Lạc Tú Phương về cơ bản thì toàn bộ nghiệp vụ, sản nghiệp của Thiên Kiếm tông đều thuộc về nàng quản lý, đối với vấn đề mà Mặc Vũ đưa ra, nàng trái lại là nắm bắt rất rõ ràng, cho nên nhanh chóng trả lời hắn:
“Môn phái của chúng ta sản nghiệp bao gồm tu luyện tài nguyên còn có tài phú thế tục phục vụ nhu cầu hằng ngày, đầu tiên là về tu luyện tài nguyên thì có hai cái quặng mỏ linh thạch quy mô nhỏ thuộc quyền sở hữu của chúng ta, còn tài vật thế tục thì đều tới từ thu nhập của một xưởng rèn đúc binh khí còn có một cái tửu lâu bên trong Lăng Phong Thành”.
“Hai mỏ linh thạch đều thuộc về loại hạ cấp mỏ, mỗi tháng sản lượng thu được khoảng trái phải hai ngàn viên hạ phẩm linh thạch, số lượng không nhiều nhưng ngược lại hiện tại môn phái nhân số cũng chỉ có khoảng ba mươi người, cho nên cung ứng tình trạng vẫn tương đối đầy đủ”.
“Có điều, tiền tài thế tục lại có chút thiếu thốn bởi lẽ mới đây không lâu, bên trong Lăng Phong thành vừa xây dựng lên thêm một cái tửu lâu cùng tửu lâu của chúng ta cạnh tranh, hơn nữa rất không kiêng nể gì, thông qua sơ bộ điều tra thì có lẽ chủ nhân phía sau không phải ai khác mà chính là Lăng Phong thành chủ!”
“Chúng ta tháng này từ xưởng binh khí cùng tửu lâu lãi ròng cũng chỉ có 15 vạn lượng bạc trắng, so với tháng trước ít đi gần gấp ba lần, tình huống này nếu cứ tiếp tục, sợ là…”
Nói đến chỗ này, Lạc Tú Phương cũng khẽ nhíu mày liễu, hơi dừng lại một chút, sau đó hướng về Mặc Vũ nói tiếp:
“Chủ nhân, nếu Thiên Kiếm tông muốn mở rộng, vậy thì phải đối ngoại công khai chiêu thu đệ tử, mở rộng địa bàn, lại muốn tăng lên độ ảnh hưởng cùng danh tiếng, nhưng nếu như vậy, vật tư trong tông hẳn không cách nào đáp ứng được điều này”.
“…lại thêm những môn phái khác chắc chắn sẽ không để im nhìn chúng ta thuận lợi phát triển mà không để ý tới, đó là còn chưa tính tới những người bình thường nhìn chúng ta không vừa mắt, vẫn luôn cùng chúng ta chơi ngáng chân, chỉ có thể dùng cường đại lực chấn nhiếp để giải quyết, không biết Tông chủ định làm thế nào?”
Mặc Vũ càng nghe, hắn chân mày càng cau chặt lại, quả thực nghĩ cái gì liền đến cái gì để hắn trong lòng hung hăng nhổ nước bọt.
Vừa mới giải quyết xong bên trong tông môn nội loạn thì giờ lại đến chuyện này, mà thời gian thì có dài lâu gì cho cam? Vỏn vẹn qua đi có mấy ngày, quả thực quá con mẹ nó xui xẻo, hắn thân là người xuyên việt, trong tay có kim thủ chỉ thì đáng lẽ phải tỉnh chưởng thiên hạ quyền, say nằm gối mỹ nhân mới đúng, nhưng đây lại là thế nào?
Ngưu bức đâu chẳng thấy, chỉ thấy toàn con mẹ nó khổ bức???
