Edit: Panh Hoang
Thượng Quan Ngâm chẳng biết tại sao chạy đi, còn Tuyết Nhan thì không hiểu sao ở nguyên tại chỗ, nhìn thấy bóng dáng hốt hốt hoảng hoảng chạy đi của Thượng Quan Ngâm, đầu óc của Tuyết Nhan thủy chung bị vây thành một mảnh hỗn loạn, nàng tận lực suy nghĩ về chuyện đã xảy ra, trong đầu hiện lên các loại ý niệm, các loại suy nghĩ để ở cùng một chỗ, thoáng chốc tan rã, dù sao trí nhớ của nàng vẻn vẹn chỉ giới hạn đến trước lúc say rượu, nàng nằm ở trong người Thượng Quan Ngâm!
Còn sau đó… Không hề có chút ấn tượng nào!
Sau một lúc lâu trầm ngâm, vẻ mặt Tuyết Nhan từ từ dịu đi rất nhiều. Nàng vô lực ngồi ở trên mép giường, mềm mại không xương, rõ ràng cảm giác được giữa hai chân đầy dịch trắng ẩm ướt.
Không khí xung quanh có một gợn tình nhẹ nhàng, nhàn nhạt, mùi sau khi hoan hảo phóng túng xong khiến Tuyết Nhan không khỏi trong lòng hơi lạnh, nàng và hắn thật sự đã xảy ra quan hệ. Hơn nữa làm đến bước cuối cùng tuy rằng nàng mơ mơ màng màng đang ở trong mơ nhưng vẫn cảm nhận được, nhưng nàng tin tưởng Thượng Quan Ngâm nhất định là trong tình huống ấy vẫn tỉnh táo hưởng thụ cả quá trình, đêm qua tất nhiên là hắn chủ động một phương, thừa dịp cảm giác say nồng đậm của mình qua đi, không hề hay biết dưới tình huống nào chiếm đoạt nàng nhưng mà, nàng nghĩ tới nghĩ lui, như thế nào cũng không nghĩ ra, dù sao bộ dáng bối rối ban sáng của hắn vô cùng khác thường.
Giống như là rất không thể chập nhận được sự thật trước mắt. Như hắn là người bị hại thông thường, từ lúc tỉnh lại không hề hay biết, đến kinh ngạc, đến sợ hãi, vậy chẳng lẽ là. . . . Không phải chủ ý của hắn!
Trực giác của Tuyết Nhan cho rằng Thượng Quan Ngâm cũng không phải loại sắc đảm ngập trời, cả gan làm loạn, dù sao Thượng Quan Ngâm này cũng vô cùng cuồng ngạo, lại không giở mánh khóe ma quỷ khắp nơi, nàng thừa nhận chính mình mấy ngày nay không có hoan ái cùng nam tử, dường như có chút khát vọng, có chút chưa thỏa mãn dục vọng, nhưng là đêm qua đích thật là hắn chủ động, nếu không ở trạng thái say như chết của nàng, làm sao có thể ấn nam nhân xuống bên giường, cởi sạch quần áo của hắn, cưỡng ép làm chuyện nam nữ kia, thực sự không dám nghĩ tới. . . . . Chuyện này thật là kỳ lạ mà!
Vì thế, Tuyết Nhan vắt hết óc suy nghĩ xem tại sao bọn họ lại sinh ra loại tình huống này? Còn Thượng Quan Ngâm sao lại có cái loại phản ứng này? Chỉ là không nghờ Thượng Quan Ngâm còn lúng túng kinh hoảng một bộ người bị hại hơn nàng.
Chẳng lẽ đây là lần đầu tiên của hắn? Nhưng mà lần đầu tiên cũng có thể làm được thành thạo như thế sao?
Đúng rồi, đêm qua bọn họ uống rượu cống phẩm Thái hậu ban cho, chẳng lẽ là say rượu làm bậy?
Tuyết Nhan nhíu mày, chẳng lẽ thật sự chỉ đơn giản như vậy ư?
