Bởi vì chuyện của Hoàng hậu cho nên dạ yến năm nay hoàng gia chỉ tiếp tục đến giờ sửu thì tan.
Thái tử đang muốn dẫn theo Thái tử phi trở lại điện Hồng Huyên lại phát hiện Huyền công công bên cạnh Hoàng đế đang ở phía trước chờ mình: Thái tử điện hạ, Hoàng Thượng dặn dò mời ngài đi theo nô tài đến điện Noãn các.
Thái tử nhíu nhíu mày: Phụ hoàng là gọi một mình ta à?
Nếu như có thể hắn một chút cũng không muốn ở chung với người nam nhân kia.
Nếu như vậy, như vậy thiếp đi về trước đây. Thái tử phi cũng nhìn ra được mình cũng không được chào đón nên mượn ống tay áo rộng thùng thình viết hai chữ “coi chừng” trong lòng bàn tay Thái tử rồi dẫn thị nữ sau lưng rời đi.
Thái tử điện hạ, mời. Thái tử dùng khóe mắt nhìn tư thái cung kính của Huyền công công, lại liếc qua nhìn nhìn sắc mặt những đệ đệ của mình và một ít quan viên vẫn còn chưa có rời đi cảm thấy có chút nhức đầu —— chẳng lẽ mình còn có nhiều giá trị lợi dụng ư?
Điện Noãn các là nhà lớn ở bên phía sườn đông, là nơi mùa đông Hoàng đế sống hàng ngày.
Lúc Thái tử bước vào thì cảm thấy không khí ấm ấp đập vào mặt, trong không khí còn mang theo hương hoa đưa tình —— chắc là hiệu quả huân hương.
Chờ Thái tử đi vào mới phát hiện Hoàng đế mời cũng không phải một mình hắn, còn có Thừa tướng Cửu Tranh.
Tễ nhi, con có biết Thập Nhị thúc con vì sao không có tham dự đêm yến hội hôm nay hay không? Dương đế từ trên mật báo ngẩng đầu lên đôi mắt sáng quắc nhìn Triệu Tễ.
Nhi thần ngu dốt, Thập Nhị thúc không phải ngẫu nhiên bị phong hàn hay sao?
Dương đế híp mắt nhìn Triệu Tễ thấy sắc mặt của nhi tử gợn sóng không sợ hãi đột nhiên nhếch môi cười cười: Tễ nhi, là ai nói cho con biết chuyện gì hả? Trẫm phát hiện từ sau khi con bệnh nặng thì lơ là với trẫm, làm cho phụ hoàng rất là đau lòng đó.
Dương đế vừa dứt lời thì không chỉ là Triệu Tễ, mà là Thừa tướng Cửu Tranh đứng ở một bên cũng co rút. Đương nhiên bọn họ cũng chỉ có thể ở trong lòng lặng lẽ mà co rút.
Không đợi Triệu Tễ nói chuyện, Dương đế đã đuổi Thừa tướng đi xuống trước: Chuyện tìm Mặc Lâm về giao cho khanh đi làm, nhớ rõ đừng để lộ tiếng gió về chuyện này.
Dương đế thấy Thừa tướng rời đi mới vẫy vẫy tay về phía Triệu Tễ: Tễ nhi tới đây, trong đêm nay con dường như cũng không vui, có phải là nghĩ đến Hoàng hậu hay không? Có phải là đang oán trách trẫm mấy ngày trước đó con bệnh nặng mà không có đi thăm con hay không?
* * *
Cửu Tranh trở lại quý phủ của mình sau khi rửa mặt đơn giản thì vẫy tay cho thị nữ đến hầu hạ lui ra, hắn ngồi yên một lát mới lấy ra một bức mật báo khác từ trong ngăn bí mật ra.
Bức mật báo này không giống với bức giả là quan
Thái tử đang muốn dẫn theo Thái tử phi trở lại điện Hồng Huyên lại phát hiện Huyền công công bên cạnh Hoàng đế đang ở phía trước chờ mình: Thái tử điện hạ, Hoàng Thượng dặn dò mời ngài đi theo nô tài đến điện Noãn các.
Thái tử nhíu nhíu mày: Phụ hoàng là gọi một mình ta à?
Nếu như có thể hắn một chút cũng không muốn ở chung với người nam nhân kia.
Nếu như vậy, như vậy thiếp đi về trước đây. Thái tử phi cũng nhìn ra được mình cũng không được chào đón nên mượn ống tay áo rộng thùng thình viết hai chữ “coi chừng” trong lòng bàn tay Thái tử rồi dẫn thị nữ sau lưng rời đi.
Thái tử điện hạ, mời. Thái tử dùng khóe mắt nhìn tư thái cung kính của Huyền công công, lại liếc qua nhìn nhìn sắc mặt những đệ đệ của mình và một ít quan viên vẫn còn chưa có rời đi cảm thấy có chút nhức đầu —— chẳng lẽ mình còn có nhiều giá trị lợi dụng ư?
Điện Noãn các là nhà lớn ở bên phía sườn đông, là nơi mùa đông Hoàng đế sống hàng ngày.
Lúc Thái tử bước vào thì cảm thấy không khí ấm ấp đập vào mặt, trong không khí còn mang theo hương hoa đưa tình —— chắc là hiệu quả huân hương.
Chờ Thái tử đi vào mới phát hiện Hoàng đế mời cũng không phải một mình hắn, còn có Thừa tướng Cửu Tranh.
Tễ nhi, con có biết Thập Nhị thúc con vì sao không có tham dự đêm yến hội hôm nay hay không? Dương đế từ trên mật báo ngẩng đầu lên đôi mắt sáng quắc nhìn Triệu Tễ.
Nhi thần ngu dốt, Thập Nhị thúc không phải ngẫu nhiên bị phong hàn hay sao?
Dương đế híp mắt nhìn Triệu Tễ thấy sắc mặt của nhi tử gợn sóng không sợ hãi đột nhiên nhếch môi cười cười: Tễ nhi, là ai nói cho con biết chuyện gì hả? Trẫm phát hiện từ sau khi con bệnh nặng thì lơ là với trẫm, làm cho phụ hoàng rất là đau lòng đó.
Dương đế vừa dứt lời thì không chỉ là Triệu Tễ, mà là Thừa tướng Cửu Tranh đứng ở một bên cũng co rút. Đương nhiên bọn họ cũng chỉ có thể ở trong lòng lặng lẽ mà co rút.
Không đợi Triệu Tễ nói chuyện, Dương đế đã đuổi Thừa tướng đi xuống trước: Chuyện tìm Mặc Lâm về giao cho khanh đi làm, nhớ rõ đừng để lộ tiếng gió về chuyện này.
Dương đế thấy Thừa tướng rời đi mới vẫy vẫy tay về phía Triệu Tễ: Tễ nhi tới đây, trong đêm nay con dường như cũng không vui, có phải là nghĩ đến Hoàng hậu hay không? Có phải là đang oán trách trẫm mấy ngày trước đó con bệnh nặng mà không có đi thăm con hay không?
* * *
Cửu Tranh trở lại quý phủ của mình sau khi rửa mặt đơn giản thì vẫy tay cho thị nữ đến hầu hạ lui ra, hắn ngồi yên một lát mới lấy ra một bức mật báo khác từ trong ngăn bí mật ra.
Bức mật báo này không giống với bức giả là quan
/35
|