Phỉ nhổ là chuyện của phỉ nhổ, thế nhưng dù sao việc Mặc Vũ xuyên qua tiếp Huyền Thần đại lục, từ trong tay Mặc Thiên Hành tiếp quản Thiên Kiếm tông vẫn là sự thực, mà nếu đã là hắn đồ vật, có thể không để ý tới hay sao? Thiên Kiếm tông nguy nan, trực tiếp có liên hệ tới hắn sinh hoạt hoàn cảnh, cho nên Mặc Vũ sau khi suy nghĩ một hồi, quay sang nói với Lạc Tú Phương:
“Ta đã biết…như vậy đi, ngày mai ngươi cùng ta, hai người chúng ta tiến tới Lạc Phong Thành một chuyến, sau khi xem xét tình hình ở đó, ta sẽ quyết định xem nên làm thế nào!”
“Thiếp thân minh bạch…!”
“Ừm, ngươi đi đi!”
Đuổi đi Lạc Tú Phương, Mặc Vũ sau đó tiến tới bên cạnh bàn đá ngồi xuống, hắn tự rót cho mình một chén trà, có điều hắn không có uống mà chỉ đem chén trà trên bàn xoay qua xoay lại, nhíu mày trầm tư suy nghĩ.
Lăng Phong thành hắn cũng có nghe nói qua, tòa thành thị này thuộc về Dạ Nguyệt đế quốc, là một trong vài tòa đài thành xung quanh phạm vi Thiên Kiếm tông, nhân khẩu cũng có hơn một ngàn vạn người, cho nên Thiên Kiếm tông mới đem sản nghiệp đặt ở đó phát triển.
Đối với Dạ Nguyệt đế quốc thì hắn không hiểu biết quá nhiều, nhưng hắn chắc chắn một điều đó là Dạ Nguyệt đế quốc ẩn dấu thực lực tuyệt đối đủ để nghiền ép trăm cái Thiên Kiếm tông mà vẫn dư xài.
Cho nên biện pháp dùng mạnh bạo trấn áp hoặc thẳng thắn đem Lăng Phong thành chủ cho giết liền bị hắn gạt bỏ ngay lập tức, bởi lẽ hắn cũng không muốn lúc này không những một bên đối kháng Nam Minh tông mà bên kia là Dạ Nguyệt đế quốc, như thế khác nào đi chịu chết?
Đã không thể dùng cứng thì buộc phải chuyển sang dùng mềm, đối với Lăng Phong thành chủ, cho dù không lôi kéo được nhưng ít ra là bạn mà không phải là địch, chỉ có thể công bằng cạnh tranh.
Dù sao chỉ không phải dùng vũ lực giải quyết thì Dạ Nguyệt đế quốc sẽ không nhúng tay vào bên trong thương trường tranh chấp, ngược lại còn âm thầm cổ vũ, vì chỉ có cạnh tranh vậy mới có phát triển, điều này thì ai cũng đã biết.
Nói tới cạnh tranh, Mặc Vũ ngược lại nghĩ ra một vài loại ý tưởng, dù sao hắn cũng không phải thế giới này người bản địa, mà là từ địa cầu xuyên qua, trên địa cầu ý tưởng đều có thể bê nguyên si sao chép sang nơi này, giả dụ như nồi lẩu, mỳ cay, phá lấu, gỏi cá sushi…phải nói là nhiều tới mức dù hắn có mất nguyên một ngày để nói thì cũng nói không hết được.
Đấy là về sản nghiệp thế tục, thu về chủ yếu là tiền tài, củi gạo dầu muối, các loại vật tư hàng ngày, còn tài nguyên tu luyện thì Mặc Vũ quả thực chưa nghĩ ra biện pháp nào, vừa muốn số lượng lại phải vừa có tốc độ, số lượng thì không cần giải thích, còn tốc độ ở đây là chỉ tốc độ thu về, mà muốn đáp ứng được hai điều kiện này, vậy thì họa chăng chỉ có đi ăn cướp.
Có chút nhức hết cả trứng, Mặc Vũ cũng tạm thời bỏ qua việc này, hắn suy nghĩ sang chuyện của Nam Minh Tông.