Sau một lát, nàng nhìn lại mình trong gương, ba nghìn tóc đen thanh lệ mềm mượt rũ xuống, cổ ngọc xinh đẹp thấp thoáng trong tia nắng sớm, chỉ thấy xung quanh xương quai xanh khéo léo mà tinh xảo, hiện lên chi chít dấu hôn cùng dấu răng, nhưng mà môi rõ ràng sưng đỏ khác thường, chỉ sợ là thuốc mỡ tiêu sưng tốt nhất cũng khó mà làm mờ đi nhanh chóng, đây là lần thân mật bê bát nhất trừ trước đến giờ, Tuyết Nhan không khỏi trầm ngâm, nếu như đi ra ngoài với bộ dáng này, vạn nhất gặp phải người quen, chẳng lẽ không phải rất không ổn sao?
Nhưng mà, đối với một nam nhân hốt hoảng đứng dậy chạy đi, giống như hắn là người bị hại thông thường, kiệt tác trên người mình như không có quan hệ gì tới hắn, nam nhân này biểu hiện thất thường thật là khiến nàng dở khóc dở cười.
Lại nói, hiện tại hắn làm nàng cảm thấy giữa hai chân thực đau xót tê dại. Cũng không biết đêm qua hắn muốn nàng bao nhiêu lần? Hơn nữa lúc nãy nhìn qua, thân hình của hắn thật sự nhìn rất được, giống như lúc mới gặp vậy, cũng không kém hơn Duẫn Ngọc, cuối cùng nàng đã phát hiện ra một chuyện, thì ra nam nhân tập võ dáng người nhìn rất được!
Có lẽ vô tình nàng đã bị hắn làm cho mê hoặc. Tối hôm qua nàng, cũng là hết sức phối hợp!
Nàng vẫn nhứ rõ ràng cảnh vui đùa ở ôn tuyền trong mơ!
Tình cảnh kia có bao nhiêu kỳ diệu cùng kiều diễm!
Trên giường còn lưu lại chút ấm áp, cùng nhàn nhạt hương vị của hắn, Tuyết Nhan không khỏi nheo mắt lại, nương theo chút ánh sáng sớm trong phòng, lại lờ mờ nhìn thấy một vật màu trắng trên mặt đất, nàng cẩn thận nhìn lại, không ngờ là quần lót của Thượng Quan Ngâm! Ặc, Hắn bỏ chạy rất vội vàng thậm chí quên cả đồ quan trọng như vậy. Có thể thấy được thời điểm đó hắn có bao nhiêu kích động, ngay cả quần lót cũng quên, có thể nói là mắc cỡ, chật vật không chịu nổi!
Tuyết Nhan không khỏi buột miệng cười, mím môi chậm rãi ngồi dậy từ trên giường.
Hiện giờ, trong lòng của nàng cũng không có lưu luyến cùng bó buộc trong tình yêu, cũng không có nhi nữ tình trường, thầm nghĩ làm sao để khắc chế độc tính trong cơ thể, làm sao để báo thù thay phụ thân? Hơn nữa từ sau lúc nàng có quan hệ cùng Thượng Quan Ngâm, dần dần suy nghĩ đã xảy ra biến hóa cực lớn, dục vọng và tình yêu hoàn toàn chia làm hai bộ phận, trong lòng cũng dần dần tiếp nhận sự thực chuyện của bảy nam nhân!
Cho nên đối với chuyện tối ngày hôm qua, nàng rất nhanh liền buông xuống, thật ra nàng có chút cảm kích Thượng Quan Ngâm, nếu như không có nguyên dương của hắn, sợ là tháng này nàng đã độc phát rồi! Còn nàng thì đang buồn rầu chuyện làm sao cùng tiểu oản quấn lấy nhau ở cùng một chỗ đây?
Thượng Quan Ngâm tuyệt đối là sạch sẽ, tuyệt đối làm nàng yên tâm!
Kế tiếp. Nàng rửa sạch thân thể, ăn canh ngừa thai xong Tuyết Nhan đi ra ngoài nhìn lại bầu rượu cống phẩm, phát hiện trong rượu cũng không có gì khác thường, nhưng mà trong chén rượu của Thượng Quan Ngâm lại có một chút mị dược, sắc mặt của nàng nhất thời âm trầm, người thứ nhất nàng hoài nghi hiển nhiên là Quỷ y, không ngờ Quỷ y lớn như vậy rồi còn làm ra loại thủ đoạn hạ lưu này, nói ra ai tin? Dù sao thanh danh của Quỷ y trong giang hồ rất là tốt!
