhiên biến mất trước, đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nếu không có chuyện gì nàng liền xuất phát đi Tiên giới...Nên lúc này chỉ cần Lục Tiêu không phải quá mức, chỉ bồi hắn đi dạo một vòng mà thôi, nàng nguyện ý cùng hắn giả vờ, nịnh hót hắn vài câu. Đối với ánh mắt mọi người ái muội kỳ dị, nàng chỉ làm như không thấy.
Cách Vị thành càng gần, ma tu sĩ càng nhiều, đương nhiên đều là tu sĩ Bắc Ma giới, ma tu đến nơi này đều có mưu đồ, một ít muốn thừa dịp thời điểm Bắc Ma giới cùng Nam Ma giới tranh đoạt địa bàn ở trước mặt Ma Đế tranh sĩ diện, đến lúc đó có thể chiếm địa bàn xưng vương xưng bá, công tích càng lớn, phúc lợi về sau đương nhiên càng lớn. Còn có một ít ma tu thuần túy vì trong chiến đấu tranh đoạt tài nguyên tu luyện.
Bắc Ma giới cùng Nam Ma giới ở phụ cận Vị thành đã giằng co gần ba năm, cùng thời điểm nàng phi thăng lên không sai biệt lắm, cầm cự được ngay tại nơi này, địa bàn khác bị Bắc Ma giới chiếm cứ, bởi vì Ma Đế đột nhiên làm khó dễ, đánh Nam Ma giới một cái trở tay không kịp, nên địa phương này không nhìn ra dấu vết đại chiến gì.
Nhưng phụ cận Vị thành bất đồng. Trên núi, trong thành nơi nơi đều là vỡ nát, đoạn ngói tàn hoang, ma tu cầm pháp khí vội vàng đi lại, ánh mắt lộ ra tinh quang, đằng đằng sát khí.
Chiến tuyến Vị thành kéo dài, Yển thành cách Vị thành hơn hai mươi vạn dặm chính là địa bàn thuộc về Nam Ma giới, đi về phía địa bàn Nam Ma giới mặc kệ là lục địa hay không trung đều cực kỳ nghiêm khắc.
Tần Lạc Y đến Vị thành mới biết Lục Tiêu không tra được địa điểm Cổ Việt vương ẩn thân cụ thể, hơn nữa Đại Ma quân tại Vị thành không chỉ có một mình hắn, vì sợ người khác đoạt công lao chính mình, những người này đều làm theo ý mình, có tin tức gì sẽ cất giấu, chỉ sợ người khác giành trước một bước tìm được người.
Ma Đế sớm có lệnh, bọn họ trong chiến đấu chiếm được đồ vật trên người tù binh có thể tự mình chi phối hoàn toàn, Cổ Việt Vương làm Ma vương Ma giới vô số năm, tất nhiên trên người tàng bảo, trừ bỏ bản thân Cổ Việt Vương, đồ vật trên người hắn cũng làm cho người ta đỏ mắt không thôi.
Lục Tiêu được đến tin tức địa phương có thể là khu vực Cổ Việt Vương ẩn thân, hắn lệnh cho tất cả mọi người đi theo hắn tách ra tìm kiếm, đây chính là tiếng lòng Tần Lạc Y, khu vực Lục Tiêu khả nghi không nhỏ, nàng nhân cơ hội dò đường chung quanh.
Vài ngày sau, nàng đối với toàn bộ Vị thành mặc dù không xem như rõ như lòng bàn tay, nhưng cũng hiểu biết không sai biệt lắm, quả nhiên như nàng tìm hiểu từ trước, hai Nam-Bắc Ma giới quả thật tồn tại kết giới cùng cấm chế, nhưng bởi vì hai phương chiến đấu nhiều, kết giới cùng cấm chế có rất nhiều chỗ tổn hại, có chút địa phương không thể đúng lúc tu bổ.Cái này liền sáng tạo cho nàng cơ hội nhập cư trái phép.
Chỉ là Bắc Ma giới đối với tu sĩ Nam Ma giới kiểm tra cẩn thận, Nam Ma giới cũng đối với tu sĩ Bắc Ma giới kiểm tra cẩn thận, muốn thành công nhập cư trái phép, nàng phải đề phòng không bị tu sĩ Bắc Ma giới nhân cơ hội giết chết, cũng phải đề phòng tu sĩ Nam Ma giới ngộ nhận nàng là gian tế hạ sát thủ với nàng...Lắc lư vài ngày, Tần Lạc Y luôn tìm kiếm cơ hội, không vội vã động thủ.