Sắp tới Thiên Kiếm tông chắc chắn sẽ cùng Nam Minh tông gây chiến, đây là không thể tránh được, dù sao Mặc Vũ cùng Nam Minh Long đều có cho mình lý do buộc phải giết chết đối phương, mà nếu Thiên Kiếm tông thắng, khi đó sản nghiệp của bọn hắn còn không phải thuộc về Mặc Vũ thì còn có thể thuộc về người nào?
Như vậy vấn đề tài nguyên tu luyện tự nhiên sẽ được giải quyết, mà vật tư thế tục áp lực cũng giảm đi rất nhiều.
Thế nhưng tiền đề đó là Thiên Kiếm tông phải chiến thắng Nam Minh tông mới được, nhưng nói chiến thắng thì nào có dễ dàng như vậy?
Lúc nào nói mà chẳng dễ hơn là làm!
Nam Minh tông có bao nhiêu Kim đan cảnh cường giả? Chín tên, tám Kim đan sơ kỳ, một Kim đan trung kỳ. Mà Thiên Kiếm tông lại có bao nhiêu Kim đan cảnh?
Vẻn vẹn bốn người, Mặc Vũ, Vu Thông, Bạch Phương Huyền cùng Lạc Tú Phương chấm hết!
Trong đó hắn cùng Nam Minh Long đồng dạng là Kim đan trung kỳ, hai người bọn hắn nếu chiến đấu lên, cho dù hắn có [Cuồng bạo] kỹ năng, tăng lên gấp ba chiến lực thì cũng không thể chiến thắng Nam Minh Long quá nhanh, tối thiểu cũng mất chút thời gian, mà trong thời gian Nam Minh Long cầm chân hắn, tám tên Kim đan cảnh bên phía Nam Minh Long chẳng lẽ có thể buông tha cho bốn tên trưởng lão Thiên Kiếm tông sao?
Mà tám đánh bốn……Đến trẻ con cũng biết được kết quả ra sao.
Cho nên quanh đi quẩn lại, vấn đề vẫn nằm ở chỗ thực lực a!
Nếu như hắn có thực lực để cho ngay cả Dạ Nguyệt đế quốc phải nhìn sắc mặt hắn làm việc, vậy thì còn cần quái gì phải học đòi suy nghĩ làm gì cho mệt não ra, còn không phải là một câu nói của hắn!?
Chỉ tiếc, hắn tuy bây giờ đã là Kim đan cảnh trung kỳ, Giả đan kỳ, thế nhưng vẫn còn quá yếu ớt, có thể ở phạm vi xung quanh đây thì hắn là bá chủ, nhưng so với một đám Nguyên thần cảnh, Hợp thể cảnh cùng Độ Ách đại năng, vậy thì không khác gì con kiến.
Đúng lúc này, hệ thống đột nhiên phát ra một đầu nhiệm vụ:
“Đinh, Trải qua đo lường ký chủ tình huống, hệ thống phát ra nhiệm vụ chính tuyến 3: Quảng nạp môn đồ, xây dựng tông phái!”
“Nội dung nhiệm vụ như sau: Môn phái xuống dốc, để chấn chỉnh kỷ cương, ký chủ trong vòng một tháng chiêu thu đủ một trăm tên đệ tử, đồng thời giải quyết bên trong tông phái khó khăn”.
“Nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng: Exp 8000, [Luyện công diễn võ tràng kiến trúc tạp]x1, [Dược viên kiến trúc tạp]x1, [Linh thạch trung phẩm]x1000, [Hồi huyết đan]x50, [Hồi pháp đan]x50”.
“Nhiệm vụ thất bại, trừng phạt: Ký chủ tu vi hạ xuống nhất cấp, trong vòng một tuần không nhận được bất kỳ điểm Exp nào”.
“Từ bỏ nhiệm vụ, trừng phạt: Nương hóa!”