Thật sự là ngàn phòng vạn phòng, tặc nhà khó phòng! Tuyết Nhan không nhịn được khẽ nghiến răng!
Cầm thú! Cầm thú nha!
Không, nói như vậy là vũ nhục cầm thú, phải là không bằng cầm thú! Nhưng dù sao mình cũng là con cháu của Quỷ y.
Nói như vậy lại là vũ nhục chính mình, đáng giận thật là đáng giận mà!
Ngày mai không phải Quỷ y nấu cơm sao bắt bẻ hắn nhiều một chút, để cho hắn ghi nhớ thật lâu! Để cho hắn biết kết cục của việc tự chủ trương là gì?
Xem ra, đêm qua Thượng Quan Ngâm trúng mị dược, mà nhuyễn ôn hương trong ngực, lâu lâu thân thể lại di chuyển, trong lúc nhất thời khó kìm lòng nổi, làm ra chuyện không thể vãn hồi cùng nàng. Đối với một thiếu niên đơn thuần mà nói đây chính là vết nhơ lớn trong đời, nàng nhớ mang máng hắn thích đệ nhất mỹ nữ Xuất Vân Quốc Duẫn Tuyết Nhi, lần đầu tiên không có để lại cho nữ nhân mình thích mà là nữ nhân hắn căm thù đến tận xương tủy, khó tránh Thượng Quan Ngâm lại phản ứng vô cùng kịch liệt, thất hồn lạc phách( hồn bay phách lạc) rời đi. Nghe nói nam nhân đối với lần đầu tiên của chính mình khó có thể quên, mà hắn lại mơ hồ mất đi lần đầu tiên.
Tuyết Nhan chợt nổi lên ý xấu. Xem ra người này hẳn là bị kích thích rất lớn! Vô cùng lớn! Sợ là ba ngày phải ngồi bế môn tư quá(suy nghĩ lỗi lầm).
Khó trách hắn chạy đi chật vật như thế, sợ là cuộc đời này cũng không muốn gặp lại nàng rồi? Tuyết Nhan lắc đầu thở dài, bất tri bất giác, chợt nhớ tới Thượng Quan Ngấn trong sơn động, chính mình từng đoạt lấy nguyên dương của hắn, bị hắn ghi thù rồi sau đó đã xảy ra rất nhiều chuyện mà người ta không tưởng tượng nổi.
Nhưng mà người này suy nghĩ thành thục, cuối cùng cũng không thể ở cùng nhau. Cõ lẽ hắn vẫn còn hận nàng đi! Không biết hắn trở về có tới đây không? Không biết sau này lên đối diện với hắn như thế nào?
Ai! Xem ra. . . . . Nàng và nam nhân thượng Quan gia thật đúng là có nghiệt duyên!
Nhưng có chút cảm tình như hoa rơi, giống nước chảy! Thoáng qua rồi biến mất!
Từ sau lúc xảy ra chuyện đêm đó, nàng vốn định tìm Quỷ y tính sổ, sao biết Quỷ y lại trốn tránh ở bên ngoài chưa có trở về, mà người nàng đầy những dấu hôn cùng dấu răng, tự nhiên cũng không có cách nào đi ra ngoài gặp người khác. Vì thế, lúc này nàng lại ngoan ngoãn ở nhà bế quan tu luyện Tố Tâm quyết, thân thể của nàng gân mạch lưu loát, tập võ làm chơi ăn thật!