Nàng không chờ quá lâu, cơ hội mau chóng đến đây. Trong một tòa sơn mạch đụng phải vài ma tu sĩ bị tu sĩ Bắc Ma giới ngăn lại, ở bên trong phát hiện một bóng dáng quen thuộc, rất nhiều tu sĩ Bắc Ma giới, lấy nhiều công ít, tu sĩ Nam Ma giới nhanh chóng rơi xuống thế hạ phong, hơn nữa đều bị thương.
Đương nhiên tu sĩ Bắc Ma giới bị thương càng nhiều, còn chết không ít ma tu tu vi thấp, tuy tu sĩ Nam Ma giới ít, lại người người xuống tay tàn nhẫn, giống như liều mạng, cực lực bảo vệ mặc y nam tử ở trung gian. Thương thế mặc y nam tử nặng nhất.
Trong đám tu sĩ Bắc Ma giới có tu vi cao nhất là một ma quân, hai huyền ma đỉnh, Tần Lạc Y đánh giá tình thế trước mắt một phen, vội mang khăn che mặt lên, lại thay đổi một thân hắc y, liền nhanh chóng xông ra ngoài.
Nàng trực tiếp đối chiến với tu sĩ có tu vi ma quân cao nhất trong đó. Tu sĩ Bắc Ma giới rõ ràng sắp đem tất cả đám người này giết chết, không nghĩ tới nửa đường toát ra một người, hơn nữa tu vi không kém, không khỏi hận cắn răng. Xuống tay hung ác hơn.
Tần Lạc Y bám trụ ma tu có tu vi cao nhất trong đó, áp lực tu sĩ Nam Ma giới suy giảm, vài tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, Bắc Ma giới nháy mắt tổn thất vài người.
Tần Lạc Y xuống tay không chút lưu tình. Tu vi đối thủ của nàng hiển nhiên đã tiến vào ma quân thời gian không ngắn, sức chiến đấu thập phần cường hãn, nhưng lúc trước hắn bị thương, chống lại Tần Lạc Y liền rơi xuống thế hạ phong, bị Tần Lạc Y đánh trúng điểm yếu.
Mắt thấy tình huống không ổn, đối phương oán hận nhìn nàng một cái, muốn đào tẩu, Tần Lạc Y trực tiếp đuổi theo giết hắn, thủ pháp sạch sẽ lưu loát, làm cho mặc y nam tử Nam Ma giới bị trọng thương nhìn xem trong mắt sáng ngời.
Ma quân đều bị giết chết, biến cố đột nhiên mà đến làm cho chúng ma tu Bắc Ma giới không ham chiến, quay đầu muốn chạy, kết quả không chạy trốn được, bị giết chết sạch sẽ.
Đại nhân? Tần Lạc Y nghi hoặc nhìn hắn. Trong lòng hừ lạnh một tiếng, vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.
Tựa hồ là nhìn ra trong lòng nàng khó hiểu, Lục Tiêu khẽ cười một tiếng, đáy mắt hiện lên thần sắc đắc ý: Chỗ này đều là ta tìm riêng cho ngươi, ngươi đừng xem mấy thứ này không bắt mắt, là đồ vật bày trong chợ đêm, bên trong đều chứa ma tinh thạch, mấy thứ này đối với ngươi tu luyện rất có giúp ích, những người đó có mắt không biết châu, chỉ coi thành đồ chơi đem bán, giá trị thu vào căn bản không bằng một phần vạn giá trị chân chính của chúng nó.
Tựa hồ muốn nghiệm chứng lời hắn nói, hắn cầm một khối ngọc thạch lên, nhẹ nhàng bóp nát. Ngọc thạch nháy mắt biến thành bột phấn. Ở giữa lộ ra một khối ma tinh thạch nhỏ. Hắn đưa khối ma tinh thạch kia cho Tần Lạc Y.
Ma tinh thạch tuy nhỏ, nhìn như một hạt đậu bình thường, không cảm giác khác thường, cầm trong tay lại cảm giác được bên trong ẩn chứa năng lượng khủng bố mờ mịt. Ma tinh thạch giống ngọc thạch đều là màu xanh biếc, trách không được ẩn trong ngọc thạch trong suốt cũng không bị người phát hiện.
Trong phượng mâu Tần Lạc Y hiện lên ánh sáng lộng lẫy, nàng cầm ma tinh thạch nhìn về phía Lục Tiêu, thập phần kinh ngạc nói: Chẳng lẽ thời điểm lúc trước ngươi mua, liền biết bên trong có ma tinh thạch?