Mặc Vũ sau khi xem xong toàn bộ nội dung nhiệm vụ, lúc trông thấy chỗ từ bỏ nhiệm vụ nhận lấy trừng phạt vậy mà lại là đem hắn biến thành nữ tử để hắn suýt chút nữa thì phun ra một ngụm lão huyết, trong lòng điên cuồng đem mười tám đời tổ tông hệ thống mẫu tính hỏi thăm không chỉ một lượt mà là n+1 lượt.
Con mẹ nhà ngươi, hệ thống!
Lão tử quỳ xuống vái ngươi cả nón, ngươi đừng có ti bỉ đến mức đó có được hay không…
Ngay cả đến nương hóa cái thứ đồ chơi này ngươi cũng có thể đem đi ra, lão tử sau này có phải hay không còn muốn thú hóa?
Trong lúc Mặc Vũ điên cuồng phỉ nhổ hệ thống đê tiện, ti bỉ, hãm hại hàng, không biết liêm sỉ…abcxyz…các thể loại thì lại một đạo thông báo tiếp theo ngay sau đó vang lên bên tai, để hắn hơi ngẩn ra, mà lần này sau khi đọc xong nội dung, Mặc Vũ suýt chút nữa chỉ muốn trùm chăn đánh rắm tự tử:
“Đinh, Ngoài ra đồng thời ban bố nhiệm vụ chính tuyến 4 (Liên hoàn): Nam Minh Long phiền toái!”
“Nội dung nhiệm vụ như sau: Nam Minh Long vì bị cướp đi [Tinh thạch], cực độ không cam lòng, sau khi thương thế toàn khang muốn tìm ký chủ gây sự, tiện thể đòi lại [Tinh thạch], Ký chủ trong vòng một tháng cần đem Nam Minh Long diệt trừ!”.
“Nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng: Exp 3000, [Vạn thú đỉnh]x1, [Tinh thiết]x10, [Linh Kim]x3, [Cơ sở luyện khí thuật]x1”.
“Nhiệm vụ thất bại, trừng phạt: Bị Nam Minh Long ngược sát”.
“Từ bỏ nhiệm vụ, trừng phạt: Thú hóa!”
Mặc Vũ: “…”
“Môn phái của chúng ta sản nghiệp bao gồm tu luyện tài nguyên còn có tài phú thế tục phục vụ nhu cầu hằng ngày, đầu tiên là về tu luyện tài nguyên thì có hai cái quặng mỏ linh thạch quy mô nhỏ thuộc quyền sở hữu của chúng ta, còn tài vật thế tục thì đều tới từ thu nhập của một xưởng rèn đúc binh khí còn có một cái tửu lâu bên trong Lăng Phong Thành”.
“Hai mỏ linh thạch đều thuộc về loại hạ cấp mỏ, mỗi tháng sản lượng thu được khoảng trái phải hai ngàn viên hạ phẩm linh thạch, số lượng không nhiều nhưng ngược lại hiện tại môn phái nhân số cũng chỉ có khoảng ba mươi người, cho nên cung ứng tình trạng vẫn tương đối đầy đủ”.
“Có điều, tiền tài thế tục lại có chút thiếu thốn bởi lẽ mới đây không lâu, bên trong Lăng Phong thành vừa xây dựng lên thêm một cái tửu lâu cùng tửu lâu của chúng ta cạnh tranh, hơn nữa rất không kiêng nể gì, thông qua sơ bộ điều tra thì có lẽ chủ nhân phía sau không phải ai khác mà chính là Lăng Phong thành chủ!”
“Chúng ta tháng này từ xưởng binh khí cùng tửu lâu lãi ròng cũng chỉ có 15 vạn lượng bạc trắng, so với tháng trước ít đi gần gấp ba lần, tình huống này nếu cứ tiếp tục, sợ là…”
Nói đến chỗ này, Lạc Tú Phương cũng khẽ nhíu mày liễu, hơi dừng lại một chút, sau đó hướng về Mặc Vũ nói tiếp:
“Chủ nhân, nếu Thiên Kiếm tông muốn mở rộng, vậy thì phải đối ngoại công khai chiêu thu đệ tử, mở rộng địa bàn, lại muốn tăng lên độ ảnh hưởng cùng danh tiếng, nhưng nếu như vậy, vật tư trong tông hẳn không cách nào đáp ứng được điều này”.