Nhưng mà ba ngày sau đó, dấu vết trên người vẫn vô cùng rõ ràng, ngay cả hoá trang cũng không có cách nào che dấu được hai cánh môi sưng đỏ. Bất đắc dĩ. . . . . Đành phải mang mạng che mặt ra cửa, mặc dù các quý tộc ở trong hoàng cung đều biết vũ nữ mang khăn che mặt, nhưng là chỉ cần nàng không xuất hiện ở bên người Phượng U Trần, tự nhiên không có người nào nghĩ đến mình. Dù sao, Xuất Vân Quốc có rất nhiều giang hồ nữ hiệp đều mang mạng che mặt, nhìn lại cả con đường, trong đó có chỉ có một hai vị mang mạng che mặt, nhưng từ sau lúc đệ nhất mỹ nữ Duẫn Tuyết Nhi mang mạng che mặt, có lẽ nữ tử quý tộc liền nhanh chóng cao hứng một hồi mang theo mạng che mặt!
Chuẩn bị xong tất cả, Tuyết Nhan mới chậm rãi ra cửa, nhưng vừa mới bước ra khỏi cửa nhà, nàng cũng không có đi đệ nhất y quán, mà là trực tiếp đi đến nơi từng được sắp đặt tốt, kinh thành rất nơi tên là Ỷ Thúy lâu, Ỷ Thúy lâu đây là thanh lâu mà Lãnh Hàn Yên sinh ra, thanh lâu ở đâu không giống thanh lâu thông thường, mà là nơi không phân biệt được ngày đêm nơi nàng cũng lão Tăng trao đổi qua, mỗi tháng có mầy này, bọn họ xẽ đến Ỷ Thúy lâu xem bệnh cho nhóm kỹ nữ! Hiện giờ bệnh nhân của nàng hầu như đều là nữ tử, tại…nơi đặt cấp bậc lê nghĩa phong kiến lên hàng đầu này, nhu cầu cần nữ đại phu là cực kỳ bức thiết. Xe ngựa dừng lại như nước bên ngoài Ỷ Thúy lâu, chung quanh đều là nhã gian chỗ giữa ca múa không ngừng, bốn phía đại sảnh tất cả đều buông rèm lụa trắng, chúng nữ tử mặc y phục trắng nhạt, nhu lục, quần sam vàng nhạt mềm mại, nơi nơi lộ vẻ ướt át vẻ, nhưng lại tươi đẹp mà không tục!
Thượng Quan Ngâm chẳng biết tại sao chạy đi, còn Tuyết Nhan thì không hiểu sao ở nguyên tại chỗ, nhìn thấy bóng dáng hốt hốt hoảng hoảng chạy đi của Thượng Quan Ngâm, đầu óc của Tuyết Nhan thủy chung bị vây thành một mảnh hỗn loạn, nàng tận lực suy nghĩ về chuyện đã xảy ra, trong đầu hiện lên các loại ý niệm, các loại suy nghĩ để ở cùng một chỗ, thoáng chốc tan rã, dù sao trí nhớ của nàng vẻn vẹn chỉ giới hạn đến trước lúc say rượu, nàng nằm ở trong người Thượng Quan Ngâm!
Còn sau đó… Không hề có chút ấn tượng nào!
Sau một lúc lâu trầm ngâm, vẻ mặt Tuyết Nhan từ từ dịu đi rất nhiều. Nàng vô lực ngồi ở trên mép giường, mềm mại không xương, rõ ràng cảm giác được giữa hai chân đầy dịch trắng ẩm ướt.
Không khí xung quanh có một gợn tình nhẹ nhàng, nhàn nhạt, mùi sau khi hoan hảo phóng túng xong khiến Tuyết Nhan không khỏi trong lòng hơi lạnh, nàng và hắn thật sự đã xảy ra quan hệ. Hơn nữa làm đến bước cuối cùng tuy rằng nàng mơ mơ màng màng đang ở trong mơ nhưng vẫn cảm nhận được, nhưng nàng tin tưởng Thượng Quan Ngâm nhất định là trong tình huống ấy vẫn tỉnh táo hưởng thụ cả quá trình, đêm qua tất nhiên là hắn chủ động một phương, thừa dịp cảm giác say nồng đậm của mình qua đi, không hề hay biết dưới tình huống nào chiếm đoạt nàng nhưng mà, nàng nghĩ tới nghĩ lui, như thế nào cũng không nghĩ ra, dù sao bộ dáng bối rối ban sáng của hắn vô cùng khác thường.