Đó là đương nhiên. Lục Tiêu mỉm cười, trong ánh mắt nàng khiếp sợ lại đem từng đồ vật nhất nhất bóp nát ra.
Quả nhiên trong từng cái đều có một khối ma tinh thạch. Khối lớn nhất to như ngón cái, nhỏ nhất như hạt đậu, cho dù ma tinh thạch chỉ nhỏ như hạt đậu, bên trong cũng ẩn chứa năng lượng khủng bố.
Tần Lạc Y nhìn ma tinh thạch bày ra trước mắt, tổng cộng có hơn mười khối, có chút đăm chiêu...Lục Tiêu vẫn lưu ý thần sắc nàng, nhìn nàng nhìn ma tinh thạch, trong ánh mắt thanh lãnh trở nên nóng rực, trong lòng càng thêm đắc ý.
Đại nhân thật lợi hại. Tần Lạc Y đem ánh mắt từ trên ma tinh thạch dời đi, nhìn về phía Lục Tiêu, thần sắc phức tạp hàm chứa hâm mộ thở dài một hơi.
Lục Tiêu vui lòng nhận nàng khen tặng.
Đại nhân có bản sự như vậy, có thể nhìn thấu trong khối ngọc thạch nào có ma tinh thạch...Lấy thời gian nhất định, tu luyện đến ma vương, thậm chí là đại ma vương cũng không nói chơi. Tần Lạc Y nhìn hắn cố nén đắc ý, thực dứt khoát khen tặng lên tận
mây xanh.
Ha ha. Lời này đúng tâm sự Lục Tiêu, hắn đương nhiên chưa thoả mãn đại ma quân, còn muốn tiến thêm một bước, hơn nữa hiện tại Ma Đế muốn thống nhất Ma giới, đúng là thời cơ tốt hắn kiến công lập nghiệp.
Tuy rằng chỗ ma tinh thạch này không nhiều, cũng đủ cho ngươi tu luyện một đoạn thời gian, thiên phú tu luyện của ngươi tốt, chỉ cần chậm rãi tu luyện, ngươi có thể tu luyện đến như ta...Ngươi yên tâm dùng ma tinh thạch, dùng xong ngươi nói cho ta, đến lúc đó ta bồi ngươi đi tìm. Trên mặt hắn mỉm cười, đôi mắt ưng nhìn nàng nhu hoà khác thường.
Trong lòng Tần Lạc Y nhảy dựng. Mâu quang chợt lóe, châm chước nói: Đại nhân, đây chính là ma tinh thạch ngươi được đến, sao ta có thể sử dụng của ngươi?
Chỗ ma tinh thạch này trong mắt người khác là thứ tốt, nàng còn không đặt trong mắt. Hỗn Độn Chi Nguyên trong Hỗn Nguyên Thiên Châu, năng lượng trong đó so với ma tinh thạch tốt nhất không biết nồng đậm hơn bao nhiêu lần.
Tại sao ngươi không thể dùng của ta? Ánh mắt Lục Tiêu bình tĩnh nhìn nàng, thanh âm thấp chút: Hiện tại ngươi đã đi theo ta, đừng nói ma tinh thạch, chỉ cần là đồ vật ngươi dùng để tu luyện, ngươi cứ việc mở miệng nói với ta, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp, ngươi ngóng trông ta tu luyện đến ma vương, đại ma vương, trong lòng ta cũng ngóng trông ngươi tốt...Đến lúc đó... Nói tới đây, hắn ngừng lại, bao hàm thâm ý nhìn nàng một cái.
Tần Lạc Y bị ánh mắt hắn ám chỉ nhìn xem cả người nổi da gà, nàng rũ mắt xuống, che lại ánh sáng lạnh trong mắt.
Lục Tiêu nghĩ đến nàng thẹn thùng, nhếch môi một cái, nâng tay muốn chạm vào nàng, bàn tay đến một nửa, lại thả xuống dưới, đem toàn bộ ma tinh thạch đổ lên trước mặt nàng, dặn dò nàng một câu hảo hảo nghỉ ngơi, buổi sáng ngày mai chúng ta xuất phát, liền tâm tình thập phần sung sướng rời đi.
Trên đường trở về, hắn nhịn không được dừng lại nhìn phương hướng Tần Lạc Y, ý cười trên mặt càng đậm, còn có một chút đắc ý, chính mình hôm nay lộ chiêu thức ấy, không ai sẽ không động tâm. Hiện tại hắn chỉ cần tốn thời gian ngồi chờ con mồi tự động cắn câu.