“…lại thêm những môn phái khác chắc chắn sẽ không để im nhìn chúng ta thuận lợi phát triển mà không để ý tới, đó là còn chưa tính tới những người bình thường nhìn chúng ta không vừa mắt, vẫn luôn cùng chúng ta chơi ngáng chân, chỉ có thể dùng cường đại lực chấn nhiếp để giải quyết, không biết Tông chủ định làm thế nào?”
Mặc Vũ càng nghe, hắn chân mày càng cau chặt lại, quả thực nghĩ cái gì liền đến cái gì để hắn trong lòng hung hăng nhổ nước bọt.
Vừa mới giải quyết xong bên trong tông môn nội loạn thì giờ lại đến chuyện này, mà thời gian thì có dài lâu gì cho cam? Vỏn vẹn qua đi có mấy ngày, quả thực quá con mẹ nó xui xẻo, hắn thân là người xuyên việt, trong tay có kim thủ chỉ thì đáng lẽ phải tỉnh chưởng thiên hạ quyền, say nằm gối mỹ nhân mới đúng, nhưng đây lại là thế nào?
Ngưu bức đâu chẳng thấy, chỉ thấy toàn con mẹ nó khổ bức???
Phỉ nhổ là chuyện của phỉ nhổ, thế nhưng dù sao việc Mặc Vũ xuyên qua tiếp Huyền Thần đại lục, từ trong tay Mặc Thiên Hành tiếp quản Thiên Kiếm tông vẫn là sự thực, mà nếu đã là hắn đồ vật, có thể không để ý tới hay sao? Thiên Kiếm tông nguy nan, trực tiếp có liên hệ tới hắn sinh hoạt hoàn cảnh, cho nên Mặc Vũ sau khi suy nghĩ một hồi, quay sang nói với Lạc Tú Phương:
“Ta đã biết…như vậy đi, ngày mai ngươi cùng ta, hai người chúng ta tiến tới Lạc Phong Thành một chuyến, sau khi xem xét tình hình ở đó, ta sẽ quyết định xem nên làm thế nào!”
“Thiếp thân minh bạch…!”
“Ừm, ngươi đi đi!”
Đuổi đi Lạc Tú Phương, Mặc Vũ sau đó tiến tới bên cạnh bàn đá ngồi xuống, hắn tự rót cho mình một chén trà, có điều hắn không có uống mà chỉ đem chén trà trên bàn xoay qua xoay lại, nhíu mày trầm tư suy nghĩ.
Lăng Phong thành hắn cũng có nghe nói qua, tòa thành thị này thuộc về Dạ Nguyệt đế quốc, là một trong vài tòa đài thành xung quanh phạm vi Thiên Kiếm tông, nhân khẩu cũng có hơn một ngàn vạn người, cho nên Thiên Kiếm tông mới đem sản nghiệp đặt ở đó phát triển.
Đối với Dạ Nguyệt đế quốc thì hắn không hiểu biết quá nhiều, nhưng hắn chắc chắn một điều đó là Dạ Nguyệt đế quốc ẩn dấu thực lực tuyệt đối đủ để nghiền ép trăm cái Thiên Kiếm tông mà vẫn dư xài.
Cho nên biện pháp dùng mạnh bạo trấn áp hoặc thẳng thắn đem Lăng Phong thành chủ cho giết liền bị hắn gạt bỏ ngay lập tức, bởi lẽ hắn cũng không muốn lúc này không những một bên đối kháng Nam Minh tông mà bên kia là Dạ Nguyệt đế quốc, như thế khác nào đi chịu chết?