Giống như là rất không thể chập nhận được sự thật trước mắt. Như hắn là người bị hại thông thường, từ lúc tỉnh lại không hề hay biết, đến kinh ngạc, đến sợ hãi, vậy chẳng lẽ là. . . . Không phải chủ ý của hắn!
Trực giác của Tuyết Nhan cho rằng Thượng Quan Ngâm cũng không phải loại sắc đảm ngập trời, cả gan làm loạn, dù sao Thượng Quan Ngâm này cũng vô cùng cuồng ngạo, lại không giở mánh khóe ma quỷ khắp nơi, nàng thừa nhận chính mình mấy ngày nay không có hoan ái cùng nam tử, dường như có chút khát vọng, có chút chưa thỏa mãn dục vọng, nhưng là đêm qua đích thật là hắn chủ động, nếu không ở trạng thái say như chết của nàng, làm sao có thể ấn nam nhân xuống bên giường, cởi sạch quần áo của hắn, cưỡng ép làm chuyện nam nữ kia, thực sự không dám nghĩ tới. . . . . Chuyện này thật là kỳ lạ mà!
Vì thế, Tuyết Nhan vắt hết óc suy nghĩ xem tại sao bọn họ lại sinh ra loại tình huống này? Còn Thượng Quan Ngâm sao lại có cái loại phản ứng này? Chỉ là không nghờ Thượng Quan Ngâm còn lúng túng kinh hoảng một bộ người bị hại hơn nàng.
Chẳng lẽ đây là lần đầu tiên của hắn? Nhưng mà lần đầu tiên cũng có thể làm được thành thạo như thế sao?
Đúng rồi, đêm qua bọn họ uống rượu cống phẩm Thái hậu ban cho, chẳng lẽ là say rượu làm bậy?
Tuyết Nhan nhíu mày, chẳng lẽ thật sự chỉ đơn giản như vậy ư?
Sau một lát, nàng nhìn lại mình trong gương, ba nghìn tóc đen thanh lệ mềm mượt rũ xuống, cổ ngọc xinh đẹp thấp thoáng trong tia nắng sớm, chỉ thấy xung quanh xương quai xanh khéo léo mà tinh xảo, hiện lên chi chít dấu hôn cùng dấu răng, nhưng mà môi rõ ràng sưng đỏ khác thường, chỉ sợ là thuốc mỡ tiêu sưng tốt nhất cũng khó mà làm mờ đi nhanh chóng, đây là lần thân mật bê bát nhất trừ trước đến giờ, Tuyết Nhan không khỏi trầm ngâm, nếu như đi ra ngoài với bộ dáng này, vạn nhất gặp phải người quen, chẳng lẽ không phải rất không ổn sao?
Nhưng mà, đối với một nam nhân hốt hoảng đứng dậy chạy đi, giống như hắn là người bị hại thông thường, kiệt tác trên người mình như không có quan hệ gì tới hắn, nam nhân này biểu hiện thất thường thật là khiến nàng dở khóc dở cười.
Lại nói, hiện tại hắn làm nàng cảm thấy giữa hai chân thực đau xót tê dại. Cũng không biết đêm qua hắn muốn nàng bao nhiêu lần? Hơn nữa lúc nãy nhìn qua, thân hình của hắn thật sự nhìn rất được, giống như lúc mới gặp vậy, cũng không kém hơn Duẫn Ngọc, cuối cùng nàng đã phát hiện ra một chuyện, thì ra nam nhân tập võ dáng người nhìn rất được!
Có lẽ vô tình nàng đã bị hắn làm cho mê hoặc. Tối hôm qua nàng, cũng là hết sức phối hợp!
Nàng vẫn nhứ rõ ràng cảnh vui đùa ở ôn tuyền trong mơ!
Tình cảnh kia có bao nhiêu kỳ diệu cùng kiều diễm!