Trở lại trong viện, hưng phấn trong lòng vẫn không rút đi, phất tay cho người đi hậu viện mang nữ tử có đôi phượng mâu lại đây.
Đại nhân. Nàng kia nhanh chóng đến đây, thân mặc một tầng sa y mỏng manh, vừa vào cửa, liền mâu quang ẩn tình, vô cùng quyến rũ nhìn hắn, thanh âm gọi hắn mềm mại tựa hồ có thể nhéo ra nước, trong lòng cao hứng, từ khi đến Thủy Ma thành, đây là lần đầu tiên nàng được triệu. Nàng xoay thắt lưng lắc mông quyến rũ tiêu sái đi qua.
Lục Tiêu không bình tĩnh nhìn nàng làm ra vẻ, trực tiếp kéo người qua, 'xẹt' một tiếng xé rách y phục trên người nàng, không có khúc dạo đầu, hắn hưng phấn từ lúc trước, thẳng tắp đi vào, đôi mắt ưng chỉ tập trung nhìn vào ánh mắt kia, thân thể phập phồng lên xuống.
A... Tuy rằng nàng sớm có chuẩn bị, đã quen hắn nhìn như phong lưu ôn nhu, kì thực làm việc hung ác, vẫn nhịn không được kinh hô ra tiếng, nghĩ đến lúc trước chính mình cho rằng chỉ cần hầu hạ tốt Đại Ma quân, tốt nhất có thể làm cho hắn để bụng muốn giữ nàng bên người, vội vàng xả ra khuôn mặt tươi cười, ánh mắt bởi vì tươi cười mà híp lại.
Không cho cười! Lục Tiêu thấy thế, thập phần bất mãn, quát chói tai một tiếng, mạnh mẽ bắt lấy cằm nàng. Nguyên bản chỉ có đôi mắt kia có thể nhìn được, lúc này cười rộ lên, ngay cả cặp mắt kia cũng không thể nhìn.
Sát khí trong đôi mắt ưng sắc bén làm cho nữ nhân dưới thân tính phản xạ ngậm miệng, thân thể co rúm lại, không biết chính mình làm sao chọc giận hắn, sợ hắn một chưởng chụp chết chính mình, tuy rằng cực lực bảo trì trấn định, trong ánh mắt vẫn có thần sắc hoảng sợ không giấu được
Mất hứng! Đồ dỏm chính là đồ dỏm.
Lục Tiêu mím môi, dứt khoát mắt không hề nhìn nàng, trước mắt hiện lên một đạo bóng dáng tuyệt mỹ khác...Tư chất tu luyện như vậy, dung mạo dáng người như vậy, cùng hắn chính là trời sinh một đôi, ha ha, Tần Lạc Y sẽ đến chủ động tìm hắn, hắn sẽ không chờ quá lâu.
Nghĩ đến đây, hắn càng thêm hưng phấn, động tác dưới thân càng mãnh liệt hơn, đối với vật thay thế dưới thân không hề thương tiếc, chỉ lo chính mình thống khoái.
Tần Lạc Y vẫn đợi Lục Tiêu đi xa, lúc này mới đem ánh mắt thu hồi dừng trên ma tinh thạch trên bàn án, Lục Tiêu có thể nhìn thấu đồ vật nào có ma tinh thạch, quả thật làm cho nàng kinh ngạc, nhưng chỉ là kinh ngạc mà thôi, kiến thức qua Bạch Y biến thái, đã rất khó có chuyện gì khiến nàng thật sự giật mình.
Theo nàng biết, cho dù tu sĩ tu vi đạt tới đại ma quân, dường như không có loại công năng thấu thị này, chẳng lẽ Lục Tiêu tu luyện mật pháp gì sao? Nàng đối với ma tinh thạch của hắn không có hứng thú, nhưng đối với mật pháp của hắn cảm thấy hứng thú.
Còn có ánh mắt Lục Tiêu vừa rồi dừng trên người nàng...Nghĩ đến trong ánh mắt kia có điều ám chỉ, Tần Lạc Y híp mắt lại, ánh mắt trở nên vô cùng trong trẻo lạnh lùng.
Sáng sớm hôm sau, Lục Tiêu liền mang theo người xuất phát. Liên Bằng muốn lập công chuộc tội, tìm mọi cách được Lục Tiêu đồng ý, kích động dẫn theo hơn mười tên ma tu sĩ Thủy Ma, đi theo Lục Tiêu cùng nhau rời khỏi Thủy Ma thành.