Đã không thể dùng cứng thì buộc phải chuyển sang dùng mềm, đối với Lăng Phong thành chủ, cho dù không lôi kéo được nhưng ít ra là bạn mà không phải là địch, chỉ có thể công bằng cạnh tranh.
Dù sao chỉ không phải dùng vũ lực giải quyết thì Dạ Nguyệt đế quốc sẽ không nhúng tay vào bên trong thương trường tranh chấp, ngược lại còn âm thầm cổ vũ, vì chỉ có cạnh tranh vậy mới có phát triển, điều này thì ai cũng đã biết.
Nói tới cạnh tranh, Mặc Vũ ngược lại nghĩ ra một vài loại ý tưởng, dù sao hắn cũng không phải thế giới này người bản địa, mà là từ địa cầu xuyên qua, trên địa cầu ý tưởng đều có thể bê nguyên si sao chép sang nơi này, giả dụ như nồi lẩu, mỳ cay, phá lấu, gỏi cá sushi…phải nói là nhiều tới mức dù hắn có mất nguyên một ngày để nói thì cũng nói không hết được.
Đấy là về sản nghiệp thế tục, thu về chủ yếu là tiền tài, củi gạo dầu muối, các loại vật tư hàng ngày, còn tài nguyên tu luyện thì Mặc Vũ quả thực chưa nghĩ ra biện pháp nào, vừa muốn số lượng lại phải vừa có tốc độ, số lượng thì không cần giải thích, còn tốc độ ở đây là chỉ tốc độ thu về, mà muốn đáp ứng được hai điều kiện này, vậy thì họa chăng chỉ có đi ăn cướp.
Có chút nhức hết cả trứng, Mặc Vũ cũng tạm thời bỏ qua việc này, hắn suy nghĩ sang chuyện của Nam Minh Tông.
Sắp tới Thiên Kiếm tông chắc chắn sẽ cùng Nam Minh tông gây chiến, đây là không thể tránh được, dù sao Mặc Vũ cùng Nam Minh Long đều có cho mình lý do buộc phải giết chết đối phương, mà nếu Thiên Kiếm tông thắng, khi đó sản nghiệp của bọn hắn còn không phải thuộc về Mặc Vũ thì còn có thể thuộc về người nào?
Như vậy vấn đề tài nguyên tu luyện tự nhiên sẽ được giải quyết, mà vật tư thế tục áp lực cũng giảm đi rất nhiều.
Thế nhưng tiền đề đó là Thiên Kiếm tông phải chiến thắng Nam Minh tông mới được, nhưng nói chiến thắng thì nào có dễ dàng như vậy?
Lúc nào nói mà chẳng dễ hơn là làm!
Nam Minh tông có bao nhiêu Kim đan cảnh cường giả? Chín tên, tám Kim đan sơ kỳ, một Kim đan trung kỳ. Mà Thiên Kiếm tông lại có bao nhiêu Kim đan cảnh?
Vẻn vẹn bốn người, Mặc Vũ, Vu Thông, Bạch Phương Huyền cùng Lạc Tú Phương chấm hết!
Trong đó hắn cùng Nam Minh Long đồng dạng là Kim đan trung kỳ, hai người bọn hắn nếu chiến đấu lên, cho dù hắn có [Cuồng bạo] kỹ năng, tăng lên gấp ba chiến lực thì cũng không thể chiến thắng Nam Minh Long quá nhanh, tối thiểu cũng mất chút thời gian, mà trong thời gian Nam Minh Long cầm chân hắn, tám tên Kim đan cảnh bên phía Nam Minh Long chẳng lẽ có thể buông tha cho bốn tên trưởng lão Thiên Kiếm tông sao?
Mà tám đánh bốn……Đến trẻ con cũng biết được kết quả ra sao.
Cho nên quanh đi quẩn lại, vấn đề vẫn nằm ở chỗ thực lực a!