Trên giường còn lưu lại chút ấm áp, cùng nhàn nhạt hương vị của hắn, Tuyết Nhan không khỏi nheo mắt lại, nương theo chút ánh sáng sớm trong phòng, lại lờ mờ nhìn thấy một vật màu trắng trên mặt đất, nàng cẩn thận nhìn lại, không ngờ là quần lót của Thượng Quan Ngâm! Ặc, Hắn bỏ chạy rất vội vàng thậm chí quên cả đồ quan trọng như vậy. Có thể thấy được thời điểm đó hắn có bao nhiêu kích động, ngay cả quần lót cũng quên, có thể nói là mắc cỡ, chật vật không chịu nổi!
Tuyết Nhan không khỏi buột miệng cười, mím môi chậm rãi ngồi dậy từ trên giường.
Hiện giờ, trong lòng của nàng cũng không có lưu luyến cùng bó buộc trong tình yêu, cũng không có nhi nữ tình trường, thầm nghĩ làm sao để khắc chế độc tính trong cơ thể, làm sao để báo thù thay phụ thân? Hơn nữa từ sau lúc nàng có quan hệ cùng Thượng Quan Ngâm, dần dần suy nghĩ đã xảy ra biến hóa cực lớn, dục vọng và tình yêu hoàn toàn chia làm hai bộ phận, trong lòng cũng dần dần tiếp nhận sự thực chuyện của bảy nam nhân!
Cho nên đối với chuyện tối ngày hôm qua, nàng rất nhanh liền buông xuống, thật ra nàng có chút cảm kích Thượng Quan Ngâm, nếu như không có nguyên dương của hắn, sợ là tháng này nàng đã độc phát rồi! Còn nàng thì đang buồn rầu chuyện làm sao cùng tiểu oản quấn lấy nhau ở cùng một chỗ đây?
Thượng Quan Ngâm tuyệt đối là sạch sẽ, tuyệt đối làm nàng yên tâm!
Kế tiếp. Nàng rửa sạch thân thể, ăn canh ngừa thai xong Tuyết Nhan đi ra ngoài nhìn lại bầu rượu cống phẩm, phát hiện trong rượu cũng không có gì khác thường, nhưng mà trong chén rượu của Thượng Quan Ngâm lại có một chút mị dược, sắc mặt của nàng nhất thời âm trầm, người thứ nhất nàng hoài nghi hiển nhiên là Quỷ y, không ngờ Quỷ y lớn như vậy rồi còn làm ra loại thủ đoạn hạ lưu này, nói ra ai tin? Dù sao thanh danh của Quỷ y trong giang hồ rất là tốt!
Thật sự là ngàn phòng vạn phòng, tặc nhà khó phòng! Tuyết Nhan không nhịn được khẽ nghiến răng!
Cầm thú! Cầm thú nha!
Không, nói như vậy là vũ nhục cầm thú, phải là không bằng cầm thú! Nhưng dù sao mình cũng là con cháu của Quỷ y.
Nói như vậy lại là vũ nhục chính mình, đáng giận thật là đáng giận mà!
Ngày mai không phải Quỷ y nấu cơm sao bắt bẻ hắn nhiều một chút, để cho hắn ghi nhớ thật lâu! Để cho hắn biết kết cục của việc tự chủ trương là gì?
Xem ra, đêm qua Thượng Quan Ngâm trúng mị dược, mà nhuyễn ôn hương trong ngực, lâu lâu thân thể lại di chuyển, trong lúc nhất thời khó kìm lòng nổi, làm ra chuyện không thể vãn hồi cùng nàng. Đối với một thiếu niên đơn thuần mà nói đây chính là vết nhơ lớn trong đời, nàng nhớ mang máng hắn thích đệ nhất mỹ nữ Xuất Vân Quốc Duẫn Tuyết Nhi, lần đầu tiên không có để lại cho nữ nhân mình thích mà là nữ nhân hắn căm thù đến tận xương tủy, khó tránh Thượng Quan Ngâm lại phản ứng vô cùng kịch liệt, thất hồn lạc phách( hồn bay phách lạc) rời đi. Nghe nói nam nhân đối với lần đầu tiên của chính mình khó có thể quên, mà hắn lại mơ hồ mất đi lần đầu tiên.