Lục Tiêu đi địa phương là Vị thành.
Hắn được đến tin tức khác, Cổ Việt Vương bị thương ở phương hướng Vị thành, Vị thành là một thành lớn nằm ở giao điểm giữa Bắc Ma giới cùng Nam Ma giới, nhưng hiện tại nó thuộc về Bắc Ma giới.
Sau khi biết địa phương muốn đi là Vị thành, trong lòng Tần Lạc Y dị thường cao hứng, liền bắt đầu kế hoạch thuận lợi chạy từ Bắc Ma giới đến Nam Ma giới như thế nào, nàng hiện tại tu luyện đến ma quân, cùng Lục Tiêu đi cùng nhau, một đường dị thường thuận lợi.
Từ Thủy Ma thành đến Vị thành, mọi người đi nhanh cũng cần thời gian hơn nửa tháng, trong một hàng bọn họ tu vi thấp nhất là ma, ngày đêm lên đường cũng không ảnh hưởng gì, không biết Lục Tiêu nghĩ như thế nào, không vội đi tìm Cổ Việt Vương kia, trên đường còn nghỉ ngơi hai đêm, mang theo Tần Lạc Y đi dạo khắp nơi một phen.
Tu sĩ đồng hành đều là nhân tinh, có cái gì không rõ? Đối với Tần Lạc Y vô cùng khách khí.
Tần Lạc Y nghĩ sắp rời đi Bắc Ma giới, đến lúc đó đi Nam Ma giới hỏi thăm sự tình Ma Kiêu đột nhiên biến mất trước, đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nếu không có chuyện gì nàng liền xuất phát đi Tiên giới...Nên lúc này chỉ cần Lục Tiêu không phải quá mức, chỉ bồi hắn đi dạo một vòng mà thôi, nàng nguyện ý cùng hắn giả vờ, nịnh hót hắn vài câu. Đối với ánh mắt mọi người ái muội kỳ dị, nàng chỉ làm như không thấy.
Cách Vị thành càng gần, ma tu sĩ càng nhiều, đương nhiên đều là tu sĩ Bắc Ma giới, ma tu đến nơi này đều có mưu đồ, một ít muốn thừa dịp thời điểm Bắc Ma giới cùng Nam Ma giới tranh đoạt địa bàn ở trước mặt Ma Đế tranh sĩ diện, đến lúc đó có thể chiếm địa bàn xưng vương xưng bá, công tích càng lớn, phúc lợi về sau đương nhiên càng lớn. Còn có một ít ma tu thuần túy vì trong chiến đấu tranh đoạt tài nguyên tu luyện.
Bắc Ma giới cùng Nam Ma giới ở phụ cận Vị thành đã giằng co gần ba năm, cùng thời điểm nàng phi thăng lên không sai biệt lắm, cầm cự được ngay tại nơi này, địa bàn khác bị Bắc Ma giới chiếm cứ, bởi vì Ma Đế đột nhiên làm khó dễ, đánh Nam Ma giới một cái trở tay không kịp, nên địa phương này không nhìn ra dấu vết đại chiến gì.
Nhưng phụ cận Vị thành bất đồng. Trên núi, trong thành nơi nơi đều là vỡ nát, đoạn ngói tàn hoang, ma tu cầm pháp khí vội vàng đi lại, ánh mắt lộ ra tinh quang, đằng đằng sát khí.
Chiến tuyến Vị thành kéo dài, Yển thành cách Vị thành hơn hai mươi vạn dặm chính là địa bàn thuộc về Nam Ma giới, đi về phía địa bàn Nam Ma giới mặc kệ là lục địa hay không trung đều cực kỳ nghiêm khắc.
Tần Lạc Y đến Vị thành mới biết Lục Tiêu không tra được địa điểm Cổ Việt vương ẩn thân cụ thể, hơn nữa Đại Ma quân tại Vị thành không chỉ có một mình hắn, vì sợ người khác đoạt công lao chính mình, những người này đều làm theo ý mình, có tin tức gì sẽ cất giấu, chỉ sợ người khác giành trước một bước tìm được người.
Ma Đế sớm có lệnh, bọn họ trong chiến đấu chiếm được đồ vật trên người tù binh có thể tự mình chi phối hoàn toàn, Cổ Việt Vương làm Ma vương Ma giới vô số năm, tất nhiên trên người tàng bảo, trừ bỏ bản thân Cổ Việt Vương, đồ vật trên người hắn cũng làm cho người ta đỏ mắt không thôi.