Nếu như hắn có thực lực để cho ngay cả Dạ Nguyệt đế quốc phải nhìn sắc mặt hắn làm việc, vậy thì còn cần quái gì phải học đòi suy nghĩ làm gì cho mệt não ra, còn không phải là một câu nói của hắn!?
Chỉ tiếc, hắn tuy bây giờ đã là Kim đan cảnh trung kỳ, Giả đan kỳ, thế nhưng vẫn còn quá yếu ớt, có thể ở phạm vi xung quanh đây thì hắn là bá chủ, nhưng so với một đám Nguyên thần cảnh, Hợp thể cảnh cùng Độ Ách đại năng, vậy thì không khác gì con kiến.
Đúng lúc này, hệ thống đột nhiên phát ra một đầu nhiệm vụ:
“Đinh, Trải qua đo lường ký chủ tình huống, hệ thống phát ra nhiệm vụ chính tuyến 3: Quảng nạp môn đồ, xây dựng tông phái!”
“Nội dung nhiệm vụ như sau: Môn phái xuống dốc, để chấn chỉnh kỷ cương, ký chủ trong vòng một tháng chiêu thu đủ một trăm tên đệ tử, đồng thời giải quyết bên trong tông phái khó khăn”.
“Nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng: Exp 8000, [Luyện công diễn võ tràng kiến trúc tạp]x1, [Dược viên kiến trúc tạp]x1, [Linh thạch trung phẩm]x1000, [Hồi huyết đan]x50, [Hồi pháp đan]x50”.
“Nhiệm vụ thất bại, trừng phạt: Ký chủ tu vi hạ xuống nhất cấp, trong vòng một tuần không nhận được bất kỳ điểm Exp nào”.
“Từ bỏ nhiệm vụ, trừng phạt: Nương hóa!”
Mặc Vũ sau khi xem xong toàn bộ nội dung nhiệm vụ, lúc trông thấy chỗ từ bỏ nhiệm vụ nhận lấy trừng phạt vậy mà lại là đem hắn biến thành nữ tử để hắn suýt chút nữa thì phun ra một ngụm lão huyết, trong lòng điên cuồng đem mười tám đời tổ tông hệ thống mẫu tính hỏi thăm không chỉ một lượt mà là n+1 lượt.
Con mẹ nhà ngươi, hệ thống!
Lão tử quỳ xuống vái ngươi cả nón, ngươi đừng có ti bỉ đến mức đó có được hay không…
Ngay cả đến nương hóa cái thứ đồ chơi này ngươi cũng có thể đem đi ra, lão tử sau này có phải hay không còn muốn thú hóa?
Trong lúc Mặc Vũ điên cuồng phỉ nhổ hệ thống đê tiện, ti bỉ, hãm hại hàng, không biết liêm sỉ…abcxyz…các thể loại thì lại một đạo thông báo tiếp theo ngay sau đó vang lên bên tai, để hắn hơi ngẩn ra, mà lần này sau khi đọc xong nội dung, Mặc Vũ suýt chút nữa chỉ muốn trùm chăn đánh rắm tự tử:
“Đinh, Ngoài ra đồng thời ban bố nhiệm vụ chính tuyến 4 (Liên hoàn): Nam Minh Long phiền toái!”
“Nội dung nhiệm vụ như sau: Nam Minh Long vì bị cướp đi [Tinh thạch], cực độ không cam lòng, sau khi thương thế toàn khang muốn tìm ký chủ gây sự, tiện thể đòi lại [Tinh thạch], Ký chủ trong vòng một tháng cần đem Nam Minh Long diệt trừ!”.
“Nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng: Exp 3000, [Vạn thú đỉnh]x1, [Tinh thiết]x10, [Linh Kim]x3, [Cơ sở luyện khí thuật]x1”.
“Nhiệm vụ thất bại, trừng phạt: Bị Nam Minh Long ngược sát”.
“Từ bỏ nhiệm vụ, trừng phạt: Thú hóa!”
Mặc Vũ: “…”
/37
|