Tuyết Nhan chợt nổi lên ý xấu. Xem ra người này hẳn là bị kích thích rất lớn! Vô cùng lớn! Sợ là ba ngày phải ngồi bế môn tư quá(suy nghĩ lỗi lầm).
Khó trách hắn chạy đi chật vật như thế, sợ là cuộc đời này cũng không muốn gặp lại nàng rồi? Tuyết Nhan lắc đầu thở dài, bất tri bất giác, chợt nhớ tới Thượng Quan Ngấn trong sơn động, chính mình từng đoạt lấy nguyên dương của hắn, bị hắn ghi thù rồi sau đó đã xảy ra rất nhiều chuyện mà người ta không tưởng tượng nổi.
Nhưng mà người này suy nghĩ thành thục, cuối cùng cũng không thể ở cùng nhau. Cõ lẽ hắn vẫn còn hận nàng đi! Không biết hắn trở về có tới đây không? Không biết sau này lên đối diện với hắn như thế nào?
Ai! Xem ra. . . . . Nàng và nam nhân thượng Quan gia thật đúng là có nghiệt duyên!
Nhưng có chút cảm tình như hoa rơi, giống nước chảy! Thoáng qua rồi biến mất!
Từ sau lúc xảy ra chuyện đêm đó, nàng vốn định tìm Quỷ y tính sổ, sao biết Quỷ y lại trốn tránh ở bên ngoài chưa có trở về, mà người nàng đầy những dấu hôn cùng dấu răng, tự nhiên cũng không có cách nào đi ra ngoài gặp người khác. Vì thế, lúc này nàng lại ngoan ngoãn ở nhà bế quan tu luyện Tố Tâm quyết, thân thể của nàng gân mạch lưu loát, tập võ làm chơi ăn thật!
Nhưng mà ba ngày sau đó, dấu vết trên người vẫn vô cùng rõ ràng, ngay cả hoá trang cũng không có cách nào che dấu được hai cánh môi sưng đỏ. Bất đắc dĩ. . . . . Đành phải mang mạng che mặt ra cửa, mặc dù các quý tộc ở trong hoàng cung đều biết vũ nữ mang khăn che mặt, nhưng là chỉ cần nàng không xuất hiện ở bên người Phượng U Trần, tự nhiên không có người nào nghĩ đến mình. Dù sao, Xuất Vân Quốc có rất nhiều giang hồ nữ hiệp đều mang mạng che mặt, nhìn lại cả con đường, trong đó có chỉ có một hai vị mang mạng che mặt, nhưng từ sau lúc đệ nhất mỹ nữ Duẫn Tuyết Nhi mang mạng che mặt, có lẽ nữ tử quý tộc liền nhanh chóng cao hứng một hồi mang theo mạng che mặt!
Chuẩn bị xong tất cả, Tuyết Nhan mới chậm rãi ra cửa, nhưng vừa mới bước ra khỏi cửa nhà, nàng cũng không có đi đệ nhất y quán, mà là trực tiếp đi đến nơi từng được sắp đặt tốt, kinh thành rất nơi tên là Ỷ Thúy lâu, Ỷ Thúy lâu đây là thanh lâu mà Lãnh Hàn Yên sinh ra, thanh lâu ở đâu không giống thanh lâu thông thường, mà là nơi không phân biệt được ngày đêm nơi nàng cũng lão Tăng trao đổi qua, mỗi tháng có mầy này, bọn họ xẽ đến Ỷ Thúy lâu xem bệnh cho nhóm kỹ nữ! Hiện giờ bệnh nhân của nàng hầu như đều là nữ tử, tại…nơi đặt cấp bậc lê nghĩa phong kiến lên hàng đầu này, nhu cầu cần nữ đại phu là cực kỳ bức thiết. Xe ngựa dừng lại như nước bên ngoài Ỷ Thúy lâu, chung quanh đều là nhã gian chỗ giữa ca múa không ngừng, bốn phía đại sảnh tất cả đều buông rèm lụa trắng, chúng nữ tử mặc y phục trắng nhạt, nhu lục, quần sam vàng nhạt mềm mại, nơi nơi lộ vẻ ướt át vẻ, nhưng lại tươi đẹp mà không tục!
/110
|