Lục Tiêu được đến tin tức địa phương có thể là khu vực Cổ Việt Vương ẩn thân, hắn lệnh cho tất cả mọi người đi theo hắn tách ra tìm kiếm, đây chính là tiếng lòng Tần Lạc Y, khu vực Lục Tiêu khả nghi không nhỏ, nàng nhân cơ hội dò đường chung quanh.
Vài ngày sau, nàng đối với toàn bộ Vị thành mặc dù không xem như rõ như lòng bàn tay, nhưng cũng hiểu biết không sai biệt lắm, quả nhiên như nàng tìm hiểu từ trước, hai Nam-Bắc Ma giới quả thật tồn tại kết giới cùng cấm chế, nhưng bởi vì hai phương chiến đấu nhiều, kết giới cùng cấm chế có rất nhiều chỗ tổn hại, có chút địa phương không thể đúng lúc tu bổ.Cái này liền sáng tạo cho nàng cơ hội nhập cư trái phép.
Chỉ là Bắc Ma giới đối với tu sĩ Nam Ma giới kiểm tra cẩn thận, Nam Ma giới cũng đối với tu sĩ Bắc Ma giới kiểm tra cẩn thận, muốn thành công nhập cư trái phép, nàng phải đề phòng không bị tu sĩ Bắc Ma giới nhân cơ hội giết chết, cũng phải đề phòng tu sĩ Nam Ma giới ngộ nhận nàng là gian tế hạ sát thủ với nàng...Lắc lư vài ngày, Tần Lạc Y luôn tìm kiếm cơ hội, không vội vã động thủ.
Nàng không chờ quá lâu, cơ hội mau chóng đến đây. Trong một tòa sơn mạch đụng phải vài ma tu sĩ bị tu sĩ Bắc Ma giới ngăn lại, ở bên trong phát hiện một bóng dáng quen thuộc, rất nhiều tu sĩ Bắc Ma giới, lấy nhiều công ít, tu sĩ Nam Ma giới nhanh chóng rơi xuống thế hạ phong, hơn nữa đều bị thương.
Đương nhiên tu sĩ Bắc Ma giới bị thương càng nhiều, còn chết không ít ma tu tu vi thấp, tuy tu sĩ Nam Ma giới ít, lại người người xuống tay tàn nhẫn, giống như liều mạng, cực lực bảo vệ mặc y nam tử ở trung gian. Thương thế mặc y nam tử nặng nhất.
Trong đám tu sĩ Bắc Ma giới có tu vi cao nhất là một ma quân, hai huyền ma đỉnh, Tần Lạc Y đánh giá tình thế trước mắt một phen, vội mang khăn che mặt lên, lại thay đổi một thân hắc y, liền nhanh chóng xông ra ngoài.
Nàng trực tiếp đối chiến với tu sĩ có tu vi ma quân cao nhất trong đó. Tu sĩ Bắc Ma giới rõ ràng sắp đem tất cả đám người này giết chết, không nghĩ tới nửa đường toát ra một người, hơn nữa tu vi không kém, không khỏi hận cắn răng. Xuống tay hung ác hơn.
Tần Lạc Y bám trụ ma tu có tu vi cao nhất trong đó, áp lực tu sĩ Nam Ma giới suy giảm, vài tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, Bắc Ma giới nháy mắt tổn thất vài người.
Tần Lạc Y xuống tay không chút lưu tình. Tu vi đối thủ của nàng hiển nhiên đã tiến vào ma quân thời gian không ngắn, sức chiến đấu thập phần cường hãn, nhưng lúc trước hắn bị thương, chống lại Tần Lạc Y liền rơi xuống thế hạ phong, bị Tần Lạc Y đánh trúng điểm yếu.
Mắt thấy tình huống không ổn, đối phương oán hận nhìn nàng một cái, muốn đào tẩu, Tần Lạc Y trực tiếp đuổi theo giết hắn, thủ pháp sạch sẽ lưu loát, làm cho mặc y nam tử Nam Ma giới bị trọng thương nhìn xem trong mắt sáng ngời.
Ma quân đều bị giết chết, biến cố đột nhiên mà đến làm cho chúng ma tu Bắc Ma giới không ham chiến, quay đầu muốn chạy, kết quả không chạy trốn được, bị giết chết sạch sẽ.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com
/479
|